“Reng… reng… reng…”
Kéo cô ra khỏi dòng suy nghĩ. Liếc nhìn màn hình, thấy số điện thoại quen thuộc, môi cô nở một nụ cười dịu dàng rồi nhẹ nhàng bắt máy.
Đầu dây bên kia là giọng nói trầm ấm của ba cô. Ông gọi thông báo cho cô cuối tuần về dự buổi tiệc mừng kỷ niệm 30 năm thành lập công ty, một dịp trọng đại mà ông hằng tự hào.
Chiều hôm đó, cô đến buổi tiệc hơi muộn, đi cùng cô bên cạnh còn có Tiểu Hoang to lớn với bộ lông nâu đỏ óng mượt. Vừa thấy con gái bảo bối, ba cô nở nụ cười tươi đầy tự hào. Không khí buổi tiệc thật náo nhiệt, hơn ngàn vị khách có mặt, đa phần là đối tác và những người bạn lâu năm của ba cô.
Ông ân cần dẫn cô đi chào hỏi từng người quen, niềm vui ánh lên trong đôi mắt. Cô hôm ấy thật nổi bật, trang điểm tinh tế, khoác trên mình chiếc váy dạ hội nhung đen huyền bí, vừa kín đáo vừa toát lên vẻ kiêu sa quyến rũ.
Khi được sắp chỗ ngồi tại bàn danh dự, cô nhận ra nhiều ánh mắt len lén hướng về phía mình. Giữa ánh đèn pha lê lấp lánh và tiếng nhạc du dương, sắc đẹp của cô như một điểm sáng khiến không ít người phải ngoái nhìn, say mê.
Giữa không gian rực rỡ ánh đèn và tiếng nhạc vang lên dìu dặt, cô vẫn cảm thấy lạc lõng. Những khuôn mặt xa lạ, những tiếng nói cười ồn ã khiến cô thấy mình như người ngoài cuộc. Thi thoảng, cô chỉ khẽ mỉm cười xã giao đáp lại ai đó, rồi lại lặng lẽ cúi xuống vuốt ve Tiểu Hoang đang nằm ngoan bên cạnh.
Tiểu Hoang to lớn với bộ lông nâu đỏ khiến nhiều người ngạc nhiên, ba cô cũng không ngoại lệ, nhưng với cô, nó là chỗ dựa quen thuộc, là người bạn duy nhất giữa đám đông ồn ã này. Cô khẽ xoa đầu nó, đôi lúc tinh nghịch véo nhẹ hai vành tai đang dựng thẳng, khiến nó khẽ rên lên một tiếng như đáp lại.
Những món ăn sang trọng được dọn lên bàn, mùi hương thơm ngát hòa cùng tiếng đàn piano vang xa. Từng cặp khách mời nối nhau ra sàn khiêu vũ, hòa vào bản nhạc du dương.
Vài chàng trai trẻ, bị thu hút bởi vẻ đẹp kín đáo và trầm lắng của cô, tiến lại mời cô nhảy. Nhưng cô chỉ mỉm cười nhẹ, khẽ lắc đầu từ chối.
Rồi như một phút ngẫu hứng, cô đứng dậy, dắt chú chó của mình ra giữa sàn khiêu vũ. Tiếng xì xào nhỏ vang lên, xen lẫn những ánh nhìn ngạc nhiên và thích thú. Dưới ánh đèn vàng, dáng cô uyển chuyển xoay nhẹ, chiếc váy nhung đen mềm mại khẽ lay động theo từng bước chân, còn Tiểu Hoang chú chó to lớn ấy cũng di chuyển theo cô, vụng về mà đáng yêu đến lạ.
Buổi tiệc chính thức bắt đầu. Biết rõ sở thích con gái, ba cô đã cẩn thận sắp xếp riêng trên bàn của cô toàn những món ăn mà cô yêu thích. Cử chỉ nhỏ ấy khiến lòng cô ấm lại, giữa không gian xa hoa và ồn ào, vẫn có một góc nhỏ mang theo sự quan tâm dịu dàng của người cha.
Cô ăn một cách thong thả, vừa thưởng thức vừa mỉm cười. Ánh đèn vàng chiếu xuống làn da trắng mịn của cô, khiến dáng vẻ ấy càng thêm nổi bật giữa bàn tiệc.
Thỉnh thoảng, cô khẽ cúi xuống, lén đặt một ít thức ăn ngon xuống dưới bàn cho Tiểu Hoang, thân hình nó to lớn, đang nằm có vẻ hơi chật vật dưới chân cô. Nhờ tấm khăn trải bàn dài phủ kín, chỉ hở khoảng 20cm nên chẳng ai nhận ra sự hiện diện của nó. Chú chó khẽ ngẩng đầu, đôi mắt nâu ấm áp nhìn cô (thật ra nhìn được chỉ có 2 cái đầu gối cô thôi @ – @) chiếc đuôi khẽ đung đưa, như hiểu được tình cảm lặng lẽ mà cô dành cho nó.
Một bàn tay đưa xuống với những ngón tay thon dài mềm mại cầm một chiếc cánh gà, được chiên giòn tỏa mùi thơm ngát. Tiểu Hoang chỉ từ từ ngoạm lấy, ăn một cách từ tốn thong thả, phong thái giống như một bậc thầy sành ăn thường hay lui tới các nhà hàng đạt chuẩn 5 sao. Khi chiếc cánh gà đã nằm yên vị trong bụng nó, như còn đang trong thèm thuồng, nó liền liếm lấy liếm để những ngón tay còn đang dính chút ít dầu mỡ của Tiểu Tịnh. Cô khẽ giật mình, vừa buồn cười vừa nhột nhột vừa ngượng. Cảm giác bất ngờ khiến má cô ửng hồng. Kể từ khi cô giao phối cùng Tiểu Hoang, cơ thể cô dường như đã thay đổi hoàn toàn, rất mẫn cảm, dễ bị kích thích.
Một luồng cảm xúc quen thuộc dâng lên trong cơ thể khiến cô gái thấy khó chịu bức rức. Nhịp tim cô đập nhanh, hơi thở trở nên có phần gấp gáp. Cô cố gắng trấn tĩnh, siết chặt bàn tay để giữ lấy bình tĩnh, nhưng cảm giác ấy cứ lan rộng, như một làn sóng vô hình khuấy động tâm trí, khiến cô vừa muốn thoát ra vừa không thể dứt. Cô nhìn quanh, ai nấy vẫn đang vui vẻ chuyện trò ăn uống, không ai để ý. Cô từ từ nhích nhẹ chiếc ghế cô đang ngồi sát lại, cho đến khi bụng cô chạm tới cạnh bàn, cô khẽ vén khăn bàn cao hơn một chút, đủ phủ che 2 đôi chân thon dài.
Cô khẽ cúi người, bàn tay nâng nhẹ vạt váy lên. Hành động nhỏ thôi nhưng khiến tim cô đập nhanh hơn một nhịp. Cô cảm thấy hơi bối rối, như thể ánh nhìn của ai đó đang lặng lẽ dõi theo. Hơi thở Tiểu Hoang thoảng qua chạm nhẹ vào da khiến cô giật mình, cảm giác ấm nóng hòa lẫn với chút hồi hộp khó gọi tên. Trong đầu cô, một phần muốn buông vạt váy xuống thật nhanh, nhưng một phần khác lại muốn giữ nguyên khoảnh khắc ấy, giữa ranh giới của sự e dè và tự tin. Vạt váy lại được cô vén cao hơn gần tới háng, khẽ dang rộng 2 chân ra, chiếc quần lót ren lọt khe hồng nhạt nhỏ xíu dần dần hiện rõ hơn, giữa đáy chiếc quần lót nơi đó đã thấm ướt một mảng, cô luồn tay vô trong, lướt những ngón tay qua đám lông đen rậm, cô xoa nhẹ vị trí âm vật đang nhô ra, nước dịch nhầy từ trong âm đạo lại chảy ra một nhiều.
Cô cảm thấy một luồng cảm xúc dâng trào khó diễn tả. Nhịp tim cô dồn dập, hơi thở gấp như không thể giữ bình tĩnh. Tất cả như bùng lên từ bên trong, sự hồi hộp, lo lắng xen lẫn kích thích, khiến cô vừa muốn trốn chạy, vừa muốn đối diện. Trong khoảnh khắc ấy, cô không còn nghe rõ tiếng nhạc hay tiếng người xung quanh, chỉ còn lại âm vang của chính cảm xúc mình đang dội ngược lại.
Chiếc quần lót nhẹ nhàng khẽ rơi xuống nền gạch một cách âm thầm lặng lẽ, chỉ duy nhất có 2 cá thể biết… cô… và không ai khác đó chính là Tiểu Hoang.
Nó chăm chú nhìn những hành động gợi dục của cô từ nãy giờ, mùi chất dịch nhầy thoang thoảng mà nó quen thuộc đang chảy ra từ trong âm đạo cô, làm Tiểu Hoang bỗng trở nên háo hức, đôi tai vểnh cao, hai mắt nó sáng rực như chứa đầy năng lượng, lưỡi thè ra thở phì phò vì quá phấn khích. Một vài giọt nước bọt rơi xuống đất, nó áp sát lại gần háng cô, ở nơi chất dịch nhầy đang mời gọi, chợt nó thè cái lưỡi ra liếm dài từ hậu môn cô ngược lên tận trên mu. Cô khẽ rùng mình, một luồng cảm giác lạ chạy dọc sống lưng như có dòng điện nhỏ lan khắp các tế bào. Làn da cô nổi gai, từng sợi lông tơ như thức dậy khi vật gì đó mềm mềm, hơi nhám khẽ chạm vào. Cảm giác ấy vừa ngứa ngáy, vừa tê tê như có hàng ngàn con kiến nhỏ đang bò qua âm đạo cô, khiến cô không biết nên né tránh hay ngồi yên lắng nghe từng rung động kỳ lạ trên cơ thể mình, cái lưỡi ấy rất dịu dàng không thô bạo nhưng trượt lên xuống quá nhanh.
Một cơn choáng bất ngờ ập đến. Cô gái giật nảy người, rồi như bị rút hết sức lực, ngồi khuỵu xuống sàn gạch lạnh. Thân thể cô run lên từng đợt, đôi mắt mở trừng trừng mà không còn tiêu cự. Mọi người xung quanh vẫn nói cười, chẳng ai nhận ra cô vẫn đang ở đó.
Dưới chiếc bàn phủ khăn trắng, lặng lẽ, mắt mờ dại, khuôn mặt vô hồn như vừa bị một cú sốc quá sức chịu đựng.
Âm thanh từ bữa tiệc vẫn vang vọng phía trên, tiếng cười nói, tiếng dao nĩa va vào ly thủy tinh, tất cả như đến từ một thế giới khác.
Cô không còn đủ sức kìm nén, mọi cảm giác trong cơ thể như đang bùng lên dữ dội. Cô khom người xuống, bàn tay nắm chặt lấy mép ghế, hơi thở sâu, đưa mông về phía Tiểu Hoang, Tiểu Hoang bỗng trở nên dữ dội, toàn thân nó căng cứng, đôi mắt ánh lên tia sáng lạ thường. Nó chồm tới, tiếng gầm trầm thấp vang trong cổ họng, hai chân trước chồm lên tỳ vào hai bên eo cô, như muốn khẳng định quyền làm chủ.
“Phậpp… ọt… phập phập… phập… ọc… ọc!”
Cảm thấy một cơn đau nhói nơi da thịt, âm đạo cô, từ lần trước giao phối với Tiểu Hoang vẫn còn hơi sưng đỏ, hơi buốt, song lần này cô không còn hoảng hốt như trước. Không còn tấm màng trinh, âm đạo cô cũng rộng hơn trước nhiều, nhưng cũng phải giãn nỡ ra tối đa hết mức, mới có thể ôm trọn hết cái dương vật to lớn quá khổ này, nhưng cảm giác đau đớn dần trở nên quen thuộc thay bằng sự sung sướng tột độ.
Cô khẽ nhắm mắt, hơi thở dần trở nên sâu và chậm. Một luồng cảm xúc khoái cảm lan khắp cơ thể, khiến từng tế bào như bừng tỉnh. Trong khoảnh khắc ấy, cô không còn nhận ra không gian, thời gian, chỉ còn lại nhịp đập trong lồng ngực và những cú nhấp thật nhanh, mạnh và dứt khoát của Tiểu Hoang. Mọi thứ xung quanh mờ nhòe, chỉ còn lại niềm khát khao sống, khao khát được cảm nhận, được cháy hết mình với những xúc cảm tràn đầy này.
Cô vội đưa tay bịt miệng, sợ rằng tiếng thở gấp hay âm thanh bất ngờ nào đó sẽ khiến mọi người đang trò chuyện vui vẻ xung quanh chú ý. Trái tim cô đập mạnh, vừa hồi hộp vừa căng thẳng, như đang cố giấu đi một bí mật nhỏ chỉ mình cô và Tiểu Hoang biết.
Qua khe hở nhỏ, cô chỉ thấy những đôi giày bóng loáng, những gót giày cao sang, như biểu tượng của cuộc sống hào nhoáng.
Bất ngờ Tiểu Hoang nhấp một cái thật mạnh, đầu khấc dương vật của nó liền đâm xuyên qua cổ tử cung cô, cái gấc của nó cũng lọt dô luôn âm đạo, rồi bắt đầu phình to ra gắn chặt. Xong, nó nhảy xuống khỏi người cô, quay lưng lại, mông nó chạm mông cô, từng đợt lại từng đợt, tinh dịch nó bắn thẳng liên tục dô tử cung cô như ngọn núi lửa đang phun trào dữ dội…
Một cảm giác lạ lùng dâng lên trong cô, vừa nặng nề vừa nhẹ bẫng. Cơ thể như căng đầy, mỗi nhịp thở đều khiến cô khó chịu nhưng lại xen lẫn một chút khoan khoái khó tả, cô khẽ áp tay lên bụng, nhắm mắt lại. Một luồng cảm xúc sung sướng mạnh mẽ dâng trào, lan ra khắp cơ thể. Toàn thân cô run lên, không phải vì sợ hãi mà bởi sự cực khoái quá đỗi, nó mãnh liệt đến mức khiến từng tế bào như thức tỉnh. Từng ngón chân cô co quắp lại. Cô co giật lên đỉnh…
Dưới gầm bàn phủ khăn dày, cô và Tiểu Hoang to lớn mông vẫn chạm dính vào nhau. Tiếng cười nói, tiếng ly chạm nhau vang lên ngay trên đầu khiến tim cô đập nhanh. Mỗi khi có ai khẽ dịch ghế, cô lại nín thở, bàn tay nhẹ đặt lên đầu Tiểu Hoang như trấn an.
Thời gian trôi thật chậm, thật lâu. Cô và Tiểu Hoang vẫn dính lẹo nhau. Dương vật vẫn nằm trọn, gọn trong âm đạo, khiến cô đã lên đỉnh không biết bao nhiêu lần.
Khi buổi tiệc dần tàn, ánh đèn ấm áp dịu xuống, mọi người lần lượt ra về, lúc này cái gấc dương vật của Tiểu Hoang mới teo nhỏ lại khi ngừng bắn tinh, cô và Tiểu Hoang mới tách khỏi nhau được, cô mới khẽ nhấc tấm khăn bàn, ngẩng đầu nhìn quanh.
Không ai còn ở đó!
Cô bật cười khẽ, nụ cười vừa nhẹ nhõm vừa ấm lòng. Đứng dậy, cô phủi lại lớp bụi nhỏ trên váy, chỉnh lại mái tóc, rồi cúi xuống vuốt ve Tiểu Hoang…
“Đi thôi, về nhà nào!”
Cô nhắn nhanh vài dòng trên điện thoại, ánh màn hình hắt lên gương mặt rạng rỡ. Gió đêm thổi nhẹ. Cô và Tiểu Hoang cùng bước ra, hướng về căn biệt thự nhỏ, nơi chỉ có hai tâm hồn tìm được sự bình yên trong thế giới riêng của mình…
| Thông tin truyện | |
|---|---|
| Tên truyện | Tịnh nhưng không tịnh |
| Tác giả | Chưa xác định |
| Thể loại | Truyện sex ngắn |
| Phân loại | Người và thú (Sex thú), Sextoy, Truyện sex phá trinh |
| Tình trạng | Update Phần 8 |
| Ngày cập nhật | 06/11/2025 11:16 (GMT+7) |