Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv2.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv2.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex ngắn » Mang thai với muôn vật » Phần 7

Mang thai với muôn vật - Tác giả Light of Lust


Update Phần 7

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 7: Chuẩn bị cho tương lai

Sau một buổi sáng làm tình đầy cuồng nhiệt với Bun, Ngọc liền đi tắm lần thứ hai trong ngày và chăm sóc cơ thể cho bản thân hậu giao phối.

Dòng nước mát lạnh chảy róc rách trên cơ thể hấp dẫn của Ngọc. Như các bộ phim JAV, từng giọt nước lăn dài trên làn da trắng mịn màng của hai bầu vú và bờ mông cong của nàng.

Trước khi Ngọc bắt đầu vệ sinh thân thể, nàng ấn cái bụng của mình và phụt ra một dòng tinh trung chảy ra từ bên trong âm đạo. Lượng tinh dịch ấy nhiều vô số kể, khiến Ngọc tốn gần năm phút thì cái dòng tinh đó mới ngưng lại. Rồi sau đó cái mùi hương của dâm thuỷ và tinh trùng dần bị gột rửa bằng sữa tắm thơm tho của nàng. Ngọc cũng rửa ráy bên trong âm đạo của mình bằng dung dịch vệ sinh sau khi nàng đã cố gắng dùng ngón tay móc hết tinh trùng ra ngoài càng nhiều càng tốt.

Tuy nhiên, Ngọc thừa biết rằng vẫn còn một chút tinh trùng đang đọng lại bên trong tử cung của cô, và ngón tay nàng lại càng không thể banh cổ tử cung từ bên ngoài. Quả thật là khâm phục Bun khi con cặc nó có thể đâm xuyên vào sâu bên trong nàng mà bơm tinh suốt cả tiếng đồng hồ mà không hề ngưng nghỉ chút nào.

Sau đó, Ngọc cũng đánh răng súc miệng cẩn thận để át đi mùi tinh trùng ban sáng còn đọng lại sâu bên trong họng cô. Thật sự mà nói, cô không thể nào làm sạch 100% được bởi vì Ngọc đôi lúc vẫn có thể ngửi thấy mùi tinh hoa của Bun trào ngược lên khí quản của nàng từ dạ dày.

Sau khi vệ sinh cơ thể thật cẩn thận và mặc bộ đồ ở nhà mới tinh, Ngọc bắt đầu đi dọn dẹp cái tàn cuộc trong nhà. Cũng may là bữa sáng hôm nay nàng chỉ làm tình loanh quanh phòng khách và phòng tắm, nên cũng không đến nỗi khó khăn.

Nàng dùng khăn giấy để lau hết từng vết tinh trùng chảy dài trên sàn nhà và trên chiếc ghế gỗ dài trong phòng khách, kể cả vũng tinh trùng khô ở ngay cửa ra vào nhà Ngọc. Rồi nàng chỉ cần lau nhà và xịt khử mùi là xong. Con Bun thì vô tư nằm ở góc phòng khách nhìn Ngọc dọn dẹp như mọi ngày.

Buổi trưa hôm đó, Ngọc vừa nấu ăn vừa bật truyền hình xem tin tức thời sự hôm nay. Ngoài những mẫu tin thế giới ra thì cũng chẳng có gì đáng để nghe cả. Thế nhưng, Ngọc phải tạm dừng nấu ăn vì cô nghe thấy cái tên trường cấp 3 quen thuộc của mình trên đài truyền hình.

“Vào khoảng ba giờ chiều ngày 30 tháng 6 tại trường THPT XYZ đã xảy ra một vụ cháy nổ ở tại phòng hóa học. Tại thời điểm xảy ra sự cố, rất may mắn là không có ai ở bên trong khu phòng, kể cả học sinh lẫn giáo viên, cho nên không có thương tích nào xảy ra. Tuy nhiên có một vài học sinh vô tình đi ngang đã chứng kiến vụ việc và báo cáo với trường để gọi chữa cháy nhanh nhất có thể. Do phát hiện kịp thời nên ngọn lửa đã không lan ra khắp tòa nhà, nhưng nó đã thiêu rụi đa số vật dụng dụng cụ thí nghiệm và hóa chất khác bên trong.”

“Sau khi phối hợp với nhà trường, công an điều tra đã xác định nguyên nhân vụ cháy là do phản ứng giữa một vài hóa chất không được cất giữ đúng cách khiến chúng phát nổ. Để đảm bảo an toàn, phòng hóa chất đã bị niêm phong để nhà trường liên hệ với Cục Hóa Chất triển khai dọn dẹp và xử lý hậu quả. Một vài em học sinh ở gần đó cũng đã được kiểm tra sức khỏe để chắc chắn các em không bị ảnh hưởng bởi hóa chất bay hơi ra ngoài.”

Ngọc chăm chú lắng nghe mà nhớ lại ngày hôm đó. Đúng như thời sự nói, sự cố ngày hôm đó do chính cô và một, hai cô bạn khác phát hiện và đã chạy đi báo thầy cô ngay lập tức.

Thật ra thì lúc đó Ngọc ở gần căn phòng hóa học nhất và vô tình nghe thấy tiếng nổ lớn cộng với tiếng lửa cháy lách tách ở bên trong. Ngay thời điểm đó, Phương Ngọc vội hét với hai bạn học sinh khác ở trên hành lang lập tức đi gọi giáo viên và cứu hỏa. Sau đó Ngọc vội chạy đến để kiểm tra xem có ai ở bên trong không.

Khi Ngọc đến nơi thì ngọn lửa đã lớn đến mức không thể nào dập được bằng bình chữa cháy bình thường nữa. May mắn là không có ai bên trong nhưng Ngọc đã ngửi thấy mùi hóa chất thoang thoảng cộng với mùi khét phát ra từ trong căn phòng.

Trong lúc Ngọc đang phân vân không biết làm gì thì nàng đột nhiên bị kéo tay ra đằng sau. Nàng ngoái nhìn thì thấy đó là thầy Nam dạy hóa trong lớp. Thầy liền đưa Ngọc đi ra xa khỏi phòng hóa học mà bảo nàng “Đừng có lại gần! Nguy hiểm lắm em. Thầy cô đã gọi cứu hỏa rồi. Để cho lính cứu hỏa làm việc.”

Ngọc nghe lời mà đi theo thầy Nam, tuy lòng hơi thấy lạ khi thấy thầy vẫn đang mặc áo khoác phòng thí nghiệm, nhưng nàng cũng không mấy bận tâm đến chuyện đó. Ngọc chỉ mong là sự cố này không đến mức quá nghiêm trọng mà thôi.

Chỉ trong nửa tiếng sau, xe cứu hỏa, xe cảnh sát và xe cứu thương đã vây quanh nhà trường, cùng với tiếng còi inh ỏi và ánh đèn chớp đỏ sáng đến chói mắt. Tiếp đó, lính cứu hỏa ngay lập tức đi dập tắt đám lửa và niêm phong hiện trường, rồi để cho công an tiếp quản phần còn lại.

Trong khi đó, Ngọc và một vài học sinh khác được đưa đến xe cứu thương để kiểm tra tổng quát và đảm bảo không ai hít phải khói độc hay hóa chất bay hơi từ vụ cháy. Ngọc không hề nói với nhân viên y tế rằng mình đã hít một chút mùi lạ khi ở ngay trước cửa phòng hóa học, bởi vì Ngọc nghĩ rằng mình chỉ đứng đó có vài phút thôi nên chắc là không sao. Vả lại, nàng cũng không muốn bị bắt phải đi tới bệnh viện chỉ để dành hàng giờ khám sức khỏe để rồi chẳng phát hiện ra bệnh gì nghiêm trọng.

Ngọc vẫn đồng ý lấy mẫu máu để làm xét nghiệm đơn giản nhưng rồi họ trả lại kết quả ngày hôm sau thông báo cô rằng không có gì đáng lo ngại cả.

Thế nên Ngọc mới không lo nghĩ gì nữa. Nàng coi đó chỉ là sự cố ngoài mong muốn và cũng chẳng thấy nó ảnh hưởng gì nhiều đến mình cho lắm.

Ngọc đâu có biết được đó lại là sai lầm to lớn nhất đời nàng. Bởi vì thứ Ngọc đã vô tình hít phải lại là cái hoạt chất kì lạ đã kích thích biến đổi gen trong cơ thể nàng. Nếu Ngọc chịu đi khám sức khỏe để cẩn thận hơn thì có lẽ họ đã phát hiện cái hoạt chất đó rồi.

Ngay tại lúc này, bên trong cái buồng trứng và tử cung của Ngọc, những tế bào đầu tiên của những sinh linh bé bỏng đã dần hình thành. Bộ gen người và chó vẫn đang cuộn lấy nhau, trao đổi những thông tin di truyền để tạo ra những hợp tử đầu tiên, cấu tạo nên những bào thai mới trong cơ thể Phương Ngọc.

Quay lại hiện tại, Ngọc xem thời sự xong rồi thì tiếp tục nấu ăn và làm hết tất cả việc nhà như bao ngày khác. Thông thường thì mẹ kế sẽ sai cô làm biết bao nhiêu là việc nhà mỗi khi Ngọc được nghỉ ở nhà như thế này, nên nàng cũng đã quen và tự động hoàn thành hết mọi công việc cần thiết.

Ngọc chỉ mệt mỏi nhất là trong tuần, vì nàng vừa phải chạy việc nhà vừa phải dành thời gian để học bài và ôn thi đại học. Nếu như Ngọc mà quên làm việc gì thôi thì mẹ kế sẽ la mắng và trách móc cô ngay. Cho nên gần như là ngày nào Ngọc đi học về cũng phải lo chuẩn bị cơm nước và dọn dẹp cho tới tận 9 – 10h tối, rồi cô còn phải học xuyên đêm để chạy bài trên trường.

Cha cô thì cũng thường xuyên đi công tác nên cũng không ở nhà mấy. Cho nên phần lớn là nhà chỉ có Ngọc, bà mẹ kế và hai đứa em kế của nàng. Tuy cũng có nhiều lúc cảm thấy mệt mỏi và buồn tủi, nhưng Ngọc vẫn ráng cố gắng bám víu vào cuộc sống này cho đến khi mình tự ra ngoài ở riêng và tìm việc làm kiếm tiền tự nuôi sống bản thân.

Mãi cho đến khi nhà cô nhận nuôi con Bun thì cuộc sống của Ngọc đỡ âm u hẳn đi. Vì một lý do nào đó mà một ngày cô Hoa lân la hỏi cha mẹ cô liệu nhà có muốn nhận nuôi một chú chó Great Dane hay không. Tuy mẹ kế tỏ vẻ khó chịu không muốn nhận nuôi bất kì thú cưng nào cả, nhưng cha Ngọc biết nàng cũng khá thích động vật từ nhỏ, và nếu có một chú chó ở cạnh bên thì biết đâu lại có thể giúp Ngọc nguôi ngoai nỗi đau mất mẹ và bớt cô đơn hơn.

Thế là cha Ngọc thuyết phục mẹ kế mấy ngày trời mới thành công. Và rồi nhà Ngọc đón một thành viên mới trong gia đình. Đương nhiên là Ngọc là người vui nhất rồi. Nàng tự nguyện chăm sóc cho Bun mỗi ngày, từ việc cho ăn, dọn vệ sinh cho Bun rồi dắt nó đi dạo, nàng làm hết tất cả.

Cô Hoa cũng giúp Ngọc về mảng sức khỏe, và cổ cũng đồng ý khám bệnh và tiêm vắc xin cho Bun miễn phí. Về chuyện này thì Ngọc biết ơn cô Hoa lắm, bởi vì mẹ kế rõ là không muốn bỏ tiền ra chăm lo sức khỏe cho con Bun một chút nào, và Ngọc cũng chưa có nhiều tiền để lo cho nó chu đáo như vậy.

Từ đó đến giờ đã hơn một năm trời và Bun đã trưởng thành tới mức này. Ngọc yêu Bun nhiều lắm và đương nhiên là nàng hoàn toàn hạnh phúc khi cuối cùng Ngọc cũng đã hòa làm một với chú chó đáng yêu của mình.

Nghĩ đến đây Ngọc chợt co thắt âm đạo một cái. Nó vẫn còn đang dư âm cái trận giao phối ban sáng và vẫn chưa hoàn toàn hồi phục. Đôi lúc Ngọc đi đứng không vững, suýt chút nữa thì ngã xuống sàn. Những lần như vậy thì Ngọc chỉ có thể dựa người vào tường hoặc tủ đồ để cơ thể mình bình tĩnh lại.

Con Bun đôi lúc cũng ngẩng đầu lên xem Ngọc đang làm gì nhưng rồi sau đó cũng chìm vào giấc ngủ dang dở của nó.

Dù sao thì Ngọc cũng đã nấu ăn xong và ăn bữa trưa của mình khi đồng hồ điểm mười hai giờ. Vì một lý do nào đó mà Ngọc ăn nhiều hơn thường ngày. Nếu như thông thường Ngọc chỉ ăn một chén cơm thì hôm nay nàng ăn đến tận ba chén, cùng với đầy đủ món xào và canh nóng. Không những thế, nàng còn thèm ngọt ngọt chua chua nên liền quất một cây kem dâu và cắt một lát xoài ăn tráng miệng.

Xong xuôi thì bụng Ngọc lại phình to, nhưng lần này là chứa đồ ăn nàng tận hưởng như để bồi bổ cho bản thân sau những màn giao hoan đầy cuồng nhiệt. Nói gì thì nói chứ cảm giác no căng bụng cũng khá là sung sướng. Chứ lúc nào nàng cũng phải nhường phần ăn của mình cho bà mẹ kế và hai đứa con của mẻ và chỉ ăn phần đồ ăn còn lại khiến Ngọc khó chịu vô cùng.

Sau đó Ngọc đi ngủ trưa một giấc đến tận 2 – 3 giờ chiều. Khi Ngọc tỉnh dậy, nàng làm nốt cho hết việc nhà hôm nay rồi tận hưởng cả buổi chiều còn lại. Sau đó, nàng mở máy tính lướt mạng mua đồ online hoặc đọc một vài bài post hay ho trên facebook hoặc coi một vài công thức nấu ăn tốt cho sức khỏe và sinh khí cho nữ giới.

Đôi lúc con Bun thức dậy và lặng lẽ tiến lại gần Ngọc. Nó nhìn nàng với ánh mắt trìu mến pha lẫn tò mò. Có lúc nó gâu lên vài cái rồi rúc mũi của nó vào ngực Ngọc hòng liếm láp hai cái bầu vú mềm mại của nàng.

Tuy Ngọc cảm thấy thật dễ chịu và cám dỗ trước những lần vòi vĩnh của Bun, nhưng lần này Ngọc quyết tâm kỷ luật nó trong hôm nay.

“Không được. Bun hư nha. Hôm nay em phải kỷ luật Bun! Chứ không Bun lại làm mấy cái trò hư hỏng hồi sáng nữa.”

Ngọc vội vàng đẩy đầu nó ra và che chắn bầu ngực lẫn hạ bộ của mình. Nàng biết đó là một quyết định khó khăn nhưng Ngọc vẫn phải làm. Nếu không thì Bun lại càng hư mất.

Mặt khác, con ác quỷ dục vọng trong tâm trí Ngọc lúc nào cũng thôi thúc nàng làm thêm hiệp nữa với Bun. Thế nên cơ thể nàng cứ râm ran mỗi lúc con Bun chủ động lại gần hít hít Ngọc. Cái cảm giác bứt rứt ấy lại càng khiến nàng khó chịu, nhưng Ngọc chỉ có thể kìm nén nó bằng cách tập trung vào thứ khác trên máy tính của cô.

Ngọc thừa sức biết biết rằng âm đạo của nàng đang dần tiết ra dâm thủy, tuy ít nhưng Ngọc vẫn có thể cảm nhận được. Ngọc cố tình không nghĩ đến nó và chỉ chú ý đến cái màn hình trước mặt mà thôi.

Sau vài lần rúc mõm bất thành và bị Ngọc phản đối liên tục nên nó cũng đầu hàng rồi cuộn tròn bên cạnh Ngọc trên chiếc ghế dài trong phòng khách. Ngọc thấy thế thì cũng yên tâm rồi lấy tay xoa xoa lớp lông ngắn mềm mại của nó. Con Bun có vẻ cũng đang tận hưởng và thư giãn cơ thể nó, chắc cũng đã phần nào ngoan ngoãn nghe theo lời Ngọc.

Ngọc tiếp tục lướt web bên cạnh Bun đến khoảng năm sáu giờ tối thì bụng lại đói, nên nàng chuẩn bị bữa tối từ phần đồ ăn thừa hồi trưa. Ngọc cũng không quên chuẩn bị một chút cơm trộn cho Bun và dọn dẹp bãi phân trong hố cát của nó.

Làm đồ ăn xong xuôi thì người và chó đều ăn một cách ngấu nghiến, như có cảm giác mọi sinh lực đang dần được hồi sinh. Ăn xong thì Ngọc đi rửa chén bát trước khi đi về phòng nghỉ ngơi.

Đương nhiên, hôm nay Ngọc quyết định không cho Bun vào phòng để phạt nó hôm nay. Tuy buồn nhưng một lần nữa, Ngọc phải kỷ luật Bun thật nghiêm khắc.

Mới đầu thì con Bun kêu ư ử cào cào cái móng lên cánh cửa phòng của Ngọc hòng làm nàng yếu lòng mà cho Bun vào, nhưng rồi nghe nàng lớn tiếng bảo tối nay ở ngoài tự kiểm điểm bản thân thì nó đành chịu thua và nằm trước cửa phòng nàng.

Đương nhiên là Ngọc cũng cần phải suy nghĩ về lời đề nghị của cô Hoa lúc sáng. Được theo chân cô Hoa học về ngành thú y quả là một cơ hội tốt. Ngọc có thể làm phụ tá cho cô Hoa và lấy kinh nghiệm thực tập ngoài đời trước mọi sinh viên cùng ngành của nàng.

Ngọc hầu như đã quyết định rồi. Bây giờ nàng chỉ cần gọi điện hỏi xin cha và mẹ kế của cô nữa thôi là được.

Ngọc liền mở điện thoại lên rồi gọi cho cha cô qua cái app gọi điện trực tuyến bằng wifi. Hiện tại thì cả cha cô lẫn mẹ kế đang đi công tác ở nước ngoài, và bây giờ thì bên Việt Nam đang là 7 giờ tối, thì ở bên kia đang đâu đó tầm 8 giờ sáng.

Đổ chuông một hồi thì cha cô hiện lên trên điện thoại Ngọc.

“Alo, con gọi hả Ngọc? Ba sắp chuẩn bị đi họp cho công ty ở bên này. Con gọi ba có gì không con?”

“Dạ, con chào ba. Ba có khỏe không ba? Nếu ba đang vội thì lát nữa con gọi lại cũng được.”

“Ừa ba khỏe lắm! Ở bên này nhiều thứ hay ho lắm con, để có gì ba mua quà lưu niệm về cho con nhé. À mà, ba cũng chưa vội lắm, nên con có gì cứ nói đi!”

“Ai gọi anh đấy?” Tiếng mẹ kế vọng vào.

“Ngọc gọi anh một chút thôi.” Cha cô trả lời.

“À, tiện kêu con bé nhớ gọi cho ba mẹ em hỏi thăm hai đứa nhóc của em nhé.” Mẹ kế nói.

Cha Ngọc bất đắc dĩ nhìn Ngọc, rồi nhún vai nói.

“Con nghe mẹ nói rồi đó. Nhớ gọi điện cho hai đứa em nha con.”

“Dạ, con biết rồi.” Ngọc cũng đành đồng ý.

“Thế con gọi ba có gì không con?”

Ngọc liền vào chủ đề. Tuy trước đó cũng đã suy nghĩ lựa lời làm sao để thuyết phục cha mẹ cô, nhưng nàng vẫn tỏ ra lưỡng lự và cố gắng lái cuộc trò chuyện làm sao để tăng cơ hội thành công hơn.

“Dạ, ba biết là con mới thi Đại Học xong nên mới bắt đầu nghỉ hai tháng hè trước khi nhập học. Con vẫn đang chờ kết quả và trong thời gian đó, con quyết định đi kiếm việc làm thêm mùa hè để lấy thêm kinh nghiệm thực tập. Con có lướt nhiều trang tuyển dụng và thấy cũng có nhiều công việc khá là phù hợp đối với con… nhưng con không chắc liệu ba mẹ có đồng ý hay không.”

“Hmm? Con muốn làm việc bán thời gian hả? Cũng được mà, ba đồng ý đó.” Cha cô gật đầu.

“Nhưng mà vấn đề là đa số công việc đều khá là xa và bất tiện cho con, chưa kể họ đều yêu cầu có kinh nghiệm trước nữa, trong khi con vừa mới tốt nghiệp cấp ba. Nên con cũng suy nghĩ và nghiên cứu khá nhiều, và… con thấy có một cơ hội làm việc khá tốt. Chuyện là cô Hoa hôm qua có tới nhà, và ngỏ ý thuê con làm phụ tá trong phòng khám thú y của cô. Cổ có nói là chỉ thuê trong mùa hè thôi cho đến khi con nhập học.”

“Cô Hoa mời con làm việc cho cổ à?” Cha cô nhướn mày ngạc nhiên, nhưng cũng không đến mức không dự đoán trước. “Con cũng thân với cô Hoa, mà cổ cũng là bác sĩ thú y giỏi nữa. Nếu cổ đã ngỏ ý thì ba không thấy vấn đề gì hết.”

“Nhưng em thì có đấy.” Mẹ kế Ngọc liền xuất hiện trước màn hình điện thoại. Ngọc biết ngay là thể nào mẹ kế mình cũng sẽ lên tiếng phản đối mà.

“Tại sao khi không cô Hoa cô Hiền gì đó lại tới nhà mời con làm việc vậy Ngọc? Con có chắc là cổ thực sự mời con làm việc không, hay chỉ là hứa suông thôi đấy?”

“Kìa em, con nó đã nói thế thì sao cô Hoa lại nói dối cơ chứ?” Cha Ngọc lại nhướn mày thắc mắc.

“Ai mà biết được. Em không thích cái cô Hoa đó tí nào. Sao anh cứ bênh vực cô ta chứ? Với lại, sao con không kiếm việc khác mà làm?” Bà mẹ kế cứ mặc nhiên phản đối.

“Thôi nào em, dù gì cũng chỉ là cho Ngọc làm phụ tá thôi mà. Có hai tháng chứ mấy. Em lo lắng làm gì cơ chứ.” Ông ấy dỗ dành vợ mình.

“Con… chỉ muốn học việc để mai mốt có kinh nghiệm trong hồ sơ thôi. Con biết là cô không thích cô Hoa vì cô Hoa từng là bạn thân của mẹ ruột con, nhưng chuyện đó không có liên quan gì ở đây cả. Con thật sự chỉ muốn chuẩn bị cho tương lai mà thôi. Và cô Hoa cũng rất tốt với con, nên con chắc chắn là không có rắc rối gì đâu.”

“Cô Hoa dù gì cũng là bác sĩ thú y nhất nhì trong thành phố này. Cổ làm việc cho một tổ chức thú y và tự mở phòng khám cá nhân nữa. Chắc chắn là con cũng sẽ học được nhiều thứ từ cô Hoa. Con rất muốn hai người đồng ý cho con đi học việc với cổ. Con đảm bảo ba với cô là sẽ không có chuyện gì đâu.”

Ngọc gằn giọng trả lời. Sự thật là Ngọc vẫn chưa bao giờ gọi mẹ kế là mẹ và cô cũng chắc chắn rằng khi nàng nhắc đến mẹ ruột của mình thì bà ta sẽ lại bực mình cho mà xem. Phải rồi, mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời mẹ kế lại thương con chồng. Thế nhưng, Ngọc vẫn muốn chứng minh cho quyết tâm của mình và cố gắng thuyết phục cha và mẹ kế của mình cho phép nàng làm việc ở chỗ cô Hoa.

“Hừ! Thôi tùy con. Thích thì cứ đi làm đi. Cô không quan tâm.” Bà mẹ kế đành chịu thua, nhưng cũng phải buông vài lời gai góc.

“Con nghe rồi đó. Ba cũng cho phép con làm việc với cô Hoa. Nhưng mà cũng phải cẩn thận nhé. Làm việc với động vật cũng không phải là dễ đâu con.”

“Dạ con cảm ơn ba. Con chắc chắn sẽ cẩn thận.” Ngọc vui vẻ trả lời, đầu chợt nghĩ tới lúc mình “chăm sóc đặc biệt” cho Bun mà hơi xấu hổ.

“Ừa vậy là được. Thôi ba tắt máy nhé. Con ở nhà một mình nhớ khóa cửa cẩn thận. Có gì thì cứ gọi hàng xóm hay ba mẹ cũng được. Ba đi nhé con.”

“Dạ, ba đi cẩn thận. Con chào ba.”

Hai người liền tắt máy sau tiếng bíp. Ngọc thở phào nhẹ nhõm. Dẫu biết là kiểu gì cũng được đồng ý, nhưng Ngọc vẫn có cảm giác hồi hộp khi nói chuyện với cha và mẹ kế của mình. Ngọc biết nàng cũng đã chọc giận mẹ kế, nhưng mà dù gì thì Ngọc cũng đã lớn rồi, nên cũng đã đến lúc nàng tự quyết định đường đi của riêng mình.

Dù sao thì họ cũng đã cho phép Ngọc nhận lời làm việc với cô Hoa, lòng Ngọc vui mừng khôn xiết. Thế là Ngọc đã tiến thêm một bước nữa đến giấc mơ của mình rồi.

Ngọc quyết định gọi cho cô Hoa ngay lập tức để báo tin mừng. Nàng liền bấm số điện thoại của cô Hoa và đợi máy đổ chuông.

Không biết tại sao lần này cô Hoa bắt máy lâu đến thế. Mọi lần dẫu có bận đến đâu cô Hoa đều trả lời Ngọc ngay tắp lự. Sau hồi chuông lần thứ năm thứ sáu gì đó, thì Ngọc mới nghe giọng cô Hoa ở bên kia đầu dây. Lần này Ngọc chỉ gọi điện thoại bình thường mà không mở cam màn hình.

“Alo… con… hả Ngọc? Con… gọi… cô… có gì không… con? Bây giờ có… hơi bất tiện… aah… cô xin lỗi… Thôi con… cứ nói… đi” Giọng cô Hoa vang lên chữ được chữ mất, lâu lâu lại phát ra tiếng gì như tiếng rên vậy.

“Dạ con chào cô Hoa. Con muốn báo cho cô Hoa một tin mừng.” Ngọc trả lời, lòng có chút khó hiểu tại sao cô Hoa lại nói chuyện điện thoại đứt đoạn liên tục như vậy.

“Ừa… con… nói đi… aa… cô xin lỗi!”

Đúng là Ngọc mới nghe tiếng rên thì phải. Nàng lo lắng không cô Hoa đang gặp chuyện gì, nên cũng thắc mắc.

“Cô Hoa ơi, cô có ổn không cô? Con nghe tiếng gì lạ lắm.”

Đầu dây bên kia bỗng im lặng một chút, nhưng Ngọc vẫn nghe thấy tiếng thở nhanh và hổn hển và một tiếng gì đó nghe như tiếng da thịt va chạm vào nhau vậy.

“À… à… cô không sao đâu con… Chỉ là… umm… cô đang tập… yoga một chút thôi Ngọc… Bài tập… ahh… hơi khó nên… cô… ahh… hơi mệt một chút~”

Cô Hoa trả lời, âm lượng lúc lớn lúc nhỏ, xen kẽ một vài tiếng ahh nghe thật không giống với tiếng tập yoga chút nào cả.

Về phần Ngọc thì cô Hoa đã nói thế thì nàng cũng không xét hỏi gì thêm vì sợ mình sẽ thô lỗ với cô Hoa. Không biết lý do vì sao mà một phần trong tâm trí Ngọc cảm thấy tiếng rên này thật quen thuộc… giống như đang làm tình vậy. Dù sao thì, Ngọc vẫn tiếp tục báo tin cho người phụ nữ bên kia đường dây.

“Dạ, vậy con muốn báo cho cô Hoa biết là con đã xin phép ba… và mẹ kế con để hè này con làm việc ở chỗ cô Hoa rồi. Con cũng vui lắm, nên con gọi điện cho cô báo tin ngay lập tức đó.”

“Thế thì… tốt… umm… umm… vậy hè này… con làm chung… với cô nha… ahh… úi xin lỗi con”

“Dạ không sao cô Hoa. Thế cô muốn con bắt đầu từ ngày nào vậy?” Ngọc cố gắng hết sức mặc kệ tiếng rên phát ra từ bên cô Hoa, và tiếp tục bàn chuyện thực tập với người bạn thân của mẹ mình.

“À… phòng khám của cô mở hết hôm nay… mai chủ nhật… nghỉ, nên… con cứ… ummm… đến thứ hai… đi là được! Nhưng mà… cô muốn con… ummm… đến nhà cô vào ngày mai… có được không… umm~”

“Dạ, con nghĩ là được, chủ nhật con cũng khá là rảnh, nhưng mà có chuyện gì hở cô Hoa?”

“À… cô muốn… ummm hai cô cháu mình… bàn chuyện quan trọng… ah… umm một chút… khoan~ từ từ đã… không phải chỗ đó…”

???

“Cô có sao không cô?”Ngọc lo lắng hỏi.

“Cô… không sao… con Lu nhà cô… quậy quá thôi… nói hoài hong nghe mà cứ… làm cô… aahh… thôi không có gì đâu con.” Tuyết Hoa nói dối.

“Dạ… Vậy mai con đến nhà cô Hoa tầm mấy giờ là được ạ?”

“Umm… khoảng… 9… hay 10 giờ sáng… cũng được! À nhớ mang… theo Bun nha… cô cũng muốn kiểm tra sức khỏe… umm cho nó…~”

Ngọc không hiểu tại sao cô Hoa lại kêu nàng mang con Bun đến nhà cô Hoa đột ngột như vậy. Nhưng cô Hoa cũng đã từng khám sức khỏe cho Bun nhiều lần rồi, nên Ngọc cũng không nghĩ ngợi gì mà đồng ý.

“Dạ được, con sẽ mang theo Bun với con.”

“Ừa… vậy nhé… umm… mai… cô gặp con… nha~ Cô… bận việc… chút đây… Chào con nhé Ngọc -”

“Dạ, con chào cô. Chúc cô ngủ ngon.”

“Con… cũng vậy… mai gặp… ahhh…” Rồi một tiếng bíp dập máy cắt ngang lời cô Hoa.

Ngọc vẫn cầm điện thoại mà lòng cứ xôn xao không ngừng. Không biết vì một lý do gì mà cô thấy giọng cô Hoa hôm nay… rất dâm đãng. Một phần vì Ngọc chưa nghe cô Hoa tập yoga bao giờ, một phần vì nàng cũng mới lần đầu nghe giọng cô Hoa như thế.

Ngọc rất muốn tin một người giỏi giang, hiền hậu như cô Hoa sẽ không làm chuyện gì bậy bạ trong lúc cô nói chuyện với Ngọc. Có lẽ cô ấy đang tập yoga thật, và chỉ đang dùng quá nhiều sức mà thôi. Ngọc bỗng nghĩ đến khi mình giao phối với Bun một cách loạn luân lý như sáng nay thì nàng càng không có tư cách để đánh giá người khác.

Nghĩ đến đây thì cơ thể nàng cũng tự nhiên nóng bừng cả lên, nhưng Ngọc vội dập tắt cái cơn hứng bất chợt ngay lập tức. Ngọc không muốn mình suy nghĩ dâm đãng trong buổi tối hôm nay, bởi vì nàng cũng muốn kỷ luật bản thân mình cho công bằng với Bun. Nhiều lúc bàn tay Ngọc cứ lân la lại gần bầu vú hoặc phần hạ bộ bên dưới, nhưng lần nào nàng cũng vội ngưng lại mà vỗ lên má mình cho tỉnh.

Buổi tối hôm đó, Ngọc thư giãn lướt web coi phim trong phòng rồi sửa soạn đi ngủ sớm để ngày mai còn đi qua nhà cô Hoa. Nàng đưa mắt nhìn cánh cửa phòng, đôi lúc nàng vẫn nghe Bun ăng ẳng ư ử bên ngoài nghe đến tội, nhưng nàng vẫn quyết tâm phạt nó hôm nay.

Sau đó, Ngọc đi lên giường nhắm mắt và ngủ một giấc ngon nhất trong đời mình.


Còn tiếp…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Thông tin truyện
Tên truyện Mang thai với muôn vật
Tác giả Light of Lust
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Làm tình nơi công cộng, Ngoại tình tư tưởng, Người và thú (Sex thú), Sextoy, Thuốc kích dục, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện liếm lồn, Truyện sex mạnh
Tình trạng Update Phần 7
Ngày cập nhật 26/12/2024 11:31 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Light of Lust

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân