Những hàng phố, những cây cầu cổ kính còn được bảo tồn, lưu truyền đến ngày nay.
Mỗi ngày có đến hàng ngàn du khách đến rồi đi, ấn tượng về Phố Cổ đeo đuổi họ cho đến mãi mãi.
Thế nhưng ít ai biết được, trong hoàn cảnh đất trời sum họp này, khu đèn đỏ Hà Nội đang diễn ra 1 cuộc gặp gỡ quy mô lớn nhất từ trước đến nay.
Giang hồ thủ đô, cave miền bắc rục rịch chuyển mình hướng về Biệt Thự Người Đẹp.
Ngày hôm ấy đất trời sáng lạn, ngọn gió đông mang theo hơi ấm nồng nàn thổi đến, theo đó từng lượt khách từ ngàn xa đổ về thủ đô thịnh hội.
Ông trùm khu đèn đỏ miền bắc vì sự kiện này mà bao nhiêu năm hao tâm tổn trí, đến giờ khắc này cuối cùng mọi công đức đã được đền đáp. Khỏi cần nói cũng biết ông ta hài lòng đến mức nào.
Sáng sớm ngày hôm đó, mọi chân rết trong nhà hàng của Lee Phong Lưu làm việc quần quật không ngơi nghỉ, hết thảy đều ra sức vì ông chủ dâng lên chất lượng tuyệt hảo nhất cho đám khách mời ăn chơi.
Mấy tiếng trước khi buổi tiệc diễn ra, cả nhà hàng chìm trong không khí làm việc gấp rút. Trên mặt ai nấy hiện lên nét căng thẳng lẫn mõi mệt. Bọn họ chạy ra chạy vào xoay xở qua lại không dám có 1 chút xao lãng, bởi vì trong ngày này chỉ cần xảy ra 1 sơ sót nhỏ cũng để lại hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Tôi đảm nhiệm chức vụ quản lý, đi từ ngoài vào trong, từ trong ra ngoài thấy ai nấy đều cắm cúi lo phần việc của mình, bèn gọi 1 đứa nhân viên lại hỏn han mấy câu, nó liền toát mồ hôi hột vâng dạ luôn miệng. Tôi rất thông cảm, hiểu ngay cu cậu bị ám ảnh bởi ông chủ Lee Phong Lưu nên sợ lây sang tôi – người học trò thứ 2.
Tôi lại tìm gặp mấy nhân viên chạy bàn khác, hỏi bọn nó bâng quơ mấy câu, ví dụ mục đích buổi lễ ngày hôm nay, nếu thấy chuyện lạ ngày hôm nay thì phản ứng thế nào?
Bọn nó đều răm rắp cúi đầu đáp: “Chuyện nhà hàng bỏ lại nhà hàng, không dám đem ra ngoài ạ.”
Tôi gật đầu khen “giỏi.” – Đám nhân viên này được training rất tốt. Ngoại hình lại khá. Hẳn trong đám nữ phục vụ cũng có vài cô muốn kiếm chác từ các khách mời đây.
Như vậy cũng hay, Lee Phong Lưu cho bọn chúng cái cần câu cơm, bọn chúng chẳng thể trở ngược đầu hại ông chủ được.
Nhà hàng nằm ở chốn đắc địa, hôm nay toàn thảy trên dưới nhân viên đều được lương thưởng. Thầy của tôi thưởng phạt rất rõ ràng, đây là một trong những thủ đoạn mua chuộc lòng người sơ đẳng nhất.
Tôi vừa đi vừa xem xét lại công việc chuẩn bị, trong tâm cũng có chút cảm giác hồi hộp. Trong buổi lễ trọng đại này Tắc Kè Bông tôi làm quản lý trưởng, lại đang trong thời điểm bị Lee Phong Lưu chiếu tướng. Vậy nên làm tròn chức trách hắn giao đối với tôi chỉ có lợi mà không có hại.
Đột nhiên, ở khu vực nhân viên phía sau xuất hiện 1 đám các em gái xinh xắn, trang phục tươi tắn, dáng dấp dong dỏng đang kẻ đứng kẻ ngồi líu ríu xôn xao. Tôi xem mấy cô này cứ như là mẫu ảnh đang chuẩn bị cho 1 show diễn nào đó. Nhiều người trong số họ còn đang tranh thủ dậm lại phấn, kẻ chút son.
Lúc này tôi mới vỡ lẽ ra, mấy cô này vốn là người mẫu, pr… đủ các loại từ công ty được cử tới đây theo “lệnh triệu tập” của Lee Phong Lưu. Mà đúng ra, các cô này cũng chính là “người bên cạnh” Thầy mà ai ai cũng hiểu, chẳng khác các em hàng là bao. Ngày hôm nay Thầy điều động 1 loạt đến đây mục đích chính để chiều lòng các đại gia trong bữa tiệc. Gái gú vốn là đặc sản của Thầy tôi mà.
Thời điểm 10h đã bắt đầu lục tục khách mời.
Thậm chí có người từ 7h sáng đã mò đến, Lee Phong Lưu không thẹn với phong thái chủ nhà, đều chiêu đãi khách mời chỗ ăn ở, bữa sáng miễn phí.
Lee ngồi trên lầu cao nhà hàng, từ đây nhìn xuống bao quát khắp phố phường. Nhìn bề ngoài phong độ của gã, ai nấy đều cảm thấy trong lòng thua thiệt. Nhất là đôi mắt trời sinh kia, đó là đôi mắt vô cùng lạnh lùng kiên nghị, trong đáy mắt buồn vui lẫn lộn, làm cho người ta không biết trong lòng Lee đang nghĩ gì.
Lee Phong Lưu là một gã doanh nhân đáng gờm. Gã kinh doanh trên 3 lĩnh vực, có thể nói địa vị cao ngất ngưỡng. Xưa không bằng nay, ngày nay ít ai qua được gã.
Ngoài ra, Lee Phong Lưu là Thầy của bố mì Tắc Kè Bông miền nam, là đại ca của trùm giang hồ Lão Tướng. Như vậy, Lee 2 chân bước qua 2 thế giới. Không ai không ngưỡng mộ.
Gã chỉ mất thời gian vài tháng ngắn ngủi liền trở thành tâm điểm chú ý của 3 miền ăn chơi. Tắc Kè Bông tôi ngày hôm nay có được mặt mũi không nhỏ trong giới chuyên môn cũng đều nhờ gã mà ra. Giờ đây ngoảnh mặt nhìn lại, không khỏi cảm thấy quá hoang đường!
Trước đây ngày tôi còn theo học Lee Phong Lưu, thời đó chưa có điều kiện giao lưu 2 miền nam bắc. Đến khi tôi vào tới sài gòn, danh tính Lee Phong Lưu chỉ có một số huyền thoại trong nam mới biết, nhưng thời điểm đó thầy cũng chưa ở ngôi đệ nhất như hiện nay.
Bẵng đi 1 thời gian, Tắc Kè Bông trở nên nổi như cồn, người ta vẫn không nhắc tới Lee Phong Lưu vì nội tình ngoài Hà Nội rối ren, nếu sự thật về Lee Phong Lưu được quá nhiều người biết đến, tất ảnh hưởng xấu đến danh tiếng gái bắc. Lại nói, Nếu người ta biết gái bắc thực chất được Lee Phong Lưu nuôi công nghiệp chắc chắn giá thị trường sẽ giảm mạnh. Vậy nên cái tên Lee Phong Lưu gần như 1 bí mật.
Nhưng ngày hôm nay, tính từ trước noel trở lại đây chỉ vỏn vẹn mấy tháng, Lee Phong Lưu đã chứng minh được điều ngược lại ấy.
Cave miền bắc đi đến đâu cũng là tâm điểm, được giới ăn chơi chào đón nồng nhiệt. Thời kỳ này có thể coi là thời đại của các gái bắc.
Thời kỳ này chỉ 1 ông chủ chi phối tất cả! Người ta còn kháo nhau rằng “chưa gặp Lee Phong Lưu, chưa biết gì về gái.”
Khách đến hôm ấy đông như trẩy hội, người ngoài nhìn vào còn tưởng nhà hàng đang tổ chức tiệc cưới linh đình.
Đến giờ khai mạc, Lee Phong Lưu bằng vào diện mạo và tài ăn nói trời sinh, hùng tráng tuyên bố lý do buổi tiệc, gã nói lời nào thấm lòng lời nấy, chiếm được thiện cảm của hầu hết khách mời.
Dĩ nhiên, nội dung bữa tiệc là họp mặt khách mời, gặp gỡ trao đổi thông tin gái gú cùng việc kinh doanh lỗ lãi. Ai nấy đều hết sức hài lòng, lợi ích kiếm được không hề ít. Chẳng bỏ công lặn lội mò tới thủ đô.
Đặc sản của Lee vẫn là gái, có điều ở tầm cỡ buổi họp này số gái Lee đưa ra là người mẫu, pr các loại không hề tầm thường. Phần đa các cô em này là đám gái xúng xa xúng xính tôi bắt gặp đằng sau khu nhân viên, có một số em xinh đẹp nhất mãi về sau mới đặc biệt xuất hiện cùng với Thầy.
Mấy cô em này Thầy tôi lựa ở đâu ngon quá trời. Chúng nó vừa xuất hiện đã trở thành tâm điểm bàn tán. Các khách mời được dịp thích thú, to nhỏ bàn tán, híp mắt chiêm ngưỡng thân thể các người đẹp đong đưa trước mặt. Tôi nghĩ nhiều người không quan tâm sau ngày hôm nay thứ Lee Phong Lưu đạt được là gì, chỉ cần biết sau ngày hôm nay thứ bọn họ đạt được sẽ là 1 trong số các em đang có mặt hôm nay, như vậy coi như quá thành công rồi!
Dã tâm của Lee Phong Lưu trong phút chốc đã được hợp thức hóa đâu vào đấy.
Trong đám khách mời ăn chơi này, có người bãn lãnh ghê gớm đã có được trọn vẹn thông tin của hơn chục em. Chục em này lưu vào list hàng từ từ hưởng thụ, người ngoài mà biết chắc ghen đến phát điên.
Biệt Thự Người Đẹp chỉ trong vòng nửa buổi đã trở thành tụ điểm mãi dâm nhộn nhịp.
Cho đến cùng Tắc Kè Bông tôi vẫn băn khoăn, không hiểu bữa tiệc ngày hôm nay mang không khí gì? Là trang nghiêm, mang đẳng cấp thương gia? Hay chỉ đơn thuần là bữa tiệc sắc đẹp của những tên háo gái?
Từ nhỏ tôi vốn đã là người đa cảm, là người hay khóc thương cho số phận của những kẻ không liên quan đến mình. Vậy nên mặc dù đã nhiều năm trong nghề, nhưng đầu óc tôi vẫn không ngừng tự vấn bản thân, rốt cuộc con đường tôi đi là đúng hay sai. Mà giả sử không có sai hay đúng, vậy thì con đường tôi đi có mang 1 ý nghĩa đặc biệt nào đó không?
Còn các cô người mẫu kia nữa. Họ đang làm công việc của họ, nhưng công việc đó đã ít nhiều bị tha hóa, biến họ thành những cô gái bán dâm theo thời vụ. Trong vụ việc này, trách nhiệm thuộc về ai?
Kẻ đứng ngoài như tôi vốn chẳng biết câu trả lời, chỉ có thể bàng quan nhìn vào.
Mà đúng ra, tôi cũng không cần thiết phải quan tâm tới những cô gái trẻ xa lạ kia, nhưng cảm giác nhìn đám khách bệ vệ ánh mắt hau háu như muốn lột truồng người ta thật là khó chịu. Gương mặt bọn họ lúc này cùng với dáng điệu lúc trước khác nhau 1 trời 1 vực.
Than ôi, tiền và gái đẹp, tiền và gái đẹp luôn là vấn nạn từ ngàn xưa đó thôi.
Trong tình cảnh này, bất giác tôi lại nhớ đến câu nói của 1 đứa em trong đám người mẫu ngoài kia. Ban sáng tôi trò chuyện với con bé, nó đã nói thế này: “Dù là gái điếm hay gái bán nhan sắc, hay là gì đi chăng nữa, thì rồi cũng chỉ là con thú trong cuộc săn của những kẻ có tiền.”
Câu nói đó khiến Tắc Kè Bông tôi lạnh gáy. Trong lòng dâng lên 1 trận kinh khiếp. Phải rồi! Tôi lại đang làm gì thế này? Tôi không phải người tốt, nhưng đáng lý ra vẫn phải phải đứng lên chống lại Lee Phong Lưu mới đúng.
Đúng!
Con đường của hắn trái ngược với tôi. Lý lẽ của hắn là ngụy biện, là sai lầm! Tôi đã quyết ý rồi, sau bữa tiệc ngày hôm nay, Lee Phong Lưu sẽ không còn là Thầy của tôi nữa.
Tôi và Lee Phong Lưu đối nghịch với nhau vì cả hướng đi đã chọn lẫn những khúc mắc trong quá khứ.
Tôi không thể nhẫn nhịn và chờ đợi nữa. Tôi sẽ loại bỏ hắn, cũng như chủ động bắt hắn nói ra tung tích Má Nuôi.
Lúc hạ thành quyết tâm như vậy, trong đầu tôi bỗng có suy nghĩ khôi hài như thế này.
Mai sau có con, tôi sẽ dạy cho nó rằng:
“Con ơi! Hãy biết thương những cô gái điên cuồng chạy theo đồng tiền, bởi vì xã hội này tha hóa trước cả họ. Và nếu họ có sai lầm bán dâm thì khoan hãy trách họ, bời vì các cô gái đó luôn bị biến thành con thú săn của những kẻ có tiền mà. Thay vì khinh bỏ những người yếu đuối hơn, con hãy bao bọc họ chống lại những kẻ đã làm xã hội này tha hóa.”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Yêu nữ quầy bar 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện xã hội |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 28/06/2019 03:38 (GMT+7) |