Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 13 » Phần 100

Quan Trường - Quyển 13

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 100

Thời cuộc sắp lật sang một trang mới. Chỉ một bọt sóng nhỏ bé ở Tương Giang xa xôi, sau khi tàn còn nổi lên một cơn sóng gió không nhỏ ở Trung Nam Hải.

– Tình hình kinh tế trong nước ở giai đoạn hiện nay tuy rằng không tệ, song công tác chống tham nhũng cũng không mấy lạc quan. Là Đảng cầm quyền, vì việc chấp chính lâu dài mà phải đối mặt với bốn nguy cơ, nguy cơ tinh thần buông thả, nguy cơ không đủ năng lực, nguy cơ xa rời quần chúng, nguy cơ tiêu cực, thoái hóa biến chất!

– Bốn nguy cơ này ngày càng thêm gay gắt mà bày ra trước mặt toàn Đảng. Làm cho Đảng vững chắc thì phải quản lý, nhiệm vụ nghiêm trị từ trong Đảng nặng nề và cấp thiết hơn bao giờ hết.

Giọng điệu của Tổng bí thư rất kiên quyết, vẻ mặt nghiêm trang, thái độ chân thành, giọng nói giống như khi phát biểu ở hội nghị công việc toàn Đảng, khiến Hạ Tưởng cảm nhận ngay được sự bất thường trong đó.

Tổng bí thư không phải là bắn tên không đích, mà là phát biểu bắt nguồn từ cảm xúc, còn có tính xác định rất rõ ràng.

Đưa nguy cơ “tiêu cực, thoái hóa biến chất” vào một trong bốn nguy cơ lớn của Đảng, đã chứng minh vấn đề thoái hóa, biến chất đã trở thành một trong những vấn đề cấp bách nhất hiện nay, không thể lơ là, nếu không sẽ có nguy cơ ảnh hưởng đến địa vị của Đảng cầm quyền.

Lập trường của Trung ương đảng về vấn đề chống tham nhũng là thống nhất, chỉ cần là vụ án tham ô sa đọa, bất luận là liên quan đến ai, đều phải điều tra cặn kẽ, tuyệt đối không nương tay.

Những lời nói trên, trong vô số hội nghị của Ủy ban kỷ luật hoặc hội nghị của Đảng, đã nói đi nói lại. Từ Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật huyện cho đến Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tỉnh, ngày ngày, tháng tháng, năm năm đều nói, không cùng địa điểm, đã nói không dưới hàng ngàn hàng vạn lần. Nhưng hôm nay nghe thì lại có ý nghĩa khác, bởi vì từ chính miệng Tổng bí thư nói ra, không phải là đang trên bục diễn thuyết, cũng không phải trong hội nghị lớn, mà là trong một căn phòng mặt đối mặt.

Còn là cuộc gặp rất riêng tư, hơn nữa lại trong không khí hòa dịu khi nãy, Tổng bí thư đột nhiên lại nhắc đến việc chống tham nhũng với nét mặt nghiêm nghị. Vừa rồi còn dùng lời khen ngợi về công việc hắn làm của Trịnh Thịnh để mở đầu, Hạ Tưởng mà còn không hiểu hàm ý bên trong thì hắn không phải là một Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tỉnh có giác ngộ chính trị và đủ tư cách.

Càng không phải là Hạ Tưỡng đã khiến Tổng bí thư phải nhìn với con mắt khác.

Hạ Tưởng biết cái cần thiết bây giờ không phải là chức đại biểu trung thành của hắn, cũng không phải là những lời nói hùng hồn của hắn, Tổng bí thư sớm đã hiểu rõ về hắn. Những lời ban nãy chỉ là truyền một tin cho hắn, một lời hứa để hắn phải rảnh tay làm việc mà không cần lo lắng, liền khiến hắn hài lòng và vui mừng với quyết định đưa ra trước khi đến gặp Tổng bí thư và bước đi ban đầu đã bố trí xong.

Có được lời hứa vàng ngọc của Tổng bí thư, Hạ Tưởng lại có thêm vô vàn sức mạnh.

– Từ nay về sau, trong công việc phải kiên quyết thực hiện đầy đủ chỉ thị của Tổng bí thư.

Hạ Tưởng chỉ dùng những lời nói suông để trả lời Tổng bí thư. Tổng bí thư nghe xong cũng khẽ gật đầu, vẻ mặt hiện lên nét hiền hòa.

– Chiều nay tôi còn có việc nên không giữ các cậu ở lại nữa.

Tổng bí thư đứng dậy. Đến đây thì cuộc gặp mặt chính thức kết thúc. Nhưng một ám chỉ khác cũng là, Tổng bí thư coi Hạ Tưởng và Cổ Thu Thực ngang nhau, không giữ Cổ Thu Thực lại mà cũng không giữ Hạ Tưởng lại, cũng là có ý đối xử bình đẳng.

Hạ Tưởng liền biết, bữa cơm trưa nay tuy không no, cũng không có mùi vị gì, nhưng hắn lại được ăn một viên thuốc an thần lớn.

Khi ra đến cửa chính của Trung Nam Hải, Hạ Tưởng liền bắt tay tạm biệt với Cổ Thu Thực. Cuộc gặp ngày hôm nay không nói gì đến việc thăng tiến của Cổ Thu Thực, cũng không đề cập đến cục diện tiếp theo của tỉnh Yến, nhưng lại hoàn toàn phù hợp với mong muốn của Hạ Tưởng. Nó cũng là biểu hiện cụ thể của việc nhân vật chính trị cấp cao suy nghĩ sâu xa, nắm vững tầm nhìn đại cục.

Cổ Thu Thực cầm chặt tay Hạ Tưởng:

– Hạ Tưởng, sông Tương nước hiền hòa, Trung Nam Hải nước lớn, tuy rằng cách xa nhau nhưng nước trong trời đất đều cùng một nguồn, cũng sẽ chảy về một nơi.

Hạ Tưởng hiểu rõ ý của Cổ Thu Thực:

– Bí thư Cổ, bữa trưa hôm nay chắc sẽ khiến tôi ghi nhớ cả đời.

– Được, nhớ lâu một chút thì tốt. Tổng bí thư có một thói quen, khi ăn cơm thích được yên tĩnh, tôi đã quen ông ấy lâu rồi, nhưng đây là lần đầu tiên được cùng ông dùng cơm.

Cổ Thu Thực vỗ vai hắn:

– Sông Tương tuy rằng rất xa nhưng dù là sông Hạ Mã hay là sông Tương thì đều chảy vào biển Trung Nam. Tỉnh Tây và tỉnh Hắc Liêu cũng không xa, chỉ cách mỗi biển Trung Nam ở giữa.

Cổ Thu Thực nói bóng gió hai lần, Hạ Tưởng lẽ nào còn có chỗ không hiểu? Ngụ ý chính là bất kể vận mệnh của Chủ tịch tỉnh Yến hay là việc bổ nhiệm Bí thư tỉnh ủy tỉnh Hắc Liêu, đều xếp đằng sau, quyết định đầu tiên là việc bổ sung chức Ủy viên bộ chính trị.

Chỉ có sau khi việc của Ủy viên bộ chính trị được ấn định, số phận tỉnh Yến sau khi Phạm Duệ Hằng đi, số mệnh tỉnh Hắc Liêu sau khi Cổ Thu Thực rời khỏi mới thực sự được lên lịch trình.

Cho đến khi Cổ Thu Thực lên xe, biến mất trong dòng xe cộ, hắn mới nhúc nhích. Hắn không đến sân bay, mà thấy tràn đầy hứng thú quay về nhà họ Ngô.

Hạ Tuởng muốn giúp Cổ Thu Thực một tay, đương nhiên sẽ không ngốc đến độ nói gì đó trước mặt y. Có một số việc nói trước làm sau, cho dù có thành công đi chăng nữa thì cũng sẽ mất đi phần nhiều giá trị. Điểm kỳ diệu nhất là bạn đã giúp một việc lớn sau lưng anh ta, bản thân không nói, xong việc anh ta từ một người khác hoặc một cách khác mới biết, như thế, sự cảm kích của anh ta với bạn mới là thật lòng, cũng là thu hoạch lớn nhất mà khoản đầu tư lúc trước của bạn mang lại.

Vừa vào đến cửa chính nhà họ Ngô, liền thấy ngay ông cụ Ngô đang chắp tay sau lưng tản bộ, dường như vừa đi vừa ngắm hoa, vừa nhìn thấy Hạ Tưởng ông cụ nở một nụ cười:

– Ta đã biết là cháu sắp đến rồi.

Ông cụ chỉ tay vào cái ghế vuông trong vườn:

– Ngồi xuống đây nói chuyện.

Hạ Tưởng vừa ngồi xuống, ông cụ lại tủm tỉm hỏi một câu:

– Nói chuyện với Tổng bí thư vui vẻ chứ?

Quả nhiên là nhà họ Ngô có tai mắt ở khắp nơi. Hắn vừa gặp Tổng bí thư, ông cụ Ngô đã biết ngay rồi, đúng là trong thiên hạ không có bức tường nào ngăn được gió.

– Cũng tạm coi là vui vẻ, ăn một bữa cơm, húp một chén cháo, nói chuyện về công tác chống tham nhũng.

Hạ Tưởng cũng chẳng giấu diếm gì, chỉ ra sơ qua về chủ đề cuộc gặp mặt. Hắn cũng biết ông cụ Ngô có lợi hại hơn đi nữa cũng không thể biết hắn và Tổng bí thư đã nói những gì. Nói thật sẽ giúp tăng thêm sự tín nhiệm giữa hắn và ông cụ nhà họ Ngô.

– Bây giờ cháu quá lợi hại rồi. Tiểu Hạ, nếu như toàn bộ nguồn vốn trong tay cháu đều điều động hết thì có thể ảnh hưởng như thế nào đến thế cục?

Ông cụ Ngô không hiểu vì sao lại đột nhiên thốt ra một câu hỏi đầy ý hoài nghi như vậy.

Hạ Tưởng bị câu hỏi đột ngột của ông cụ Ngô làm cho giật mình, thấy mặt ông cụ Ngô tuy vẫn nở nụ cười, song trong ánh mắt lại có sự nghiêm nghị và lạnh lùng.

Hạ Tưởng biết, bây giờ hắn không thể lùi bước, trong hai chuyện bổ sung Cổ Thu Thực và đưa Tào Vĩnh Quốc lên nắm quyền ở Hắc Liêu, ông cụ Ngô có tiếng nói rất quan trọng, thậm chí nói không chút gì khoa trương, trong thời khắc mấu chốt, chỉ một lời cũng có sức ảnh hưởng đến việc chi phối cục diện.

Nhìn thẳng vào ánh mắt của ông cụ Ngô, tim hắn đập nhanh hơn, nhưng sắc mặt vẫn như thường, thậm chí còn thoáng cười nhạt:

– Nguồn vốn trong tay cháu không nhiều, không thể so với một đầu ngón tay của ông được. Nhưng cháu cũng không sợ mạnh miệng nói một câu, cháu có khả năng đảm bảo phú quý cho ba đời nhà họ Ngô!

– Ba đời? Khẩu khí không nhỏ, cũng đủ dũng khí đấy. Cháu nói thử nghe xem, cháu dựa vào điều gì để đảm bảo?

Ông cụ nhà họ Ngô như cười như không, rõ ràng khẩu khí đối với Hạ Tưởng còn hơn là bắt ép, không thật thích ứng lắm, cũng có chút bất mãn.

– Sản nghiệp của nhà họ Ngô có lớn thế nào đi chăng nữa, e rằng không dám nói là có quy mô mười tỷ đô la Mỹ. Nhưng cháu có thể điều động nguồn vốn mười tỉ đô la Mỹ bât kỳ lúc nào, sẽ thâu tóm toàn bộ sản nghiệp nhà họ Ngô chỉ trong nháy mắt!

Mặc dù trong lòng Hạ Tưởng rất rõ, lấy nguồn vốn của Liên Nhược Hạm để giao dịch với ông cụ nhà họ Ngô thật sự có phần không ra gì, thậm chí còn hơi không có đạo đức. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tiền mà Liên Nhược Hạm đang giữ đều là của hắn, cho nên hắn cũng rất thản nhiên.

Có những lúc trên quan trường cũng cần phải mặt dày mày dạn. Cho dù ông cụ nhà họ Ngô luôn đối xử với hắn cũng rất tốt, song trong thời khắc quan trọng vẫn cần phải sử dụng một số thủ đoạn nho nhỏ.

Đương nhiên, trong lúc nói chuyện mà có thể điều động mười tỷ đô la Mỹ thì không phải là một khoản tiền mà người thường có thể nói chơi được.

Trong chốc lát vẻ mặt của ông cụ nhà họ Ngô sa sầm xuống, mắt hơi nheo lại, nhìn thẳng vào Hạ Tưởng. Hạ Tưởng chỉ cảm thấy dường như toàn thân lạnh cóng, trong lòng thầm thốt lên không uổng là nhân vật có sức ảnh hưởng lớn nhất trong bốn đại gia tộc, ngày thường chỉ như một ông già bình thường, nhưng khi thật sự tức giận thì cũng có uy thế kinh người.

– Tiểu Hạ, cháu thế này là đang uy hiếp ta, là thấy ta thực sự đã già rồi phải không?

Lời của ông cụ vẫn bình tĩnh, nhưng trong cái bình tĩnh đó lại ẩn chứa sát khí lạnh lùng.

Cũng chính là Hạ Tưởng có thể chống chọi được với khí thế mạnh mẽ và áp đảo người khác đó của ông cụ nhà họ Ngô. Thực ra hắn cũng có ý ngại dùng mưu bởi hắn ở bên ông cụ cũng đã lâu, cũng rất được ông cụ yêu quý, thế mới khiến hắn chẳng lo ngại gì, nói cho cùng, rất có ý chơi xỏ.

Không ngờ Hạ Tưởng lại vẫn còn cười được:

– Ông à, ông càng ngày càng dẻo dai, chí ở bốn phương, cháu chưa bao giờ nghĩ là ông già cả. Thực ra ý cháu là có mười tỷ đô la của cháu, sản nghiệp nhà họ Ngô sẽ có thể mãi mãi chiếm thế bất bại.

Ánh mắt của ông cụ Ngô dần dịu xuống:

– Mười tỷ đô la Mỹ? Tiểu Hạ, ta luôn cho rằng cháu có con mắt tinh tường, cũng có bản lĩnh, nhưng mười tỷ đô la không thể nói giỡn đâu, cho dù dùng gió to thổi cũng phải thổi trong nửa tháng mới hết.

Hạ Tưởng liền cười tự tin:

– Ông ơi, thời gian ông biết cháu cũng không ngắn, tính cháu thế nào, đã có khi nào cháu nói quá một lời chưa? Nếu như ông không tin chi bằng cháu sẽ thử khống chế một công ty trên thị trường của nhà họ Ngô xem sao? Hoặc là trực tiếp đưa chứng nhận liên quan cho ông xem?

Ông cụ Ngô khoát tay:

– Không cần, ta chỉ là hiếu kỳ thôi. Nguồn vốn mười tỷ, đảm bảo phú quý ba đời nhà họ Ngô. Tiểu Hạ, cháu chưa từng đưa ra trước mặt ta một khoản tiền nào lớn như thế, giờ chỉ vì chuyện cháu muốn thúc đẩy ta làm… như thế có đáng không? Vứt bỏ Tào Vĩnh Quốc thì không nói làm gì, một việc khác nữa, cháu đã từng nghĩ sẽ dẫn cọp vào nhà chưa?

Đời người là một canh bạc, chính trị càng không ai dám đảm bảo người mình đề bạt sẽ không phản bội lại mình. Vì thế Hạ Tưởng cũng không đảm bảo một trăm phần trăm Cổ Thu Thực sau khi leo lên chiếc ghế cao sẽ không đá văng hắn ra, thậm chí còn khiến hắn phải ngã ngựa. Nhưng ai biết được, Cổ Thu Thực lại không phải là người ân oán phân minh, sẽ không khắc cốt ghi tâm việc hắn đã âm thầm giúp đỡ đằng sau, mà cùng bắt tay tiến lên với Hạ Tưởng?

Ai cũng chẳng thể bảo đảm được là đúng hay sai, cho nên không bằng đánh cuộc một phen.

Hơn nữa trên thực tế việc so chiêu hôm nay của Hạ Tưởng với ông cụ Ngô cũng là một canh bạc. Dùng một ngọn núi mười tỷ sau lưng để làm cho sức ảnh hưởng của hắn vượt qua cấp phó tỉnh, lên thẳng mây cao, làm cho vô số người phải ngưỡng mộ mới có thể chấn động được người thét ra lửa như ông cụ nhà họ Ngô.

Ông cụ nhà họ Ngô còn đang do dự thì Ngô Tài Giang đi từ trên lầu xuống, vẻ mặt lo lắng:

– Thị trường xuất hiện bất thường, cổ phiếu của một công ty trên thị trường đang dao động…

Hạ Tưởng! Gương mặt ông cụ nhà họ Ngô biến sắc, ánh mắt sắc như dao nhìn Hạ Tưởng.

HẾT QUYỂN 13

Bạn vừa đọc xong Quyển 13, đọc tiếp Quyển 14 tại đây: http://truyensextv.com/quan-truong-quyen-14-full/


Xem thêm các Quyển khác trong bộ “Quan Trường” tại đây: http://truyensextv.com/tag/tuyen-tap-quan-truong/

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/12/2017 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 18
Là đấu giá đại hội lưỡng tộc ngàn năm diễn ra một lần, phía sau liên tiếp xuất hiện vài món áp trục bảo vật bất phàm, mỗi một kiện đều là tài liệu mà tu sĩ bình thường không thể nào với tới. Bất quá những vật này không cần thiết với Hàn Lập. Áp trục vật phẩm bán đấu giá xong...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần hừ lạnh một tiếng, khí lực uy áp của Tiên Thiên đại viên mãn đối với mình trước đây còn có chút kiêng kị, nhưng từ bước hóa thần, lại vượt qua một lần Lôi kiếp, tiến vào cái cảnh giới huyền diệu chính mình cũng chưa hiểu rõ này, đó chẳng là cái gì cả. Vung tay một cái...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Quan Trường – Quyển 19
Nhân vật chính trị, đang ở bên trong chính trị, mỗi lần có sự kiện quan trọng, muốn không đề cập tới lập trường muốn không vào đội đều không được. Mặc dù là chính trị của bản thân yêu cầu, hay là chính trị của trận doanh yêu cầu, hoặc là xuất phát từ việc biểu đạt yêu cầu của...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân