Đúng như Miêu Nghị nói với Từ Đường Nhiên, hắn không quá mức đặc biệt đề bạt đám người Phục Thanh những người này toàn bộ đều nhậm mệnh vị trí Đô thống, nhưng địa bàn nắm giữ đều là nam quân chiến lược yếu địa, đều là tinh môn quan ải trọng yếu của Nam Quân Cảnh Nội trọng yếu.
Đến lúc này, dưới sự âm thầm nhúng tay can thiệp của Hạ Hầu gia, toàn bộ Nam Quân Cảnh Nội thế lực khắp nơi không có bất kỳ sự phản đối nào, nam quân đại cục đã định!
Ba đại nguyên soái, chín vị tinh quân, mười tám Lộ Hầu gia. Và một số người nhận chức vụ khác nhao nhao chạy tới, lần đầu tiên tề tụ tại đại điện nghị sự phủ nguyên soái chính thức tiếp nhận nam quân chưởng lệnh thiên vương nhậm mệnh ngọc điệp.
Vẫn là câu nói đó, không phá thì không xây được lần này lên đến nguyên soái, phía dưới là Đô thống, toàn bộ đều do Miêu Nghị một tay tự mình nhâm mệnh, nếu đổi thành khi Hạo Đức Phương tại vị, lại không có cách nào để trực tiếp làm như vậy. Hạo Đức Phương không có khả năng làm loạn toàn bộ nam quân, còn Miêu Nghị thu thập loạn cục khi không có Hạo Đức Phương cản trở.
Đương nhiên trực tiếp nhậm mệnh từ trên xuống dưới thế này cũng chỉ có một cơ hội duy nhất, Miêu Nghị về sau cũng không thể làm như vậy, về sau từ trên xuống dưới đương nhiên đều phải có quy củ của nó, ngươi đường đường thiên Vương cũng không thể trực tiếp nhậm mệnh cho một đại thống lĩnh gì gì đó. Nếu như vậy, ngươi còn có thể để cho người phía dưới quản lý địa bàn hay không? Nếu vậy thì Vương gia ngươi tự mình trực tiếp quản lý được rồi, chuyện nào cũng rõ chi tiết.
Một mình ngươi quản được hết sao?
Trong đại điện người được chính thức bổ nhiệm hoặc vui vẻ hoặc trầm mặc.
Miêu Nghị căn dặn mọi người xong, trong đại điện chủ tướng ai đi đường nấy, Nghiêm Tiêu, Tô Thanh Tuyên và Hoành Vô Đạo đi vào trong vương phủ.
Mặc kệ về sau sẽ như thế nào, chí ít lúc này Hoành Vô Đạo toàn lực ủng hộ Miêu Nghị, tình hình trước mắt toàn lực ủng hộ Miêu Nghị ổn định nam quân chính là ủng hộ chính hắn, gặp mặt nói chuyện xong hắn là người đầu tiên cáo từ về địa bàn của mình, Tị Lộ dàn giáo mới Vừa xây dựng, còn rất nhiều chuyện phải xử lý, những chuyện cỏn con này không thể lại để cho Vương gia đứng ra, mà là hắn phải làm để có kết quả khai báo với Vương gia.
Có thể nhận được vị trí nguyên soái đối với Tô Thanh Tuyền mà nói, là niềm vui ngoài ý muốn, trước đây theo Bàng Quán tạo phản cũng là vì vậy, giúp Miêu Nghị ổn định địa bàn nam quân cũng là đang giúp chính hắn, nên tạm thời cũng nghe lời Miêu Nghị sau khi được căn dặn xong hắn cũng nhanh chóng chạy trở về.
Cuối cùng chỉ còn lại Nghiêm Tiểu yên lặng đi theo bên cạnh Miêu Nghị… Thái độ của hắn vẫn rất trầm mặc.
Tình hình của hắn không giống với Tô Thanh Tuyền, Hoành Vô Đạo, có thể trở thành tả đô đốc thân quân của Hạo Đức Phương, đây tuyệt đối là tâm phúc đáng tin của Hạo Đức Phương, bây giờ Hạo Đức Phương bị Miêu Nghị bức chết, hắn lại thành nguyên soái thủ hạ của Miêu Nghị. Tâm tình rất phức tạp, nhất là hoàn cảnh chung quanh quen thuộc như vậy, cảnh còn người mất.
Đi đi lại lại ở trong hoa viên, Miêu Nghị liên tục quan sát phản ứng của hắn, cuối cùng cũng im lặng, chỉ nhắc nhở một câu.
– Tô Vận đang thủ lăng cho Hạo Vương gia, trước khi đi hãy qua thăm nàng ta một chút đi.
– Vâng! Nghiêm Tiểu đồng ý, cáo từ.
Miêu Nghị im lặng nhìn theo, Dương Khánh lặng lẽ xuất hiện ở bên cạnh hắn, nói:
– Vương gia, Tô Vận sợ là có ý muốn chết, muốn đi theo Hạo Đức Phương.
Miêu Nghị vẻ sợ hãi kinh ngạc, quay đầu hỏi:
– Làm sao ngươi biết?
Dương Khánh:
– Nàng ta bàn giao toàn bộ thế lực Hạo gia để lại rất triệt để, tựa hồ có ý nhanh chóng bàn giao nhanh chóng cho xong việc, không cần chúng ta thúc dục. Thần qua bên kia xem qua mấy lần, nàng cả ngày đắm chìm trong đau thương, tiếng đàn hàm ý có chút không ổn, thần lo lắng nàng ta hiện tại muốn hoàn thành nguyện Vọng Hạo Đức Phương, một khi sắp xếp thỏa đáng cho huynh đệ của Hạo Đức Phương, ước đoán Vương gia cũng không giữ được nàng.
Miêu Nghị nhíu mày, cười khổ nói:
– Năm đó nghe nói chuyện nàng và Hạo Đức Phương, còn có cảm giác là chuyện thật nực cười, còn cảm thấy Hạo Đức Phương quái dị, từ ngày chứng kiến Hạo Đức Phương tự vẫn, ta mới biết hắn quả nhiên chí tình chí nghĩa, vừa đáng kính lại đáng tiếc! Nghe ngươi vừa nói như vậy, nữ nhân này e là thật sẽ đi theo Hạo Đức Phương.
Dương Khánh:
– Mười mấy vạn nhân mã tử chiến bên cạnh Hạo Đức Phương cuối cùng lại có thể ngăn trở tiến công của mấy triệu nhất đại quân tinh nhuệ của Bàng Quán, tuyệt đối là một trong những nhân mã tinh nhuệ nhất thiên hạ, Vương gia bên cạnh còn thiếu loại hộ vệ này, thời khắc mấu chốt có thể kháng cự trăm vạn hùng binh, giải tán quả thật không khỏi đáng tiếc, Vương gia chẳng lẽ không muốn trở thành của mình sao? Muốn triệt để thu phục những người này, trước tiên phải thu phục Tô Vận, từ Tô Vận mà thuyết phục bọn họ!
Nói đến mười mấy vạn nhân mã, Miêu Nghị cũng có chút chảy nước miếng.
Dương Khánh lại nói:
– Tô Vận có thể trở thành quản gia của Hạo Đức Phương, tất nhiên có chỗ hơn người. Hạo Đức Phương có thể ngồi vững vương vị nhiều năm như vậy, công lao của nàng không thể bỏ qua, chỉ dựa vào nàng năm đó vì Hạo Đức Phương đại nghiệp chủ động buông bỏ thù diệt môn với Thanh Nguyệt đã là không đơn giản. Không từ mà biệt, chỉ nói những chuyện người ngoài không biết của đại lão thiên đình, nàng e là so với Vương gia bên này còn rõ hơn nhiều. Nếu có được sự trợ giúp của nàng ta, có thể bớt đi không ít phiền phức cho Vương gia, ảnh hưởng của nàng ta đối với nam quân lực cũng có thể giúp Vương gia mau sớm ổn định lòng người, ngay cả nàng cũng quy thuận, Vương gia chiếm được địa bàn nam quân chẳng lẽ không phải danh chính ngôn thuận sao? Đối với người như vậy, Vương gia muốn lấy thiên hạ, là không thể thiếu! Người tài giỏi như thể có thể gặp không thể cầu, nếu đã ở bên người Vương gia, lẽ nào không mưu cầu!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 36 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 02/02/2020 11:29 (GMT+7) |