Hàn Minh vừa dứt lời, người Thiết Huyết quân đoàn cùng động, khí tức thu liễm chợt phóng thích.
– Giết!
Hàn Minh hét lớn một tiếng, mấy vạn tinh anh Thiết Huyết quân đoàn đồng loạt lướt ra, bộc phát tiếng hét kinh thiên động địa, khí tức khởi động, núi non run rẩy, đội hình mấy vạn người lại như bao trùm đánh tới chiến trường phía trước.
– Ai!
Truy Mệnh than nhỏ, cắn răng nói:
– Người tu vi ngoài Niết Bàn cảnh theo ta tru diệt Minh linh, những người khác không được tùy tiện hành động!
Dứt lời, Truy Mệnh đạp không bay lên, lao thẳng tới trước. Hùng Phong quân đoàn chỉ còn lại mấy ngàn người, Truy Mệnh cũng không dám không để ý căn cơ của Hùng Phong quân đoàn. Niết Bàn cảnh ra tay nguy hiểm sẽ thấp hơn một ít, huống chi người Thiết Huyết quân đoàn đều là tinh anh, cường giả không ít, cứu viện Phá Vân quân đoàn không phải không có cơ hội.
– Có người cứu viện, chặn đứng bọn hắn, giết!
Trong Minh linh đại quân có tiếng hét lớn truyền ra, đội ngũ lao tới, ngăn chặn đường đi của Thiết Huyết quân đoàn.
– Giết!
Quanh thân Hàn Minh tràn ngập khí tức nóng cháy, dẫn đầu lao vào trong đội hình Minh linh, những nơi đi qua không gian đỏ đậm, không ít Minh linh hóa thành sương khói.
– Giết!
Mấy vạn người Thiết Huyết quân đoàn lộ ra sát ý, trong tay nắm chặt linh khí, lao thẳng vào trong đội ngũ Minh linh.
– Giết sạch nhân loại!
Trong khoảnh khắc sát phạt tràn ngập thiên địa!
– Giết sạch nhân loại, một tên cũng không buông tha!
Bên trong đại quân Minh linh, một lão giả khuôn mặt như mặt ngựa đạp không hét lớn, đối với hắn mà nói, những Minh linh còn chưa đạt tới Đại Đạo cảnh chẳng khác gì là vật hy sinh, chết bao nhiêu cũng không đau lòng.
– A…
Song phương tiếp xúc, nhất thời tiếng kêu thảm vang vọng, mùi máu tanh phóng lên cao, không ngừng có người rơi xuống.
– Hình như là người Thiết Huyết quân đoàn tới cứu viện chúng ta!
– Có cứu viện, mọi người xông lên a!
Đệ tử Phá Vân quân đoàn hầu như đã tuyệt vọng, bỗng dưng nhìn thấy có cứu binh, mừng rỡ liều mạng xông tới.
Phanh phanh phanh!
Vô số công kích va chạm nhau trên không trung, làm không gian phá hủy, kình khí khuếch tán.
Chẳng qua đối mặt trăm vạn Minh linh, nhân số hai quân đoàn chưa đầy một phần mười, vì vậy vẫn rơi vào hoàn cảnh xấu.
– Giết!
Tay áo Hàn Minh huy động, hỏa hệ áo nghĩa biến thành biển lửa, hoàn toàn phóng thích khí tức, trên trăm Minh linh nhất thời bị tiêu diệt.
– Không nghĩ tới Thiết Huyết quân đoàn cũng tới, lần này thu hoạch ngoài định mức a!
Một âm thanh âm lệ truyền ra, hàn băng khí thổi quét.
– Tuyên Cổ trung giai, hàn băng âm khí, ngươi là Hàn Hồn?
Cảm giác được khí tức, Hàn Minh nhíu mày, ánh mắt ngưng lại.
– Kiệt kiệt, Hàn Minh, chúng ta đã lâu không gặp!
Một thân ảnh áo xám xuất hiện, khuôn mặt âm trầm, khí tức như hàn băng, trên đầu có hai sừng không ngừng phóng xuất hàn băng khí.
– Đúng là đã lâu không gặp, để mạng lại!
Hàn Minh hét lớn một tiếng, khí tức nóng cháy tràn ngập, hướng Hàn Hồn thổi quét.
– Hàn Minh, mạng của ta ngươi cũng không có thực lực lấy, kiệt kiệt!
Hàn Hồn hét lớn, khí tức phóng thích, va chạm vào Hàn Minh, hét lớn:
– Người này giao ta đối phó, toàn lực ra tay, không buông tha nhân loại nào!
– Giết!
Phanh phanh phanh!
Thân ảnh Truy Mệnh đã sớm lướt vào trong đội ngũ Minh linh, mộc hệ áo nghĩa phóng thích, chặt đứt sinh cơ, không gian biến thành tĩnh mịch, vài Đại Đạo cảnh Minh linh lập tức bị đánh chết, Linh Tinh thu vào trong tay.
– Là Truy Mệnh, đã đột phá Tuyên Cổ cảnh, mau ngăn chặn hắn!
Ba Minh linhtuyên Cổ sơ giai có hai tên lướt động ngăn chặn trước người Truy Mệnh, người còn lại ngăn cản Phong Hỏa.
Hưu hưu…
Phanh phanh phanh!
– A…
Từng tiếng kêu thảm thiết, không ngừng có người rơi xuống, linh hồn bị rút đi, âm thanh kêu rên thê thảm vang vọng trên không, làm lòng người run rẩy, linh hồn rùng mình.
Phanh!
Thân ảnh Truy Mệnh vừa tách ra khỏi một Minh linh, thân hình bị đẩy lui.
Oanh!
Ngay lúc này một Minh linh nện xuống một quyền ngay sau lưng hắn, khí tức âm hàn trút xuống.
Phốc!
Truy Mệnh run lên, phun ra máu tươi rơi xuống đất.
– Truy Mệnh, ngươi vừa đột phá mà thôi, còn chưa phải là đối thủ của ta, chết đi!
Một lão giả Tuyên Cổ sơ giai hậu kỳ hét lớn, trảo ấn xé rách không gian vỗ xuống.
Hưu hưu…
– Hắn không chết được, nhưng hiện tại ngươi chết chắc rồi!
Ngay lúc này một âm thanh lãnh đạm vang lên, một đạo kim quang từ trên trời giáng xuống, quyền ấn xuyên thủng không gian, tiêu sát khí thổi quét thiên không.
Oanh!
Thân hình lão giả Minh linh lập tức bị oanh thành huyết vụ, Linh Tinh liền bị thanh y nhân thu vào trong tay.
– Là cường giả!
Một quyền đánh chết Tuyên Cổ sơ giai hậu kỳ, những Minh linh xung quanh nhìn thấy đều khựng lại, ở thực lực tuyệt đối, không có ai mà không sợ chết.
– Đoàn trưởng!
Truy Mệnh ngẩng đầu, trong mắt lộ ra ý cười.
– Đã tới chậm một ít!
Lục Thiếu Du liếc mắt nhìn xung quanh, ánh mắt trầm xuống:
– Trăm vạn đại quân, trận thế cũng không nhỏ a!
Sưu sưu…
Ba tiếng xé gió truyền ra, Phá Thổ, Băng Thiên Lý cùng Mục Hân Nhiên xuất hiện, chứng kiến tình huống chiến trường, sắc mặt ngưng trọng, mà Phá Thổ tràn ngập tức giận.
– Minh linh chết tiệt, đi chết đi!
Mặc kệ thương thế trên người, hắn lập tức xông tới.
– Đoàn trưởng đã tới, chúng ta được cứu rồi!
– Đoàn trưởng, Minh linh có trên trăm vạn, chúng ta khó thể đối kháng, làm sao bây giờ?
Truy Mệnh lập tức lao tới bên cạnh Lục Thiếu Du.
– Nếu đã tới, vậy đều lưu lại đi!
Bàn tay Lục Thiếu Du vươn ra, Thiên Trụ giới trôi nổi xuất hiện.
Xuy xuy!
Một thân ảnh gầy gò dẫn đầu lướt ra ngoài, chính là Thái A.
Sưu sưu…
Ngay lập tức từng thân ảnh không ngừng bay ra, chỉ nháy mắt đã có gần một trăm năm mươi người trôi nổi giữa không trung.
– Bái kiến đoàn trưởng!
– Bái kiến thiếu chủ!
Nhóm người vừa xuất hiện chính là tu luyện giả Thông Thiên cảnh của Hùng Phong quân đoàn, cùng có hai đội hộ hoàng hơn sáu mươi người, đi đầu chính là Vô Tướng, Vô Minh, Lý Cụ, Bắc Đông cùng Tô Nhan.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lục Thiếu Du - Quyển 41 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/05/2019 03:36 (GMT+7) |