Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 8 » Phần 59

Đạo mộ bút ký - Quyển 8

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 59

Tôi hét to một tiếng rồi lập tức giơ súng lên bắn, đột nhiên bị Bàn Tử ngăn cản nòng súng. Viên đạn đánh chệc xuống mặt đất, vang một tiếng đinh tai nhức óc. Lông của thi thể kia dài ra vô cùng nhanh. Tôi tiến gần nhìn mặt thi thể, hai hốc mắt thi thể lập tức sụp xuống, cái miệng của nó mở càng lúc càng lớn, chất lỏng màu xanh theo hắc mao thấm ra ngoài.

Con bà nó, biến thành bánh tông rồi!

Hai người chúng tôi nhảy xuống đất lui lại vài bước, tôi mắng to Bàn Tử: “Con mẹ nó, anh nói chuyện cứ như đánh rắm vậy! Làm sao mà lại có thể đúng lúc như vậy chứ?”

Bàn Tử nói: “Tôi thừa nhận là tôi đã sai lầm rồi. Lão tử thật sự chưa từng thấy qua thi thể nào như vậy mà lại vẫn có thể thi biến được, cái này… con mẹ nó, đúng là một cái bánh tông tàn tật có ý chí kiên định điển hình mà!”

Tôi hỏi anh ấy: “Anh tìm trong túi xem có loại bảo vật hay là có móng lừa đen không, hoặc là một thứ gì đó có thể sử dụng được.”

“Mẹ nó, cái túi kia to như vậy, cậu nói nó có thể có thứ đó được không? Cậu cho là trên thế giới có con lừa con nào may mắn như vậy sao?”

Tôi lấy đèn pin chiếu qua thi thể, thi thể kia quả nhiên đã lật người lên. Tôi liền vội vàng cầm đèn pin nhanh chóng đi sang chỗ khác, nói: “Anh nhanh đi cõng Tiểu Ca tới đây, hoặc là đem chút máu của anh ấy tới đây cũng được!”

Bàn Tử bỗng nhiên nhớ tới cái gì, nói: “Tôi có, tôi có, không cần cõng tới đâu, có sẵn rồi, tôi có máu ở đây!”

“Máu của anh cũng sử dụng được à!”

“Không phải máu của tôi, là máu của Tiểu Ca. Tôi lúc trước đã xin Tiểu Ca rồi.”Bàn Tử từ trong túi móc ra một vật. Tôi phát hiện đó chính là một miếng băng vệ sinh, trên mặt có một chút vết máu.

“Anh…” Tôi thật muốn đập đầu vào tường luôn cho rồi, “Anh lấy ở đâu ra vậy?”

“Có một lần lúc Tiểu Ca bị thương, tôi len lén gom lại. Gom được nhiều như vậy thực sự không phải dễ dàng nha.”Bàn Tử nói: “Tôi nói cho cậu biết, mùa hè để ở trong nhà, cũng không cần dùng tới nhang muỗi làm gì.”

“Con mẹ…”Tôi không thể nói thêm một cái gì nữa. Bàn Tử nói: “Đừng để ý nhiều. Tới đây đi, hôm nay chúng ta thể hiện oai phong một chút.”Nói xong liền cầm miếng băng vệ sinh kia hướng qua thi thể nói: “Nằm xuống, đưa tay ra.”

Vừa quay lại nhìn, trên mặt đất chỉ có một vũng nước xanh, không biết thi thể lúc nãy đã đi đâu mất. Tiếp tục soi một vòng trên mặt đất, tôi liền ngây người một chút… chỉ thấy thi thể kia đang nằm sấp lên một góc trên quan tài.

“Nhất định là có gì nhầm lẫn ở đây, anh khẳng định đây là máu của Tiểu Ca sao?”Tôi hỏi.

“Tuyệt đối chính xác! Những thứ dùng để bảo toàn tính mạng này, tôi thực sự là chưa bao giờ giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo cả.”Bàn Tử nói, “Khoan, anh chờ một chút, anh có biết phát âm của người xưa và người hiện đại không giống nhau không, anh thử phát âm theo kiểu cổ ngữ thử.”

“Lão tử sẽ không nói.”Tôi nói, “Lúc Tiểu Ca thu phục nữ thi đó, cũng đâu có nói cái gì đâu.”

Bàn Tử kéo căng miếng băng vệ sinh, lại bảo thêm vài tiếng nữa. Thấy thi thể vẫn không có phản ứng, nói: “Chẳng lẽ máu Tiểu Ca chỉ có thể thu phục được nữ thi thôi? Thi thể này là của các ông hử?”

Tôi lắc đầu, nhìn thi thể đầy hắc mao kia – nó chỉ có một bàn tay, thế nhưng lại vô cùng linh hoạt từ trên quan tài nhảy xuống đất, hướng về phía chúng tôi bò tới. Chúng tôi lập tức lui về phía sau hơn mười thước, sợ bị nó bắt được.

Bàn Tử vẫn tiếp tục giơ băng vệ sinh lên. Thế nhưng không ngờ thi thể vẫn không có vẻ gì là sợ hãi. Gân xanh trên ót Bàn Tử nổi lên, đột nhiên đem băng vệ sinh trực tiếp đánh lên trên mặt thi thế, rồi xoay người lấy súng tự động từ sau thắt lưng ra, nói với tôi: “Chóa má, đúng là không đáng tin cậy mà, hai lão gia chúng ta chơi đùa hung bạo hơn đi, trực tiếp bắn cho nó vài phát!”

Tôi lập tức đi theo anh ta… ngay khi thi thể đang nhanh chóng hướng về phía chúng tôi bò tới, hai người chúng tôi trực tiếp nhắm súng vào thi thể liên tiếp nổ súng. Đạn bay ra như mưa toàn bộ đánh lên trên người thi thể, đánh cho thi thể lăn đi hơn mười mấy vòng, thoáng cái đã lăn nhào tới phía sau quan tài. Chúng tôi lập tức đi vòng qua, nhìn thấy thi thể nằm trên mặt đất trên người thủng lỗ đỗ đang bốc khói. Thế nhưng thi thể vẫn lật người lại, tiếp tục vòng lại hướng về phía chúng tôi bò tới.

“Tôi đã nói lấy súng tự động bắn cương thi là vô dụng, súng này đường kính quá nhỏ!”Bàn Tử trực tiếp bắn thêm vài phát, ngăn cản thi thể đi tới. Tôi nhìn, tay của thi thể đã bị chúng tôi đánh gãy.

“Không chắc!”Tôi nói nói: “Tập trung hỏa lực, chúng ta bắn nát đầu nó đi!”Nói xong, tôi và Bàn Tử bóp cò đuổi theo thi thế dồn sức bắn. Vô số đạn bay ra, bắn hết một băng đạn tôi liền thay một băng mới. Bắn cho tới khi đầu thi thể hoàn toàn vỡ nát, nằm bất bất động, chúng tôi mới dừng lại đi tới.

Dưới đất toàn là chất dịch xanh chảy giàn giụa.

Tôi và Bàn Tử đứng ở bên cạnh thi thể đợi nửa ngày, phát hiện nó đã thật sự nằm bất động, mới vỗ tay hoan nghênh ăn mừng. Bàn Tử nói: “Nè, tôi mới phát hiện mỗi lần cầm vũ khí so với Tiểu Ca thì vẫn còn linh hoạt nhiều lắm nha!”

“Đừng nói như vậy, dù sao vũ khí chiến đấu của Tiểu Ca so với chúng ta sung túc hơn nhiều.”Tôi nói.

Bàn Tử chỉ chỉ quan tài, hỏi tôi có còn muốn nhìn nữa hay không. Tôi lắc đầu, nói với Bàn Tử: “Từ giờ trở đi, cái gì cũng được không mở ra nữa.”

Không phải tôi không muốn xem. Thật ra tôi vẫn còn rất muốn biết, ở nắp quan tài và nội dung khắc trên vách là cái gì, nhưng mà tôi lúc này không có sức lực để mà đi xử lý thêm nhiều tình huống đột nhiên xuất hiện nữa. Vừa rồi tôi nghĩ là tôi đã nói sai rồi nên mới đồng ý với Bàn Tử, mà thật ra trong lòng mình vẫn tương đối thấp thỏm.

Rất dễ nhận thấy, với thể chất của hai người chúng tôi, tuyệt đối không thích hợp để dính dáng vào chuyến đi này… một là mỗi khi tôi nhìn thấy quan tài nhất định sẽ bị kích thích muốn khai quan, một chuyện nữa là nếu khai quan với thể chất của tôi chắc chắn là sẽ gặp bánh tông. Tôi cảm thấy sau này có nhiều chuyện nhất định phải tự mình tìm hiểu lấy, ông nội không cho tôi dính dáng đến chuyện này chắc chắn là đã tương đối hiểu rõ chân tướng rồi.

Bàn Tử nghĩ nghĩ một chút, gật đầu nói: “Đồng ý.”

Tiếp tục đi về con đường phía trước, ngay tại mặt sau cái rương. Chiếc rương đã bị tôi và Bàn Tử đập cho vỡ nát. Chúng tôi đi tới liền thấy được một cái cửa đá của thông đạo thứ ba, chỉ có điều cái cửa đá này lại là từ bên trên đi xuống dưới. Mặt cửa đá điêu khắc một con thú. Đã mở một nữa, phía dưới dùng một cái kích chống lên. Cái kích đã bị rỉ gần hết, làm cho người ta có cảm giác chỉ cần vừa đụng vào thì có thể sẽ gãy nát ngay.

Trên đầu con thú có một tảng đá, nặng chừng ba bốn cân (kg). Đó là một cái cửa đá phụ trọng thạch, dùng để làm giảm bớt sức nặng đè xuống của cửa đá.

Tôi thò nửa đầu vào trong, lấy đèn pin chiếu chiếu. Sau đó, hai người chúng tôi mới trèo vào, thấy được một cái thạch thất hơn.

Đây là một cái thạch thất lớn hình tròn, ước chừng bằng một nửa sân bóng lớn. Có bảy cây cột lớn nằm ở bốn phía thạch thất. Phía trên đỉnh là một cái tinh đồ. Nơi này thật sự là có điểm giống như một cái mộ thất, nhưng nơi này so với cổ mộ lớn vẫn có vài thứ khác biệt, hay nói đúng hơn là nó có vẻ không được đầy đủ chi tiết. Giữa thạch thất có một cái đài cao ngoại hình rất giống với Trương gia cổ lâu. Trước đài cao có hai nhánh sông nhỏ, từ đằng trước mộ thất chảy qua.

Tôi nhìn ra chiều rộng của nhánh sông, nhánh sông thứ nhất chiều rộng bằng sáu người lớn, trên mặt cái gì cũng không có, mà nhánh sông thứ hai, cũng chính là cái gần chúng tôi nhất, phía trên có sáu cây cầu, mỗi cây cầu có một hình dáng khác nhau. Trên mỗi cây cầu có đặt một bức tượng đá hình thú có bộ dạng rất đáng sợ, không nói rõ là cái gì, nhưng nhìn qua đều có vẻ vô cùng nham hiểm bi thảm, cũng không phải là bộ dạng có ý tốt gì.

Bàn Tử nhấc chân định bước lên. Tôi túm lấy anh ấy cản lại, chỉ chỉ lên trên. Tôi vừa mới nhìn lên đỉnh mộ phía trên có một sợi dây thừng, cái này là sau này được người khác treo lên, hơn nữa vẫn còn rất mới, là dây thừng leo núi hiện đại… khẳng định là đoàn của Muộn Du Bình treo lên lúc tiến vào đây.

Tôi ngước đầu lên nhìn liền phát hiện, trên đỉnh thạch thất có dạng xòe hình cái dù, giống như đem một cái dù màu xanh thật lớn để chống đỡ đỉnh thạch thất bên trên vậy, bề mặt khắc rất nhiều bức phù điêu kì quái. Phù điêu bên trên có tạo hình có chút giống như cái móc, có thể nói ví dụ giống như mỏ chim ưng, đuôi cá chép, nhưng chung quy thì đều là giống y như một cái móc, việc này rất không bình thường.

Tôi liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, những… phù điêu này đều đã từng được ngụy trang. Lắp đặt những… móc này mục đích nhất định là để cho dây thừng có thể ở phía trên những… phù điêu này mà đi tới trung tâm một cách tài tình. Sau khi xong việc, những cái móc này được khắc thành các loại đồ án.

Một số cái móc sắt khác, hẳn là từ phía đối diện ném sang đây, câu đến một chỗ trên trần nhà. Sự chính xác này nhất định là ngón tay nghề của Tiểu Ca. Sợi dây thừng xuyên qua trung tâm rồi móc ở đó một cách khéo léo, tạo thành một cây cầu bằng dây thừng ở bên trên.

Sáu cây cầu này hẳn là đều có chuyện kỳ quái… nếu như ngươi bước lên nhầm, quả thực có thể sẽ gặp phải những tai họa bất ngờ. Muộn Du Bình vì tránh cho phát sinh nhiều chuyện không cần thiết, nên chọn cách này để đi qua… cái này cũng là phong cách của anh ấy, tuyệt đối sẽ không đi con đường thuận tiện mà người khác an bài cho anh ấy.

Nhánh sông chiều rộng bằng sáu người, nói cách khác là chừng mười thước trở lên. Với thể lực của tôi và Bàn Tử, trực tiếp đi qua sông tuyệt đối không phải là chuyện đùa. Vì thế, phải đi con đường Tiểu Ca lưu lại cho chúng tôi.

Chúng tôi tìm được đầu kia của dây thừng, trèo lên, một đường treo trên trần nhà mà di chuyển, bên ngoài là nhánh sông nhỏ kia, khi đi tới trước nhánh sông. Lúc Bàn Tử đang treo người ở bên trên nhìn xuống dưới, nói: “Trong nước hình như có cái gì đó?”

“Cái gì vậy, chẳng lẽ là cá sấu sao?”Tôi nói, tâm nói cho dù là cá sấu cũng chỉ có thể là một con cá sấu đã chết.

“Không phải, là một người chết!”Bàn Tử nói. Chúng tôi từ đầu khác đi xuống. Bàn Tử đặt vật cõng trên lưng xuống, lập tức dùng thiết thứ làm thành một cái móc, đi tới chỗ anh ấy thấy người chết, cắm một nửa vào trong nước khảy. Thứ màu đen đó bị anh ta từ dưới sông kéo đi lên.

Sau khi kéo vật màu đen đó đi lên, chúng tôi lập tức ngửi được một mùi hôi thối vô cùng khó ngửi.

Quả nhiên là một cỗ thi thể, nhưng mà lại không phải là xác ướp cổ… chẳng lẽ là người trong đội ngũ Tiểu Ca?

“Có phải là đi lên cầu, người này bị trúng chiêu nên chết?”Bàn Tử hỏi.

Tôi lắc đầu: “Tiểu Ca rất ít khi để cho người trong đội của mình phạm phải sai lầm chết người này, trừ phi anh là loại người hoàn toàn không có chút kỉ luật nào thôi.”

Chúng tôi đem thi thể lật ngược lại, chỉ thấy trên người hắn tất cả đều là nước bùn, mang theo một mùi thuốc Đông y quen thuộc. Tôi vốc một ít nước sông, hướng lên trên người thi thể dội, thoáng cái liền thấy một hình xăm kì lân lộ ra. Nằm ở trên thi thể đang phồng, hình xăm hiện lên vô cùng rõ ràng.

Bàn Tử kêu lên sợ hãi: “Là Tiểu Ca! Tiểu ca đã chết từ khi nào vậy?”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:19 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 4
Hừ! Cơ mặt Triệu Vô Cực co quắp lại, thế nhưng vẫn chắp tay cười nói: Lão phu đương nhiên sẽ không tính toán với một tiểu tử, ta cũng vì suy nghĩ cho tông quy mà thôi. Nếu tông chủ nói vậy tự nhiên ta cũng không có ý kiến. Như vậy là tốt nhất. Vân Khiếu Thiên nói, rồi lại nhìn về phía...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Các khanh bình thân. Lão Hoàng đế khàn khàn phán ngắn gọn, khẽ cất tay ra hiệu. Toàn triều văn võ bá quan đồng thanh đáp tạ, cung kính đứng lên. Lâm Vãn Vinh quan sát cẩn thận nữ nhân sau rèm, chỉ thấy nàng ta lẳng lặng ngồi tại chỗ, không nói, không cười, thân hình vô cùng tuyệt mỹ. Hoàng đế...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Thằng nhóc bán vé số - Tác giả The Kid
Hôm nay Vinh đưa hai cô bạn thân của mình là Mỹ Mỹ và Kỳ Kỳ đi ăn Lotteria. Hai cô gái này là chị em song sinh, đều xinh đẹp, da trắng, dáng ngon. Ba đứa dự định đi ăn xong sẽ vào khách sạn chịch nhau. Đang ngồi ăn thì có một thằng nhóc đến mời mua vé số. Không hiểu sao thằng nhóc lại vào đây...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân