Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lưu Phong – Quyển 6 » Phần 61

Lưu Phong - Quyển 6

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 61

“Nếu như vậy, ta liền thay Khuynh Thành cảm ơn ngươi.” Lý Hương Quân hơi cảm kích.

“Mỹ nhân tỷ tỷ, câu này là để nói với người ngoài, chỗ người nhà sao lại nói những lời đó chứ.” Lưu Phong nói xong đi tới, nhẹ nhàng ôm eo lý Hương Quân.

Lý Hương Quân không giãy giụa, chỉ liếc mắt nhìn Lưu Phong đầy thâm ý, trong con mắt xinh đẹp một phiến sương mờ: “Hảo nữ tế, sau này Khuynh Quốc Khuynh Thành sẽ giao cho ngươi.”

“An tâm. Ba ngươi các nàng sẽ do ta chăm sóc.” Nói xong Lưu Phong đem bàn tay hướng về giữa hai chân lý Hương Quân.

Lý Hương Quân vội khép hai chân lại, giận dữ nói: “Xú tiểu tử, ngươi không biết lúc nào thì nên dừng sao?”

Lưu Phong ho khan hai tiếng, đứng đắn nói: “A a, ngượng rồi, ta còn tưởng là nàng nguyện ý chứ.”

“Nhảm nhí, ta mẹ vợ ngươi lại có thể là loại nữ nhân tùy tiện như vậy sao?” Lý Hương Quân mĩ mục thoáng qua sự khinh rẻ, hai gò má nhất thời đỏ ửng nói: “Ngươi xú tiểu tử này, ta không biết nói gì với ngươi cho tốt nữa. Đúng rồi, thiếu chút nữa quên mất một chuyện khác. Ta hỏi ngươi, ngươi có phải là có ý với Tam sư tôn ngươi không?”

“Không có, tuyệt đối không có.” Lưu Phong được một trận mồ hôi, năm nay không phải năm rủi với mình, sao ngay cả cái ý nghĩ nhỏ như vậy đều bị người khác biết hết.

“Mỹ nhân tỷ tỷ, tuy ta và nàng rất thân quen. Nhưng cũng không đại biểu nàng có thể phỉ báng ta.” Lưu Phong nghiêm mặt: “Mỹ nhân tỷ tỷ, ta trịnh trọng yêu cầu nàng, mời nàng ngừng ngay sự phỉ báng của nàng lại.”

“Nga, nguyên lai là hiểu lầm.” Lý Hương Quân cười hắc hắc. “Vốn ta còn định giúp ngươi, ai biết được lại là hiểu lầm.”

“Ngươi giúp ta? Giúp thế nào?” Lưu Phong đến đây đột nhiên thấy hứng thú.

“Dù sao đều là hiểu lầm, không nói cũng được.” Lý Hương Quân nói xin lỗi ngắn gọn: “Hảo nữ tế, thực xin lỗi, ta không nên phỉ báng ngươi.”

Mẹ nó, ma nữ đúng là ma nữ, vừa khơi gợi hứng thú của lão tử lên, giờ lại không chịu nói, thật là buồn đời.

“Mỹ nhân tỷ tỷ. Dù là hiểu lầm. Nhưng ta muốn nghe xem ngươi vốn muốn giúp ta thế nào?” Lưu Phong mặt dày hỏi.

“Ngươi thật muốn nghe?” Lý Hương Quân vũ mị lắc lắc tóc. Động tác nhẹ nhàng tự nhiên, đầy mĩ cảm, bộ dạng lơ đễnh chẳng hề vội vã.

“Mỹ nữ tỷ tỷ, nàng nói chuyện có thể tôn trọng ta một chút được không?” Lưu Phong hoàn toàn bái phục đại ma nữ này, chỉ còn cách mềm giọng khẩn cầu. Nói thật, đại ma nữ này nếu thực có kế hoạch tốt gì có thể giúp mình cua được tam sư tôn, bảo hắn cúi lạy hắn cũng làm.

“Trước tiên ngươi phải thừa nhận ngươi thật sự có ý muốn quá mức với tam sư tôn ngươi?” Lý Hương Quân thấy Lưu Phong có ý nhờ mình, trở nên rất vui vẻ.

Lưu Phong to đầu, thoáng do dự một chút. Nói: “Được rồi, ta thừa nhận, nhưng ngươi không thể nói bậy với người khác.”

“Xú tiểu tử, ngươi quả nhiên là đại sắc ma. Cư nhiên ngay cả sư tôn của mình cũng không tha.” Lý Hương Quân u oán nói, thanh âm giống như thâm khuê oán phụ: “Ngươi xú tiểu tử này, ngươi thích thì cứ thích, vì sao ngươi phải làm cái chuyện xấu xa này?”

Lưu Phong kêu oan nói: “Ta làm cái gì?”

“Coi cái vẻ giả vờ oan khuất của ngươi xem.” Lý Hương Quân giận dữ, gắt gỏng nói: “Sự tình của ngươi ai chẳng biết. Ngươi nói cho ta, ngươi vì sao trộm quần lót của sư tôn ngươi?”

Lưu Phong nghe vậy, thiếu chút nữa ngã ngửa ra, đại ma nữ này sao cái gì cũng biết. Sự tình ngày đó, hắn tự nhận làm như áo trời không vết vá a.

Lưu Phong cũng không biết, lý Hương Quân kỳ thật cũng là nghe trộm được câu chuyện giữa hắn cùng Lăng Ba, liền lấy lông gà làm lệnh tiễn.

“Mỹ nhân tỷ tỷ, đây là đại sự. Nàng ngàn vạn lần không thể nói loạn. Cho dù ta mất mặt mũi, nhưng tam sư tôn ta là cao nhân tu chân đứng đắn. Việc này nếu để lộ ra ngoài không được hay cho lắm.”

Lý Hương Quân mũi hừ một tiếng, nhẹ giọng nói: “Giờ ngươi mới lo lắng, sao lúc làm chuyện đó không thấy lo. Thật sự là sắc đảm bao thiên a.”

Bao cái rắm ý. Nếu ta thực sự là sắc đảm bao thiên, ta hiện tại đã đem ngươi ra”thịt” rồi. Đợi cho ngươi bị chinh phục, lão tử còn sợ ngươi nói loạn lên ư. Nói đến cùng, lão tử vẫn là nam nhân thuần khiết.

“Mỹ nữ tỷ tỷ, ta đã sai rồi? Nàng xem nàng đại nhân đại lượng, việc này hãy giấu ở trong lòng.” Lưu Phong cười ám muội: “Nàng trước tiên nói về kế hoạch nàng muốn giúp ta đi?”

Lý Hương Quân con mắt vừa chuyển, mỉm cười: “Kỳ thật cũng không khó. Ngươi chủ động theo đuổi một chút, sau đó lại dụ hoặc, sự tình căn bản đã thành.”

Lý Hương Quân hoàn toàn căn cứ vào tình huống bản thân mà đề ra chủ ý thúi hoắc này. Đương nhiên, cái này cũng là từ kinh nghiệm thực tế mà ra. Vốn nàng đối với Lưu Phong cũng không có tâm tư gì khác. Nhưng sau vài lần liên tiếp nhìn thấy Lưu Phong cùng nữ nhân khắc ái ân, trong lòng cũng dần dần xuất hiện một cảm giác chờ mong. Hôm trước đêm nằm mơ, nàng thậm chí mơ thấy mình cùng Lưu Phong làm chuyện kia. Sau khi tỉnh lại, vùng đất riêng tư kia đã sớm là một vùng ướt át. Chẳng qua, còn có thân phận địa vị của mình cản trở, nàng thủy chung không dám đi quá giới hạn.

“Đây là biện pháp của nàng?” Lưu Phong khinh bỉ liếc lý Hương Quân, trong lòng khinh thường hừ nói. Ngươi nghĩ rằng ta và tam sư tôn với ngươi giống nhau sao.

Lý Hương Quân nhìn Lưu Phong, che miệng cười khẽ: “Cực hiệu quả, ngươi thử xem.”

“Ta thử trước với nàng xem?” Lưu Phong cục cằn hỏi.

“Ngươi muốn là được sao.” Lý Hương Quân mỉm cười, giận dữ nói: “Đừng quên, ta là mẹ vợ của ngươi.”

Ta kháo! Sớm muộn cũng bắt ngươi tự nhận từ mẹ vợ thành lão bà, đến lúc đó đánh mông ngươi xem ngươi còn dám không theo ta đến điên lên được.”

“Đúng rồi, có chuyện ta rất tò mò, ngươi lấy quần lót của tam sư tôn ngươi làm gì?” Lý Hương Quân mắt sáng như sao, tò mò hỏi.

Bát quái bà tử. Lưu Phong hừ một tiếng, nói: “Có quan hệ gì tới ngươi.” Mẹ nó, ngày khác, lão tử sẽ chôm của ngươi, xem ngươi còn có tính tò mò nữa không.

“Không nói phải không?” Lý Hương Quân cười hắc hắc, nói: “Quên đi, một khi ngươi đã không nói, ta sẽ đến hỏi tam sư tôn ngươi, xem nàng có biết không.” Người nói lý Hương Quân làm bộ chuẩn bị đứng dậy rời đi.

Lưu Phong hoảng hốt. Nếu là người khác thì thôi đi, nhưng nếu tam sư tôn mà biết sự tình này, trời mới biết nàng sẽ giận tới mức nào.

“Mỹ nhân tỷ tỷ, coi như ta sợ nàng rồi, ta nói là được chứ gì?” Lưu Phong có ý khiêu khích lý Hương Quân, vội đem chuyện mình chôm lấy quần lót của sư tôn toàn bộ kể lại một lần.

Lý Hương Quân nghe xong trước tiên là sững sờ, sau đó thì cười ha hả, cười đến mức gập cả người lại: “Ngươi cũng thật buồn cười a, cư nhiên làm sự tình như vậy. Ta cười chết mất, đường đường chủ công một thành, một cao nhân tu thành nguyên anh, cư nhiên còn làm sự tình buồn cười như vậy, quá buồn cười, quá buồn cười…”

“Được rồi, nàng cười đủ chưa hả. Có còn biện pháp gì đó tốt không?” Dù sao đều đã nói hết ra, không bằng cùng đại ma nữ tham khảo một chút. Tục ngữ nói chẳng sai, ba người cùng đi, ắt hẳn có người là thầy ta.

Lý Hương Quân rất vất vả mới ngừng cười được, lại nói: “Hết rồi, tán gái không phải là thứ ta tinh thông, biện pháp của ta đã nói, Còn lại phải dựa vào chính bản thân ngươi.”

Lưu Phong thầm hô hối hận, sớm biết thế này, không bằng lúc trước thà chết chứ không chịu nhận. Giờ thì hay rồi, tự dưng bị đại ma nữ bắt được nhược điểm. Ai biết được nàng còn có thể lợi dụng sự tình này làm khó mình thế nào nữa đây.

Ai. Ai bảo chính mình bệnh cấp loạn đầu y. (Đang lúc rối óc thì làm bừa – bệnh nặng vái tứ phương)

“Mỹ nhân tỷ tỷ, chúng ta coi như đã thỏa thuận, sự tình hôm nay, chỉ có trời biết đất biết, nàng biết ta biết, nếu còn có người thứ ba biết. Chính là do nàng nói. Đến lúc đó ta có thể…” Lưu Phong còn nghiêm túc dặn dò.

“Ngươi yên tâm, tỷ tỷ ta biết chừng mực. Chẳng qua sự tình của tòa án hắc ám ngươi nhanh chóng làm gọn đi, miễn cho ta cùng Khuynh Thành phải cả ngày lo lắng đề phòng. Ngươi xem ta, gần đây đã gầy đi nhiều quá…” lý Hương Quân chớp đôi mắt to, phong tình vạn chủng nói.

Ma nữ, hồ ly, ngươi gầy chỗ nào, ta thấy ngực ngươi còn to hơn trước kia một vòng.

Lưu Phong gật gật đầu, xem như đạt thành một hồi giao dịch: “Nàng yên tâm. Chỉ cần tìm được chỗ bọn họ, chỉ cần chạm một chân vào trong địa bàn của ta, ta sẽ mốt lưới quét sạch bọn chúng.”

Bạn đang đọc truyện Lưu Phong – Quyển 6 tại nguồn: http://truyensextv.com/luu-phong-quyen-6-full/

Để khóa miệng đại ma nữ phòng trừ hậu hoạn, trong vài ngày tiếp theo, Lưu Phong đem trọng điểm công tác của mình đều đi tra tìm sự tình tòa án hắc ám.

Quả nhiên thời gian cũng không phụ người có tâm.

Sau khi nhân viên tình báo cùng mạng lưới của Thấn Thánh quân đoàn điều tra, Lưu Phong rốt cục tìm được điểm đặt chân của tòa án hắc ám. Ngoài dự kiến là, bọn họ lại chốn tại khách điếm trong Lang Yết thành.

Thật ứng với câu nói địa phương nguy hiểm nhất thường chính là địa phương an toàn nhất.

Để không đánh rắn động cỏ, một đòn gục luôn, Lưu Phong không hề khinh cử vong đọng. Mà trước tiên phái người giám sát cẩn thận, tập trung lượng lớn quân của Thần Thánh quân đoàn mai phục bốn phía, đợi chờ thời cơ tốt nhất tấn công.

Bạn đang đọc truyện Lưu Phong – Quyển 6 tại nguồn: http://truyensextv.com/luu-phong-quyen-6-full/

Phía kinh đô truyền đến tin tức, nói là quân đoàn viễn chinh của lão hoàng đế xuất sư bất lợi, bởi vì bất cẩn khinh địch, sau trận đầu tiên đã thảm bại. Cuối cùng dưới chủ trương mãnh liệt của quân bộ, khuyên bảo lão hoàng đế tạm thời trước tiên lui binh. Đợi sau khi chỉnh đốn quân bị lại, thiết lập một kế hoạch nghiêm mật, lại tiếp tục xuất chinh.

Lưu Phong sau khi nhận được tin này, nghĩ mình cần thiết trở về kinh đô một chuyến. Lão hoàng đế viễn chinh thất bại, lại chỉnh quân khẳng định sẽ cần một lượng lớn bạc. Hắn lo lắng lão già kia sẽ lại có chủ ý đánh vào Thiên Thượng Nhân Gian. Hiện giờ mình không ở đây, vạn nhất lão hoàng đế sử dụng chút thủ đoạn, sẽ có phiền toái lớn. Huống hồ nữ nhân của mình hiện nay còn ở tại kinh đô.

Lưu Phong quyết định hoãn giải quyết sự tình tòa án hắc ám, âm thầm trở về kinh đô, trước tiên thu lại địa bàn của nữ nhân hắn thành địa bàn của hắn, đỡ phải lo trước lo sau, đến lúc đó lại phát sinh sự tình gì không vui cũng dễ giải quyết hơn.

Tuy nhiên, Phong thành hiện tại hắn cũng không bỏ được. Vì thế, Lưu Phong triệu tập thuộc hạ của mình lại, sau đó đem kế hoạch phát triển sau này an bài. Cho dù hắn không ở đây, sự phát triển của Phong thành cũng phải vững bước tiến lên.

Bạn đang đọc truyện Lưu Phong – Quyển 6 tại nguồn: http://truyensextv.com/luu-phong-quyen-6-full/

Sáng sớm, Lưu phong cùng Lăng Ba chui ra khỏi chăn, vừa mặc quần áo đi ra của phòng, đã thấy một thân ảnh động lòng người đang đứng tại hành lang xuất thần. , Mày liễu nhíu lại, chẳng biết suy nghĩ cái gì.

“Tam sư tôn. Người có phải có việc tìm ta?” Bất quá, nữ tử trước mắt đúng là tam sư tôn Nghê Thường.

Nghe Lưu Phong gọi nàng, Nghê Thường chậm rãi quay đầu lại, nhìn về phía Lưu Phong, chỉ là trong con mắt sinh đẹp kia lại tràn ngập một ánh mắt kỳ quái.

Lưu Phong cười chào hỏi: “Tam sư tôn sớm quá, đúng rồi, ánh mắt người sao là lạ thế, có phải ta lại làm sai chuyện gì không hoặc là…”

Nghê Thường nhìn Lưu Phong, muốn nói lại thôi: “Phong nhi, ngươi… Ngươi bảo ta nói với ngươi như thế nào mới được đây. Thân là người tu chân, nguyên bổn nên thanh tâm quả dục, ngươi lại mỗi ngày hoan dâm vô độ… Vốn, đây là chuyện riêng của ngươi, ta không nên can thiệp vào, nhưng là ngưoi ảnh hưởng đến người khác nghỉ ngơi cũng không tốt lắm…”

Lưu Phong nghe vậy, không khỏi cảm giác trên mặt nóng bừng lên. Chẳng qua cái này cũng khó trách, Lăng Ba phong tao nữ quỷ kia rên rỉ thật lớn, người khác nếu không nghe thấy thời mới là lạ.

Tuy nhiên tam sư tôn sao lại có thể như thế, loại chuyện riêng tư này cũng muốn cũng muốn quản.

Lưu Phong không biết, Nghê Thương cũng là nhận được trách cứ của rất nhiều người, lúc này mới ra mặt nhắc nhở Lưu Phong.

Một buổi sáng sớm, trước tiên là Khuynh Thành tìm đến, sau lại là lý Hương Quân, đến ngay cả Tố nương cũng tới trách cứ, thanh âm rên rỉ quá lớn, làm cho người ta không thể người ta không thể ngủ được. Vì thế, Nghê Thường phải ra mặt, nhắc nhở một chút đệ tử của mình.

Sự thật tối hôm qua Nghê Thường cũng bị quấy rối, cả đêm bị tiếng rên rỉ uyển chuyển thừa hoan của nữ quỷ Lăng Ba làm cho tâm phiền ý loạn, cuối cùng thiếu chút nữa không khống chế được tự sờ soạng.

Tưởng tượng lại tình cảnh tối hôm qua, Nghê Thường lại thấy giận dữ.

Lưu Phong cười gượng noi: “Sư tôn, sự tình tối hôm qua… A a, về sau ta sẽ chú ý.”

Nghê Thường hung hăng trừng mắt nhìn Lưu Phong, trên mặt ửng đỏ, sẵng giọng: “Ngươi nha, về sau nhất định phải chú ý cuộc sống riêng của mình, ngươi hiện tại là chủ một thành, đừng để thuộc hạ… Thôi đi, không nói nữa, tóm lại ngươi về sau chú ý mình mà làm. Cuộc sống riêng của ngươi, vi sư cũng không muốn nói nhiều nữa.” Nàng càng nói thanh âm càng nhỏ, nói xong lời cuối cùng, quay người đi.

Lưu Phong trong lòng biết không ổn, đã hiểu sư tôn đang tức giận, vội vàng đến trước mặt Nghê Thường, thấp giọng nói: “Sư tôn, kỳ thật… Kỳ thật là ta tu luyện.”

Nghê Thường hừ một tiếng, lại quay đầu đi, cũng không lý tới Lưu Phong.

Lưu Phong vội vàng xoay người theo nàng, thấp giọng nói: “Sư tôn, sư tôn tốt của ta, người có thể nghe ta nói vài câu được không?”Ta thực chính là đang tu luyện.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Danh sách truyện cùng bộ:
Lưu Phong – Quyển 1
Lưu Phong – Quyển 2
Lưu Phong – Quyển 3
Lưu Phong – Quyển 4
Lưu Phong – Quyển 5
Lưu Phong – Quyển 6
Lưu Phong – Quyển 7
Lưu Phong – Quyển 8
Lưu Phong – Quyển 9
Lưu Phong – Quyển 10
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 19/09/2018 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vĩnh Hằng – Quyển 9
Ít nhất là hiện tại, nghĩ đến việc mình có thể như diều gặp gió đi đến bước này ở Man Hoang, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy xúc động đồng thời cũng có tự hào đắc ý. Đợi đến lúc quay về Nghịch Hà Tông, ta phải kể lại chuyện ở đây cho Hầu tiểu muội, Quân Uyển, Đại Bàn, Lý thúc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Chai xà bông kỳ diệu - Tác giả The Kid
Tài và Nhung là hai vợ chồng trẻ, cưới nhau cũng khá lâu. Tài làm nghề chạy xe ôm, còn Nhung đi bán cháo lòng. Hai vợ chồng sống trong một khu nhà trọ. Tuy cuộc sống nghèo khổ nhưng hai vợ chồng sống rất hạnh phúc. Nhan sắc Nhung không được đẹp, thân thể cô gầy ốm, nhưng Tài cực kỳ yêu thương...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hàn Lập – Quyển 20
Nhưng Bảo Hoa thấy cảnh này chỉ hời hợt bắt một pháp ấn cổ quái. Một thanh âm muộn hưởng phát ra, hồng sắc cự hoa bên dưới cự đại thạch nhân xoay tròn một cái rồi từ đó liên tiếp bắn ra hai đạo quang trụ trong suốt. Mỗi đạo quang trụ này đều sáng long lanh, phảng phất như thực thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân