Tổng cộng có hai môn địa phẩm công pháp, lần lượt là “Ngự linh bảo điển” và “Ly hỏa kiếm quyết”. Hai môn công pháp này có thể tu luyện từ Luyện khí kỳ đến Hóa thần kỳ.
“Ngự linh bảo điển” là một môn thiên hướng khu trùng ngự thú công pháp, thích hợp ngự linh sư tu luyện. Mà “Ly hỏa kiếm quyết” là một môn kiếm quyết, người tu tiên có hỏa linh căn đều có thể tu luyện.
Trừ bỏ hai địa phẩm công pháp thì còn có bảy môn huyền phẩm công pháp có thể tu luyện đến Nguyên anh kỳ, và bảy môn linh thuật.
Có một môn linh thuật khiến cho Vương Trường Sinh hứng thú là Trấn linh ấn, đứng hàng thứ sáu mươi chín trên bẳng thiên địa linh thuật. Phóng xuất ra một con dấu thật lớn, cho trọng hình phảo bảo cùng loại. Khác nhau với trọng hình pháp bảo là Trấn linh ấn trong nháy mắt có thể xuất hiện ở trên đỉnh đầu kẻ địch, đại đa số tốc độ di chuyển của trọng hình pháp bảo đều không đủ nhanh.
Mỗi một môn linh thuật đều là độc nhất vô dị, ưu điểm linh thuật là uy lực rất lớn, có chỗ thiếu hút là hao khí nhiều.
Vương Trường Sinh lúc trước ở trên tay đại trưởng lão Trấn Hải tông có được mấy chục môn linh thuật, nhưng đều là loại linh thuật phụ trợ, linh thuật loại công kích không nhiều lắm, cũng không có đứng trong bảng thiên địa linh thuật.
Theo như Vương Trường Sinh biết thì công pháp trấn tông Trấn Hải tông “Liệt Diễm chân cương công” đưa vào linh thuật hỏa cương đứng hàng thứ bốn mươi chín trong bảng thiên địa thuật. Trấn linh ấn đứng hàng thứ sáu mười chín trong bảng thiên địa linh thuật, kém hai mươi tên, uy lực hẳn có thể là sẽ không quá kém.
Cùng môn linh thuật, thi pháp giả pháp lực càng dư thừa, uy lực càng lớn.
Trừ bỏ Trấn linh ấn, còn có một môn linh thuật kiếm y thuật, lợi dụng kiếm khí cô đọng một món pháp y. Công cụ kiêm phòng, linh thuật này đứng hàng thứ hai mươi trong linh thuật bảng đệ.
Kiếm y thuật chỉ có kiếm tu mới có thể tu luyện, tu luyện thuật này khó khăn có vẻ cao, kéo dài. Nhưng sau khi cô đọng kiếm y, tương đương với hơn một món pháp bảo tự động hộ chủ, thời gian cô đọng càng dài, uy lực cùng lực phòng ngự càng lớn.
“Môn linh thuật này vừa lúc có thể đưa cho Thanh Sơn sử dụng, hắn thủ đoạn phòng ngự ít hơn, môn kiếm y thuật này có thể nói là vì hắn lượng thân tạo ra.”
Uông Như Yên cười nói, Vương Thanh Sơn ở Đông Hoang tham chiến, không biết hắn mạnh khỏe phủ.
“Chờ Thanh Sơn trở về, sẽ đem linh thuật này đưa cho hắn. Phu nhân, ta tính mang món linh thuật này phái người đưa cho Minh Nhân thúc, công lao hắn chỉ sợ không thể tuyển được Thái Nhất ngũ kiệt.”
Vương gia và Thái Nhất tiên môn hợp tác, là Thái Nhất tiên môn cầu cho Vương gia, Vương gia có thể nói thêm vào yêu cầu. Vương Trường Sinh cũng không có làm như vậy, chủ yếu là vì Vương Minh Nhân có thể đạt được càng nhiều công lao, nhưng mà hắn vẫn cảm thấy chưa đủ.
Vương gia đã báo cáo chuyện này với Vạn Kiếm môn, nếu là thêm Thái Nhất tiên môn, Vương gia nhất định sẽ phát triển rất tốt.
Vương Minh Nhân nếu có thể trúng cứ Thái Nhất ngũ kiệt, với tư chất của hắn, Kết anh không thành vấn đề.
Uông Như Yên thẳng lắc đầu nói: “Nói thật, phu quân, ta cũng không xem trọng Minh Nhân thúc công trúng cử, cho dù chàng đem hai môn địa phẩm công pháp phục chế, một phần đưa cho Thái Nhất tiên môn, Minh Nhân thúc cũng không đảm đương nổi Thái Nhất ngũ kiệt.”
“Vì sao? Trần Hải Tân?”
Uông Như Yên cười khổ nói: “Trần Hải Tân là một nguyê nhân, chủ yếu là cân bằng thuật, chàng đã quên Tô Thừa tỷ phu sao?”
Năm đó, Tô Thừa và Diệp Đồng đồng thời điểm đưa đến Kim đan lôi kiếp, Nghiễm Đông Nhân giúp Diệp Đồng, buông tha cho Tô Thừa. Nghiễm Đồng Nhân giải thích là Tô Thừa có trận pháp bảo hộ, hẳn là không có việc gì, Diệp Đồng không có trận pháp bảo hộ, hắn phải chết là không nghi ngờ gì. Trên thực tế, Vương Trường Sinh và Uông Như yên đều rất rõ ràng là Nghiễm Đông Nhân lo lắng thực lực Vương gia quá mạnh mẽ. Nếu là Nghiễm Đông Nhân ra tay bất ngờ, Vương gia có khả năng là sẽ một ngụm thâu tóm Bách Linh môn.
Thực lực gia tộc tu tiên quá mạnh mẽ, gồm thâu tóm môn phái tu tiên vì dụ không phải ít. Nổi danh nhất chính là Mộ Dung thế gia ở Nam Hải.
Mộ Dung thế gia phái tộc nhân bái nhập Thính Hải tông. Thính Hải tông là mười đại tông môn Nam Hải. Vạn năm trôi qua, hai bên bình an vô sự, thế lực của Mộ Dung thế gia tại Thính Hải tông càng lúc càng lớn, đáng tiếc tạo ngộ mấy lần đại nạn. Thính Hải tông nguyên khí đại thương, người của Mộ Dung thế gia ở Thính Hải tông nắm giữ quyền cao, cùng thế lực khác liên thủ, chia cắt địa bàn Thính Hải tông.
Việc này qua đi, Mộ Dung thế gia trở thành đệ nhất tu tiên thế gia ở Nam Hải, chỉ là khống chế đảo nhỏ còn có hơn vạn tà. Phát triển mấy ngàn năm, Nguyên anh tu sĩ của Mộ Dung thế gia nhiều hơn hai mươi người, có thể cùng Nhật Nguyệt cung vật cổ tay. Đáng tiếc tạo ngộ đại nạn vài lần, Mô Dung thế gia nhanh chóng suy bại xuống, bị thế lực khác thâu tóm, biến mất bên trong lịch sử sông dài.
Bởi vì Mộ Dung thế gia là ví dụ, đệ tử mười đại tu tiên thế gia của Nam Hải không thể bái nhập mười đại tông môn Nam Hải. Mười đại tông môn Nam Hải nắm giữ thực quyền trưởng lão tổ mười tám đời điều phải tra rõ ràng, mới có thể ủy thác trách nhiệm.
Đừng nói mười đại tông môn Nam Hải, thực lực mạnh hơn tông môn một chút, cũng sẽ không nhường cho đệ tử gia tộc tu tiên nắm giữ quyền cao. Đương nhiên, cũng có ngoại kệ, nhưng ngoại lệ không nhiều lắm.
Vương Trường Sinh nhướng mày, đạo lý mà Uông Như Yên nói rất có lý, nhưng mà Thái Nhất tiên môn thực lực mạnh như vậy, Vương Thanh Sơn là đệ tử ký danh của Tiêu Diêu Kiếm Tôn, hẳn sẽ là thay Vương Minh Nhân nói chuyện.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vương Trường Sinh - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Update Phần 490 |
Ngày cập nhật | 17/05/2025 05:55 (GMT+7) |