Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 12 » Phần 85

Quan Trường - Quyển 12

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 85

Hạ Tưởng vô cùng kinh ngạc, làm sao có thể? Đối phương quá lợi hại, hắn vừa mới gặp mặt Cổ Ngọc và Phó Tiên Tiên thì đã bị người ta phát hiện, còn gọi điện thoại đến, đối phương quả là thần thông quảng đại.

Nghĩ kĩ lại thì cũng có thể, Cổ Ngọc và Phó Tiên Tiên đến Tần Đường nghỉ chân, cũng cần phải đăng ký phòng ở, dựa vào thế lực của Ngưu Lâm Quảng ở Tần Đường thì rất dễ dàng điều tra ra được hành tung của hai người họ.

Hạ Tưởng kiềm nén cơn giận, giọng điệu bình tĩnh nói:

– Anh là ai?

– Không cần biết tôi là ai, tôi chỉ là một người dân có lòng tốt thích quan tâm đến chuyện của người khác.

Giọng điệu vô cùng u ám, còn có một giọng cười gian trá:

– Bí thư Hạ, cứ nghe người khác khuyên đi, ăn cơm no thì chủ động rời khỏi Tần Đường, rời khỏi tỉnh Yến, trả lại một bầu trời trong xanh cho tỉnh Yến, đừng nói chi là người dân ở Tần Đường, kể cả người dân của cả tỉnh Yến cũng vô cùng cảm ơn anh.

Không để cho Hạ Tưởng nói thêm gì, đối phương liền cúp máy.

Hạ Tưởng giận tím mặt, một chân đá bay cái ghế ở bên cạnh:

– Ép người quá đáng.

Hành động của hắn khiến cho Cổ Ngọc và Phó Tiên Tiên giật cả mình.

Phó Tiên Tiên và Cổ Ngọc quen Hạ Tưởng cũng đã lâu, chưa từng thấy Hạ Tưởng tức giận như bây giờ, khiến Cổ Ngọc sợ đến xanh mặt, vỗ vỗ ngực, Cổ Ngọc liền tiến lên phía trước vuốt vuốt ngực Hạ Tưởng cho nguôi giận:

– Được rồi, đừng quá tức giận, được rồi, ngoan, giận quá chỉ hại thân, không đáng để tức giận, nghe lời nha…

Cổ Ngọc dỗ Hạ Tưởng như dỗ con nít vậy, trái lại còn chọc cười Hạ Tưởng.

Nghĩ lại sao mình lại như vậy, một cú điện thoại nặc danh lại có thể dọa được mình, còn đâu là ý chí phong độ khi còn ở thành phố Lang năm đó? Nghĩ kĩ lại thực ra cũng không thể trách mình tức giận đến như vậy, chủ yếu là ở thành phố Lang, Tiêu Ngũ và Vệ Tân bị thương, Phó Tiên Tiên cũng bị một phen khiếp vía, mà Ngưu Lâm Quảng có đầu óc và thủ đoạn độc ác hơn cả Nga Ni Trần, hắn lo sợ Cổ Ngọc và Phó Tiên Tiên sẽ bị tổn thương.

Phó Tiên Tiên cũng thấy sợ, hai mắt mở to, bộ dạng không biết phải làm sao:

– Anh làm sao vậy? Ai có thể chọc giận anh vậy? Không được tức giận, anh mà tức giận là không đẹp trai đâu.

Hạ Tưởng đã bị hai kẻ dở hơi chọc cho cười, tâm trạng không vui cũng tan biến, hắn vừa cười vừa nói:

– Không sao, không sao, chỉ là một cú điện thoại dở hơi thôi, biết hai người lại đến Tần Đường, nói là anh lại đến đây để song phi.

– Đáng ghét, thật không đứng đắn.

Cổ Ngọc vốn dĩ đang vuốt ngực cho Hạ Tưởng nguôi giận, vừa nghe nói như vậy lập tức đỏ mặt, xoay người chạy sang một bên.

Phó Tiên Tiên ngược lại rộng lượng hơn, cô ấy có vẻ đăm chiêu nói:

– Em hiểu rồi, em và Cổ Ngọc bây giờ là cái gai trong mắt của một số người, chỉ cần xuất hiện ở Tần Đường sẽ bị người khác phát giác, sẽ đem đến phiền phức cho anh.

Hạ Tưởng không hiểu sao lại thấy cảm động trước hành động lúc nãy của hai người phụ nữ, liền nói với Phó Tiên Tiên:

– Cô bé ngốc, anh không sợ là đem đến phiền phức cho anh, chỉ là lo cho sự an toàn của hai em. Ở thành phố Lang, em bị người khác bắt làm con tin, suýt chút nữa là mất mạng, bây giờ nghĩ lại, anh còn cảm thấy sợ.

Phó Tiên Tiên bị lời nói của Hạ Tưởng đánh vào nội tâm, liền bật khóc, không để ý đến sự có mặt của Cổ Ngọc mà chạy sà vào lòng Hạ Tưởng:

– Lúc đó em còn nghĩ, cho dù chết cùng phải chết trong vòng tay của anh.

Cổ Ngọc quay mặt đi, nói một câu:

– Thật buồn nôn.

Lại len lén quay đầu lại nhìn, trên mặt lộ rõ vẻ ghen tị không cam lòng.

Hạ Tưởng cũng không muốn ôm Phó Tiên Tiên trước mặt Cổ Ngọc, liền nói khẽ bên tai Phó Tiên Tiên:

– Cổ Ngọc ghen rồi.

Phó Tiên Tiên liền nhảy sang một bên, vẻ mặt đỏ bừng nhìn Cổ Ngọc, lại nói:

– Anh ấy là một người khiến cho người ta vừa yêu vừa giận, suốt đời này em không thể quên được dáng vẻ mà anh ấy đã vì em mà chiến đấu quên mình vào lúc đó.

Cổ Ngọc ngẩng mặt lên, vẻ mặt kiên định hỏi Hạ Tưởng:

– Nếu em bị người khác bắt cóc, anh có quên mình mà cứu em hay không?

– Có.

Hạ Tưởng trả lời rất dứt khoát:

– Anh sẽ không để cho em và Tiên Tiên phải chịu một chút tổn thương nào.

Cổ Ngọc cũng đã cảm động:

– Lời anh nói ra, anh nhất định phải nhớ lấy. Không cần biết anh thế nào, còn em thì sẽ nhớ lời nói này suốt đời.

Hạ Tưởng không ngờ tới là, có lúc, lời nói ra thực sự không thể nói lung tung…

Bố trí lại chỗ ở cho Phó Tiên Tiên và Cổ Ngọc, sắp xếp cho họ ở khách sạn của Nga Ni Trần mới yên tâm. Hắn lại quay trở về Thành ủy, trên đường đi gọi điện thoại cho Vệ Tân bảo cô ấy phải tự bảo trọng, lại báo một tiếng với Tào Thù Lê ngày mai sẽ gặp họ.

Thời gian gần đây Ngưu Lâm Quảng im lặng khác thường, luôn khiến cho Hạ Tưởng bồn chồn, nhưng hắn cũng có thể đoán được căn nguyên của vấn đề là nằm ở Thôi Hướng, trước khi chưa đưa ra được kết luận cuối cùng cho Thôi Hướng thì Ngưu Lâm Quảng cũng như Chương Quốc Vĩ cũng sẽ rất thành thật.

Điều khiến Hạ Tưởng không ngờ tới là, khi về tới văn phòng vừa ngồi được một lát, đột nhiên lại bất ngờ nhận được điện thoại của Thôi Hướng.

Đã 9 giờ tối rồi, Thôi Hướng còn gọi điện đến, không biết có dụng ý gì?

Sau khi Thôi Hướng bị Ủy ban Kỷ luật triệu hồi khẩn cấp thì đã biến mất khỏi tầm mắt của công chúng, vừa không đưa ra quyết định xử phạt gã, lại không cho gã tiếp tục làm việc, rốt cuộc là đã đi đâu, người ngoài không ai biết được, nghe đồn là đã bị bệnh.

Hạ Tưởng không tin là Thôi Hướng bị bệnh, bởi vì sức khỏe của Thôi Hướng rất tốt, cơ thể không có bệnh tật gì, nếu bị bệnh thì chỉ là tâm bệnh.

Giọng điệu của Thôi Hướng rất chán nản:

– Hạ Tưởng, trong quan trường nơi nào cũng đầy cạm bẫy, đi sai một bước thì sẽ không thể quay đầu lại.

– Phó chủ nhiệm Thôi…

Hạ Tưởng nói là không hận Thôi Hướng là không thể, hắn không phải là thần thánh, trong lòng vẫn phải có chút tức giận:

– Năm đó khi anh rời khỏi tỉnh Yến, vốn dĩ tôi muốn mời anh một bữa cơm, không ngờ anh lại đi vội như vậy, kết quả đồ ăn đều đã dọn lên bàn lại nguội hết, sau đó cũng không làm nóng lại nên đổ hết đi, thật tiếc với một bữa tiệc phong phú như vậy.

– Khụ khụ.

Thôi Hướng ho vài tiếng, hiểu được Hạ Tưởng có ý châm chọc:

– Đúng đó, nếu tôi hiểu được sớm một chút, từ lúc rời khỏi tỉnh Yến tôi đã là một bàn tiệc nguội lạnh, có làm nóng lại cũng không như mới được thì cũng sẽ không có kết cục như ngày hôm nay, bây giờ hối hận cũng đã muộn… cuối cùng tôi muốn cho anh một lời khuyên, Bí thư Hạ, ở trong quan trường đừng tin bất cứ ai cả, chỉ tin vào quyền lực của mình thôi, tin vào những gì bàn tay mình đang nắm giữ. Những người thân thiết nhất, những người được mình tôn trọng nhất, nói không chừng lại là người đâm vào sau lưng mình một nhát.

– Phó chủ nhiệm Thôi…

Hạ Tưởng còn muốn hỏi thêm một câu, điện thoại lại bất ngờ bị ngắt, giọng điệu gấp rút có ý như là chưa cáo biệt hết.

Hạ Tưởng cũng không biết là, cuộc gọi lần này là lần liên lạc cuối cùng giữa hắn và Thôi Hướng.

Một ngày sau, từ Ủy ban Kỷ luật lan truyền đến một tin tức không chính thức, đồng chí Thôi Hướng vì bệnh phải nhập viện, tạm dừng chức vụ Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật.

Đồng thời, Tỉnh ủy và Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến bao gồm cả bản thân Hạ Tưởng đã được Ủy ban Kỷ luật sau khi điều tra chính thức đưa ra kết luận. Đồng chí Thôi Hướng bởi vì xem xét không chu đáo, với những bức ảnh giả mạo và chứng cứ không xác thực đã điều tra vấn đề tác phong sinh hoạt và vấn đề kinh tế của đồng chí Hạ Tưởng, tính chất vô cùng ác liệt, tình tiết vô cùng nghiêm trọng, vì chấp hành nghiêm túc kỷ luật Đảng nên quyết định tạm thời cách chức Thôi Hướng tự kiểm điểm, rồi xem xét lại sự việc nặng nhẹ mới quyết định có tiến thêm một bước để xử lý hay không.

Tin tức lan truyền đến Tỉnh ủy và Tần Đường, gây xôn xao.

Trò đùa càng lớn hơn, không ngờ Ủy ban Kỷ luật lại lấy chứng cứ ngụy tạo để vu cáo hãm hại một cán bộ cấp Phó tỉnh, quyền uy và công chính ở đâu? Chỉ cần là người trong quan trường ai cũng biết rõ việc làm của Ủy ban Kỷ luật, cho dù là vụ án sai thì đã đâm lao phải theo lao, muốn lật lại phán quyết thì đợi đến mấy chục năm sau có thể mới được tiết lộ.

Trong giai đoạn này nếu trực tiếp phủ nhận việc rầm rộ điều tra lấy chứng cứ thì Ủy ban Kỷ luật đã tự mình tát mình, gần như là một trường hợp hiếm có.

Nghĩ kĩ lại cũng đúng, một vụ án được Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật đích thân đến điều tra lấy chứng cứ cuối cùng lại bị chết yểu, Bí thư Hạ Tưởng dưới sự tấn công dữ dội của cơn cuồng phong của Ủy ban Kỷ luật đã trụ lại không ngã, e rằng không phải chỉ dựa vào sự vững vàng của bản thân mà còn phải có một hậu phương hùng mạnh mới được.

Có thể khiến cho Ủy ban Kỷ luật nhận sai lầm, còn có thể nói ra việc chụp ảnh ngụy tạo và chứng cứ không xác thực, tuy là cách nói không công khai và không chính thức của phía nhà nước nhưng người trong quan trường không có tin tức nào mà không biết, đều là người đầu tiên biết được kết luận của Ủy ban Kỷ luật, ai cũng nghẹn họng không nói nên lời.

Bí thư Hạ oai thật, có được hậu phương hùng mạnh mới có thể khiến cho Ủy ban Kỷ luật cúi đầu khuất phục.

Đương nhiên, trong lòng ai cũng biết, Ủy ban Kỷ luật không phải cúi đầu khuất phục với Hạ Tưởng, cũng không phải với Tỉnh ủy tỉnh Yến mà cúi đầu khuất phục với một người có cấp cao hơn, hoặc có thể nói chính xác là cúi đầu khuất phục với hậu phương hoặc người ủng hộ sau lưng Hạ Tưởng.

Đấu tranh chính trị, quả nhiên là dắt một mà di chuyển cả người, người bình thường không thể chơi nổi.

Rốt cuộc ai là hậu phương của Bí thư Hạ?

Rốt cuộc phía sau toàn bộ sự việc lại là một cuộc so chiêu tàn sát khốc liệt như thế nào?

Chân tướng, luôn được giấu sau một bức màn, không một ai được biết, người ngoài chỉ có thể biết được một số tin tức giới hạn được tiết lộ ra, phân tích và suy đoán mới đại khái có thể biết được một chút.

Nếu Ủy ban Kỷ luật đã nhận lỗi thì Thôi Hướng có kết cục như thế nào? Tất cả mọi người đều kỳ vọng vào việc quyết định xét xử Thôi Hướng, bởi vì nhằm vào việc xử phạt Thôi Hướng, tượng trưng cho mức độ so chiêu kịch liệt giữa các cấp cao.

Nếu chỉ xử phạt cảnh cáo Thôi Hướng thì chứng minh sự việc không giải quyết được gì cứ thế cho qua. Nếu miễn tới cùng thì chứng minh Hạ Tưởng và hậu phương đạt được thắng lợi toàn diện. Đình chỉ chức vụ và kiểm điểm, sau đó không có kết quả gì, chứng minh rằng độc thủ phía sau bức màn chỉ ngoài mặt tỏ vẻ nhượng bộ, bên phía Hạ Tưởng chỉ giành được thắng lợi, thậm chí còn không thể gọi là thắng lợi trong giai đoạn này.

Tất cả mọi người đều kỳ vọng vào ngày công bố quyết định xử phạt Thôi Hướng.

Ai cũng không thể ngờ tới là, chỉ vỏn vẹn vài ngày sau, liền có một tin cáo phó, tuy là rất khiêm tốn, chỉ là một mục thông báo vài chục chữ ngắn ngủi của tòa soạn Tân Hoa:

“Đồng chí Thôi Hướng nguyên Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, bởi vì bệnh không qua khỏi nên đã qua đời ở Bắc Kinh, hưởng thọ 63 tuổi…”

Thôi Hướng đã chết?

Lúc biết được tin tức này, Hạ Tưởng đang tưới hoa, trong lúc kinh ngạc đã sẩy tay làm rơi bình hoa.

Lần này, Hạ Tưởng có thật sự sợ hãi hay không.

Theo suy đoán của hắn, Thôi Hướng rất có khả năng bị cách chức tại chỗ. Hôm trước hắn đã đến Bắc Kinh gặp mặt lão Cổ nhưng lão Cổ lại có việc đột xuất rời khỏi Bắc Kinh nên đã hoãn lại, nếu gặp được lão Cổ có thể sẽ biết trước được một số tin tức bên trong, không ngờ kết cục lại là cái chết.

Thôi Hướng cũng không phải tự nhiên mà chết, Hạ Tưởng tin chắc nếu bị bệnh mà chết thì đúng là cái chết kì lạ. Trong lòng hắn có chút xót xa, đấu tranh chính trị có lúc không thấy khói lửa cũng có thể lấy được mạng người, đồng thời cũng chứng tỏ một điều, trong sự việc lần này độc thủ phía sau đã không chịu thua, cái chết của Thôi Hướng như là một lời tuyên chiến gián tiếp.

Là nhắm vào hắn, thậm chí là một sự uy hiếp và khiêu khích không lời đối với Tổng bí thư.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 14/12/2017 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 17
Trận Đô Thiên truyền đạo này, cùng trên chiến trường nước sôi lửa bỏng chinh chiến hoàn toàn bất đồng, thuần túy là một loại trao đổi, không có phân tranh, có chỉ là đại đạo cùng tư tưởng va chạm! Mới đầu, trận truyền đạo này ở bên trong Chư Thiên vạn giới ảnh hưởng không lớn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lục Thiếu Du – Quyển 23
Ha ha, nàng cũng tới sao? Lục Thiếu Du cười ha hả, trảo ấn trong cánh tay phải đánh ra. Trong nháy mắt hắn nghiên người, một đạo quyền ấn mang theo quang mang trực tiếp đánh về phía quyền ấn của Bạch Linh. Phanh Phanh. Bốn đạo công kích va chạm, hai đạo thanh âm đồng thời vang lên. Chưởng ấn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Giang Nam – Quyển 25
Nhưng Hậu Tôn đại giáo và Sa Môn đại giáo hợp nhất khiến người nhận ra chỉ dựa vào lực lượng một giáo thì mình khó đứng vững trong Tiên giới, cần liên hợp với nhiều lực lượng hơn mới giành được nhiều lợi lộc. Tuy nhiên Thiên Quân hay Đạo Quân chuyển thế đều là người dã tâm ngút...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân