Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 10 » Phần 60

Quan Trường - Quyển 10

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 60

Hạ Tưởng vẫn ngồi yên không nhúc nhích. Tuy rằng hắn sớm có tâm lý chuẩn bị, nhưng vẫn giật mình sửng sốt, vốn nghe Hoa Tam Kỳ siêu phàm thoát tục, rất đẹp, nằm ngoài cả sức tưởng tượng, nhưng đột nhiên lại không mảnh vải che thân, giống như một tiên nữ cao cao tại thượng. Lúc đầu vốn chỉ có thể mong muốn mà không thể chạm vào, trong giây phút chủ động tiến đến ôm lấy, tuy có ý định, nhưng không có tình cảm mãnh liệt.

Huống hồ Hạ Tưởng rất rõ ràng, biết rõ là có âm mưu mà vẫn muốn bước đến, thân là đàn ông không thể kiểm soát được mình.

Lại nhìn Hoa Tam Kỳ, hai hàng lệ chảy xuống, rất u oán và đau buồn, khiến đàn ông trở nên mềm lòng muốn ôm cô để âu yếm vuốt ve.

Mặc dù Hạ Tưởng không dám tự tin nói rằng đã có nhiều cô gái qua tay mình, nhưng cũng từng chứng kiến giai nhân tuyệt sắc, Tào Thù Lê, Liên Nhược Hạm, Cổ Ngọc đều là những cô gái cao cấp, có khác là Vệ Tân, Nghiêm Tiểu Thì và Kim Ngân Mạt Lỵ cũng là vật quý trong số những phụ nữ. Ngay cả khi những người phụ nữ như vậy đều đã qua tay hắn, khi nhìn thấy cơ thể của Hoa Tam Kỳ, hắn không thể không thừa nhận rằng chỗ nào của Hoa Tam Kỳ cũng hoàn mỹ cả.

Gần như không thể chê được điểm gì.

Hơn nữa Hoa Tam Kỳ lại đang khóc, vẻ mặt khổ sở đáng thương chờ mong, cho dù là người đàn ông có ý chí sắt đá cũng khó giữ ý chí, thật đúng với một câu ngạn ngữ, anh hùng hụt hơi, nữ nhân tình dài.

Hạ Tưởng cũng nhất thời nhụt chí, cũng may, duy trì sự tỉnh táo và kiềm chế hỏi một câu:

– Cô biết tôi là ai?

– Không biết.

– Vậy cô chủ động hiến thân là can tâm tình nguyện hay có nỗi khổ nào khác?

– ….

Hoa Tam Kỳ không nói lời nào, ánh mắt né tránh, Hạ Tưởng đã rõ, đứng dậy đến trước mặt Hoa Tam Kỳ, xoay người ôm lấy cô cười ha hả.

– Một khắc xuân tiêu đáng ngàn vàng.

Mỹ nữ ở trong tay, trên người lại không có mảnh vải che thân, Hạ Tưởng cảm nhận được hương cơ thể nồng ấm. Trước mắt là khuôn ngực đầy đặn cuốn hút. Tay phải Hạ Tưởng đặt trên mông hoa tam kỳ, cảm giác mềm mại vô cùng. Bởi vì ở cự ly gần nên càng thấy rõ tướng mạo thanh lịch thoát tục của cô, hai mắt mở lớn, vừa ngượng ngùng vừa hoảng sợ, đúng là kích thích bản tính đàn ông, vốn dĩ hắn đang kiềm chế được, vừa nhìn thấy vậy, đột nhiên có khát vọng chinh phục.

Hoa Tam Kỳ chỉ nhìn Hạ Tưởng một lát, rồi nhắm chặt mắt, không dám mở ra nữa. Cô nghĩ trong tình huống này khó lòng thoát khỏi nam nhân này rồi, tuy rằng hắn khôi ngô tuấn tú, cách nói năng có học, nhưng dù sao cũng chỉ là một người đàn ông xa lạ, vừa nghĩ tới việc thân thể mình sắp bị chà đạp, cô liền khóc như mưa.

Cứ nghĩ rằng người đàn ông đó ôm cô đem lên giường, nhưng không, không phải lên giường mà đem cô đến sau tấm bình phong, lấy quần áo phủ lên người cô, để cô ngồi xuống mới nhỏ giọng hỏi:

– Tôi sẽ không làm như vậy với cô, nhưng có điều cô phải nói thật với tôi. Nếu lời nói khiến tôi cảm động, thậm chí tôi còn có thể cứu cô ra khỏi hoa uyển.

Hoa Tam Kỳ mở to hai mắt nhìn Hạ Tưởng, ánh mắt chợt lóe lên, mới chú ý tới chỗ hai người đang ngồi cách giường mấy mét, vừa đủ tránh được tầm kiểm soát của camera, cô liền hiểu người đối diện là một tay lành nghề.

Hạ Tưởng cũng không phải tài giỏi trong việc lén quay hình, mà là vì vụ việc của Ngưu Chí Cường lại rất rõ về vấn đề này, một số nơi hội sở cao cấp, đều có gắn camera, khiến người ta không khó lòng đề phòng, sở dĩ Vương Sắc Vi thành thạo giữa các quan lớn quyền quý, bởi vì cô nắm trong tay nhược điểm của nhiều người. Dĩ nhiên, cùng ở giới đại gia nên trong lòng đều biết rõ ràng, mọi người phải biết nắm điểm yếu của nhau, mới có thể chung sống hòa bình cùng nhau.

Hơn nữa Hạ Tưởng học về xây dựng, xem cách bố trí phòng và ngọn đèn liền biết có gắn camera và điểm nào là góc chết.

– Tôi không tin anh.

Hoa Tam Kỳ bình tĩnh lại, cúi đầu nhìn thấy trên cơ thể mình tuy đã khoác áo nhưng vẫn rất gần người đàn ông đó, mặt vẫn đỏ bừng, không dám nhìn Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng cười ha hả:

– Không có cách nào, chỉ có thể làm vậy mới để cho người khác tin rằng giữa chúng ta đã xảy ra chuyện gì đó. Cô phải tin tôi vô điều kiện, không có lựa chọn khác.

– Tôi tin anh là người tốt, ít nhất không làm gì đối với tôi. Tôi chỉ không tin vào năng lực của anh mà thôi.

Giọng nói Hoa Tam Kỳ thật nhẹ, âm thanh tự nhiên tựa như nữ hoàng ca nhạc Thiên Vương.

– Tôi là Hạ Tưởng, là Thị trưởng thành phố Thiên Trạch.

Hạ Tưởng không tin Hoa Tam Kỳ không biết thân phận của hắn, hắn có thể nhận thấy điều đó trong ánh mắt của cô, chắc chắn cô biết hắn là ai, chỉ có điều không nói ra vì cô đã nhận được lệnh.

Nếu không nhận được lệnh, thì chỉ nói mấy câu cô đã chủ động hiến thân sao? Hạ Tưởng tự thấy mình không tuyệt vời đến nỗi để một cô gái vừa gặp đã có quyết định nhanh như vậy, e rằng trên thế giới không có nổi một người đàn ông có thể làm nên điều đó.

Cho dù Hoa Tam Kỳ có thật là còn trinh nguyên, thật sự giữ thân như ngọc, giữ được thân, nhưng gặp nhiều những người đàn ông cứ hình hình sắc sắc rồi, cũng không giữ nổi sự ngây thơ, đừng thấy cô ta khóc khi gặp hắn, thực ra là đang có âm mưu.

Quả nhiên sau khi Hạ Tưởng tự giới thiệu, Hoa Tam Kỳ ngây người nhìn Hạ Tưởng một lúc rồi mới nói:

– Anh quả là một người lập dị, không sợ thông tin này truyền ra ngoài thì uy tín sẽ bị mất sao.

– Vấn đề một nam một nữ quan hệ, đối với một Thị trưởng tôi chỉ có lo lắng chút ít. Họ bắt cô làm vật hi sinh, tôi lại không xem cô như một cô gái có thể tùy tiện ức hiếp, tôi hỏi lại một lần, cô có tin tôi không?

Hoa Tam Kỳ lại khóc:

– Tôi còn có lựa chọn sao? Tin anh thì thế nào mà không tin thì thế nào?

– Tin tưởng tôi, cô có thể bảo toàn thân mình, còn có thể thoát khỏi hoa uyển. Không tin tôi, cô tiếp tục ở lại hoa uyển, đợi lát nữa có người đàn ông sẽ đến đùa cợt với cô. Sự nguyên vẹn mà cô giữ gìn để phục vụ anh ta mà thôi.

Hoa Tam Kỳ không trả lời vần đề của Hạ Tưởng, lại hỏi ngược một câu:

– Vây anh có tin tôi là trinh nữ không?

– Tin, tôi tin cô còn nguyên vẹn.

Hạ Tưởng khẳng định, theo kinh nghiệm từng trải hắn có thể đoán được điều này, Hoa Tam Kỳ không thể là trinh nữ giả, tinh khiết tự nhiên. Điều cảm nhận này chỉ trong lòng Hạ Tưởng hiểu rõ, không nói ra được.

– Cảm ơn anh.

Hoa Tam Kỳ có vẻ thuận theo, thái độ vô cùng thẹn thùng, nói thật, sự hoảng sợ kết hợp với vẻ ngượng ngùng của cô quả khiến huyết mạch người ta sôi sục, sau khi gặp Tiếu Giai, Hạ Tưởng mới gặp được người thứ hai quyến rũ như vậy.

– Không cần cảm ơn tôi, tôi giúp cô vì cô có tác dụng với tôi, tôi sẽ không giúp cô vô điều kiện đâu.

Hạ Tưởng chứng tỏ mình không bị Hoa Tam Kỳ mê hoặc, Hoa Tam Kỳ hiểu tâm lý đàn ông, hoặc là lấy sắc đẹp để dụ dỗ, hoặc là dùng sự mảnh mai thu hút tình cảm, hắn mới không bị mắc mưu, trực tiếp chỉ rõ lợi và hại.

Giống như Hạ Tưởng đoán, Hoa Tam Kỳ chẳng những không cảm thấy xấu hổ, ngược lại còn thả lỏng. Cũng là cô tới nghênh đón khách, tất cả đều là theo nhu cầu, liên quan tới lợi ích mỗi bên, cô không tin có người giúp cô vô điều kiện. Hạ Tưởng đề xuất trao đổi điều kiện, cô mới thoải mái, liền thả lỏng cơ thể đứng lên, mới ý thức được trên người cô chỉ khoác tấm áo mỏng, thật ra so với sự trần truồng chẳng khác gì nhau.

Nhất là nửa dưới hoàn toàn không mặc gì, hai chân vừa dài vừa trắng, còn có một bộ phận ẩn hiện, toàn bộ đều lộ hết ra. Cũng may, Hạ Tưởng ăn mặc chỉnh tề, ánh mắt cũng không để ý tới, khiến cô an tâm không ít.

Tuy nhiên bàn tay Hạ Tưởng không biết do cố ý hay không vẫn đặt trên đùi cô, khiến cô rất khó hiểu và khó chịu.

– Tôi…

Hoa Tam Kỳ đắn đo chốc lát cuối cùng đánh bạo hỏi:

– Cần tôi làm gì? Ngoại trừ, ngoại trừ việc đó ra…

– Sẽ không phải là thân thể cô.

Hạ Tưởng thẳng thắn nói để cô an tâm:

– Tôi cần cô làm ba việc, cô phải đồng ý tôi mới giúp cô rời khỏi hoa uyển.

– Anh, tại sao anh lại biết tôi không muốn ở hoa uyển?

Hoa Tam Kỳ vẫn chưa tin lắm ở Hạ Tưởng:

– Bằng cách nào tôi tin được anh, không phải mới ra hang hổ lại vào hang cọp chứ?

Hạ Tưởng khẽ mỉm cười, xoa nhẹ bàn tay trên đùi cô nói:

– Tôi như thế nào biết rõ về cô, cô cũng không nên hỏi nhiều, hơn nữa hiện tại cô đang trong tay tôi cơ mà.

Hoa Tam Kỳ muốn trốn tránh cũng không thoát, mặt đỏ bừng, thân co lại, cúi đầu trước ngực và khóc.

Hạ Tưởng không khuyên cô mà kiên nhẫn chờ đợi. Đợi vài phút sau Hoa Tam Kỳ ngẩng đầu nói:

– Được, tôi tin anh một lần, lấy thân mình đặt cược. Thắng thì ra khỏi hoa uyển. Thua coi như đó là số của mình. Anh nói đi, tôi phải làm gì bây giờ?

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 10 tại nguồn: http://truyensextv.com/quan-truong-quyen-10-full/

Đang hưởng thụ sự matxa cao cấp, Từ Tử Kỳ nhận được điện thoại, y ra hiệu cho cô gái đang phục vụ hãy im lặng rồi nghe điện thoại.

Trong điện thoại truyền đến âm thanh trầm:

– Từ Tử Kỳ, Hạ Tưởng đã xong việc, khả năng sẽ ra ngay, anh chuẩn bị đi.

Từ Tử Kỳ sửng sốt, xong việc rồi ư? Bỗng ý thức được điều gì:

– A, các anh theo dõi Thị trưởng Hạ? Có phải đã làm việc gì lén lút?

– Ha ha, không phải là theo dõi, mà vì sự an toàn của lãnh đạo mà thôi, đề phòng chẳng may có việc gì. Được rồi, đừng nghĩ nhiều, Thị trưởng Hạ là lãnh đạo, chúng ta cần kính trọng lãnh đạo. Nhanh lên, đừng để lãnh đạo chờ cậu.

Từ Tử Kỳ giật mình tỉnh hẳn, ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, không xong rồi, có phải Thị trưởng Hạ đã bị người khác lén chụp ảnh hay quay camera, tàn rồi, nếu điều đó xảy ra chẳng phải y thành đầu sỏ gây chuyện sao? Chẳng lẽ, y bị người lợi dụng.

Không kịp nghĩ nhiều, y vội vàng mặc quần áo, ra đại sảnh chờ Thị trưởng Hạ, trong lòng cảm thấy bất ổn khó chịu vô cùng, làm sao bây giờ, làm thế nào mới được đây?

Vừa ngẩng đầu, Thị trưởng Hạ đến với vẻ mặt tươi cười, không có biểu hiện gì bất thường, hắn còn vui vẻ vỗ vai Từ Tử Kỳ nói:

– Đi, Tử Kỳ, hoa uyển hoa cỏ tươi tốt, quả là nơi tốt để thư giãn.

Trên đường Từ Tử Kỳ vẫn thẫn thờ, do dự cuối cùng mới mở miệng:

– Thị trưởng Hạ, tôi sai rồi…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 25/11/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 19
Lúc đêm khuya, một chiếc máy bay bay trên không, xuyên qua màn đêm dày đặc, xuyên qua mây mà đi, bay khỏi Dương Thành Khi Hạ Tưởng và Đường Thiên Vân rời khỏi Tỉnh ủy, cũng không mấy người biết, hai người ngồi chuyến bay Hồng Nhãn, lại không phải ngồi khoang hạng nhất, nhân viên trên máy bay...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Dương Thần – Quyển 3
Chị Nhược Khê... Trinh Tú!? Nhìn thấy hai người con gái vừa nhìn thấy nhau đã gọi tên của nhau, Dương Thần mím môi, nhìn hai bên rồi hỏi: Hai người biết nhau? Trinh Tú sắc mặt hơi tái, cười miễn cưỡng: Đã lâu không gặp, chị Nhược Khê. Lâm Nhược Khê lúc đầu kinh ngạc, sau lấy lại bình tĩnh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Vĩnh Hằng – Quyển 1
Chuyện này xảy ra quá nhanh, chỉ trong điện quang hỏa thạch, ba tên tộc nhân Ngưng Khí tầng tám của Lạc Trần gia tộc đã lập tức tử vong một người, hai người khác hít vào một hơi, nhưng giờ phút này không kịp nghĩ nhiều, thẳng tới Bạch Tiểu Thuần. Khóe miệng Bạch Tiểu Thuần tràn ra máu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân