Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Tiểu Mai – Quyển 2 » Phần 115

Tiểu Mai - Quyển 2

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 115

Là học sinh thì ai cũng thích được tận hưởng ngày nghỉ không lo bài vở, nhất là những kì nghỉ dài như Tết nguyên đán. Thế nhưng có một sự thật là sau kì nghỉ Tết sung sướng đó, không biết các trường khác thế nào chứ bọn học sinh trường tụi tôi là phải lao vào học bục mặt để đối đầu với những bài kiểm tra một tiết trong từng bộ môn. Khởi đầu là hai bài kiểm tra Toán và Sử ở tuần trước, và tất cả các môn còn lại trong hai tuần đầu tiên của tháng 3.

Khỏi phải nói tôi lao đao đến như thế nào trong hai tuần căng thẳng của những bài kiểm tra một tiết được dồn lại hệt như một kì thi thử. Trước hết là bài kiểm tra Địa, ở trường tôi chịu sự truy vấn của giáo viên bộ môn, tan học thì đến lượt “bà cô ” Tiểu Mai lúc nào cũng lăm le véo tuyệt kĩ trong tay để canh chừng thằng học trò ngổ ngáo là tôi.

– Ngày mai kiểm tra Địa mà lúc nãy Khang rủ đi chơi anh cũng đồng ý cho được hở ? – Tiểu Mai nhăn mặt vẻ không vừa ý.
– Uầy… thì bữa giờ cũng có học sơ qua rồi mà, đi chơi chút rồi tối về ôn lại cũng được vậy ! – Tôi vụng chèo khéo chống.
– Thật là bữa giờ anh học trước không ? Em hỏi thử vài câu nhé ! – Nàng nheo mắt nhìn tôi.
– À… ừ…. ! – Tôi điếng hồn than thầm trong bụng vì trót chơi dại.

Và ít phút sau….

– Ái dzọa… đau… thì giờ học nè ! – Tôi kêu trời kêu đất. – Em thả tay ra đi….. !
– Liệu hồn anh đấy, đã lười nay còn thêm nói dối ! – Tiểu Mai ngừng véo vào hông tôi rồi trả lại cuốn sách Địa.

Suốt từ lúc đó cho đến tối khuya, tôi cắm mặt vào quyển sách Địa tụng lấy tụng để mà chả thể nhét vào đầu được quá nửa phần bài, bởi tôi trước giờ đối với các môn xã hội toàn đợi nước tới chân mới nhảy, báo hại bây giờ nhìn vào đề cương là đã muốn lăn đùng ra xỉu rồi chứ đừng nói chi là đến ngồi học. Hèn gì tuần trước, cứ mỗi lần tôi rủ Tiểu Mai đi chơi là:

– Thôi… bữa khác nha, tối nay em học bài rồi ! – Nàng khéo léo từ chối.
– Học gì hoài thế ? Đi chơi chút có sao ! – Tôi chưng hửng.
– Tuần sau kiểm tra nhiều lắm, giờ không học trước là không kịp đâu ! – Tiểu Mai lắc đầu đáp.
– Ờ… thế học tốt nhé ! – Tôi xuôi xị trước vẻ mặt cương quyết của nàng.

Tối đó, tôi rủ Khang mập đi chơi:

– Tuần sau hả ? Ôi dào lo chi cho lâu cày sâu chết lúa chú ơi, mình học tí là xong ấy mà. Tụi con gái chết nhát lắm, tao rủ em Huyền cũng có chịu đi đâu ! – Nó thè lưỡi kể lể.
– Ừm, thôi tao với mày đi chơi cũng được ! – Tôi tán thành ý kiến của nó.

Lại một bữa khác, tôi chắc mẩm hôm nay sẽ rủ Tiểu Mai đi dạo chơi nhân ngày đẹp trời được:

– Đi nhanh rồi về hen anh, em còn học bài ! – Tiểu Mai nũng nịu kéo áo tôi.
– Hả ? Bữa nay là 8 tháng 3 mà, đi chơi thoải mái chứ ! – Tôi tròn mắt sửng sốt.
– Hì, anh tặng quà là em vui rồi ! – Nàng hấp háy mắt.
Và vẫn lại điệp khúc ” tuần sau kiểm tra nhiều lắm “, tôi đành bỏ cuộc nghe theo Tiểu Mai là sau tuần kiểm tra nữa thì nàng sẽ thoải mái trở lại, đồng thời tôi cũng quay xe chạy thật nhanh khi Tiểu Mai nhắc tôi cũng nên học bài.

Để rồi tối nay nhớ lại thì đã hối hận muộn màng, tôi ngậm ngùi cay đắng dòm quyển sách Địa dày cộm mà đoan chắc rằng mình chả thể nào học cho xong được trong đêm nay. Chưa kể ngày mốt còn kiểm tra Công Dân, rồi cuối tuần là Sinh, rồi tuần sau nào thì Hóa, Lí, Anh văn với cả Ngữ văn.

– Anh học gì vậy ? – Trân tựa cằm trên bàn, ngồi đối diện nhìn tôi.
– Mai kiểm tra Địa ! – Tôi trả lời cộc lốc.
– Hì, vậy học tốt hen, em rửa chén dùm cho ! – Con bé nhoẻn miệng cười.
– Ờm ! – Tôi uể oải gật đầu.

Giờ kiểm tra Địa hôm đó, tôi thấp thỏm cầu trời cho đề dễ dễ một chút để đặng còn ráng lếch qua được mốc điểm trung bình. Thế nhưng khi dòm vào đề bài được phát ra thì….

– Ê mập ! – Tôi quay sang Khang mập thì thào.
– Gì chú ? – Nó ngước mắt nhìn tôi.
– Tí vẽ biểu đồ xong chuyền lên cho tao, bữa làm Toán giúp mày đó ! – Tôi đánh phủ đầu ngay.
– Ừ…. đợi tí ! – Thằng mập gật đầu rồi lại cắm cúi làm bài.

Sở dĩ tôi nhờ Khang mập ở bài kiểm tra Địa là vì thằng này có hoa tay, vẽ khá đẹp, với cả nghe đâu nó học các môn xã hội chăm chỉ hơn tôi, có lẽ là vì để bù lại cho các môn tự nhiên bị điểm thấp. Và đúng như vậy, nhờ học tủ vài câu mà trúng một câu, cộng thêm cái biểu đồ địa lí không thể chê vào đâu được của Khang mập, tôi miễn cưỡng lọt qua vòng thi Địa lí.

Đêm trước ngày có tiết kiểm tra Công dân, tôi nhăn nhó cúp điện thoại sau khi bị Tiểu Mai nạt cho một trận và dọa treo cổ nếu như tôi cứ ngoan cố học tủ. Quay sang thì đã thấy bé Trân đang đứng cười tủm tỉm:

– Hi hi, bị la !
– Tránh ra chỗ khác nha, anh đang bực à ! – Tôi sầm mặt nạt ngang.
– Bleu, bắt nạt con gái ! – Trân thè lưỡi trêu tôi rồi lỉnh đi chỗ khác khi bị tôi dứ dứ nắm đấm trước mặt với bộ dạng hầm hố.

Ôm cuốn sách công dân tụng được hơn hai tiếng đồng hồ thì tôi đã thấy mắt mình híp lại, buồn ngủ không kể xiết. Đang gật gà gật gù thì Trân đặt ly trên bàn cái cộp:

– Anh uống trà sữa đi nè, cho tỉnh ngủ !

Đúng là buồn ngủ mà gặp chiếu manh, tôi phải công nhận món trà sữa của Trân làm có tác dụng tỉnh ngủ mau thiệt, vị chua ngọt với thanh mát làm tôi sáng cả mắt mà cắm đầu tiếp tục công cuộc chinh phục bài vở.

Giờ kiểm tra Công dân hôm sau, tôi tự tin quăng giấy chỉ bài cho tụi thằng Luân thằng Khang nhờ vào sự tiến bộ xuất thần của đêm hôm qua. Lí ra hai thằng bạn của tôi sẽ cảm kích vì được tôi bày bài lắm, thế nhưng khốn nỗi chả biết có phải do run vì sợ bị giáo viên bắt gặp hay không mà cứ một lần quăng giấy là tôi vung tay ném thẳng mặt hai thằng bạn.

– Víu… chách ! – Khang mập nhăn nhó ôm một bên mắt khi tôi nhân lúc giáo viên ra ngoài mà tranh thủ ném sang.
– Chóc ! – Luân khùng nghiến răng ken két vì cú ném quá tay của tôi.
Tạm bỏ qua cái nhìn hằn học cho rằng tôi ỷ bày bài là chảnh của hai thằng bạn thân thì đó đúng là giờ kiểm tra Công Dân thành công nhất trong đời tôi. Chiều hôm đó về nhà, tôi đợi lúc Trân từ trường vừa dắt xe về thì lấy từ trong cặp mình ra cuốn truyện Conan tập mới nhất.

– Tặng em nè ! – Tôi cười cười chìa cuốn truyện ra.
– Ôi… sao anh biết hay vậy ? Lúc nãy em vừa ghé nhà sách tìm mua mà họ bảo hết rồi ! – Trân mừng rỡ quăng cả xe ngã ầm xuống đất.
– Hì, anh mua cuốn cuối cùng rồi chứ đâu, đây là trả lễ cho món trà sữa nhé ! – Tôi dóc tổ.
– Cảm ơn thầy, em yêu thầy nhất luôn ! – Vừa nói xong là con bé nhảy đến bá vai ôm tôi ríu rít.

– Ớ này… này… bỏ ra ! – Tôi hốt hoảng dạt người ra xa.
– Hi hi, vậy tối nay em pha trà sữa cho anh uống tiếp nha, tối anh có học bài không ? – Trân khúc khích cười nhìn tôi.
– Ừ… có, cuối tuần này đến môn Sinh ! – Tôi hơi ngại ngần nhưng vẫn thèm món trà sữa có tác dụng làm tỉnh táo tức thì.
– Vậy anh cứ học đi, khi nào em thấy anh buồn ngủ thì em gọi dậy ! – Con bé cười cười rồi vui vẻ dắt xe vào trong.

Và có lẽ đó là sai lầm của tôi khi mà chính miệng thừa nhận rằng món trà sữa của Trân thật sự ngon trước mặt con bé, bởi lẽ suốt hai tuần kiểm tra sau đó thì Trân hễ vắng nhà thì thôi, còn lại thì toàn kè kè bên tôi những lúc tôi học bài. Khi tôi đóng cửa giam mình trong phòng để luyện các môn tự nhiên thì không sao, thế nhưng khi tôi ôm sách vở xuống phòng khách để tụng thuộc bài các môn xã hội thì Trân như đã chờ sẵn, cũng bắt chước tò tò đi theo tôi mà… học bài.

Đêm trước ngày kiểm tra Ngữ văn, tôi đang dán mắt vào mấy cái tiểu sử tác giả tác phẩm, khi ngước lên thì đã thấy Trân ngồi ở phía bàn đối diện:

– Em làm gì đấy ? – Tôi ngạc nhiên hỏi.
– Học bài chứ làm gì, anh không thấy hở ? – Con bé nhún vai thản nhiên đáp.
– À… ừ, nay không ở trên phòng mà lại xuống dưới à ? – Tôi hỏi cho có lệ.
– Xuống đây vui hơn, học một mình buồn lắm ! – Trân trả lời.
– Học mà cũng vui với buồn, vớ vẩn ! – Tôi lắc đầu bó tay.
– Hi, rồi anh xem ! – Mặc kệ thái độ như muốn đuổi tà của tôi, Trân vẫn ngồi tại bàn ở phía đối diện với tôi mà “chăm chỉ ” học bài.

Mẹ tôi trông thấy hai đứa chuyên tâm bài vở như thế thì vui lắm, cứ mỗi bữa ăn là liên tục hỏi chuyện rồi khen lấy khen để, có lúc bà vui quá hay sao lại còn nhờ Trân “coi sóc ” cho tôi mới ác chứ. Vừa nghe đến khoản đó là tôi đã giật nảy người bởi chuyện này mà đến tai Tiểu Mai thì tôi bị treo cổ là cái chắc.

Nhưng thật tình mà nói thì việc Trân xuống ngồi học chung cũng có vài lợi điểm nhất định, tiêu biểu khi tôi học môn Sinh, đang gà gật thì Trân nhắc khẽ:

– Anh, dậy đi !
– Ớ… hả ?
– Dậy kìa, học bài !
– À… ừ…. !

Hôm sau, bài kiểm tra môn Sinh của tôi tạm gọi là qua ải khi mà nhờ ly Sting dâu sữa của Trân đã giúp tôi tỉnh ngủ thêm hai tiếng đồng hồ sau đó, và may mắn thay tôi đã tụng trúng tủ hai câu trong đề bài.

Và lại một ngày khác, khi tôi đang vò đầu bứt tai vì môn Anh ngữ mặc dù buổi chiều đã được Tiểu Mai kèm sát sao, thế nhưng đến tối là tôi lại nhăn hí vì lỡ quên vài chi tiết trong bài giảng của nàng. May thay nhờ bé Trân chỉ giúp mà tôi cũng lờ mờ hiểu ra những điểm đó, và kết quả của việc cùng một môn được cả hai người kèm cặp là bài kiểm tra Anh ngữ đợt đó sau này được phát ra thì tôi ẵm trọn 7 điểm.

Vào đêm trước ngày kiểm tra cuối cùng, khi tôi quyết tâm thức khuya tụng cho xong hết môn Kĩ thuật Công nghiệp, tự vỗ mặt mình cho tỉnh, ngước mắt nhìn đồng hồ thì đã hơn 12 giờ khuya:

– Trân nè, em lên trên ngủ đi !
– Thôi, em thức được mà ! – Trân lần tay giở trang truyện ra.
– Uầy, buồn ngủ thì ngủ đi, truyện để chủ nhật đọc cũng được ! – Tôi ái ngại nói.
– Thức với anh cho vui, học đi ! – Con bé ương bướng không chịu nghe lời, vẫn dán mặt vào quyển truyện mà đọc say mê.

Lắc đầu bó tay với thái độ nhất quyết của Trân, tôi đành giả lơ để lo thân phận bài vở của mình, thế nhưng chỉ đến gần 1 giờ sáng, khi tôi định xuống dưới nhà rửa mặt cho tỉnh táo thì quay sang đã nhìn thấy Trân áp mặt vào bàn mà ngủ ngon lành. Định bụng gọi con bé dậy kêu lên phòng ngủ, nhưng nghĩ lại thì nếu tôi mà kêu Trân dậy thì thể nào nhỏ này cũng ngồi lì tiếp tại bàn, thế nên tôi rón rén mò lên cầu thang, vào phòng mình lấy áo khoác đem xuống nhẹ choàng lên người Trân lúc này vẫn đang say ngủ.

Nhìn con bé ngủ mà trông hiền dịu ra phết, khác hẳn với vẻ lém lỉnh tinh ranh thường ngày, mái tóc rủ qua một bên má hồng, chiếc mũi vẫn hếch lên giữ nét ương bướng.

– ” Xinh…. ! ” – Tôi chỉ vừa nghĩ trong đầu được mỗi từ đó thì đã vội hoảng hồn mà lắc đầu tự nhủ mình xua tan đi mớ suy nghĩ hỗn độn vừa nãy, vì tôi chỉ sợ cứ nhìn Trân mãi thế này thì thật là có lỗi với Tiểu Mai quá đi.

Ngồi xuống ghế, tự pha cho mình một cốc trà nóng, tôi nhấp một ngụm rồi nhăn mặt khi trà mình tự pha đắng nghét và dở ẹc, khác xa với trà đào của Tiểu Mai và trà sữa của bé Trân. Và cũng vì trà xanh của tôi dở quá nên một lát sau, đến lượt tôi… ngủ gục.

Tôi đang mơ, tôi thấy mình đang ở trong lớp làm bài kiểm tra vào ngày cuối cùng của tuần kiểm tra thứ hai. Và khi Khang mập đang khều tay tôi định hỏi bài thì tôi bất chợt thấy từ đằng bàn giáo viên, thầy bộ môn thét lớn một tiếng rồi từ đằng sau lưng mọc ra hai cánh đại bàng to lớn mà nhảy bổ tới, sử ra một chiêu mà tôi nhớ đó gọi là ” Giáng long thập bát chưởng “. Ầm một tiếng, cả trường học nổ tanh banh thành một bãi chiến trường, thế rồi tôi tự dưng gượng người đứng dậy, đang cố vận công đề khí chuẩn bị phản công lại ông thầy đang bay lượn điên cuồng trên trời lúc này thì bất chợt Luân khùng hét lên rồi gồng người, và biến thành… siêu xay da. Tóc nó vàng chóe, nó nhảy một phát là vọt lên trời, rồi đưa tay vào thế Hameha meha tung ra một chưởng bá đạo khiến ông thầy Kĩ thuật văng mất tiêu. Chưa dừng lại ở đó, đến lượt Luân khùng cũng bay lượn rồi bắn phá khắp trời, thế rồi tôi chợt thấy Tiểu Mai xuất hiện trước mắt mình, nàng trao cho tôi một thanh Katana bén ngót. Cảm kích vì hành động đó, tôi tra gươm vào vỏ rồi thu người chuẩn bị cho thế rút kiếm thần tốc của một sát thủ. Luân khùng phát hiện ra điều đó, nó hú lên một tiếng rồi gồng người và… móc ra một cây đao to tổ bố từ trong miệng, hạ xuống mặt đất dòm tôi lom lom. Thế nhưng khi tôi với Luân khùng chưa kịp quyết một trận tử chiến trong mơ thì bé Trân đã xuất hiện, hai tay cầm hai quyển truyện mà ném vỡ mặt từng thằng một. Khi tôi và Luân khùng đã nằm đo ván thì Sơn đen ở đâu phóng ra mà nắm tay bé Trân đi về phía chân trời xa tít tắp trong ánh hoàng hôn đậm chất kiếm hiệp.

– Anh Nam !
– Ớ… ớ… !
– Dậy đi anh !
– Ớ…. hử… ?!!!

Choàng tỉnh dậy thì tôi đã thấy bé Trân đang lay lay vai mình mà thì thầm gọi khẽ.

– Ủa… anh ngủ lúc nào vậy ? Còn em dậy lúc nào thế ? – Tôi ngạc nhiên, dụi mắt hỏi.
– Em cũng không biết, đang ngủ tự dưng nghe anh nói tùm lum gì đó nên em mới giật mình tỉnh dậy nè ! – Trân lắc đầu nói.
– Hả ? Anh nói gì à ? – Tôi sửng sốt.
– Anh nói gì mà Luân gì đó, rồi chém giết từa lưa, rồi có anh Sơn nữa ! – Trân cười cười, tay cầm áo khoác của tôi. – Nãy anh đắp cho em hở ?
– Ừ, thấy em ngủ ngon nên anh không kêu dậy ! – Tôi đáp.

– Anh học bài hết chưa ?
– Tạm hết, thôi ngủ, mai lên trường học tí nữa là xong !
– Hi, em cũng thức hết nổi rồi !

Đưa mắt nhìn đồng hồ thì đã hơn 1 giờ khuya, tôi đành gấp sách lại mà thầm hi vọng rằng sáng ngày mai tranh thủ 3 tiết đầu tiên mà có thể học cho hết bài. Dọn dẹp hết sách vở vào cặp rồi, tôi lò dò bước khẽ lên cầu thang để tránh ba mẹ thức giấc, khi đi ngang qua phòng Trân thì bất chợt con bé ló đầu ra:

– Anh nè, cứ ngủ đi, mai sáng em kêu dậy cho, không cần hẹn giờ báo thức đâu !
– À… ừ.. , mà tối nay em cũng thức mà, mai dậy sao nổi ? – Tôi thắc mắc.
– Không sao đâu, em dậy sớm quen rồi, vậy ha, anh ngủ ngon ! – Nói rồirồi chẳng đợi tôi đồng ý hay không, Trân đóng cửa phòng lại ngay lập tức.

Quả thực là đến hôm nay thì tôi… có hơi bị cảm kích trước những gì Trân làm cho mình, hết bày bài, làm trà sữa tỉnh ngủ rồi lại còn thức chung “cho vui ‘, thật sự là những ngày kiểm tra vừa qua, nếu không có Trân thì chắc hẳn tôi cũng khá là chật vật với bài vở, và hơn hết là những tràng cằn nhằn từ mẹ nếu phát hiện ra tôi liên tục ngủ gật trong khi tụng bài.

Nghe lời Trân, tôi đánh một giấc ngon lành đến sáng, mãi khi con bé gõ cửa phòng kêu mỏi cả miệng thì tôi mới vươn vai sảng khoái ngồi dậy. Rửa mặt xong xuôi bước ra đã thấy trên bàn là một tô cháo cá nóng hổi vừa thổi vừa ăn, hương thơm theo khói bay nghi ngút làm bao tử tôi réo sùng sục:

– Anh ăn sáng rồi làm bài tốt hen, em đi học đây !
– Ủa ? Cháo này em nấu hả ? – Tôi thắc mắc hỏi.
– Dạ, thôi bye anh ! – Rồi Trân vội bước lên nhà trên, dắt xe ra ngoài cho kịp giờ học thêm.

Sáng hôm đó, sau khi quất nguyên tô cháo cá ngon lành cành đào, tôi được thể lên trường quất luôn bài kiểm tra Kĩ thuật một cách trơn tru, đề ra 5 câu mà chỉ bỏ có 1 câu, được như thế cũng là quá tốt rồi. Vậy là kết thúc hai tuần kiểm tra một tiết liên hoàn đầy gian nan và khổ cực, tôi cuối cùng cũng đã đường hoàng qua ải mà từ giờ đã có thể thư thả ăn chơi trở lại.

– Hi, hôm nay em thưởng cho anh bữa cơm trưa hoành tráng nghen, dạo này tự dưng học siêng ghê, phải bồi bổ cho chàng thôi ! – Tiểu Mai ôm tay tôi tươi cười nói khi biết tình hình những bài kiểm tra vừa rồi của tôi khá tốt.
– He he, phải vậy chớ, mà giờ kiểm tra xong hết rồi, tuần sau đi chơi lại nha ! – Tôi khoái chí, chớp cơ hội đề nghị ngay.
– Ừa, xem như cho anh tự do một tuần, sau đó học trở lại, hì hì ! – Nàng tủm tỉm ra quân lệnh nửa đùa nửa thật.
– Uầy… chưa ăn chơi gì mà đã ra thời hạn rồi ! – Tôi vờ xụ mặt.

– Chứ sao nữa, vừa qua chỉ là kiểm tra một tiết thôi đợt đầu thôi, mình còn một đợt sắp tới nữa, rồi còn thi học kỳ hai nữa !
– Kệ chứ, dù sao thì anh cũng qua trót lọt đợt này rồi đó thôi !
– Ghê hôn, đợi phát điểm ra mới biết nghen !
– Lo gì, đảm bảo điểm anh cao chót vót !

Và khốn nạn thân tôi, khi mà sau này, vào lúc bài kiểm tra các môn được phát ra thì ngoại trừ các môn tự nhiên điểm cao thì còn lại ở các môn xã hội, điểm của tôi toàn là vừa đúng trung bình hoặc trên trung bình một chút. May thay 3 môn Anh ngữ, Công dân và Kĩ thuật thì còn vớt vát được con điểm 7, báo hại mấy ngày sau đó tôi liên tục bị Tiểu Mai than phiền và nàng cũng rượt tôi chạy tóe khói mấy lần mỗi khi tôi bực bội cự lại.

– Ái dzọa… đau… rồi rồi…. từ giờ học đàng hoàng… được chưa… ái da…. !!!!!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Danh sách truyện cùng bộ:
Tiểu Mai – Quyển 1
Tiểu Mai – Quyển 2
Tiểu Mai – Ngoại truyện 1
Tiểu Mai – Ngoại truyện 2
Tiểu Mai – Quyển 3
Thông tin truyện
Tên truyện Tiểu Mai - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/08/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ngôi biệt thự
Làm sao mà không dậy được cơ chứ, thì cùng lắm là bố mẹ cùng dậy chứ gì mà đã biết là con trai hay là con gái đâu nhỡ là con gái thì sao, lúc đó thì chỉ có mẹ dạy chứ bố dậy làm sao được nhỉ! Mà dậy nó làm gì cơ chứ. Thì nếu là con trai khéo bố nó lại dạy lên giường với hết em này...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex mạnh Truyện sex phá trinh
Chuyện từ đêm khiêu vũ
Ngày hôm sau là Chủ nhật, chúng tôi ngủ cho đến khi thức dậy vào buổi trưa. Khi tỉnh dậy, tôi hôn mẹ. Mẹ tôi khẽ nói: “Long ơi, sao con sành sỏi quá vậy? Đêm qua, trên ban công, con nhấc chân mẹ lên rồi đứng bồng mẹ. Con làm tình rồi đi bộ với mẹ, đặc biệt là sau khi đi xuống cầu thang...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện dịch Truyện người lớn
Hội nghị các bô lão - Tác giả Mạnh Phi Thường
Mỹ Nhân tức giận, trong đầu nàng lúc này đây chỉ thấy Hào là tên chồng biến thái khốn nạn, dụ dỗ nàng bằng được xong giờ lại quay ra chửi nàng là đĩ? Điều như vậy mà anh ta cũng làm được. Nàng định gọi điện cho Đại đi qua đêm nhưng nghĩ thế nào lại thấy tức cả lão Đại, vậy là...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố chồng nàng dâu Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex ngoại tình
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân