Có lẽ hiểu được mình nghĩ gì, Uyên cắn môi nói:
– Sao T không trả lời? Khó lắm hả?
Nội tâm mình đấu tranh kịch liệt, ngồi thẳng người lên, lấy hết quyết tâm mới có thể rút tay khỏi thân thể nóng bỏng ấy.
– Đây là câu trả lời của T? – Giọng Uyên lạc đi bên tai mình.
Mắt mình lảng tránh ra trước sân, không dám chạm tia nhìn như muốn khám phá tâm khảm mình từ Uyên, cũng chẳng biết nói thế nào với cô nàng. Mình sai rồi, lẽ ra không nên hôn Uyên và làm ra tình huống khó xử như thế này. Mình thì không mất mát gì, nhưng hành động của mình không xứng đáng với lòng tin chị Diễm luôn dành cho mình, và cả sự thiệt thòi mà Uyên phải gánh chịu từ trước đến giờ.
– T nhìn Uyên nè! – Bàn tay Uyên chợt chạm vào một bên mặt mình, kéo mình qua, không cho trốn tránh thêm nữa, ánh mắt nâu trong suốt pha lẫn chút sắc đỏ long lanh nhìn mình – T đang đùa giỡn với Uyên sao? Thích thì hôn hít, không thích thì tránh né?
– Không phải mà… – Mình yếu ớt phản kháng, lần nữa dời mắt đi nơi khác, không dám chạm cái nhìn như oán trách của Uyên.
– Vậy thì tại sao? Uyên muốn nghe lời thật lòng! T cứ nói đi, Uyên chịu được mà, khó nghe cỡ nào Uyên cũng có thể chấp nhận!
Mình thở dài:
– Uyên chịu được thì đã không xảy ra chuyện hôm trước.
– Uyên… – Lời mình làm cô nàng ấp úng, loay hoay một hồi mới gắng gượng bào chữa – Uyên nói rồi mà, chỉ là tai nạn không tránh được thôi. T nghĩ người mạnh mẽ như Uyên làm sao có thể thiếu suy nghĩ tới mức tự tử chứ?
– Ừ. – Đương nhiên là mình không tin.
Tay Uyên lại nâng cằm mình lên, buộc nhìn thẳng cô nàng, đôi mắt nâu quyến rũ dán chặt vào mặt mình, đôi môi đỏ thắm mấp máy lặp lại câu hỏi:
– T vẫn chưa trả lời, có yêu Uyên không?
Không nhìn thì thôi, cứ nhìn Uyên là mình bị thôi miên, thật khó cưỡng lại cô nàng từ khoảng cách gần thế này. Mình gật đầu như cái máy:
– Có.
– Vậy sao T dừng lại?
– Dừng chuyện gì? – Mình hỏi ngớ ngẩn.
– Chuyện… – Uyên xấu hổ đỏ mặt, liếc mình – Biết còn giả bộ?
Thực ra mình giả vờ không hiểu để câu giờ thôi, có một số chuyện chỉ cần cả hai hiểu trong lòng đủ rồi, không nên nói ra. Chờ một lúc thấy mình vẫn im ru, cô nàng bắt đầu phát bực, cau mặt:
– Hôm nay T phải nói cho ra lý do, im lặng là không xong với Uyên đâu!
– Ặc, Uyên muốn làm gì?
Mắt Uyên như sóng biển dập dờn lượn lên xuống khắp người mình khiến mình lạnh hết xương sống, đã vậy cô nàng còn làm điệu bộ háo sắc, thì thào vào tai mình:
– Lặp lại y chang những gì T làm nãy giờ với Uyên, nhưng lần này là Uyên chủ động.
Đùng!
Tựa như sét đánh ngang mày, mình điếng người, không phải sợ mà do bị kích thích. Con lợn lòng vừa mới khó khăn lắm mới dồn nén xuống, bây giờ bị câu nói của cô nàng quỷ quái trước mắt chọc ghẹo, lại một lần nữa muốn sổng chuồng tông ra.
Ngó thái độ mình, đương nhiên Uyên thừa biết mình đang muốn gì, cô nàng cười thật tươi:
– Chịu không nè?
Sự việc đột ngột xoay chuyển ba trăm sáu mươi độ, mình cuống quýt tự nhéo đùi một cái xem mơ hay tỉnh. Đau điếng, vậy là tỉnh rồi. Thôi xong, không lẽ hôm nay mình lần đầu tiên trong đời bị phái nữ cưỡng… sao? Nếu vậy chắc phải tự tử cho đỡ nhục thôi, làm sao còn mặt mũi nào để tiếp tục sống trên đời nữa, hic…
Nỗi sợ hãi làm ra chuyện có lỗi với chị Diễm khiến mình vô thức đưa hai tay che trước ngực, người nghiêng hẳn về sau trong tư thế đề phòng, tuy vậy trong đầu lại không ngừng tưởng tượng viễn cảnh mê hồn sắp xảy ra, khi mà gương mặt Uyên đang chủ động đưa tới sát mặt mình, sát đến mức nghe rõ từng làn hơi thở nóng ấm lướt qua từng thớ thịt.
– Đừng… – Mình lắp bắp, trong lòng chả biết rốt cuộc bản thân có thật sự mong như vậy hay không.
Khi môi hai người sắp chạm nhau, Uyên dừng lại thật, nhìn mình một cái thật sâu, chun chun mũi, sau đó thụt người về, bĩu môi:
– Quý giá lắm á, thèm vào!
Lúc này cơ thể đang căng cứng của mình mới dám thả lỏng, như mất hết sức lực ngả vào lưng ghế, thở dốc nói:
– Mốt Uyên đừng giỡn vậy nữa, chết người đó!
Thú thực, mình vẫn chưa hết sợ hãi và lo lắng, sức quyến rũ từ Uyên quá lớn, càng ngày mình càng khó cưỡng lại.
– Hứ, T giỡn với Uyên thì được, sao Uyên không được giỡn?
– Tại… – Mình ngập ngừng giây lát, nói – Tóm lại, chuyện này không có lợi cho Uyên, hiểu chưa? T thì chả mất mát gì hết!
Cô nàng cười tươi tắn, nháy mắt:
– Uyên thích mất mát!
Tim mình tiếp tục loạn nhịp, cô nàng này đúng là yêu tinh mà, không khiêu khích mình thì không chịu nổi chắc.
Biết ngồi lại không hay, mình nhổm dậy:
– T lên phòng, Uyên ngồi máy chút rồi nghỉ ngơi đi!
Đi được vài bước, sau lưng có tiếng Uyên thở dài não nề:
– Sống lý trí quá không tốt đâu, đôi lúc cần để bản năng dẫn dắt, T hiểu không?
Mình dừng bước nơi chân cầu thang, cũng không xoay lại, lắc đầu:
– T mà bản năng thì Uyên và chị Diễm đã không còn ở đây.
Đợi một lúc, không nghe Uyên nói thêm, mình lặng lẽ bước từng bước nặng nhọc lên bậc thang.
Uyên rất đẹp, rất tốt, nhưng…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Diễm |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen |
Tình trạng | Update Phần 141 |
Ngày cập nhật | 29/01/2025 06:39 (GMT+7) |