Truyện sex ở trang web truyensextv.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Trùng » Phần 197

Trùng - Tác giả Hùng Sơn


Update Phần 219

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 197: Khó hiểu kinh hỉ

Chu Lệ Ảnh sau một ngày hoang đường cùng hắn nàng phong vận càng trở nên thu hút ánh nhìn, Trần Duyên cứ yêu thích dính lấy mỹ nhân không làm cách nào có thể tách ra.

– Tướng công, thiếp vốn đã có nữ hài, chàng không vì lẽ đó mà chán ghét thiếp chứ?

Từ khi song phong nàng tiết sữa trở lại, Trần đại sắc lang đối với diễm phụ nàng càng trở nên yêu thích không thôi. Trông hắn như tiểu hài từ ngã vào lòng nàng tham lam hấp đi dòng sữa của nàng, Lệ Ảnh thập phần vui sướng nhưng vẫn chưa hết bồn chồn bời vì Trần Duyên với chưa xác thực rằng hắn có thật sự tha thứ cho nàng.

– Nếu ta muốn nàng từ bỏ nữ nhi kia, liệu nàng có nghe theo lời ta không?
– Thiếp… hức… hức… tướng công, chàng thật vô sĩ mà. Sao lại đặt ra điều kiện này với thiếp chứ?

Lệ Ảnh òa khóc thảm thương. Trước kia khi Trần Duyên vẫn chưa hiện diện trước mặt nàng thì nữ nhi chính à nguồn sống duy nhất, là nguyên nhân để nàng có thêm nghị lực tiếp tục ở lại gia tộc kia. Nay hắn lại hà khắc ép uỗng nàng phải từ bỏ của nàng huyết nhục làm sao mỹ phụ có thể nhẫn tâm đây.

– Bảo bối ngoan, tướng công không phải bắt ép nàng chia rẽ cốt nhục. Giờ đây nàng chính là tâm can bảo bối của Trần Duyên này, nếu nàng vạn lần không muốn vứt bỏ nữ nhi thì ta làm sao trách nàng được chứ.
– Điều này là thật?
– Ta dám dùng tính mạng để khẳng định, nếu đó là nàng nữ nhi thì cũng xem là Trần Duyên này nữ nhi. Sao lại có thể cam tâm ghét bỏ đây.

Trần Duyên vỗ về diễm phụ, hắn quả thật chỉ muốn trêu chọc nàng. Nàng trước kia quá khứ hắn vẫn có thể không đếm xỉa tới thì cớ sao lại vì nàng nữ nhi mà lưu lại khuất tất trong lòng chứ.

– Tướng công, đa tạ chàng đã không ghét bỏ, thiếp hạnh phúc quá cứ ngỡ như chàng là bảo vật mà thượng thiên ban xuống cho thiếp vậy.
– Chàng nhìn xem chúng lại chướng đau nữa rồi, chàng không muốn thiếp thân phải khó chịu nữa đi?

Diễm phụ sung sướng ôm trầm lấy hắn, niềm vui ập tới khiến cho song phong bỗng nhiên phình trướng. Mảng y phục phía trước hai tiểu đậu đã ẩm ướt, Lệ Ảnh thần tình tao lãng, kéo nhẹ ngực áo lộ ra song phong non mềm, mịn màn vẫn còn lưu lại dấu vết cùng hoang cùng hắn.

– Ha ha ha ta hấp nàng đến nghiện mất thôi.

Hai thân hình không mảnh vải che thân lại lao vào quần chiến, ngọc thể của Lệ Ảnh hoàn mỹ như ngọc thạch, nàng trời sinh thiên tư nhanh nhạy chỉ sau vài lần xem xét nét mặt đã có thể làm ra nhiều dạng vui đùa khiến cho Trần Duyên yêu thích không thôi, ngày đêm rông rũi trên người nàng. Đến khi cả hai muốn tiếp tục hành trình đã là chuyện của 3 ngày sau đó.

– Tướng công, chàng xem chân của thiếp không ngờ đã lành lại rồi.

Lệ Ảnh ngoài ý muốn, gót hồng phẳng lì trơn nhẵn. Một chút dấu vết chứng minh nơi đó đã từng xuất hiện vết thương sâu cũng không thể nhận ra. Diễm phụ niềm vui ngoài ý muốn, nàng còn nghĩ rằng ý nhất cũng phải 10 ngày nữa tháng thương thế mới có thể lành lặn. Nhưng chỉ sau 3 ngày vân vũ cùng Trần Duyên không thể chú trọng chăm sóc mà vẫn có thể lành lặn lại như trước.

– Quả nhiên đã thương thế đã lành, đó chính là tin tốt a.
– Đây là dấu hiệu của thần thông Thiên Hạ Hồng Lô chữa lành, không gian này… không thể giam cầm thần thông.

Ngoài mặt Trần Duyên cũng vì nàng bình an nói lời chúc mừng. Nội tâm lại chấn động không nhỏ, thời gian vừa qua pháp lực đều đã bị phong tỏa khiến tu sĩ biến trở về phàm nhân, trở thành con mồi ngon lành trong miệng yêu thú.

– Không sai, thần thông từ trước tới nay đều là năng lực bí ẩn không ai có thể hiểu thấu. Chủ nhân bí cảnh này cũng không ngoại lệ, hắn dù có pháp lực khủng bố tới cỡ này cũng khó lòng đánh động tới thứ mà ngay cả hắn cũng mù tịt.
– Tướng công, chàng cũng nghĩ là có thứ gì không đúng sao?

Sắc mặt hắn đăm chiêu suy nghĩ không thoát khỏi con mắt của nàng, mỹ phụ nội tâm lo lắng.

– Đương nhiên là không bình thường, đều là do tướng công ra sức “chăm sóc” chúng nên nàng mới mau chóng khỏe lại a.
– Tướng công xấu, tướng công đáng ghét. Thiếp không muốn nói chuyện cùng chàng nữa.

Lệ Ảnh nhớ lại 3 ngày hoang dục điên cuồng, ngượng ngùng quay lưng giận dỗi.

Tâm trạng thoáng tốt, cả 2 dừng lại dưới một góc cây nghỉ ngơi. Gối đầu trên mỹ cước của nàng Trần Duyên vắt óc suy nghĩ làm sao tìm ra lợi hại linh trùng để hắn có thể thi triển ra thần thông Thần Khống Vạn Trùng.

– Loạt xoạt…
– Có động tĩnh.

Lệ Ảnh pháp kiếm không rời tay nhanh chóng tuốt ra khỏi vỏ, nàng tuy pháp lực không còn nhưng linh mẫn của một Trúc Cơ tu sĩ không thể xem thường.

Từ trong bụi cây, một đầu yêu thú tương tự đại khuyển. Trên người không hề toát ra sát khí có lẽ yêu thú này chỉ tình cờ đi ngang qua. Nhưng lại vô tình khiến Trần Duyên chú mục lại chính là thứ mà đầu yêu thú kia đang giữ trong miệng.

– Đừng để cho nó thoát.

Hai người xông lên, chỉ trong chớp mắt đã khóa mọi đường lui của yêu khuyển. Nhận ra bản thân đã rơi vào thế gọng kiềm, yêu thú hung hăng nhã ra vật kia xông vào công kích Lệ Ảnh.

Diễm phụ sau khi thương thế lành lặn từ sau trong nội thể chợt phát hiện một cỗ nội lực thần bí. Không những giúp nàng chống chọi lại với thời tiết thất thường, đồng thời lực lượng cũng gia tăng đáng kể. Hoành kiếm đỡ ngang vậy mà đã chặn đứng yêu thú công kích, không đợi nó có thể xoay mình, Trần Duyên tiến tới một thủ chém rớt đầu lâu của yêu khuyển đáng thương.

– Chàng vì thứ này mà mạo hiểm chặn đứng đầu yêu thú không rõ tung tích kia sao?

Lệ Ảnh trông thấy Trần Duyên nhẹ nhàng nâng lên vật lạ kia cũng không khỏi hứng thú. Nàng hiểu rõ hắn làm người cẩn trọng không thể nào lại bất cẩn gây sự với những yêu thú bí ẩn ở nơi đây.

– Ha ha ha chính là nó, không thể nào sai được. Lão thiên quả nhiên cũng đứng về phía bổn đại gia ta a.

Hiếm thấy hắn cuồng tiếu tới mức này, thứ thuông dài Trần Duyên giữ trong tay bất ngờ lại có chút động đậy. Rõ ràng đầu sinh vật kỳ lạ này đã bị tổn thương không hề nhẹ, thậm chí là tinh mạng đang nhanh chóng hao mất.

Trần Duyên đâu thể để chuyện đó xảy ra, hắn ngay tức khắc mi tâm xuất hiện linh trùng ấn ký. Một cổ lực lượng quen thuộc tiến vào bên trong thân hình nhỏ nhắn kia. Một lúc sau hào quang dần tan đi, Trần Duyên thở dài mệt mỏi nhưng lại không thể che giấu được vẻ kinh hĩ như điên trên mặt hắn.

– Tướng công, càng nhìn lại chàng mà xem, không khác gì tiểu hài tử. Đầu trùng đất này mà cũng tính là bảo vật sao?
– Bảo vật?? Chưa đủ, lần xâm nhập bí cảnh này đây có thể xem như là thu hoạch lớn nhất của ta.

Đầu trùng đất này chính là mục tiêu Trần Duyên thèm khát bấy lây nay, Địa Long Khâu hãn hữu linh trùng được xếp vào vị trí đệ tam trên Vạn Trùng Bảng. Linh trùng này thập phần trân quý, tương truyền từ thời thượng cổ những tông môn lớn mạnh đều tìm mọi thủ đoạn bắt chúng về chăn thả trong vườn linh dược. Nói tới đây diệu dụng của Địa Long Khâu đã quá rõ ràng, không những thể chữ “Long” trong danh tự cũng không phải người xưng tâng bốc. Địa Long Khâu ẩn chứa trong mình một tia Long Huyết tương lại bất khả hạn định.

Lệ Ảnh biểu môi nàng không tin đầu linh trùng mệnh yểu kia lại có thể trân quý như lời Trần Duyên đã nói.

Mấy ngày hôm sau hắn đối với tiểu trùng kia thập phần cưng chiều, nước đưa tới tận nơi, thức ăn dâng lên tận miệng. Địa Long Khâu cũng cực kỳ đối với Trần Duyên ỷ lại, thương thế vừa lành hẵn là đã cuốn quýt bên hắn, cuốn lấy cổ tay Trần Duyên tạo thành một cái vòng kỳ quái.

Đối lập với hai chủ tớ kia, Lệ Ảnh lại thập phần không thoải mái. Nàng có cảm giác mấy ngày nay Trần Duyên không còn mặn nồng với mình như trước, thậm chí ban đêm hắn vẫn còn thao thức canh chừng cho tiểu trùng kia chứ không muốn cùng nàng hoan hỉ.

Nhiều lần trông thấy diễm phụ sắc mặt không vui khiến Trần Duyên phì cười, thì ra nữ nhân này lại ghen tức với một đầu linh trùng. Quyết không để thê tử thất vọng, đêm đó chờ cho Địa Long Khâu an giấc Trần Duyên lén lút bước lại gần. Lệ Ảnh cô đơn nằm lẻ loi một góc trên giường lớn khiến Trần Duyên xót xa. Hắn từ phía sau ôm trầm lấy nhục thể nhu nhuyển vô cốt thầm thì vào tai nàng.

– Thê tử, là tướng công không đúng, ta vạn lần không nên bỏ quên nàng.
– Chàng tâm trí còn nhớ tới Lệ Ảnh đã đủ để thiếp vui mừng rồi.

Nàng nhỏ giọt lệ vui sướng, cả hai thít chặt lấy nhau vân vũ tới khi cạn kiệt sức lực.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Thông tin truyện
Tên truyện Trùng
Tác giả Hùng Sơn
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện bú cặc
Tình trạng Update Phần 219
Ngày cập nhật 27/05/2024 11:17 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Hùng Sơn

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân