Lý Đinh Sơn cười, cố ý làm Hạ Tưởng hứng thú,
– Vương Tiếu Mẫn và tôi đều giống nhau, tạm thời nghỉ công việc để hoàn thành việc học tập, ứng cử viên sáng giá cho vị trí Bí thư Thành ủy thành phố Đan Thành, nếu không nằm ngoài dự kiến thì chính là Trần Khiết Văn.
Trần Khiết Văn đảm nhiệm vị trí Bí thư Thành ủy thành phố Thiên Trạch đã hơn hai năm, điều chuyển đến Đan Thành thật bình thường. Kinh tế Đan Thành tốt hơn nhiều so với Thiên Trạch, với kinh nghiệm của Trần Khiết Văn hoàn toàn có thể thăng tiến dễ dàng.
Trước đây việc điều chuyển ngang của Trần Khiết Văn bị Tỉnh ủy từ chối, nhưng thực ra không phải vậy, với những gì bà đã làm cho thành phố Thiên Trạch, hơn nữa bà lại chủ động đề xuất điều chuyển, thông thường, bà sẽ được trực tiếp bố trí lên tỉnh làm việc.
Nhưng ở tỉnh vẫn cố ý sắp xếp bà đảm nhiệm vị trí Bí thư Thành ủy thành phố Đan Thành, điều đó chứng tỏ rằng Trần Khiết Văn quả thật có người đứng sau rất mạnh mẽ và cứng rắn.
Trần Khiết Văn điều đến đâu, Hạ Tưởng cũng không muốn quan tâm, chỉ cần bà rời khỏi Thiên Trạch đã là phúc của Thiên Trạch rồi. Dù sao thành phố Đan Thành có kinh tế vững, bà tiếp nhận vị trí Bí thư Thành ủy ở đó sẽ đi theo đường cũ để giữ gìn chứ sẽ không có thay đổi gì mới.
Lý Đinh Sơn gợi mở, chủ yếu nói đến ứng cử viên cho vị trí Bí thư Thành ủy thành phố Thủy Hằng, sẽ là ai…Trong đầu Hạ Tưởng lóe lên một ý tưởng, thốt ra:
– Trần Hải Phong.
– Quả nhiên bị anh đoán được.
Lý Đinh Sơn cười ha hả.
– Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh đảm nhiệm vị trí Bí thư Thành ủy thành phố Thủy Hằng, cũng không hẳn là một lựa chọn tốt, nhưng chủ tịch Tống sắp xếp như vậy, chắc chắn là có dụng ý.
Lý Đinh Sơn nói đến cái tên Tống Triêu Đô càng ngày càng ít đi, có thể thấy được cùng với việc địa vị chính trị được nâng cao, tình bạn học cũng được, tình đồng đội cũng tốt, tình bạn cótốt đẹp bao nhiêu đi nữa, cũng bị những quy củ chốn quan trường thay đổi.
Hiếm khi Lý Đinh Sơn kiểm tra hắn, Hạ Tưởng suy nghĩ, bỗng nhiên như nhận thức ra điều gì:
– Chủ tịch tỉnh Tống có khả năng sẽ rời tỉnh Yến?
– Khả năng rất lớn.
Lý Đinh Sơn nói một câu đầy thâm ý,
– Triêu Đô giấu chuyện này thật khéo, hôm qua trong lúc ăn cơm, anh ta dường như chỉ vô tình để lộ ra một câu như vậy, cũng không nói gì nhiều. Trung ương dường như không hài lòng lắm về bộ máy tỉnh Yến, phải điều chỉnh cho thích hợp một chút.
Bộ máy tỉnh Yến đối với Trung ương đã từng có khi nào vừa lòng đâu? Bộ máy tỉnh Yến quá đoàn kết, Trung ương không yên tâm. Hơi chút không đoàn kết cũng lo lắng. Chẳng phải làm khó Bí thư Tỉnh ủy và chủ tịch tỉnh Yến sao. Cho dù là thế hệ sau, Hạ Tưởng cũng nắm rất rõ, sau Cao Thành Tùng, Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh cũng điều động thường xuyên, không còn có một ai giống Cao Thành Tùng, làm quan ở tỉnh Yến đến hơn 10 năm.
Lịch sử vẫn luôn có một quán tính rất lớn, thời điểm này ở thế hệ sau, là Trịnh Thịnh đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh Yến, cũng chống lại tất cả các thế lực, cuối cùng thực hiện chỉnh hợp tài nguyên sắt thép, sau đó tự nhiên phóng khoáng quay người rời khỏi tỉnh Yến, đến đảm nhiệm nhân vật số một tại Khu tự trị Nội Nguyên. Hiện tại những công việc Tống Triêu Đô hoàn thành chính là sự nghiệp của Trịnh Thịnh ở đời sau, nhưng y chưa chắc có thể giống Trịnh Thịnh, xoay người có thể đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy.
Người đứng sau lưng Trịnh Thịnh là Tổng Bí thư, mà đứng sau Tống Triêu Đô lại là Thủ tướng, theo Hạ Tưởng suy đoán, Thủ tướng ra tay, nhiều lúc quá nhẹ nhàng, không bằng sự mạnh mẽ mà trực diện của thế lực gia tộc, cũng không như Tổng Bí thư, trong nhu có cương. Bởi vậy theo Hạ Tưởng phân tích, Tống Triêu Đô rời khỏi tỉnh Yến, không phải điều chuyển ngang chức chủ tịch tỉnh, mà có khả năng về Bộ đảm nhiểm chức Bộ trưởng, quá độ một chút.
Thực ra nếu nghĩ cẩn thận cũng có thể lý giải nguyên nhân vì sao Tống Triêu Đô phải rời tỉnh Yến, chỉnh hợp tài nguyên sắt thép đã đắc tội không ít người, chỉ riêng tỉnh Yên đã có không ít thành phố tỏ thái độ bất mãn, sự ra đi của Tống Triêu Đô, có thể hiểu được đó là cách Trung ương hóa giải sự tức giận của các thành phố phía dưới, cũng khiến cho công việc Phạm Duệ Hằng triển khai thuận lợi.
Tống Triêu Độ có nhiều công lao, quầng sáng rất thịnh, có dấu hiệu che đi ánh hào quang của Bí thư Tỉnh ủy Phạm Duệ Hằng, là một việc tuyệt đối không được cho phép xuất hiện trong chính trị. Còn nữa, càng có thể hiểu là một đòn phản công của thế lực gia tộc đối với Tống Triêu Độ.
Hạ Tưởng có ấn tượng khá tốt với Trần Hải Phong – phải nói đúng hơn là có ấn tượng không tồi với Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trần Hải Phong và Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh Trần Hải Phong – hơn nữa cảm thấy với lý lịch hiện tại của Trần Hải Phong, lại đảm nhiệm vị trí Bí thư Thành ủy thành phố Thủy Hằng, hơi vòng vo một chút. Nhưng hắn cũng biết rõ, một khi Chủ tịch tỉnh Tống đã sắp xếp như vậy, chắc chắn có thâm ý sâu sắc, cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Suy nghĩ sâu xa một chút, Hạ Tưởng liền cảm nhận được dụng ý của Trung ương, so với Tống Triêu Độ, Phạm Duệ Hằng cũng bảo thủ hơn, nhưng cũng nghe lời hơn, dĩ nhiên hi vọng sẽ khiến Phạm Duệ Hằng tiếp tục triển khai cục diện tại tỉnh Yến. Phạm Duệ Hằng đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy đã hơn một năm, đó là nền tảng để ổn định, thời điểm bắt đầu bắt tay vào bồi dưỡng lực lượng đã đến, Tống Triêu Độ rời tỉnh Yến có lợi cho Phạm Duệ Hằng điều chỉnh bộ máy lãnh đạo trên diện rộng.
Bởi vậy lần này mượn vấn đề ứng cử viên tham gia lớp huấn luyện thanh niên Trung ương, Phạm Duệ Hằng gióng trống khua chiêng làm ầm ĩ một hồi, bề ngoài coi như thua một ván, Tống Triêu Độ vừa bảo vệ được y, lại khiến Lý Đinh Sơn và Chu Duệ Nhạc tham gia lớp tập huấn thanh niên Trung ương, nhưng thực ra không hẳn vậy, Phạm Duệ Hằng cũng đạt được nhiều thứ, vừa nhân cơ hội hai Bí thư thành ủy Lý Đinh Sơn và Vương Tiếu Mẫntham dự lớp huấn luyện thanh niên Trung ương, liền tiến hành điều chỉnh bộ máy lãnh đạo của 12 thành phố ở tỉnh Yến.
Phạm Duệ Hằng cũng không đơn giản, trôi nổi nhiều ở chốn quan trường nên rất tinh anh, không ai so bì hơn kém với ai được, đều có tính toán của riêng mình, nhưng cuối cùng kết quả thế nào chỉ thời gian mới nói lên tất cả.
Xem ra, không bao lâu sau, khi Tống Triêu Độ dời đi, tỉnh Yến sẽ nghênh đón một cuộc cải tổ nhân sự lớn. Phạm Duệ Hằng không có quyền hạn điều chỉnh lãnh đạo chủ chốt thành phố Yến nhưng có quyền điều chỉnh nhân vật số một, số hai ở 12 thành phố phía dưới.
– Tôi nghĩ Chủ tịch tỉnh Tống trước khi đi sẽ cố gắng hết sức giúp cậu, Tiểu Hạ, làm tốt nhé, đừng làm cho tôi và Chủ tịch tỉnh Tống thất vọng.
Xét theo cấp bậc, Lý Đinh Sơn cùng cấp bậc với Hạ Tưởng, những lời này, Lý Đinh Sơn nói với thân phận là tiền bối.
Cú điện thoại của Lý Đinh Sơn khiến trong lòng Hạ Tưởng cảm thấy như mất mát gì đó, thế cục của Thiên Trạch sau khi Trần Khiết Văn đi, Tống Triêu Độ dời tỉnh Yến sẽ để lại một loạt di chứng về sau, điều này ảnh hưởng nhiều đến sự nghiệp của hắn, nếu nói không lo lắng thì là giả, người lớn nhất tại tỉnh Yến mà hắn dựa vào là Tống Triêu Độ, dù sao cũng khiến hắn cảm thấy không hốt hoảng, trong lòng kiên định.
Một khi Tống Triêu Độ rời khỏi tỉnh Yến, mất đi sự che chở của Chủ tịch tỉnh, con đường hắn đi sẽ thế nào đây?
Bỗng nhiên lại nghĩ tới Tống Nhất Phàm sắp đến Thiên Trạch, còn có Ngô Tài Dương có chuyện muốn tìm hắn, Thiên Trạch sau thời kỳ Trần Khiết Văn và tỉnh Yến sau thời kỳ Tống Triêu Độ, đoán chừng sẽ còn có một làn sóng gây bất ổn không lớn không nhỏ sẽ đến.
Vấn đề còn ở chỗ, nếu hắn không thể tiếp nhận chức vụ Bí thư Thành ủy thành phố Thiên Trạch, Tỉnh ủy sẽ phái ai tới thay cho Trần Khiết Văn? Sau khi tình hình ở Thiên Trạch vừa ổn định, nếu lại có một Bí thư Thành ủy dũng mãnh hiếu chiến đến, so với Trần Khiết Văn còn lợi hại hơn nhiều, thì việc thi hành biện pháp chính trị liệu có lại bị đi xuống?
Khó khăn, thật là khó khăn chồng chất khó khăn.
Những chuyện nên đến cũng sẽ phải đến, binh đến tướng chặn, thủy đến thổ ngập, Hạ Tưởng quyết định không suy nghĩ nữa, hắn cũng không phải là hạng người chuyên đi xâu xé, lại càng không phải loại cỏ không có bất cứ nền tảng nào, tuy rằng hắn từng là gốc cỏ, nhưng nay đã khác, gốc cỏ đó nay đã trưởng thành, đã thành một gốc cây nhỏ rồi.
Nhưng, cây đại thụ cao lớn trong tâm trí của hắn, còn một khoảng cách rất dài.
Ánh mắt lại nhìn đến mấy cô gái đẹp bên mình, hắn lại mỉm cười an ủi, chỉ sợ trong nước không có ai có được một những đội ngũ kinh tế lớp dưới toàn những người đẹp như hắn, càng quan trọng hơn là, hắn tin tưởng thực lực Liên Nhược Hạm, càng tin tưởng vào con mắt của Lý Thấm, hơn hết là tin tưởng sự phán đoán của bản thân. Sau khi hoàn thành kế hoạch kinh tế lớn này, không cần 100 lần lợi nhuận, chỉ cần 10 lần, đến lúc đó mấy chục tỷ đô la Mỹ đủ để hắn dựng một tòa núi cao hùng vĩ sau lưng mình. Cho dù đên lúc đó hắn không thành công ở lĩnh vực chính trị, nhưng có kinh tế vững vàng hắn cũng sẽ không bại.
Chung quy mới là cấp sở, muốn tự chủ nắm giữ vận mệnh của mình ít nhất phải là phó tỉnh trở lên mới có quyền lên tiếng, hiện tại tiền đồ hắn vẫn đang trong tay Tỉnh ủy, chính xác mà nói là trong tay Phạm Duệ Hằng, cũng may mối quan hệ giữa hắn và Phạm Duệ Hằng cũng không có gì bất ổn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 11 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/12/2017 22:36 (GMT+7) |