– Anh Nam! Anh có ăn cơm không? – Trang đứng ở đằng sau chiếc ghế chơi game của Nam nói.
– Không! – Nam vẫn cắm đầu mải mê combat trong game LOL.
– Anh dạo này làm sao vậy! Mấy ngày rồi không ăn cơm, thái độ gì đó! Em bận đi làm em không chạy theo anh mãi được đâu… – Trang cau mày.
– Chẳng thái độ gì cả?
– Không thái độ mà không chịu ăn cơm đúng bữa, chơi game đến tận sáng, ngủ đến tận chiều, rồi lại đi uống rượu! Em hỏi chẳng nói, vùng vằng tức tối với em! Em làm gì anh? – Trang rưng rưng nước mắt.
– Huh! Em làm gì anh à? Chẳng làm gì! Được chưa! – Nam quay ra cười khẩy một phát.
– Cái thái độ gì vậy? – Trang cáu.
– Mẹ… bế Mon… – Thằng Mon chạy từ trong phòng ra đòi Trang bế.
– Ừ ừ! Ngoan, mẹ bón cơm cho Mon nhá! Hihi yêu lắm! – Trang nựng Mon, ơm vào má thằng bé một cái rồi bế xuống bếp. Sau những ngày làm người chồng tốt Nam lại đâu vào đấy, thậm chí còn tồi tệ hơn khi lần gần nhất tôi ở với hai vợ chồng nó. Chẳng hiểu đã có chuyện gì mà Nam lại thái độ đến vậy.
Một lúc sau…
– Anh Nam! Em cần nói chuyện với anh!
– Hừ! – Nam không nói gì, liếc Trang rồi quay lại bàn máy tính.
– Từ lúc anh Định về, anh rất thái độ với em, em làm gì anh? Anh nói đi! – Trang nói giọng nhẹ nhàng.
– Đã bảo chẳng có gì rồi, sao em lắm lời thế? – Nam cau mày gằn giọng nói Trang.
– Cái gì? Em lắm lời… Anh thấy thế này có phải gia đình không? – Trang nhíu mày mím đôi môi đỏ lại nói.
– RUỲNH!!! ĐÃ BẢO ĐỂ IM CHO ANH CHƠI!!! – Nam đập mạnh vào bàn phím máy tính nẩy lên, Nam đứng dậy to tiếng trước sự ngỡ ngàng của Trang.
– Anh bị điên à? Anh để im cho con ngủ! – Trang tức giận nói.
– Hừ! Nếu em muốn biết anh sẽ cho em biết! Có phải em thích anh Định rồi không? HẢ? – Nam trừng mắt lên nói.
– Cái gì? Anh bị hâm à? Sao anh lại nói vậy! – Giọng Trang như lạc đi, ánh mắt buồn rơm rớm, hóa ra là chuyện hoang đường này.
– Sao à? Địt nhau sướng thế cơ mà! Hừ! – Nam cười khẩy một cái.
– Anh bị hâm à! Anh nói nhăng quậy cái gì đấy! – Trang nhìn ra ngoài lo lắng, sợ hàng xóm nghe được chuyện đó.
– Nhăng quậy à! Chưa bao giờ anh cảm thấy điên như ngày hôm đấy! Em sướng lắm đúng không? – Nam nhỏ giọng mắt híp lại nhưng lời nói rất cay nghiệt.
– Anh ghen…
– Sao anh phải ghen, nếu thích địt nhau thì ra ngoài thành phố mà ở! Nhà này không chứa!
– Này anh Nam! Anh vô lý vừa thôi! Chính anh là người muốn như vậy, không phải em!
– Muốn như vậy! Hừ! ĐÚNG! Anh muốn vậy đấy, nhưng em xem lại bản thân em xem, nhìn cái mặt của em xem, sướng quá đúng không? Hừ! – Nam nheo mắt lại chửi Trang.
– Chẳng phải anh cũng làm thế với cái Linh sao? Chả nhẽ em lại không được làm?
– ĐẤY! Chính vì thế nên em mới chẳng khác gì con…
– ANH NAM! Anh vừa phải thôi, đồ bệnh hoạn! – Trang ngắt lời Nam vì không muốn Nam tiếp tục nói vế sau.
– Này! Bệnh hoạn nhưng chưa bao giờ được bắn tinh vào mồm vợ nó nhé! Không bằng cái ông vừa gặp đã được xuất tinh vào cái mồm này nhá, đồ bẩn thỉu! – Nam vừa nói vừa chỉ tay vào đôi môi đỏ xinh của Trang.
– Anh bỏ cái tay ra! – Trang gạt tay Nam nước mắt rơi xuống má. Nàng không cãi được vì Nam nói đúng, nhưng thật vô lý vì đó là điều Nam muốn, bây giờ lại giận dỗi và đi ghen với nàng. Trang thực sự không hiểu nổi con người vô lý này… Lúc này nàng chỉ biết khóc…
– Khóc lóc cái gì! Còn chưa hết đâu! Chắc được chim to địt thích lắm hả, chắc nghiện rồi đúng không? – Nam vẫn nói vào mặt Trang khi nàng khóc, cũng chỉ vì cách đây hai hôm Nam và Trang làm tình có hơi hời hợt mà Nam tự nghĩ ra mấy cái lý do để tức thật oái oăm.
– Anh im đi… hic… Rõ ràng, từ đầu anh bắt em làm… hic đủ kiểu… ép em cởi đồ trước mặt người lạ, ép em không mặc áo ngực ra ngoài đường, ép em chơi cái trò chơi bệnh hoạn… hic… rồi làm chuyện ấy với bạn thân em trước mặt em… ép em quan hệ với người khác… Tất cả là tại anh… hic… vậy mà bây giờ anh lại đi đổ hết tội cho em… hic… hu hu… anh quá đáng lắm… – Trang vừa nói vừa khóc nấc lên.
– Này! Đứng nói! Em cũng thích thế còn gì, nếu em không thích có thể từ chối mà, ơ hơ đừng đổi hết lỗi cho anh, anh nhìn là anh biết! Đừng cãi! – Nam đứng chống nạnh chỉ tay vào mặt Trang.
– Anh im đi! Đừng nói nữa! Anh cút đi!!! Huhu… – Trang tức vì đuối lý.
– Đéo phải đuổi! – Nam cau mày đi thẳng ra ngoài, lấy mũ bảo hiểm phóng đi luôn, Trang chạy ra không kịp, nàng chỉ biết khóc và nhìn theo. Bất chợt nàng nghĩ đến lời nói của Tôi khi thấy Nam phi ra hướng thành phố… Bỗng Trang cảm thấy trong lòng có một sự uất hận đang lớn dần lên, tại sao lúc cãi nhau nàng quên mất con bồ của Nam… nhưng nghĩ không có bằng chứng thì Nam cũng sẽ cãi mà thôi…
Ngày xưa Nam nói với Trang sẽ luôn bên cạnh bảo vệ nàng, sẽ luôn lau những giọt nước mắt lăn trên má nàng và không bao giờ để nàng phải khóc, phải buồn… vậy mà… giờ đây Trang chỉ biết ngồi khóc một mình trong phòng… Nam quá tồi…
… Bạn đang đọc truyện Sở thích biến thái tại nguồn: http://truyensextv.com/so-thich-bien-thai/
– Rầm! Rầm! Rầm!!! Uỳnh! – Tiếng sấm chớp vang lên trên bầu trời đen mù mịt, ánh đèn đường lay lắt hắt vào con ngõ tối, những cơn mưa rả rích to dần, cơn mưa nặng hạt khiến đường phố trở thành những con suối nhỏ chảy xiết… Một dãy phòng trọ khoảng 6 phòng đóng kín cửa, có một người mặc áo mưa kín mít đứng bên ngoài…
– Ha ha… anh đừng cù em nữa… buồn… – Tiếng một cô gái vọng ra.
– Ha ha! Em mà cũng có máu buồn à, dê thế ha ha…
– Thì chả buồn à, còn buồn hơn nếu không ở với anh ý! Sao dạo này ít ra với em thế…
– Anh đang ở với em rồi, buồn làm gì!
– Anh ơi! Hôm nay đi qua quán quần áo, có cái áo mới đẹp lắm…
– Mai anh mua cho tình yêu của anh nhé! Chụt!!!
– Thật ạ, em cảm ơn, mà anh ơi, anh ra với em thế này, chị không hỏi ạ…
– Thôi! Em đừng nhắc đến nó nữa!
– Vâng, thế giữa em với chị ấy anh yêu ai hơn!
– Tất nhiên là yêu em hơn rồi, đồ quỷ con…
– Mình làm đi mai em còn đi học hihihi…
– Rào! Rào! Roẹt… Ruỳnh! Ruỳnh! – Tiếng mưa to, tiếng sấm chớp vang to trên bầu trời thành phố nhỏ, có một bóng người cùng chiếc SH lao vào làn mưa dày đặc…
… Bạn đang đọc truyện Sở thích biến thái tại nguồn: http://truyensextv.com/so-thich-bien-thai/
– Mưa to quá, chắc ti nữa sẽ lụt mất… Mát quá… Làm trận game xong đi ngủ nào! – Tôi đứng vươn vai trước cửa, hôm nay trời mưa to hơn những gì dự báo thời tiết nói, cũng đã vài ngày trôi qua, không biết bọn Nam Trang thế nào nhỉ. Tôi đang dơ mặt hứng những cơn gió lạnh chuyển mùa thì bỗng có ánh đèn xe máy từ phía xa…
– Brừm… cạch! – Tôi ngó ra ngoài, trời mưa to quá, chẳng nhìn rõ là ai.
– Ai đấy! – Dừng trước cửa nhà tôi thế này chắc chắn là người quen rồi, ai lại đi giữa đêm hôm mưa gió thế này? Tôi gọi mà không thấy họ thưa, cứ đứng im như tượng giống hệt ma vậy. Tôi ngó nghiêng một lúc rồi lấy cái ô chạy ra xem.
– Ai đấy… – Tôi ngó ra thấy chiếc SH quen quen, dáng người quen quen còn đang cúi mặt xuống.
– Anh… Định… hức…
– TRANG! Trời ơi! Trang! Sao em… Em làm gì ở đây! Thằng Nam đâu? – Tôi hốt hoảng khi nhận ra Trang, tôi rất bất ngờ, tại sao con bé lại xuất ở đây. Tôi vội vàng mở cái cổng nhỏ ra.
– Anh Định! Huhu! Hu hu! Hức… hu hu!!! – Chẳng nói chẳng rằng, Trang lao vào ôm tôi khóc nức nở, chiếc ô ở tay tôi rơi xuống, tôi biết có chuyện gì xảy ra rồi. Tôi đưa tay lên ôm con bé an ủi nó. Ngoài trời vẫn mưa như trút nước, sấm vẫn vang rền nhưng sao lòng tôi nặng trĩu, không thấy sợ hãi chút nào. Tôi đứng cao bằng Trang, nó gục đầu vào vai tôi khóc rất to, tiếng khóc hòa vào tiếng mưa khiến tôi càng buồn hơn, tôi không hiểu chuyện gì đã xảy ra nhưng tôi biết nó đang rất đau lòng.
– Em! Nín đi, vào đây đã… – Tôi ôm Trang và đập nhẹ vào vai nó, Trang bỏ tôi ra và lững thững đi vào nhà. Tôi chạy ra dắt chiếc SH rồi khóa cổng.
– Em vào tắm nước nóng đi, không cảm lạnh đó! – Tôi bước vào trong nhà nói, Trang từ từ cởi chiếc áo mưa và vắt lên xe máy. Tôi ngó thấy khóe mắt nó đỏ rực, sao nhìn nó khóc mà vẫn xinh dã man vậy.
– Sụt sịt… – Trang lau mũi và đi thẳng vào phòng vệ sinh tắm. Người tôi cũng ướt như chuột lột nhưng phải để cái Trang tắm xong mới thay đồ được.
– Anh Định ơi! – Tầm 20 phút sau, tiếng Trang gọi từ phòng vệ sinh.
– Ơi! Anh đây! Sao thế em… – Tôi lạnh, khoanh tay đứng co ro ở cửa phòng.
– Anh… có quần áo con gái không? Cho em mượn… em không có đồ thay… – À hóa ra thế, tôi nhìn kỹ thì con bé cũng chẳng có cầm theo cái gì thật.
– Đợi anh một lát, để anh xem… – Tôi chạy vào tủ quần áo lục tung đồ lên xem con bé Linh có để quên đồ của nó ở nhà tôi không. Tôi ném quần áo tứ tung ra ngoài, lục từng góc tủ, cả cái túi để đồ mùa đông cũng không thấy một món đồ nào của con gái, quái lạ tôi nhớ trước con bé Linh có để quần áo nó ở đây mà nhỉ…
– Trang ơi…
– Dạ…
– Anh lục tung cả tủ lên rồi… không có lấy một cái… em mặc tạm đồ anh được không…
– … Hmm… cũng được, anh lấy giúp em với, em cảm ơn! – Trang im lặng một lúc mới nói.
– Đây! Em mở cửa ra anh đưa cho này! – Trang mở hé cửa phòng vệ sinh rồi tôi nhét một chiếc quần đùi rộng và một cái áo phông vào, chết thật còn không có đồ lót cho con bé, chả nhẽ lại để nó mặc sịp của mình, không! Chắc chắn nó sẽ không mặc mấy cái sịp bẩn thỉu của mình đâu.
– Em đưa quần áo ướt đây máy giặt nó giặt sấy cái khô ngay! – Tôi nói và đưa tay vào xòe ra lấy. Tầm 3 giây sau “bẹp” một đống đồ ướt của Trang đập vào tay tôi trĩu xuống, tôi cầm mang ra đằng sau nhà, có một cái quần bò dài, một cái áo sơ mi, một… cái áo lót… và một cái quần chip ren… sexy quá… mới vậy thôi tay tôi đã run run đút vào máy giặt và nhấn nút.
– Em ra uống cốc ca cao nóng cho ấm người, anh để trên bàn kìa, đợi anh vào thay quần áo đã, anh cũng ướt như chuột rồi! – Tôi đứng ở cửa phòng vệ sinh nói, một lúc sau cái Trang mở ra, mái tóc ướt rủ xuống dài qua ngực, khóe mắt vẫn đỏ rực, nó lướt qua người tôi để lại mùi hương của dầu gội đầu cộng với mùi hương cơ thể khiến nó trở thành một mùi quyến rũ khó tả, tôi liếc theo, thấy nó mặc đồ của tôi cũng đẹp đấy chứ, nhưng… không biết không có quần lót nó có khó chịu không?
Tôi bước vào phòng tắm, định thay quần áo mà nghĩ thế nào lại tắm luôn, tôi rửa ráy cực kỳ kỹ, cạo râu các kiểu, thậm chí tôi còn không hiểu tại sao lại lột bao quy đầu ra rửa rất kỹ… 10 phút sau tôi bước ra khỏi phòng tắm, trên người mặc một bộ đồ giống Trang, quần đùi áo phông, thấy con bé Trang đang ngồi trùm chăn uống cốc ca cao tôi pha, ủa đó là cái chăn của tôi, con bé nó tự lấy đắp lên người, bỗng tôi cảm thấy vui vì nó như người nhà vậy, chủ động lấy chăn đắp không cần hỏi ý kiến tôi.
– Trang! Cuối cùng có chuyện gì vậy? Tại sao em lại ra nông nỗi này? – Tôi nhìn Trang đồng cảm nói.
– … Em… – Ánh mắt Trang đượm buồn, nó không nói thành lời, hai hàng nước mắt lại chảy ra.
– Cứ bình tĩnh, từ từ rồi nói cũng được, thế thằng Nam đâu? – Tôi ngồi dịch lại và đặt một tay lên vai Trang.
– … sụt sịt… hôm nay em với anh Nam cãi nhau… anh ấy bỏ ra thành phố… – Tôi lặng người đi khi nghe Trang kể đầu đuôi sự việc, hóa ra con bé gửi thằng Mon sang nhà ông bà rồi đi ra thành phố tìm Nam, cuối cùng theo định vị của Find My Phone trên điện thoại Iphone đã giúp Trang đến đúng nơi cần đến… Sau đó… Trang đã nghe được những lời rất đau lòng từ chính mồm Nam nói với con bồ. Xe máy của Nam, đôi dép của Nam, giọng nói của Nam không bao giờ Trang nhận nhầm…
– Cái thằng này! Hết thuốc chữa… em đừng buồn nữa… – Tôi cầm tờ giấy ăn đưa cho Trang.
– Em… tức… lắm… hức… huhu… Em biết phải làm sao bây giờ… huhu – Trang lại khóc tu tu…
– Haiz… – Tôi thở dài đứng lên nhìn ra ngoài… mưa càng ngày càng to…
– Trước hết, em cứ ngủ ở đây… Ngày mai anh sẽ bắt taxi cho em về huyện… Còn công việc, con cái…
– Nhưng xe em…
– Anh không để em đi về một mình được, sau này anh sẽ gửi xe khách vào cho, đừng lo…
– Trang này! – Giọng tôi trầm xuống, tôi đút tay túi quần nhìn ra trời mưa, tôi thực sự rất bức xúc với bản chất của thằng Nam, chưa bao giờ tôi cảm thấy ghét nó thế này…
– Dạ…
– Để anh kể em nghe một câu chuyện. Ngày xưa có một chàng trai nghèo, một hôm anh ta cứu được một con sò nhỏ trên bãi biển khỏi một con quạ, sau đó, con sò hóa thành một cô gái xinh đẹp tuyệt trần, ngày ngày cô gái đều đem cho chàng trai những viên ngọc trai đẹp lấp lánh để mang ra chợ bán lấy tiền, sau một thời gian chàng trai dần có của cải nên đã trở nên tự phụ, chàng coi việc cô gái phải mang ngọc trai cho mình là một điều hiển nhiên… Đến một ngày… cô gái không mang được viên ngọc nào cho chàng trai nên đã bị chàng ta chửi rủa trách mắng, thậm chí còn đánh đập… Sau lần đó, cô gái rất buồn và thất vọng về những gì mình bị chàng trai đối xử, cô liền nhảy xuống biển và hóa thành ngọc trai tự do tự tại lao mình giữa biển khơi… – Tôi kể đến đó quay lại nhìn Trang, thấy Trang vẫn đang nhìn tôi lắng nghe câu chuyện.
– Một con sò còn biết đến tự do sau khi nó bị đối xử tệ bạc, quan điểm của anh rất rõ ràng, cuộc đời này! Chúng ta chỉ được sinh ra có một lần, hãy sống một cuộc sống có ý nghĩa, làm những điều mình thích, sống cho bản thân mình, đừng vì phụ thuộc vào ai đó mà đánh mất đi giá trị vốn có của bản thân, đó là tự do… Em hiểu không, Em đừng quá quỵ lụy thằng Nam, hãy cho nó một bài học, hãy cho nó biết mất em là nó đã đánh mất điều gì…
– Vâng… em hiểu… Mà truyện anh kể giống truyện “Hạc trả ơn” thế! – Trang mỉm cười nhìn tôi.
– Ơ À thì… e hèm… anh biến tấu đi một chút ha ha! – Tôi cười ngại, vì tôi nhớ mang máng câu chuyện hạc trả ơn mà nghĩ mãi không ra, cuối cùng đành bốc phét ra câu chuyện con sò, nhưng ý nghĩa giống nhau, không biết Trang có hiểu những điều tôi nói không…
– Hì! Em cảm ơn anh, em biết em bây giờ chỉ sống vì con trai em thôi, anh Nam… không còn yêu em nữa rồi… – Mặt Trang lại buồn rười rượi.
– Thằng Nam nó tệ thế thì kệ nó đi, anh muốn nói với em lâu rồi, nó cặp với con này được vài tháng rồi đấy… – Tôi tức giận tuôn một tràng.
Em có đói không? – Thấy Trang vẫn buồn tôi liền lái sang truyện khác.
– Em không đói mấy…
– Khổ thân em, một thân một mình con gái đi 70 cây số ra đây, đã ra đây ròi thì ở vài ngày được không? Anh đưa em đi chơi.
– Em cảm ơn anh, nhưng em về còn thằng Mon ở nhà, em nhớ nó lắm… – Trang mỉm cười.
– Ừ! Thế thôi đừng có buồn nữa đấy! Đừng suy nghĩ nhiều…
– Vâng, lúc ấy em hơi sốc, bây giờ em đỡ rồi… Từ khi anh nói với em anh Nam có bồ ngoài thành phố, em đã cố quên và sống vui vẻ với anh ấy, mà anh ấy lại đối xử thế với em… – Trang đặt cốc ca cao xuống bàn. Chẳng hiểu vì lý do gì từ lúc đến đây Trang cảm thấy trong người mình đỡ buồn hẳn, không còn ấm ức và bàng hoàng như lúc nãy.
– Thôi! Đừng nghĩ nhiều nữa, lát mở phim hài xem hết buồn ngay, vậy bây giờ đi ngủ thôi, cũng muộn rồi, mai anh dậy sớm bắt taxi cho em! – Tôi nói và nhìn vào đồng hồ.
– Cảm ơn anh! Anh tốt với em quá… – Trang nhìn tôi cười. Lời nói của nó làm tôi rung động hoàn toàn, nhìn nó xinh vậy ai mà chả đối xử tốt với nó chứ, có mỗi thằng ngu Nam là loại không não thôi.
– Cảm ơn gì, chỗ anh em, em đừng nói vậy, thế hôm nay em ngủ phòng anh hay phòng trên! – Lỗ mũi tôi nở to.
– Anh cho ngủ đâu em ngủ đó! – Trang cười.
– Thật không? Thế anh em ngủ với nhau cho tình cảm! Haha – Tôi nhìn Trang trêu con bé xem phản ứng của nó thế nào, sau lần làm tình hôm đó, chúng tôi cũng không ngại ngùng khi nói về chuyện ấy.
– Anh hâm… – Trang bỏ chăn xuống và đứng dậy ra lấy nước, bộ ngực nó ưỡn lên sau lớp áo lộ ra núm vú nhỏ nhỏ nhìn cực kỳ sexy…
– Thế mà bảo anh cho ngủ đâu em ngủ đó! – Tôi cười, và ra chốt cửa.
– Thì em bảo anh cho em ngủ trên hay ngủ dưới đều được, ý em là thế, bắt đầu nghĩ linh tinh đấy! – Trang nhìn tôi bĩu môi làm mặt tôi đỏ rực lên.
– Ý anh mình ngủ như đợt ở nhà em ấy, cũng cùng một phòng còn gì! – Tôi đùa dai.
– Nhưng hôm nay không có anh Nam… – Trang dơ cốc nước lên uống ực một cái.
– Nó đang ngủ với con bồ của nó thì em lo làm gì! – Tôi cố gắng gạ gẫm. Tôi càng nghĩ chim càng cửng lên hưng phấn, chắc chắn cái Trang biết ý của tôi là gì nhưng nó vẫn muốn giữ khoảng cách với tôi.
– Kệ anh! Vẫn không có anh Nam thì không có ngủ chung – Trang cười, nó đi quanh nhà tôi ngắm nghía vài bức tranh trên tường.
– Thế em ngủ dưới phòng anh nhé, anh ngủ sofa vậy, có con em gái mà nó chiếm hết giường… – Tôi bĩu môi.
– Vậy anh ngủ trong phòng đi, em ngủ sofa vậy, có ông anh trai bắt em gái ngủ ngoài ghế sofa, thế đấy! Tệ! – Trang nói mặt tỉnh bơ.
– Thế anh mới bảo hai anh em ngủ cùng nhau, ha ha!
– Ngủ cùng nhau, anh làm gì em thì sao? – Công nhận sau ngày hôm đó, con bé Trang nó nói chuyện với tôi cởi mở thật, nó không hề ngại như ngày xưa, điều này khiến tôi cảm thấy gần gũi với nó hơn rất nhiều.
– Thề! Không làm gì, chỉ xem phim thôi! He he! Anh mở phim hài cho xem, đỡ buồn ngay – Tôi dơ một tay lên thề thốt.
– Không tin anh được, anh khỏe lắm! – Bỗng Trang buột mồm nói và ôm miệng cười mặt đỏ ửng…
– Ha ha! Em… đấy! Không biết ai mới có đầu óc đen tối Ha ha! – Tôi sướng lắm, vì con bé chắc xuôi xuôi rồi… chả nhẽ, tôi lại sắp được địt Trang một lần nữa… đã thế tôi phải bơm vào đầu nó thật nhiều thứ bậy bạ.
– Vậy anh ngủ sofa đi, hừm! – Trang đi ra sofa lấy chăn làm tôi tiếc ngẩn ngơ.
– Trời mưa to lạnh thế này, em không cho anh chăn à… – mặt tôi xị ra nhìn ra ngoài trời mưa, thỉnh thoảng có một tia chớp sáng rực bầu trời.
– Nhà anh có mấy cái chăn? – Trang nhìn tôi nói, ánh mắt kiểu nghi ngờ…
– Một cái he he…
– Phét!
– Anh thề, anh không làm gì, chúng mình ngủ cùng nhau đi, em không tin cả đêm đừng ngủ, hai anh em mình xem phim cho đỡ buồn, được không?
– Xem phim… thế cũng được… Em cũng chẳng buồn ngủ… Mà nhớ nằm xa em ra đó! – Trang mỉm cười và đi vào phòng, nhìn con bé có vẻ vui hơn được một chút, tâm tính nó cũng thoải mái hơn có lẽ vì biết giờ này Nam đang ngủ với bồ, mà Trang có ngủ cùng tôi thì nó cũng chẳng có lỗi gì hết, tôi hưng phấn hào hứng nhảy chân sáo theo Trang.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sở thích biến thái |
Tác giả | Fafamini |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Bố đụ con gái, Truyện bóp vú, Truyện loạn luân, Truyện NTR, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 09/10/2021 18:39 (GMT+7) |