Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Con đường quan lộ – Quyển 2 » Phần 76

Con đường quan lộ - Quyển 2


Update Phần 102
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 76: DÂNG HIẾN

Lương Thần đang nằm mơ một giấc mơ đáng sợ. Hắn thấy mình quay trở lại một năm trở về trước. Khi đó, hắn chỉ là một cảnh sát nhân dân nho nhỏ ở xã Hòa Bình, hàng ngày đều mong có ngày được ngẩng cao đầu. Bạn gái Tiểu Mạn đã bỏ hắn mà đi, còn Đình tỷ và Lan Lan cũng dần cắt đứt liên hệ.

Xuyên thấu qua thời gian, hắn lại thấy Diệp Thanh Oánh đang sóng đôi cùng với Niếp Phong, tay trong tay đi tới, thỉnh thoảng hai người còn trao cho nhau ánh mắt ngọt ngào. Hắn còn thấy Lý Minh Dương đang mỉm cười, giơ tay ôm lấy bóng dáng của Diệp Tử Thanh. Lan Nguyệt thì đang ở trong một gian phòng nhỏ hẹp, hai tay co rút lại, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt đi, tràn đầy sự kinh hoàng, bất an. Còn người phụ nữ trung niên xinh đẹp thì đang nằm khỏa thân trên chiếc giường lớn tại khu giải trí Thời gian vàng, mà đè lên người đàn bà ấy không phải là hắn mà là một người đàn ông khác. Một lát sau, hắn lại nằm mơ thấy trong một buổi tiệc sang trọng, trong trang phục lễ hội, Tô Mộng Nghiên và Bạch Băng đang phải đối mặt với các đôi bàn tay đang sờ soạng khắp người, chỉ gượng cười mà không dám phản kháng hay tức giận gì.

Ở trong thế giới này, Vương Phỉ Hạm, Lâm Tử Hiên sẽ không mang đến quyền lực và của cải cho hắn. Những cô gái xinh đẹp cũng không thuộc về hắn. Hắn sợ hãi, hắn đau lòng bởi vì hắn không thể chịu được cái mà mình đã có lại mất đi lần nữa. Đúng vậy, hắn không thể chấp nhận được sự thật, sau khi hắn tỉnh lại sẽ phát hiện cái mình cần đối mặt chính là hai bàn tay trắng.

Hắn, Lương Thần, Trưởng phòng công an huyện Giang Vân hai mươi lăm tuổi, là người thừa kế tài sản hàng tỷ nhân dân tệ, vừa có bạn gái, vừa có tình nhân, lại còn có một vài hồng nhan tri kỷ nữa.

Hắn, Lương Thần đã dựa vào năng lực đặc biệt của mình tiến sâu vào chốn quan trường, khiến bản thân của mình từ một người bình thường thành một kẻ không bình thường, dối trá và đầu cơ.

Tôi không phải là tôi lúc ban đầu. Tôi chính là tôi của hiện tại. Lương Thần hô lớn tiếng trong lòng. Dường như tiếng hô đó đã khiến cho thân thể của hắn run lên, hai mắt mở to ra.

Đập vào mắt hắn là trần nhà màu trắng, thoang thoảng bên mũi hắn là một mùi không hề xa lạ. Mùi này chỉ có thể ở trong bệnh viện. Hơi chút tỉnh táo, Lương Thần nhận thức mình đang ở trong bệnh viện. Nói cho cùng, hắn chỉ ở đây có một năm thôi nhưng dường như rất gắn bó với bệnh viện.

Ánh mắt Lương Thần đảo qua khắp phòng, chợt nở nụ cười toe toét. Nam mô a di đà phật, Tề thiên đại thánh, Vô Lượng Thiên Tôn, rốt cuộc đã xảy ra điều gì vậy?

Bên trái giường chính là Lý Hinh Đình, Chu Tiểu Mạn. Bên phải giường là Diệp Thanh Oánh, Diệp Tử Thanh. Trên ghế salon cách giường không xa là Đinh Lan và Liên Tuyết Phi. Người duy nhất đang nằm trên chiếc giường phụ chính là Vương Phỉ Hạm.

Lương Thần bật ngồi dậy. Hắn dùng tay xoa đằng trước trán của mình, bắt đầu nhớ lại sự việc. Đúng rồi, hắn nhớ đến mình đang ở trong hội trường Ủy ban nhân huyện thì bỗng nhiên té xỉu. Hẳn là những người lãnh đạo ở đó đã mang hắn đến bệnh viện và thông báo cho các cô gái này.

Chỉ có điều, hắn không hiểu chỉ một việc nhỏ như vậy lại kinh động đến quá nhiều người? Đang suy nghĩ, chợt nghe bên tai một giọng nói hoan hỉ:

– Tỉnh rồi, Lương Thần đã tỉnh rồi!

Tiếp theo đó, căn phòng đang yên tĩnh lại sôi động hẳn lên. Lương Thần cảm thấy một làn gió thơm đập vào mặt. Trong chốc lát, những bóng hình xinh đẹp của sáu, bảy cô gái ùa đến bên hắn.

– Mọi người… mọi người sao lại có bộ dạng này?

Nhìn những gương mặt tiều tụy, Lương Thần tay chân luống cuống, miệng lắp bắp nói.

Biết là Lương Thần không phải chế giễu khi nói ra những lời này, các cô gái không kềm nổi những giọt nước mắt trào ra.

Điều này thật là khác thường. Lương Thần cảm thấy mơ hồ, kinh ngạc nói:

– Mọi người làm như anh mắc bệnh nan y vậy.
– Nói bậy! Ai cho anh nói bậy.

Nghe đến ba chữ “bệnh nan y”, Diệp Thanh Oánh bình thường không hề sợ hãi khi gặp sóng gió, không kềm nổi nhảy bổ vào lồng ngực Lương Thần, bàn tay bé nhỏ đấm vào bả vai của đối phương, giọng nói nghẹn ngào trách móc.

– Đừng làm vậy, mọi người đang nhìn kìa!

Lương Thần ngượng ngùng nhìn những cô gái còn lại. Nơi này còn có bạn gái cũ của hắn, ngoài ra còn có tình nhân nữa. Tóm lại, biểu hiện thân mật lúc này của hai người thật không thích hợp.

– Chúng tôi về, lần sau sẽ đến thăm cậu.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Lý Hinh Đình đôi mắt vẫn chưa hết đỏ, giọng khàn khàn nhìn Lương Thần nói. Dù sao Diệp Thanh Oánh mới là bạn gái chính thức của Lương Thần. Theo lẽ thường phải nhường không gian lại cho hai người chứ. Nếu là bình thường thì thân là chị, Lý Hinh Đình sẽ không chịu thua mà nhường nhịn. Nhưng trong giờ khắc này, cô không có ý niệm tranh chấp trong đầu.

Cô thậm chí nghĩ rằng nến Lương Thần có thể bình an sống sót, cô tình nguyện chúc phúc cho Lương Thần và Diệp Thanh Oánh.

Lý Hinh Đình, Chu Tiểu Mạn, Đinh Lan và Liên Tuyết Phi tạm thời rời khỏi phòng bệnh. Trước khi đi, mọi người còn quay đầu nhìn lại Lương Thần một cái thật sâu. Dường như họ muốn khắc sâu hình dáng của chàng thanh niên đó vĩnh viễn vào trong lòng.

Lương Thần cũng không phải ngu ngốc mà không nhìn ra được lời nói và sắc mặt khác thường của các cô gái này. Trong lòng hắn lập tức dâng lên một sự nghi ngờ. Đợi cho phòng bệnh chỉ còn Diệp Thanh Oánh, Diệp Tử Thanh và Vương Phỉ Hạm, Lương Thần mới mỉm cười nói:

– Thanh Oánh, Tử Thanh…

Nhưng đột nhiên, giọng nói của Lương Thần trở nên tắc nghẽn, cả người đang bình thường bỗng nhiên cứng ngắc, đôi mắt không hề có thần thái.

Nhận thấy sự khác thường của Lương Thần, Diệp Thanh Oánh, Diệp Tử Thanh và Vương Phỉ Hạm không khỏi giật mình, không hẹn mà cùng lay động thân hình chàng trai, giọng gấp gáp nói:

– Thần, Tiểu Thần, anh làm sao vậy?

Tùy ý cho ba người phụ nữ sờ soạng khắp người của hắn, đến năm sáu giây qua đi, Lương Thần dường như mới hồi phục lại tinh thần, cười một cách khó khăn nói:

– Không có gì, anh cảm thấy đầu có một chút choáng váng. Nằm nghỉ một lát sẽ khỏe thôi mà.

Dừng một chút, Lương Thần nhìn về phía đồng hồ treo tường rồi nói với Vương Phỉ Hạm:

– Đã đến giờ ăn trưa, cháu muốn ăn đồ ăn do cô nấu.
– Ừ, cô sẽ về nấu và mang vào cho cháu!

Vương Phỉ Hạm nghẹn ngào đáp. Bà mặc kệ bây giờ Lương Thần có yêu cầu gì bà cũng sẽ làm. Thời gian chàng thanh niên này còn tồn tại trên thế gian không nhiều lắm, cho nên bà không muốn chàng thanh niên ấy có một chút tiếc nuối gì.

– Tử Thanh, em chở cô Vương về nhà để mang đồ ăn. Nơi này có Thanh Oánh giúp anh là được rồi.

Lương Thần miễn cưỡng cười nói với Diệp Tử Thanh.

Diệp Tử Thanh như muốn nói điều gì đó nhưng lại thôi, gật đầu đồng ý. Ý tứ của Lương Thần rất rõ ràng. Có lẽ là anh ấy muốn mượn cơ hội này được ở riêng với Oánh Oánh.

Vương Phỉ Hạm và Diệp Tử Thanh rời khỏi, trong phòng bệnh chỉ còn Lương Thần và Diệp Thanh Oánh hai người. Lương Thần mở miệng nói:

– Thanh Oánh, miệng của anh lạt quá. Em có kẹo cao su không?
– Không có!

Diệp Thanh Oánh lắc đầu, rồi vội vàng nói:

– Anh chờ em chút nha. Em sẽ ra ngoài mua cho anh, sẵn tiện mua một chút hoa quả.

Lương Thần cười gật đầu, nhìn theo bóng dáng thanh lịch của cô gái khuất dần sau cánh cửa. Nụ cười gượng của hắn biến mất đi, thay vào đó là sự sợ hãi không yên. Ánh mắt của hắn nhìn khắp mọi nơi, thấy chiếc áo của mình đang treo trên giá liền vội vàng trèo xuống giường, thò vào trong túi áo lấy ra nửa bao thuốc lá và cái bật lửa.

Đôi bàn tay run rẩy rút một điếu thuốc lá đặt lên môi, cái bật lửa bật ba lần vẫn không cháy. Hắn cố gắng tiếp tục bật, rốt cuộc cũng thành công. Lương Thần hút liền mấy hơi, trong giây lát khói lan vào trong cổ họng của hắn khiến hắn bật lên một tràng ho khan. Không ai từ nhỏ đã là anh hùng mà cũng không ai là không sợ chết.

Hắn có thể dùng thân thể của mình để bảo vệ cho Diệp Thanh Oánh và Vương Phỉ Hạm, cũng có thể lẻ loi một mình xông vào khống chế được đám thôn dân. Nhưng đối mặt với cái chết không có ý nghĩa thì hắn lại cảm thấy sợ hãi.

Vừa rồi, trong quá trình nhìn vào Diệp Thanh Oánh, Diệp Tử Thanh và Vương Phỉ Hạm, hắn đã dùng năng lực đặc biệt của mình để tìm ra thông tin. Khác hẳn với trước kia, thông tin lần này là toàn bộ tin tức dồn lại. Năng lực đặc biệt của hắn đã sinh ra biến hóa lần thứ hai. Nhưng sự biến hóa này không mang đến cho hắn niềm vui mà lại mang đến một tin dữ.

– U não thời kỳ cuối, chỉ có thể chữa trị bằng hóa chất và thuốc Đông y. Còn về phần có thể cầm cự đến khi nào thì chúng tôi không thể chẩn đoán chính xác được. Chúng tôi chỉ có thể tận hết sức mình mà thôi.

Một vị bác sĩ trung niên nói với Vương Phỉ Hạm và hai cô con gái. Không còn nghi ngờ gì nữa, người bất hạnh mang chứng bệnh u não thời kỳ cuối đó chính là hắn, Lương Thần.

Trong lúc vẫn ho khan, Lương Thần vẫn tiếp tục hút thuốc. Hắn không thể chấp nhận được sự thật tàn khốc này. Trong giờ phút này, hắn hoàn toàn hiểu được vì sao những người con gái kia lại biểu hiện ra sự đau thương.

Ông trời đúng là biết trêu chọc con người mà. Hắn đã từng có tất cả nhưng bây giờ lại sắp mất đi, bao gồm cả tính mạng của hắn.

Ông trời đã ưu ái ban cho hắn năng lực đặc biệt. Trong chốn quan trường hắn đã một bước lên mây, lại còn may mắn có được một người yêu xinh đẹp. Hắn đã sở hữu được thân xác của Trương Ngữ Giai, Diệp Tử Thanh, Tô Mộng Nghiên, Bạch Băng và cả người đẹp băng giá Liên Tuyết Phi. Nếu có thời gian, hắn tin chắc rằng mình cũng sẽ chiếm được thân xác của Diệp Thanh Oánh và Vương Phỉ Hạm.

Ông trời cho hắn rồi lại cướp đi của hắn. Hắn còn chưa kịp tận hưởng hết tất cả thì lại chuẩn bị mất đi, bao gồm cả mạng sống của hắn.

Khi Diệp Thanh Oánh trở về đã nhìn thấy Lương Thần đang ngồi ở đầu giường, vẻ mặt bình tĩnh. Ngửi được mùi khói thuốc trong không khí, Diệp Thanh Oánh liền đoán được Lương Thần đã hút thuốc, đang tính mở miệng thì đã bị Lương Thần chặn ngang:

– Oánh Oánh yêu dấu, anh biết anh sai rồi. Là anh nhất thời không nhịn được nên mới hút một chút thôi. Anh cam đoan sẽ không có lần sau.

Diệp Thanh Oánh muốn cười nhưng lại không cười nổi. Cô bỏ túi trái cây qua một bên, nép thân thể mềm mại của mình vào trong lồng ngực Lương Thần, đôi môi tiến sát gần bên tai hắn nói:

– Thần, tối nay, em dâng hiến thân thể này cho anh được không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Danh sách truyện cùng bộ:
Con đường quan lộ
Con đường quan lộ – Quyển 2 (Update Phần 102)
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường quan lộ - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch
Tình trạng Update Phần 102
Ngày cập nhật 14/04/2024 11:14 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Uống nhầm thuốc
Sáng hôm sau Dũng bị đánh thức bằng một hồi chuông điện thoại từ Vũ. “Cậu có rảnh không? Có một hợp đồng lớn. Tôi cần thương lượng với cậu” Tiếng của Vũ vang lên từ trong điện thoại. “Việc gì vậy? Anh nói luôn đi” Dũng càu nhàu. “Không được. Điện thoại của...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Sextoy Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn
Cô chủ nhà trọ – Ngoại truyện
Cô gái thứ hai tôi quen cùng thời điểm với Phương là Ánh Dương. Ánh Dương không phải là bạn của bất kỳ ai cả, tôi quen Ánh Dương rất tình cờ. Một hôm đang ngồi dựng xe ở vỉa hè thì có một cô gái ăn mặc rất thời trang, ngoại hình hấp dẫn, mặt xinh như người lai tây vậy. Cô ấy ra hỏi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen Tuyển tập Cô chủ nhà trọ
Đồng nghiệp cũ - Tác giả thichmbhanoi
Do được đụ và đã ra nhiều lần, nên lúc này chị P không còn cảm giác hứng thú như lúc ban đầu nữa. Chị đang lo nghĩ đến chuyện phải về nhà với con. Đạt thấy thế nên cũng không ép chị làm nữa. Lúc này chị P đã nằm dạng hai chân ra phơi cai lồn lông đen ngòm một màu phía dưới. Đám lông...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Làm tình với đồng nghiệp Truyện bóp vú Truyện móc lồn Truyện sex Full Truyện sex ngoại tình
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân