Truyện sex ở trang web truyensextv69.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv69.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv69.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Diễm » Phần 228

Diễm


Update Phần 228

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv69.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 228

Cửa vừa khép, cô nàng lập tức tốc mền ra, cảnh xuân lại lồ lộ. Uyên cười hì hì:

– Bày đặt ghen bóng ghen gió nữa, mệt ghê! Còn ngồi đó hoài làm gì, xuống đây mau!

Mình tót khỏi giường, ngồi đối diện Uyên, hừ mũi:

– Ghen khỉ mốc! Dạo này nhiều thằng biến thái lắm, rủi nó hứng ẩu làm bậy thì chết oan cả lũ! Uyên coi chừng có ngày…

Cô nàng gắp đá vào hai cái ly, cười phá lên:

– Xời, thích thì Uyên chiều chứ cần gì gây ra án mạng vậy nè! Giết một người đẹp như Uyên phí lắm, ha ha! T mệt rồi cứ ngồi yên đó đi, đêm nay để Uyên phục vụ!

Không biết Uyên nói vậy có ý gì, hay chỉ vô tình, song rơi vào tai lại khiến mình tiếp tục suy nghĩ bậy bạ. Phục vụ đêm nay? Là phục vụ gì đây!!!

Uyên khui bia rót đầy hai ly, sau đó cô nàng nâng ly cụng mạnh vào ly kia:

– Trăm phần trăm nè!

Mình rầu rĩ cầm ly bia lên, chưa uống đã nghe nhợn họng. Cứ tưởng về đây là thoát, đúng là chuyện ấy đếch ai ngờ. Giờ uống thì quắc cần câu, còn mong làm ăn gì được nữa, mà không uống thì không xong với Uyên, đường nào cũng chết.

Thấy mình cầm ly mãi không chịu uống, Uyên nói:

– Sao vậy? Uống đi chứ?
– Uống không nổi nữa! Thiệt! – Mình than.
– Uống lẹ đi! Khi nào T thật sự không uống nổi nữa thì Uyên tha, Uyên biết T còn uống được!

Đúng là mình còn uống được ít lon nữa, nhưng chút tỉnh táo này là để dành cho việc đại sự. Thôi kệ, tới nước này rồi nghĩ nhiều cũng vậy, uống thì uống.

Mình nốc ừng ực hết ly, hơi bia xộc cả ra mũi nồng nặc. Vừa đặt ly xuống, Uyên chìa miếng khô bò tới trước miệng mình:

– Mồi nè! Măm măm!

Không nghĩ Uyên tự nhiên đút vậy, mình hơi giật mình nhưng vẫn mở miệng đón lấy, vô tình ngậm trúng hai đầu ngón tay của cô nàng. Uyên phì cười rụt tay về:

– Gớm!
– Ha ha, xỉn hết thấy đường rồi mà. – Mình nhân tiện giả vờ sắp xỉn luôn, chỉ còn kế này thôi.

Uyên không nói, tay mở mấy túi đồ khô ra, khô bò, khô mực tẩm, vài bọc snack, có cả mấy hủ đậu phộng chiên cay cay mặn mặn khá là bắt bia nữa.

Cô nàng nói gớm vậy chứ vẫn tiếp tục hết bốc cái này tới cái khác đút mình ăn không kịp thở. Mấy lần mình thò tay tính tự ăn liền bị Uyên đánh cho rụt về, còn bảo:

– Đã nói đêm nay để Uyên phục vụ mà, ngồi im đó!

Mình liếm mép hỏi dò:

– Phục vụ ăn nhậu thôi hả, hay còn thêm tiết mục gì phía sau?

Cô nàng xé miếng khô mực nhai tóp tép:

– Tiết mục gì mới được?
– Làm ấm giường chẳng hạn. – Mình hồi hộp.
– Có chứ. – Cô nàng cười duyên.
– Thật hả?
– Có gì mà không thật. Thì Uyên lên nằm trước cho ấm chỗ rồi nhường T nằm, làm ấm đó.
– Vậy cũng nói.
– Chứ T còn muốn gì nữa, phục vụ tận răng vậy thôi? Mà uống đi, đừng vờ vịt đánh trống lảng!

Ráng căng bụng nốc thêm mấy lon, mình uể oải xua tay:

– Không uống nổi nữa, nghỉ!

Uyên lôi trong thùng ra thêm năm lon rồi bảo:

– Cưa hết mấy lon này nữa, Uyên cho T hôn!

Mình âm thầm nuốt nước bọt, năm lon cưa đôi tính ra mỗi đứa hai lon rưỡi, ráng cũng nổi. Sức mình chỉ còn tầm này thôi, mà cũng hên xui chứ không dám chắc vì tối giờ uống nhiều lắm rồi, nhưng thôi, vì đại nghĩa diệt thân.

– Được. Nói phải giữ lời đó! – Mình gật như cái máy.

Uyên tiếp tục lôi thêm năm lon ra xếp ngay ngắn:

– Uống hết mười lon, cho T ôm Uyên ngủ!

Thần trí đang mơ màng, nghe vậy mình tỉnh hẳn luôn, hệt vừa bị tia sét giáng thẳng xuống đầu. Mình hỏi:

– Thật?
– Thật chứ.

Đoạn Uyên trút hết toàn bộ bia trong thùng ra, cười cười bảo:

– Còn như T chịu uống hết số này cùng Uyên, đêm nay T muốn làm gì cũng được!

Cứ như vừa được chích một liều doping cực mạnh vậy, mình bỗng thấy toàn thân tràn trề sinh lực, máu nóng dâng lên xua tan không ít men bia. Song, khi nhìn lại 16 17 lon bia lổn ngổn dưới sàn, mình xìu ngay. Uống hết thùng này thì chết mẹ rồi, còn tỉnh nữa đâu mà “muốn làm gì cũng được”. Rõ là dụ khị!

– Bớt đi, nhiều quá uống sao nổi! – Không cam tâm đầu hàng trước phần thưởng quá mức hấp dẫn, mình trả giá.
– Không bớt! Chịu thì chơi, không thì thôi! – Cô nàng cương quyết, vẻ mặt vô cùng đắc thắng vì biết thừa mình sẽ không uống nổi.

Mình đứng lên:

– T đi vệ sinh cái, đầy bụng quá!

Chưa kịp đi, Uyên đã kéo mình ngồi xuống, nhếch môi:

– Tính vô trỏng móc họng ói ra để uống hả? Đừng mơ!

Không thể tin nổi là mình chỉ vừa nảy ra ý đó thôi, cô nàng đã đọc được. Mình nhăn nhó:

– Trời ơi, mắc tiểu thiệt! Tính không cho đi tiểu luôn hả?
– Ừ, không cho! Muốn gì thì uống hết rồi tính, còn T đã vô trong đó rồi thì hủy kèo, coi như Uyên chưa nói!

Mình đau khổ ngồi xuống:

– Nói chứ uống hết đống này T xỉn quắc cần câu rồi, còn làm được gì nữa? Mà Uyên chưa nghe ta nói sao, đàn ông uống say mà làm chuyện đó dễ bị thượng mã phong lắm, chết đó!
– Thượng mã phong là sao? – Cô nàng tròn mắt – giật kinh phong hả?

Mình thiếu điều bật ngửa:

– Không, khác. Nói chung là giống như bị đột quỵ vậy, đang ấy ấy cái gục xuống chết luôn.
– Ghê vậy! – Cô nàng tỏ vẻ kinh dị, sau đó gật gật đầu ý nhị – Mà vậy cũng hay đó! Được chết trên người Uyên, T không thích sao?
– Khùng sao mà thích?! Tự nhiên T chết một mình, còn Uyên đi lấy thằng khác à?
– T sợ chết một mình thì Uyên chết theo T. Chịu không? – Đang đùa vui, nụ cười trên môi Uyên chợt tắt.
– Giỡn hoài! – Mình phẩy tay cười.

Đáp lại, Uyên nhìn thẳng mặt mình:

– Uyên không giỡn!

Mình chợt nổi gai ốc, hơi rướn người tới rồi hạ giọng:

– Nói bậy bạ gì đó? Tự nhiên đòi chết?
– Chỉ có cách đó T và Uyên mới được ở bên nhau thôi. Tùy T!

Mình chết lặng, bỗng thấy nghẹt thở như bị ai bóp chặt cổ.

– Tối giờ Uyên lạ quá! Không lẽ muốn xa nhau thật hả?

Uyên cười:

– Không phải Uyên muốn, mà tụi mình bắt buộc phải như vậy, không thể làm khác được!
– Tại sao? Hay Uyên tính nói Uyên chính là người em gái thất lạc của T, giống như chị Diễm?
– Đương nhiên không phải rồi.
– Vậy thì lý do gì? T nghĩ muốn điên đầu vẫn không thể nào hiểu được! – Đưa đẩy một hồi, mình nhớ Uyên còn nợ mình một câu hỏi – Lúc nãy Uyên hứa về đây sẽ giải đáp cho T, giờ nói được chưa?
– Tưởng quên rồi chứ. T thật sự muốn biết lắm à?
– Ừ. Rất muốn!

Uyên mím môi ngó mình rất lâu mà không hề chớp mắt, tiếp theo gật mạnh đầu như vừa dứt khoát tư tưởng:

– Được rồi. Uyên cho T vừa lòng!

Uyên đứng lên, đi tới bàn cầm cái túi xách lại, mở ngăn kéo, ngần ngừ thêm giây lát mới lấy từ bên trong ra một thứ đưa cho mình, giọng nhẹ như tơ:

– Của T đây.

Vật Uyên đưa vốn nhẹ bẫng, tay mình chạm vào lại thấy nặng tựa nghìn cân. Lặng thinh nhìn nó, mắt mình chớp mấy cái thật nhanh, cứ ngỡ vừa hoa lên nên nhìn nhầm.

Thiệp cưới!

Uyên đưa cho mình thiệp cưới. Bên ngoài ghi rõ tên mình ở chỗ khách mời, những con chữ đẹp đẽ đang nhảy múa như đâm thẳng vào mắt.

Mình nghệt mặt cứ cầm mãi phong bì cưới, chẳng dám mở ra. Nội tâm cồn cào sóng dữ, tự hỏi phải chăng ông trời đang trừng phạt mình, khi hai người con gái mình yêu đều bỏ mình mà đi lấy chồng cả.

Cảm giác này thật tồi tệ, rất rất tệ, cũng rất khó diễn tả. Nhưng nếu bắt buộc phải so sánh, thì nó giống như mình đang thích thú đứng ngắm cảnh trên sân thượng tòa nhà cao rồi đột ngột bị ai đó đạp rơi thẳng xuống bên dưới vậy.

Ánh mắt Uyên long lanh như được phủ mờ bởi lớp sương đêm nhàn nhạt:

– Vừa ý T chưa?

Mình ngẩng mặt lên, quan sát đôi mắt nâu nhạt nhòa, khó nhọc nói:

– Đã cầm theo rồi, trước sau gì cũng phải đưa cho T mà? Nhưng tại sao vậy? Sao lại lấy chồng??? Bữa đó T còn nhớ rõ, Uyên nói sẽ chờ T mấy năm. Bây giờ chỉ mới hơn nửa năm thôi, Uyên đã lấy chồng rồi.

Uyên mím môi:

– Có nhiều chuyện không như Uyên mong đợi, nên không thể chờ được nữa…
– Chuyện gì? Gia đình ép Uyên, hay là thằng Khang ép Uyên? Nói đi, T sẽ giúp Uyên! Còn không thì bây giờ mình đi, cho T gặp ba mẹ Uyên! T sẽ xin cưới Uyên! Ngày mai mình làm đám cưới liền!

Không còn giữ nổi bình tĩnh, mình chồm tới chụp lấy hai vai Uyên lay thật mạnh, miệng nói dồn dập bất cứ thứ gì nảy ra trong đầu. Trong giây phút tuyệt vọng, chỉ cần có thể níu kéo chút hy vọng, mình đều không ngần ngại nói hết, như điên như dại. Một phần cũng vì bia ngập trong máu đã che lấp trí não, khi mọi chuyện không được như mong muốn, mình bỗng lồng lên như con chó dữ, sẵn sàng cắn xé bất kỳ ai lúc này.

– Dừng lại! T bình tĩnh đi!

Uyên cố gắng giữ hai tay mình lại song không thể. Trong cơn điên và với sức vóc của một thằng đàn ông trưởng thành, mình đang làm đau cô nàng dù không hề cố ý. Chỉ đến khi Uyên bật khóc thành tiếng, mình mới trấn tĩnh được chút ít, hối hả rụt tay về, lắp bắp:

– Xin lỗi! Uyên có đau không?

Uyên lắc đầu, những giọt nước mắt đang trào ra văng xuống sàn, một giọt nóng ấm rơi trúng chân mình. Cô nàng nói như gào:

– Sao mấy năm trước T không làm vậy? Sao nửa năm trước, lúc Uyên nói sẽ đi, T không phản ứng như bây giờ? Những lúc Uyên chờ đợi, sao T không nói gì mà cứ im lặng…
– Uyên cũng biết lúc đó T không thể mà. – Mình cố gắng phân bua – Nhưng bây giờ khác rồi. Uyên vẫn chưa làm đám cưới mà, vẫn có thể hủy được, đúng không? Trả lời T đi! Mình vẫn có thể, đúng không?

Thay cho lời đáp là một cái lắc đầu bất lực.

Mình hỏi dồn:

– Ai ép Uyên chứ gì? Nói đi, T sẽ ráng tìm cách giải quyết! Chỉ cần Uyên đồng ý thôi, T làm hết! Ai ép Uyên???
– Không ai ép hết! – Uyên lau nước mắt – Uyên tự lựa chọn!
– Là sao? Tự Uyên chọn thì mắc gì không thể chờ T thêm được nữa? T không hiểu gì cả.

Mình như đi trong màn sương mù dày đặc. Mình vẫn khẳng định trong này có ẩn tình, nhất định Uyên bị thúc ép hoặc có vấn đề gì đó mà Uyên không chịu chia sẻ với mình. Chẳng ai tự nguyện đưa ra lựa chọn khiến bản thân phải khổ đau cả, vô lý lắm.

Mình nhặt tấm thiệp cưới dưới đất lên, mở ra, nhìn rõ cái tên chú rể “Phạm Vĩnh Khang” chễm chệ bên trên. Quả nhiên vẫn là nó, đúng là âm hồn bất tán, bám mãi không chịu buông tha Uyên.

Trong cơn giận dữ, mình xé tan nát tấm thiệp hồng, vứt thẳng nó vào góc phòng bay lả tả. Mình nghiến răng xổ một tràng:

– Lại còn nói không bị ai ép? Chú rể đúng là thằng Khang. Không phải Uyên hết tình cảm với nó rồi sao? Nó đối xử với Uyên thế nào mà giờ Uyên còn định lấy nó? Uyên điên rồi à?

Uyên không đáp, chỉ cầm lon bia uống, không thèm đổ vào ly nữa. Uống hết một lon, cô nàng lại khui lon khác uống tiếp. Mình chồm tới giằng lấy lon bia:

– Không uống nữa! Nói đi!
– Nói gì? – Cô nàng ngẩng mặt lên, nước mắt đã trôi ngược vào trong, chỉ còn lại đôi mắt ráo hoảnh mở to nhìn mình đầy thách thức.

Mình than thầm, thời cơ tốt nhất đã trôi qua rồi. Hơn ai hết, mình hiểu rõ mỗi khi Uyên biểu hiện thế này chứng tỏ cô nàng đã lấy lại sự tỉnh táo, đồng thời cũng đang trong giai đoạn “rất điên”. Cái điên của Uyên khác mình, mình “điên có kiểm soát”, Uyên thì không. Bởi vậy, mình rất ngán.

Mình xuống giọng:

– Nãy giờ T hỏi gì Uyên không nghe sao mà còn hỏi lại nữa?
– Quên rồi.
– T hỏi Uyên tại sao lấy thằng Khang? Uyên đâu còn tình cảm gì với nó? – Mình kiên nhẫn nhắc lại.
– Ai bảo là không còn? – Uyên nhếch môi lạnh lẽo – Tình cảm cần thời gian để vun đắp, gặp lại nhau, ở cạnh nhau vài hôm, ngủ chung vài đêm là lại yêu như ngày nào chứ gì.

Đúng là đang nổi cơn thật rồi, không còn nghi ngờ gì nữa. Tất nhiên mình đếch tin những gì Uyên vừa nói, thà là nói trái đất sắp bị thiên thạch đâm cho nổ tung còn dễ tin hơn.

Mình chán nản thở ra:

– Uyên nói những lời châm chọc T vậy để làm gì? T đang nghiêm túc mà, chuyện gì của quá khứ qua được thì cho qua đi, được không?
– Uyên chẳng hơi đâu châm chọc T. Uyên đang rất nghiêm túc!
– Nói dối!
– Hì hì, nói chung là cứ nói những gì T không thích nghe thì T đều cho là nói dối. Ok, hiểu mà!

Cô nàng khui lon bia khác, đưa tới trước mặt mình:

– Dzô đi!

Tay mình vẫn còn cầm lon bia vừa giật lấy của Uyên khi nãy, gật mạnh:

– Uống thì uống!

Chẳng đá, chẳng mồi gì nữa hết, hai đứa uống sạch lon bia nguội. Khó uống, nhưng ít ra nó có thể xoa dịu cái đầu nóng của mình hiện tại.

Cuộc đời lắm lúc khốn nạn còn hơn cả tưởng tượng. Có ai ngờ hai thằng khốn từng là tình địch bại trận trước kia, luôn đứng trong một góc tức tối nhìn mình vui vẻ bên chị Diễm và Uyên, vậy mà giờ đây gió đột ngột xoay chiều. Thằng Quang lấy chị, thằng Khang thì cưới Uyên, bọn nó cười đùa hạnh phúc trên sự bất lực của mình.

Chuyện của chị khiến mình đau một, thì chuyện thằng Khang sắp cưới Uyên khiến mình đau bội phần.

Bởi khi biết kết quả xét nghiệm huyết thống, mình đã chấp nhận buông tay rồi. Chị lấy thằng Quang chỉ làm nỗi đau thêm sâu, nhưng chung quy vẫn là mất nhau, trước sau cũng thế vì bọn mình chẳng thể nào vượt qua được rào cản đạo đức, luân thường đạo lý. Uyên khác, Uyên chẳng có máu mủ quái gì với mình cả, và Uyên sinh ra là để dành cho mình, chỉ mình mới được lấy Uyên. Lâu nay hời hợt bỏ bê, song sâu trong thâm tâm mình luôn mặc định như thế. Đó có thể là cách nghĩ của một thằng đàn ông ích kỷ. Nhưng trong tình cảm, có ai là không ích kỷ?

Mình có quyền sai, song mình không chấp nhận đánh mất thứ phải thuộc về mình.


Còn tiếp…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Thông tin truyện
Tên truyện Diễm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen
Tình trạng Update Phần 228
Ngày cập nhật 14/03/2025 06:39 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Bố vợ dâm loàn - Tác giả Ngọc Linh
Xoa nhẹ nhàng lấy cặp mông trắng to lồng bàn của Thảo rồi tôi bảo: Nào quả này anh doggy mạnh đấy nhé, không còn nhẹ nhàng nữa đâu biết chưa? Thảo quay đầu lại mà nói khẽ: Mạnh nhưng mà cũng từ từ thôi anh nhé. Mạnh quá là em không chịu được đâu anh ạ! Mạnh thì mới sướng chứ. Nhẹ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố đụ con gái Đụ mẹ vợ Thác loạn tập thể Truyện sex ngoại tình
Địt trộm mẹ
Tản mạn về mẹ Vân Bờm có cái sở trường lạ lùng là thích đụ đéo kiểu ăn vụng, bốc trộm, chứ hiến dâng hoặc “mâm chén” đàng hoàng lại không hứng bằng. Càng hồi hộp lo sợ thì em càng thấy kích thích, chứ đụ đéo mà gặp đứa đàn bà chủ động, cuồng nhiệt, sành điệu quá...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Đụ mẹ bạn Đụ mẹ ruột
Đứa con gay - Tác giả Slaydark
Sáng dậy, vợ đã không còn bên cạnh, tôi theo thói quen bước xuống giường đi vệ sinh cá nhân rồi đi xuồng bếp. Dưới bếp, vợ tôi đang đứng làm bữa sáng, còn thằng Thiến thì đứng sát bên quan sát. Chuyện thằng Thiến học mẹ nó cách nấu ăn thì cũng từng có nhiều lần, nhưng lần này thì...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ mẹ ruột Truyện người lớn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân