Bạch Hàn Tuyết nhìn quyển trục trong tay mà sững sờ. Mấy chữ to kỹ năng truyền thừa của Tiên Đế khiến nàng cảm thấy như đang mơ. Bạch Hàn Tuyết tự nhiên biết rõ Tà Tông cùng Tiên Phủ đối chọi với nhau. Thế nhưng vũ kỹ truyền thừa của Tiên Cảnh lại bị Nghệ Phong lấy đi, điều này đại biểu cho việc gì? Không thể nghi ngờ là hung hăng tát cho Tiên Phủ một cái bạt tai.
Bạch Hàn Tuyết nhìn Nghệ Phong đang thi châm chữa thương, nàng lắc đầu, bắt đầu tu luyện Tiên Thuật ngũ thức. Mặc dù lão tổ tông cũng truyền thừa cho nàng không ít vũ kỹ, nhưng truyền thừa vũ kỹ của Tiên Phủ vẫn mang lại hấp dẫn cho nàng nhiều hơn. Thứ này chỉ có Tiên Đế của Tiên Phủ được phép tu luyện, nhưng hết thảy đều thay đổi bởi chính tay Nghệ Phong.
Trong khi trị thương cho mình, Nghệ Phong có hơi đau đầu. Bởi thương thế của hắn nghiêm trọng hơn so với trong tưởng tượng vài phần. Mặc dù có Ngũ Hành chi lực điều dưỡng, nhưng muốn trong ngắn khôi phục là rất khó.
Đối với tình huống như vậy, Nghệ Phong hít sâu một hơi, muốn trị thương cho chính mình, chỉ có thể làm từng bước…
Ba ngày rất nhanh qua đi, ở bên ngoài di chỉ Viễn Cổ đã tụ tập không ít võ giả. Một số người thì tiến vào bên trong, một số khác thì canh giữ ở lối đi.
Những võ giả tiến vào đều rất nhanh bay ra, bởi họ không phát hiện gì ở bên trong. Bất đắc dĩ bọn họ đành phải canh ở cửa lớn chờ Nghệ Phong đi ra.
Sau ba ngày điều dưỡng, sắc mặc Nghệ Phong cũng khôi phục chút huyết sắc. Lúc này hắn mới đình chỉ trị thương chi mình. Đương nhiên, tình huống bên ngoài Nghệ Phong cũng biết được từ chỗ của Bạch Hàn Tuyết. Tuy rằng đối phương không tìm thấy không gian này, nhưng vẫn không rời đi mà tiến hành ôm cây đợi thỏ. Đối với điều này, Nghệ Phong không chút để ý. Sau khi chém giết Á Thánh, Nghệ Phong bắt đầu suy tính điều này.
Một tổ chức có Á Thánh, chứng tỏ không nhỏ, những người này muốn nuốt trọn Nghệ Phong, cho nên sẽ không nói cho những người khác biết.
Thấy Nghệ Phong không chút quan tâm, Bạch Hàn Tuyết đành phải nhắc nhở:
– Lão tổ tông chỉ là một đám tàn hồn, không giúp được gì cho chúng ta. Cường giả của bọn họ không ít, nếu như bị vây công thì rất phiền toái.
Nghệ Phong cười cười nói:
– Hiện tại không cần phải quan tâm tới họ, chờ ta trị liệu thương thế xong rồi nói tiếp. Đúng rồi nếu nàng rảnh thì sắp xếp những tấm da cừu này lại.
Bạch Hàn Tuyết nghi hoặc nhìn hắn, Nghệ Phong thấy vậy thì cười cười, lấy chín phần quyển da cừu ra. Đầy đủ một tấm bản đồ, Nghệ Phong muốn xem thử bí mật cất giấu bên trong là gì?
– Sao lại nhiều như vậy?
Bạch Hàn Tuyết nhìn thấy Nghệ Phong lấy nhiều da cừu như vậy, ngạc nhiên hỏi.
Nghệ Phong nói:
– Lấy được bốn phần từ Tiên Đế đời này, lấy được một phần trong cấm địa Tiên Cảnh.
Sau khi Bạch Hàn Tuyết nghe thấy Nghệ Phong giải thích. Tuy rằng lúc trước không biết phát sinh chuyện gì, hiện giờ đã hiểu tại sao có nhiều người đuổi giết Nghệ Phong như vậy. Đảo một vòng bên trong cấm địa của người ta, sao có thể không khiến bọn họ lo lắng.
Bạch Hàn Tuyết nhìn chín phần da cừu, bắt đầu cùng Nghệ Phong sắp xếp lại. Tuy chỉ có 9 phần, thế nhưng mỗi một phần có không ít những chỗ rách, vì thế không bao lâu sau, Nghệ Phong liền có cảm giác đau đầu. Hắn thật không có hứng thú với trò chơi như xếp hình này.
– Hắc hắc, nàng chậm rãi chơi đi. Ta đi tìm lão tổ tông trò chuyện một chút.
Nghệ Phong đẩy mấy phần da cừu cho Bạch Hàn Tuyết.
Bạch Hàn Tuyết lắc đầu bất đắc dĩ, trong lòng thầm nghĩ có đôi khi Nghệ Phong thật giống tiểu hài tử.
Nghệ Phong quán thâu hồn lực vào bên trong ngọc thạch, hắn nhẹ giọng nói:
– Tiền bối!
Hồn lực của Nghệ Phong không ngừng quán thâu vào bên trong ngọc thạch. Tiền bối Bạch gia rốt cục cũng phát giác được, thân ảnh của hắn xuất hiện. Khi hắn chứng kiến mấy tấm da cừu bên cạnh Bạch Hàn Tuyết thì đồng tử trong nháy mắt co rút. Mang theo thanh âm dồn dập hỏi:
– Ngươi có những cái này từ đâu? Năm đó ta nhớ mình ngẫu nhiên đạt một phần.
Bạch Hàn Tuyết nhìn Nghệ Phong rồi đáp:
– Những thứ này do hắn mang đến.
Nghệ Phong thấy ánh mắt lão tổ tông Bạch gia chuyển về phía hắn, liền giải thích:
– Cơ duyên xảo hợp vì thế đoạt được toàn bộ.
– Có đủ toàn bộ?
Ánh mắt lão tổ tông Bạch gia sáng ngời, bất quá ngay lập tức lại nhạt đi. Dù sao có chín phần cũng vô dụng, bởi hắn chỉ là một đám nguyên hồn mà thôi.
Ánh mắt lão tổ tông Bạch gia thu hồi lại, lập tức hỏi Nghệ Phong:
– Ngươi tìm ta có chuyện gì?
Nghệ Phong cung kính nhìn Lão tổ tông Bạch gia nói:
– Vãn bối có một số thắc mắc trong tu luyện, muốn thỉnh giáo tiền bối. Không biết tiền bối có thể chỉ điểm một chút hay không?
Trong số các võ giả mà Nghệ Phong từng gặp, người mạnh nhất trong ấn tượng của hắn chính là Lão tổ tông Bạch gia. Thực lực Thánh cấp Lục giai khiến người ta hít thở không thông. Ít ra, lão đầu tử cũng không mạnh bằng hắn. Hơn nữa, hắn còn là nhân vật từ thời Viễn Cổ, thỉnh giáo hắn có thể giúp ích rất lớn trong việc tu luyện.
– Ngươi muốn biết cái gì?
Nghệ Phong nói:
– Thực lực của vãn bối dã đạt tới Quân cấp đỉnh phong, thế nhưng vẫn còn mơ hồ về pháp tắc chi lực. Thỉnh tiền bối giải thích một phen.
Lão tổ tông Bạch gia gật đầu nói:
– Pháp tắc danh như ý nghĩa là một loại pháp tắc, lực lượng có thể phóng đại tới vô hạn. Ví dụ như ngươi có được pháp tắc hệ thủy trong Ngũ Hành vậy thì có thể khống chế tất cả các loại nước trong thiên hạ. Đây có thể coi là một dạng của lực lượng cực hạn. Dùng pháp tắc có thể khống chế một khu vực giống như là thế giới của chính mình. Ngươi có thể tưởng tượng, thân ở trong thế giới của người khác, ngươi có thể chống lại họ sao? Đó chính là pháp tắc chi lực, ngươi có thể dùng pháp tắc của mình áp chế đối phương. Dưới pháp tắc, lực lượng của ngươi là siêu việt cực hạn. Đây là một loại lực lượng cực độ.
Những lời này khiến Nghệ Phong không khỏi nhớ lại bị tiền bối ở Tần gia trang, chỉ cần một ngón tay đẫ khiến hỏa diễm bùng lên vô cùng tận.
– Ngươi muốn tiến vào Thánh cấp, vậy ngươi phải có được một loại pháp tắc. Chủng loại của nó rất nhiều: Ngũ Hành, thời gian, không gian, thôn phệ, hàn, hủ… Có thể làm được điều này thì coi như nửa bước tiến vào Thánh cấp, cũng chính là cảnh giới Á Thánh. Mà khi ngươi chân chính điều khiển được pháp tắc chi lực cũng là lúc ngươi đạt tới Thánh cấp. Đương nhiên, tuy rất ít người có được pháp tắc chi lực, nhưng cả đời cũng không thể điều khiển nó. Những người có thể không chế được nó đều có thiên phú khủng bố, căn cơ thâm hậu.
Lão tổ tông Bạch gia nói.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nghệ Phong - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 20/12/2024 03:36 (GMT+7) |