Quan trọng là từ đây đến nhà Mạn Nhu Thủy chỉ mất 5 phút đi đường.
“Trả thù thì cứ từ từ, dẫu sao vẫn có chuyện quan trọng hơn phải làm.”
Trước mặt hắn là một cái bảng đen, phía trên bảng là những tấm ảnh được ghim vào, trên ghim có một sợi chỉ nối từ kế hoạch này sang kế hoạch khác, trên cùng tất cả có ba chữ lớn, liên kết các kế hoạch nhỏ bên dưới lại.
Đại Ti Mệnh.
“Ngươi rốt cuộc là ai trong thế giới này?”
… Bạn đang đọc truyện Thôi miên tại nguồn: http://truyensextv.com/thoi-mien/
Hôm nay Lưu Giai Hân trốn học, đứng đầu nhóm nữ đầu gấu vào hộp đêm.
Trên đài cao, nàng cùng chị em của mình người đánh đàn, người hát.
Ánh đèn chói lọi đủ màu sắc.
Chơi bời chán chê, nàng mới đi xuống uống ly rượu.
Tinh!
Lúc này, điện thoại trong túi bỗng hơi rung, nàng mở ra nhìn thấy người gửi là cha mình liền nhếch môi cười, cũng chẳng xem nội dung tin nhắn đã tắt máy.
“Chị đại, bây giờ chúng ta đi đâu a?” Một nữ vẫn còn tuổi học trò, nhưng ăn mặc đầu tóc cầu vồng hoa cả mắt.
“Ta biết một quán mới mở, tới đó ăn khuya chứ?” Lưu Giai Hân chẳng bận tâm cha mình nhắn gì, tiếp tục chơi.
“Được, em cũng đói rồi!”
… Bạn đang đọc truyện Thôi miên tại nguồn: http://truyensextv.com/thoi-mien/
Biệt thự Lưu gia, buổi tối.
Mạn Nhu Thủy ngồi trong nhà vệ sinh, nàng lúc nãy đã uống thuốc gây tiêu chảy.
Nhưng điều đặc biệt ở chỗ nàng không ngồi trên bồn cầu, ngược lại là ngồi xổm dưới sàn, bên dưới đặt một cái khay lớn.
Nàng ỉa vô cái khay đó.
“Ư… ư…”
Qua vài phút, phân đã ra gần hết, một âm thanh kim loại va đập vào khay mới khiến nàng thả lỏng.
Chiếc nhẫn cưới đã bị nàng nuốt xuống bụng cùng tinh dịch đã trôi ra ngoài theo phân.
Ánh mắt nàng vô cùng tội lỗi nhặt lên, nước mắt tuôn khỏi mi rơi lã chã.
“Xin lỗi… Hức hức, xin lỗi chồng!”
… Bạn đang đọc truyện Thôi miên tại nguồn: http://truyensextv.com/thoi-mien/
Hôm sau, buổi tối.
“Ngươi gọi ta tới đây làm gì?” Mạn Nhu Thủy cắn mỗi, tuy biết hắn chuẩn bị cưỡng hiếp mình nhưng vẫn cố hỏi.
“Haha, ta hôm nay gọi cô tới không phải để chịch nhau.” Vũ nhún vai lắc đầu trong ánh mắt khinh bỉ của Thủy, hắn tiếp tục nói:
“Chỉ là có màn kịch hay cho cô xem!”
Nói xong, hắn đẩy màn ảnh máy tính, phía trên mà camera quay toàn bộ cảnh phòng Lưu Giai Hân.
“Ngươi không phải đã hứa là sẽ không động tới Hân Nhi rồi sao?”
Mạn Nhu Thủy tức giận hét lên.
“Yên tâm, ta chỉ muốn cho ngươi nhìn rõ bộ mặt thật của con mình thôi.” Vũ thấy nàng quan tâm con gái như thế, không hiểu sao cười khoái trá.
“Con gái ta không đến lượt ngươi quan tâm!” Mạn Nhu Thủy gằn giọng trả lời:
“Ngươi là ai mà dám nói mình hiểu Hân Nhi hơn mẹ nàng?”
Vũ chăm chú lắng nghe Mạn Nhu Thủy tức giận, nhìn xuống bên dưới nàng đang chảy nước, khung hình có chút mâu thuẫn.
Hắn xoay ghế một vòng, đợi đến khi nàng bình tĩnh lại, sau đó rất nhẹ nhàng mà nói:
“Con gái ngươi là đứa bạo dâm đúng không?”
“Đúng…” Mạn Nhu Thủy nghĩ chút rồi thành thật trả lời.
Nói dối không có ý nghĩa khi hắn đã thấy các món đồ trong phòng nàng.
“Nàng chưa từng đưa trai về nhà phải không?”
“Phải!”
Vũ lại cười, tiếp tục nói với Thủy:
“Vậy câu chuyện đến rồi, nến cháy dở trong phòng nàng là dùng với ai? Không đưa trai về tại sao lại dùng trong nhà?”
“Ngươi rốt cuộc muốn nói gì?” Mạn Nhu Thủy không hiểu ý hắn.
“Chồng ngươi sáng nay mới công tác về đúng không?” Vũ không trả lời nàng ngay lập tức.
“Đúng!”
“Vậy chăm chú xem đi, câu trả lời sẽ đến ngay thôi.”
Camera được hắn lắp trong phòng hoạt động rất rõ nét, Mạn Nhu Thủy trần truồng quỳ dưới đất nhìn lên máy tính, Vũ không cho phép nàng đứng xem.
Dây trói hay nút đít đuôi cáo chưa hề tháo ra, Vũ gật đầu tán thưởng.
Mãi đến qua thời gian ăn tối, trong khung hình mới xuất hiện thay đổi.
Một nữ nhân tóc cắt ngang vai, đeo kính đen, trên tóc có kẹp hình tiểu hổ.
Lưu Giai Hân!
Theo sau nàng là một nam trung niên hơi béo mập, đây chính là cha của nàng – Lưu Phong.
“Lão công tới phòng Hân nhi làm gì?” Mạn Nhu Thủy theo dõi qua cam cảm thấy khó hiểu.
Bỗng một kịch bản loạn luân xuất hiện trong đầu, người cha cưỡng ép con gái khi người vợ không có ở nhà.
Nàng vội tự tát vào mặt.
“Không đâu, ta tin tưởng lão công sẽ không vậy.” Nàng lắc đầu xua tan cái suy nghĩ ấy.
Lưu Phong là người nàng yêu nhất, trên cả con gái, vậy nên có một sự tin tưởng mù quáng với người đàn ông này.
Nhưng sự thật sẽ không thay đổi, tiếp tục tiếp diễn, nàng không thể cố lừa dối mình nữa khi Lưu Phong bắt đầu đóng cửa phòng và cởi quần áo xuống.
“Không… Không!”
Mạn Nhu Thủy hét lên, muốn lao tới đập đi máy tính, chối bỏ sự thật.
Nhưng Vũ không để điều đó xảy ra, vội kéo nàng lại, khóa chặt tay nàng không cho động đậy lung tung.
Mắt nàng như muốn lòi ra, cuối cùng một điều nàng không ngờ tới đã tới.
Mắt nàng trố to cộng với biểu cảm không thể tin nổi.
“Đây… Đây…” Mạn Nhu Thủy run rẩy không nên lời.
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thôi miên |
Tác giả | Một tia say |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện BDSM, Truyện sex bạo dâm, Truyện sex khổ dâm |
Tình trạng | Update Phần 6 |
Ngày cập nhật | 28/01/2025 03:25 (GMT+7) |