Truyện sex ở trang web truyensextv2.cc tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv2.cc, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv2.cc tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Thuần nữ thần công » Phần 10

Thuần nữ thần công


Update Phần 11

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 10

Thái hậu Tần thị giờ đây đang ngồi trên nhuyễn tháp xem xét tấu chương, thấy ba người Ninh vương phi tiến vào nàng đặt tấu chương trên tay xuống ra hiệu.

“Được rồi không cần hành lễ, đây hẳn là thiếu niên anh dũng mà ngươi nói đi.”

Thái hậu như một nữ vương cao ca tại thượng nhìn về phía Hùng lên tiếng hỏi Ninh vương phi.

Ninh vương phi theo lễ tiết giới thiệu Hùng.

“Bẩm thái hậu, thần không dám.”

Hùng khiêm tốn trả lời, đầu hắn cúi thấp lộ vẻ tiểu dung.

Nhiều năm như vậy dung nhan nàng vẫn như vậy không già đi là bao, chỉ có thân mị cốt của nàng lại càng lúc càng mạnh rồi. Không biết nàng đã cắm cho tiên đế bao nhiêu cái sừng đây.

Thái hậu thấy Hùng bình thản như vậy thì hơi bất ngờ. Vậy mà hắn không bị mị cốt của nàng ảnh hưởng, phải biết ngay cả nữ nhân như Ninh vương phi khi gặp nàng cũng không nhịn được đứng hình một lát. Còn đứa cháu kia của nàng thì giờ đây khuôn mặt đã trở nên si mê.

“Mới một thời gian không gặp tỷ tỷ càng ngày càng xinh đẹp.”

Ninh vương phi nhanh chóng thoát ra nàng không nhịn được cảm khái. Tỷ tỷ nàng càng ngày càng đẹp khiến nàng nhiều lúc cũng không nhịn được si mê.

Bên cạnh Ninh Kính nghe tiếng mẫu thân cũng hoàn hồn lại xấu hổ cúi đầu không dám nhìn về phía thái hậu. Ninh Kính không thể không cảm thấy xấu hổ, mỗi lần gặp thái hậu hắn lại thể hiện khuôn mặt si mê như vậy, nếu không phải cháu nàng sợ rằng cái mạng của hắn đã không còn rồi.

Hùng lại không có vẻ gì bị si mê, hắn thậm chí ưỡn người đứng thẳng toát ra một chút dâm khí trên người.

Tần thị không hiểu sao đột nhiên trở nên hoảng hốt, đôi mắt nàng như bị thu hút bởi Hùng cho dù nàng không nhận ra hắn có thứ gì bị thu hút.

Tần thị thậm chí quên mất hỏi thăm sức khỏe của Ninh vương phi khi thấy khuôn mặt em gái mình đỏ ửng.

Cũng không có gì phải thắc mắc, mị cốt vốn rất nhảy cảm với dâm khi, mà Hùng là người đã thu phục được không ít nữ nhân hiển nhiên dâm khí trên người hắn rất vượng, chỉ là hắn có muốn phóng nó ra hay không mà thôi.

Ngay cả Ninh vương phi bên cạnh khi Hùng phóng dâm khí ra nàng cũng có thể cảm nhận được, lồn nàng lại bắt đầu nhói đau.

Thái hậu nhanh chóng thoát khỏi cảm giác bị thu hút bởi dâm khí của Hùng.

Không phải là nàng không còn bị thu hút nữa, ngược lại nó càng ngày càng lớn, chỉ có điều khả năng tự chủ của nàng rất cao không dễ dàng bị sa đọa chỉ với việc bị thu hút như vậy.

“Không biết thiếu hiệp là người ở đâu?”

Thái hậu tò mò hỏi.

Nàng không biết tại sao thiếu niên này lại khiến nàng cảm thấy bị thu hút như vậy, thậm chí thiếu niên này còn khiến nàng động tình cho dù đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt.

Điều này làm nàng cực kỳ bất ngờ bởi từ trước tới nay chưa từng có nam nhân nào khiến nàng động tình.

Đúng vậy, cho dù nàng đã quan hệ với rất nhiều nam nhân nhưng tất cả đều là lúc mị cốt của nàng động tình mới tìm tới họ, nàng chưa bao giờ trước mặt nam nhân động tình cho dù là tiên đế.

“Bẩm thái hậu, quê thần ở huyện Túc Dương vùng tây bắc đế quốc.”

“Tây Bắc, nơi đó rất xa nha.”

Thái hậu không biết huyệt Túc Dương ở đâu nhưng nàng biết tây bắc đế quốc là vùng biên giới giáp ranh với Bắc Nhung, nơi này thường xuyên bị kỵ binh Bắc Nhung quấy rối khiến dân cư rất khổ sở.

“Tiểu thần từ nhỏ đã rời đi Tây Bắc, lang thang khắp thiên hạ cùng sư phụ. Nhưng hai năm trước sư phụ đã qua đời, tiểu thần chỉ còn lại một mình đi đây đi đó kiếm sống mà thôi.”

Kể về hoàn cảnh của mình Hùng mang một vẻ buồn rầu trên khuôn mặt.

“Cha, mẹ thiếu hiệp đâu tại sao lại để thiếu hiệp như vậy.”

Nhìn Hùng buồn rầu không hiểu sao trái tim thái hậu nhói lên, đây không phải là cảm giác động tình, nó giống cảm giác đau đớn từ trong lòng hơn.

“Mẫu thân mất lúc sinh tiểu thần, còn phụ thân khi tiểu thần lên sáu cũng đã qua đời. Nếu không phải may mắn gặp sư phụ thì có lẽ thần đã chết ở đâu đó rồi.”

Khuôn mặt Hùng không còn mang vẻ anh khí nữa mà là sự tang thương hiện lên khiến những người ở đây cũng cảm giác tâm trạng của hắn lan tới mình.

Nhưng lại có một người ở đây không tin những gì Hùng nói, đó chính là Ninh vương phi.

Người đàn ông trước mặt nàng lúc này quả thật mang trên mình một vẻ tang thương, nàng suýt nữa cũng bị ảnh hưởng bởi vẻ tang thương đó, nhưng hình ảnh tối hôm qua đã đánh thức nàng khỏi cảm giác mê hoặc này.

Ninh vương phi đưa mắt nhìn xung quanh, mọi người trong này đều bị sự tang thương của Hùng ảnh hưởng.

“Được rồi không nói chuyện này nữa, thái hậu hôm nay không phải người muốn gặp ân nhân của muội sao, bây giờ hắn đã ở đây rồi.”

Ninh vương phi lên tiếng phá vỡ bầu không khí tang thương trong Phượng Ninh cung.

“Đúng vậy, bản cung quên mất hôm nay là ngày vui, làm sao có thể để chuyện buồn ảnh hưởng được.”

Thái hậu hồi phục hồi tinh thần cười nói. Không hiểu sao khi nghe Hùng kể về hoàn cảnh của mình tim thái hậu lại nhói đau, nàng cảm thấy thân thiết với thiếu niên này một cách lạ thường. Điều mà nàng chưa từng cảm thấy trước đây.

“Xin thái hậu thứ lỗi, chuyện của tiểu thần đã làm ảnh hưởng tới tâm tình của người.”

Hùng đứng dậy tạ lỗi, khuôn mặt mang theo chút lo lắng.

“Không sao, thiếu hiệp không cần gò bó như vậy.”

Thái hậu cười, một nụ cười ấm áp không hề mang theo chút khí tức thượng vị giả nào. Nàng không hiểu tại sao nàng lại cười như vậy, nhưng tâm lý nàng lại không có chút phản kháng nào. Nàng cảm thấy nụ cười như vậy với thiếu niên này là điều hiển nhiên.

Lúc này một cung nữ già tiến vào thu hút sự chú ý của mọi người.

“Nương nương bệ hạ tới.”

“Mời bệ hạ vào.”

Mọi người trong Phượng Ninh cung nghe vậy đều đứng dậy chờ đợi, chỉ riêng thái hậu vẫn an vị trên nhuyễn tháp.

Rất nhanh một thanh niên tầm hai mươi bước vào, thanh niên này khoác trên mình bộ long bào vàng óng đầu hắn ngẩng cao, ánh mắt đầy tự tin tiến về giữa đại sảnh Phượng Ninh cung.

“Thần(mệnh phụ) tham kiến hoàng thượng.”

Thanh niên chỉ gật đầu xem như đã biết những mọi người hành lễ với mình, đôi mắt si mê của hắn từ lúc bước vào Phượng Ninh cung đều không rời khỏi người thái hậu.

“Nhi thần tham kiến mẫu hậu.”

Thái hậu nhìn hoàng đế trước mặt không khỏi thở dài, nàng làm sao không biết con si mê mình chứ, nhưng nàng không thể đáp lại nó, nàng tuy là người dâm đãng nhưng cũng có giới hạn không thể vượt qua.

“Hoàng thượng đã tới rồi mau ngồi đi.”

Thái hậu làm như không nhìn thấy ánh mắt si mê của hoàng đế, nàng từ tốn mời hắn ngồi.

Thấy cảnh này trong lòng Hùng càng vui mừng hơn, dục vọng lực cùng tín ngưỡng lực của một vị hoàng đế thứ này chính là của hiếm trên thế gian, chỉ cần Hùng có được nó thần công của hắn sẽ tăng tiến không nhỏ.

Hoàng đế không khách khí tiến tới ngồi vào vị trí mà Ninh vương phi nhường ra, hắn ngồi xuống tự rót cho mình một chén trà thưởng thức rồi nhìn qua vị trí của Hùng nói.

“Nghe nói ngươi là người đã cứu cô cô ta.”

“Bẩm bệ hạ chỉ là một chút chuyện nhỏ không đáng nhắc đến.”

Hùng khiêm tốn trả lời.

“Ha ha không cần khiêm tốn như vậy, cô cô ta bị ám sát cũng không phải chuyện nhỏ. Người tài như ngươi có công đương nhiên phải thưởng.”

Hoàng đế cười lớn khen ngợi Hùng, hắn tuy không có bao nhiêu thực quyền nhưng khí chất của hoàng đế thì không lẫn vào đâu được.

“Cảm tạ bệ khen ngợi, không biết những kẻ ám sát vương phi đã tìm được chưa.”

Hùng vừa nói xong thì cảm thấy không khí trong Phượng Ninh cung trở nên nặng nề, thái hậu, hoàng đế, và cả Ninh vương phi cùng Ninh Kính đều âm trầm xuống.

“Hừ! Là một môn phái giang hồ nhỏ ở gần kinh thanh.”

Đương nhiên không ai trong này có thể vui nổi. Một môn phái nhỏ, đùa cái gì vậy ngay cả động cơ cũng không có rõ ràng chúng chỉ là thế thân.

Đám chủ mưu này còn không thèm tìm kẻ chết thay cho nên thân rõ ràng là không để triều đình trong mắt.

Hoàng đế và thái hậu sau khi biết chuyện này đều vô cùng tức giận nhưng họ lại không tìm được bất kỳ manh mối nào chỉ đành lấy môn phái này ra khai đao để tiêu đi cơn giận của mình.

Hùng cũng làm bộ hiểu ra thở dài một tiếng.

“Không nói chuyện này nữa, không biết thiếu hiệp muốn thưởng gì cứ nói ra trẫm sẽ đáp ứng.”

“Bệ hạ thần chỉ là may mắn mà thôi, thần không dám nhận ban thưởng.”

Hùng vẫn rất khiêm tốn.

“Không bằng bệ hạ thưởng cho hắn một chức quan.”

Ninh vương phi bắt được cơ hội cướp trước tiên cơ.

“Cũng đúng một người tài như thiếu hiệp đây nên làm quan để tạo phúc cho thiên hạ.”

Lần này là thái hậu lên tiếng, nàng cũng rất tán thành đề nghị này của Ninh vương phi, nàng đã có dự tính cho vị trí của hắn.

“Không biết thiếu hiệp muốn chức quan như thế nào.”

Thái hậu dò hỏi, nếu Hùng muốn một chức quan giống với dự tính của nàng thái hậu có thể thuận nước đẩy thuyền, còn nếu hắn không muốn nàng có thể giả vờ khuyên bảo rồi định cho hắn luôn.

“Thái hậu, thần phụ ghe nói thái thú Giang Châu đã nghỉ hưu Thiên Hùng thiếu hiệp hẳn rất phù hợp với vị trí này.”

Ninh vương phi đưa ra đề nghị, Giang châu nằm ở phía nam đế quốc rất xa kinh thành, muốn từ giang châu tới kinh thành cũng phải mất hơn nửa tháng, hơn nữa với vị trí thái thú Hùng sẽ rất bận rộn sẽ không có thời gian trở về kinh thành làm phiền nàng.

“Thái thú là chức quan tứ phẩm, Thiên Hùng thiếu hiệp tuy cứu được muội nhưng chỉ như vậy là không đủ đẻ ngồi lên vị trí đó. Nếu để thiếu hiệp ngồi vào cái ghế đấy sẽ có rất nhiều lời ra tiếng vào.”

Thái hậu ngay lập tức lên tiếng bác bỏ ý kiến của Ninh vương phi.

Ninh vương phi giật mình, dĩ vãng nàng cũng từng tiến cử người có chức quan cao hơn cả tứ phẩm thái hậu cũng không nói gì chỉ kiểm tra người này một chút rồi dễ dàng đồng ý. Nhưng hôm nay vậy mà thái hậu lại trực tiếp bác bỏ ý kiến của nàng.

Ninh vương phi dự cảm mình gặp rắc rối lớn rồi.

“Hay là thiếu hiệp làm đội trưởng cẩm quân, tuy vị trí này không cao nhưng có cơ hội lịch luyện rất tốt, chờ một thời gian có thể dễ dàng lên chức.”

Thái hậu không chờ đợi trực tiếp quyết định vị trí của Hùng.

Ninh vương phi hoảng rồi, nếu Hùng trở thành đội trưởng cấm quân thì nàng khó mà thoát khỏi hắn. Ninh vương phi định lên tiếng nhưng nàng dừng lại. Thái hậu từ trước tới nay một khi đã quyết định sẽ không thay đổi, nàng lên tiếng cũng chỉ tốn công phí sức mà thôi.

Nhưng Ninh vương phi không hiểu sao sau khi biết Hùng sẽ ở lại kinh thành trong tim nàng có chút vui mừng, cảm xúc này không lớn nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được, nàng cố gắng loại bỏ cảm xúc này ra khỏi đầu nhưng vẫn không được.

“Tạ thái hậu, bệ hạ ân điển.”

Hùng không có hứng thú với quan chức gì, nhưng nếu đã cho hắn vị trí này Hùng cũng không ngại.

“Vậy bắt đầu từ ngày mai ngươi có thể tới nhận chức. Không biết thiếu hiệp đã có nơi ở chưa.”

Thái hậu tỏ ra vô cùng quan tâm Hùng, ngay cả nơi ở cũng muốn hỏi hắn.

“Bẩm thái hậu, hiện thần đang làm khách ở Ninh vương phủ.”

“Ngươi cũng không thế làm khách ở Ninh vương phủ mãi được.”

Chỉ cần nghe qua là biết thái hậu không muốn để Hùng tiếp tục ở lại Ninh vương phủ. Nếu không Hùng là khách của Ninh vương, hắn ở lại Ninh vương phủ bao lâu còn cần thái hậu quan tâm.

“Thái hậu nói phải, muội sẽ sắp xếp cho thiếu hiệp một nơi ở mới.”

Ninh vương phi hiển nhiên nghe ra ý tứ trong lời thái hậu, nàng thuận nước đẩy thuyền.

“Muội muội chúng ta đã lâu không gặp, hai tỷ muội chúng ta nói chuyện một chút, ta thấy sức khỏe của ngươi không được tốt đâu.”

Thái hậu hài lòng với câu trả lời của Ninh vương phi, chuyện hôm nay cũng không có gì nhiều nàng cũng nên trò chuyện với muội muội một chút.

Thái hậu đã nói vậy những người ở đây cũng không tiện ở lại, mọi người với nàng rồi lui ra.

Ngay cả hoàng đế cũng như vậy, hắn luyến tiếc nhìn thái hậu rồi thối lui.

“Nguyệt nhi hôm nay sao mặt ngươi đỏ vậy, ngươi có bệnh?”

Chờ những người khác lui ra thái hậu mới nhìn về phía Ninh vương phi dò hỏi.

“Không có gì tỷ tỷ, chỉ là tối qua ta tắm hơi muộn nên bị cảm một chút thôi.”

Ninh vương phi viện một lý do cho mình, rồi nàng nhanh chóng chuyển chủ đề.

‘Tỷ tỷ, gần đây ngươi lại đẹp lên rồi, không biết ngươi bảo dưỡng thế nào vậy.

Ninh vương phi trêu đùa, nàng cũng rất tò mò không biết tỷ tỷ mình bảo dưỡng thế nào mà nhìn còn trẻ hơn muội như nàng.

“Có sao! Ta cũng không biết.”

Thái hậu lẩn tránh vấn để, nàng đâu thể nói cho Ninh vương phi rằng nàng địt nhiều nên mới trẻ như vậy.

“Mà tại sao tỷ tỷ lại cho hắn làm đội trưởng cấm vệ quân, rõ ràng là không phù hợp với hắn.”

Ninh vương phi dò hỏi mục đích của thái hậu, lần này quyết định của thái hậu đã vượt ngoài dự đoán của nàng.

“Tỷ đang thiếu người ở cấm quân, muốn tìm người phù hợp kiểm soát nơi đó.”

Câu trả lời có chút gượng ép nhưng Ninh vương phi cũng không hỏi thêm nữa.

Bạn đang đọc truyện Thuần nữ thần công tại nguồn: http://truyensextv.com/thuan-nu-than-cong/

Thời điểm Hùng trở về Ninh vương phủ thì đã là đầu giờ chiều.

Vốn dĩ mọi người có thể trở về Ninh vương phủ trước giờ trưa nhưng lại bị thái hậu giữ lại vì thế ba người chỉ có thể trở thuận theo mà ở lại.

Lúc ba người vào đại sảnh thì Ninh vương đã chờ ở đấy, thấy cả ba tiến vào lão vui vẻ tiến lên chào đón.

“Ha ha không biết thành quả hôm nay của thiếu hiệp thế nào.”

“Chỉ là một chức đội trưởng cấm quân nhỏ, không đáng nhắc tới mà thôi.”

Ninh vương gia bất ngờ, vốn dĩ hắn nghĩ Hùng ít ra cũng tranh thủ được vị trí ngũ phẩm, lục phẩm nhưng bây giờ lại chỉ có bát phẩm.

Lão nhìn về phía Ninh vương phi ngỏ ý dò hỏi, nhưng Ninh vương phi lại không quan tâm đến lão mà đi thẳng về hậu viện.

Ninh vương đỏ mặt vì Ninh vương phi không để ý tới mình, lão tức tối nói vài lời qua loa với Hùng một tiếng rồi rời đi.

Nếu đã là bất phẩm thì lão cũng không cần phải lấy lòng Hùng cứ mặc hắn sống chết đi.

Nhìn Ninh vương rời đi Hùng cười mỉm, hắn cũng cáo từ với Ninh Kính rồi trở về việc của mình, hắn không quan tâm tới mấy chức quan này, chờ đến khi hắn thu phục thái hậu rồi muốn gì không được.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Thông tin truyện
Tên truyện Thuần nữ thần công
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ lỗ đít, Liếm tinh trùng, Người và thú (Sex thú), Truyện bú cặc, Truyện liếm chân
Tình trạng Update Phần 11
Ngày cập nhật 12/08/2025 05:55 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Loạn luân cô và cháu
Cả ngày hôm đó chúng tôi địt nhau đến tận tối bà ấy mới chịu về, lúc về còn bảo: Tối videocall cho tao nhé. Làm gì vậy? Show hàng, kakaka... Thế là cả buổi tối hai đứa ngồi video với nhau, bà ấy bảo mình sóc cho xem rồi bà ấy cũng cho tay vào bướm mà móc liên hồí. Mãi đến đêm tôi mới ăn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện người lớn Truyện sex có thật Truyện sex học sinh
Những cô nàng nghiện sex
Đang đi thì thằng Linh có tin nhắn. Mở máy ra xem nó cười hì hì một mình rồi ngẩng lên bảo chúng tôi: Này tình hình chúng mày có lên sớm được không? Mấy đứa ngạc nhiên vì về nhà chơi chưa được một tuần thì lại lên. Thằng Tuấn nghệt mặt ra hỏi: Tự dưng về nhà được mấy ngày lên Hà...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ bạn của người yêu Đụ lỗ đít Đụ người yêu của bạn Đụ tập thể Đụ vợ bạn Đụ với hàng xóm Làm tình tay ba Sextoy Thác loạn tập thể Trao đổi vợ chồng Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex học sinh Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình
Em vẫn yêu anh như ngày đầu tiên
Thời gian nghỉ tết, mình về ngoại đi dạo chợ, chợt gặp cô Thu, cô bán thêm vài thứ lặt vặt, hẳn là nghề tay trái. Mình vui lắm, lại gặp cô, nói chuyện một hồi, cô hỏi học hành sao, mình nói cô Yến hung lắm, ghét em lắm, chửi em miết à. Rồi kể lể ra, cô gật đầu hiểu. Ai dè đâu, trái...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - phimsex - sex viet - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân