Nếu không có việc gì ảnh hưởng, dưới tình huống cứ cách một khoảng thời gian tu luyện thì sẽ xử lý công vụ, Thanh Chủ vừa ra ngoài đình viện. Thượng Quan Thanh đã nghênh đón.
– Gần đây có việc gì không?
Thanh Chủ đi dạo một lát, sau đó mới thuận miệng hỏi một câu.
Thượng Quan Thanh cười tủm tỉm trả lời:
– Không có việc gì lớn cả, hết thảy đều yên ổn, khắp nơi an bình.
Sự thật là sau khi có chuyện lớn gì xảy ra, thế lực các nơi đều ở ẩn một khoảng thời gian nhất định, hầu như đã thành quy luật rồi, trong thời gian này sẽ chẳng có ai gây chuyện cả.
Thanh Chủ đột nhiên dừng bước trước một khóm hoa trắng nõn như ngọc, hắn nâng chúng lên hít ngửi thật nhẹ, có lẽ nhìn vật mà nhớ người, giọng điệu mang theo vài phần dịu dàng hỏi:
– Tình hình hiện tại của Thiên Phi thế nào rồi? Thượng Quan Thanh:
– Vẫn yên tình trước sau như một cho dù ở tại nhà mẹ, cũng không rời khỏi sân nhỏ của mình, rất ít gặp mặt người ngoài.
– Đúng là tính tình không tranh quyền thế, vô cùng an tĩnh, sao phải khắc khổ vậy chứ.
Thanh Chủ lắc đầu, buông tiếng thở dài, thả khóm hoa kia ra, tiếp tục đi về phía trước rồi lại giống như vừa nghĩ đến điều gì, hắn hỏi tiếp:
– Chuyện bên Quỷ Thị, Tụ Hiên Đường của Ngưu Hữu Đức như thế nào rồi, có chiêu nạp được ai không?
Thượng Quan Thanh không nhịn được vẻ vui mừng mà trả lời:
– Không ai.
Thanh Chủ kinh ngạc:
– Không chiêu nạp được dù chỉ một người à?
Thượng Quan Thanh:
– Có lẽ là như vậy rồi, một đông người đến xem náo nhiệt, nhưng chẳng có ai hưởng ứng lệnh triệu tập cả.
Thanh Chủ cười khà khà, nói:
– Trẩm còn tưởng rằng hẳn định giở trò gian trá gì để trẫm bất ngờ một hồi, ai ngờ cũng chỉ có vậy thôi, đúng là người quái lạ thích làm việc quái lạ!
Hắn phất phất tay:
– Mặc kệ hắn đi, đi xem Thiên Tần Cung một chút.
Động tĩnh gần nhất của Quỷ Thị đều khiến cho người trong thiên hạ đều bất ngờ, khiến thanh danh của Quỷ Thị Tổng Trấn Phủ lan truyền rộng rãi, đủ để tu sĩ trong thiên hạ nghị luận.
Vốn chuyện Tổng Trấn Phủ và Địa Tàng Tự đổi địa bàn đã làm một việc vô cùng mới lạ rồi, nó đáng giá để cho mọi người thảo luận một hồi. Sau đó tin tức tiếp tục truyền đến, thì ra Ngưu Hữu Đức lừa được đến tay Địa Tàng Tự, điều này khiến cho người trong thiên hạ vô cùng náo nhiệt, thì ra vẫn có có chuyện như thể xảy ra. Kế tiếp, lại có chuyện quái lạ nữa, bỗng dưng Quỷ Thị dán bố cáo “Tụ Hiền Đường” muốn chiêu nạp anh hùng hào kiệt trong thiên hạ, khiến cho mọi người bàn luận xì xào, đại đa số những người đó đều không biết rõ tình hình bên trong thế nào, mọi người đều không hiểu vì sao Quỷ Thị Tổng Trấn Phủ không năm nào mà không có việc lạ xảy ra, nhưng năm nay lại nhiều quá mức. Có người còn than thở, Quỷ Thị Tổng Trấn Phủ này chẳng khác nào tờ giấy trắng để cho Ngưu Hữu Đức muốn về thế nào thì về thế đó, chẳng ai xuất hiện can thiệp gì cả, chẳng lẽ cứ để mặc cho Ngưu Hữu Đức tiếp tục càn quấy thế này à.
Đối với những người có chút hiểu biết thì đều tỏ vẻ chế giễu, nhất là những người căm ghét Miêu Nghị. Vài tên đệ tử quyền quý ngồi vây quanh một chiếc bàn, nâng ly cạn chén, chốc chốc lại chỉ về phía xa xa mà khinh bỉ, bọn họ muốn nhìn xem hiện tại Ngưu Hữu Đức muốn nhảy nhót làm trò thế nào!
Thời gian dần dần trôi qua, tin tức Ngưu Hữu Đức bị trục xuất cứ thế mà lan truyền khắp noi, Ngưu Hữu Đức không còn tương lai gì nữa, sống hết quãng đời còn lại tại vị trí Tổng Trấn Quỷ Thị. Tin tức thả ra ngoài với tốc độ chóng mặt.
– Ai!
Phục Thanh đang thủ thành trong nội cung nhìn lên trời mà thở dài, nói:
– Hăng quá hóa dở đó lão Ngũ à! Rất nhiều người quen biết Miêu Nghị đều không thể tưởng tượng được, lúc trước Nguru Hữu Đức nôi danh có cây đại thụ Khâu gia chống lưng, hiện tại lại xuống dốc đến mức độ này rồi. – Hơn nửa năm rồi sao chẳng có ai hưởng ứng lệnh triệu tập hết vậy?
Tổng Trấn Phủ mới, Miêu Nghị đã xuất quan sau một thời gian bế quan tu luyện đã bắt đầu hỏi Dương Triệu Thanh và Từ Đường Niên về tình hình gần đây, không hài lòng chút nào về tiến độ hiện tại.
– Dường như mọi người không quá mặn mà với công việc một nửa là quan, một nửa không phải quan thể này, cho nên…
Dương Triệu Thanh ngập ngừng đưa ra lý do.
Từ Đường Niên ở bên cạnh gượng cười kỳ thực hắn đã cảm thấy biện pháp này không quá đáng tin cậy từ trước rồi, thân phận của người gia nhập không quá rõ ràng, lại thêm việc bọn họ chẳng thấy bất kỳ lợi ích nào cả, ước chừng đầu óc có bệnh mới tự cuốn mình vào trong đống phiền phức này, dường như đại nhân đánh giá quá cao về mị lực của mình rồi.
– Ngươi cười cái gì?
Miêu Nghị nhìn qua gương mặt tươi cười của Từ Đường Nhiên, bắt đầu tức giận muôn đánh người hắn chỉ một ngón tay:
– Ngươi, vậy thì ngươi đi. Sau này ngươi sẽ phụ trách việc tuyển người gia nhập.
– Ôi! Năng lực của ty chức có hạn…
Từ Đường Nhiên nhanh chóng từ chối, đây là một nhiệm vụ bất khả thi, ai ngờ Miêu Nghị cắt ngang trực tiếp, nói:
– Ta mặc kệ ngươi dùng cách nào, tóm lại ngươi phải mau chóng lôi kéo được những người có thể làm việc vào trong Tụ Hiền Đường, nhóm đội ngũ có thể tự xoay sở về mặt tài chính, ta hạn cho người thời gian mười năm, nếu ta không thấy hiệu quả sẽ hỏi tội ngươi!
– Đại nhân.
Trong lòng Từ Đường Nhiên đã khóc thét rồi, ngươi lại muốn ta sử dụng thủ đoạn lừa gạt lừa đảo nữa à, lần trước việc của cửa hàng đã hỏng rồi, ta đã thua lỗ không ít vốn ban đầu của mình rồi đó, muốn người làm việc mà không được tiêu tiền, ngươi đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn nghĩ chuyện này dễ dàng vậy sao!
Vào lúc này, một thanh âm dịu dàng uyển chuyển từ bên ngoài vọng vào trong:
– Này! Vì sao mới gặp lần đầu đã thấy có người giận dữ rồi, ai đang phát hỏa lớn như vậy đây, ta muốn xem một chút!
Mọi người đều nhìn ra ngoài điện, liền thấy thân ảnh đoan trang xinh đẹp rực rỡ của Vân Tri Thu tiến đến, gương mặt toát lên sự vui vẻ nhàn nhạt nhưng rất chân thành, nàng đi thẳng vào trong chẳng ai ngăn cản, Thiên Nhi, Tuyết Nhi, Phi Hồng, Tuyết Linh Lung, Lâm Bình Bình đều đi theo nàng, đằng sau bọn họ là hai gã hộ vệ cũng cùng đi đến đây.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 28 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 08/01/2020 03:29 (GMT+7) |