Truyện sex ở trang web truyensextv.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Trùng » Phần 24

Trùng - Tác giả Hùng Sơn


Update Phần 219

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 24: Dạ Thành chi dạ

Nghe tiểu nha đầu thấm thía nói tim hắn chợt thắt lại quay mặt qua chỗ khác cố nén xúc động.

– Vậy hôm nay huynh tới đây là muốn dẫn muội đi chơi Dạ Thành đúng không?

Trần Duyên gật đầu, hắn đoán không sai tiểu nha đầu vẫn còn nhớ. Nếu như hắn thất hứa thì sao này còn mặt mũi đâu mà nhìn nàng.

– Đúng vậy, lần này huynh sẽ dẫn muội đi thăm thú tới khi nào muội chán mới thôi.

Hắn vỗ ngực nói làm tiểu nha đầu cuồng hỉ, nàng như chú chim nhỏ không thể kiên nhẫn được nữa kéo tay giục hắn. Trần Duyên mỉm cười cưng chiều đi theo.

Dạ Thành là một trong tam đại thành lớn nhất nằm trong địa phận quản lý của Ma Kiếm Tông có hơn trăm vạn người sinh sống. Ở đây có rất nhiều thứ vui chơi nhưng nổi tiếng nhất vẫn là chợ đêm.

Buổi tối nơi đây tập hợp đủ loại người khắp nơi đổ về, đủ thứ thiên kỳ bát quái đặc biệt nơi đây cũng là chỗ trao đổi mua bán của tu sĩ nhất là tán tu.

Khi Trần Duyên và Hà Diệu tới trước cổng thành, tường thành không biết làm bằng chất liệu gì mà đen nhánh, cao sừng sững quả là hợp với cái tên Dạ Thành.

Do Hà Diệu vội vàng chạy đi nên cả hai tới nơi rất sớm, còn hơn nữa ngày mới tới chợ giao dịch. Hết cách Trần Duyên tới khách điếm gần đó thuê phòng nghỉ ngơi.

Hắn và Hà Diệu vừa bước vào tiểu nhị liền chạy ra đón tiếp. Thấy Trần Duyên mặc y phục của Ma Kiếm Tông tiểu nhị khom người lễ phép:

– Mời nhị vị tiên sư vào, chẳng hay tiểu dân có thể giúp gì được hai vị.

Thấy hắn lễ phép Trần Duyên rất hài lòng liền ném ra một khối bạc nhìn hắn dặn dò:

– Ngươi chuẩn bị cho chúng ta hai phòng thượng hạng nhất, còn thức ăn thì không cần mang lên.

Tiểu nhị nghe thấy liền cười khổ, hắn lo sợ khép nép nói:

– Hiện nay trong khách điếm chỉ còn một phòng nhị vị tiên gia có muốn ở trọ không ạ?
– Chỉ còn một phòng?

Trần Duyên nhìn về phía hắn nghi vấn hỏi.

Tiểu nhị sợ làm Trần Duyên nổi giận liền tự động quỳ xuống:

– Đúng vậy ạ mong tiên gia tha mạng do hôm nay là tết Âm Lịch, đêm nay sẽ mở hội giao dịch một năm mới có một lần nên có rất nhiều tiên gia ở khắp nơi tới.

Trần Duyên chợt hiểu ra, ngay lúc đó phía sau hắn xuất hiện ba người cùng đồng hành hai nam một nữ tiến vào. Thấy tên tiểu nhị đang quỳ dưới chân Trần Duyên nữ nhân che mặt liền bước tới đỡ hắn dậy quay qua khinh bĩ nhìn:

– Ta có nghe thiên hạ đồn đại ma tu cùng hung cực ác, không chuyện ác nào không làm. Hôm nay thấy được thì ra chỉ là trò bắt nạt phàm nhân bái phục bái phục.

Trần Duyên liền ngớ người, đúng là oan uổng mà tên tiểu nhị này tự quỳ chứ hắn chưa hề nói điều gì.

Hà Diệu bên cạnh đã tức giận khó kìm nén, tự nhiên có kẻ xông vào mắng chửi Trần Duyên làm nàng thật sự động sát cơ.

Sát khí từ người tiểu la lị tuôn ra làm mọi người xung quanh chú ý, không khí cũng nặng nề hẳn lên. Hai tu sĩ đi theo nữ nhân kia cũng chuẩn bị động thủ. Nàng vừa định vỗ túi trữ vật thì bị Trần Duyên ngăn lại.

– Không sao đâu, mọi chuyện cứ để huynh.

Một câu nói nhẹ nhàng khiến Hà Diệu dừng lại khép nép sau lưng hắn như tiểu hài nữ vô tri. Mọi người xung quanh cũng thở phào, dù sao ở đây phần lớn đều là tán tu, không nên dính vào chuyện thị phi không mang lại lợi ích này.

Lúc này mọi sự chú ý đêu đổ dồn vào Trần Duyên, mọi người to nhỏ bàn luận xem lai lịch của hắn là ai mà khuất phục được tiểu ma nữ kia.

Trần Duyên không cần để ý xung quanh mà cũng lười giải thích. Hắn bình sinh không thích gây chuyện với ai không có nghĩa là quả hồng mềm tùy cho kẻ khác xoa nắn.

– Ta không cần biết các đạo hữu là ai nhưng dám xông vào lãnh địa Ma Kiếm Tông nhục mạ đệ tử của Ma Kiếm Tông nếu như không có câu trả lời thích đáng thì ta đành phải cho các đạo hữu nằm lại đây rồi.

Lời này từ miệng hắn nói ra nhưng có sức chấn nhiếp rất lớn. Nơi này quả thật là Ma Kiếm Tông, là ma môn đại phái. Bọn họ có thể ở đây tu luyện tất cả đều là Ma Kiếm Tông cho phép.

Lúc này hai nam tu sĩ kia cũng bắt đầu chùn bước, bọn hắn ra tay bởi vì thấy Trần Duyên còn rất trẻ hẳn là tu vi không cao nhưng động đến danh môn đại phái thì đây không phải là chuyện bọn hắn có thể giải quyết.

– Sư muội chúng ta rời khỏi đây trước đã.

Nam tu khôi ngô nói. Nữ nhân cắn răng tỏ vẻ không cam tâm nhưng nàng cũng phải rời đi. Nam tu chắp tay về phía Trần Duyên.

– Tại hạ là Cao Thiên Thu đệ tử của Chính Nhân phái, sự việc vừa rồi chỉ là hiểu lầm. Do sư muội của ta thường ngày chỉ bế quan khổ tu ít lịch luyện mong đạo hữu lượng thứ.

Nhìn Cao Thiên Thu biết thời thế Trần Duyên cũng không muốn làm khó dễ liền chắp tay đáp lễ.

– Nếu mọi việc chỉ là hiểu lầm thì ta cũng không giữ lại đạo huynh, thượng lộ bình an.

Mọi chuyện kết thúc quá dễ dàng làm chúng tu sĩ xung quanh kinh ngạc. Ngay cả người trong cuộc như Cao Thiên Thu cũng chợt ngẫn người, nhưng hắn cũng rất nhanh liền rời đi chốn thị phi này.

Thấy ba người rời đi tiểu nhị liền sợ hãi quỳ xuống dập đầu liên tục nước mắt đầm đìa.

– Xin tiên nhân tha mạng, xin tiên nhân tha mạng vừa rồi không phải ý của tiểu nhân.

Trần Duyên thở dài lắc đầu đây là nổi bi ai của phàm nhân, cũng là lý do để hắn liều mạng tu luyện.

– Ngươi đứng lên đi, mau dẫn chúng ta lên phòng.

Tiểu nhị như được vừa thoát khỏi địa ngục, vui sướng dẫn hắn lên phòng nghỉ ngơi.

Chờ tiểu nhị rời khỏi Hà Diệu liền nói ra nghi vấn với Trần Diệu:

– Tại sao huynh lại dễ dàng tha cho đám người đó như vậy, có muội ở đây thì giữ chúng lại cũng không phải là chuyện khó.

Thấy Hà Diệu vì mình mà tức giận Trần Duyên nở nụ cười ấm áp nhìn nàng giải thích:

– Đêm nay là buổi buôn bán trao đổi một năm mới có một lần, huynh không muốn vì xung đột này mà bỏ lỡ. Với lại tên tự xưng là Cao Thiên Thu kia thực lực không tầm thường nên đành bỏ qua.

Hà Diệu liền biểu môi nói:

– Có phải huynh không muốn làm lộ thực lực cho kẻ khác biết hay không? Huynh nói thật hay nói dối thì cũng không thể qua mặt được muội đâu.

Trần Duyên mặt biến sắc cố lấy lại vẻ điềm đạm không mặn không nhạt nói:

– Muội đa nghi quá rồi.

Thấy hắn không muốn nói tới chuyện này Hà Diệu cũng không thèm để ý ngồi xuống nhập định. Một lúc sau không có chuyện gì xảy ra nàng hí mắt liếc nhìn thì thấy hắn cũng ngồi nhập định bên cạnh. Hà Diệu cũng bó tay rồi, tên này đúng là không biết tâm tình thiếu nữ.

Tiểu nha đầu phồng má mặt hơi đỏ không thèm nói đến hắn nữa. Trần Duyên bình thường chỉ bế quan tu luyện làm sao hiểu được suy nghĩ nữ nhân chứ.

Màn đêm cuối cùng cũng bao phủ, tiếng náo nhiệt cũng lớn dần. Trần Duyên và Hà Diệu cùng rời khỏi khách điếm.

Vừa bước ra khỏi cửa không khí náo nhiệt làm hắn mở rộng tầm nhìn, từng giang hàng nhỏ mọc lên khắp nơi khác hẳn vẻ yên ắng ban ngày.

Những cửa hàng lớn thì bày biện, trang hoàng đủ thứ, còn kẻ nghèo thì chỉ cần vài miếng vải thành một sạp hàng nhỏ là đủ.

Hà Diệu thì không cần phải nói, nàng như chú ngựa nhỏ phóng thẳng về phía trước gian hàng nào cũng dáo dác nhìn vào. Thấy vẻ hứng thú nồng đậm trên gương mặt của nàng Trần Duyên mỉm cười cất bước theo sau.

Cả hai bước tới một gian hàng nhỏ chủ nhân là một tu sĩ râu quai nón tu vi chỉ có Luyện Khí tầng ba. Thứ hắn bày bán cũng chỉ là một ít liệu thương đan, một vài pháp khí hư hỏng không lọt vào tầm mắt của Trần Duyên.

Hắn ghé vào vì được Chu lão chỉ điểm trong đây có bảo vật, Trần Duyên liếc mắt nhìn qua một viên đá đen bóng, nó rõ ràng chỉ là Hắc Thiết Thạch khoáng thạch cấp một Bính đẵng thông thường nhất. Nhưng Chu lão đã quả quyết như vậy thì hắn cũng không hỏi nhiều.

– Ông chủ viên đá này ta muốn ông cứ ra giá.

Tu sĩ râu quai nón liền cười ha hả tiến tới bắt đầu múa lưỡi:

– Đạo hữu quả là người có mắt, viên đá này là bảo vật truyền đời của nhà ta, nếu không phải việc tu luyện cấp bách thì ta cũng không muốn đem bán đâu.

Trần Duyên cũng hết cách, rõ ràng chỉ là một viên khoáng thạch bình thường mà tên kia lại thổi phòng lên thành bảo vật gia truyền.

– Không cần phải nhiều lời, viên Hắc Thiết Thạch này bao nhiêu mời đạo hữu ra giá.

Tên tu sĩ râu quai nón thấy Trần Duyên nói ra tên của Hắc Thiết Thạch liền biết không thể dùng trò hét giá được liền đánh mắt với đám tu sĩ gần đó.

Việc này làm sao qua khỏi mắt của Trần Duyên, nhưng hắn không nói gì, vờ như không biết tiếp tục đứng xem vở kịch diễn ra.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Thông tin truyện
Tên truyện Trùng
Tác giả Hùng Sơn
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện bú cặc
Tình trạng Update Phần 219
Ngày cập nhật 27/05/2024 11:17 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Hùng Sơn

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân