Chương Quốc Vĩ đang cùng Lưu Kiệt Huy, Chu Minh Hoành ăn cơm, sau khi nghe được tin tức này, y không hề có biểu hiện gì, chỉ có Chu Minh Hoành tức giận quăng cái chén.
– Bí thư Hạ thật là ngạo mạn, khiến cho mọi người khâm phục.
Đương nhiên lời nói này là lời nói tức giận.
Lưu Kiệt Huy sắc mặt không thay đổi, liếc Chương Quốc Vĩ một cái:
– Quốc Vĩ, nên uống vài chén, ha hả, bữa tiệc hôm nay, nên để anh mời khách.
Chương Quốc Vĩ lại xua tay nói:
– Không nên nói như vậy, chủ nhiệm Lưu, sao lại để tôi mời khách? Tôi không phải vì vấn đề tiền bạc, mà quan trọng là danh bất chính ngôn bất thuận. Hơn nữa, Bí thư Hạ nếu như xung đột với Ngưu Lâm Quảng, sẽ bất lợi cho cục diện chính trị đang đoàn kết của Tần Đường, tôi rất lo lắng.
Lưu Kiệt Huy cười cười, không nói gì, trong lòng nghĩ thật đúng là một tên cáo già, rõ ràng là ông cố ý châm ngòi gây chia rẽ giữa Ngưu Lâm Quảng và Hạ Tưởng, ông ngồi một chỗ, ngư ông đắc lợi, đã thành công rồi còn chưa chịu thừa nhận, tưởng người khác đều là đồ ngốc hay sao?
Nghĩ vẫn là nghĩ như vậy, Lưu Kiệt Huy vẫn cười ha hả, hỏi đến vấn đề điều chỉnh nhân sự:
– Phương án điều chỉnh khi nào mới thực thi? Kéo dài càng lâu, mọi người đều không có lợi.
– Ngày mai.
Chương Quốc Vĩ nói như đinh đóng cột,
– Sau khi phương án được thông qua, quyền chủ động trong tay của anh, chủ nhiệm Lưu.
Một đêm gió thổi lớn, Bí thư Hạ lần đầu tiên trực tiếp nảy sinh xung đột với Ngưu Lâm Quảng được truyền đi vô cùng kì diệu, nhiều ý kiến bàn tán xôn xao, có người nói Bí thư Hạ trong cơn thịnh nộ, đạp chân, chiếc xe bị nứt gãy.
Còn có tin đồn, Bí thư Hạ vừa ra lệnh, một chiếc xe tải to lớn nổ rền chạy đến, đã cắt chiếc Lincoln thành 3 khúc, một số ngưởi trong xe Lincoln bị tông trọng thương…
Tin đồn nhiều đã đành, người dân còn diễn tả cũng gián tiếp nói lên sự chất phát của dân chúng, tóm lại trong tất cả tin đồn, Bí thư Hạ được miêu tả thành một vị anh hùng can đảm dám đấu tranh lại thế lực xã hội đen, cũng từ đó phản ánh rằng dân chúng rất chán ghét và căm hận Ngưu Lâm Quảng.
Ngày hôm sau vừa đến văn phòng làm việc, dưới đề nghị của Hạ Tưởng, Hội nghị thường vụ được triệu tập để thảo luận phương án điều chỉnh nhân sự, Bí thư Hạ từ sau khi nhậm chức lần đầu tiên tổ chức cuộc họp điều chỉnh nhân sự với quy mô lớn, mọi việc đã được phơi bày, trở thành đề tài được khắp nơi chú ý đến.
Phương án điều chỉnh nhân sự tuy rằng đã hình thành, nhưng số người biết rất ít, hơn nữa có điều chỉnh nội bộ hay không, người ngoài hoàn toàn không thể biết, phương án chỉ là phương án, kết quả cuối cùng như thế nào chưa thể nói, chỉ có phương án đã được Hội nghị thường vụ thông qua, mới được coi là phương án cuối cùng, bởi vậy, Hội nghị thường vụ mời dự họp, lập tức thu hút nhiều ánh mắt mọi người.
Bởi vì tin đồn có đề cập đến việc Bí thư Hạ lợi dụng vị trí Cục trưởng cục Giáo dục để điều chỉnh mấy vị Cục trưởng mấu chốt trong cục, sớm loan truyền rất náo nhiệt trong những cán bộ Đảng trong Tần Đường, tất cả mọi người đều chờ mong kết quả cuối cùng được công khai.
Hạ Tưởng chủ trì hội nghị, đầu tiên đưa ra đề tài:
– Hôm nay có hai đề tài cần thảo luận, một là thảo luận thông qua phương án điều chỉnh nhân sự, hai là báo cáo Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy về việc chọn Phó giám đốc sở, sau đây đồng chí Hải Phong sẽ báo cáo tỉ mỉ tình hình cho các đồng chí biết.
Hải Phong còn chưa nói, Chương Quốc Vĩ chen vào nói:
– Tôi trước tiên nói vài câu ngoài chủ đề…
Y bất chợt dừng lại, liếc mắt nhìn Hạ Tưởng.
– Tối hôm qua, có người nói xe của Bí thư Hạ và chiếc Lincoln màu đen của công thương nghiệp xảy ra xung đột, hơn nữa tin truyền đến nói là xe của Bí thư Hạ đụng hỏng chiếc xe Lincoln, sáng hôm nay tôi phát hiện xe của Bí thư Hạ không có hư hại gì, rõ ràng đây là tin đồn vô căn cứ. Lại nói xe Audi đụng xe Lincoln, chẳng phải lời nói này vô căn cứ sao? Vấn đề này Uỷ ban thường vụ nên đứng ra ổn định thống nhất tình hình chung của Tần Đường, đừng để mọi chuyện bị thêu dệt loan truyền lung tung.
Hạ Tưởng vẫn im lặng, sắc mặt không chút thay đổi, không gật đầu tán thành, cũng không mở miệng phản đối. Lương Thu Duệ liếc mắt nhìn Chương Quốc Vĩ đầy thâm ý, biết Chương Quốc Vĩ là giấu đầu lòi đuôi, cố ý đem sự tình ra công khai, muốn tố cáo với các Ủy viên thường vụ đang ngồi đây về việc Bí thư Hạ đã đắc tội với Ngưu Lâm Quảng, ai muốn ủng hộ Bí thư Hạ, phải suy nghĩ lại.
Trên mặt của Thường Công Trị nở nụ cười hàm tiếu, một tay vuốt ve chén trà, một tay đặt ở trên bụng, ánh mắt tản loạn, ra vẻ không nhìn thấy ai, nhưng thực chất là đang chú ý đến phản ứng của mọi người.
Cũng may, các vị đang ngồi đều là lão làng trong giới quan lại, tin đồn của ngày hôm qua ai cũng đều nghe thấy cả, không có người nào tỏ thái độ kinh ngạc. Mọi người chỉ im lặng, khiến không khí thêm nặng nề.
Nhậm Hải Phong bắt đầu báo cáo:
– Đồng chí Vương Trường Viễn và Trương Quang Huy, theo báo cáo của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, đề cử hai vị này làm Phó Giám đốc sở khu Cao Tân. đồng chí La Chính Nguyên đảm nhiệm Cục trưởng cục Tài chính, đồng chí Hồ Thư Dương đảm nhiệm Cục trưởng Cục Đất đai, đồng chí Diệp Phàm đảm nhiệm Cục trưởng cục Giáo dục, đồng chí Lương Chính Ngọ đảm nhiệm Phó cục trưởng Cục Đất đai, đồng chí Hoàng Tranh Dũng đảm nhiệm Phó cục trưởng cục Giáo dục……
Sau khi đọc xong bảng danh sách dài lê thê, Nhậm Hải Phong như trút được gánh nặng, y tạm dừng trong chốc lát, còn uống một hớp nước mới tiếp tục phát biểu lời tổng kết:
– Thông qua sự đánh giá và sát hạch của ban Tổ chức cán bộ và cuộc nói chuyện với các đồng sự có liên quan, các cán bộ được nêu tên ở trên phù hợp với điều kiện đề bạt, quá trình đề bạt công khai, công bằng chính trực, và minh bạch, diễn ra dưới sự giám sát của các đồng chí cùng quần chúng nhân dân.
Vừa dứt lời, Hạ Tưởng tiếp tục đưa ra ý chính:
– Việc điều chỉnh nhân sự lần này, vốn dựa trên nguyên tắc dùng người phải phát huy hết khả năng, tận dụng hết chuyên môn, mới có thể tận dụng hết năng lực vốn có, đề bạt một số cán bộ nhận các vị trí công việc quan trọng, cũng như điều chỉnh phân công công việc cho một số cán bộ, phù hợp với quan điểm chọn người đúng khả năng của Thành ủy, đề nghị các cán bộ nhiệt tình đưa ra ý kiến, tất cả đều có quyền lên tiếng.
Nhân vật số một đã cho một phương hướng khái quát, hơn nữa các vị ngồi đây trong lòng đều đã rõ, phương án đề cử cho Hội nghị thường vụ nhất định là phương án mà nhân vật số một, số hai đều gật đầu tán thành. Đồng thời, Phó bí thư Phạm cũng nhất định đồng ý, ban Tổ chức cán bộ cũng không có ý kiến gì khác, bởi vậy cho dù người khác không cam lòng, cho dù muốn đề bạt người của chính mình cũng không thể, không có cách nào. Quyền phát ngôn trong vấn đề nhân sự, Bí thư lớn nhất, tiếp đến là Thị trưởng, sau là Phó bí thư, cuối cùng mới là ban Tổ chức cán bộ, những Ủy viên thường vụ khác ngoài Trưởng ban Tổ chức cán bộ, tuy rằng không thể khẳng định ý kiến mọi người đều đồng nhất, nhưng đành phải đồng nhất ý kiến, nên hạ mình xuống thấp và thấp hơn nữa.
Bằng không thì còn có thể như thế nào? Không nghe lời của Thị trưởng, lại không nghe lời của Bí thư, cẩn thận không có được cái gì thì thật thê thảm.
Phạm Tiến cho rằng phát ngôn vừa rồi của Chương Quốc Vĩ, đã là lời phát biểu của nhân vật số hai rồi, nên y liền giơ tay lên tiếng:
– Trên nguyên tắc tôi đồng ý phương án điều chỉnh của ban Tổ chức cán bộ, nhưng có một điểm, chỉ tiêu liên quan đến hai Phó giám đốc, chẳng phải là mọi người đã đưa ra quyết định hơi cẩu thả?
Chương Quốc Vĩ rất bất mãn trừng mắt nhìn Phạm Tiến, câu hỏi của Phạm Tiến là có ý gì? Y đề bạt Diệp Phàm lên làm Cục trưởng cục Giáo dục còn chưa đủ hay sao, còn muốn đề bạt thêm một người của y làm Phó giám đốc sở hay sao? Lòng tham không đáy, cẩn thận chết không kịp ngáp.
Hơn nữa Phạm Tiến đứng lên phát biểu ý kiến … tuy rằng Chương Quốc Vĩ tự xưng chính mình vì nhân vật số hai, nhưng nhân vật số hai vẫn mạnh hơn so với nhân vật số ba, y không muốn để bất cứ người nào đi quá giới hạn, y có chút không kiên nhẫn nói:
– Bí thư Phạm, chỉ tiêu Phó giám đốc sở cũng đã trải qua quá trình đối chiếu và chọn lựa tỉ mỉ mới cho ra kết luận, không thể dùng một từ cẩu thả như vậy để phủ định công việc của ban Tổ chức cán bộ, tôi cảm thấy hai đồng chí Vương Trường Viễn và Trương Hào Quang rất phù hợp với điều kiện đề bạt.
– Vấn đề chọn Phó giám đốc sở, tạm thời bỏ qua một bên, trước tiên thảo luận vấn đề bổ nhiệm mấy đồng chí khác.
Hạ Tưởng đứng giữa dàn xếp, liếc mắt nhìn Chương Quốc Vĩ và Phạm Tiến.
Chương Quốc Vĩ không có suy nghĩ nhiều, Phạm Tiến cũng cho rằng Bí thư Hạ nói bỏ qua một bên, là có ý để đó bàn luận sau, hai người trước sau đều bày tỏ thái độ đồng ý với phương án đều chỉnh.
Sau đó, Thường Công Trị cũng tỏ thái độ đồng ý với đề cử trên:
– Tôi không có ý kiến gì, các đồng chí đó đều là những cán bộ giỏi, cần phải gia tăng thêm trọng trách.
Chu Minh Hoành tự nhiên cũng tán thành ý kiến.
Sau đó liền một mạch, gần như không có ý kiến nào phản đối … ngoại trừ Trần Thiên Thu.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 11 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/12/2017 22:36 (GMT+7) |