– Chờ bọn ta một chút! – Trong lúc ba người bọn Hàn Thạc đang chạy trốn khỏi trang viện, trên đường đột nhiên xuất hiện hai hắc y nhân thân hình yểu điệu, trong đó một người vội vàng kêu khẽ một tiếng.
Hàn Thạc vừa nghe thanh âm phát ra đã biết ngay đây chính là Phỉ Bích, người còn lại không cần phải nói chắc chắn là Khảm Đế Ti, hai người bọn họ sau khi thấy trang viện hỗn loạn liền phóng hỏa đốt cháy các căn phòng. Bản thân Khảm Đế Ti là Hỏa Hệ ma kiếm sĩ, dạng công việc như thế này chẳng khác nào “Xe nhẹ chạy đường quen” (1), chỉ trong nháy mắt trang viện liền biến thành một biển lửa.
Phía sau hai người bọn họ là mấy đội binh lính của quân đoàn Sư thứu, ngoài ra còn một lão giả thần sắc lạnh lùng, khí thế bức nhân tay cầm trường kiếm tỏa ra ngân sắc đấu khí. Lão giả đang bay tới rất nhanh, trên thân toát ra một khí tức lăng lệ khiến kẻ khác không dám nhìn thẳng, đại kiếm trong tay nhẹ nhàng lay động, những nơi đấu khí ngân sắc đi qua, mọi trở ngại như cây cối, nham thạch hết thảy đều trở thành bụi phấn. Ngay cả mặt đất khi bị đấu khí quét qua cũng nứt thành những cái khe rãnh, uy lực cực điểm.
– Hắn là Đại kiếm sư Gia Bố Lý Nhĩ sư phụ của Khắc Lạp Khắc, chúng ta mau rời khỏi đây ngay! – Khảm Đế Ti lo lắng gào lên một tiếng rồi dùng tốc độ nhanh nhất có thể phóng về phía đám người Hàn Thạc.
Tốc độ của Gia Bố Lỹ Nhĩ vô cùng nhanh, chớp mắt đã vượt rất xa đám binh lính Sư thứu quân đoàn. Gia Bố Lý Nhĩ thân là Đại kiếm sư, dĩ nhiên thực lực vô cùng kinh khủng. Hàn Thạc chỉ nhìn thoáng qua cũng biết bên phía mình không có người nào có khả năng đơn đả độc đấu ngăn cản nổi hắn.
Mắt thấy tốc độ của Gia Bố Lý Nhĩ ngày càng nhanh sắp đuổi kịp hai người Phỉ Bích cùng Khảm Đế Ti, Hàn Thạc vẻ mặt căng thẳng vô tình liếc mắt nhìn về phía Cát Nhĩ Bá Đặc Đặc, lúc này đột nhiên nhớ tới sự kinh khủng của nó khi biến thân thành Hắc long liền quát lạnh một tiếng:
– Chết tiệt, biến thân cho ta nhanh nhanh một chút.
Đồng thời hắn ngưng thần tập trung sự chú ý tới mức từ trước giờ chưa bao giờ có, lấy hết tinh thần khởi động Lục Ma Phong rít gào lồng lộn hướng về phía Đại kiếm sư Gia Bố Lý Nhĩ, Ma Nguyên lực điên cuồng quán nhập làm trên thân Lục Ma Phong tỏa ra ma khí nồng nặc, xen lẫn khí tức hỏa nhiệt cùng băng hàn kỳ dị.
Lục Ma Phong rít lên một tiếng, trong chớp mắt đã xuyên phá không gian xuất hiện ngay trước mặt của Gia Bố Lý Nhĩ, đâm thẳng vào người hắn. Khí tức hàn nhiệt quỷ dị toát ra từ thân nó như mang theo một mối nguy hiểm cực độ, khiến cho Gia Bố Lý Nhĩ thoáng chút kinh ngạc.
Hừ lạnh một tiếng, trường kiếm trong tay Gia Bố Lý Nhĩ vung mạnh ra. Khoảng không trước mặt hắn đột nhiên xuất hiện một màn ngân sắc pháo hoa giống như bầu trời đầy sao vỡ tan thành từng mảng tinh quang diễm lệ, lóng lánh. Hàn Thạc đang khống chế Lục Ma Phong, đột nhiên thấy một luồng lực đạo khổng lồ phát ra từ trong đám ngân sắc quang mang, đem Lục Ma Phong đang hướng về Gia Bố Lý Nhĩ hút chặt lại. Luồng lực đạo khổng lồ này trong chốc lát dũng mãnh xâm nhập vào Lục Ma Phong. Ngân sắc đấu khí của Gia Bố Lý Nhĩ cực kỳ bá đạo, giống như muốn phá hủy mọi thứ, khiến cho Lục Ma Phong nằm trong đám quang mang ngân sắc đấu khí phát ra từng trận ong ong.
Luồng lực lượng bá đạo này trong nháy mắt quấn lấy Lục Ma Phong, cùng đám ma khí hàn nhiệt do Ma Nguyên lực của Hàn Thạc hình thành, trộn lẫn lại với nhau, khiến cho ma khí do Huyền Băng Ma Diễm quyết ngưng tụ lại rất nhanh biến mất. Thầm nói một tiếng hỏng bét, Hàn Thạc hiểu được thời gian tu luyện ma công của mình còn quá ngắn, cho dù ma công rất chi thần kỳ, nhưng đem vài tháng tu luyện ma công ra so với mấy chục năm cực khổ ngưng tụ đấu khí của Gia Bố Lý Nhĩ thì chẳng khác nào muối bỏ bể. Trong lần va chạm này, ma khí trong Lục Ma Phong còn chưa bị tiêu diệt triệt để thì cũng được tính là kỳ tích rồi.
Bất quá sự cản trở của Lục Ma Phong cũng khiến cho tốc độ đuổi theo Phỉ Bích và Khảm Đế Ti của Gia Bố Lý Nhĩ rốt cuộc bị chậm lại. Lúc này, Hàn Thạc cảm thấy có điểm không ổn, Lục Ma Phong không ngờ lại không nghe theo sự điều khiển của tinh thần lực, không thể thu hồi do bị sự trói buộc gắt gao. Hàn Thạc bất giác chấn động, cấp bách tập trung tinh thần lực cao độ ngâm xướng một đoạn ma pháp chú ngữ. Không trung đột nhiên xuất hiện hai thanh cốt mâu cốt mâu bay hướng về phía Gia Bố Lý Nhĩ.
Phía bên này, Ngải Mễ Lệ cũng tương tự phóng ra một cái Hắc Ám ma pháp. Cùng lúc đó, Hàn Thạc nghiến răng lấy hết, Ma Nguyên lực trong người điên cuồng vận chuyển, đề cao tinh thần cực độ rồi nhân lúc Gia Bố Lý Nhĩ đang mải đối phó với công kích ma pháp của hắn cùng Ngải Mễ Lệ dẫn động Lục Ma Phong thoát ra từ trong đám quang mang ngân sắc đấu khí. Do lực lượng tổn hao quá độ, hơn nữa dưới tốc độ vận chuyển điên cuồng của Ma Nguyên lực làm cơ thể hắn đã vượt qua sức chịu đựng, nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, xem ra đã thụ thương nhẹ.
– Ngươi bị thương rồi giờ bỏ ta xuống đi, ta nghĩ bản thân cũng đã hồi phục rồi! – Đại đức lỗ y Khải Tư Tân rõ ràng cảm nhận được sự chấn động mãnh liệt từ thân thể Hàn Thạc, tới lúc thấy hắn không chịu đựng nổi phun ra một ngụm máu liền mở miệng nói.
Ở phía bên kia, Gia Bố Lý Nhĩ trong thời gian ngắn đã phá hủy cốt mâu cùng Hắc Ám ma pháp của Ngải Mễ Lệ. Cặp đồng tử âm lãnh màu xám lại quét về Hàn Thạc cùng Ngải Mễ Lệ, nhất là ánh mắt khi nhìn Hàn Thạc hiện lên vài phần kinh ngạc, tựa hồ đối với ma công cùng Lục Ma Phong của hắn sinh ra một sự hiếu kỳ vô cùng.
“Phanh” Một tiếng nổ lớn, Hàn Thạc quay đầu nhìn lại thấy Cát Nhĩ Bá Đặc đã biến thân thành một hắc long khổng lồ. Toàn thân nó bao phủ hắc sắc lân giáp giống đen xì, nó quẫy mạnh thân một cái làm mảng tường chắn trước mặt bọn Hàn Thạc đổ ầm xuống.
– Mọi người lên trên lưng hắn! – Vừa thấy Cát Nhĩ Bá Đặc biến thân thành hắc long, Hàn Thạc nhịn không được trong lòng mừng quýnh liền quát lên một câu, sau đó tiện tay đem Đại đức lỗ y Khải Tư Tân ở trên lưng quăng thẳng về hướng hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc ở phía xa. Lúc thực hiện động tác, Hàn Thạc đã sử dụng một cỗ nhu lực đỡ lấy Khải Tư Tân, khiến cho hắn lúc rơi xuống chỗ Cát Nhĩ Bá Đặc sẽ không phải chịu tổn thương gì lớn đối với thân thể.
Ngoại trừ Ngải Mễ Lệ đã biết trước thân phận của Cát Nhĩ Bá Đặc ra nên không ngạc nhiên, còn lại tất thảy mọi người còn lại đều đứng ngây ra đó nhìn, trong giây lát phản xạ có chút trì độn.
– Sư thứu Kỵ sĩ tất cả tập trung tại đây, toàn bộ cung tiễn thủ, trường mâu thủ và nỏ tiễn thủ chuẩn bị sẵn sàng, các ngươi có thể trong chốc lát trở thành dũng sĩ giết rồng rồi! – Tiếng nói vang dội của Gia Bố Lý Nhĩ đột nhiên phát ra được truyền đi rất xa rải khắp bốn bề trang viện.
– Còn đứng đực ra đó làm gì! – Hàn Thạc thấy hai người Khảm Đế Ti cùng Phỉ Bích ở bên kia vẫn giương mắt lên nhìn thân hình khổng lồ của hắc long, nhịn không được lại gầm lên.
Hắc long ở trong Long tộc được mệnh danh là loại rồng tà ác và tham lam. Bọn chúng thích sinh sống tại những nơi âm u ẩm ướt dưới lòng đất, tính cách dâm đãng vô sỉ lại còn hám tài, cũng coi như là hóa thân của tà ác ở trên mặt đất. Nên chỗ này đột ngột xuất hiện một đầu hắc long, khiến cho Phỉ Bích cùng Khảm Đế Ti cảm thấy ngốc trệ thì cũng là chuyện bình thường. Nhưng khi nghe thấy tiếng thúc giục lần thứ hai của Hàn Thạc, hai người cuối cùng cũng hiểu được đầu hắc long này có quan hệ với hắn. Bọn họ kinh hãi liếc nhìn Hàn Thạc một cái rồi phi thân rơi xuống sống lưng của hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc.
Vừa thấy Ngải Mễ Lệ, Khảm Đế Ti, Phỉ Bích, bao gồm cả Đại đức lỗ y Khải Tư Tân đều đã ở trên lưng Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc, Hàn Thạc tinh thần đã bớt khẩn trương liền sử ra Ma Động Cửu Thiên thuật đồng thời bay về phía Hắc long thúc giục:
– Lập tức rời khỏi nơi này, có điều đừng bay trên cao, nếu không ngươi sẽ lập tức trở thành cái bia sống đấy.
– Chủ nhân tôn quý! Bằng mọi giá người phải giúp ta chống đỡ lại cung tên, trường mâu do bọn họ phóng tới đấy – Cát Nhĩ Bá Đặc há to vòm miệng đầy những chiếc răng bén nhọn hô một câu, rồi thổ ra một hơi long tức mang theo mùi vị khác thường, thanh âm trầm ổn mang theo một phần uy nghiêm.
– Biết rồi! Ở chỗ hỗn loạn này nếu trên đường gặp bất cứ vật cản gì thì cứ phá hư mà đi qua. Mục đích duy nhất là thoát khỏi nơi này! Việc khác ngươi đừng để tâm. – Tới lúc khẩn yếu quan đầu này, Hàn Thạc vì tính mạng của mọi người nên cũng không có ước thúc gì với hắc long lớn tiếng dặn dò.
Khải Tư Tân ở đằng sau nghe thấy Hàn Thạc dặn dò Hắc long như vậy tựa hồ có chút không đành lòng. Có điều hắn hiểu rằng coi như Hàn Thạc đã trợ giúp hắn vài lần rồi, giờ đây cũng vì tính mạng của mọi người mà thôi, cuối cùng đành giật giật môi im lặng không nói thêm gì hết.
– Ha ha ha, tốt quá, vậy ta sẽ không khách sáo nữa! Từ phía xa đột nhiên xuất hiện mấy chục tên Sư thứu Kỵ sĩ, bọn họ trên tay đều cầm trường thương màu bạc, thân mặc ngân sắc giáp trụ sáng loáng cưỡi trên lưng Sư thứu từ trên không trung bay tới. Dẫn đầu là một người thân thể dũng mãnh, tuổi tác cũng không nhỏ, đấu khí ngân sắc từ đầu mũi thương trong tay hắn bắn ra dài hai ba thước, làm cho cây thương có hoa văn thâm sâu dày đặc giống như được nối dài thêm.
– Đi nhanh lên! Bác Bỉ A Tư Cơ đến đó, xem chừng Thiên Tai giáo hội quả nhiên là thất bại rồi! – Thấy hắc long còn muốn hung hăng quậy phá thêm, Hàn Thạc hoảng hốt cực độ, vội dậm mạnh chân lên thân nó giục giã.
(1) – Nguyên văn: Khinh xa thục lộ (轻车熟路): Xe nhẹ chạy đường quen, quen việc dễ làm, ý nói đã có lần đầu tiên thì lần thứ hai, thứ ba sẽ dễ dàng hơn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ma Vương - Quyển 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 18/01/2022 03:38 (GMT+7) |