“Vương đạo hữu thần thông quảng đại, bọn họ có thể ứng phó, chúng ta đi giúp Nhị bá.”
Đặng Thiên Kỳ ngăn trở Lưu Nguyệt Hồng, dẫn theo ba người bọn Lưu Nguyệt Hồng rời khỏi.
Mượn đao giết người, hắn ước gì dị tộc giết Vương Thanh Phong.
Thấy một màn như vậy, trong mắt Vương Thanh Phong hiện lên một mảng sát ý, hắn tự nhiên nhìn ra được ý đồ của Đặng Thiên Kỳ.
“Thạch đạo hữu, mau giúp bọn ta giết chúng.”
Một tên Thú Nhân tộc la lớn, giọng điệu dồn dập.
Ánh mắt ông lão áo bào vàng dời qua, hai tay sáng lên một mảng hào quang màu vàng lóa mắt, hướng tới mặt đất vỗ nhẹ một cái, hai đạo hào quang màu vàng bắn ra, nhập vào lòng đất không thấy nữa.
Mặt đất kịch liệt chớp lên, chợt biến thành bùn cát tơi xốp, cuồng phong từng cơn, cát vàng đầy trời.
Ở trong một trận tiếng xé gió, hàng ngàn lưỡi đao cát màu vàng bay vút đến, chém về phía bọn họ.
Ba người bọn Vương Thanh Phong không dám sơ ý, vội vàng làm phép ngăn cản.
Trong lúc nhất thời, tiếng nổ không ngừng, sóng khí như thủy triều, các loại linh quang đan xen.
Một mảng đồng bằng rộng lớn vô cùng, Bạch Huyễn và Diễm Cơ hóa thành hai đạo độn quang xé gió chạy đi, chớp mắt trăm dặm, tốc độ rất nhanh.
Diễm Cơ sắc mặt tái nhợt, khí tức uể oải, tình huống của nàng bây giờ rất không ổn.
“Đã dám tập kích thành Huyền Quang, vậy ở lại đi!”
Một giọng nam tử lạnh lùng vô tình chợt từ phía chân trời truyền đến.
Vừa dứt lời, bầu trời chợt biến thành màu đỏ sậm, một đám mây lửa màu đỏ thật lớn chợt xuất hiện ở trên trời, chiếu mặt đất phạm vi mấy vạn dặm thành màu đỏ.
Mây lửa màu đỏ sau khi kịch liệt quay cuồng, giọt mưa màu đỏ to như hạt đậu trút xuống, hóa thành những thanh phi kiếm màu đỏ, chém về phía Bạch Huyễn cùng Diễm Cơ.
Bạch Huyễn phất tay áo, một cơn gió lạnh trắng xoá thổi quét ra, đánh tan phi kiếm màu đỏ đang lao tới.
Tiếng nổ không ngừng, sóng khí như thủy triều.
Phi kiếm màu đỏ chợt ngưng tụ lại với nhau, hóa thành một kiếm quang màu đỏ dài vạn trượng, lấy thế hủy thiên diệt địa, chém về phía Bạch Huyễn cùng Diễm Cơ.
Bạch Huyễn nhíu mày, tay phải chợt hiện ra một ngọn lửa màu trắng, bổ về phía kiếm quang màu đỏ.
Một tiếng nổ lớn vang lên, kiếm quang màu đỏ bị hắn đánh vỡ nát, hóa thành lửa hừng hực, bao phủ bóng người bọn họ.
Trong lửa nóng chợt hiện ra một ngọn lửa màu trắng, lửa nóng chợt tán loạn.
Một đạo độn quang từ nơi xa bay tới, chính là Phong Tiêu Dao, mặt đầy sát khí nhìn Bạch Huyễn cùng Diễm Cơ.
“Muốn đến dễ dàng, muốn đi không dễ vậy đâu, để mạng lại đi!”
Phong Tiêu Dao đằng đằng sát khí.
“Diễm Cơ, ngươi đi trước, ta ngăn trở hắn.”
Bạch Huyễn truyền âm thúc giục, một đạo hào quang màu trắng từ trên người hắn bay ra, hóa thành một hư ảnh người khổng lồ trắng xoá, trên trời chợt bay xuống lượng lớn bông tuyết màu trắng, nhiệt độ chợt giảm xuống.
Mặt đất lấy tốc độ kinh người kết băng, tầng băng nhanh chóng lan tràn ra.
Không đến ba hơi thở, phạm vi trăm dặm đều bị đóng băng.
Diễm Cơ gật gật đầu, ngoài thân trào ra một ngọn lửa màu đỏ, hóa thành một quả cầu lửa màu đỏ thật lớn.
Một tiếng vang trầm nặng cất lên, quả cầu lửa màu đỏ nổ tung, hóa thành vô số hào quang màu đỏ biến mất.
Lúc này, Hoàng Nhất Long và Lý Viêm đuổi theo tới.
“Hắn giao cho ta, các ngươi đuổi theo Diễm Cơ, đừng để ả chạy, bây giờ là thời cơ tốt nhất giết chết ả.”
Phong Tiêu Dao thúc giục, vẻ mặt đầy tự tin.
Nếu là tu sĩ Hợp Thể khác, Hoàng Nhất Long cùng Lý Viêm còn không nhất định tin tưởng…
Phong Tiêu Dao là đệ tử của tu sĩ Đại Thừa, thực lực tự nhiên không tầm thường, thật không dễ gì đánh bị thương nặng Diễm Cơ, đây là cơ hội cực tốt giết chết Diễm Cơ.
Giải quyết Diễm Cơ, bọn họ lại trở về giúp Phong Tiêu Dao cũng không muộn.
Lấy thần thông của Phong Tiêu Dao, cho dù giết không được Bạch Huyễn, cũng không đến mức bị Bạch Huyễn giết.
Bọn họ hóa thành hai đạo độn quang, hướng về nơi xa bay đi, đuổi giết Diễm Cơ.
Bạch Huyễn cùng Phong Tiêu Dao nhìn nhau một cái, nhìn nhau cười, ai không biết tình hình còn tưởng bọn họ là bạn bè nhiều năm không gặp.
Phong Tiêu Dao bấm pháp quyết, cuồng phong gào thét, không gian chấn động vặn vẹo, chợt hiện ra vô số ánh lửa màu đỏ, sau khi mơ hồ một cái, hóa thành những thanh phi kiếm màu đỏ, nhiều tới mấy vạn.
Bạch Huyễn bấm pháp quyết, bông tuyết màu trắng sau khi mơ hồ, hóa thành những cọc băng màu trắng dài vài thước, đón đỡ phi kiếm màu đỏ.
Phi kiếm màu đỏ va chạm với cọc băng màu trắng, bộc phát ra một mảng lớn sương mù màu trắng, sóng khí như thủy triều.
Bọn họ thúc giục bảo vật cùng pháp tướng đối địch, nếu là quan sát khoảng cách gần, có thể phát hiện môi bọn họ khẽ nhúc nhích, tựa như đang truyền âm trao đổi.
Cho dù có tu sĩ Hợp Thể đi ngang qua, cũng sẽ không cho rằng bọn họ là đang truyền âm trao đổi, bọn họ là thật sự đánh nhau to.
Một đạo hào quang màu đỏ từ trên người Phong Tiêu Dao bay ra, hóa thành một bóng kiếm màu đỏ thật lớn, bóng kiếm không ngừng lóe lên linh quang, giống như vật thật.
Pháp tướng của hắn dùng Xích Diễm Chi Tinh cô đọng thành, mang vào lửa cháy công kích, vòng bảo hộ bình thường căn bản không ngăn được.
Bóng kiếm màu đỏ trào ra một ngọn lửa màu đỏ, mang theo sóng nhiệt ngập trời, chém về phía đối diện.
Hai cánh tay hư ảnh người khổng lồ trào ra một ngọn lửa màu trắng, đón đỡ bóng kiếm màu đỏ, truyền ra tiếng kim loại va chạm “keng keng”.
Từng làn sóng khí mạnh mẽ thổi quét ra, nơi đi qua, mặt đất vỡ tung, không gian xé rách, một mảng không gian này giống như cũng sắp sụp xuống.
| Thông tin truyện | |
|---|---|
| Tên truyện | Vương Trường Sinh - Quyển 7 |
| Tác giả | Chưa xác định |
| Thể loại | Truyện sex dài tập |
| Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
| Tình trạng | Update Phần 490 |
| Ngày cập nhật | 27/11/2025 03:36 (GMT+7) |