Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Vẽ tranh » Phần 59

Vẽ tranh - Tác giả thefool


Update Phần 117
truyen x
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 59

Đường xá giờ này cũng đông dữ dội. Thấy người thì như mới đi làm về, người thì vẫn còn chở cả thùng đồ như đi giao thực phẩm các thứ. Cương sực nhớ tới Chi shipper mà tội cho ẻm… mặt mũi, da dẻ cũng gọi là đẹp, nhưng lại phải bương lưng ra nắng, đưa mũi hít bụi ngoài đường mà kiếm sống. Anh định bữa nào gọi em nó hỏi thăm này nọ. Suốt ngày bận bịu với cái “máy bơm” ở dưới mà quên cả họ hàng, bạn bè thân thuộc. Chạy miết tới lui, quẹo qua lạng lại… cuối cùng cũng tới con đường mà cô Vân chỉ.

“Wao…”

Nhà cửa xung quanh, căn nào cũng như căn. Mỗi nhà đều có một khoảng sân chừng 1 – 2m bao quanh kiểu nhà cao cấp. Chứ cái động banh mới đáng gọi là căn biệt thự thứ thiệt. Đường đi vào khu này cũng rộng, mấy dãy nhà tụm lại kiểu hình chữ nhật hoặc vuông gì đó, nên chắc nhà Vân cũng dễ kiếm lắm đây. Cương mở điện thoại ra check bản đồ lần nữa, rồi lại chạy 1 đoạn ngắn.

“Cụp”

Cương gạt chống xe khi đứng trước căn nhà có địa chỉ mà cô mình cho. Xung quanh chỉ lác đác vài ngôi nhà có mở đèn… còn lại tối thui như kiểu người ta đi ngủ, chưa về, hoặc có thể chưa ai sống bên trong. Anh gọi điện cho cô:

“Alo… tới rồi hả em…” – cô Vân bắt máy.

Cương: “Dạ… Em đứng trước cửa nhà rồi cô…”

Vân: “Ờ… Đợi chút nha…”

Cương nhìn vào ngôi nhà, cánh cửa ngoài sân được thiết kế kiểu mấy cây sắt hộp đặt dọc song song mà khít với nhau, cũng có vài khe hở nhỏ nhìn thấy mé mé ở trong. Tường rào xung quanh có nửa dưới là xi măng tô bình thường, màu trắng… nửa trên cũng là mấy cây sắt hộp xếp khít vào nhau, cách nhau chừng vài phân, trên chóp được cắt nhọn như chống trộm. Tổng thể tường rào cao chừng 2m hơn, và nhà nào nhà nấy cứ sát nhau. Nhìn buổi tối thấy cũng được, mà thôi cũng kệ.

Lấp ló có cái bóng đen đi từ trong nhà ra tới cửa. Chắc là cô Vân rồi.

“Lọc cọc… cạch cạch… eeeéc…” – cánh cửa mở từ từ ra.

Một cô gái nào đó với thân hình thấp thấp, nhưng dáng người thì ôi thôi… khúc nào ra khúc nấy, mà còn rất bự nữa là đằng khác, trừ cái eo thì cong vô mà nhìn thấy đã. Mặt cô gái hơi bị che vì mái tóc. Cô gái vừa đẩy cửa ra, vừa hỏi:

“Anh học bên cô Vân đúng hông…”

Nghe thấy giọng ẻm quen quen… mà không nhớ đã nghe ở đâu rồi. Không lẽ là Chi shipper. Mà không phải… Chi đâu có vòng eo thon vô như vậy, dù ngực mông em nó cũng bự. Với giọng Chi cũng khác nữa. Ai ta… ai ta…

Nói chung trời tối nên cũng chả thấy rõ ai ai. Cương cũng nói:

“Ờ em… Anh qua sửa máy cho cô Vân…”

Cô gái đó vừa nghe anh nói, thì lại nghiêng nghiêng cái đầu, nhìn chằm chằm vô Cương. Anh cũng không để tâm gì nhìu, chỉ chăm chăm dắt xe của mình vô. Vừa mới dựng chống xe xuống cái “cụp” thì thấy có bàn tay vỗ vỗ lên vai anh.

“Ủa… Hình như… Cái gì nè… Cái gì em quên rồi… Ah… Anh… anh Cương phải hông…”

Tự nhiên mới gặp mà biết tên mình luôn. Cương nghĩ chắc cô Vân nói em nó biết rồi nên mới vậy. Kiểu như giúp việc nhà của Vân chắc. Cương ấp ún:

“Ờ… ờ… Anh Cương… Sao em…”

“Cái tay này… nhìn là em nhớ mà… Anh… mới gặp bữa mà hỏng nhớ em hả…”

Cương cởi nón ra, từ từ đi lại gần cô gái đó.

“Ui trời ơi…” – Cương nghĩ trong đầu như phát hiện ra gì đó.

“Ủa… Thủy hả… Hơ hơ hơ… Phải hông…” – Cương hỏi lại như xác nhận.

Chợt em nó bịt miệng Cương lại, kéo vô 1 góc tường có mấy chậu cây khuất tầm phòng khách nhìn ra. Ẻm nói:

“Suỵt… Nhỏ thôi… Trời… Bộ anh học chỗ mẹ em hả…”

Cương: “Ơ… ờ ờ… Ủa… Em con cổ hả…”

Thủy: “Ừa… Trời ơi… Tự nhiên sao nay gặp nhau hay zạ… Hm hm hm!”

Cương: “Anh biết đâu… Nãy tưởng em giúp việc gì ở đây. Tối thui thấy gì đâu…”

Thủy đánh nhẹ lên vai Cương:

“Nghĩ sao giúp việc gì… Hm hm… Bữa đi rồi… quên đưa anh số luôn…”

Cương: “Ờ… bị vụ kia xong… anh quýnh quá quên luôn… Hm hm… Ủa mà sao kéo anh chui đây chi vậy…”

Thủy nhướn đầu nhìn qua nhìn lại rồi chụm đầu vô Cương nói:

“Lát đừng có cho mẹ em biết mình gặp trước rồi nha. Bữa em đi mà mẹ đâu có biết đâu…”

Cương nghe là hiểu gì luôn rồi. Kiểu trốn nhà đi bụi đây. Mà phải gọi là đi kiếm bụi “tre” để chơi mới chịu. Anh không hỏi nhìu vì đã hiểu phần nào. Nhưng cũng thấy vui vui vì vô tình biết được nhà em nó, rồi em nó là con cô mình nữa. Cương nói:

“Ờ… Vậy… vậy thôi đi vô đi… Đứng đây lâu… mẹ em nghi giờ á…”

Thủy: “Uhm. Hi hi hi… Tự nhiên bữa nay anh biết nhà em luôn… Hm hm hm…”

Cương: “Ờ mà mẹ em có số anh đó. Lát có gì em lấy ở trỏng được hông…”

Thủy: “Vậy hả… Uhm hông sao… Lát em mượn điện thoại mẹ em lấy rồi nhá cho anh…”

Cương không nói gì, mà 2 đứa cười phì vài cái. Xong giả bộ đi vào phòng khách như người dưng nước lã. Cương ngồi ở phòng khách vì chưa thấy cô Vân đâu. Thủy nói:

“Chờ chút nha… Mẹ em trên lầu đó. Đang tắm nãy giờ…” – ẻm ngồi xa xa chỗ Cương như để “đóng kịch” nếu mẹ ẻm có lỡ đi xuống.

Hai đứa nhìn nhau mà cười tủm tỉm, nhưng không dám nói gì liên quan chuyện đêm hôm bữa để đề phòng Vân xuống bất chợt. Cương chỉ hỏi:

“Ủa em nay không đi chơi hả…”

Thủy: “Đang giữa tuần mà anh… hm hm… Cuối tuần mới đi chớ…”

Cương: “Vậy em học nhảy đúng hông…”

Thủy: “Uhm. Học tối không à anh… Mai học… kiểu học cách bữa đó…”

Cương: “Ủa rồi ba đâu em…”

Thủy thở dài, rồi nói:

“Ba em ổng đi dạy thêm hoài à. Dạy toán cho sinh viên đại học ớ… Nhìu khi về còn đi với bạn này kia. Có lúc gần khuya mới về lận.”

Cương: “Vậy chắc cuối tuần 3 mẹ con mới ở nhà với nhau đầy đủ hả?”

Thủy: “Hm hm… Cũng hiếm lắm anh… Nói chung là… Ba em ổng ít ở nhà lắm. Mẹ thì cuối tuần cũng đi chơi với mấy bạn à. Em cũng vậy… Có hôm bữa…”

“Tới rồi hả em… Hm hm…” – Thủy chưa nói xong thì cô Vân đi từ lầu xuống.

Thủy vừa quay lên nhìn mẹ, thì liền quay lại hướng Cương mà chằn cái miệng ra, liếc liếc mẹ mình như báo hiệu cho Cương “diễn”. Cương nhìn Thủy, rồi dõi mắt theo Vân mà nói:

“Dạ… Nãy vô em thấy nguyên đám nhà y như nhau… Hết hồn luôn…”

Vân: “Có gì đâu em… Nhà dễ kiếm mà… Đâu phải trong hẻm hốc này nọ đâu khó…”

Cương: “Hm hm hm… Dạ… mà khu này nhà đẹp ghê cô ha… Có cái hơi vắng vắng…”

Vân: “Ừm đúng rồi em… Khu này an ninh mà… Ít ai lạ dám vô lắm… Có mấy nhà nuôi chó… Ai ngang qua là sủa liền… Ờ… mà hai đứa làm quen chưa vậy…”

Thủy nhìn anh, liếc liếc ra sau lưng như kêu anh “Trả lời dùm em cái”. Cương nói:

“Dạ rồi cô… Con gái cô dễ thương quá trời nè… Hm hm hm…”

Vân vẫn còn đi sau lưng Thủy, em nó trợn mắt nhìn Cương, bặm môi như kiểu “Nói cái gì đó hả… muốn tui kẹp nách cho chết hông…”. Vân kêu:

“Dễ thương gì… Suốt ngày nhảy nhót… bỏ mẹ nó 1 mình ở nhà không đó…”

Cương: “Dạ… nãy ẻm có kể em nghe… Mà nhảy vậy hèn chi nhìn dáng đẹp chứ bộ… Khỏe mạnh nữa…”

Thủy đỏ mặt, hơi cúi cúi mặt xuống. Vân lúc này đã ngồi qua kế Thủy, 2 mẹ con đối diện Cương. Vân nhìn Thủy rồi kêu:

“Coi nó mắc cỡ kìa… Sao… thấy học trò mẹ được hông…”

Thủy chau mày, chật lưỡi rồi nhìn Vân mà lườm lườm, xong liếc lên nhìn Cương… tiếp tục hơi cúi mặt xuống nhìn cái mặt bàn vì nó bóng hơn mặt Cương. Cương giải vây cho em nó bằng cách:

“Ủa rồi… Máy cô đâu, đưa em làm lẹ nè…”

Vân: “Ờ cô quên… Con… Lên phòng mẹ lấy cái lap xuống cho thằng đệ mẹ nó sửa nè…”

Thủy chắc cũng muốn né mẹ ẻm để khỏi bị tra hỏi, làm mắc cỡ trước 1 thằng con trai ngồi đối diện… ẻm vội thuột khỏi ghế sofa mà phóng lên lầu. Tranh thủ đang sau lưng Vân, ẻm nhìn Cương rồi che miệng cười. Cương đang nhìn theo em nó tới khi khuất dạng thì:

“Làm gì nhìn dữ vậy em…”

Cương: “Dạ thấy dễ thương nên nhìn cô… Hm hm…”

Vân: “Xời… Muốn quen hông… Cô cho quen… Mới có 17 tuổi đầu. Mấy tháng nữa mới đủ 18 đó.”

Wao… Nghe mà Cương cũng hết hồn luôn. Chưa 18t nữa, vậy mà ẻm phổng phao thấy sợ luôn. Chắc nhà có điều kiện nên phát triển sớm. Tự nhiên tới đây, thằng ku hơi cưng cứng mà tê tê. Cương hỏi:

“Ủa em nó học nhảy nhót gì đó, rồi có học gì nữa không cô…”

Vân: “Đu… hỏi tới luôn ha… Hi hi hi… không có em… Nó khoái học nhảy vậy thôi, chứ mấy cái khác… nó không có mê.”

Cương nghe xong, chọc cô Vân:

“Trời… Vậy chắc không mê trai luôn… sao em quen ta…”

Vân: “Em nghĩ sao vậy… Nó có bồ rồi đó… Mà chia tay mấy tháng trước rồi… cũng nằm khóc sướt mướt. Mẹ nó vô dỗ không chứ đâu…”

Cương: “Sao tội vậy cô… Em hồi đó chia tay người ta, cũng buồn dữ lắm đó… Rồi sau đó đi tập tành này kia, rồi đi làm tới giờ. Chứ hồi đó em yếu đuối lắm cô…”

Vân: “U… hèn chi nhìn em tướng cũng được lắm chứ. Con trai mà… Phải có chút ngoại hình, mạnh mẽ thì con gái mới mê chứ…”

Cương: “Mê gì cô… Em còn độc thân tới giờ nè… Hm hm hm…”

Vân: “Thì bởi… cô ghép cho 2 đứa thành cặp… còn không chịu…”

Cương: “Sao cô dám liều mạng giao con gái cho em vậy…”

Vân: “Thấy em cũng hiền… nên mới dám mối cho em… chứ có mấy đứa bạn bè gì nó giới thiệu… toàn nhà giàu… ăn chơi các kiểu… Cô đâu có thích đâu… Ờ mà có rượu chè… gái gú gì không đó…”

Cương: “Dạ… mấy cái đó em không bao giờ ưa hết cô. Chỉ mấy đứa bạn là con gái thì có…”

Vân: “Trùi ui… Vậy được rồi… Làm rể đi… Cô phụ cho… Hm hm hm…”

Cương: “Dạ cảm ơn cô… Nhưng mà coi em nó chịu em không… chứ ép người ta… kỳ chết mồ…”

Vân: “Trời ơi… Thằng… Để cô nói phụ vô thêm cho… Ngại gì ngại…”

Cương: “Dạ thôi… Mấy chuyện đó… có gì để tụi em tự chủ động với nhau… chứ cô nói riết… ẻm ngợp rồi thành ra ghét em luôn đó…”

Vân: “Thằng… Ừm… Để lát cô cho số điện thoại nó cho… Yên tâm… Mà cô nói trước… quen sao quen… nhớ để ý nó xíu… chứ nhỏ này nó cũng đỏng đảnh lắm nha… Sợ nhiều khi chịu không nổi rồi tự ái này kia nữa.”

Cương: “Dạ… cảm ơn cô…”

Thủy từ trên lầu cũng đi xuống:

“Mẹ nói xấu gì con đó…”

Vân: “Xấu gì đâu… Con xấu sẵn rồi… chê chi nữa… Hm hm hm…”

Thủy: “Ah… mẹ này… kỳ quá à… Tự nhiên…”

Vân quay qua Cương:

“Đó… lớn rồi mà còn nhõng nhẽo vậy đó.”

Cương cười cười… nhìn em nó. Thủy trợn mắt, bặm môi rồi lườm lườm Cương. Anh cười mỉm mỉm. Vân nhìn anh rồi quay qua Thủy:

“Kìa… trò của mẹ thấy đẹp trai không. Còn cười cười nữa kìa… Chịu nó không… Hm hm…”

Thủy: “Ưm… mẹ này… kỳ quá à…”

Vân: “Kỳ gì kỳ… Người ta vẽ đẹp, học giỏi, đẹp trai… còn muốn gì nữa…”

Thủy chật lưỡi, bặm môi đứng ở lưng ghế mà kéo tóc cô Vân ra sau làm mặt cô ngửa lên.

“Ah… Đau… con nhỏ này… Trước mặt người ta mà cứ gì đâu không hà…”

Cương cười phì vài cái. Thủy liền:

“Anh cười cái gì…” – vội bụm miệng lại như bị hố.

Vân: “Ơ cái con này… Nói chuyện với khách vậy hả…”

Cương thấy vậy, liền cứu vớt em nó:

“Thôi cô, đưa em cái máy để em sửa. Rồi 2 mẹ con muốn giỡn gì giỡn.”

Vân: “Bỏ tóc mẹ ra coi… Đưa máy cho nó kìa…”

Thủy cầm cái lap, đưa cho Cương bằng 1 tay. Vân la:

“Con này… Đưa 2 tay… Người ta lớn hơn con mấy tuổi lận đó…”

Thủy nhướn mày, ngạc nhiên hỏi:

“Ủa… Anh nhiu tuổi…”

Cương: “Anh 22 em…”

Thủy: “Hi hi hi… Vậy già hơn em nhìu ớ… Hi hi hi…”

Cương biết em nó đang chọc mình nên chỉ lắc đầu cười. Còn Vân đánh Thủy 1 cái vô vai, rồi:

“Cái con này… Gặp người ta mà nói chuyện vậy hả… Xin lỗi người ta mau lên…”

Cương liền: “Không sao cô… Chắc ẻm chọc em thôi… Vui mà… Hm hm hm…”

Vân: “Không em… Phải dạy nó chứ… Nhanh lên… Xin lỗi người ta đi…”

Cương lại quay thẳng qua Thủy mà nói:

“Thôi được rồi em… Đứng massage cho mẹ bớt giận đi… Để anh làm máy cái cho xong…”

Thủy cười tủm tỉm, rồi chụp tay lên vai Vân mà bóp bóp. Vân nói:

“ĐÓ… Người ta đàng hoàn với biết điều như vậy mới không bắt bẻ thấy hông… gặp người khác là chửi cho biết…”

Thủy le lưỡi chọc Vân mà vẫn bóp bóp vai Vân. Vân ngửa mặt, nhìn chằm chằm mặt đứa con gái của mình đang ngó xuống với vẻ như “lạng quạng là mẹ đập cho chết bây giờ…”. Cương nhìn 2 người 1 hồi, rồi mở máy tính ra làm những việc cần thiết. Khoảng 1 lúc sau, nghe Vân nói:

“Mẹ đi lên làm công chuyện xíu. Ngồi ở đây tiếp khách nghe chưa…”

Thủy “Hứ…” một cái, rồi lắc tới lắc lui vai Vân làm đầu cô cứ gật tới gật lui như không xương cổ. Vân “bốp” vào vai Thủy xong đứng vội lên.

“Con này… Ngồi đó coi người ta cần gì thì phụ đi… Quậy quậy không… đánh cho giờ…”

Thủy hất mặt lên cái, lườm lườm mẹ ẻm mà cười cười. Vân từ từ đi lên lầu, gần được tới trển thì cô cúi đầu xuống nói:

“Có gì cần, em kêu nó nha… Cô lên đây làm việc chút… Xong rồi báo cô…”

Cương: “Dạ… em biết rồi…”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Thông tin truyện
Tên truyện Vẽ tranh
Tác giả thefool
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện sex cô giáo, Truyện sex có hình ảnh, Truyện sex cưỡng dâm, Truyện sex ngoại tình
Tình trạng Update Phần 117
Ngày cập nhật 08/08/2022 11:38 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả thefool

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Phim sex thủ dâm - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân