Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lưu Phong – Quyển 10 » Phần 58

Lưu Phong - Quyển 10

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 58

Lưu Phong cảm thấy mình có chút e sợ khi tiến vào đại trang viên nên hơi xấu hổ liền tự cười giễu, sau đó vội vàng tiến về phía trước. Vừa mới bước vào cánh cửa, bỗng một áp lực cường đại nghiêng trời lệch đất ập vào mặt làm cho trong lòng hắn chấn động mãnh liệt.

Liếc nhìn ra xa, nơi nơi đều là cung điện lầu các xa hoa lộng lẫy, nổi bật lên là vô số non bộ suối nhỏ rừng cây, so với Hoàng cung của Lão Hoàng đế còn xa hoa hơn không ít lần.

“Phong nhi, nếu ngươi không thể thuận lợi tiến vào, vậy ngươi cũng mất đi tư cách gặp sư tỷ…” Thủy Nhược Hàn thản nhiên nói một câu, rồi đi phía trước dẫn đường.

Lưu Phong biến sắc, cố gắng nhấc chân ra sức đuổi theo.

Lúc đầu, mỗi bước đi đều phải chịu sự vất vả gian khổ rất lớn, hắn không thể không xốc lại tinh thần, trong cơ thể lực lượng ngũ anh cùng xoay chuyển, cắn răng chậm rãi đi tới.

Đại khái qua khoảng một canh giờ, áp lực chính diện mới dần yếu đi làm cho Lưu Phong không khỏi thở phào đuổi theo bóng hình Thủy Nhược Hàn phía trước.

Dọc đường đi, Lưu Phong thả lỏng tâm thần nhìn ngắm, theo sau Thủy Nhược Hàn. Khắp nơi đều như tranh vẽ, phảng phất như đi giữa chốn tiên cung, làm hắn hoa cả mắt.

Hai người đi qua một đài cao lầu các, trước mắt bỗng nhiên sáng ngời, phía trước là một hồ nước thiên nhiên thật lớn, nước hồ trong suốt dưới ánh chiều tàn chiếu rọi, phản chiếu ánh sáng lấp lánh.

“Hàn di nương, rốt cuộc là chúng ta đi đâu đây?” Lưu Phong kỳ quái hỏi, đi đường hơn một canh giờ mà cũng không gặp được một bóng người.

“Đến lúc đó ngươi sẽ biết…” Thủy Nhược Hàn đang đi phía trước Lưu Phong vài bước, bỗng nhiên dừng cước bộ, nói: “Phong nhi, ngươi xem đó là ai?”

“Là Thu Sương di nương…”

Lưu Phong ngẩng đầu nhìn lên, tim đập thình thịch, vừa mừng vừa sợ. Trập trung nhìn kĩ, chỉ thấy xa xa giữa hồ có một cung điện trên hòn đảo nhỏ. Thu Sương di nương đang ngồi ngay ngắn bên cạnh một mĩ phụ cẩn thận đánh giá hắn.

Tuy rằng khoảng cách hơn một dặm nhưng Lưu Phong vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng các nàng. Di nương mỹ lệ đang mỉm cười, vẫn xinh đẹp động lòng người như trước. Ở bên người nàng vị mĩ phụ kia, cười tươi như hoa cúc, nhìn qua rất thanh lịch cao quý. Đôi mắt xinh đẹp đầy thần khí, ánh mắt vừa đảo qua tỏa tinh quang bốn phía, trực tiếp làm cho Lưu Phong trong lòng chấn động mãnh liệt.

Lúc này. Hắn đã hiểu được, nỗi lo lắng không yên trong lòng hắn lúc trước, đúng là do khí thế trên người vị mĩ phụ kia. Lưu Phong âm thầm phỏng đoán, hơn phân nửa nàng chính là Sư tôn của hai di nương.

“Phong nhi, xem ra Thần Tiên hôm nay có khách đến thăm.” Thủy Nhược Hàn khẽ cười một tiếng, giọng điệu cực kỳ khinh thường: “Hắn còn có lá gan lại đây?”

Lưu Phong ánh mắt lưu chuyển, đột nhiên chấn động suýt nữa la lên thành tiếng. Rành rành đi đến là một công tử trẻ tuổi anh tuấn mặc áo gấm, rõ ràng đúng là người đã từng trên hư không gặp một lần Bạch Huyền Y.

Bạch Huyền Y tựa hồ cũng vừa mới phát hiện ra Lưu Phong, vẻ mặt kinh sợ cùng kinh ngạc, như không dự đoán được Lưu Phong có thể đi vào Tiên Linh Môn. Vốn bộ mặt anh tuấn trở nên lo lắng hắn lên, nhìn chằm chằm Lưu Phong, sát ý trong mắt không chút giấu diếm.

Thật là oan gia ngõ hẻm. Lưu Phong trong lòng cũng là lửa giận hừng hực, lập tức trợn mắt nhìn lại không lùi chút nào.

Hai mắt Bạch Huyền Y hung tợn nhìn Lưu Phong, đột nhiên lộ ra một nụ cười độc ác, đi tới bên Thủy Nhược Hàn nói: “Tiên tử làm phiền người một chút, là Chí tôn để cho ta tới.”

Thủy Nhược Hàn nheo mắt liếc nhìn Bạch Huyền Y rồi để hắn đi qua.

Lập tức, Thủy Nhược Hàn đi lại đến gần Lưu Phong. Nàng ghé vào lỗ tai hắn nhẹ nhàng nói: “Chúng qua ta bên kia…”

Đúng lúc này, chỉ nghe một âm thanh ngọt ngào truyền tới: “Nhược Hàn. Mang Phong nhi lại đây…”

Thủy Nhược Hàn rùng mình, vội vàng kéo Lưu Phong lăng không bay lên, phút chốc đã đáp xuống trên đảo nhỏ rồi chậm rãi đi vào tòa cung điện hùng vĩ được điêu khắc bằng băng kia.

Tiến vào cung điện, Lưu Phong phát hiện Thu Sương di nương cùng Bạch Huyền Y không ở đây, cả cung điện lớn như vậy cũng chỉ có mĩ phụ cùng mười mấy tên tùy tùng.

Hai mắt Mĩ Phụ khép hờ, nhìn qua như đang nhập thiền.

Lưu Phong đang muốn mở miệng nói chuyện, cũng không nghĩ bị Thủy Nhược Hàn ngăn lại, nàng thấp giọng nói: “Đợi chỉ thị, không nên tùy tiện nói chuyện…”

Lưu Phong trong lòng có phần sốt ruột, không thấy Bạch Huyền Y xuất hiện, hắn luôn cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, lại có vài phần lo lắng cho Thu Sương di nương.

Đúng lúc này, hắn đột nhiên nhướn mày, trong lòng đầy cảnh giác từ hai mắt tinh quang chợt lóe, nhìn qua mĩ phụ. Mĩ phụ không biết từ khi nào đã ngẩng đầu, hai mắt mở ra, tựa như đang đánh giá Lưu Phong.

Lưu Phong cảm giác được một mối nguy hiểm, cảm giác áp bức từ trên người mĩ phụ bỗng tăng vọt. Hắn không nhịn được nhìn nhìn mĩ phụ, phát hiện hai mắt nàng lóe lên có vẻ đang lạnh nhạt nhìn mình. Càng yên lặng thì càng làm hắn cảm thấy một nỗi nguy hiểm khiến trong lòng có chút bất an.

Vì phòng ngừa việc ngoài ý muốn, Lưu Phong không chút do dự vận hành Tử Hư Chân Long khí trong cơ thể, nháy mắt bên ngoài thân thể hình thành một lồng phòng ngự vô hình.

Cùng lúc đó, tử kim Chân Long hộ thể cùng thanh loan thần điểu cũng đều đợi lệnh, tùy thời đều có thể hiện thân. Ngay cả Bạch Khiết trong Tam Phân Qui Nguyên đan cũng nín thở, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.

Lần đầu tiên trong cuộc đời, Lưu Phong cảm giác uy hiếp thật lớn. Với mĩ phụ trước mặt, hắn tin tưởng mình hoàn toàn không có sức chống cự, một chút nắm chắc cũng không có.

Mĩ phụ thoáng nhíu mày, giật mình một chút. Nàng không dự đoán được Lưu Phong cảm ứng linh mẫn như vậy, nhưng lại lớn mật, dám trước mặt mình triển khai phòng ngự. Còn nha đầu tồn tại dưới dạng linh thể bên người hắn nữa. Thật sự kỳ dị.

Mĩ phụ quyết định phải giáo huấn Lưu Phong một chút, cho hắn biết trời có bao nhiêu cao, đất có bao nhiêu dày. Nàng hừ nhẹ một tiếng, hai vai ẩn ẩn thanh sắc đung đưa, một đạo sát khí hỗn hợp vô hạn đầy áp lực từ trên thân phóng ra phớt qua mặt Lưu Phong.

Mĩ phụ hơi nhếch môi, trong lòng có chút khinh thường.

Trong mắt nàng, dưới uy áp của mình, tiểu tử này hơn phân nửa sẽ quỳ rạp xuống đất. Đã bao năm, nàng lần đầu tiên lại ra tay, theo đuổi thiên đạo vô số năm, từ khi đạt tới cảnh giới kia, nàng liền chưa từng ra tay với bất luận kẻ nào. Nhìn qua, tiên phàm hai giới tựa hồ cũng chưa ai dám khiêu khích bất kính với nàng.

Nhưng mà hôm nay, tiểu tử này lại dám ở trước mặt mình triển khai phong ngự làm cho nàng giận dữ. Vì vậy nàng cho hắn một cái giáo huấn, cũng mượn cơ hội dò xét một chút tu vi tiểu tử này.

Lưu Phong tuy rằng biết mĩ phụ là Sư tôn di nương. Nhưng cũng không để cho nàng tùy thời xử trí, vận mệnh bản thân phải do mình nắm trong tay, không ai có thể nhúng tay vào.

Lực lương Thất Đại Nguyên Anh cùng với Tử Hư Chân Long khí đồng thời chống đỡ uy áp đánh sâu vào kia. Cuối cùng hắn thành công trước uy áp vẫn vững vàng cước bộ, hơn nữa thần sắc không chút biến đổi.

Nhìn thấy một màn này, mĩ phụ sắc mặt thay đổi, hai mắt lóe lên vẻ yêu thích. Nhưn mà nàng cũng không chuẩn bị bỏ qua như vậy, chưa từng có kẻ nào dám cùng mình đối kháng.

Thân hình nàng run lên, áp lực quanh thân đột ngột trở nên cường đại.

Lưu Phong dưới áp lực vô hạn dần dần có chút khó chống đỡ. Bất đắc dĩ đành phải lui một bước nhỏ. Hắn ra sức bình ổn khí huyết đang sôi trào trong cơ thể mà cảm thấy hoảng sợ không thôi, mĩ phụ này đã đạt tới cảnh giới tu vi không thể tưởng tượng nổi.

“Sư tôn, người không phải có chuyện gì muốn hỏi Phong Nhi sao?” Một màn phía trước Thủy Nhược Hàn hoàn toàn thu vào trong mắt, nàng lúc này cũng kinh ngạc với biểu hiện của Lưu Phong. Về phương diện khác lại lo lắng hắn chọc giận sư tôn. Cho nên nàng cố ý đứng giữa mĩ phụ và Lưu Phong, chống đỡ giúp hắn uy áp cường đại này.

Mĩ phụ lạnh lùng nhìn Lưu Phong, trong mắt lóe ra một tia giận dữ. Bất quá nể mặt mũi đệ tử nên không tiếp tục ra tay.

Lưu Phong cảm kích nhìn thoáng qua Thủy Nhược Hàn, đồng thời cũng lo lắng cho Thu Sương di nương.

Lưu Phong sắc mặt âm trầm, hắn rất muốn mở miệng hỏi rút cuộc Thu Sương di nương ở nơi nào, nhưng lại không dám chọc giận mĩ phụ này. Hắn rất nhanh nắm chặt tay, dáng vẻ vô cùng phiền não cùng bất an.

“Tiểu tình nhân. Đừng lo lắng, Thu Sương tiên tử không có việc gì.”Bạch khiết ở trong Tam Phân Quy Nguyên đan cảm nhận được tâm tình Lưu Phong vội lên tiếng an ủi.

“Đi ra…” Mĩ phụ đột nhiên lạnh lùng nói. Lúc này nàng đã thật sự tức giận. Lại có người trước mặt nàng còn muốn ẩn dấu, thật sự quá phận.

Lời này làm sắc mặt Lưu Phong càng thêm khó coi. Hắn biết mĩ phụ nhất định vì biết được sự tồn tại của Bạch Khiết, mà tức giận.

“Đến lúc ra rồi…”

Bạch Khiết cũng không phải ngồi xuông. Chỉ thấy xuất hiện một đạo bạch quang, thân hình nàng đã xuất hiện bên cạnh Lưu Phong rồi kinh ngạc nhìn mĩ phụ.

“Không tồi, rõ ràng là linh thể. Hạ giới lại có thể xuất hiện linh thể. Thật sự đáng quý…” Mĩ phụ cũng không hề tức giận, ngược lại còn cùng Bạch Khiết cười nói.

Bạch Khiết sửng sốt một chút, hiển nhiên đối với sự thay đổi thái độ đột ngột của mĩ phụ có chút giật mình: “Ngài không phải thực sự tức giận sao?”

“Không sai, ta tức giận là vì bởi các ngươi trước mắt ta mà dám thì thầm nói chuyện. Ta hiện tại không tức giận bởi vì ngươi giống ta, đều là linh thể.” Mĩ phụ thản nhiên giai thích một câu.

Lưu Phong hơi kinh hãi, nàng lại cũng là linh thể, vậy chẳng ý nghĩa Bạch Khiết và Tiểu Linh Nhi tương lai cũng có thể tu luyện đến cảnh giới hiện tại của nàng sao. Bình tĩnh nào, đó là cái khái niệm gì a?

“Hừ…” Mĩ phụ không tức giận, nhìn thoáng qua Lưu Phong, cười lạnh nói: “Việc ngươi vì sao trong cơ thể lại có Thất Thải Thần lực của đồ đệ ta, ngươi phải giải thích rõ ràng cho ta”

Lưu Phong thấy mĩ phụ đối với mình ác liệt như vậy thầm nghĩ, không phải phúc thì là họa, đã là họa thì khó tránh, không cần quản nhiều như vậy. Hắn thản nhiên ngẩng đầu, cùng đối nhãn với mĩ phụ, không đáp mà hỏi lại: “Ta hỏi ngươi, ngươi đem Thu Sương di nương của ta giấu ở chỗ nào?”

Mĩ phụ sửng sốt một chút, trong lòng tức giận, trần giọng nói: “Ngươi lá gan không nhỏ, ngươi có biết xưa nay không ai dám cùng ta nói chuyện như vậy?”

Lưu Phong cười lạnh, vừa định nói tiếp, lại thấy Thủy Nhược Hàn trước mặt nháy mắt với mình, ý tứ kia hắn hiểu, phải nhẫn nhịn, không nên đối đầu với mĩ phụ. Bất quá lúc này hắn đã hạ quyết tâm, nhất định phải hỏi rõ ràng. Cho nên đối với cái nháy mắt của Thủy Nhược Hàn hắn coi như không thấy, nhìn mĩ phụ cười lạnh nói: “Thì sao, ta chỉ là muốn biết ngươi đem di nương Thu Sương của ta giấu ở địa phương nào?”

Thủy Nhược Nhan không khỏi cười khổ, không nghĩ tới Lưu Phong đúng ra nghé con không sợ hổ, nàng biết Lưu Phong nói như vậy, hiển nhiên làm cho mọi việc càng thêm hỏng bét.

Mĩ phụ trái lại cười nói: “Tốt lắm, thật có chút thông minh gan dạ.”

“Không có can đảm vậy ta đã không tới đây…” Lưu Phong không cho là đúng nói.

Mĩ phụ trừng mắt nhìn Lưu Phong một cái, quay đầu không hề trả lời hắn, thản nhiên nói: “Bạch Huyền Y, ngươi có thể hiện thân…”

Lưu Phong trong lòng cả kinh, Bạch Huyền Y là do mĩ phụ giấu đi, không biết nàng có cùng Bạch Huyền Y là một bọn không.

Cơ hồ đồng thời, Thủy Nhược Hàn cũng kinh ngạc, nàng cũng đoán được nguyên do trong đó, sư tôn kêu Bạch Huyền Y tới nhất định là để hai người giải quyết ân oán.

Mĩ phụ vừa dứt lời, không không khí đột nhiên dao động kịch liệt, cùng với một đạo bạch quang lóe lên, Bạch Huyền Y liền xuất hiện trong điện.

Bạch Huyền Y chỉ yên lặng đứng đó, ngay cả đầu cũng không ngẩng lên, thậm chí ngay cả Lưu Phong cũng khinh thường không thèm liếc mắt một cái.

Mĩ phụ nhìn Bạch Huyền Y, lại nhìn Lưu Phong, chậm rãi nói: “Các ngươi ân oán trong đó ta đều biết, hôm nay, ta liền cho các ngươi cơ hội giải quyết ân oán.”

Bạch Huyền Y khẽ ngẩng đầu, cung kính nói: “Thuộc hạ nghe theo phân phó của Chí tôn.”

Mĩ phụ gật đầu, cười nói: “Ngươi cần phải giúp ta hảo hảo giáo huấn tên tiểu tử không biết trời cao đất dày này…”

Lưu Phong nao nao, hắn không nghĩ tới mĩ phụ lại nói như vậy, thầm nghĩ, xem ra bọn họ cùng một duộc. Nghĩ vậy, Lưu Phong không tức giận nói: “Tiền bối, ta nghĩ muốn gặp Thu Sương di nương mong người thành toàn.”

“Giải quyết ân oán trước rồi hãy nói.” Mĩ phụ thản nhiên nói.

Bạch Huyền Y nghe vậy chậm rãi xoay người nhìn Lưu Phong, bình tĩnh nói: “Ra tay đi. Ngươi không phải luôn muốn giết ta sao? Ta thật muốn xem, ngươi có bản lãnh đó không?”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Danh sách truyện cùng bộ:
Lưu Phong – Quyển 1
Lưu Phong – Quyển 2
Lưu Phong – Quyển 3
Lưu Phong – Quyển 4
Lưu Phong – Quyển 5
Lưu Phong – Quyển 6
Lưu Phong – Quyển 7
Lưu Phong – Quyển 8
Lưu Phong – Quyển 9
Lưu Phong – Quyển 10
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 25/10/2018 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vĩnh Hằng – Quyển 1
Đêm mưa, sấm sét ầm ầm, tia chớp đan xen chớp lóe ngang dọc bầu trời khiến khung cảnh nơi này lúc lóe sáng, lúc tối, tiếng sấm ì ùng, từng hạt mưa lớn như hạt đậu liên tiếp rơi đầy trên mặt đất thành từng tràng âm thanh rào rào. Từ xa nhìn lại, trời đất lúc này như hoàn toàn bao phủ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Ba đây, con gái yêu - Tác giả The Kid
Thành là thanh niên nghèo, kiếm sống bằng công việc lao động chân tay. Anh đem lòng yêu cô gái mại dâm tên Thúy. Những lúc rãnh rỗi anh thường kiếm Thúy để chịch. Vì nghèo quá nên anh muốn kiếm nhiều tiền hơn nữa, anh liều lĩnh đi buôn ma túy. Không may bị công an bắt, số lượng ma túy cũng ít, nên...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hàn Lập – Quyển 14
Mặc dù Hàn Lập khép hờ hai mắt nhưng đương nhiên không nhập định, mà tranh thủ tìm hiểu một số điều chưa thấu triệt trong công pháp, mặt khác phân ra thần niệm phóng ra xung quanh Linh Vân Chu phòng ngừa công kích của Cổ Thú. Bảy tám ngày tiếp theo trôi qua, Linh Vân Chu dưới sự che giấu của cự...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân