Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Con đường quan lộ – Quyển 2 » Phần 64

Con đường quan lộ - Quyển 2


Update Phần 102

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 64: HIỆN TRƯỜNG TAI NẠN

Nghe báo cáo của Chánh văn phòng Huyện ủy Lâm Tiên Hoa, Bí thư Huyện ủy An Quốc Kiến đang ngồi uống trà trong phòng làm việc không khỏi tay buông thõng, liền nghe thấy tiếng “đoàng”, chén trà rơi xuống đất vỡ thành từng mảnh.

Vậy là thế nào? Huyện Giang Vân này làm sao? Vốn là An Quốc Huy ngày thường tự kiêu bản thân mình lão luyện thành thục, nhưng sau khi nghe thấy tin này cũng không làm chủ được mà cảm thấy kinh hồn bạt vía. Không giống như vụ dân chúng tụ tập gây rối lần trước, lần này là liên quan đến mạng người. Bốn người chết, mười một người bị thương, còn hơn mười thợ mỏ bị mất tích. Sự việc nghiêm trọng thế này xử lý không tốt khó mà giữ được chức vụ.

An Quốc Huy tự nhận mình là người theo chủ nghĩa duy vật, nhưng nhậm chức chưa đầy hai tháng, huyện Giang Vân đã liên tiếp xảy ra hai sự cố nghiêm trọng, không khỏi làm ông ta trong lòng ngạc nhiên nghi vấn, huyện Giang Vân này xung khắc với vận mệnh làm quan của ông ta sao?

– Đi, nhanh chóng chuẩn bị xe!

Bí thư An mặt tái nhợt, có chút thất thố khua tay vội vã nói. Sau đó bước nhanh ra khỏi phòng làm việc, vội vã đi xuống dưới lầu. Trước cổng trụ sở làm việc, ông ta đã gặp phải Chủ tịch huyện Lý Minh Dương.

Sắc mặt của Lý Minh Dương cũng vô cùng khó coi. Y vẫn chưa có hành động gì mà mỏ than đã xảy ra sự cố lớn như vậy. Y cảm thấy rất buồn bực trong lòng. Trước đây chưa từng nghe mỏ than huyện Giang Vân xảy ra sự cố gì, vậy mà sao y vừa mới nhận chức, định ra tay chỉnh đốn những mỏ than xung quanh thì lại ập đến một chuyện kinh thiên động địa như vậy.

Sự cố mỏ than xảy ra tầm chiều muộn. Lúc Bí thư huyện ủy An Quốc Kiến, Chủ tịch huyện Lý Minh Dương cùng với các nhân viên chuyên môn phòng Than – Khoáng sản huyện, phòng Quản lý giám sát an toàn sản xuất huyện, phòng Công an huyện toàn bộ lên xe vội đến mỏ than Hồng Tinh thì thời gian đã trôi qua ba tiếng đồng hồ.

Sau khi sự cố xảy ra, chính quyền Ủy ban nhân dân huyện Giang Vân ra sức xem trọng, nhanh chóng tổ chức lực lượng tiến hành cứu viện, đồng thời nhanh chóng thành lập ban chỉ huy tại hiện trường tai nạn. Các lãnh đạo chuyên ngành có liên quan lần lượt nhanh chóng đến hiện trường làm công việc chỉ huy cứu viện. Sau thời gian gần 4 giờ cứu viện, hơn mười người bị hôn mê đã được tìm thấy, những người bị thương đã được đưa đến bệnh viện nhân dân huyện cấp cứu.

Là trưởng phòng công an huyện, Lương Thần cũng thuộc vào một trong những lãnh đạo có liên quan. Thi thể của bốn người tử nạn, mười một nhân viên bị thương bởi vụ nổ đã được nhanh chóng đưa ra khỏi hiện trường trước đó. Đám người may mắn sống sót, thoát khỏi cái chết vẫn chưa hoàn hồn, cùng với khói đen vẫn cuồn cuộn bốc lên từ giếng mỏ tạo thành cảnh tượng hỗn độn thê lương.

Những người bị thương nhanh chóng được đưa lên xe cứu hộ, còn bốn thi thể lại được để trên mặt đất. Những thân nhân người chết khi nghe tin vội đến vây quanh khóc như chết đi sống lại.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Lương Thần trong lòng không khỏi nghẹn ngào. Một tiếng nổ, bốn mạng người tan thành tro bụi. Sinh mạng yếu ớt lúc gần xảy ra tai tạn có vẻ như không lưu luyến gì, đó là một kiểu chết vô cùng rẻ mạt.

Đại đội trưởng đại đội trị an Lưu Quân, đại đội phó Trương Duyên chỉ huy những cảnh sát cấp dưới duy trì trật tự hiện trường, để ý thấy những người dân vây quanh xem càng ngày càng nhiều, không khỏi có chút lo lắng, sau đó đi đến bên Lương Thần nói nhỏ:

– Trưởng phòng, có cần điều thêm người tới không?
– Điều người đến làm gì?

Lương Thần nhíu nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía ông chủ mỏ than bụng phệ, khuôn mặt không giấu nổi vẻ căm ghét nói:

– Còn chưa đến lượt chúng ta phải lo.

Nghe thấy vẻ phẫn nộ trong giọng nói của Trưởng phòng, Lưu Quân và Trương Duyên không nói gì nữa. Mỗi năm những vụ tai nạn mỏ than trên toàn quốc ngày càng nhiều, số người tử vong bởi tai nạn khai thác khoáng sản cũng mỗi năm lại tăng lên. Xét về nguyên nhân còn chẳng phải tại những ông chủ mỏ than tâm địa đen tối không màng tới sự sống chết của công nhân, ép buộc họ làm việc sai quy định sao!

– Đừng ở đó mà than khóc nữa! Bốn người chết, mỗi người một trăm ngàn. Ai là thân nhân của họ thì mau đến chỗ tài vụ ký tên lĩnh tiền!

Gã ông chủ bụng phệ đi tới, có chút không kiến nhẫn hét lên với mấy thân nhân người chết. Tiếng hét này ngay lập tức làm im bặt những tiếng kêu khóc thảm thiết, từng đôi mắt tràn đầy lệ cay đắng nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung niên bụng phệ, trầm mặc hồi lâu không nói gì.

– Đều chẳng phải là muốn tiền sao?

Tổng giám đốc mỏ than Hồng Tinh, Ngải Liên Hỉ trừng mắt tức giận hỏi.

– Ngả, Ngả Liên Hỉ, cả họ nhà ông không ra gì!

Trong đám đông vang lên âm thanh yếu ớt. Chủ nhân của âm thanh đó lúc đầu có vẻ thiếu dũng khí nhưng sau khi câu chửi đó từ miệng phát ra liền có vẻ không thèm đếm xỉa đến, cao giọng lặp lại một lần:

– Ngả Liên Hỉ, cả họ nhà ông không ra gì!
– Đứa nào? Đứa nào láo toét? Có giỏi thì ra đây cho ông?

Ngả Liên Hỉ như bị lửa thiêu mông, thiếu chút nhảy lên, nổi giận đùng đùng đưa tay chỉ về phía đám đông mắng chửi.

– Ngả Liên Hỉ, lòng dạ mày còn đen hơn những mẩu than vụn. Mày là đồ súc sinh lòng dạ hiểm độc chỉ biết đến tiền.

Trong đám đông xuất hiện một người đàn ông cao, gầy. Thân thể y khẽ run rẩy, dường như muốn đem hết sức kháng cự lại nỗi sợ hãi trong lòng, nhưng thần sắc lại tràn đầy vẻ kiên định bất cần, lớn tiếng mắng nhiếc Ngả Liên Hỉ.

– Mã Hồng Trung?

Ngả Liên Hỉ đương nhiên biết người đàn ông này vì đối phương là nhân viên khí gas của mỏ than, hơi sửng sốt, ngay lập tức giận giữ nói:

– Mã Hồng Trung, cậu dám mắng tôi, không muốn sống nữa hả?
– Tôi muốn sống, nhưng bây giờ tôi sống thấy vô cùng có lỗi với đám người lão Vương, lão Lý đã chết!

Mã Hồng Trung đôi mắt đỏ ngầu, đưa tay chỉ vào đối phương nghẹn ngào nói:

– Hôm qua, tôi đã bảo ông diện tích khí gas tụ tập dưới giếng rất lớn, phải dừng việc sản xuất nửa tháng để làm tan khí gas, ông đã nói thế nào?
– Ông nói, ông đây dừng sản xuất một ngày là tổn thất hàng trăm nghìn tệ, chỉ cần ông đây làm bốn năm ngày, chết vài người cũng chẳng sao!

Nghe nhân viên khí gas Mã Hồng Trung nói, không chỉ những người dân xung quanh sắc mặt thay đổi, mà đám người Lương Thần, Lưu Quân cũng không khỏi ném cái nhìn căm phẫn về phía ông chủ Ngả.

– Mã Hồng Trung, mày đừng có nói láo, có tin ông đây cho mày tàn phế không?

Ngả Liên Hỉ bộc lộ bộ mặt hung ác. Gã không ngờ Mã Hồng Trung thường ngày rất nhát gan lại dám vạch trần, chỉ trích gã trước đám đông.

– Tin, tôi đương nhiên tin. Ngả Liên Hỉ ông có tiền, có thế lực, cho dù là cảnh sát ở đây cũng không cản nổi ông hành hung!

Mã Hồng Trung cười thê thảm, “phịch” một tiếng, quỳ xuống đất, sau đó căm phẫn tự tát vào mặt mình, khóc nức nở:

– Lão Vương, lão Lý, tôi không phải là người! Tôi rõ ràng biết mấy ngày này xuống giếng rất nguy hiểm nhưng lại không dám nói cho mấy người. Tôi không có dũng khí, tôi sợ Ngả Liên Hỉ sẽ đối phó với tôi!
– Người đâu, mấy người các anh bắt tên họ Mã lại!

Ngả Liên Hỉ quay đầu lại, hô hoán hơn chục tên thuộc hạ tay cầm đầy gậy gộc phía sau, danh là bảo vệ nhưng thực chất là những tên lưu manh.

Hơn mười người bảo vệ nhất loạt lên tiếng, sau đó xông lên bắt người. Còn Mã Hồng Trung dường như đã không màng tới sống chết, nhặt một hòn đá dưới đất xông lên. Những người thân người tử nạn tinh thần cũng bị cảm hóa, bọn họ cùng gầm lên giận giữ, cùng Mã Hồng Trung xông lên.

Dưới sự ra hiệu của Lương Thần, Lưu Quân và Trương Duyên dẫn theo những cảnh sát cấp dưới ngăn cản cuộc ẩu đả giữa đám thân nhân người chết và đám bảo vệ mỏ than. Đại đội trưởng đội trị an Lưu Quân lạnh lùng nói với đám bảo vệ mỏ than:

– Tất cả đều không được manh động!

Hơn mười nhân viên bảo vệ mỏ than đầu tiên ngẩn ra, sau đó trên mặt lộ ra vẻ hung ác ngang ngược, nắm chặt gậy gộc trong tay vẫn xông về phía trước.

Đoàng! Tiếng súng lanh lảnh vang lên, ngay lập tức đám lưu manh này ngừng hành động lại. Còn những thân nhân người chết đang không kềm nổi cảm xúc nhưng cũng vì vậy mà lấy lại sự bình tĩnh trong chốc lát. Chính vào thời khắc này, Mã Hồng Trung và thân nhân những người chết để ý thấy, những cảnh sát nhân dân này chủ yếu nhằm vào những kẻ lưu manh mỏ than chứ không phải bọn họ.

– Bỏ vũ khí trong tay xuống, đứng sang một bên!

Đại đội trưởng đội trị an Lưu Quân là một nhân viên cảnh sát lão luyện có nhiều kinh nghiệm. Thấy dấu hiệu báo trước tình thế mất khống chế, lập tức nhanh chóng đưa ra quyết định, bắn một phát súng chỉ thiên. Sau khi có được hiệu quả, rèn sắt khi còn nóng, lớn tiếng quát đám bảo vệ mỏ than.

– Trưởng phòng Lương, cậu như vậy là có ý gì?

Thấy cảnh tượng này, Ngả Liên Hỉ vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ, vác theo cái bụng phệ đi đến bất mãn nói với Lương Thần. Lương Thần không biết Ngả Liên Hỉ, nhưng Ngả Liên Hỉ đã sớm nghe danh vị Trưởng phòng trẻ tuổi này.

– Cấp dưới của tôi thi hành công vụ, có gì không đúng sao?

Lương Thần mặt không biểu cảm trả lời, sau đó đưa tay chỉ những tên bảo vệ vẻ mặt không cam tâm, còn muốn rục rịch ra tay, nghiêm giọng nói:

– Ông chủ Ngả, hãy quản lý tốt người của ông. Nếu không tôi sẽ không ngại mà cho tất cả họ vào nhà giam!
– Ai nổ súng vậy?

Vừa lúc đó, đám lãnh đạo Phó chủ tịch thường trực huyện Cổ Bình, Phó chủ tịch huyện Vương Ái Quân, Dương Nguyên Thanh cùng Prưởng phòng phòng Quản lý giám sát an toàn huyện, Trưởng phòng Than – Khoáng sản đi tới. Bọn họ vốn ở cách đó không xa, có vẻ rất miệt mài với công việc bố trí điều tra sự cố, nhưng bỗng bị tiếng súng gần đó vang đến làm cho hoảng sợ.

– Nhân viên cảnh sát đại đội trị an của chúng tôi để duy trì trật tự nên đã nổ súng cảnh cáo!

Đối mặt với câu hỏi của Phó chủ tịch huyện Vương Ái Quân, Lương Thần trả lời sơ lược.

Bí thư huyện ủy An Quốc Kiến và Chủ tịch huyện Lý Minh Dương sau khi đến hiện trường làm xong nhiệm vụ, không hẹn mà cùng lên xe nhanh chóng về Liêu Dương. Xảy ra sự cố lớn như vậy, che giấu cũng không được, tốt nhất là về Liêu Dương chủ động báo cáo, nghiêm khắc tự xin khiển trách.

Sau khi An Quốc Kiến và Lý Minh Dương đi khỏi, lãnh đạo lớn nhất ở hiện trường trước mắt đương nhiên là Phó chủ tịch thường trực huyện Cổ Bình. Nghe câu trả lời của Lương Thần, Phó chủ tịch huyện Vương Ái Quân trong lòng bất mãn, định tiếp tục lên tiếng thì bị Cổ Bình dùng ánh mắt ngăn lại.

– Ngả Liên Hỉ!

Phó chủ tịch thường trực huyện Cổ bình trực tiếp gọi tên ông chủ mỏ than, dùng giọng điệu nghiêm khắc nói:

– Xảy ra sự cố lớn như vậy, ông khó mà tránh khỏi trách nhiệm. Ông mau trở về, chờ sự xử lý của tổ chức đi!
– Vâng, vâng!

Ngả Liên Hỉ đến mông cũng không dám đặt xuống, liên tục gật đầu, đang định dẫn người rời khỏi thì không ngờ những thân nhân của người chết cùng xông lên, chặn đường ông ta.

Mã Hồng Trung vội bước lên quỳ xuống trước mặt đám người Phó chủ tịch thường trực huyện, lớn tiếng nói:

– Chủ tịch Cổ, các vị lãnh đạo, tôi muốn kiện Ngả Liên Hỉ. Ông ta rõ ràng biết giếng than sẽ xảy ra chuyện mà vẫn ép chúng tôi xuống đó làm việc. Ông ta không hề quan tâm đến sự sống chết của nhân viên mỏ than.
– Chủ tịch Cổ, xin ngài làm chủ cho tôi, nhà tôi chết oan một mạng người!

Những thân nhân người tử nạn đau đớn thét lên.

– Mọi người nghe tôi nói!

Đối mặt với tình hình này, Phó chủ tịch thường trực huyện Cổ Bình rất có khi thế xua xua tay, giọng điệu cương quyết nói:

– Hiện giờ sự việc vẫn đang trong quá trình điều tra, một khi điều tra ra chân tướng, tôi xin đảm bảo với mọi người, cho dù là trách nhiệm của ai, chính quyền huyện chúng tôi nhất định sẽ truy cứu đến cùng.

Nhìn Phó chủ tịch thường trực huyện Cổ Bình diễn vở kịch tốt đẹp, Lương Thần trong lòng cảm thấy buồn nôn. Hắn quay ngoắt người đi, không muốn nhìn thấy bộ mặt ra vẻ đạo mạo nhưng dối trá đến cực điểm.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Danh sách truyện cùng bộ:
Con đường quan lộ
Con đường quan lộ – Quyển 2 (Update Phần 102)
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường quan lộ - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch
Tình trạng Update Phần 102
Ngày cập nhật 14/04/2024 11:14 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Liếm lồn cô giáo
Cho đến cuối đời, An Huyên cũng không biết được hôm ấy mình đã được mang lên giữa bầu trời như thế nào. Khi cô mở mắt ra, xung quanh là những lớp chăn lông cừu êm ái cùng ánh sáng mờ mờ từ bóng đèn gắn trên nóc chuyên cơ. Cô khẽ cựa mình, cơn đau xuyên dọc cột sống khiến cô không tài...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Đụ lỗ đít Đụ thư ký Làm tình tay ba Phá trinh lỗ đít Thuốc kích dục Truyện bú lồn Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện sex cô giáo Truyện sex cưỡng dâm
Yêu nhau nồng say
Cùng nhau xem phim Lúc Thịnh Hạ và đàn anh cùng nhau đi vào rạp chiếu phim, có hơi kinh ngạc khi nhìn thấy hai người đàn ông đang ngồi trên hàng ghế cạnh cửa soát vé. Ông chủ Hàn Gia Phàm với mái tóc màu vàng nhạt, đeo kính râm, mặc sơ mi hoa trông khá sặc sỡ, bên cạnh là Lạc Hàn Đông lạnh lùng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Truyện sex Full
Chuyện từ đêm khiêu vũ
Ngày hôm sau là Chủ nhật, chúng tôi ngủ cho đến khi thức dậy vào buổi trưa. Khi tỉnh dậy, tôi hôn mẹ. Mẹ tôi khẽ nói: “Long ơi, sao con sành sỏi quá vậy? Đêm qua, trên ban công, con nhấc chân mẹ lên rồi đứng bồng mẹ. Con làm tình rồi đi bộ với mẹ, đặc biệt là sau khi đi xuống cầu thang...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện dịch Truyện người lớn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân