Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 15 » Phần 14

Quan Trường - Quyển 15

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 14

Thời gian gần đây, tâm tình Phó Tiên Phong cũng không tồi.

Không chỉ bởi vì trong nháy mắt Phó Tiên Tiên dường như đã trưởng thành lên rất nhiều. Sau khi tới Tương Giang, giống như thay đổi hoàn toàn thành một người khác. Khảo sát thị trường, tỉ mỉ thu xếp, tự mình tìm ra báo cáo khả thi, hơn nữa còn “ngựa không dừng vó” ở Tương Giang, Võ Châu và Ba Lăng qua lại giữa các thành phố, quả thực giống như một kẻ cuồng công việc, một lòng chỉ muốn làm cho xong công việc trên.

Mặc dù tài chính trong tay Phó Tiên Tiên không nhiều, bất kể cô chạy trước chạy sau vội vàng chỉ vì sự nghiệp của chính mình, chứ không phải vì gia tộc mà vất vả kinh doanh, nhưng Phó Tiên Phong vẫn vô cùng vui mừng khi thấy Phó Tiên Tiên trở lên chín chắn hơn. Tuy có hơi đau lòng khi thấy em mình mệt nhọc, nhưng một người có động lực để theo đuổi tình yêu và sự nghiệp, mới tìm được hạnh phúc thực sự.

Phó Tiên Phong càng thêm cảm tạ Hạ Tưởng, bởi vì Phó Tiên Tiên tuyên bố cô muốn trở thành một thành viên trong tổ chức kinh tế của Hạ Tưởng, muốn phối hợp với Hạ Tưởng để phục vụ cho kế hoạch kinh tế lâu dài. Cô phải kiếm được số tiền thật lớn, phải trở thành một tỷ phú.

Bất kể cô vì ai mà nêu cao khẩu hiệu và mục tiêu, chỉ cần cô có việc để làm một lòng hướng về phía trước, Phó Tiên Phong đều vô cùng vui mừng. Còn có điều khiến ông ta càng vui mừng hơn chính là, thái độ của Hạ Tưởng, Chu Toàn Bình, Đàm Quốc Thụy, đối với ông ta đã tốt hơn trước vài phần.

Khi ông ta đem sản nghiệp của nhà họ Phó chuyển sang hình thức kinh doanh khác, và sau khi hào phóng đầu tư tại Tương Giang tặng cơ hội cho Đàm Quốc Thụy, Đàm Quốc Thụy tỏ ra mười phần thành ý, ở Tỉnh ủy thì ngầm phối hợp với ông ta, hơn nữa còn nhượng bộ thỏa đáng vài lợi ích.

Nếu nói mối quan hệ giữa Hạ Tưởng và ông ta càng thêm chặt chẽ, thì quan hệ giữa ông ta với Trịnh Thịnh lại càng lúc càng xa. Nếu sau này, ông ta cầm đầu cùng Hạ Tưởng và Đàm Quốc Thụy hình thành một tam giác ở tỉnh Tương, thì sau này ở tỉnh Tương, Trịnh Thịnh cho dù lôi kéo Dương Hằng Dịch và Hồ Định, cũng khó chiếm được thượng phong.

Mọi chuyện trở lên thuận lợi, tự nhiên tâm tình của Phó Tiên Phong trở nên tốt hơn, cảm giác tiền đồ vô cùng sáng lạng.

Điều càng khiến anh ta ngạc nhiên vui mừng hơn nữa chính là, ban đầu anh ta tính đem sản nghiệp của nhà họ Phó tới kinh doanh ở Tương Giang, dù sao Tương Giang cũng là thành phố phát đạt nhất tại tỉnh Tương, nhưng sau khi tiếp xúc với thành viên tổ chức kinh tế và thành viên tổ chức chính trị của Hạ Tưởng, Phó Tiên Phong lúc này bắt nhịp, cùng hợp tác với bất động sản Thiên An tiến quân tới thị trường bất động sản tại Ba Lăng, đem phát súng khai hỏa đầu tiên của Phó gia ở tỉnh Tương giao vào tay Tôn Hiện Vĩ… và Bành Dũng!

Đúng vậy, sau khi tiếp xúc với ba người Chu Duệ Nhạc, Trần Thiên Vũ, Bành Dũng, Phó Tiên Phong đã kết luận, Chu Duệ Nhạc là người cẩn thận nhất, thích hợp đi trên con đường quan chức, nhưng không hợp với sở thích của ông ta.

Trần Thiên Vũ điềm đạm, chắc chắn và tinh thần khai thác đều có đủ cả, nhưng anh ta xem ra, vẫn là hay lo nghĩ, quá thận trọng. Nhưng nói đi còn có nói lại, hai người đều thích hợp vững bước tiến lên vị trí cao hơn.

Bành Dũng tuy rằng là quan bị giáng chức, mặc dù là cấp bậc thấp nhất trong ba người, nhưng ở trong mắt Phó Tiên Phong, Bành Dũng lại là người biết cách đối nhân xử thế nhất, làm việc tốt nhất, cũng là người tinh mắt nhất – Đương nhiên, Phó Tiên Phong cũng phán đoán, Bành Dũng nhất định là người có dũng khí và cơ trí, nếu gặp thời cơ sẽ biết nắm giữ. Sau này Bành Dũng có khả năng sẽ là người có thành tựu lớn nhất.

Mà sau khi tiếp xúc với thành viên tổ chức kinh tế của Hạ Tưởng, ấn tượng của ông ta đối với Tề Á Nam lại rất bình thường, ngược lại đối với Tôn Hiện Vĩ, một người luôn vui vẻ lại có ấn tượng rất sâu đậm. Ông ta cảm thấy tính tình Tôn Hiện Vĩ rất hợp với sở thích của ông ta. Cuối cùng sau khi nói chuyện với Bành Dũng và Tôn Hiện Vĩ, Phó Tiên Phong đã yên tâm mạnh bạo đề xuất cùng hợp tác với Tôn Hiện Vĩ, mở thị trường ở Ba Lăng.

Bởi vì Phó Tiên Phong kiên định cho rằng, Bành Dũng và Tôn Hiện Vĩ mà liên hợp, tuyệt đối là quần anh tụ hội, tuy rằng dùng thành ngữ này để hình dung có vẻ không được thỏa đáng, nhưng Phó Tiên Phong không thèm để ý thành ngữ có thỏa đáng hay không, ông ta chỉ thấy rằng, lấy trí tuệ chính trị của Bành Dũng, lại thêm đầu óc kinh doanh của Tôn Hiện Vĩ, việc kinh doanh của nhà họ Phó cùng với sự hợp tác của hai người thì tuyệt đối có thể yên tâm.

Phó Tiên Phong càng hiểu nhiều về thành viên tổ chức của Hạ Tưởng, trong lòng lại càng khâm phục tầm nhìn của Hạ Tưởng, sao hắn có thể phát hiện ra Hiện Vĩ một nhân tài còn ẩn giấu, còn có tầm nhìn trác tuyệt, trong thời khắc mấu chốt đã kéo được Bành Dũng nhét vào bên trong thành viên tổ chức. Đó tuyệt đối là một lựa chọn sáng suốt.

Nếu Hạ Tưởng tiếp tục dựa theo cách thức hiện tại, kiên định đứng chung một chỗ với ông ta, thì Phó Tiên Phong hoàn toàn tin tưởng không bao lâu nữa, toàn bộ tỉnh Tương đều là thiên hạ của ông ta và Hạ Tưởng. Và khi Trịnh Thịnh được điều đi, ông ta tiếp nhận chức vụ Bí thư, Hạ Tưởng có thể ở lại tỉnh Tương tiếp tục đảm nhiệm chức phó Bí thư Tỉnh ủy. Sau đó là có thể kết hợp thay đổi tài nguyên chính trị của cả tỉnh Tương. Mặc kệ là việc kinh doanh của nhà họ Phó hay là tiền đồ chính trị của đội ngũ Hạ Tưởng, cùng với thành viên tổ chức kinh tế của Hạ Tưởng ở tỉnh Tương, đều có thể đạt được thành tích thật lớn.

Tiền đồ gần như là một mảnh sáng lạng, Phó Tiên Phong vô cùng chờ mong đến lúc ông ta và Hạ Tưởng hợp tác chặt chẽ tại tỉnh Tương. Cả ông ta và Hạ Tưởng đều nghĩ Hạ Tưởng cho dù phải rời tỉnh Tương, ít nhất cũng phải sau một năm rưỡi nữa, thậm chí còn có thể sẽ ở mãi mãi tại tỉnh Tương làm việc. Cả hai lại không ngờ rằng, đột nhiên có tin tức truyền ra liên quan đến việc Hạ Tưởng sắp được chuyển đi.

Phó Tiên Phong đang ở văn phòng nghe Phó chủ tịch tỉnh báo cáo công tác, suy nghĩ tới việc sắp xếp các bước đi tiếp theo tại tỉnh Tương, thì điện thoại bỗng nhiên vang lên. Bởi vì có Phó chủ tịch tỉnh đang báo cáo công tác, ông ta cũng ít nhiều phải chiếu cố tới thể diện của Phó chủ tịch tỉnh, nên định không nghe điện thoại.

Nhưng nhìn qua, lại phát hiện điện thoại từ thủ đô gọi tới, mà là điện thoại của Quốc vụ viện, ông ta liền hiểu có tình huống mới xuất hiện. Bởi vì nếu là tình hình chung, chú sẽ không gọi điện thoại đến văn phòng ông ta.

Phó Tiên Phong giơ tay ngăn Phó chủ tịch tỉnh đang báo cáo công tác lại, Phó chủ tịch tỉnh rất thức thời cáo từ rồi rời đi.

Vừa cầm lấy điện thoại, bên trong truyền đến tiếng nói trầm ổn của Phó Bá Cử:

– Tiên Phong, có người đề cử Hạ Tưởng đảm nhiệm chức Phó Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Ninh…

Phó Tiên Phong chợt giật mình kinh hãi:

– Sao có thể? Lấy kinh nghiệm lý lịch của Hạ Tưởng, còn chưa đủ để đảm nhiệm Phó bí thư tỉnh ủy, hơn nữa, cậu ta mới đến tỉnh Tương chưa được bao lâu?

Ông ta đột nhiên ý thức được không phải ở chỗ Hạ Tưởng có đủ kinh nghiệm lý lịch hay không, cũng không phải là do thời gian Hạ Tưởng ở tỉnh Tương dài hay ngắn, mà ở chỗ ai là người đề cử Hạ Tưởng,

– Ai đã đề cử Hạ Tưởng rời khỏi tỉnh Tương?

Nhưng Phó Bá Cử không trực tiếp trả lời vấn đề của Phó Tiên Phong, mà lại đầy thâm ý nói một câu:

– Đề cử Hạ Tưởng đảm nhiệm phó Bí thư Tỉnh ủy ngược lại cũng không có gì, có thể xem như có người coi trọng Hạ Tưởng, nhưng còn người đề cử Hạ Tưởng đảm nhiệm chức Thứ trưởng bộ Giám sát Ủy ban Kỷ luật Trung ương, mới thật sự có dụng ý lớn.

Hạ Tưởng rời khỏi tỉnh Tương, là tổn thất lớn đối với Phó Tiên Phong. Nhưng nếu đi tỉnh Ninh, còn ít nhiều khiến Phó Tiên Phong cảm thấy vui mừng, dù sao cũng chỉ đi một bước nho nhỏ là tới. Nhưng nếu bị người đẩy đến bộ Giám sát Ủy ban Kỷ luật Trung ương đảm nhiệm chức Thứ trưởng, nghĩa là có người muốn phá hỏng con đường phía trước của Hạ Tưởng, so với Phó Bí thư Tỉnh ủy tại tỉnh Ninh, dụng ý còn ác độc hơn.

Trong lòng Phó Tiên Phong bỗng nhiên bốc lên một cơn tức giận khó có thể áp chế. Dựa vào cái gì phải điều động Hạ Tưởng? Vì sao lại muốn an bài cho Hạ Tưởng? Trong vô tình, chính Phó Tiên Phong lại không ý thức được, ông ta xuất phát từ lập trường cùng phía với Hạ Tưởng mà suy tư vấn đề, nói cách khác, theo bản năng, ông ta đã xem Hạ Tưởng như người trong nhà.

Đương nhiên, Phó Tiên Phong tức giận hơn phân nửa là bởi vì Hạ Tưởng rời khỏi tỉnh Tương, giấc mộng hình thành một tam giác vững mạnh của ông ta sẽ tan biến, kế hoạch của ông ta ở tỉnh sẽ gặp trở ngại.

Phó Tiên Phong quyết định hành động. Ông ta muốn tìm đến Trịnh Thịnh, thể hiện lập trường kiên định, chuẩn bị lấy danh nghĩa Tỉnh ủy tỉnh Tương hướng Trung ương đệ trình đề nghị, giữ Hạ Tưởng lại tỉnh Tương.

Mặc dù lúc này ông ta cũng không biết Hạ Tưởng có coi ông ta như người một nhà hay không, nhưng cũng không ngăn cản ông ta lúc này vì Hạ Tưởng mà tức giận bất bình.

Lúc này, Phó Tiên Phong còn chưa hoàn toàn ý thức được thái độ Trịnh Thịnh lại biến hóa một cách tinh tế…

Khác với cơn thịnh nộ của Phó Tiên Phong, Hạ Tưởng sau khi biết được tin tức, vô cùng thản nhiên gọi điện thoại về thủ đô.

Hắn gọi điện cho ông cụ họ Ngô.

Sau khi nói chuyện với ông cụ họ Ngô hơn mười phút, buông điện thoại, Hạ Tưởng mỉm cười đầy vô vị. Tuy nói thình lình xảy ra việc đề danh, quả thật khiến hắn trở tay không kịp, nhưng không thể không nói, hiện giờ mới chỉ có tin đồn truyền ra, để Ban Tổ chức Trung ương thực sự xét duyệt, còn cần một đoạn đường rất dài phải đi, càng không cần phải nói đến việc đệ trình lên thảo luận trước bộ Chính trị.

Một đoạn đường rất dài không phải do thời gian dài hay ngắn, mà là do thủ tục rườm rà và phải qua rất nhiều trạm kiểm soát, giai đoạn hiện tại chỉ mới là giai đoạn liên lạc, thử phản ứng của khắp nơi.

Nhưng Hạ Tưởng cũng rất nghi ngờ, người đề cử hắn đến bộ Giám sát khẳng định là phái phản đối, việc có thành công hay không tạm thời không nói đến, nhưng ai là người đã đề danh hắn đến tỉnh Ninh đảm nhiệm chức Phó Bí thư Tỉnh ủy?

Phái bình dân? Không có khả năng này.

Tổng bí thư? Cũng sẽ không, bởi vì hắn có lý do để tin tưởng, nếu như có thay đổi với sự nghiệp của hắn, Tổng bí thư tất nhiên sẽ cùng hắn bàn bạc.

Ông cụ họ Ngô? Hiển nhiên cũng không phải, vừa rồi trong điện thoại, ông cụ đã chứng minh điều đó.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, theo tin tức từ bên trong, có hai ứng cử viên cho chức phó Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Ninh, một người là hắn, người còn lại là Chu Hồng Cơ. Dường như ở đây còn có dụng ý sâu xa, chẳng lẽ nói, là có người cố ý đưa hắn và Chu Hồng Cơ đặt song song, ý định đề danh hắn trước, sau đó khiến hắn không được tuyển chọn, để đả kích sự tự tin của hắn?

Tóm lại, mưu đồ sâu xa, dã tâm kín đáo.

Thậm chí trong lòng Hạ Tưởng còn hiện lên trong đầu một ý niệm không an phận, là Thủ tướng cố ý đề danh hắn đảm nhiệm chức Phó Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Ninh, mượn tiếng là cất nhắc, thực ra là hạ thấp uy tín của hắn, xem như đả kích hắn để đáp lại vụ Diệp Thiên Nam?

Chỉ mong là hắn đã lấy lòng tiểu nhân để đo lòng quân tử.

Mặc kệ như thế nào, Hạ Tưởng cũng cho rằng, phải mất một thời gian nữa thì hắn mới phải rời khỏi tỉnh Tương, ít nhất cũng là nửa năm trở lên, bởi vì căn cứ vào tình hình mà phân tích, phải sau năm sáu tháng tháng nữa vào cuối năm mới thực sự tới nhiệm kỳ mới của cán bộ cấp tỉnh, từ đó mà xây dựng bố cục mười năm của Bộ Chính trị trong nước. Hắn càng có lý do để tin tưởng, nửa năm sau sẽ có một vài điều chỉnh đối với vị trị của lực lượng hậu bị cấp, từ đó mà kết hợp với sự điều chỉnh ở cấp tỉnh và cấp bộ, đạt tới chế ước và hòa bình.

Nhờ đó, việc điều động của hắn cũng sẽ thuận lợi mà thay đổi. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là vào trước tháng 5 năm tới.

Hắn không quan tâm ai là người đã đưa ra tin đồn, hắn cũng không quan tâm ai là người đã đề danh hắn tới bộ Giám sát hoặc tỉnh Ninh, chỉ cần Tổng bí thư không lên tiếng, thì hắn cũng không cần phải vội. Hạ Tưởng quyết định lấy bất biến ứng vạn biến, tiếp tục ở tỉnh Tương.

Mặc cho gió Đông Nam Tây Bắc.

Quả nhiên, hơn một tháng sau, hoàn toàn gió êm sóng lặng, dường như mọi chuyện lại trở về bình thường, các công tác ở tỉnh Tương vẫn vững vàng tiến hành theo trình tự, tổ chức thành viên chính trị của Hạ Tưởng tiếp tục cầm quyền, tổ chức thành viên kinh tế tiếp tục đầu tư và khai thác thị trường, tiến triển vô cùng thuận lợi, đạt tới hiệu quả như mong muốn.

Đang lúc Hạ Tưởng cho rằng hắn có hi vọng tiếp tục được giữ lại ở tỉnh Tương đến tháng năm sang năm, thì có một việc xảy ra và có quan hệ vô cùng chặt chẽ tới hắn, ông cụ bệnh tình nguy kịch, làm xáo trộn nề nếp của hắn, khiến hắn phải đi thêm bước nữa, không thể tránh khỏi xuất hiện một sai lệch lớn!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 15
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/01/2018 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên suy nghĩ sau đó đưa ra quyết định: Băng Băng, chị đợi một chút, tôi sẽ lập tức đến gặp chị. Lãnh Băng Băng nghe lời nói của Hạ Thiên thì chợt ngẩn người, sau đó nàng mới lên tiếng: Không phải cậu đang ở thủ đô sao? Đúng vậy, nhưng chị nôn ói quá nhiều, tôi lo lắng, vì vậy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Cuối cùng anh cũng đến - Tác giả The Kid
Hà năm nay đã sắp 30 tuổi rồi mà cô vẫn chưa có người yêu. Không hiểu sao cô lại bị ế trong khi cô rất xinh đẹp và nóng bỏng. Chán nản, Hà tìm đến một ông thầy bói để hỏi về chuyện tình duyên. Ông thầy bói này rất giỏi, ông có khả năng nhìn thấy được quá khứ của người khác và phán...
Phân loại: Truyện nonSEX
Nhiếp ảnh gia may mắn - Tác giả The Kid
Hôm nay nhiếp ảnh gia V có hẹn chụp hình cho cô người mẫu ảnh T, nhưng mà chờ nãy giờ vẫn chưa thấy T tới. V kêu cô trợ lý của mình là N gọi điện cho T, đúng lúc đó T chạy vào và xin lỗi vì đến muộn. Trong lúc V đang chuẩn bị bối cảnh thì N cầm điện thoại xin chụp hình selfie với T, vì N...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân