Một nhân vật truyền kỳ ai cũng biết như vậy, sau khi giao thủ cùng Nghệ Phong, trong lòng vô cùng rung động lẫn kinh ngạc. Hắn cũng thật không ngờ thực lực của Nghệ Phong lại cường hãn đến loại tình trạng này. Đối chiến với hắn không rơi xuống hạ phong, pháp tắc chi độc khiến người ta mới nghe mà đã sợ mất mật, cư nhiên bị Ngũ hành chi lực của Nghệ Phong ngăn cản.
Đối với việc Hồng Thánh bị thua trong tay Nghệ Phong, Độc Thánh còn bởi vậy mà giễu cợt qua Hồng Thánh, coi Hồng Thánh là sỉ nhục của Chí Tôn. Dù sao trong mắt Độc Thánh, tuy Nghệ Phong kỳ lạ, nhưng bất quá là một chuẩn Chí Tôn mà thôi. Đường đường Chí Tôn lại thua ở trong tay Nghệ Phong, điều này làm mất mặt bọn hắn.
Chỉ là, hiện tại sau khi giao thủ với Nghệ Phong mới phát hiện Ngũ hành chi lực kỳ lạ tới mức nào, tuy trong này không có pháp tắc chi lực. Nhưng lại khiến pháp tắc chi độc của hắn có cảm giác không có sức phản kháng.
Pháp tắc chi lực trong cơ thể Độc Thánh bạo phát, phương viên trăm trượng, trong nháy mắt giống như bạch tuột phun ra nước mực, trở nên đen kịt vô cùng. Không gian dưới chất đen kịt này lập tức bị hủ thực, bộc phát thanh âm nổ vang răng rắc, có thể thấy được pháp tắc chi độc này ẩn chứa độc tố kinh khủng tới bực nào.
Loại độc tố khủng bố này khiến Nghệ Phong cũng không dám coi thường, đánh ra từng đạo lực lượng, bao trùm toàn thân, Ngũ hành tuần hoàn thay đổi không gian, từng đạo độc tố bị ngăn cách xung quanh thân thể của hắn, đồng thời Ngũ hành đại tuần hoàn hội tụ trên thân quyền, hình thành một dòng nước xoáy, một quyền hung hăng oanh về phía Độc Thánh.
Dưới một quyền này, hai người bay ra ngoài lần nữa, nguyên bản không gian đen kịt cũng khôi phục thanh minh.
– Ha ha! Thống khoái! Đã lâu không đánh thoải mái như vậy. Phế vật Hồng Thánh kia bại trong tay ngươi thật cũng không oán.
Độc Thánh nhìn Nghệ Phong cười to nói.
– Độc Thánh quá khen.
Nghệ Phong lắc lắc cánh tay có chút run lên, đồng thời loại trừ độc tố xâm nhập trong cơ thể của hắn, nhìn Độc Thánh khẽ cười nói:
– Nếu Độc Thánh vẫn chưa đánh đủ mà nói. Chúng ta có thể tiếp tục.
Độc Thánh lắc lắc đầu nói:
– Thực lực của ngươi ta minh bạch, đánh nhau trong thời gian ngắn cản bản không phân ra thắng bại. Ha ha, tuy ta rất muốn chém giết ngươi, nhưng lại biết đó là mình vọng tưởng, ngươi cũng đồng dạng.
Nghệ Phong không thể không gật đầu, đạt tới cấp bậc Chí Tôn, không có một người nào là mặt hàng đơn giản. Giống như Nghệ Phong hiện tại, muốn đánh bại Hồng Thánh không khó. Nhưng mà muốn chém giết hắn ngược lại rất khó khăn. Chém giết và phân ra thắng bại, đây là hai khái niệm khác nhau.
– Nếu Độc Thánh không có chuyện gì nữa thì xin mời rời đi. Dùng thực lực của ta, đứng hàng Chí Tôn chắc hẳn các ngươi không có ý kiến gì.
Nghệ Phong thản nhiên nói.
Độc Thánh cười to nói:
– Ta đương nhiên không có ý kiến gì. Người có thể chiến với ta mà không chia trên dưới, không thừa nhận ngươi chính là không thừa nhận chính mình. Bất quá, Chí Tôn đại lục có mười người. Cũng không phải ta định đoạt.
Nghệ Phong không sao cả nhún nhún vai nói:
– Không sao, các ngươi có nhận hay không ta căn bản không cần, bản thánh đã trở thành Chí Tôn. Hơn nữa, ta cũng không cần các ngươi tán thành.
Lời nói kiêu ngạo này hàm xúc mười phần, khiến ánh mắt của Độc Thánh ngưng tụ, lập tức nhìn Nghệ Phong nói:
– Quả nhiên là tuổi trẻ anh hùng. Không đếm xỉa thập đại Chí Tôn tự phong Chí Tôn, ngươi là người thứ nhất dám làm như vậy.
Nghệ Phong khẽ cười cười cũng không giải thích, trong đại lục có thể chắc chắn hơn được hắn cũng chỉ có ba người, mà ba người này có tới hai sẽ không ra tay đối với hắn. Còn lại một Tiên Thánh, Nghệ Phong thật đúng là không để ở trong lòng.
Tiên Thánh xuất thủ, Thánh Tông sẽ ngồi yên sao?
Nghệ Phong và vị kia đều minh bạch, nhìn như Nghệ Phong đoạn tuyệt quan hệ với Thánh Tông. Nhưng mà người sáng suốt đều biết, hai bên căn bản là chia lìa nhưng vẫn còn liên hệ chằng chịt. Bằng không, chuyện tình Thánh Âm Tông, Nghệ Phong sẽ nhúng tay vào sao? Một hộ pháp Hồng Thánh mà thôi, còn có thể khiến Thánh Tông không đối phó được sao?
Hơn nữa người nào không biết quan hệ giữa Lạc Thánh của Lạc Hà Cốc và Thánh Tông không cạn, Lạc Thánh xuất hiện tại Tần gia trang, điều này đại biểu cái gì?
Cho dù không có những chuyện này, chỉ cần Nghệ Phong ở Thánh Tông nhiều năm như vậy, có thể triệt để đoạn tuyệt sao? Nếu Nghệ Phong là phế nhân thì cũng thôi, chỉ là hiện tại đã thành Chí Tôn rồi.
Cường cường liên hợp, đủ để cho Tiên Cảnh cảm giác áp lực lớn lao.
Chuyện tình có thể khiến Tiên Cảnh cảm thấy áp lực, vị kia của Thánh Tông thật là cam tâm tình nguyện thích nhìn, cho nên chỉ cần Tiên Thánh ra tay, vị kia khẳng định cũng ra tay. Đây là ăn ý giữa Tội Ác Chi Thành và Thánh Tông.
Cho nên, ở đại lục này, người có thể uy hiếp được của hắn cơ bản đã không có. Đã như vậy, kiêu ngạo thì như thế nào?
– Chuyện tình Ma Thánh đứng hàng Chí Tôn, chúng ta cũng đơn giản tham thảo qua, Ma Thánh đã cố ý như thế. Vậy thì tới tham gia Chí Tôn yến a!
Nói xong, từ trong giới chỉ Độc Thánh bay nhanh ra hai khối lệnh bài Chí Tôn, Nghệ Phong nhìn hắc vụ quấn quanh hai lệnh bài Chí Tôn này bay nhanh về phía hắn, hừ nhẹ một tiếng, đấu khí tuôn ra, mau chóng bao trùm hai lệnh bài, pháp tắc chi lực trên lệnh bài mau chóng biến mất. Hai khối lệnh bài xuất hiện trước mặt Nghệ Phong, hiện rõ vẻ tôn quý bá đạo và khí tức xưa cũ.
– Hai khối lệnh bài này, một khối là mời Ma Thánh, một khối khác là mời Yêu Thánh. Mong Ma Thánh chuyển giao cho hắn.
Độc Thánh nhìn Nghệ Phong nói.
Nghệ Phong nhìn hai khối lệnh bài trong tay, hắn cũng có chỗ hiểu biết đối với Chí Tôn yến. Tham gia yến hội phải đạt tới thực lực Chí Tôn. Hơn nữa phải được chủ sự mời, như vậy mới có thể tham gia.
Có tư cách tổ chức yến hội Chí Tôn chỉ người có Chí Tôn vị mới làm được. Thánh Tiên Yêu, ba vị này chỉ cần vận dụng Chí Tôn lệnh của bọn họ là có thể tổ chức. Nhưng mà những Chí Tôn khác, lại phải có ba Chí Tôn đồng thời liên thủ mới có thể tổ chức Chí Tôn yến.
Mà rất hiển nhiên, từ Chí Tôn lệnh Nghệ Phong nhận được xem xét, điều này hoàn toàn là Chí Tôn lệnh của Tiên Chủ, nói cách khác, lần này là do vị kia tổ chức.
– Ngươi rốt cục không nhịn được muốn xuất thủ sao?
Nghệ Phong thở nhẹ ra một hơi. Trong lòng có chút suy nghĩ.
Nghệ Phong đánh giá Độc Thánh, không biết vì sao hắn lại thay Tiên Chủ truyền lệnh bài, đây là đại biểu cái gì, chẳng lẽ hắn đã đứng ở bên cạnh Tiên Chủ rồi?
Tựa hồ phát hiện được Nghệ Phong nghĩ gì, Độc Thánh nhún nhún vai nhìn Nghệ Phong nói:
– Ma Thánh chính miệng nói tiến vào trong trăm dặm xung quanh Tội Ác Chi Thành giết không tha, ai dám chạm đến cái rủi ro này, đặc biệt người Tiên Cảnh càng không dám. Vừa vặn ta có chút hứng thú đối với Ma Thánh, nên có ý mượn chuyện này tới đây một chút. Vừa vặn lĩnh giáo Ma Thánh, có phải thật sự có tư cách tham gia yến hội này hay không.
Nghe được Độc Thánh nói, Nghệ Phong không thể không cười cười, không tin tưởng, cũng không tỏ vẻ không tin.
– Chắc hẳn Độc Thánh đã lĩnh giáo rồi, nếu như không có chuyện gì nữa, xin mời Độc Thánh rời đi a.
Độc Thánh cười ha ha nói:
– Một tháng sau, lại lĩnh giáo đại chiêu của Ma Thánh.
Nói xong, thân ảnh Độc Thánh biến mất trong hư không.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nghệ Phong - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 20/12/2024 03:36 (GMT+7) |