Nghe đến đó, tôi hơi chần chờ một chút.
Trong đầu tôi chợt nhớ tới Mộ Dung Ngôn, nhớ tới những người bạn còn ở trên dương gian và thế cục tại trần gian.
Mẹ nó, phú quý hiểm trung cầu, sinh tử nhất tuyến gian.
(Phú quý hiểm trung cầu, sinh tử nhất tuyến gian 富贵险中求,生死一线间: Tạm dịch là, Tìm phú quý trong cảnh nguy nan, ranh giới giữa sống chết rất mong manh. Hiểu nôm na là, muốn thành công phải vượt qua gian hiểm, chấp nhận nguy nan.)
Đã tới tận Địa phủ rồi, hơn nữa cũng đã tới nước này, thôi thì cứ dứt khoát trả giá thêm đi.
Cho nên, tôi trực tiếp quỳ xuống mặt đất, tạo thành một tiếng “thịch”.
Đầu tiên là vái ba lạy với các vị Đại vương.
Các vị Minh Vương đều cảm thấy khó hiểu, liếc mắt nhìn nhau.
“Đinh Phàm, cậu đây, là đang muốn làm gì thế?” Biện Thành Vương mở miệng.
Còn tôi lại ngẩng đầu lên, nhìn về phía các vị Minh Vương.
Đồng thời, nói với Biện Thành Vương và các vị Minh Vương khác:
“Biện Thành Đại Vương, Đại vương có còn nhớ lời ngài đã đã từng hỏi tôi hay không? Ngài hỏi tôi, đã làm xong nhiệm vụ hay chưa?”
Biện Thành Vương mỉm cười: “Đương nhiên là nhớ rõ.”
Tôi lại tiếp tục lên tiếng:
“Vâng! Đinh Phàm lại xin trả lời ngài lần nữa. Nhiệm vụ của Đinh Phàm vẫn chưa hoàn thành. Đinh Phàm thân là một đạo sĩ, lại gặp phải thời loạn lạc, yên ma làm hại chúng sinh. Hiện giờ, dù thân xác tôi đã chết, vẫn không hề bỏ cuộc. Đinh Phàm khẩn cầu các vị Đại vương, cho phép Đinh Phàm tiêu hao hết dương thọ kiếp sau, để được hoàn dương (sống lại) thêm một lần vào kiếp này. Để Đinh Phàm có thể tận diệt tà giáo Mắt Quỷ, có thể phong ấn cánh cửa dẫn tới sáu vực một lần nữa. Xong việc, tôi xin cam tâm tình nguyện xuống Địa phủ, chịu tội với các vị Đại vương. Kiếp sau, tôi có làm trâu làm ngựa, xin mặc các vị Đại vương định đoạt…”
Nói xong, tôi thành tâm vái một lạy, tiếp tục đập đầu xuống đất.
… Bạn đang đọc truyện Thi – Quyển 5 tại nguồn: http://truyensextv.com/thi-quyen-5/
Đối với tôi mà nói, ở kiếp này, có được đầu thai hay không, đã không còn quan trọng nữa.
Bây giờ tôi chỉ mong được trở về, hoàn thành tâm nguyện ấp ủ bấy lâu nay của mình.
Đó là lý do tại sao, tôi lại đưa ra một yêu cầu vô lý như vậy.
Theo hiểu biết của tôi về Âm phủ, một người sau khi chết xuống đến đây, nhất là sau khi uống cạn chén canh Mê hồn, thì đã hoàn toàn thành quỷ.
Về cơ bản không thể nào hoàn dương được nữa.
Tuy rằng tôi biết cơ hội và khả năng hoàn dương rất mong manh, nhưng tôi vẫn muốn thử một lần.
Bởi vì, ở trên dương gian, tôi vẫn còn quá nhiều thứ không thể buông bỏ được.
Mộ Dung Ngôn đợi tôi đã 300 năm, từ kiếp trước, khi tôi còn là Khương Minh, đến tận bây giờ.
Tuy rằng chúng tôi lại lần nữa hiểu nhau quen biết đến yêu nhau, nhưng tôi lại không có chân chính cho cô ấy một danh phận.
Cho nên, tôi càng muốn trở về.
Sau khi tôi nói xong những lời ấy, lại dập đầu cầu xin.
Một vị quỷ tướng đứng trong đại điện, đã lập tức đứng dậy, đột nhiên bước lên phía trước, nói:
“Tiểu quỷ to gan, dám đảo nghịch cả sinh tử, làm trái với luật Trời. Các vị Đại vương đã nhân từ, xử nhẹ cho cậu. Cậu lại dám đưa ra một yêu cầu nực cười như vậy…”
“Không sai, chỉ với một lời này thôi, cũng có thể tiêu trừ ba năm quỷ thọ của cậu.”
“Đại vương, thần thấy tên nhãi này còn chưa dứt phàm tâm, chúng ta dứt khoát áp giải cậu ta ra ngoài đi, để cậu ta chịu sự trừng phạt mấy năm, để cậu ta nhìn rõ chân tướng.”
“Đại vương, thần thấy không cần giảm nhẹ hình phạt cho cậu ta đâu, cứ trực tiếp tống cậu ta xuống 18 tầng địa ngục là được.”
“…”
Một vài vị quỷ sai trở nên đặc biệt kích động, nhất là mấy tên đầu trâu mặt ngựa.
Bởi tên quỷ sứ đầu trâu lần trước tôi đã giết, chính là thủ hạ của một tên đầu trâu mặt ngựa.
Tên đầu trâu nọ bỗng “Ngẩng” lên, nói một câu:
“Đại vương, Đinh Phàm này được một tấc lại muốn thêm một tấc. Điều kiện vô lý đến mức này, tuyệt đối không thể chấp nhận được. Theo mạt tướng, cứ giao tên này cho mạt tướng, để mạt tướng dạy cho cậu ta một trận. Để cậu ta hiểu được, thế nào là người chết không thể sống lại…”
Tôi nghe lời của mấy viên quan Địa phủ vừa nói, kỳ thật cũng đã hiểu ra một chút.
Tuy rằng tôi có ý tốt, nhưng những lời mà tên đầu trâu vừa rồi đã nói rất có lý.
Người đã chết, không thể sống lại.
Nếu mỗi một người xuống đến Địa phủ đều đưa ra yêu cầu như vậy…
Nơi này còn còn biết vận hành như thế nào đây?
Địa phủ còn quản lý trật tự đất trời, vấn đề sinh tử như thế nào?
Cho nên, các vị quan tại Địa phủ, mới kích động như thế.
Thế nhưng, mười vị Diêm Vương lại chẳng hề nhúc nhích gì.
Trông biểu cảm của họ cũng chẳng có thay đổi gì lớn.
Chỉ thấy Tần Quảng Vương nâng tay lên, ý bảo mọi người im lặng.
Sau đó, ông ấy đã nói với tôi:
“Đinh Phàm, cậu có hiểu rằng, người đã chết thì không thể sống lại hay không?”
“Đinh Phàm hiểu rõ. Cho nên, tôi mới đưa ra yêu cầu tiêu hao hết dương thọ của kiếp sau. Như thế, cũng không tính là ngoại lệ, phải không? Mà sở dĩ tôi muốn trở lại dương gian, là vì chúng sinh trong thiên hạ. Chừng nào Mắt Quỷ còn chưa diệt, dương gian còn không yên. Hơn nữa, nếu phong ấn sáu vực bị phá giải. Tôi nghĩ, hẳn là Địa phủ cũng sẽ chịu ảnh hưởng rất nặng. Trừ khi, các vị chư tiên… Bằng lòng ra tay, trấn áp yêu tà…”
Tôi đã nói thẳng không chút kiêng kị, cũng không ngại bất cứ giá nào.
Mà khi tôi nói xong lời cuối cùng, quỷ tướng cầm đầu kia lại bất chợt nói ra một câu:
“Cậu cho rằng, chúng tôi không nghĩ tới chuyện này sao? Tuy nhiên, do bị Thiên Đạo giam giữ, khiến cho chúng tôi không thể rời khỏi Minh giới.”
Đột nhiên nghe được lời này, cơ thể tôi run lên.
“Thiên Đạo giam giữ?”
Đây, lời này là có ý gì?
Chẳng lẽ, nguyên nhân khiến các vị thần không thể xuất hiện vào thời đại mạt pháp này…
Là bởi vì, một số quy tắc trên thế giới này đã bị thay đổi rồi sao?
Để những vị thần với sức mạnh thần thánh này không xuất hiện ở thế giới loài người?
Ngay lập tức, ý tưởng này nảy ra trong đầu tôi.
“Không sai, Thiên Đạo giam cầm, các quy tắc của Thiên Đạo đang thay đổi. Thiên giới cùng Minh giới, đều đã chịu áp chế. Những người có thần lực như chúng tôi, không có cách nào vượt qua được ranh giới. Nếu có thể vượt qua được ranh giới ấy, mấy thứ được gọi là tà giáo trong miệng cậu… Chúng tôi đã tiêu diệt từ lâu rồi…”
Vị quỷ tướng kia có dáng người to cao vạm vỡ, trông có vẻ rất tức giận.
Phía trên ngực của áo giáp, còn có một con dấu của Quỷ Vương.
Nếu tôi đoán không sai, từ cách ăn mặc và ngoại hình của quỷ sai này…
Hẳn là thống lĩnh của cả đám Hắc Bạch Vô Thường cùng đầu trâu mặt ngựa, chính là một Quỷ Soái.
Như vậy cũng đủ để chứng minh địa vị của ông ấy.
Quỷ tướng này, hẳn là đại âm soái đứng đầu mười đại âm soái của Địa phủ, thống lĩnh 3 triệu quỷ quân tại âm phủ hoàng tuyền, chính là một vị Quỷ Vương.
Hiện giờ, những lời ông ấy nói ra làm cho tôi vô cùng khiếp sợ.
Những nghi vấn trong lòng khiến bấy lâu nay tôi luôn hoang mang, cũng lập tức có được đáp án rõ ràng.
Quy tắc của Thiên Đạo đã thay đổi, mọi lối dẫn tới nhân giới đều đã bị khóa chết rồi.
Cũng bởi vì thế mà các vị tiên thần, quỷ thánh mới không thể tới nhân gian được nữa.
Khó trách, khó trách.
Không đúng, không đúng.
Theo lý thuyết, Hắc Bạch Vô Thường cũng là thần mà?
Bọn họ cũng có được thần cách, tuy rằng bọn họ cũng chỉ là những tiểu thần bị quản thúc.
Tu vi cũng không cao, nhưng cũng là những người có thần lực và thần cách.
Vì sao bọn họ lại có thể tự do ra vào nhân gian được chứ?
Nghĩ đến đây, tôi không khỏi tự hỏi thêm vài câu.
“Thế vì sao, vì sao hai vị đại nhân Hắc Bạch Vô Thường, lại có thể tự do ra vào nhân giới được chứ?”
Tôi vừa dứt lời, Bạch Vô Thường Tạ Tất An, liền lắc lư chiếc lưỡi dài, bắt đầu cất những lời nghe không rõ lắm:
“Nhóc con, tôi cùng với tám tiểu sứ giả câu hồn đã được Thiên Đạo cho phép. Cho nên có được thần cách đặc biệt. Vì thế mới có được quyền tự do ra vào nhân gian. Nhưng ngay cả như vậy, khi tới nhân gian, thần lực của chúng tôi vẫn phải chịu sự áp chế của một loại sức mạnh vô hình…”
Chỉ trong nháy mắt, tôi dường như đã phát hiện ra được một bí mật nào đó.
Đôi mắt tôi mở to như thể muốn rơi ra ngoài, thật là không ngờ được!
Tôi không hề nghĩ tới, thì ra nguyên nhân thực sự khiến cho thần tiên không thể xuất hiện lại là thế.
Sự áp chế của Thiên Đạo.
Đạo giáo chúng tôi có câu:
Thiên Đạo, thiên chi đạo.
Mọi thứ đều là Đạo.
Âm Dương, ngũ hành. Vạn sự, vạn vật.
Vô hình vô vật (không có hình dáng thực sự, không ai nhìn thấy), nhưng lại hiện diện ở khắp mọi nơi.
Vạn vật sinh trưởng đều là Thiên Đạo, luân hồi chuyển thế cũng là do Thiên Đạo.
Tất cả chúng sinh cũng đều là Thiên Đạo.
Mà con người chúng tôi, hay có là thần hay tiên đi chăng nữa, cũng đều nằm trong Thiên Đạo.
Chỉ là, vị trí của các vị tiên thần và chúng tôi có chút khác biệt mà thôi!
Khoảnh khắc ấy, tôi ngạc nhiên và im lặng.
Nhưng sau sự im lặng là niềm vui sướng.
Bởi vì tôi chợt nhận ra rằng, nếu Thiên Đạo đã có áp chế, vậy thì những vị thần tiên kia cũng chẳng thể thoát nổi.
Nhân gian gặp đại nạn, đâu phải chỉ có mình chúng tôi phải đối mặt với nguy hiểm, đâu chỉ có những người tu hành ở nhân gian phải đối phó?
Mặc dù vậy, không phải càng có lý do, để mấy vị thần này, nên đồng ý cho tôi quay trở lại nhân gian hay sao?
Nói như thế nào thì tôi cũng là người có tu vi Đạo Tôn trung kỳ, không phải sao?
Nghĩ đến đây, tôi lại ôm quyền, nói:
“Thưa các vị Đại vương, bốn vị Phán Quan, các vị đại nhân tại Minh Phủ. Tôi xin có lời hỏi. Nếu Thiên Đạo đã không nhúng tay vào, vậy thì lần tai kiếp này, phải chăng chỉ có một mình con người và sinh linh tại nhân giới đối phó hay sao?”
“Không sai, chỉ có nhân giới, một mình ứng phó. Có lẽ vận mệnh đã an bài, tất cả đều có sắp đặt sẵn.”
Luân Hồi Vương mở miệng, ông ấy hẳn là người hiểu rõ nhất về luân hồi đại đạo trong số mười vị Minh Vương.
“Vậy được. Tiểu quỷ lại xin hỏi thêm một câu, các vị Đại vương có muốn nhìn thấy cảnh nhân gian đồ thán, nhìn thấy tất cả sinh linh trên thế gian gặp đại nạn hay không? Các vị có muốn thấy cảnh ác quỷ tại Địa phủ chất thành núi, trong 18 tầng địa ngục chất chứa vô số lệ quỷ hay không?”
Thành thật mà nói, hai câu hỏi này của tôi chủ yếu là xuất phát từ tận linh hồn.
Đối với mười vị Minh Vương mà nói, Địa phủ càng có ít lệ quỷ, thì họ lại càng an nhàn, thoải mái hơn.
Cũng có nghĩa là nhân gian càng được bình yên.
Thế nhưng, phàm là con người thì đều có thất tình lục dục, căn bản nơi cõi người chính là một thùng nhuộm lớn.
Mỗi năm, chỉ cần số lượng lệ quỷ không gia tăng đã là tốt rồi, chẳng ai dám ôm hy vọng nó sẽ giảm bớt đi.
Nghe tôi hỏi xong, vị Đại vương đứng đầu Địa phủ, Tần Quảng Vương trực tiếp trả lời: “Tất nhiên là không muốn.”
“Nếu đã không muốn, vậy xin các vị Đại vương hãy thả tôi trở về dương gian. Hơn nữa, cũng xin các vị đại lượng. Để tất cả các vị đồng đạo đã chết trong trận chiến này được hoàn dương. Để họ cùng tôi trở về nhân giới. Bởi vì chỉ có như vậy, chúng tôi mới có thể nắm chắc cơ hội để tiêu diệt tà giáo Mắt Quỷ. Sau đó, một lần nữa phong ấn cánh cửa dẫn tới sáu vực. Nếu không, với lực lượng của Đạo môn tại nhân giới hiện tại… Rất khó có thể đối phó được với Mắt Quỷ. Nếu Đạo môn tại nhân gian thất bại, vậy thì cả nhân gian đều sẽ đại bại. Đến lúc đó, sáu vực sẽ được giải phóng, tất cả yêu ma tại đó sẽ tràn lên nhân gian. Cõi người lúc ấy có thể sẽ trở thành luyện ngục. Địa phủ này, này sẽ tràn ngập những linh hồn than khóc…”
Giờ phút này, tôi đã dùng hết tài biện luận của mình, không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo, hùng hồn và mạnh mẽ, mỗi một lời nói ra đều chạm tới tận đáy lòng của những vị có mặt tại đây.
Ngay cả Thập Điện Diêm La cũng bị những lời này làm cho cảm động, không khỏi hút ngược một ngụm khí lạnh.
… Bạn đang đọc truyện Thi – Quyển 5 tại nguồn: http://truyensextv.com/thi-quyen-5/
Tôi đang lấy hết dũng cảm để nói ra những lời này.
Bởi nếu là ngày thường, tôi dám nói như thế thì chắc chắn sẽ phạm phải tội lớn.
Giống như những gì Quỷ Vương đã nói, người đã chết không nên nghĩ đến việc quay trở lại nhân giới.
Đây là quy luật sinh tử, đồng thời đây cũng là chế độ tử vong mà mỗi một sinh linh đều phải tuân theo.
Các vị Diêm La, Phán Quan, quan lớn tại Địa phủ… có mặt ở đây, đều là những vị thần giữ gìn và rất trung thành với chế độ này.
Thế nhưng lúc này, tình hình có chút khác biệt.
Đạo môn suy yếu đã lâu, chúng tiên thần lại bởi vì quy tắc của Thiên Đạo mà không thể xuất hiện.
Nếu Đạo môn thất bại, Mắt Quỷ chiến thắng…
Như vậy, kết quả chỉ có thể giống hệt như những lời Viêm Tiêu đã từng nói tại đảo Mắt Quỷ vào năm ấy.
Họ sẽ thả Mắt Quỷ ra.
Mà một khí Mắt Quỷ đã xuất hiện, Đạo môn có còn cơ hội để phong ấn con đường tới sáu vực nữa không?
Câu trả lời là: Tuyệt đối không thể.
Cho nên, ngày Mắt Quỷ hiện thế, thì gần như có nghĩa là phong ấn sáu vực bị phá vỡ.
Muốn chiến thắng được tà giáo Mắt Quỷ, ngoại trừ việc kiên định hoàn thành phương án do Quỷ Minh của Mộ Dung Ngôn đưa ra.
Chiêu binh mãi mã ở khắp nơi, sáng lập một quân đoàn vong linh.
(Chiêu binh mãi mã 招兵买马: Chiêu mộ binh lính, mua ngựa chiến để chuẩn bị cho chiến tranh.)
Vì thế, vào lúc này, tôi mới đưa ra lời đề nghị để tất cả các vị đạo hữu trong Đạo môn đã chết đều được hoàn dương.
Có như vậy, sức mạnh của Đạo môn chúng tôi mới lại được khôi phục về thời kỳ đỉnh cao.
Cộng thêm cả Tứ Đế của Đạo môn, hẳn là có thể chiến đấu với đám Mắt Quỷ và Viêm Tiêu một lần nữa.
(Tứ Đế của Đạo môn 道门四帝: Đó là 4 vị thiên đế phò tá Tam Thanh trong Thiên giới Đạo giáo. Tên đầy đủ của các vị đó là: Một, Hạo thiên kim khuyết chí tôn Ngọc Hoàng đại đế, hai, Trung thiên tử vi bắc cực Thái Hoàng đại đế, ba, Câu trần thượng cung nam cực Thiên Hoàng đại đế, bốn, Thừa thiên hiệu pháp Hậu Thổ hoàng địa kỳ.)
Vẻ mặt của Thập Điện Diêm La đã có chút thay đổi rồi.
Thế nhưng mấy vị văn thần võ tướng đứng trong đại điện lại ồn ào hẳn lên: “Làm càn.”
“Một người đã chết mà có ý tưởng như vậy, thật là to gan lớn mật.”
“Một mình cậu hoàn dương đã là chuyện vọng tưởng rồi. Còn muốn mang theo nhiều người cùng hoàn dương nữa, cậu cho rằng chuyện này có thể xảy ra được không?”
“Đại vương, theo ý kiến của vi thần, ta cứ ném thẳng Đinh Phàm vào thành uổng Tử, để cho cậu ta được tỉnh táo mà suy ngẫm lại.”
“Đúng vậy, Đại vương, phải để cho tên nhóc này hiểu được, người đã chết thì không được phép hoàn dương.”
“…”
Trong lúc nhất thời, đám văn thần võ tướng tại Địa phủ bắt đầu phản đối ý tưởng của tôi.
Nhưng vào lúc này, Thập Điện Diêm La lại âm thầm trao đổi với nhau bằng ánh mắt.
Cuối cùng, chỉ thấy họ khẽ gật đầu một cái.
Ngay sau đó, tôi nghe thấy Tần Quảng Vương nói: “Được rồi, tất cả im lặng đi!”
Ngài ấy vừa dứt lời, toàn bộ đại điện rơi vào im lặng.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Tần Quảng Vương, tôi cũng quỳ trên mặt đất, chờ Tần Quảng Vương đưa ra quyết định.
Lời nói của tôi, đúng là có hơi “Làm càn” thật.
Quả thật nó đã làm trái với pháp tắc tại Địa phủ, nhưng quả thật tôi chẳng nói sai một lời.
Muốn chiến thắng được Mắt Quỷ, cách tôi vừa đưa ra, chính là cách tốt nhất.
Như vậy, mới có cơ hội để đánh bại tà giáo Mắt Quỷ.
Đồng thời, cũng là cách tốt nhất để bảo vệ chúng sinh trong thiên hạ.
Trong lúc nhất thời, cả đại điện đều trở nên yên tĩnh.
Tần Quảng Vương nhìn lướt qua một lượt, cuối cùng lại nhìn về phía chúng tôi ở dưới điện:
“Sau khi cân nhắc, chúng tôi cho rằng lời của Đinh Phàm cũng có lý…”
Lời nói còn chưa nói xong, chúng đại thần ở phía dưới liền kích động.
“Đại vương, không được đâu, dương thọ của Đinh Phàm và những đạo sĩ khác đều đã tận. Hẳn nên đi chuyển thế đầu thai mới đúng, sao có thể để cậu ta tùy ý sống lại được? Đại vương, xin ngài hãy nghĩ kỹ lại!”
“Đúng vậy đấy Đại vương, tùy tiện để một người được sống lại, đây là chuyện vi phạm Thiên quy (luật trời).”
“Đại vương…”
“…”
Các vị quan dưới Địa phủ không ngừng lên tiếng khuyên can.
Thế nhưng, Biện Thành Vương, vị Minh Vương thứ sáu, lập tức đập vào bàn án.
Một tiếng “Loảng xoảng” trầm vang xuất hiện.
“Im lặng hết đi…”
Mọi người thấy Biện Thành Vương đã nổi giận, tất cả đều im bặt.
Sau đó, Tần Quảng Vương tiếp tục nói:
“Hiện giờ, nhân giới nguy nan. Yêu ma từ sáu vực đang ngo ngoe rục rịch. Hiện tại chúng ta đều bị pháp tắc của Thiên Đạo kiềm chế, không thể rời khỏi Minh giới. Nếu đám yêu ma sáu vực thực sự phá giải được phong ấn, vậy thì chúng sinh sẽ gặp tai ương, nhân gian gặp cảnh đồ thán. Cả Tam giới đều sẽ bị đe dọa.”
Nói tới đây, Tần Quảng Vương tạm dừng một chút.
Ngài nhìn lướt qua mọi người dưới điện một lượt.
Cuối cùng, mười vị Diêm La đồng loạt cầm lấy chiếc Kinh Đường Mộc của mình lên.
(Kinh Đường Mộc 惊堂木: Là một khối gỗ cứng hình chữ nhật có góc cạnh, lớn nhỏ thường là vừa tay người cầm, thường được các vị vua chúa và quan lại thời xưa sử dụng.)
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thi - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện sex Ma Quỷ |
Tình trạng | Update Phần 505 |
Ngày cập nhật | 22/08/2025 02:22 (GMT+7) |