Vừa nghe lời này, toàn thân tôi run rẩy, càng trở nên bối rối hơn.
Bồ Tát của cõi Âm phủ?
Đó không phải là, không phải là Địa Tạng Vương Bồ Tát trong truyền thuyết đó sao?
Biển hoa bỉ ngạn nở rộ khắp bờ Vong Xuyên, là do một tay vị ấy gieo trồng.
Hơn nữa, ngài ấy cũng từng đặt ra chí nguyện to lớn: Phải cứu vớt tất cả chúng sanh đang lặn ngụp trong u sầu thoát khỏi bể khổ, thì mình mới đạt được Phật quả.
Nhưng Bồ Tát đã gặp mặt tôi vào lúc nào chứ?
Lại còn ban cho tôi Phật ấn chữ Vạn, giúp chúng tôi dễ dàng vượt qua con đường Hồi Hồn?
Đang lúc tôi còn mải suy nghĩ, Tần tiền bối lại cất lời:
“Bồ Tát có muôn vàn pháp tướng (hình dạng). Cho dù cậu có từng gặp Bồ Tát hay chưa, thì Bồ Tát vẫn ở bên cạnh cậu. Nếu cậu và Bồ Tát đã có duyên, vậy đại nạn lần này, chắc chắn phải do cậu kết thúc.”
Tần tiền bối nói ra mấy lời như vậy, quay ra thấy tôi vẫn còn ngây ngốc, không khỏi mỉm cười.
Sau đó, ông ấy lại nói: “Ba ngày sau, hai cậu tới thung lũng Bách Hoa gặp tôi.”
Nói xong, Tần tiền bối và Long Tuyền tiền bối đều xoay người rời đi.
Nhìn hai vị tiền bối rời đi, tôi vẫn còn mải suy nghĩ về vị Bồ Tát nọ.
Nghĩ đi nghĩ lại, khi ở Địa phủ, tôi cũng chỉ gặp vài người mà thôi.
Nếu nói một trong số những người đó là Bồ Tát, vậy thì chỉ có một người.
Rất có thể chính là vị quỷ sai đầu gà kia.
Bởi vì, câu cuối cùng mà đối phương nói là: Không cần cúng dường đâu, chỉ mong nhân gian bớt cảnh lầm than.
Những lời này, không hề phù hợp với phong cách của hai tên quỷ già Hắc Bạch Vô Thường kia!
Bởi, Hắc Bạch Vô Thường chỉ cần nghe thấy từ “cúng dường”, là hai mắt đều như tỏa lục quang (ánh sáng màu xanh lục).
Nhưng vị quỷ sai đầu gà kia, dường như chẳng hề để ý tới chuyện “cúng dường”, chỉ nói lời quan tâm tới nhân gian.
Nếu tôi đoán không sai, vị quỷ sai đầu gà nọ, có khả năng cao chính là pháp thân của Bồ Tát.
Đương nhiên, tôi chẳng có cách nào để xác định được điều này.
Chỉ hy vọng bản thân mình có thể xứng đáng với niềm tin của Bồ Tát, làm được nhiều hơn nữa để bảo vệ nhân gian này.
Nghĩ đến đây, tôi thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, tôi và lão Phong cũng xoay người, rời khỏi đây.
Tiếp theo, tôi trở lại nơi ở trước đây của mình.
Tôi không làm gì khác, vừa mới đến nơi đã bắt đầu tu luyện.
Vì sức mạnh, là thứ tôi mong muốn nhất.
Đồng thời, tôi cũng đang chờ tin tức về Mộ Dung Ngôn.
Ngay khi nhận được tin tức về Mộ Dung Ngôn, tôi sẽ lập tức đi tìm cô ấy.
Đưa cho cô ấy phần cỏ Uổng Tử cuối cùng, hy vọng có thể thắp lên ngọn lửa hồn của cô ấy.
Từ đó, giúp cô ấy hồi sinh.
Về phần lời mời của hai vị tiền bối vào ba ngày sau, tôi chẳng để ý quá nhiều.
Ba ngày trôi qua nhanh chóng.
600 Đệ tử tinh nhuệ của Đạo môn đã trở lại môn phái của mình.
Tại Trung Nguyên, còn sót lại rất ít tàn tích của ba tà giáo nọ.
Cán cân chiến thắng vẫn tiếp tục nghiêng về một phía.
Tình hình của Đạo môn đang rất tốt.
Hôm nay chính là ngày hai vị tiền bối mời chúng tôi tới gặp mặt.
Từ sáng sớm, lão Phong đã tới phòng của tôi.
Cậu ấy muốn dẫn tôi cùng tới thung lũng Bách Hoa, gặp mặt hai vị tiền bối…
… Bạn đang đọc truyện Thi – Quyển 5 tại nguồn: http://truyensextv.com/thi-quyen-5/
Vẫn chẳng có tin tức gì về Mộ Dung Ngôn, tôi vẫn không biết hiện tại cô ấy đang ở nơi nào.
Nhưng ngày hai vị tiền bối hẹn đã tới rồi.
Cho nên, tôi cùng lão Phong đã tới thung lũng Bách Hoa từ sớm.
Thung lũng Bách Hoa này nằm phía sau núi Bách Hoa.
Đó là một hẻm núi, trong hẻm núi ấy trăm hoa nở rộ, linh khí dồi dào.
Tu luyện ở đây một ngày, tương đương với 10 ngày ở bên ngoài.
Khi chúng tôi tới thung lũng Bách Hoa, đệ tử Bách Hoa Cung canh giữ thung lũng dường như đã nhận được lệnh từ sớm.
Thấy tôi và lão Phong bước tới, liền dẫn chúng tôi đi thẳng vào bên trong.
Trong thung lũng Bách Hoa, cây cầu nhỏ bắc qua dòng nước, thác nước đổ xuống như bay và ba dải cầu vồng vắt ngang giữa không trung.
Cảnh sắc khác lạ, thấm vào lòng người.
Từ phía xa, tôi đã nhìn thấy A Đồng và Tần Hương đang luyện công.
Mà người hướng dẫn hai cô ấy tu luyện lại đúng là Tần tiền bối và Long Tuyền tiền bối.
Được hai vị Đạo Đế hướng dẫn, không cần nghĩ cũng biết, tu vi của A Đồng và Tần Hương mạnh đến nhường nào.
Tôi và lão Phong tới rất gần, mới cung kính chắp tay, nói: “Xin chào hai vị tiền bối.”
“Được rồi! Không phải chào hỏi nhiều, về sau hai người cứ tu luyện ở chỗ này đi. Đinh Phàm, cậu đi theo tôi. Phong Tuyết Hàn và cả người anh trai Hàn Tuyết Phong của cậu, đi theo lão Từ và Ngụy Nhi đi.”
Vừa dứt lời, Long Tuyền chân nhân mở chiếc ô đen ra.
Tây Môn tiền bối xuất hiện.
Nghe được lời này, hai người chúng tôi được quan tâm mà kinh sợ.
“Cảm ơn tiền bối chỉ dẫn.”
Đến cả Phong ca đang ngủ say trong cơ thể lão Phong, cũng bị lão Phong đánh tỉnh.
Khi anh ấy biết được mình sẽ được ba vị kiếm khách dương gian huấn luyện đặc biệt, Phong ca cũng kích động vô cùng, liên tục cảm ơn.
Tiếp theo đó, tôi được Tần tiền bối đưa tới một mảnh đất trống bên dòng suối nhỏ.
Chỉ nghe Tần tiền bối nói với tôi: “Từ hôm nay trở đi, cậu cứ nhìn cái cây này, nghe tiếng gió, nhìn dòng nước để tu luyện…”
Tôi lập tức sửng sốt đến ngây cả người: “Tiền bối, thế thì tu luyện thế nào ạ?”
Tần tiền bối lại khẽ mỉm cười:
“Từ cảnh giới Đạo Thánh trở trên, không chỉ có một con đường duy nhất dẫn tới sức mạnh. Cho dù trong người cậu có bảy viên linh thạch, cũng khó có thể tiến lên dù chỉ một tấc. Muốn tiến thêm một bước, phải có sự ngộ Đạo.”
“Ngộ Đạo?”
Tần tiền bối tiếp tục gật đầu:
“Những gì tôi có thể nói, chỉ có bấy nhiêu thôi. Cậu bắt đầu đi! Hy vọng trước khi đại kiếp xảy ra, cậu có thể tiến thêm được một bước.”
Nói xong, Tần tiền bối căn bản không để ý tới tôi, trực tiếp xoay người rời đi.
Tôi…
Trước khi tới đây, tôi còn tưởng rằng hai vị tiền bối tìm chúng tôi, là vì để chỉ dẫn điều gì kỳ diệu.
Hoặc là sắp xếp một buổi huấn luyện ma quỷ cho chúng tôi.
Thế mà bây giờ, Tần tiền bối lại bảo tôi cứ giữ nguyên tâm hồn ở đây mà “Ngộ đạo” sao?
Sau khi do dự một lúc, tôi đành nở một nụ cười khổ.
Tiếp đó, chỉ đành dựa theo những gì tiền bối vừa mới tôi, nhìn cây, nhìn nước, nhìn hoa…
Cứ ngây ngốc mà ngồi ở đây thôi.
Tới cảnh giới Đạo Thánh, mặc dù tôi có thể mơ hồ cảm nhận được một vài quy tắc của Thiên Đạo.
Nhưng thứ ấy rất hư vô mờ mịt, khó có thể nắm bắt.
Những ngày kế tiếp, tôi chỉ ngồi buồn xổm ở đằng đó.
Mặt trời mọc mặt trời lặn thì ở đằng kia.
Chẳng mấy chốc, một tháng trôi qua.
Trong một tháng này, tôi vẫn không nhận được tin tức gì về Mộ Dung Ngôn.
A Đồng đã truyền tin tới cho tôi, nói rằng Quỷ Minh đã gửi thông báo.
Sau khi Mộ Dung Ngôn hóa thành lệ quỷ, vì để khôi phục lại tâm trí, tránh bị sát khí xói mòn, nên đã tuyên bố sẽ bế quan.
Hiện giờ, không một ai biết cô ấy đang ở đâu, cũng không ai liên lạc được với cô ấy…
Còn lão Phong cùng Phong ca, thì đã thực sự nhận được sự hướng dẫn và trải qua những buổi huấn luyện ma quỷ trên tất cả các phương diện.
Mỗi ngày cả hai anh em bọn họ đều mệt muốn chết, thậm chí Long Tuyền tiền bối và Tây Môn tiền bối còn yêu cầu hai anh em họ đánh nhau với mình…
Đùa cái kiểu gì thế?
Hai đạo sĩ còn chưa đến cảnh giới Đạo Tôn, lại đánh nhau với hai cường giả có tu vi Đạo Đế.
Thế thì có khác gì tự đâm đầu vào chỗ chết?
Hơn nữa, Long Tuyền tiền bối và Tây Môn tiền bối cũng ra tay rất nặng.
Mỗi ngày đều “tra tấn” hai anh em bọn họ đến bán sống bán chết, tới tối thì cho họ dùng Bách Hoa Dịch, sau đó dùng Đế Nguyên giúp bọn họ hồi phục.
Rồi sang ngày hôm sau, một vòng “tra tấn” của ngày hôm qua lại được lặp lại.
Khoảng thời gian này, lão Phong và Phong ca không ngừng bị “tra tấn”, khổ mà không nói thành lời.
Dường như chiến đấu với đám yêu ma quỷ quái, còn nhẹ nhàng hơn bây giờ nhiều.
Thế nhưng, sức mạnh của hai người bọn họ cũng tăng lên nhanh chóng.
Dưới sự chỉ dẫn của hai vị cường giả cấp Đạo Đế, cũng như sự hỗ trợ của Bách Hoa Dịch và Đế Nguyên…
Chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi, tu vi của hai người họ đã tiến bộ vượt bậc.
Hiện giờ, họ đã đột phá bình cảnh, đạt tới cảnh giới Đạo Tôn.
Tu vi của Phong ca được liên kết với bản thể của lão Phong.
Tu vi của lão Phong tăng lên cảnh giới Đạo Tôn, đạo hạnh của Phong ca cũng tăng thêm một bước.
Tuy nhiên, Long Tuyền tiền bối cùng Tây Môn tiền bối vẫn chẳng hề buông tha cho hai anh em họ.
Long Tuyền tiền bối huấn luyện lão Phong, Tây Môn tiền bối là quỷ tu, nên huấn luyện Phong ca.
Phương pháp huấn luyện quả thực vô cùng tàn ác, đủ các loại “tra tấn”.
Còn cách tu luyện của tôi thì thực sự đơn giản.
Trong vòng một tháng này, tôi chỉ ngồi thiền ở một chỗ.
Cứ cách mấy ngày, Tần tiền bối lại tới gặp tôi.
Nhưng tiền bối chỉ ở bên cạnh tôi, hết cho cá ăn lại lải nhải về tình hình của Đạo môn.
Từ trong lời của tiền bối, tôi mới biết được thế cục trước mắt.
Tuy rằng Đạo môn đã có được hải đồ, nhưng vẫn không dám tùy tiện tới Biển Sương Mù.
Nơi đó, đã bị tà giáo Mắt Quỷ giới nghiêm toàn diện.
Ở đó cũng có vô số hải yêu, tà giáo Mắt Quỷ cũng đang chuẩn bị phòng thủ toàn diện.
Một khi có người sống tới gần, sẽ bị đám yêu đồ Mắt Quỷ tấn công.
Hơn nữa, dư nghiệt từ ba tà giáo cũng đã tới đảo Mắt Quỷ rồi.
Hiện giờ, toàn bộ đảo Mắt Quỷ chính là một ổ yêu tà.
Không những có hải yêu bảo vệ, mà còn có rất nhiều trận pháp lớn đặc biệt bảo vệ.
Mấy tên cường giả của phái Mắt Quỷ càng tăng cường tuần tra quanh đảo.
Cho dù có là bốn vị Đạo Đế, nếu muốn xông vào đảo cũng cần phải trả một cái giá rất lớn.
Mà Đạo Môn cũng đang không ngừng tích lũy lực lượng.
Để tấn công đảo Mắt Quỷ, cần phải chuẩn bị toàn diện.
Đạo môn đã dốc tất cả tài nguyên vào chuyện này.
Mọi người đều đang chờ đợi trận chiến quyết định cuối cùng.
Mọi người đều đang chờ đợi ngày tiến vào Biển Sương Mù.
Mọi người đều đang chờ đợi giây phút đánh thẳng vào đảo Mắt Quỷ.
Còn tôi thì vẫn cứ ngồi ngẩn người ở một góc.
Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua từng ngày, ngày này lại qua ngày khác.
Tôi cảm thấy mông mình sắp mọc kén đến nơi rồi, cả người đều không thoải mái.
Mẹ kiếp, tôi bắt đầu hoài nghi, rốt cuộc tôi đang tu luyện, hay là ngồi chết héo ở đây?
Tuy nhiên, cùng với sự trôi đi của thời gian…
Tôi cứ nhìn mặt trời mọc rồi lại lặn, hết lần này lại tới lần khác.
Trái tim luôn xao động của tôi, cũng dần dần bình tĩnh trở lại…
Chớp mắt, một năm nữa lại trôi qua.
Tôi đã lẳng lặng ngồi xếp bằng ở trong thung lũng Bách Hoa được một năm lẻ một tháng.
Bảy viên linh thạch được bày ra trước mặt tôi.
Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, lôi, điện.
Linh lực bảy màu quẩn quanh, trong một năm qua đã bị tôi liên tục thu nạp.
Chân đan trong người tôi cũng đã tiến hóa thành chân đan chín màu.
Từ sự nhàm chán lúc ban đầu, về sau cũng quen dần dần, tới hiện giờ, tâm tôi đã lặng như nước.
Vô hình trung, tâm cảnh của tôi cũng được tăng lên.
Râu tóc tôi đều đã xồm xoàm cả rồi.
Quần áo trên người tôi vì dãi nắng dầm mưa, cũng đã bạc màu và sờn rách.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thi - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện sex Ma Quỷ |
Tình trạng | Update Phần 515 |
Ngày cập nhật | 23/08/2025 02:22 (GMT+7) |