Tôi trở mình thật nhẹ nhàng, nằm úp xuống, nâng người dậy chống tay lên cằm nhìn hắn ngủ, tay kia với lên gạt nhẹ những lọn tóc của hắn ra, cố nhìn thật kỹ những đường nét của hắn. Thế rồi, hắn của ngày xưa mơ hồ hiện lên, gầy gò và thiếu sức sống, nhưng lại là chỗ dựa duy nhất của tôi. Tôi nhìn quầng thâm ở mắt hắn, có mờ đi một chút nhưng cũng không khá lên mấy, hắn đã cao lớn hơn, nhiều thịt hơn nhưng quầng thâm này giống như đánh dấu hắn mãi là hắn, cho dù có thay đổi thế nào.
Tôi không nhịn được chạm ngón trỏ lên mũi hắn, rồi lướt nhẹ qua quầng mắt hắn, ngón cái miết nhẹ lên môi hắn. Tôi rướn người hôn lên chóp mũi hắn, rồi hôn trộm lên môi hắn một cái thật nhanh. Rụt người lại, tôi đang thích thú cười thì hắn từ từ mở mắt ra. Tôi làm như không có chuyện gì, mỉm cười nhìn hắn.
“Chào buổi sáng!”
Hắn nheo nheo mắt mấy cái rồi nhìn tôi chằm chằm mà không đáp lại. Tôi nhíu mày.
“Ơ hay, sao không chào lại?”
Hắn vẫn nằm im nhìn tôi như thế, chẳng động đậy gì, tôi còn tưởng hắn ngủ mở mắt! Tôi quơ quơ tay trước mắt hắn.
“Này, tỉnh chưa thế?”
Hắn nắm lấy tay tôi đặt lên ngực mình, tay kia vòng qua ôm vai tôi kéo tôi dựa lên ngực hắn, hắn hôn nhẹ lên tóc tôi.
“Buổi sáng mở mắt ra, điều đầu tiên thấy là cậu… tôi còn tưởng mình đang mơ.”
Tôi bấm năm đầu ngón tay lên ngực hắn.
“Đau…”
Hắn khẽ kêu lên. Tôi hừ cười.
“Đau không?”
Hắn gật đầu, nắm chặt lấy bàn tay tôi.
“Thấy đau thì không phải mơ rồi. Tôi đang ở đây.”
Hắn lại gật đầu, thì thầm bên tai tôi.
“Đúng thế, thật tốt quá.”
Thật là, một tên vừa đáng sợ vừa mỏng manh như có thể tan biến bất cứ lúc nào ấy. Tôi nhổm dậy nhìn hắn, rướn người lên hôn hắn. Tôi phải giữ hắn thật chặt mới được.
Hắn đưa tôi đi làm, tôi vẫy tay chào hắn rồi tháo dây an toàn, hắn vẫn nhanh nhẹn chạy xuống trước để mở cửa xe cho tôi. Khi tôi vừa đặt chân xuống đường chưa kịp chui ra, thì hắn đã cúi xuống hôn tôi một cái. Hắn thỏa mãn đưa lưỡi liếm nhẹ môi rồi mới tránh người để tôi bước ra. Tôi chỉnh lại áo và cà vạt cho hắn, hắn nhìn tôi nói.
“Cậu học thắt cà vạt đi, mỗi sáng thắt cho tôi trước khi đi làm.”
Tôi lắc đầu.
“Khó lắm. Mà lần sau cậu đừng có tháo tuột ra, tháo đủ để lấy ra thôi, hôm sau tôi chỉ việc rút dây là được.”
“…”
“Ánh mắt gì đấy?”
Tôi ngước lên nhìn hắn, hỏi. Hắn lắc lắc đầu. Tôi vỗ vỗ mông hắn mấy cái.
“Được rồi, cậu mau đến công ty đi, muộn hơn nhân viên thì thật là…”
Hắn cười cười, định đưa tay vỗ lại mông tôi, hắn vừa đưa tay ra sau thì tôi đã nhanh nhẹn đánh lên tay hắn mấy cái.
“Làm cái gì thế! Còn không mau đi đi!”
Hắn xụ mặt xuống nói “tôi đi đây” rồi xoay người đi. Tôi buồn cười mà không dám cười lớn, còn gọi với theo.
“Cái vẻ mặt gì kia, muốn ăn đòn không? Cười một cái xem nào!”
Hắn nhìn tôi, miễn cưỡng mỉm cười một cái. Tôi giơ tay hình trái tim về phía hắn.
“Ái da, yêu quá! Làm việc tốt nhé!”
Thế hắn mới chịu vui vẻ cười một cái rồi lái xe đi.
Tôi gặp chị trưởng chi nhánh khi vừa bước vào, hẳn là chị ấy cũng nhìn thấy tôi và hắn ở ngoài. Tôi cúi chào chị ấy và đi về bàn làm việc, chị ấy còn nói với theo.
“Nhìn thấy nó chị lại nhớ câu chuyện mày kể, cảm động quá cơ. Thôi thì xem thế nào nhanh chóng gả cho nó đi, chứ mày cứ định để bản thân mang tiếng xấu mãi à!”
Tôi méo miệng cười, vâng vâng dạ dạ rồi ngồi xuống bàn làm việc bật máy tính lên. Mọi người đều tin vào chuyện tình cẩu huyết mà hắn bịa ra không chớp mắt, sau đó ai cũng cảm thấy chút có lỗi với tôi và đối xử với tôi rất dịu dàng. Tôi cũng chẳng biết làm thế nào, đành “thuận theo tự nhiên” vậy.
Gần trưa, hắn nhắn tin cho tôi rằng muốn qua đón tôi đi ăn trưa. Nhưng tôi không muốn hắn đi lại tốn thời gian, hơn nữa chiều tôi cũng vào làm sớm, nên từ chối. Hắn lại nhắn.
“Tối có mưa, tôi qua đón cậu về nhé?”
Ngốc thật, chẳng có thời tiết nào báo tối nay mưa hết, hơn nữa tôi không đi xe, hắn chẳng đón thì ai đưa tôi về? Lúc nào hắn cũng đặt tôi lên trước, lúc nào cũng im lặng chịu trận, nên tôi mới càng ngày càng đành hanh với hắn như vậy.
Hắn dừng xe, tháo dây an toàn rồi rướn người qua phía tôi. Hắn giúp tôi tháo dây an toàn, còn tôi thì ngồi nép sát vào ghế. Hắn liếc mắt nhìn tôi.
“Gì thế, tôi có làm gì cậu đâu.”
Tôi thả lỏng người, xấu hổ hắng giọng một cái, hắn bây giờ đàn ông như vậy, chỉ sát lại gần cũng khiến tôi xao xuyến. Hắn nắm tay tôi.
“Mai tôi qua đưa cậu đi làm nhé.”
Tôi lắc đầu.
“Không cần đâu.”
Mặt hắn không biểu cảm gì, nhưng đáy mắt tối đen lại. Tôi búng tay lên trán hắn một cái.
“Mai cùng đi ăn sáng nhé, xuống xe đi.”
Hắn ngơ ngẩn nhìn tôi, tôi mở cửa xuống xe rồi giục hắn.
“Nhanh lên, vào nhà nấu cơm không muộn rồi.”
Hắn thấy tôi cao giọng thì lật đật xuống xe. Tôi nắm tay hắn kéo đi, ghé sát lại hắn nói.
“Tối nay ngủ lại đây nhé? Nhưng chỉ sợ cậu không quen thôi.”
Hắn có chút ngạc nhiên nhìn tôi.
“Tôi đã ngủ lại nhà cậu rồi mà?”
Đúng thế, nhưng đó là ngủ ở phòng khách. Nhà tôi rất nhỏ, phòng khách liền với bếp, nhà tắm với nhà vệ sinh là một, nhỏ xíu. Chỉ có một phòng ngủ có giường, đó là phòng của bố mẹ tôi hồi trước, và một phòng nhỏ xíu như cái ổ chó, là góc riêng của tôi. Tôi với tay lên khoác vai hắn.
“Hôm nay cậu sẽ được ngủ ở ổ chó của tôi.”
Hắn nhìn tôi hỏi.
“Ổ… chó?”
Tôi phá lên cười rồi lôi hắn vào nhà. Anh trai tôi đang ngồi chơi với Gạo, hất cằm hỏi.
“Lại đến nữa?”
Tôi bực mình lườm anh ta.
“Đã bảo đừng có ăn nói kiểu đó mà. Cậu ấy sẽ còn đến nhiều, anh đừng có như thế nữa!”
Gạo vui mừng chạy ra ôm chân tôi.
“A mẹ về! Chào mẹ!”
Tôi bế Gạo lên, hôn lên mũi nó.
“Ơ, ai chào mẹ thế nhỉ?”
Gạo ôm lấy cổ tôi.
“Con chào mẹ ạ!”
Tôi xoa đầu Gạo, khen nó “ngoan lắm”. Nó nhìn thấy hắn đứng sau tôi, giơ tay lên vẫy vẫy.
“Chào chú Kiệt! A, con chào chú Kiệt ạ!”
“Gạo ngoan quá, chú chào con.”
Hắn với tay xoa xoa đầu Gạo, tay kia xoa xoa đầu tôi. Tôi ngước lên lườm hắn, hắn mỉm cười. Tôi quay qua hỏi anh trai.
“Mẹ chưa về à anh?”
Anh tôi lắc đầu, sau đó hất cằm về phía bếp.
“Nấu cơm đi, muộn rồi.”
Tôi lườm anh ta, nếu lo Gạo đói, sao anh không biết đường chuẩn bị đồ trước đi hả!
“Hôm nay mát trời, hay là ăn lẩu đi? Nghe nói tối nay có mưa nữa đó!”
Tôi hào hứng đề nghị, hắn nắm lấy tay tôi.
“Khoan đã… cái đó…”
Tôi quay lại nhìn hắn, mị mị mắt.
“Sao?”
Hắn lắc đầu, sau đó nói.
“Tôi với cậu đi mua đồ nhé?”
Tôi nhếch miệng cười, gật đầu. Tôi đặt Gạo xuống, hỏi.
“Mẹ đi mua đồ về nấu lẩu, Gạo đi với mẹ hay ở nhà với bác Nhân?”
Gạo nhìn tôi rồi nhìn anh tôi ngồi thu lu giữa nhà, tôi nhìn anh ấy vừa thương vừa buồn cười, dường như đứa trẻ nhỏ xíu như Gạo cũng cảm thấy điều đó. Gạo nghĩ một lát rồi nắm tay tôi nói.
“Mẹ với chú Kiệt đi siu thị ná, xong Gạo ở nhà với bác Nhân, không bác một mình sợ.”
“Thế Gạo ở nhà chơi với bác à, Gạo lo bác ở nhà một mình bác sợ hả?”
Gạo gật gật đầu. Tôi xoa đầu nó, lén nhìn anh tôi không ngừng dùng tay dụi dụi mắt.
“Thế mẹ với chú đi thật nhanh rồi về, Gạo thích ăn gì nhúng lẩu ấy nhỉ?”
Gạo giơ hai tay reo lên.
“Nấm kim châm!”
“Đúng rồi, mẹ bảo chú mua thật nhiều cho Gạo nhé?”
Gạo gật gật đầu, sau đó lại níu tay áo tôi bẽn lẽn nói.
“Mẹ… mẹ mua kem nữa ná!”
Tôi chưa kịp trả lời thì hắn cúi xuống nói.
“Được, chú sẽ mua cho Gạo nhé.”
Gạo reo lên chào tạm biệt chúng tôi, rồi chạy vào đổ giỏ đồ chơi ra trước mặt anh tôi.
Tôi lườm hắn.
“Buổi tối ăn kem là không được đâu!”
“Cậu vẫn ăn mà?”
Tôi đánh lên bụng hắn một cái.
“Trẻ con khác!”
Hắn vừa cười vừa xoa xoa bụng, nắm tay tôi. Lại nhớ hồi đó nhà hắn trống huơ trống hoác, chẳng có đồ đạc gì nhưng trong bếp lại có một cái tủ lạnh to đùng khiến tôi rất ngạc nhiên. Bên dưới toàn đồ ăn nguội và bia rượu, nhưng ngăn đá thì toàn là kem. Lúc đó tôi nghĩ là hắn thích đồ ngọt, nhất là kem, nhưng hóa ra là vì hắn có ý định rủ tôi đến nhà, nên mới mua nhiều kem như vậy.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nam sinh biến thái |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện sex phá trinh, Truyện sex sinh viên |
Tình trạng | Update Phần 52 |
Ngày cập nhật | 02/11/2018 03:39 (GMT+7) |