Mấy người Trang gia ngày thường đều rất khó nói chuyện với nhau, ngay cả anh chị em trong nhà cũng không ở chung, nhưng đêm nay vì mục đích chế giễu Trang Diệc Tình, Trang Trạch và Trang Như Vân còn cố ý đi về nhà chính cùng nhau.
Không có người ngoài, Trang Diệc Tình cũng không cần phải ngụy trang thành người ưu nhã rộng lượng, trực tiếp không thèm nể mặt bọn họ.
Trang Trạch vẫn còn tốt, vốn đi theo con đường ngoan ngoãn, mặc kệ nhiều hay ít hư tình giả ý, tốt xấu gì cũng luôn an ủi Trang Diệc Tình cả đêm.
Nhưng mà Trang Như Vân cùng Trang Diệc Tình đã sớm xé rách mặt với nhau, cho nên cũng không cần cố kỵ gì, vừa mở miệng đã nói ra những lời trào phúng: “Khó trách ba ba cứ một hai phải gọi tôi về nước tham gia hôn lễ, nguyên lai còn có một tuồng như vậy nha, đúng là kinh hỉ quá, lần này không đến thì đúng là đáng tiếc, đáng giá.”
Trang Diệc Tình xưa nay đều không muốn nói chuyện với cô ta, chỉ nhàn nhạt nói với tài xế bên cạnh: “Sáng mai đưa Nhị tiểu thư trở về Canada, ba tôi hy vọng cô ta cố gắng học tập cho tốt, về sau không có chuyện gì quan trọng thì đừng trở về, tuy chỉ là đứa con hoang, nhưng tốt xấu cũng mang họ Trang, với cái bằng Đại học gà rừng kia thì cũng đừng để mất mặt Trang gia chúng ta.”
Lúc vợ chồng Trang Chấn trở về muộn một bước đã là trạng thái cãi nhau ồn ào như trước, Kỷ Tùy bất đắc dĩ thở dài trong lòng một tiếng, dùng ánh mắt ý bảo Trang Diệc Tình lên lầu, không nên nghe mấy lời vô nghĩa này.
Vào thang máy, thấy sắc mặt cô ta không tốt, Kỷ Tùy an ủi nói: “Không cần phải để lời bọn họ nói trong lòng.”
Trang Diệc Tình cười lạnh một tiếng: “Dù tôi có mất mặt, cũng còn mạnh hơn bọn nó.”
Phòng của hai người đều ở tầng 4, ở giữa cách thang máy cùng cầu thang, ra khỏi thang máy, nói với cô một câu “Nghỉ ngơi sớm đi”, Kỷ Tùy tự nhiên đi về phía phòng mình, nhưng Trang Diệc Tình lại đột nhiên gọi hắn.
Kỷ Tùy quay đầu hỏi: “Còn có việc?”
Trang Diệc Tình cười: “Nhiều năm như vậy, bất kể phát sinh chuyện gì, người vẫn luôn ở bên tôi, cũng chỉ có anh.”
Kỷ Tùy cười cười: “Chị là chị của tôi, tôi cũng như Trang Diệp mà thôi, khẳng định là đều đứng bên chị rồi.”
“Anh và Trang Diệp, không giống nhau.” Trang Diệc Tình chậm rãi đến gần, “Tôi cùng nó là chị em ruột, nhưng tôi và anh, lại không có quan hệ huyết thống.”
Thấy cô ta càng dựa càng gần, Kỷ Tùy theo bản năng lui về sau: “Không có quan hệ huyết thống, nhưng tôi cũng luôn coi chị như chị gái mình.”
“Phải không?” Trang Diệc Tình cười đặt tay lên vai hắn, toàn bộ thân mình đều dựa vào người hắn, “Anh có thật sự nghĩ thế không?”
Kỷ Tùy bỗng nhiên đẩy cánh tay cô ta ra, lại lui về sau thêm mấy bước: “Chị, đã khuya rồi, nghỉ ngơi sớm đi.”
Trang Diệc Tình ngẩn người, lúc này cô ta mới muộn màng phát hiện, hiện tại hắn đều đã trực tiếp gọi cô ta là “chị”, mà rõ ràng từ trước đến nay đó vẫn là cái xưng hô mà hắn kháng cự nhất.
Sắc mặt không tự giác mà càng sa sầm, nhưng cô ta cũng nhanh chóng đeo lên nụ cười xinh đẹp, tiếp tục hướng tới gần hắn: “Đêm nay, tôi muốn ngủ ở phòng anh.”
“Được.” Kỷ Tùy không ngăn cản, nhưng lại xoay người đi về phía thang máy.
Trang Diệc Tình vội gọi lại hắn: “Anh đi đâu vậy?”
Kỷ Tùy dừng lại, quay đầu cười: “Đây là biệt thự Trang gia, chị muốn ở phòng nào chẳng được, tôi còn có việc về chung cư của mình trước.”
Trên mặt Trang Diệc Tình rốt cuộc cũng nhiễm lên vẻ giận dữ, nhìn chằm chằm hắn cả nửa ngày mới hỏi: “Anh quen bạn gái?”
“Không phải.” Bởi vì đã đáp ứng sẽ giấu diếm với Triệu Ngu, còn chưa hỏi lại với cô, Kỷ Tùy sẽ không thừa nhận, nhưng phủ định xong, hắn lại nghiêm túc bổ sung nói, “Nhưng tôi đã có người mình thích, cũng thật sự rất yêu cô ấy.”
Thẳng đến khi thân ảnh Kỷ Tùy đã biến mất trong thang máy, nắm tay Trang Diệc Tình mới càng nắm càng chặt, cuối cùng hung hăng đã văng thùng rác bên cạnh.
Khi Kỷ Tùy xuống đến tầng một, mọi người đều đã ai về phòng nấy, nhưng vẫn không liên hệ được với Trang Diệp, trong lòng hắn cứ luôn có chút lo lắng, liền đi tìm dì Tôn bảo mẫu hỏi thử.
“Cậu ấy đi Mỹ rồi, tôi có nghe ông Trần nói, lúc chiều tối thấy cậu ấy đột nhiên gọi điện thoại về, bảo ông Trần đưa hộ chiếu của cậu ấy và cả visa Mỹ đến sân bay quốc tế.”
Kỷ Tùy nhăn mày: “Không phải cậu ấy đi tìm Hứa Thừa Ngôn sao? Sao lại đi Mỹ làm gì?”
“Tôi cũng không biết nữa, cậu thử gọi điện thoại hỏi ông Trần xem.”
Kỷ Tùy đang muốn gọi điện thoại, một dãy số xa lạ lại đột nhiên gọi tới.
“Anh Kỷ Tùy phải không? Tôi là Lăng Kiến Vi, tôi muốn hỏi một chút, Trang Diệp có phải đã đi Mỹ thật không? Tôi gọi điện thoại cho hắn mãi mà không được, anh có thể liên hệ với hắn giúp không?”
Kỷ Tùy kinh ngạc, nói: “Di động cậu ấy vẫn luôn tắt máy, đã xảy ra chuyện gì?”
Giọng của Lăng Kiến Vi nghe có vẻ rất sốt ruột: “Hôm nay… Tôi vô tình nghe được cậu ấy nói chuyện cùng một người đàn ông ở hôn lễ, tôi sợ cậu ấy sẽ xảy ra chuyện.”
Trong lòng Kỷ Tùy không khỏi căng thẳng: “Rốt cuộc là làm sao vậy?”
Lăng Kiến Vi do dự một chút, nói: “Bọn họ nói Đường Hi… Chính là bạn gái cũ của Trang Diệp, lúc trước là bởi vì đã mang thai con của Trang Diệp nên mới bị chị gái Trang Diệp bắt phải phá thai, còn buộc chia tay với Trang Diệp nữa.”
Kỷ Tùy giật mình khiếp sợ: “Cậu nói gì cơ?”
“Anh Kỷ Tùy, tôi biết việc năm đó là tôi không đúng, tôi cũng thực xin lỗi Trang Diệp, nhưng tôi và hắn dù sao cũng là anh em nhiều năm như vậy, tôi cũng thật sự lo lắng cho hắn. Hôm nay nghe bọn họ nói chuyện xong tôi cũng mới biết, nguyên lai là Đường Hi… Năm đó quả thực là cô ấy chủ động dụ dỗ tôi, tôi lại không thể chống đỡ, nhưng là… Nhưng là không ngờ cô ấy cũng có nỗi khổ riêng. Nếu anh không tin lời tôi nói, có thể đi tra thử giám sát trong hôn lễ, tôi nghe nói Trang Diệp vẫn luôn phải điều trị tâm lý, hôm nay lại còn biết được chân tướng đáng sợ như vậy, tôi sợ cậu ấy sẽ nghĩ quẩn mất.”
Một câu cuối cùng, đã thành công làm Kỷ Tùy biến sắc: “Cho nên cậu ấy đi nước Mỹ là để…”
“Tôi nghe thấy người đàn ông kia giúp hắn hỏi thăm, nói Đường Hi hiện tại ở nước Mỹ, tôi sợ nhỡ Trang Diệp không thể tìm thấy cô ấy sẽ hỏng mất, cũng sợ đến lúc đó hắn gặp cô ấy xác định chân tướng xong sẽ càng không chịu nổi, vốn dĩ hắn đã đang phải điều trị tâm lý, lỡ như… Tôi cũng rất muốn đi, nhưng lại không có visa, tôi cũng đã do dự cả một đêm mới nghĩ nên nói chuyện này với anh, anh là anh trai hắn, chắc chắn còn lo lắng cho hắn hơn cả tôi.”
Sắc mặt Kỷ Tùy đã càng thêm khó coi, vừa vội chạy ra gara ngầm, vừa hỏi: “Vậy anh có nghe được bọn họ nói cậu ấy đến cụ thể nơi nào ở Mỹ không? Tôi cũng đã đi Mỹ nhiều lần, giờ sẽ lập tức đi tìm hắn.”
“Vậy thì tốt quá, tôi còn đang lo… Vậy để tôi gửi địa chỉ nghe được cho anh, Trang Diệp hẳn là chỉ đi sớm hơn anh mấy giờ, chắc giờ vẫn còn kịp.”
Kỷ Tùy vội vội vàng vàng khởi động xe chạy đi, về chung cư lấy hộ chiếu cùng visa rồi đi thẳng đến sân bay, check in vào xong mới gửi tin nhắn cho Triệu Ngu.
Tiết Trạm nhìn được tin nhắn từ trong di động của Triệu Ngu, mà lúc này, cô vẫn còn chưa tỉnh.
Nhưng tin nhắn này đối với hắn mà nói cũng chẳng có giá trị gì, bởi vì từ trước, Lăng Kiến Vi cũng đã gửi tin nói với Triệu Ngu, Kỷ Tùy đã cắn câu.
Liếc mắt nhìn qua di động, Tiết Tử Ngang lại trào phúng nói: “Quả nhiên là đồ ngốc.”
Nói xong hắn lại tức giận nhìn lại Triệu Ngu trên giường: “Có thể hiểu thấu tính cách mỗi một người đàn ông, còn đem người đùa giỡn trong lòng bàn tay, em lợi hại lắm.”
Thấy Tiết Trạm vẫn luôn trầm mặc không nói gì, Tiết Tử Ngang lại nói: “Yên tâm đi, chờ bọn họ lăn lộn một vòng trở về, kết cục cũng đã định, đến lúc đó hối hận cũng không còn kịp nữa rồi.”
Đúng là Tiết Trạm đang sợ trong đó sẽ xảy ra điều gì làm bại lộ, nhưng cẩn thận suy nghĩ một lần, hắn cũng yên tâm mà gật đầu.
Nhìn lại tin nhắn Wechat Lăng Kiến Vi gửi tới di động của Triệu Ngu, Tiết Tử Ngang lại không khỏi cười tự giễu.
Thằng nhóc kia còn tưởng hắn gây ra vết thương của Triệu Ngu, còn định nói chuyện dằn mặt với hắn.
Nếu để Lăng Kiến Vi biết Triệu Ngu đã lừa tất cả bọn họ, cố ý hướng mũi dao của kẻ địch đâm vào, không biết hắn sẽ luống cuống thành thế nào nữa.
Lại nếu để hắn biết, sở dĩ Triệu Ngu dùng kế “điệu hổ ly sơn” với vị hắn gọi là “anh Kỷ Tùy” kia, căn bản không phải vì để bên người Trang Diệc Tình không còn ai để dùng, mà bởi vì cô đã sớm ngủ với Kỷ Tùy, hiện tại còn vẫn là quan hệ bạn trai bạn gái, chỉ đơn thuần vì cô sợ Kỷ Tùy sẽ làm cô bại lộ mà thôi.
Nếu để hắn biết tất cả, đoán chừng thằng nhóc kia sẽ càng hỏng mất.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Trở về |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện liếm cặc |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 29/07/2024 03:55 (GMT+7) |