Em: Ờ, chị dâu mày đấy.
Đức: Đm, xinh thế. Giới thiệu cho bố đi?
Em: Giới cái mẹ cháu mà giới à?
Các bác thấy nó có khốn nạn không? Lợi dụng lúc em ốm nên cố tình troll em đây mà.
Linh: À hay, tưởng mày ngu ngu đần đần mà cũng có gấu hả?
Em: May quá tao chưa ngu như mày nên vẫn có người thương…
Linh: À ừm, rồi xem tao thương mày đến đâu nha Hoàng…
Nói rồi nó nhìn em cười, nhìn nó cười mà em cảm giác mọi chuyện không hề an toàn chút nào, kể từ giờ phút này mọi thứ đều nguy hiểm với em…
Nói rồi nó đuổi thằng Hiếu ra chỗ khác để nó ngồi cạnh em, con mẹ nó bắt đầu rồi đây. Đm con này nguy hiểm lắm các bác ơi, không ngờ sau hai năm gặp lại ngoài cái mặt nó đổi khác ra thì cái tâm nó cũng khác hẳn. Nó ngồi cạnh em rồi nhìn em cười, bề ngoài thì nụ cười của nó thân thương lắm nhưng mà giờ em cảm giác bất an vl, nó ngồi lấy tay lật lật cái khăn trên trán của em, xong lại còn bóp bóp tay em nữa chứ.
Em: Ê hai thằng chúng mày kéo con dở này ra hộ tao cái, không tí Trang lên mà thấy thì chết tao.
Linh: Thì chủ yếu là diễn cho chị ấy xem mà anh yêu.
Linh: À thôi anh nằm yên đi, đang ốm thế này mà nói nhiều thế nhỉ?
Cái đậu má nó, em biết ngay mà. Em thì hất tay nó ra xong nằm lùi về phía góc giường, cơ mà nó cứ cố với theo. Còn hai thằng kia thì đứng ngoài nhìn xong cười, sao tụi bạn con nó khốn nạn quá vậy trời ơi…
Gái lên thì thấy cái Linh đang ngồi cạnh em, đm nó em đã cố quay mặt vào tường rồi đấy chứ. Cách xa nó hẳn một đoạn luôn mà trông mặt gái nhìn em cứ hằm hằm. Nhân cơ hội em phải rào trước, lập tức giới thiệu hai đứa kia luôn cho gái biết để tránh trường hợp em bị ám hại.
Em: À Trang này, đây là hai đứa bạn anh, cũng là em họ thằng Hiếu luôn đấy.
Gái: Các bạn uống nước đi.
Nói rồi gái đưa ba cốc nước cho bọn nó, nhưng mà kiểu như gái không để tâm đến lời em nói ấy.
Em: Còn đây là NGƯỜI YÊU tao.
Em chỉ tay vào gái rồi nhấn mạnh từ người yêu để thu hút sự chú ý của gái, nhưng mà gái vẫn không nói gì cả. Giận dỗi hay ghen tuông gì mà ghê vậy trời @@!
Linh: Ơ, anh có người yêu rồi hả? Sao bây giờ mới nói với em?
Nó giả vờ làm mặt dỗi dỗi, em đéo ngờ là nó chơi lầy đến vậy luôn. Quả này nó quyết tâm hại em hay sao vậy @@!
Em: Nói với mày làm gì? – Câu này em lỡ mồm các bác ạ.
Em: À quên, tao nói với mày rồi còn gì!
Linh: Hừ, anh toàn nói dối em thôi.
Em: Thôi thôi, tao sợ mày rồi. Cút cút ra.
Mặt nó thì dỗi dỗi xong tay thì cứ cầm lấy tay em, em phải cố hất tay nó ra đấy. Mẹ nó chứ, Trang thì đang đứng cạnh đấy mà nó chơi lầy vl. Rồi gái cũng giận em luôn…
Gái: Mấy bạn ngồi chơi với Hoàng nhé, mình xuống nhà xíu.
Rồi gái đi xuống nhà bỏ mặc em lại với ba tụi nó, em thì đang nằm thở nên không đuổi theo được. Còn bọn nó thì cứ đứng nhìn em cười, con mẹ các cháu chơi lầy vaicalonnn!
Em: Đm chúng mày chơi bố à?
Đức: Thôi mày nằm im để cái Linh nó chăm cho, haha…
Em: Cc, đm chúng mày. Tí lại mất công bố dỗ dành.
Hiếu: Bọn tao giúp mày nâng cao tình cảm còn gì =)))
Linh: Đấy, tao thương mày thế đủ chưa Hoàng?
Em: Ccccc, lũ khốn nạnnn…
Hình như thấy em bất lực lắm hay sao mà chúng nó cứ nhìn em cười, đậu má. Khốn nạn thật, cay cú lắm nhưng em không làm gì được. Ngồi thêm một lúc nữa thì chúng nó đi về, chẳng hiểu sao hè năm nay em xui thế. Hết cái này tới cái khác nối đuôi nhau tới…
Rồi thì lần này gái đi vào phòng em sau khi bọn nó về hết rồi, mặt gái nhìn hung dữ lắm…
Gái: Anh còn chối nữa không?
Em: Từ từ để anh giải thích đã…
Em: Tại chúng nó trêu anh thôi, chứ không có gì cả đâu mà…
Gái: Hừm… nhưng em không thích kiểu đấy đâu!
Em: Ừm, anh biết mà. Thề luôn là giữa anh với nó chỉ là bạn thôi…
Gái: Được rồi, em tin anh lần này.
Vãi cả “em tin anh lần này”. Giờ em mới biết là tính gái hay ghen thế đấy…
Em: Mà sao hôm qua em không để anh giải thích, làm anh đứng đấy cả gần tiếng?
Gái: Lúc đấy em giận lắm anh biết không? Em gọi thì anh không nghe máy, nhắn tin anh cũng không rep lại?
Em: Tại máy anh để chế độ im lặng nên về nhà rồi mới biết. Thế em gặp anh ở đâu?
Gái: Bạn em bảo thấy anh đi với ai đấy, rồi thấy anh vào trong quán cf nên gọi em tới.
Em: Sao em tới rồi mà không sang bàn đấy hỏi anh luôn đi?
Gái: Em giận với cảm thấy thất vọng lắm nên không đối diện với Hoàng được!
Em: Ôi trời, vì thế nên giờ anh mới nằm ở đây nè.
Gái: Em xin lỗi…
Em: Thôi chuyện qua rồi thì bỏ đi.
Em: Anh chỉ muốn từ sau có chuyện gì xảy ra thì mình cũng từ từ mà nói chuyện, rồi cùng nhau giải quyết, vậy nhé?
Gái: Dạ…
Nhìn gái lúc này kiểu em thẹn ấy, trông vừa buồn cười, vừa đáng yêu các bác ạ…
Gái: Mà chút nữa anh gọi về cho bác gái đi nhé!
Em: Hả, sao lại thế?
Gái: Sáng nay bác gọi cho em nhờ sang xem anh thế nào, tại đêm qua bác gọi cho anh mãi mà không được đấy!
Em: Ohm, anh nhớ rồi để tí anh gọi lại cho mẹ.
Gái: Sau đi đâu anh nhớ để ý điện thoại đi, cứ thế làm người khác phải lo.
Em: Anh nhớ rồi, hehe. Mà nếu mẹ anh không nhờ thì em có sang không đấy?
Gái: Còn lâu em mới sang nhá!
Em: Sặc, nhỡ anh ốm nặng quá không ai chăm, rồi vô viện thì sao @@?
Gái: Thì kệ anh chứ!
Em: Eo…
Gái: Đùa thôi, Hoàng khỏe thế còn lâu mới vào viện, mà ốm có tí xíu đã bày đặt đòi vào viện rồi…
Em: Đấy là anh nói ví dụ thế…
Gái: Thôi anh nằm nghỉ đi, em về nhà chút.
Em: Ơ, hồi sáng em bảo cái Mai tự lo được mà?
Gái: Đấy là em nói thế, nhưng nó dậy không thấy em lại lo…
Em: Sặc, nó lớn thế rồi chứ có phải trẻ con đâu mà lo…
Gái: Ừm thì em về nhà xíu rồi trưa em lại sang đây, được chưa?
Em: Rồi, hehe. Trang nhớ trưa sang nhá…
Gái: Vâng, em thấy Hoàng mới là trẻ con phải lo đấy…
Em: À mà khoan, không phải là em về nhà đâu mà chỉ là em qua nhà bên kia thôi, vì đây cũng là nhà em mà. Nhớ nhé Trang…
Gái: Ôi trời, Hoàng lắm trò quá. Em biết rồi…
Nói rồi gái cười với em một cái xong mới đi, ốm mà em thấy trong người vui vãi…
Nằm được một tí thì em mới lấy cái điện thoại rồi bật nguồn lên, để gọi về cho mẹ em đỡ lo. Gọi về được nghe mẹ em ca bản trường ca quen thuộc: “Làm gì mà tắt máy, rồi là lần sau làm gì cũng phải nghe, bla bla…”
Nghe xong điện thoại của mẹ em thì em lại quay sang nhắn tin với gái.
Em: Em đang làm gì đấy? Anh vừa gọi cho mẹ nè, nghe mẹ dặn dò nhiều lắm…
Gái: Hoàng thì còn phải nói nhiều nữa cơ. Em đang dọn nhà, tí em qua anh sau nhá!
Em: Ừm.
Người gì chăm quá vậy, một tuần chắc gái phải dọn nhà hai, ba lần mất. Em hỏi sao dọn nhiều thế thì gái bảo là ở nhà chán, cũng không có gì làm nên dọn nhà cho nó sạch. Bó tay với gái luôn! Em lại nằm lên fb chút xem có gì mới không, đang onl thì có tin nhắn tới. Là của cái Linh.
Linh: Tao xin lỗi, nãy đùa hơi quá. Sao rồi?
Em: Vẫn ổn, chưa chết được.
Linh: Con trai thù đéo gì dai thế?
Em: Tao thù dai từ bé mà mày quên à?
Linh: Ừm xin lỗi, tao quên là mày tính đàn bà, hihi.
Em: Ít ra tao đéo đi đốt nhà hàng xóm như mày, đm.
Linh: Hehe, ai bảo hôm qua dám trêu tao.
Em: Sao mày có số tao? Thấy đẹp trai định làm quen à?
Linh: Tao vừa xin anh Hiếu, có chó nó thèm làm quen với đứa bẩn tính như mày!
Em: Ờ, giờ tao mới biết mình đang nhắn tin với chó đấy…
Linh: Cái đm, mày đéo nhường bà được à thằng chó này!?
Em: Nhường mày để mày lấn át tao à? Tao đéo ngu.
Linh: Đéo thèm nói chuyện với mày nữa, mất công bà mày xin lỗi.
Em: Ờ, tiễn chó.
Linh: Đmmmmm…
Em: Lì thế?
Linh: Mẹ mày, nhớ mặt bà!
Em: Ơ, tao tưởng mặt cún con nào cũng như nhau mà cũng phải nhớ à?
Linh: Mày tin tao trèo sang nhà mày giết mày luôn bây giờ không??
Em: Thôi cho tao xin @@.
Linh: Ngoan, hỗn nữa bà giết!
Em: Rồi, rồi. Tao nghỉ chút, đau đầu quá.
Thế rồi nó cũng không nhắn gì thêm nữa, con này nó nói là làm đấy các bác ạ. Nên nhường nó chút để bảo toàn tính mạng, em lại còn đang ốm nữa chứ, nguy hiểm bỏ mẹ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Yêu bạn cùng lớp |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện teen |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/08/2021 03:39 (GMT+7) |