Truyện sex ở trang web truyensextv99.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv99.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv99.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Nhật ký chinh phục mẹ và dì » Phần 4

Nhật ký chinh phục mẹ và dì - Tác giả Cửu Long Di Quan


Update Phần 15

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv99.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 4: Chị Diễm My

Đập vào mắt vẫn là mấy cái kệ sách cũ kỹ, đen bóng. Không khí thoang thoảng mùi bụi bặm quyện với mùi giấy cũ. Cái mùi này không hề gây khó chịu, ngược lại còn có tác dụng an thần, giúp tôi vừa bước vào đã lập tức rũ bỏ được tâm trạng hơi bất an vì tiếng ồn ào ngoài phố.

Tôi nhìn về phía quầy, định qua khe hở giữa đống sách để tìm kiếm bóng dáng quen thuộc thì phát hiện đống sách chất cao như núi trên quầy đã được dọn đi. Một cô gái tóc xõa đang gục mặt trên bàn, nghiêng đầu nhìn tôi, trong mắt dường như có một tia vui mừng?

“Chào…”

Thấy cô ấy cứ nhìn mình chằm chằm, tôi cảm thấy không khí hơi ngượng ngùng, bèn chủ động chào một tiếng rồi đi thẳng đến góc tôi giấu sách hôm trước. Cô gái khẽ đổi tư thế, áp má bên kia lên cánh tay trắng ngần. Theo cử động của cô, một lọn tóc rủ xuống, vắt chéo qua sống mũi. Cô gái nhìn theo bóng lưng tôi đang vội vã đi về góc phòng, vẻ mặt đầy suy tư, sau đó chau mày lại, có vẻ đang đấu tranh tư tưởng, đến cả người cũng gồng lên. Cuối cùng, dường như cô gái đã đưa ra một quyết định nào đó. Hù~ Cô khẽ thở ra một hơi, hai tay chống lên mặt quầy từ từ đứng dậy…

Còn tôi ở trong phòng thì không hề để ý đến hành động của cô gái. Lúc này, tôi đang sốt sắng bới tung đống sách.

“Đâu rồi? Đâu mất rồi? Rõ ràng hôm qua mình để ở đây mà?”

Động tác của tôi ngày càng gấp gáp, tâm trạng cũng dần chìm xuống đáy vực… cuốn Ngự Nữ Tâm Kinh đã biến mất.

“Chẳng lẽ bị ai nhanh tay hớt mất rồi? Chết tiệt! Sao trước đây không ai thèm ngó ngàng tới, mình vừa đến là đã bị người khác lấy đi. Biết thế hôm qua mang nó về luôn cho rồi.”

Tôi nghiến răng, siết chặt hai nắm đấm.

“Này, có phải em đang tìm cuốn này không?”

Một giọng nói trong trẻo kéo tôi ra khỏi cơn tức giận. Tôi quay đầu lại, không biết từ lúc nào cô gái đã đứng sau lưng tôi. Chị ấy cầm một cuốn sách huơ huơ trước mặt tôi, cái bìa màu vàng quen thuộc! Thứ chị ấy đang cầm chính là cuốn Ngự Nữ Tâm Kinh mà tôi đang tìm.

Tôi kích động đưa tay ra định chộp lấy cuốn sách, không ngờ cô gái khẽ nghiêng người một cái, vòng eo thon thả lướt qua tay tôi, xoay một vòng né được.

“Này, chị giúp em tìm được sách rồi, em cứ thế lấy đi thôi à?”

Trong mắt cô gái lóe lên một tia ranh mãnh.

“Cảm ơn chị.”

Người xưa có câu “Dưới mái hiên nhà người, quân tử ngại gì không cúi đầu”. Tôi hết cách, đành phải vội vàng cảm ơn.

“Đây, cho em này.”

Cô gái gật đầu hài lòng, đưa sách cho tôi.

“Vốn là do chị tự giấu mà, chị còn làm như ban ơn…”

Tôi nhận lấy sách, hơi không phục nói nhỏ.

“Em!”

Cô gái hơi tức giận, hai tay chống nạnh, mắt trợn tròn, người hơi cúi về phía trước như sắp bùng nổ.

“Hừ!”

Sau đó, chị ấy lại khoanh tay trước ngực, đi vòng quanh tôi, vừa đi vừa nheo mắt đánh giá tôi từ trên xuống dưới, như thể đang thẩm định một món đồ nào đó.

“Chị, chị làm gì thế? Chị đừng có làm bậy nhé, chị mà làm bậy là em la lên đấy!”

Tôi ôm chặt cuốn sách trước ngực, vẻ mặt hoảng hốt nhìn chị ấy. Với kinh nghiệm tiếp xúc thân mật với phụ nữ nhiều năm của mình, hình như cô gái này có ý đồ không tốt với tôi. Tôi nhìn quanh, phát hiện hôm nay trong hiệu sách ngoài tôi và chị ấy ra không có ai khác, lòng tôi thắt lại. Không ngờ tôi, Quốc Hào, bôn ba nam bắc, chơi gái không đến mấy chục cũng phải hơn chục đứa, lẽ nào hôm nay lại phải mất đời trai ở đây sao? Lòng tôi tuyệt vọng vô cùng.

Phụt! Cô gái thấy cái giọng điệu và vẻ mặt hoảng sợ của tôi thì không nhịn được cười phá lên. Nụ cười của chị ấy đẹp không tì vết như đóa hoa nở giữa mùa xuân, khiến tôi nhất thời ngẩn người.

“Nhìn cái bộ dạng nhát gan của em kìa. Chà, không ngờ em tuổi còn nhỏ mà không học cái tốt, lại đi đọc loại sách đó. Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong. Hóa ra em không chỉ là một tên dê con, mà còn là một thằng nhát cáy nữa,” cô gái vừa đi qua đi lại vừa mỉa mai tôi.

Nghe chị ấy nói, mặt tôi đỏ bừng. Xem ra chị ấy đã đọc cuốn sách này rồi, nhưng có vẻ chỉ xem qua loa, tưởng là sách heo nên không xem kỹ.

“Em, em xem thì đã sao? Chị không xem à? Chị mới là đồ dê xồm ấy, lúc nãy còn nhìn em chằm chằm, có phải có ý đồ gì không trong sáng với em không?”

Trời ạ, ra đường tôi có bao giờ chịu thiệt trước con gái thế này đâu? Nếu chuyện này mà nhịn được thì sau này tôi còn mặt mũi nào nữa? Tôi lập tức phản bác kịch liệt, nói về khoản mồm mép thì tôi chưa ngán ai bao giờ.

“Xì! Cái bộ dạng nhát gan của em mà chị thèm có ý đồ à? Em tưởng chị bị mù hay sao mà đi thích em?”

“Còn không dám nhận. Ở đây có bao nhiêu là sách heo, chị lại là người trông quán, em đoán chị ở nhà đã đọc không biết bao nhiêu cuốn rồi. Chẳng trách lần trước vào thấy chị chất sách trên quầy cao như vậy, còn ra vẻ nghiêm túc đọc gì đó, hóa ra là đang đọc sách heo!”

“Em, em, em, em nói bậy! Đặt điều vu khống!”

Mặt cô gái đỏ bừng, run rẩy giơ ngón tay chỉ vào tôi, thở hổn hển đến nói không ra lời.

“Ố la la, đỏ mặt rồi kìa, xem ra bị em nói trúng tim đen rồi. Thú nhận đi, có phải đọc tiểu thuyết nhiều quá thấy không đủ đô nên mới để ý đến anh chàng đẹp trai này không? Chị chắc chắn là định nhân lúc hôm nay quán không có ai để làm gì em đúng không?” Trước đây tôi từng nghe bạn gái mình nói rằng thực ra con gái còn dê hơn con trai, đôi khi còn tò mò về mấy chuyện đó hơn cả con trai.

Thấy chị ấy cúi đầu không nói gì, tôi định thừa thắng xông lên. Dám trêu chọc, chế nhạo tôi lúc trước, bây giờ không đập chó rơi xuống nước không phải là phong cách của tôi.

“Đại gia đây thấy cô em cũng có vài phần nhan sắc, nếu em thật sự muốn đại gia đây thì đại gia sẽ miễn cưỡng chiều em một lần vậy.”

Tôi làm vẻ mặt dâm đãng, lời nói ra nghe khá hài hước.

“A, chị giết em!”

Ai ngờ cô gái đột nhiên siết chặt nắm đấm, nhanh như chớp đấm vào vai tôi một cái. Vốn dĩ ở độ tuổi này con gái phát triển nhanh hơn con trai, chưa kể chị ấy còn lớn hơn tôi vài tuổi, lại còn đang trong trạng thái cực kỳ tức giận. Cú đấm bất ngờ đó làm tôi lảo đảo.

“Ái da, nữ ma đầu, chuyện bại lộ rồi định giết người diệt khẩu à?”

Tôi kêu lên một tiếng quái dị, vai đau rát. Con nhóc này trông gầy gầy mà khỏe phết, dù thể trạng của tôi có khỏe hơn bạn bè đồng trang lứa một chút cũng không chịu nổi.

Tôi luồn lách như một con lươn giữa mấy kệ sách để chạy trốn, còn nữ ma đầu kia thì cứ đuổi theo tôi không tha. Cái bộ dạng nghiến răng nghiến lợi đó như thể muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy.

“A!”

Đang lúc tôi cắm đầu chạy thì đột nhiên nghe thấy một tiếng la thất thanh bên tai, ngay sau đó là tiếng đồ vật đổ sập ầm ầm. Tôi quay đầu lại thì thấy sau lưng đã bụi bay mù mịt.

Tôi bịt mũi đi tới, dùng tay quạt bớt lớp bụi mù mịt thì phát hiện nữ ma đầu đã biến mất, mà bên cạnh kệ sách lại tự dưng có thêm một đống sách lớn. Xem ra là trong lúc đuổi theo, chị ấy đã va vào kệ sách và bị sách đổ xuống đè lên.

“Con nhóc này trông không được thông minh cho lắm.”

Tôi lẩm bẩm, nhưng tay chân không hề rảnh rỗi, vội vàng tiến lên bới đống sách cũ nát để cứu người ra, hy vọng chị ấy không bị đập thành ngốc.

Bới được vài cái đã lôi ra được một cái đầu tròn vo, trông khá dễ thương, không phải nữ quái thì là ai. Tôi và chị ấy bốn mắt nhìn nhau. Sau khi lắc đầu nhìn rõ là tôi, vẻ mặt nữ quái lập tức trở nên hung dữ.

“Thằng dê con, thằng nhát cáy, có giỏi thì đừng chạy, xem chị xử lý em thế nào!”

Chị ấy gầm lên, lắc đầu như con lật đật, cố gắng bò ra khỏi đống sách để xử tôi.

Thấy chị ta còn già mồm, tôi ngồi phịch xuống trước mặt chị ta, châm chọc.

“Đây, ông đây không chấp, không chạy nữa, chờ chị đến đánh em đây.”

Nữ quái giãy giụa vài cái, thấy không thể nào thoát ra được, đột nhiên ngừng lại, sụt sịt mũi rồi khóc nức nở như mưa.

“Oa~ thằng dê con bắt nạt chị, có giỏi thì đừng chạy, đợi ông nội chị về bắt được em đánh chết em, dám bắt nạt chị, oa~ oa~”

Trời ạ, đến nước này rồi mà còn không quên đòi đánh tôi. Nhưng hình như tôi cũng hơi quá đáng thật. Tôi bất lực gãi đầu.

“Giờ em cứu chị ra nhé, lát nữa chị đừng đánh em nữa được không?”

Tôi vừa bới sách vừa nghĩ, cứ để người ta bị đè thế này cũng không phải là cách.

“Ai cần em cứu, đồ dê con, em đừng có đụng vào chị!”

“Rồi rồi, em là dê con được chưa, chị ra ngoài trước rồi nói sau.”

Con nhóc này đến lúc này rồi mà còn cứng miệng. Nhưng tôi cũng không vì lời chị ta mà dừng lại, cứ từ từ bới chị ta ra.

Chẳng mấy chốc, chị ta đã mếu máo đứng dậy, dụi dụi mắt, phủi phủi quần áo. Đột nhiên, chị ta một tay nắm lấy tay tôi, cảm giác lành lạnh khiến lòng tôi xao xuyến.

“Lấy thân báo đáp thì không cần đâu, nếu muốn cảm ơn thì chị cứ…”

Tôi thấy chị ta từ từ ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt trắng nõn còn vương hai vệt nước mắt chưa khô, trông chị có vẻ đáng thương như một cô bé nhỏ, rồi tôi thấy chị ta từ từ giơ tay phải lên.

“Bốp! Bốp! Bốp…”

Trong phòng lại vang lên một trận quyền đấm cước đá, tiếng động lớn đến mức át cả tiếng ồn ào từ ngoài đường vọng vào.

“Thế này chị hài lòng chưa?”

Tôi ngồi bệt dưới đất, mặt mũi bầm dập, bất lực nhìn cô gái đang ngồi vắt chéo chân trước mặt mình. Đôi chân dài thon thả trong lớp tất trắng của cô gái khẽ rung rung, cho thấy tâm trạng của chủ nhân nó lúc này đang cực kỳ sảng khoái.

“Chà, cũng tạm được, chỉ là vừa rồi vận động hơi nhiều, phải nghỉ ngơi cho lại sức,” cô gái vươn vai, ưỡn tấm thân lười biếng, mảnh khảnh ra sau, đắc ý nói.

“Vâng vâng, nữ quái, chị cứ nghỉ ngơi cho khỏe, đã hả giận chưa ạ? Nếu chưa thì lát nữa nghỉ xong em cho chị đánh thêm trận nữa.”

Tôi ai oán nói, trông như một cô vợ bé bị bắt nạt.

“Nữ quái gì chứ! Chị nói cho em biết, chị tên là Diễm My, chị lớn hơn em, sau này em phải gọi chị là chị, hiểu chưa? Em… trai… à?”

Qua cuộc nói chuyện lúc nãy, Diễm My đã biết tôi và chị ấy học cùng trường. Chị ấy ưỡn người, ngẩng cao đầu, để lộ chiếc cổ thon dài, trắng ngần như cổ thiên nga, ra vẻ một nữ hoàng cao ngạo ngồi trước mặt tôi.

“Rồi rồi, chị My, chị không sao nữa chứ ạ? Không sao nữa thì em đi đây.”

Tôi không muốn dây dưa thêm nữa, ra vẻ muốn đứng dậy đi về.

“Này! Này! Em vội đi đâu thế?”

“Chị còn có việc gì à?”

Tôi nghiêng đầu nhìn chị ấy, không biết cô nàng này lại đang tính kế gì đây.

“Em… em có thể giúp chị một việc được không?” Diễm My xoa xoa tay, hơi ngại ngùng nói.

“Giúp? Tại sao em phải giúp chị? Chị vừa mới đánh em một trận đấy, em không bắt chị bồi thường tiền thuốc men là may rồi, chị còn muốn em giúp à?”

“He he,” Diễm My cười gượng.

“Lúc nãy đang tức quá, không kìm được. Thế này đi, em đồng ý giúp chị việc này, cuốn sách kia chị tặng em luôn, hơn nữa sau này sách ở đây em cứ xem thoải mái, được không?”

Nói xong, chị ấy mở to mắt, làm ra vẻ dễ thương nhìn tôi đầy mong đợi.

Dù là người từng trải như tôi cũng hơi không cầm lòng được trước vẻ giả vờ trong sáng, đáng yêu này của Diễm My. Tuy thân hình chị ấy không đầy đặn như dì tôi, nhưng cũng rất cân đối, đôi mắt hạnh đào mỗi lần chớp mắt đều như muốn câu hồn người khác, khiến người ta chỉ muốn lột phăng chiếc váy trắng của chị, gỡ bỏ lớp ngụy trang trong sáng đó để thưởng thức cho đã.

Tuy trong lòng đã sóng cuộn trào dâng, nhưng bề ngoài tôi vẫn giữ vẻ bình tĩnh.

“Thôi được, chị có yêu cầu gì thì nói đi, đừng quá đáng quá là được.”

Tôi xua tay, tỏ vẻ khá rộng lượng.

“Bây giờ thì tạm thời chưa cần, lúc nào cần thì em qua đây nhé.”

Thấy tôi đồng ý, Diễm My nhìn tôi một cách phấn khích, như một con sư tử đói đang nhìn chằm chằm vào con mồi của mình.

“Em đi trước đây.”

Bị chị ấy nhìn chằm chằm làm tôi hơi rợn tóc gáy, tôi nóng lòng muốn rời đi.

Đột nhiên, ánh mắt tôi lướt qua chân chị ấy, tôi phát hiện trên đầu gối có vài vết xước rõ ràng, máu đang rỉ ra. Con nhóc ngốc nghếch này phấn khích quá chắc cũng không để ý.

“Chân chị bị thương rồi, ngồi yên đấy đừng động đậy, em đi mua thuốc cho chị.”

Nói xong, tôi nhanh chóng ra ngoài, để lại Diễm My ngồi một mình.

Một lúc sau chị ấy mới phản ứng lại, tay phải nắm lấy tà váy kéo lên, cặp đùi trắng nõn như quả trứng bóc vỏ lộ ra, mịn màng vô cùng. Chỉ có điều, ở gần đầu gối có vài vết xước rớm máu rất rõ, chắc là lúc nãy ngã đã cọ vào thứ gì đó.

Ra ngoài, tôi mở bản đồ tìm hiệu thuốc. May mà bây giờ số lượng hiệu thuốc cũng nhiều như cửa hàng tiện lợi, cách vài trăm mét lại có một cái. Tôi theo chỉ dẫn trên bản đồ, co giò chạy đi…

Chẳng mấy chốc, tôi đã quay lại cửa hàng, tay cầm I – ốt, tăm bông, thuốc kháng viêm các thứ. Bình thường tôi cũng ít khi đến hiệu thuốc, bị thương hay cảm cúm đều do mẹ là y tá trưởng xin xò chữa cho, nên lần này mua thuốc, tôi vào thẳng hiệu thuốc trình bày tình hình rồi mua hết loại đắt nhất là xong.

Vào cửa hàng, tôi thấy Diễm My đang ngồi trên ghế bên cạnh quầy, vắt chân, hơi vén tà váy để lộ vết thương, làn da trắng mịn, mỡ màng xung quanh vết thương làm tôi tim đập loạn xạ. Lúc này vết thương đã bắt đầu khô lại, nhưng xử lý lại một chút vẫn tốt hơn, nếu để lại sẹo thì không đẹp.

“Hay là để em giúp chị xử lý nhé?” Tôi đặt thuốc lên quầy, cười gian nói.

“Được thôi, em làm đi,” Diễm My mặt hơi đỏ, nói. Rồi chị ấy lại cúi đầu, nói nhỏ: “Coi như là phần thưởng cho em trước khi nhờ em giúp.”

“Thật… thật á?”

Tôi suýt nữa tưởng mình nghe nhầm, nhưng thấy chị ấy mở to mắt nhìn mình, xem ra lúc nãy tôi không hề nghe lầm.

“Em có làm không? Em không làm thì chị tự làm đấy!”

Thấy tôi còn do dự, Diễm My ra vẻ muốn tự mình bôi thuốc.

“Để em, để em, bà cô của em ơi, chị cứ ngồi yên đấy, để em hầu hạ chị.”

Đùa à, cơ hội tốt như vậy sao tôi có thể dễ dàng bỏ qua được.

Tôi luống cuống bóc vỏ thuốc, một tay cầm I – ốt, một tay cầm tăm bông, quỳ một gối bên cạnh Diễm My như một hiệp sĩ bái kiến nữ hoàng. Lúc này chị ấy ngồi ngay ngắn, hai chân bắt chéo, chân bị thương đặt trước mặt tôi. Tuy mặc chiếc váy hoa văn trắng tượng trưng cho sự trong sáng, nhưng cặp chân mày lá liễu hơi cao ngạo và sự chênh lệch chiều cao giữa tôi và chị ấy khiến chị ấy trông như một nữ hoàng nhỏ kiêu kỳ, đáng yêu chưa từng trải sự đời.

“Phù~ phù~ phù~”

Tay tôi cầm chiếc tăm bông thấm I – ốt ngày càng tiến lại gần cặp đùi trắng nõn có vết máu kia, tim tôi cũng theo đó mà đập ngày càng nhanh, hơi thở cũng trở nên gấp gáp.

Khi người tôi càng sát lại gần, tôi đã có thể ngửi thấy mùi hương thanh khiết trên người Diễm My, đó là một mùi hương nhẹ nhàng, tựa như bạc hà. Mùi hương đó tỏa ra từ cổ áo, tay áo và đôi chân ngọc ngà trong lớp tất trắng của chị ấy, quyện vào nhau trong không khí như một con bướm bay lượn trước mặt tôi rồi chui vào mũi, hương thơm trong lành xộc thẳng lên não, như thể đã làm tổ trong đầu tôi, mãi không chịu tan đi.

10cm, 5cm, 3cm, đột nhiên tay tôi đang giơ lên dừng lại, sau đó tôi lại nghiến răng, đưa tăm bông tới trước, chạm vào vết thương trên đùi Diễm My.

“Ưm~” Diễm My rên khẽ một tiếng, hai tay khẽ siết chặt tà váy, đôi chân dài mang tất trắng cũng co lại. Bắp chân non mềm dưới sức ép hơi phồng lên, làm căng lớp tất trắng, để lộ ra màu da thịt nhàn nhạt.

“Đau không?”

Tôi nhẹ giọng hỏi, động tác bôi thuốc cũng chậm lại, nhẹ nhàng hết mức có thể.

“Cũng… cũng được, em cứ tiếp tục đi, đừng dừng lại.”

Diễm My khẽ nhắm mắt, nhẹ nhàng cắn môi dưới, cặp chân mày lá liễu cũng nhíu chặt lại, cố gắng chịu đựng cơn đau từ đùi truyền đến.

Soạt, soạt soạt…

Đó là tiếng tăm bông ma sát trên làn da non mềm của Diễm My. Dưới sự kiểm soát của tôi, tăm bông từ từ, nhịp nhàng lướt trên làn da mịn màng, như một bàn tay đang vuốt ve cơ thể yêu kiều của người tình.

Thời gian lúc này như ngừng lại. Trong một hiệu sách cũ kỹ, cổ điển, một thiếu nữ đang níu chặt chiếc váy trắng, ngồi ngay ngắn bên quầy, chau mày, hai má ửng hồng, môi khẽ mím, nhẹ nhàng ngẩng cao chiếc cổ thiên nga, cặp vú vừa tay không ngừng phập phồng, cho thấy trái tim đang xao động của chị.

Bên cạnh thiếu nữ, một thiếu niên trông nhỏ hơn chị một chút đang quỳ gối, tay cầm tăm bông cẩn thận bôi thuốc lên chân của chị, như thể đang lau bụi cho một tác phẩm nghệ thuật mà mình yêu quý.

“Phù~”

Bôi xong chỗ cuối cùng, tôi thở ra một hơi dài, ngẩng đầu nhìn Diễm My. Như có thần giao cách cảm, Diễm My cũng vừa hay cúi đầu xuống, hai người bốn mắt nhìn nhau, không khí như có thể ngửi thấy mùi tia lửa điện.

Tôi là người phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng này trước, đứng dậy, lục lọi trong đống thuốc trên quầy, sau đó lấy ra một miếng cao dán rồi quay lại nhìn Diễm My.

Dường như hiểu ý tôi, ánh mắt Diễm My hơi do dự rồi gật đầu, trán còn lấm tấm mồ hôi lạnh, như những giọt sương mai, vẻ mặt chị đã hơi mệt mỏi.

Xoẹt~ Bốp! Miếng cao dán được tôi bóc ra, một góc được tôi kẹp giữa ngón tay, phần còn lại thì dính trên mu bàn tay.

Tôi tiến lại gần vài bước, ngồi xổm trước mặt Diễm My, lần này tôi không nhìn mặt chị ấy nữa. Tôi dùng hai tay cầm lấy miếng cao dán, nhắm vào vết thương dán lên. Diễm My cũng rất phối hợp, bàn tay nhỏ lại nhẹ nhàng kéo tà váy lên cao hơn nữa, để lộ ra một khoảng da thịt trắng nõn lớn hơn, khiến tôi suýt nữa không kìm được mà thò đầu qua liếm một trận cho đã.

Tôi định thần lại, dán một mạch miếng cao dán lên đùi chị ấy. Nơi ngón tay chạm vào có cảm giác mềm mại, đàn hồi như thạch.

“Ưm~ A~”

Diễm My lại rên khẽ một tiếng, nhưng lần này âm thanh có vẻ khác với lúc nãy.

Ngón tay tôi lướt theo mép miếng cao dán, phần thịt đùi đi qua đều lõm sâu xuống. Đùi của con nhóc này chắc chắn là cặp đùi mềm mại, mịn màng nhất mà tôi từng sờ qua. Chỉ có đùi của mẹ tôi mới có thể so sánh được, nhưng mẹ thường xuyên tập yoga nên đùi của mẹ có phần săn chắc hơn của Diễm My một chút.

“Ừm, xong rồi, chị cảm thấy thế nào?”

“Ừm, tốt lắm, cảm ơn em.”

Giọng Diễm My nhỏ như tiếng muỗi kêu.

Lúc này tôi mới phát hiện chị ấy đang cúi đầu, hai má đã đỏ bừng, ngực cũng phập phồng khá nhanh. Xem ra nội tâm của chị ấy không cởi mở như tôi tưởng.

“Ừm, đã không có vấn đề gì lớn nữa đâu. Không phải em định đi về sao? Em về trước đi,” Diễm My nhẹ giọng nói.

Ủa, hả? Sao lại khác trong sách thế này? Kịch bản bình thường không phải là thiếu nữ để báo đáp “ơn cứu mạng” sẽ mời mình vào phòng tâm sự sao? Nhưng người ta đã hạ lệnh đuổi khách rồi thì tôi cũng không thể ở lại lâu, chào tạm biệt chị ấy xong tôi liền rời đi.

Sau khi tôi đi không lâu, một góc rèm cửa sổ trước hiệu sách được vén lên, một đôi mắt to đang qua lớp kính nhìn theo bóng tôi xa dần, cho đến khi không thấy nữa mới hạ rèm xuống.

Trong hiệu sách yên tĩnh, Diễm My ngồi ngay ngắn trên quầy, hai chân khép lại. Chị vén một bên tà váy, để lộ cặp đùi trắng nõn quen thuộc, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua miếng cao dán như đang cảm nhận điều gì đó. Sau đó lại nghiêng đầu nhìn túi thuốc tôi mua để trên bàn, khóe miệng nở một nụ cười…

Tôi một mình lang thang trên phố, không mục đích. Hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện khiến lòng tôi đầy thắc mắc: Rốt cuộc chị Diễm My này có ý gì?

Mới quen nhau lần thứ hai đã để tôi bôi thuốc lên đùi, hoàn toàn không coi tôi là người xa lạ. Mà nhìn phản ứng của chị ấy thì cũng không giống loại con gái phóng đãng.

Còn cái việc chị ấy nhờ tôi giúp lúc đầu rốt cuộc là việc gì?

Hy vọng yêu cầu của chị ấy không quá đáng, nếu không tôi không làm được lại trông rất hẹp hòi.

Thôi kệ, không nghĩ nữa, lằng nhằng quá. Tôi vẫy một chiếc taxi chuẩn bị về nhà.

Bạn đang đọc truyện Nhật ký chinh phục mẹ và dì tại nguồn: http://truyensextv.com/nhat-ky-chinh-phuc-me-va-di/

“Dì ơi, con về rồi.” Hôm nay tôi về nhà từ rất sớm nhưng lại không thấy dì đâu, chắc lại ra ngoài rồi. Nhưng cũng may, mặt tôi vẫn còn hơi bầm tím, nếu bị dì thấy thì không hay.

Tôi về phòng, nằm vật ra giường bắt đầu đọc cuốn Ngự Nữ Tâm Kinh, định xem lại một lần nữa cho kỹ. Mấy động tác đó cũng không khó hiểu, xem qua vài lần là nhớ được bảy tám phần, tiếp theo chỉ cần luyện tập thêm là được.

Sau đó, tôi lật đến phần pha chế thuốc. Trong đó có một loại thuốc tên là “Rượu Tình” đã thu hút sự chú ý của tôi. Công dụng của nó là nếu dùng một ít mỗi ngày sẽ từ từ tích tụ ham muốn tình dục trong người. Nhưng nó khác với mấy loại thuốc kích dục cực mạnh mà tôi biết. Thuốc kích dục mạnh dựa vào dược tính cực mạnh trong thời gian ngắn để phá hủy ý chí con người ngay lập tức. Trong trường hợp đó, người phụ nữ gần như biến thành một con heo nái chỉ biết giao phối, không còn chút ý thức nào. Tôi hoàn toàn không có hứng thú với phụ nữ trong trạng thái đó.

Hiệu quả của “Rượu Tình” thì hoàn toàn ngược lại. Dược tính của nó nhẹ nhàng, từ từ tích tụ. Bình thường nó chỉ hơi khơi dậy ham muốn nhưng không đến mức làm người ta mất kiểm soát, thậm chí một số người có ý chí mạnh còn có thể đè nén được ham muốn này. Nhưng điều đáng sợ thật sự là trong quá trình đè nén, ham muốn trong tiềm thức sẽ bị tích tụ lại. Một khi đã tích tụ lâu ngày mà bị kích thích từ bên ngoài, ham muốn này sẽ bùng nổ. Lúc đó, dù ý thức con người vẫn còn tỉnh táo nhưng cơ thể sau một thời gian dài kìm nén đã không thể kiểm soát được nữa.

Nhưng như trong sách đã nói, thuốc chỉ có tác dụng hỗ trợ, việc thành công hay không vẫn phụ thuộc vào thủ đoạn của người sử dụng. Trên đời này làm gì có loại thuốc nào có thể kiểm soát phụ nữ cả đời? Vì vậy, chỉ có cách vừa dùng thuốc vừa tận dụng kỹ năng tình dục siêu đẳng, để người phụ nữ trong trạng thái tỉnh táo đối mặt với cơn sóng dục vọng, như vậy mới có thể từng bước kéo họ rơi vào vực thẳm.

Trước tên thuốc “Rượu Tình” trong sách có đánh một dấu sao. Cả cuốn sách chỉ có duy nhất loại thuốc này được tác giả đánh dấu, xem ra ông ta cực kỳ đề cao nó.

Hiệu quả của loại thuốc này cũng rất hợp khẩu vị của tôi. Trong đầu tôi bất giác hiện lên hình ảnh đoan trang, tri thức của dì, khóe miệng nở một nụ cười gian xảo. Phụ nữ mà, phải từ từ chinh phục mới thú vị. Không biết một người phụ nữ xinh đẹp, phóng khoáng, đoan trang, tri thức như dì có thể chống chọi được với tác dụng của “Rượu Tình” hay không.

Đúng vậy, kể từ lần dùng tất của dì để tự sướng, tôi ngày càng chú ý đến người dì mà trước đây tôi không mấy tiếp xúc này. Hồi còn nhỏ, tôi chưa có ý thức về phương diện đó, chỉ coi dì như một người lớn bình thường. Dì lại làm trong ngành giáo dục, bình thường tác phong lạnh lùng, nghiêm khắc, điều này làm tôi không mấy thích tính cách của dì. Thỉnh thoảng đi thăm họ hàng, gặp dì tôi cũng chỉ chào một tiếng rồi tự đi chơi.

Lên cấp hai, thời gian của tôi ngoài học ra thì toàn đi tán gái, số lần gặp dì càng ít hơn, ấn tượng về dì cũng dần phai nhạt.

Nhưng bây giờ sống chung với dì trong một nhà, ngày nào cũng chạm mặt khiến tôi không thể nào lờ dì đi được nữa. Tôi bắt đầu nhìn nhận lại người dì này.

Dì trông có vài nét giống mẹ tôi, cả về nhan sắc lẫn vóc dáng đều thuộc hàng top trong số những người phụ nữ trưởng thành mà tôi từng gặp, thanh lịch, đoan trang, giữ gìn nhan sắc rất tốt. Nhưng cái thần thái giáo viên độc nhất của dì khiến dì bình thường trông rất lạnh lùng, cấm dục. Nhưng càng như vậy lại càng khiến tôi có ham muốn chinh phục dì. Tôi muốn đè dì xuống, hai tay trèo lên cặp vú cao ngất, mềm mại của dì mà mặc sức tung hoành, dùng tinh dịch trắng đục của mình làm vấy bẩn từng tấc da thịt trắng nõn của người vợ, người giáo viên tri thức, đoan trang này, cho đến khi kéo dì vào vực thẳm của dục vọng.

Sắp lên lớp 9, ham muốn tình dục của tôi lại mạnh hơn bạn bè đồng trang lứa rất nhiều. Hơn nữa, những cơ thể thiếu nữ chưa trưởng thành đã không thể thỏa mãn được ham muốn của tôi. Tôi bắt đầu chuyển hướng sang những người phụ nữ trưởng thành có sức quyến rũ, và sự xuất hiện của dì càng khiến tôi có một mục tiêu rõ ràng. Cặp vú cao ngất, khuôn mặt trái xoan trắng mịn, đôi mắt phượng sau cặp kính gọng vàng, vòng eo thon gọn và đôi chân dài miên man lúc nào cũng mang tất, tất cả những điều đó từng giờ từng phút đều kích thích đại não của tôi qua dây thần kinh thị giác. He he, dì còn tưởng rằng dáng vẻ đoan trang, cấm dục và cách ăn mặc có phần kín đáo của mình đã rất tuân thủ đạo đức của một người vợ, một người mẹ, một giáo viên. Nhưng dì đâu biết rằng chính dáng vẻ đó của dì mới kích thích trái tim tôi, khiến tôi có ham muốn chinh phục mãnh liệt. Tôi muốn nhìn thấy người vợ đoan trang này giãy giụa, rên rỉ dưới thân mình, muốn cùng người phụ nữ tri thức này sa vào vực thẳm của dục vọng không thể thoát ra.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Thông tin truyện
Tên truyện Nhật ký chinh phục mẹ và dì
Tác giả Cửu Long Di Quan
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện liếm chân, Truyện sex ngoại tình
Tình trạng Update Phần 15
Ngày cập nhật 06/10/2025 05:55 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Cửu Long Di Quan

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân