Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Ma Vương – Quyển 4 » Phần 72

Ma Vương - Quyển 4

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 72: Quốc Sư Tư Tháp Tác Mỗ…

Nụ hôn này đã định là chỉ thật ngắn ngủi vì tiếng bước chân của Hỏa Phượng Hoàng đã tới gần. Hàn Thạc chỉ hôn lướt qua mà thôi, lại không hề tham lam thâm nhập tìm tòi môi thơm của Hải Luân.

Trong lúc Hải Luân vẫn còn đang lấy làm kỳ quái vì sao Hàn Thạc đột nhiên lại không tham lam vậy thì bên tai của nàng đã nghe được thanh âm của Hỏa Phượng Hoàng tiến tới. Đôi mắt long lanh của nàng ngẩng lên liếc nhìn Hàn Thạc, lập tức hiểu rõ không phải là hắn không hề tham lam, mà là vì Hỏa Phượng Hoàng đã tới rồi.

Trước khi Hỏa Phượng Hoàng tới thì Hàn Thạc đã đến nội thất thưởng trà. Lần này tới thành Hi Luân, ngoại trừ Phú Tân Ân ra, còn có vài thương nhân của Đế quốc Lan Tư Lạc Đặc. Mấy tên thương nhân kia mặc dù có quan hệ rất tốt với thương hội Bố Tư Đặc, nhưng Hàn Thạc vẫn không muốn để bọn họ phát hiện ra quan hệ của hắn với Hải Luân.

Ngay cả Phú Tân Ân cũng không biết tình huống xác thật thế nào, chỉ từ Địch Khắc mà biết được đoàn người đã tới đây an toàn. Gã một mực trung thành với Phỉ Bích, mặc dù quan hệ với Hàn Thạc cũng tốt lắm, nhưng Phỉ Bích mới là chủ nhân thật sự của gã. Đổi lại là bất kỳ chuyện gì khác thì Phú Tân Ân có thể sẽ một mực hướng về Hàn Thạc, nhưng khi để gã phát hiện ra hắn bên ngoài có vị nữ nhân Hải Luân này thì Hàn Thạc không đoán ra gã sẽ làm gì.

Nếu Phú Tân Ân thành thành thật thật vô tư bẩm báo hành vi mê gái này của Hàn Thạc cho Phỉ Bích, dựa theo tâm tình như hũ dấm chua kia của Phỉ Bích, không chừng lại sẽ quậy lên một trận phong ba gì đó.

Khi Hỏa Phượng Hoàng mang theo Phú Tân Ân cùng với vài vị thương nhân của Đế quốc Lan Tư Lạc Đặc tiến vào, nàng ta chỉ liếc mắt là nhìn được trên mặt Hải Luân vẫn còn chưa mất đi vẻ mặn nồng ngượng ngùng. Động tác hé miệng vô ý thức của nàng lại càng khiến Hỏa Phượng Hoàng không tự chủ được việc nghĩ xiên nghĩ vẹo, nhịn không được nên mới khó chịu trợn mắt nhìn Hải Luân.

Hải Luân hơi xấu hổ, ho nhẹ một tiếng để ra sức che đậy, trong lòng lại chửi thầm Hàn Thạc hai câu rồi mới mỉm cười quay sang hướng Phú Tân Ân cùng với đám thương nhân của Đế quốc Lan Tư Lạc Đặc nói:

– Hoan nghênh các vị tới công quốc Hi Luân của chúng ta. Ta nghĩ trước khi các vị vào phòng, hẳn đã biết chúng ta cần phải thảo luận một số chuyện gì rồi. Phú Tân Ân mỉm cười gật đầu, cung kính hành lễ xong mới nói:
– Đương nhiên, thương hội Bố Tư Đặc của chúng ta có thể cung cấp mọi thứ cần thiết cho công quốc Hi Luân của các vị. Ngoài ra, chúng ta cũng có thể dùng giá cả hợp lý để thu mua hàng hóa của công quốc Hi Luân các vị. Chuyện này sẽ là một giao dịch mà cả hai bên đều có thể hưởng lợi.

Sau khi Hải Luân cùng Phú Tân Ân nói xong thì bên ngoài truyền đến tiếng thị vệ bẩm báo:

– Công tước đại nhân, bọn họ đến rồi!
– Để bọn họ tiến vào đi! – Hải Luân ung dung trang nhã lên tiếng phân phó.

Sau đó một đoàn bảy người tiến vào. Nhìn khí tức trên người thì cũng giống như đám người Phú Tân Ân. Ai nấy dáng người đều mập mạp, trong mắt lại ánh lên vẻ giảo trá tranh danh đoạt lợi.

– Xin ra mắt Đại công tước! – Nhóm bảy người này sau khi tiến vào, thần tình ai nấy đều cung kính. Sau khi trải qua chuyện dùng máu để thanh trừ lần này, ở công quốc Hi Luân khó khăn lắm mới tìm được đám quý tộc dám chống lại địa vị của Hải Luân.

Sự độc ác của Hải Luân cũng được lưu truyền phổ biến trong giới quý tộc cùng thương nhân, khiến cho đám thương nhân này đều kinh ngạc run sợ.

– À, đứng lên đi! – Hải Luân nhẹ nhàng nói, sau đó mới quay sang Phú Tân Ân giới thiệu.
– Những người này là thương nhân của công quốc Hi Luân bọn ta. Sau này giao dịch giữa công quốc Hi Luân và các vị, đều do bọn họ một mình gánh vác. Nhưng các vị yên tâm đi, sau này trong phạm vi biên giới của công quốc Hi Luân, các vị đều hoàn toàn có thể được bảo đảm.
– Cảm tạ công tước đại nhân. Chuyện giao dịch có lợi cho hai bên của chúng ta, nhất định sẽ khiến tất cả chúng ta đều hài lòng. – Phú Tân Ân mỉm cười lên tiếng.

Hải Luân gật gật đầu rồi nói:

– Hôm nay ta chỉ giới thiệu hai bên các vị một chút thôi, để cho các vị có thể yên tâm lẫn nhau, trong giao dịch của các vị đã có được sự bảo hộ của ta. Ài, được rồi, chuyện cụ thể thì các vị tự mình tìm nơi bàn bạc cho rõ ràng. Ta chỉ yêu cầu các vị đừng cho bất kỳ ai biết việc giao dịch giữa các vị, càng bí mật càng tốt.
– Công tước đại nhân yên tâm đi. Chúng ta biết phải làm thế nào! – Phú Tân Ân cùng với đám thương nhân của công quốc Hi Luân đều cùng nhau lên tiếng sang sảng đáp lời. Sau đó theo dấu hiệu của Hải Luân mới rời khỏi nơi này, trên đường đi mới bắt đầu bàn thảo chi tiết của mối làm ăn.

Đợi khi đám người Phú Tân Ân rời khỏi, Hàn Thạc mới từ bên trong đi ra rồi nói với Hải Luân.

– Ta nghĩ có thương nhân của Đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, sau này hàng hóa của các nàng không cần phải qua công quốc Nội Sâm rồi. Liên minh thương hội Ba Đặc cùng với công quốc Hi Luân của các nàng cách nhau quá xa, ở giữa lại có Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ nữa, giao dịch giữa các nàng và bọn chúng sẽ không được như hợp tác với Phú Tân Ân bọn họ.
– Chàng nhiệt tâm dẫn đám thương nhân này đến, không phải là đã chấm trúng chiến mã dũng mãnh của công quốc Hi Luân chúng ta rồi à! – Hải Luân liếc nhìn Hàn Thạc từ trong nội thất đi ra rồi mới yêu kiều hừ một tiếng.

Nghe Hải Luân nói vậy, Hàn Thạc bèn cười ha hả gượng gạo rồi thuyết phục:

– Cái này vốn là cùng được lợi mà. Ta và nàng đều có thể từ trong đó thu được chỗ lợi.

Ngưng một chút rồi Hàn Thạc mới nói:

– Được rồi, mầm mống nội loạn của công quốc Hi Luân các nàng coi như đã được nhổ sạch. Ta nghĩ ta cũng nên rời khỏi đây rồi.
– Ai, chàng phải đi nhanh vậy sao?

Trong lòng Hải Luân đột nhiên lại cảm thấy như bị mất mác, bèn quay sang Hàn Thạc ngăn:

– Công quốc Hi Luân có rất nhiều kỳ quan du lịch có giá trị, để thiếp tự mình dẫn chàng đi du ngoạn nhé. Dù sao trong đoạn thời gian này, thiếp hẳn cũng chẳng có nhiều công vụ lắm.

Vừa nghe Hàn Thạc muốn bỏ đi, Hải Luân khá thất vọng, trong lòng muốn hắn có thể nán lại công quốc Hi Luân thêm một đoạn thời gian, nên mới không kìm được mở lời đề nghị.

Hàn Thạc bật cười nói:

– Nàng xem ta là người nhàn nhã vậy sao?

Hải Luân trở nên buồn bã, trầm mặc một hồi rồi đột nhiên nhỏ giọng than:

– Chàng vừa đến thành Hi Luân chưa được một ngày là đã lập tức muốn bỏ đi. Chàng không thể nán lại bồi tiếp thiếp vài ngày sao?

Mày liễu của Hải Luân nhíu lại, trong ánh mắt lộ lên vẻ mất mác ảm đạm. Trong lòng nàng hiểu rõ thứ nhân vật như Hàn Thạc sẽ không vì nữ nhân mà bị ràng buộc, nhưng không biết vì sao mấy ngày nay hắn rời đi, nàng vẫn một mực không thể kiềm chế được nỗi nhớ nhung hắn. Hiện giờ qua bao khó khăn mới mong mỏi được Hàn Thạc tới đây, tự nhiên là sẽ không hy vọng hắn lập tức bỏ đi.

Hàn Thạc yên lặng nhìn Hải Luân, khóe miệng dần dần hé nụ cười, do dự một chút rồi nói:

– Nếu ta ở lại vài ngày, sợ là sẽ không thể bảo đảm cho nàng giữ gìn được vẻ thánh khiết tại công quốc Hi Luân này thì sao?
– Khục khục…

Hỏa Phượng Hoàng ở bên cạnh ho khan hai tiếng, đợi khi Hàn Thạc cùng với Hải Luân lúc này mặt đã đỏ gay lên, chú ý nhìn tới nàng ta thì nàng mới lên tiếng:

– Ta còn có chút chuyện, cần phải đi trước!

Không đợi Hàn Thạc cùng Hải Luân lên tiếng, Hỏa Phượng Hoàng đã dậm chân đi ra khỏi cửa, trong chớp mắt đã không thấy tung tích, bước đi quả thật là lanh lợi gọn gàng.

Hải Luân oán hận trừng mắt nhìn Hàn Thạc rồi mới lên tiếng oán trách:

– Đều tại chàng cả, trước mặt Hỏa Phượng Hoàng tỷ tỷ, sao chàng lại có thể nói ra lời này chứ!

Hàn Thạc nhún vai tiêu sái lên tiếng:

– Là do nàng ta không thức thời thôi. Khi chúng ta hai người ở đơn độc với nhau, nàng ta đã sớm tìm được cớ để tị hiềm rồi. Ha ha, huống chi nàng sớm muộn gì cũng sẽ là nữ nhân của ta, nơi này lại là phủ công tước của nàng. Ta cùng nàng nói mấy lời này cũng chẳng có gì là không thỏa đáng a.
– Vậy sao được. Hỏa Phượng Hoàng tỷ tỷ giống như là chị em ruột của thiếp vậy. Tỷ ấy nhất định sẽ chế nhạo ta. – Hải Luân e thẹn cau có lên tiếng với Hàn Thạc không hề nhượng bộ, cứ như là một tiểu cô nương lần đầu trải qua luyến ái.
– Được rồi được rồi, không ồn ào với nàng nữa. Ta cũng cần phải đi rồi. – Hàn Thạc chuẩn bị rời khỏi công quốc Hi Luân, đi tới các công quốc khác một chuyến, xem xem có thể tìm được cơ hội mang Huyền ma đi phụ ma mấy đầu não Đại công tước, thừa cơ khống chế chúng, ý đồ dần dần chiếm lấy bảy đại công quốc.
– Chàng, chàng thật sự lập tức đi ngay sao?

Hải Luân cắn môi tha thiết nhìn Hàn Thạc, do dự một chút rồi mới đỏ mặt cúi đầu đề nghị:

– Nếu chàng nguyện ý ở lại bồi tiếp thiếp vài ngày, chỉ cần chàng không thật sự ham muốn thiếp, còn những chuyện khác ta sẽ thuận theo chàng.

Sau khi nói câu này, đầu của Hải Luân nhanh chóng như muốn cúi gằm mặt vào song phong cao vút của mình, trong lòng không khỏi ngầm trách mình đê tiện, sao lại có thể chủ động khuất phục Hàn Thạc thế này chứ? Chỉ là câu nói này lại được nàng mở miệng nói ra, rõ ràng là một dạng khuất phục khác với hắn rồi.

Hàn Thạc ngây người ra, đôi mắt nóng bừng nhìn vẻ mặt yêu kiều của vị nữ thần được thần dân công quốc Hi Luân tin thờ kia, trong lòng hắn đột nhiên nóng bừng, Hải Luân trước mặt lộ vẻ e thẹn giận dữ kia, lại có một mị lực câu hồn đoạt phách. Điều này khiến cho một kẻ hoành hành không kiêng kỵ gì hết như hắn lại có chút không chống cự được.

– Được rồi, ta sẽ ở lại bồi tiếp nàng hai ngày. – Hàn Thạc trả lời rồi mạnh mẽ ôm lấy Hải Luân vào lòng. Trong tiếng hô e thẹn nhẹ nhàng của nàng, hắn dán chặt hôn lên đôi môi hồng thắm của Hải Luân.

Trong thời gian hai ngày này, Hàn Thạc bồi tiếp Hải Luân du lịch tại công quốc Hi Luân. Hải Luân từ phủ công tước len lén bỏ đi, trước tiên là đem hết mọi công vụ tạm thời giao lại cho đám thủ hạ tin tưởng.

Công quốc Hi Luân tương đương với một tỉnh của Đế quốc Lan Tư Lạc Đặc. Trong đó có vài thành thị quả thực là có một số thắng cảnh mỹ lệ. Cho tới bây giờ, Hải Luân mang công vụ trên mình vẫn chưa có cơ hội để du lịch cho đã thắng cảnh tại công quốc của chính mình. Lần này thừa dịp cùng đi với Hàn Thạc, mới thật sự là hưng phấn tràn trề.

Hai người Hải Luân, Hàn Thạc đều có thể ngự không phi hành. Lại thêm Hàn Thạc có đủ thực lực bảo hộ Hải Luân, hai người vì để có thể có thời gian đơn độc ở chung với nhau, Hỏa Phượng Hoàng tự nhiên là vô tình bị bỏ rơi lại.

Các nơi núi non sông hồ danh tiếng, lại thêm các sơn cốc phong cảnh mỹ lệ, đều được hai người lợi dụng thời gian hai ngày này dạo một vòng.

Trong hai ngày này, Hàn Thạc thật sự là chiếm hết tiện nghi trên người của Hải Luân. Ngoại trừ cái nơi tiêu hồn chưa được biết đến kia, còn trên người nàng nơi nào cũng đều bị hắn thăm dò qua. Hải Luân ban đầu còn thận trọng kháng cự, dần dần cũng cùng nồng nhiệt với Hàn Thạc, dần dà rồi cũng buông lỏng bản thân. Sau hai ngày, hai người cũng chẳng còn ngăn cách gì nữa.

Một thác nước thẳng tắp đổ xuống dưới. Thác nước cuồn cuộn đổ xuống như ngàn vạn dải lụa ngân sắc cuộn xuống dưới, lọt vào một hàn đàm sâu không thấy đáy, bắn lên những gịọt thủy châu lóng lánh như thủy tinh.

Chung quanh hàn đàm có rất nhiều cây cối xanh tươi, các nụ hoa tận tình toát ra mùi u hương, đủ loại chim non ríu rót bay lượn, khiến cho cả khu vực này được phủ lên nét sinh cơ tràn trề. Khí tức ngày xuân tại nơi này được phô bày tới mức hoàn mỹ.

Trên một nhánh cây cổ thụ cao tận trời, cành lá trên đỉnh to lớn vô cùng, Hàn Thạc ôm Hải Luân vừa cười vừa nhỏ giọng rỉ rả về cảnh đẹp, lại nghe nàng giải thích về tất cả các chuyện thú vị tại công quốc Hi Luân.

Hai ngày nay Hải Luân đã buông hẳn vẻ uy nghiêm cùng ngạo mạn của một vị nhất quốc chi chủ, chỉ dùng thân phận của một cô gái nhỏ nhắn lọt vào vòng luyến ái, tận tình vui cười bồi tiếp Hàn Thạc. Nhìn thấy người nam nhân trước mặt được hài lòng thỏa mãn, cảm giác được gọi là hạnh phúc kia dâng cao tự trong đáy lòng.

– Nếu chàng muốn chinh phục bảy đại công quốc, có một người chàng nhất định cần phải chú ý. – Hải Luân đang dựa sát vào ngực Hàn Thạc, nàng sửa nhẹ tư thế, ngẩng đầu lên nhìn hắn đang nhìn thẳng về phía trước rồi mới mở miệng nói.

Hàn Thạc sửng sốt, cúi đầu không hiểu nhìn Hải Luân rồi hỏi:

– Là người nào vậy?
– Là Tư Tháp Tác Mỗ của Kinh Cức cốc! – Thần sắc của Hải Luân trở nên nghiêm trọng trả lời.
– Người này là ai, sao trước đến giờ ta chưa hề nghe qua? – Hàn Thạc lại càng lấy làm nghi hoặc, không hiểu lên tiếng hỏi.
– Bảy đại công quốc hiện giờ vốn là hoàng triều Phàm Nhĩ Đăng. Vào thời kỳ đỉnh cao của hoàng triều này thì cũng không yếu hơn Đế quốc Lan Tư Lạc Đặc của bọn chàng. Quốc sư của hoàng triều Phàm Nhĩ Đăng năm đó chính là kiếm thánh Tư Tháp Tác Mỗ. Hoàng triều Phàm Nhĩ Đăng mặc dù phân ra thành nảy đại công quốc, nhưng quốc sư Tư Tháp Tác Mỗ lại ẩn cư tại Kinh Cức cốc. Người này đến giờ vẫn còn mạnh khỏe, một khi bảy đại công quốc bị ngoại địch xâm nhập, đến khi lâm cảnh diệt quốc, thì hắn ta nhất định sẽ rời khỏi Kinh Cức cốc để hỗ trợ. – Hải Luân nhìn Hàn Thạc rồi giải thích.

Hải Luân nói như vậy khiến Hàn Thạc thật sự kinh ngạc vô cùng, không kìm được bèn tiếp tục truy hỏi:

– Hoàng triều Phàm Nhĩ Đăng đã tan biến lâu như vậy, nàng khẳng định là người này vẫn còn sống sao?

Hải Luân gật gật đầu nói:

– Truyền thuyết là như vậy. Lần trước Đế quốc Lan Tư Lạc Đặc các chàng xâm lược bảy đại công quốc, Tư Tháp Tác Mỗ là mấu chốt hàng đầu. Bề ngoài thì bảy đại công quốc không có sự tồn tại đặc biệt của Kiếm thánh Thánh ma đạo sư. Lần trước Đế quốc Lan Tư Lạc Đặc các chàng xâm lược bảy đại công quốc bọn thiếp, Đế quốc Lan Tư Lạc Đặc các chàng không phái đi Kiếm thánh hay Thánh ma đạo sư nào ra tay, liền chịu phải đòn cảnh cáo của Tư Tháp Tác Mỗ.

Khi hoàng triều Phàm Nhĩ Đăng vẫn còn tồn tại, quốc sư Tư Tháp Tác Mỗ là một Kiếm thánh nổi danh tại đại lục. Hoàng triều Phàm Nhĩ Đăng mất đi lâu như vậy mà lão đến hiện giờ vẫn còn mạnh khỏe, thực lực của lão ta rốt cuộc mạnh đến mức nào thì không ai biết được. Nhưng truyền thuyết cho biết, lần trước quốc sư Tư Tháp Tác Mỗ sau khi cảnh cáo cường giả của Đế quốc Lan Tư Lạc Đặc bọn chàng, bọn họ đích xác là không dám lợi dụng các ma pháp cấm kỵ của Thánh ma đạo sư để xoay chuyển cuộc diện thất bại của Đế quốc Lan Tư Lạc Đặc.

Hàn Thạc hoảng sợ trong lòng, chỉ im lặng gật gật đầu, thầm nhớ kỹ cái tên Tư Tháp Tác Mỗ này trong tâm.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Ma Vương – Quyển 1
Ma Vương – Quyển 2
Ma Vương – Quyển 3
Ma Vương – Quyển 4
Ma Vương – Quyển 5
Ma Vương – Quyển 6
Ma Vương – Quyển 7
Ma Vương – Quyển 8
Ma Vương – Quyển 9
Ma Vương – Quyển 10 (Full)
Thông tin truyện
Tên truyện Ma Vương - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/01/2022 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Con cưng thời hiện đại - Tác giả Ngọc Linh
Ngón tay của tôi bên dưới vẫn vuốt dọc theo cái khe lồn, nước lồn của Thảo cứ thế mà chảy chầm chậm ra, bầu vú của Thảo đã cương cứng hết cả lên, tôi khẽ cúi xuống mà mút chùn chụt. Thảo ưỡn ngực của mình lên, vòng hai cánh tay thon thả ôm lưng tôi mà rên nhè nhẹ... Á... đã quá...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ nát lồn Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện móc lồn
Thiếu nữ cấp 3
Kiều Nhi là học sinh duy nhất trong làng còn theo học đến tận lúc này nhưng vì trong làng không có trường cấp 3 nên em định bỏ học. Em là niềm tự hào của gia đình, làm sao bố mẹ nỡ nhìn con gái mình sau này cũng vất vả đi làm ruộng được, họ hết lời động viên em lên thành phố học, khó khăn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex học sinh Truyện teen
Cô giáo Lan
Hôm đó vốn là ngày đi học bình thường, nhưng do Thảo cảm thấy nhức đầu nên xin phép trường cho nghỉ, dù sao lâu lâu xin nghỉ một ngày cũng chẳng phải là vấn đề lớn gì. Đến chiều thì Thảo cảm thấy khỏe hơn hẳn, mà ở nhà thì ngoài nghe nhạc, đọc sách, xem tivi cũng chả có gì làm, nên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Áo dài Con gái thủ dâm Đụ cave Đụ em gái Đụ em vợ Đụ tập thể Gái một con Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Làm tình với đồng nghiệp Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện les Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex bạo dâm Truyện sex cô giáo Truyện sex có thật Truyện sex hay Truyện sex hiếp dâm Truyện sex học sinh Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh Vợ chồng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân