Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 8 » Phần 11

Đạo mộ bút ký - Quyển 8

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 11

Người của Cầu Đức Khảo ở thôn trên, có thể là do nguyên nhân quá đông người nên phần lớn những nhà sàn trên đó đều được phân bố vô cùng mau. Thích hợp cho nhiều người cùng ở lại để có thể tiện tượng trợ cho nhau.

Tôi gọi Phan Tử, nói rõ tình hình cho hắn nghe, Phan Tử liền đi theo chúng tôi, men theo dòng suối nhỏ quen thuộc kia đi thẳng lên. Ban đêm trời vô cùng mát mẻ, ánh trăng rọi xuống khe suối trong vắt, khắp nơi đầy tiếng côn trùng kêu râm ran, nhiêu đó cũng khiến con người ta không khỏi nhớ tới chuyện vừa mới diễn ra nửa tháng trước.

Sau khi đi tới, tôi mới phát hiện toàn bộ thôn xóm quanh đây đều đã trở thành nới đóng quân của Cầu Đức Khảo, đâu đâu cũng sáng rực đèn đuốc, tất cả trong sân đều được đặt những chiếc bàn tròn lớn, khắp nơi đều có người nước ngoài ở trần chúc tụng bia, rõ ràng phần lớn nhà ở đây đều bị biến thành phòng trọ cả rồi.

Đổ đấu cũng có đời sống rất sôi động, tôi thầm nói, người ta có thể không tìm thấy được cái đấu nào tốt, nhưng ngược lại ở nơi này họ lại có thể thể hiện được ý tưởng một cách sinh động nhất.

Thấy Cầu Đức Khảo bước tơi, mấy người đang uống kia bắt đầu đứng dậy giơ cốc bia hướng tới lão ta hô to:

“Boss, come on! Don’t be too upset! ” (Ông chủ, tới đây cùng uống chút đi, vui lên nào!)

Cầu Đức Khảo không để ý tới, chỉ bước thẳng tới khu nhà phía sau bọn họ, bầu không khí ở đó hoàn toàn khác hẳn. Tôi nhìn thấy một tòa nhà sàn vô cùng tách biệt, rất nhỏm dường như chỉ có một gian phòng. Ngoài cửa có hai người, vẻ mặt nghiêm túc, bốn phía không có ai uống rượu bia gì cả, có có một bóng đèn vàng tương đối mờ soi trước cửa.

Cầu Đức Khảo ra hiệu với người gác kia, bảo họ đưa chúng tôi vào bên trong, vừa bước vào tôi đã bị cái mùi gay của thuốc xộc vào mũi.

Trên trần cũng có một bóng đèn chiếu, tôi nhìn bên dưới ánh đèn có một bao như bao bột mì đặt đó, bên cạnh có một người nhìn như bác sĩ đeo kính.

“Sao rồi?” Cầu Đức Khảo hỏi người bác sĩ kia.

Bác sĩ lắc đầu, tôi bước tới, bất chợt hít vào một ngụm khí lạnh, giờ mới phát hiện cái bao ‘gì đó’ kia hóa ra là người.

Nhưng, là người thật sao? Tôi nhìn ‘người’ đó, có một cảm giác buồn nôn khủng khiếp, da dẻ mọi chỗ trên người đều lõm xuống, nhìn như một cây quýt bị hư thối từ bên trong, nhưng nhìn kỹ có thể phát hiện toàn bộ da dưới những chỗ bị lõm xuống kia dường như đều là chất lỏng, chợt nhìn lại một khắc, người này như đã bị phân hủy từ rất lâu rồi.

Nhưng hắn hình như vẫn còn sống. Tôi nhìn ánh mắt hắn, hắn nhìn lại tôi, nhưng rõ ràng đã không thể động đậy được nữa.

“Sao lại có thể như vậy?” Phan Tử hỏi.

“Tôi cử bảy người đi xuống đó, duy chỉ có mình hắn đi được ra ngoài, lúc đi ra thì vẫn bình thường, ba ngày sau bỗng nhiên phát sốt, sau đó biến thành dạng này.” Cầu Đức Khảo mặt tái xanh đi, “hắn mang theo thanh đao kia ra, còn nói với tôi là hắn tiến vào sâu trong tầng đá, tới vị trí thi thể mang đao này thì tác những người khác ra, những người kia tiếp tục tiến vào bên trong còn hắn mang đao về cho tôi, kết quả những người tiến vào trong kia cũng không thấy trở về nữa.”

“Thân thể hắn gặp chuyện gì vậy?”

Vị bác sĩ đeo kính kia lắc đầu: “Không biết nữa, tôi chỉ có thể nói, thân thể hắn đang bị hòa tan thành một chất lỏng kỳ quái và nó bắt đầu từ bên trong.” Nói xong, ông ta dùng ống tiêm chích vào cánh tay người đó, ngay lập tức chỗ da lõm xuống liền bị vỡ, một thứ dịch nhầy màu đen từ bên trong chảy ra.

“Anh muốn hỏi gì thì hỏi đi.” Cầu Đức Khảo nói, “thời gian của hắn không còn nhiều nữa. Những vấn đề anh có thể hỏi hắn, hắn không thể trả lời nhưng có thể gật lắc đầu được.”

Tôi ghé sát vào người đó, hỏi hắn: “Anh bạn đừng sợ, hãy trả lời tôi mấy vấn đề này, biết đâu tôi có thể thể cứu được anh, nhưng anh trước hết phải trả lời chi tiết câu hỏi của tôi, anh lấy thanh đao này từ một khối thi thể phải không?”

Vẻ mặt hắn không có biến hoa gì, nhưng hắn lại chầm chậm gật đầu. Tôi lại hỏi:

“Ngón tay người đó có đặc biệt dài không?”

Hắn nhìn tôi, không phản ửng lại.

Tôi liếc mắt qua Cầu Đức Khảo, Cầu Đức Khảo cũng không ý kiến gì, Phan Tử nói: “Có khi hắn không chú ý tay của người đó, hay là ngài hỏi về những đặc điểm khác đi.”

Tôi nghĩ một lát rồi hỏi: “Trên người người đó có hình xăm nào không?”

Người nằm trên giường không phản ứng gì, nhưng ánh mắt hắn vẫn nhìn về phía tôi, tôi nhìn sâu vào trong đôi mắt đó, như muốn tìm ra được đáp án cho mình. Rồi đột nhiên, tôi phát hiện trong ánh mắt người này có gì đó rất kỳ quái.

Giây lát đó, tôi chợt như nhận ra được một chút thần sắc quen thuộc, từ trong ánh mắt người trước mặt mình truyền tới.

Ánh mắt người đó vô cùng tuyệt vọng, tôi có thể lý giải được ai rơi vào tình huống như vậy chắc chắn trong mắt cũng sẽ toát ra thần thái đó. Nhưng trong cái tuyệt vọng ấy, tôi dường như còn cảm nhận được một phần rất quen thuộc.

Nhất thời bản thân không hiểu cảm giác đó là gì, nhưng tôi ý thức được rằng nó thực sự vô cùng quen thuộc, dường như là trong một quãng thời gian dài tôi đã từng quan sát, hơn nữa ấn tượng về nó cũng rất sâu sắc.

Là Muộn Du Bình? Tôi thầm hỏi, chẳng lẽ hắn đang đeo mặt nạ, khi ở bên trong kia đã đánh tráo thành người của Cầu Đức Khảo để ra ngoài sao?

Chắc chắn là không phải, người này không thể là Muộn Du Bình, tuy ánh mắt hắn có điểm tương đồng, nhưng không phải, chỉ là tôi cảm thấy quen thuộc mà thôi. Hơn nữa, đây người của Cầu Đức Khảo, nếu Muộn Du Bình biết Cầu Đức Khảo muốn xuống đó, lại biết được lão ta phái người này đi, hắn lại làm được cả mặt nạ rồi đánh tráo người đó để trở ra, Muộn Du Bình chắc phải là thánh mới làm được.

Để đảm bảo, tôi còn nhìn tay của người này. Trong tay hắn cũng đã chảy nhão ra như bọc bởi một lớp cao su, nhưng tôi không phát hiện ngón tay nào bất thường trong đó.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, cho dù có là Muộn Du Bình thì hình dạng suy yếu mức này hắn cũng cosplay không được, càng không thể nào là Bàn Tử. Ánh mắt Bàn Tử không chỉ có thể biểu thị đúng hay sai, mà còn có thể hát “thập bát mạc” cũng không vấn đề gì.

Tôi cẩn thận suy nghĩ, rốt cũng cũng ngẫm ra được câu trả lời.

Giống như lần đại náo trước đây trong khách sạn Tân Nguyệt, lúc chạm vặt với Tiểu Hoa, Tiểu Hoa nhìn ánh mắt tôi.

Khi đó hắn cảm thấy tôi nhìn quen quen, nhưng lại không nhớ nổi tôi là ai.

Tôi nhìn người kia, hắn cũng chăm chăm nhìn về tôi, nhất định đang cố gắng nhớ ra, chẳng lẽ hắn giống Tiểu Hoa, cảm thấy tôi quen mặt?

Tôi bỗng cảm thấy có gì đó không ổn, giống như có chuyện chẳng lành sắp diễn ra, lập tức truy vấn hắn: “Trả lời ta, người kia có xăm mình hay không?”

Vừa hỏi xong, hắn đột nhiên trợn trừng hai mắt, dường như đã nhận ra tôi, vùng vẫy muốn đứng lên. Ánh mắt hắn dán vào tôi, toàn bộ lồng ngực phập phồng, cùng lúc miệng muốn nói điều gì nhưng chỉ có thể phát thành những tiếng gào rít.

Tất cả mọi người bị hắn làm cho hoảng sợ, chỉ biết ngây người nhìn hắn tận lực trong tư thế nhỏm dậy vô cùng quỷ dị, bác sĩ muốn ấn hắn nằm xuống nhưng không được, hắn càng vùng vẫy mạnh, những hố lõm trên người vỡ ra khiến máu đen trộn với dịch đen chảy ròng ròng.

Khi tôi nhìn hắn đứng lên cố dướn người về phía mình mà không ngừng gào rít, tôi cũng sợ ngây người.

Mắt thấy người kia có tư thế vô cùng kinh dị, trong người hắn dường như hoàn toàn bị hòa tan, hai bà vai trũng xuống bên sườn, những vết lõm trên người cũng bục ra, toàn thân chảy đầy những chất nhầy màu đen.

Nhưng tôi không phải chỉ sợ, mà từ trong cơ thể còn phát sinh ra một nỗi kinh hãi lớn hơn len lỏi từng ngóc ngách.

Cảnh tượng này!

Cảm giác mãnh liệt như vậy, tới khi người đó bước về phía tôi tôi cũng không lui về phía sau. Tôi nhìn động tác của hắn mà mồ hôi lạnh toát ra, tiếp theo tôi chợt nhớ lại hai sự kiện: Sự kiện thứ nhất, là bức ảnh Sở Ca đưa cho tôi. Trong hình, sau tấm bình phong hằn lên bóng người vô cùng kỳ quái.

Và một sự kiện khác là trên cửa sổ trầng hai nhà A Quý, tôi từng trông thấy tư thế một người rất giống bóng đen đó.

Lẽ nào, hai cái bóng kỳ quái đó, nguyên hình là như thế này?

Người kia nhìn tôi, tận lực kêu như muốn nhào tới chỗ tôi, nhưng vừa chuyển động được hai bước lập tức ngã gục xuống đất, không thể động đậy được nữa. Toàn thân tôi lạnh như băng nhìn hắn, nhưng rất nhanh sau đó thì không thể tiếp tục duy trì được.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:19 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 8
Cầu xin? Dương Thần trong lúc xúc động nhất thời, nghe thấy những lời nói đau buồn của Lâm Nhược Khê qua điện thoại, đã khiến hắn như trôi sâu vào trong vòng nước xoáy không có điểm dừng, người ngây ra. Từ lúc quen biết cho đến bây giờ, cho dù là một người phụ nữ rất hiếm khi nhận sai...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lăng Tiếu – Quyển 26
Mấy tên Chí tôn Thủy Thần này của Băng tộc đối với Lăng Tiếu là cảm ơn cung kính vô cùng. Bọn họ kiến thức qua thần uy kinh khủng kia của Lăng Tiếu, liền ngay cả Băng Long cũng có thể nịnh hót, loại người không có thiên lý này bọn họ làm sao còn có nửa điểm ý tứ dám đắc tội. Đồng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Hạ Thiên – Quyển 14
Cô gái mặc cung trang dùng ánh mắt có chút quái dị nhìn Hạ Thiên, dù hai người đứng song song, nàng cũng cao không kém Hạ Thiên, nhưng nàng lại làm người ta sinh ra cảm giác cao cao tại thượng. Ta là Cơ Thanh Ảnh. Một lúc lâu sau cô gái mặc cung trang mới nói dịu hơn một chút: Nguyệt Thanh Nhã là sư...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân