Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Ma Vương – Quyển 8 » Phần 14

Ma Vương - Quyển 8

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 14: Yến Hội Luyện Dược Sư…

Thời gian kế tiếp, Hàn Thạc rất nhàn nhã. An Đức Lệ Na ở trên tầng ba vẫn nuốt chửng tinh tệ như ăn bánh, khí sắc nàng càng ngày càng tốt, có thể thấy rõ thương thế trên người nàng hẳn là khá hơn phân nửa rồi.

Hàn Thạc không ra ngoài tiếp tục hái dược tài, cũng không luyện chế thuốc men, mà chỉ ở tầng hai tĩnh tu.

Hắn hiểu được trong Ám Ảnh thành, những loại người như người các đại gia tộc bất kể tinh tệ mua thuốc men dù sao cũng chỉ là số ít, còn một khi hắn luyện chế quá nhiều thuốc sẽ trở thành dư thừa, như vậy cũng không làm cho thuốc của hắn trở nên rất hiếm và quý giá nữa.

Do đó, hắn không tiếp tục hái dược tài luyện chế thuốc men, rồi tuyên bố ra ngoài là vì dược tài quá ít, tinh lực có hạn, tạm thời không có thuốc bán.

Thời gian vùn vụt trôi qua rất nhanh, ba tháng qua rồi, hóa thân ngoại thân trong Vạn Ma đỉnh một mạch khổ tu sức mạnh Tử Vong rốt cục thuận lý thành chương đột phá tới Trung vị thần sơ kỳ. Bằng vào Thần hồn Trung vị thần, hóa thân ngoại thân này đã đột phá tới Trung vị thần, nhanh chóng ổn định cảnh giới trước mắt, chuyên tâm nắm giữ vài kỹ xảo sức mạnh mới.

Hóa thân ngoại thân Hủy Diệt hệ đối với việc vận dụng pháp châu Hủy Diệt càng thêm thành thục, đã đạt tới mức tùy tâm sở dục rồi.

Còn bản thể sau những lần phá rồi lập, theo như lời Đỉnh Linh cường độ của thân thể Hàn Thạc đã tiến một bước, có thể thừa nhận một bộ phận sức mạnh từ những ma đầu bên trong Đỉnh Linh, nói cách khác Hàn Thạc có thể tạm mượn sức mạnh Đỉnh Linh, làm cho thực lực tự thân tăng vọt trong một thời gian ngắn.

Nhưng việc này phải chịu nguy hiểm rất lớn, một khi thân thể Hàn Thạc không chịu nổi, hoặc là trọng thương một lần nữa, sẽ không dễ dàng khôi phục giống như trước. Vì mượn sức mạnh Đỉnh Linh phải vận dụng Ma Anh của Hàn Thạc làm căn bản, một khi Ma Anh bị thương, nếu Hàn Thạc muốn khôi phục, phải mất thời gian vượt xa thời gian thân thể hắn khỏi hẳn.

Tóm lại, dựa theo lời của Đỉnh Linh, thân thể Hàn Thạc có thể mượn một bộ phận năng lượng của nó, làm cho thực lực hắn trong nháy mắt tăng vọt, nhưng thời gian duy trì quá trình này rất ngắn, một khi vượt qua thời gian đó, thân thể hắn và Ma Anh phải trả giá đắt.

Khi Hàn Thạc nhận được tin này từ Đỉnh Linh, hắn vô cùng mừng rỡ. Sức mạnh tăng vọt thời gian ngắn cũng đủ làm cho Hàn Thạc ứng phó với một vài sự kiện bất ngờ, tỷ như… Ngải Phất lý đột nhiên tập kích!

Đường Na không tới gặp hắn lần nào nữa. Mặc dù không nói rõ, nhưng Hàn Thạc biết nàng hoài nghi hắn, trong lòng hắn cũng hiểu rõ hai người không có khả năng hòa hợp giống như trước nữa. Mặc dù hơi bất lực, nhưng Hàn Thạc không cố gắng cố cứu lại loại quan hệ này, từ khi hắn coi Ngải Phất lý làm địch nhân của mình, hắn chỉ biết cuối cùng có một ngày hắn và Đường Na sẽ mỗi người một đường.

Trong khoảng thời gian này An Đức Liệt lại tới gặp hắn một lần, rất kỳ quái hỏi han Hàn Thạc có biết tin tức của Tạp Mai Lệ Tháp không, vì Tạp Mai Lệ Tháp đã mấy tháng rồi không về Ám Ảnh thành, một tháng trời không có truyền lại tin tức gì cho gia tộc Tái Nhân Đặc, điều này làm cho An Đức Liệt có chút lo lắng cho sự an nguy của nàng.

Hàn Thạc đương nhiên không thể giúp gì được cho An Đức Liệt, chỉ thật thà thừa nhận mình chẳng hay biết gì, trong lòng cũng có chút lo lắng cho an nguy của Tạp Mai Lệ Tháp. Ngải Phất lý ở đội năm Thần Vệ tựa hồ cũng không ở văn phòng mình, hai tháng qua không có ở Ám Ảnh thành. Hắn không ở Ám Ảnh thành làm Hàn Thạc cảm thấy rất dễ dàng, không cần thời khắc nào cũng đề phòng sự tập kích của hắn.

Những ngày này, Hàn Thạc đang ở tầng hai tiếp tục tĩnh tu, bỗng nhận được một thiếp mời.

Thiếp mời đến từ Thần Trạch dược tề Ám Ảnh thành, trên đó nói Thần Trạch dược tề có một hội nghị trao đổi giữa những dược tề sư, mời Hàn Thạc đến trao đổi. Hàn Thạc vốn định lập tức cự tuyệt, nhưng trên thiếp mời lại ghi rõ muốn nói chuyện với hắn việc làm ăn. Do dự một chút, hắn quyết định đến đó xem tình hình thế nào.

Hoàng hôn ngày hôm sau.

– Ngươi đi đâu? – Hàn Thạc vừa đi ra trước cửa, An Đức Lệ Na ở trên tầng ba đột nhiên hỏi.
– Có một hội nghị trao đổi dược tề sư, ta đến xem thế nào, ngươi cứ ở nguyên chỗ này là được rồi. – Hàn Thạc thuận miệng đáp, cũng không để ý đến An Đức Lệ Na rồi bỏ đi thẳng.
– Ta cùng đi với ngươi! – Thanh âm trong trẻo của An Đức Lệ Na vang lên dọc từ tầng ba hạ xuống, hai bàn chân nhỏ xíu nhè nhẹ dẫm vào vai Hàn Thạc, cười khanh khách rồi mới nhảy xuống.
– Địch nhân ta tạm thời không ở Ám Ảnh thành, ngươi không cần đi theo ta, không có việc gì đâu.

Có Đỉnh Linh cam đoan, Hàn Thạc lòng thầm trấn định, tin rằng mình trong nháy mắt có thể mượn sức mạnh Đỉnh Linh. Cho dù gặp phải Thượng vị thần đột nhiên tập kích, ít nhất cũng có cơ hội thi triển ra Huyết độn ly khai, do đó không còn đặc biệt ỷ vào An Đức Lệ Na nữa.

– Không được, ta phải bảo vệ ngươi, phải luôn đi theo ngươi!

An Đức Lệ Na cau mũi, cười hì hà, nói nhỏ:

– Có phải là ngươi chuẩn bị đi làm chuyện gì xấu hả? Tỷ như tìm một nữ nhân làm chuyện bí mật? Hì hì… cho dù là như vậy, ta cũng muốn đi theo ngươi!
– Tùy ngươi. – Chẳng thèm để ý đến An Đức Lệ Na nữa, hắn lẳng lặng đồng ý.

Nhưng Hàn Thạc đột nhiên nhớ tới một việc, sửng sốt một chút, nhìn An Đức Lệ Na hỏi:

– Thương thế ngươi sắp khôi phục rồi, việc giết chết một tên Thượng vị thần sơ kỳ có vấn đề gì không?

An Đức Lệ Na không lập tức trả lời câu hỏi của Hàn Thạc, mà suy nghĩ một chút, sau đó trả lời:

– Ta vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, nếu tên kia đánh với ta, ta khẳng định có thể giết chết hắn, nhưng ta cũng sẽ bị thương. Nhưng nếu hắn vừa thấy không ổn mà lập tức chạy trốn thì ta cũng không có biện pháp giết chết hắn!
– Vậy à…

Hàn Thạc khẽ gật đầu, rồi cười hắc hắc nói:

– Tiểu An Đức Lệ Na, có một tên gia hỏa luôn luôn muốn ta chết, hai người chúng ta hợp lực cùng giết chết hắn được không? Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi bị thương, ta cung cấp tinh tệ miễn phí cho ngươi khôi phục, thế nào?

So với việc ngồi đợi, không bằng chủ động làm trước, có cam đoan của Đỉnh Linh, trong lòng Hàn Thạc đột nhiên có một ý nghĩ lớn mật. Đó là đợi Ngải Phất lý trở về, liên hợp sức mạnh của An Đức Lệ Na, dùng thủ pháp đồng dạng tập kích Ngải Phất lý, diệt trừ địch nhân lớn nhất này.

Hàn Thạc đại khái có thể đoán ra một chút về thực lực của An Đức Lệ Na, thêm nữa hắn dựa vào sức mạnh Đỉnh Linh trong nháy mắt thực lực bộc phát, Hàn Thạc tin rằng việc hạ thủ bất ngờ này, hai người hợp lực chí ít có bảy tám phần nắm chắc có thể làm được việc này, do đó tà tâm hắn cũng nổi lên không thể ức chế được.

– Không được, ta chỉ phụ trách bảo vệ ngươi, chứ không giúp ngươi giết người!

An Đức Lệ Na cự tuyệt rất thẳng thừng, thấy sắc mặt Hàn Thạc âm trầm hẳn, cười khanh khách nói:

– Nhưng ta có thể chiếu cố ngươi, ngươi tự mình động thủ, ta ở bên cạnh giúp ngươi trợ uy, nếu ngươi không ổn, ta còn có thể cứu ngươi đi, như vậy được chưa?

Hừ lạnh, Hàn Thạc không nói gì nữa, đi thẳng đến Thần Trạch dược tề. Cho dù dựa vào lực của Đỉnh Linh, hắn cũng không cho là mình có thể dễ dàng giết chết Ngải Phất lý. An Đức Lệ Na không cam đoan ra tay, Hàn Thạc sẽ không mạo hiểm thử loại hung hiểm không lường trước này.

An Đức Lệ Na đi sau Hàn Thạc, vừa thấy vẻ mặt hắn lạnh đi, cười hì hì một chút, cũng chả tức giận, lại nhảy tưng tưng đi theo, tiếp tục nói linh tinh đủ chuỵện với Hàn Thạc.

Đến khi Hàn Thạc xuất hiện trước cửa Thần Trạch dược tề, An Đức Lệ Na nãy giờ vẫn nhảy chân sáo rất vui vẻ thoáng cái trở nên băng giá. Dưới tình huống có người ngoài, nàng lập tức khôi phục gương mặt lạnh lùng không cho ai đến gần, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng cũng không còn đáng yêu nữa, mà làm cho người ta có một loại cảm giác rất không thoải mái.

Thần Trạch dược tề là cửa hàng thuốc lớn nhất Ám Ảnh thành. Trước khi tới đây Hàn Thạc đã tìm hiểu một chút, mới biết được chẳng những ở Ám Ảnh thành, mà cả thần vực Hắc Ám, Thần Trạch dược tề đều rất nổi danh. Ở những thành trí nổi danh và lớn không kém Ám Ảnh thành cũng có Thần Trạch dược tề. Ở Ám Ảnh thành mặc dù có năm đại gia tộc, nhưng nghe nói toàn bộ thực lực của Thần Trạch dược tề ở thần vực Hắc Ám thì cũng chẳng kém gì bất kỳ bốn gia tộc nhưng không phải gia tộc Tái Nhân Đặc. Tin tức này hoàn toàn ngoài ý liệu của Hàn Thạc, không ngờ chỉ cửa hàng thuốc nho nhỏ mà cũng có thể có sức mạnh như vậy.

Chính vì như thế, Hàn Thạc mới cảm thấy Thần Trạch dược tề lại đứng ra mời hắn nên đối với Thần Trạch dược tề hắn cũng rất tò mò, do đó thấy thiếp mời nói là muốn bàn về việc làm ăn, hắn quyết định tới đây một chuyến.

Phía trong Thần Trạch dược tề rất lớn, hằng hà sa số những vật kiến trúc, cái nào cái nấy cao to hơn Thiên Cơ dược tề của Hàn Thạc nhiều, cũng trang trí hoa mỹ hơn nhiều.

Sau khi trao thiếp mời, tên thị vệ vừa nghe Hàn Thạc chính là luyện dược sư của Thiên Cơ dược tề thì có vẻ rất trọng thị, tự mình dẫn hắn đi ra sau đến một tòa nhà cao lớn dùng để tiếp đãi, hơn nữa còn đến tầng cao nhất.

Đây là một yến thính (phòng tiếp đãi) rộng một ngàn thước vuông, trên vách tường có những đồ họa rất đẹp, dưới chân trải thảm mềm mại vô sắc, đại sảnh bày rất nhiều những vật lưu li. Một vài luyện dược sư tóc hoa râm mặt hồng nhuận, ai nấy đều tay cầm chén rượu, hoan hỉ nói chuyện với nhau.

Luyện dược sư cũng không nhất định phải cường đại về mặt tu luyện sức mạnh, đại bộ phận luyện dược sư chỉ coi việc tu luyện sức mạnh làm phụ trợ, hơn nữa đa số đều tu luyện sức mạnh Hỏa hệ và Thủy hệ. Sức mạnh Hỏa hệ dễ dàng làm họ dung luyện thuốc, còn sức mạnh Thủy hệ thì có thể làm họ luyện ra dược tề những thuốc nước tinh xảo.

Nhưng chỉ cần tu luyện tới cảnh giới Hạ vị thần, cũng đủ để cho họ ứng phó với mọi bước cần thiết khi luyện dược, do đó cơ hồ tất cả dược tề sư đều dừng lại ở cảnh giới này, thời gian còn lại dùng để nghiên cứu về nguyên lý luyện dược.

Liếc mắt nhìn mọi người bên trong yến thính, tên thị vệ đưa Hàn Thạc tới cũng xướng tên Hàn Thạc ra, vốn yến thính đang huyên náo đột nhiên thoáng cái im lặng. Những luyện dược sư đang vui vẻ nói chuyện với nhau, không hẹn mà cùng đưa ánh mắt nhìn về phía Hàn Thạc, trong mắt ai nấy cũng có vẻ tò mò và kinh ngạc.

Trong khoảng thời gian này, Thiên Cơ dược tề của Hàn Thạc tại Ám Ảnh thành đã danh tiếng lẫy lừng, cơ hồ tất cả trong các yến hội của các đại gia tộc đều đàm luận tên Thiên Cơ dược tề. Những người này là luyện dược sư cho dù muốn không nghe tới Hàn Thạc cũng khó.

Bởi vậy, khi người trẻ tuổi Hàn Thạc đột nhiên tới nơi này, đứng trước mặt họ, những dược tề sư lâu năm ai nấy đều chú ý, giống như muốn xem luyện dược sư của Thiên Cơ dược tề mà thanh danh được truyền bá trên đầu môi mỗi người rốt cuộc là một người như thế nào?

– Tiểu tử này chính là chủ nhân của Thiên Cơ dược tề à? – Một lão bà tóc xanh lá, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy nhưng lại mặc y phục xanh xanh đỏ đỏ, đột nhiên thốt lên.
– Cổ Lệ lão tiền bối, vị này chính là chủ nhân của Thiên Cơ dược tề, Bố Lai Ân!

Tên thị vệ đưa Hàn Thạc vào cười khẳng định, chỉ chỉ vào lão bà lụ khụ nhưng mặc y phục hoa hòe, hắn giới thiệu tiếp:

– Vị này là luyện dược sư nổi tiếng Ảo Ảnh thành Cổ Lệ tiền bối. Cổ Lệ tiền bối chính là luyện dược sư đứng đầu ở Ảo Ảnh thành, các đại gia tộc vì muốn có được một bình thuốc của tiền bối đều phải xem vào tâm tình của tiền bối đó!

Dưới sự giới thiệu của tên thị vệ, Cổ Lệ ngạo mạn đánh giá Hàn Thạc, lát sau hừ lạnh:

– Thiên Cơ hoa và Lục Ngân quả trộn lại, nung trong nhiệt độ năm trăm độ trong vòng ba giờ có thể luyện ra cái gì?

Hàn Thạc cười cười, căn bản không đáp Cổ Lệ, mà sự thật hắn cũng đích xác không biết có thể luyện ra cái gì, bởi vì hắn căn bản không phải là một luyện dược sư.

– Được rồi, chủ nhân các ngươi ở đâu, trên thiếp mời nói là muốn nói chuyện làm ăn với ta mà. – Mỉm cười nhìn thị vệ dẫn đường, Hàn Thạc thong thả hỏi.
– Hừ, một tên luyện dược sư chỉ biết kiếm tinh tệ coi như đã rơi vào hạ thừa, xem ra cũng không có chân tài thực học gì.

Cổ Lệ cười lạnh nói:

– Nói không chừng trộm đâu ra một bí phương luyện dược, tuổi còn trẻ mà không lo học tập, xem ra cũng không thành tài được!
– Hỏa Vân thảo và Hàn Băng Ôn Ngọc thêm vào Vô Ngân thủy, trộn lại với tốc độ cao, dùng hàn khí đóng băng dưới một trăm ba mươi độ dưới không có thể hình thành cái gì? – Hàn Thạc lạnh lùng liếc Cổ Lệ, đồng dạng dùng tư thái ngạo mạn hỏi.
– Hử, cái gì? Ta chưa từng nghe nói về tài liệu ngươi vừa nói! Nói linh tinh hử? – Cổ Lệ sửng sốt, rồi cười khẩy nói.

Vẻ mặt khinh khỉnh, Hàn Thạc dùng âm thanh lạnh lùng nói:

– Đến cả loại tài liệu này mà cũng không biết, còn bảo là luyện dược sư đứng đầu Ảo Ảnh thành, chỉ có hư danh mà sống được chừng đó tuổi rồi. Nếu ta là ngươi, đã xin kiếu không dám tham gia hội nghị trao đổi giữa các luyện dược sư này rồi!

Phun ra một câu trào phúng bất lưu tình xong, Hàn Thạc cũng không thèm nhìn Cổ Lệ giận đến mặt trắng bệch như sắp xỉu đến nơi, nói với tên thị vệ:

– Đưa ta đi gặp chủ nhân các ngươi, bằng không ta sẽ bỏ đi, giao tiếp với một đám không có chân tài thật học làm ta cảm thấy rất mất thân phận.
– Dạ… dạ… – Thị vệ ra vẻ cổ quái, vội vàng dẫn Hàn Thạc xuyên qua khu vực này, đi về phía sau nơi có một người thâm thấp trông như một người lùn.
– Đây là chủ nhân của Thần Trạch dược tề chúng ta, ngài Tư Đế Nhĩ Tư! – Chỉ vào người lùn đó, tên thị vệ cung kính giới thiệu.

Hàn Thạc sửng sốt, không ngờ chủ nhân Thần Trạch dược tề lớn nhất ở Ám Ảnh thành lại là một người có tiếng mạo lạ lùng như vậy, thậm chí là người có chút hèn kém. Hàn Thạc mỉm cười, vội xóa sạch mọi nghi hoặc trong lòng, hỏi rất lễ độ:

– Chào Tư Đế Nhĩ Tư tiên sinh, xin hỏi ngươi tìm ta đàm phán chuyện làm ăn à?

Tư Đế Nhĩ Tư nụ cười và vẻ mặt rất ôn hòa, gật đầu nói:

– Không sai, rất vui khi gặp được luyện dược sư trẻ tuổi của Thiên Cơ dược tề, ha ha, nếu không ngại chúng ta tìm một chỗ an tĩnh nói chuyện một chút nhé!
– Không thành vấn đề! – Hàn Thạc vui vẻ đồng ý, không thèm liếc qua Cổ Lệ sắc mặt rất khó coi đang muốn lao tới.
– Bên này, xin mời! – Tư Đế Nhĩ Tư dẫn đường, Hàn Thạc đi theo, tiến vào một phòng phía sau yến thính này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Ma Vương – Quyển 1
Ma Vương – Quyển 2
Ma Vương – Quyển 3
Ma Vương – Quyển 4
Ma Vương – Quyển 5
Ma Vương – Quyển 6
Ma Vương – Quyển 7
Ma Vương – Quyển 8
Ma Vương – Quyển 9
Ma Vương – Quyển 10 (Full)
Thông tin truyện
Tên truyện Ma Vương - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/02/2022 03:33 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài
Nàng... biết rồi còn hỏi nữa... ahhh... ta sướng chết mất Lương Sơn Bá rên rỉ... Nàng cười thích chí, còn đâu dám dấp của một vị Lương đại nhân cao cao tại thượng nữa, giờ đây chàng chỉ còn là Lương Sơn Bá, người mà nàng yêu thương hết mực... Được rồi, giờ đến phiên ta... Á...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện cổ trang Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex phá trinh
Yêu trẻ con – Quyển 2
Tôi chạy lòng vòng quanh khu Thanh Khê Tây, lượn lên Tam Thuận rồi vọt qua tận quận 3. Cố tình chọn những con đường vắng người nhất, vừa đi vừa nghó nghiêng như thể đang tìm thuê nhà thực sự. Thỉnh thoảng dừng lại giả bộ hỏi đường, rồi lại rồ ga vọt lên và cuối cùng đột ngột chạy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen Yêu trẻ con
Nước mắt mùa thu - Tác giả Lan Anh
Thu chợt tỉnh giấc, cô gỡ tay anh ra khỏi người mình. Cô còn lầm bầm mắng: “Anh... anh đúng là hư quá cơ, ngủ mà tay cũng bỏ ra được khỏi bướm em, suốt ngày rồi ý... mà sao con trai hay thích sờ vào đấy, mà anh Đông thì lại không nhỉ...” Thu len lén... rời ra cửa về phòng mình. Ngồi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ em gái Truyện bóp vú Truyện liếm lồn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân