Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 21 » Phần 23

Quan Trường - Quyển 21

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 23

Thấy Hạ Tưởng ung dung chậm rãi nói, Lưu Bình Song trong lòng hỗn loạn.

Bỏ phiếu trắng trong cuộc họp Thường ủy là hành động khiến mọi người ngạc nhiên, nhưng trong lòng y lại day dứt khó tả.

Là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật xếp gần cuối cùng trong danh sách, y thấy vô cùng xấu hổ. Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật lẽ ra phải là nhân vật nắm quyền lực tối cao trong tay, hàng năm trừng trị mấy tên tham quan, cũng là thành tích đáng có của một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật. Nhưng sau khi y nhậm chức Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tây, thành tích không có gì nổi bật, thậm chí là một hệ thống Kỷ luật tương đối độc lập với Đảng ủy, y gần như trở thành nhân vật bị lãng quên.

Nguyên nhân chỉ có một, Ủy ban Kỷ luật chưa điều tra ra bất kì một vụ án lớn nào.

Cũng giống như bất kì vị Chủ tịch tỉnh nào cũng muốn phát triển kinh tế, bất kì một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật nào cũng muốn dưới sự lãnh đạo của mình, điều tra xử lý được một số vụ án quan trọng. Lưu Bình Song cũng muốn, nhưng y không có cơ hội.

Lôi Trị Học không ủng hộ công tác của y, y lại xếp hạng gần cuối trong Hội nghị Thường Ủy, tiếng nói không có trọng lượng. Hơn nữa tình trạng quan – thương cấu kết nghiêm trọng, dựa vào sức lực của y, cho dù muốn điều tra ai, e rằng cũng khó mà thực hiện.

Mà kế hoạch của Chủ tịch tỉnh Hạ, lại là muốn đánh một cú mạnh vào vào các xí nghiệp than tỉnh Tây, tuyệt đối là một cơ hội tốt hiếm có, bỏ qua thì thật đáng tiếc. Không còn nghi ngờ gì nữa, nếu có thể đi sâu vào việc chuyển đồi kinh tế năng lượng, điều tra ra một người, là có thể bắt được cả đám tham quan.

Lưu Bình Song nâng chén kính Hạ Tưởng:

– Chủ tịch tỉnh, con đường sau này, xin nghe theo chỉ thị của anh, bước từng bước tiến lớn.

Hạ Tưởng khách sáo trả lời:

– Bình Song, lúc tôi ở tỉnh Tương, tỉnh Lĩnh Nam đều đã từng đảm nhiệm chức vụ Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, đối với công việc này cũng có thể coi là quen thuộc. Đối với các đồng chí trong Ủy ban Kỷ luật, tôi có cảm tình rất sâu sắc.

Lưu Bình Song hiểu ý Hạ Tưởng, là muốn y mạnh dạn ra tay, thời điểm quan trọng, Hạ Tưởng sẽ ra mặt ủng hộ y.

– Cảm ơn Chủ tịch tỉnh, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tôi nguyện góp chút sức lực vào công cuộc chuyển đổi kinh tế năng lượng tỉnh Tây.

Bữa cơm hôm nay, thu hoạch không nhỏ, Hạ Tưởng nhất thời cao hứng, không tránh được uống mấy chén, hơi ngà ngà men say. Đối với người không hay uống rượu như Hạ Tưởng mà nói, ngà ngà say là đã uống không ít rồi.

Giang Cương tuy đã bày ra thiên la địa võng, nhưng Hạ Tưởng vẫn bình tĩnh như thường, lại không có bất kì động tĩnh gì lớn, không phải không muốn, mà là thời cơ chưa tới. Điều Hạ Tưởng muốn không phải là đánh bại Giang Cương, mà là mượn tay Giang Cương phá vỡ trật tự cũ ở tỉnh Tây.

Giang Cương chính là nhân vật đại diện cho trật tự cũ ở tỉnh Tây, cũng là điểm tựa của toàn bộ kết cấu quan- thương tỉnh Tây.

Đánh bại Giang Cương thì dễ, mượn việc công kích Giang Cương để hóa giải thế lực của chủ than tỉnh Tây, đồng thời nhân cơ hội này thiết lập một trật tự mới, thì khó rồi, cần phải tình toán chặt chẽ từng bước.

Giang Cương mượn mâu thuẫn giữa mạng lưới điện tỉnh Tây và lưới điện quốc gia để gây phiền phức cho hắn, hắn cũng thuận thế làm tới, mở màn cho bước tiếp theo trong kế hoạch lớn của hắn. Nếu để Giang Cương biết kế hoạch y tỉ mỉ bố trí lại tạo thế thuận lợi cho Hạ Tưởng trong việc mở màn bước tiếp theo, hắn khẳng định sẽ hối hận chết mất.

Tiếc là, trên đời không có thuốc hối hận để uống, cũng không có đường lui.

Bình tĩnh mà xem xét, Hạ Tưởng với Giang Cương không thù oán, hắn cũng không phải xuất phát từ ân oán cá nhân mà nảy sinh một trận đại chiến lớn như vậy với Giang Cương. Điểm xuất phát của hắn chỉ là muốn thúc đẩy chuyền đổi kinh tế năng lượng ở tỉnh Tây, ai cản đường tỉnh Tây bước tới ngày mai tươi sáng hơn, người đó chắc chắn là hòn đá cần bị loại bỏ.

Còn một điều nữa, Giang Cương không phải chỉ chiến đấu một mình, y là nhân vật quan trọng, đằng sau y là lợi ích của cả một tập đoàn. Vừa là lợi ích của chủ tập đoàn than tỉnh Tây, cũng là điểm liên kết của cấu kết quan- thương tỉnh Tây. Nói đúng ra, Giang Cương chỉ là một nhân vật để rút dây động rừng.

Dựa vào thế cục trước mắt mà phán đoán, tỉnh Tây hiện nay đang đối mặt với bước ngoặt quan trọng, nếu vượt qua bước này, hoặc là thấy trời xanh. Nếu không thể vượt qua được, sẽ là tan tành mây khói hêt.

Hạ Tưởng cũng không dám lơ là, hắn bây giờ tác chiến cùng lúc hai chiến tuyến, ngày mai Cục công an thành phố phát động hành động chính thức sẽ dẫn đến những đánh động nhất định. Mà đồng thời trong ngày mai, cuộc đối đầu giữa lưới điện tỉnh Tây và lưới điện quốc gia chính thức bước vào giai đoạn hai, có lẽ Nội các Chính phủ cũng sẽ can thiệp vào đó.

Con đường tỉnh Tây cho tới ngày hôm nay, cuộc chiến khó khăn nhất, mới chính thức bất đầu.

Còn chưa về ký túc xá Tỉnh ủy, điện thoại vang liên hồi. Buổi tối gọi điện tới, đa phần không phải người ngoài, Hạ Tưởng nhấc máy, điện thoại truyền đến tiếng nói nhỏ nhẹ của Quý Như Lan:

– Tôi muốn gặp anh một lát…

Ô tô quay đầu lại đường cũ, quẹo ở một khúc cua, tới một trang viên tĩnh mịch.

Trang viên không lớn nhưng rất tao nhã, Hạ Tưởng đến Tấn Dương cũng đã lâu, nhưng không biết Tấn Dương còn có trang viên đẹp thế này, cũng âm thầm khâm phục tấm mắt Quý Như Lan. Rốt cuộc cũng là con gái phương Nam, vẫn là thích cảnh sắc tinh xảo.

Phải nói, tính tình Quý Như Lan và Nghiêm Tiểu Thì có nhiều điểm tương đồng.

Đường Thiên Vân nhìn thấy Quý Như Lan, hơi mất tự nhiên, chào hỏi Lý Như Lan, liền hỏi nhỏ Hạ Tưởng sắp xếp như thế nào, Hạ Tưởng nói Đường Thiên Vân lái xe đi nơi khác uống trà, chờ hắn.

Đường Thiên Vân vừa đi, căn phòng không lớn chỉ còn lại Quý Như Lan và Hạ Tưởng. Quý Như Lan mặc chiếc váy liền màu xanh ngọc, tươi mát mà tao nhã, đẹp như bức tranh, ngoan ngoãn đứng trước mặt Hạ Tưởng, hai tay chắp sau lưng, người hơi nghiêng về phía trước, giống như năm đó lần đầu gặp mặt.

Đời người nếu giống như lúc ban đầu chỉ có điều tốt đẹp, tất cả chỉ là nguyện vọng thôi. Từ sau lần sự kiện bùng nổ, hôm nay là lần đầu tiên Hạ Tưởng và Quý Như Lan gặp mặt. Lần này, giữa hai người như có trăm núi ngàn sông, có một cảm giác xa cách không thể diễn tả.

Quý Như Lan đứng bất động ở chỗ cũ, khóe miệng hơi hơi biểu lộ nụ cười tinh nghịch, cười một lúc, cô bỗng nhiên như con bướm bay lên, trong phút chốc ngã nhào vào lòng Hạ Tưởng.

Hơi ấm mềm mại trong lòng, mùi thơm thoang thoảng quanh mũi, nhưng trong lòng nghĩ gì… , Hạ Tưởng nhất thời không rõ, chỉ cảm thấy thân hình Quý Như Lan trong lòng hắn hơi run rẩy, cô cúi xuống bên tai Hạ Tưởng, giọng nhẹ nhàng nói một câu như gần như xa.

– Tôi không thể thay đổi tình yêu của mình với anh, xin hãy tha thứ cho sự phản bội bản thân mình của tôi, cũng xin anh hãy chấp nhận mối tình đầu tốt đẹp này của tôi. Nếu anh cự tuyệt, cũng đừng nói ra, lặng lẽ rời khỏi, tôi không muốn anh nhìn thấy những giọt nước mắt của tôi.

Hạ Tưởng vẫn biết Quý Như Lan là một người con gái trong sáng, trong lúc xảy ra chuyện hắn cũng đã cảm nhận được tình cảm trong mối tình đầu của cô, không ngờ hoàn cảnh thay đổi, tình yêu của cô vẫn không đổi.

Quý Như Lan vừa nói xong, giật mình nhảy bật ra, đứng xa Hạ Tưởng khoảng hai mét, chăm chú nhìn ánh mắt Hạ Tưởng, trong ánh mắt còn có sự kì vọng khát khao, còn có vẻ mơ màng của thiếu nữ.

Hạ Tưởng không quay người bước đi, hắn không giống như Tiêu Ngũ nói là không thương hoa tiếc ngọc, nhưng hắn cũng không phải người vô tình, sẽ không vì biểu lộ tình yêu của Quý Như Lan mà trốn tránh. Hắn ngồi xuống, khẽ mỉm cười:

– Không biết trà có ngon như chính tay Như Lan pha hay không?

Ánh mắt Quý Như Lan ánh lên một tia ưu thương, sau đó nheo lại, cười đến đỏ cả mặt. Cô ngồi đối diện với Hạ Tưởng, giống như làm ảo thuật lấy ra dụng cụ pha trà, trong sự trầm mặc và tĩnh lặng, thủ pháp thuần thục, pha cho Hạ Tưởng một bình trà mới.

Chà, đúng là trà ngon.

Hạ Tưởng thưởng thức trà do Quý Như Lan pha, vẫn là hương vị năm đó ở biệt thự bên hồ ở Dương Thành, lãnh đạm mà không mất xa cách, dường như chỉ trong nháy mắt đã trở về với trước đây.

– Vừa rồi là việc tư, tiếp theo… mới là việc chính.

Quý Như Lan nhìn trộm Hạ Tưởng một cái, vẻ mặt đáng yêu pha lẫn tinh nghịch, nhưng vừa nói đến chuyện chính, cô liền quay về vẻ mặt nghiêm túc:

– Tôi trở về Dương Thành, gặp mặt ba, nhắc tình trạng khó khăn ở tỉnh Tây, cũng nhắc tới kế hoạch của anh. Ba nói, nếu anh đã cho nhà họ Quý một điểm tựa, nhà họ Quý không ra sức, có nghĩa là không muốn tiến thủ. Lĩnh Nam mặc dù tốt, chung quy vẫn an phận ở một góc, Lĩnh Nam dựa thế Bắc, không gian càng rộng lớn hơn.

Hạ Tưởng trong lòng vui mừng, lão Quý đầu óc tinh tường, không những nắm lấy thời cơ do hắn tạo ra, cũng lộ ra ý ở Nam Cương mà hướng về phương Bắc, việc tốt, rất tốt.

Được nhà họ Quý ủng hộ, hắn mới thuận lợi trong việc thúc đẩy bố cục ngành điện lực. Nhà họ Quý có giao tình đằng sau với ông trùm khổng lồ trong ngành điện, hơn nữa nghe nói, nhà họ Quý cũng là một trong những gia tộc được tôn kính trong ngành này…

Thành công dẫn dắt nhà họ Quý tham gia vào cuộc chiến của ngành điện, tức là tỉnh Tây đồng thời tiến hành hai cuộc chiến, lại tăng thêm lợi thế rất lớn trong việc giành thắng lợi.

– Mặt khác, tôi còn đàm phán xong xuôi với Trần Diễm.

Quý Như Lan chăm chú quan sát biểu cảm của Hạ Tưởng, trong lòng mừng thầm, lại nói:

– Chỉ bằng khả năng của tôi và Tiểu Thì, không thể giải quyết được khó khăn về ngành điện ở tỉnh Tây, còn cần sự trợ giúp của Trần Diễm mới chiếm được ưu thế. Tôi chưa thương lượng với anh, đã trực tiếp kéo cô ta nhập cuộc, anh… có tức giận không?

Nếu là trước kia, Quý Như Lan quyết định việc gì còn cần suy xét cảm nhận của Hạ Tưởng, là việc không thể tưởng tượng, cũng chứng minh một điểm, Quý Như Lan quá để tâm tới Hạ Tưởng rồi.

Hạ Tưởng mỉm cười:

– Không tức giận, em làm rất đúng, kéo Trần Diễm nhập cuộc, tăng thêm lợi thế giành thắng lợi, là chuyện tốt. Tuy nhiên có điểm em nhất định phải chú ý, Trần Diễm có thể tin có thể hợp tác, nhưng không thể tin hoàn toàn, không thể toàn diện hợp tác, cô ta là con dao hai lưỡi, cẩn thận đứt tay.

– Cô ta không thể làm thương tổn tôi, tôi rất hiểu cô ta, tôi lo lắng chính là, cô ta có làm anh bị thương không?

Quý Như Lan trêu đùa hỏi Hạ Tưởng.

– Nếu tôi có thể bị cô ta gây thương tích, tôi cũng sẽ không bình yên vô sự mà từ Lĩnh Nam tới tỉnh Tây…

Hạ Tưởng cười nói.

Quý Như Lan hơi đỏ mặt, thẹn thùng.

Trở về chỗ ở, Hạ Tưởng gọi điện cho Tào Thù Lê, biết được Tào Thù Lê trong mấy ngày nữa tới Tấn Dương, trong lòng cuối cùng cũng yên tâm. Cũng không biết là yên tâm Tào Thù Lê tới giúp hắn, hay là yên tâm vì Tào Thù Lê đến Tấn Dương, sẽ mang đến lá chắn vô hình trong sự tiếp cận giữa hắn và Quý Như Lan.

Sáng sớm hôm sau, Thành ủy và Tỉnh ủy lần lượt mở cuộc họp khẩn cấp. Thành ủy khẩn cấp phát động hành động xuất kích, là hành động có quy mô lớn nhất từ sau khi Cửu Đường phù chính, ý nghĩa trọng đại, hơn nữa những nơi mà nó quét qua, sẽ đòn đánh đầu tiên từ tầng thấp nhất mà phá tan mạng lưới cấu kết quan thương.

Hội nghị khẩn cấp Tỉnh ủy nhằm vào ngành điện tỉnh Tây và lưới điện quốc gia, rốt cục kinh động tới Trung ương, chỉ thị tinh thần của Trung ương cũng đã được chuyển đến…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 21
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 12/02/2018 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 8
Thiếu niên ăn mặc hoa lệ, bên hông đeo bội kiếm, thần sắc khinh thường cùng ngạo mạn. Trong lòng hắn đang ôm một nữ tử, sau lưng có vài người đi theo, trên mặt đều lộ vẻ cười lạnh, tựa hồ đã có thói quen hung hăng càn quấy như chủ tử của mình. Thiếu niên kia tên là Tân Kiếm, là con cháu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Đạo mộ bút ký
Nhân dịp Tết Nguyên Đán, dịp lễ lớn nhất trong năm, mình xin gửi tặng các bạn bộ truyện “Đạo mộ bút ký”, truyện này thuộc thể loại giống với “Ma thổi đèn” mà mình đã đăng vào dịp Tết năm kia. Vì dịp Tết nên có thể một số truyện dài trên TSTV sẽ tạm ngưng update với...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Ma Quỷ
Miêu Nghị – Quyển 37
Thượng Quan Thanh thiếu chút thì bị lời này ngộp chết, cái gì gọi là ảnh hưởng của hắn đối với bọn họ thực quá lớn, làm như ta muốn vào để thông cung vậy. Thật là chư chư như đao, không thể không nhịn xuống ý niệm vào xem, Thượng Quan Thanh xanh đến nghiêm mặt nói: Thi thể thì ta có thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân