Một tháng trôi qua mà vẫn không thấy một con tàu nào ngang qua đảo, Hà và Huy bắt đầu từ bỏ hy vọng. Họ không nói ra và cố gắng tươi cười khi nói chuyện với Dũng. Họ nói rằng, chắc chắn rằng nhiều người đang tìm kiếm họ và họ chỉ ở lại đây một thời gian ngắn trước khi được tìm thấy. Họ không chắc Dũng đã tin, nó rất thông minh và chắc chắn có thể hiểu được tình trạng tuyệt vọng của họ.
Thời gian càng trôi qua, Dũng ngày càng buồn rầu. Nó phát hiện ra, nó không bao giờ được trải nghiệm tất cả những điều thanh thiếu niên phải làm: Nó không được đi học đại học, học nghề, thậm chí tìm một cô gái để kết hôn. Thậm chí tệ hơn, nếu không may bị bệnh nó sẽ không có bác sĩ chăm sóc.
Mặc dù, nghi ngờ về việc được cứu, Hà vẫn tiếp tục dạy học Dũng bằng tất các những gì tốt nhất. Cô không học đại học sau khi lấy Huy, và không có những kỹ năng sư phạm để tiếp tục dậy con, nhưng cô tin vẫn có thể dạy nó những điều trong cuộc sống như: Làm thế nào một người đàn ông giao tiếp, cư xử trong cuộc sống. Cô cầu mong nó cần những kỹ năng đó sau khi được cứu thoát, hòa nhập cộng đồng.
Huy đã cố thuyết phục cô rằng, cô đã lãng phí thời gian của mình. Ông tin rằng, Dũng cần phải học các kỹ năng sống, duy trì mạng sống nếu không may ông chết đi, không còn ở đó để bắt cá, săn thú và bảo vệ nó. Ông biết, trong tự nhiên một lỗ nhỏ cũng có thể dẫn tới cái chết. Ông cũng không muốn con trai của mình là một kẻ yếu đuối, nhưng không may, nó luôn bám vào đuôi váy của mẹ mình. Kết quả là Huy bắt đầu bực bội, tuy nhiên, ông cố nghiến răng và miễn cưỡng chấp nhận vì biết nếu căng thẳng sẽ gây cãi vã với vợ. Sau nhiều cuộc thảo luận, ông đã đồng ý rằng, trong ngày Hà sẽ dậy Dũng vài giờ vào buổi sáng, sau đó nó sẽ ông để học kỹ năng sinh tồn vào thời gian còn lại…
Huy không hài lòng, ông phải chấp nhận. Theo thời gian ông dạy Dũng những kỹ năng theo dõi và săn thú, cùng việc phát hiện những loại trái cây, rau rừng có thể ăn được. Nó học rất nhanh chóng, nhưng ông chắc rằng nó muốn được đọc sách, đọc thơ với mẹ nó.
Hà một nơi để dậy Dũng, đó là một đầm đẹp với một thác nước nhỏ chảy xuống, nó được bao quanh bởi những tảng đá lớn, tương đối riêng tư, ngoại trừ có người đứng trên đầu tảng đá phía trên mới có thể nhìn vào được. Cô tìm thấy một số sách từ đống đồ đã nhặt được bên xác tàu, và cô bắt nó đọc cho cô mỗi ngày. Cô cũng muốn nó sẽ tiếp tục học toán, do đó cô bắt nó học thuộc các công thức, làm bài tập, thậm chí còn cho bài tập về nhà.
Ngoài thời gian học, Dũng thường chải tóc dài cho cô, khi cô ngồi trên tảng đá nhìn về thác nước. Cô cũng rất thích nó đọc sách và đọc thơ. Đồng thời, cô đã dành thời gian nói chuyện với nó về gần như tất cả mọi thứ trong cuộc sống từ tôn giáo tới chính trị, chỉ không nói duy nhất về vấn đề tình dục. Bất cứ lúc nào khi nó hỏi về điều này cô sẽ chuyển hướng hoặc nhẹ nhàng kết thúc buổi học. Cô cảm thấy, không nên thảo luận về điều nó với con mình. Cô biết nó sẽ phải học và kế hoạch của cô là để Huy dậy nó. Tuy nhiên, điều này đã bị phá vỡ vào một buổi chiều, khi nó chải tóc cho cô tại đầm, nó nói, “Mẹ, con thấy mẹ và cha đêm qua.”
“Thấy cha mẹ?” Mẹ nó hỏi.
“Con thấy cha và mẹ đã ở trên giường.”
Hà cảm thấy khuôn mặt nóng hơn và run lên. Cô biết những gì nó đang nói về. Huy đã làm bức vách trong nhà để tạo một chiếc buồng nhỏ, cô và ông ngủ ở trong buồng. Họ nghĩ đã kín đáo để quan hệ tình dục. Rõ ràng là chưa đủ. “Con đã nhìn trộm?” Cô nói với sự giận dữ.
“Con không. Con dậy để uống nước và vô tình nhìn thấy.”
“Liệu con có cơ hội để làm điều đó với một cô gái, không mẹ?” Nó hỏi. “Ý con là, con chưa bao giờ được một lần như thế, thậm chí hôn một cô gái, và bây giờ có vẻ như nó sẽ không bao giờ xảy ra.”
“Tất nhiên điều đó sẽ xảy ra. Bởi chúng ta sẽ sớm được cứu.” Cô thấy nhói trong tim vì nói dối con.
“Thôi nào, mẹ, nó sẽ không xảy ra, và con biết điều đó. Không ai tìm kiếm chúng ta đâu. Có lẽ chúng ta sẽ ở đây mãi mãi!” Nó dừng lại một lát rồi nhỏ giọng nói: “Mẹ có cha, và con không có ai.”
Hà quay sang con và đưa tay đặt lên vai nó. “Mẹ xin lỗi, mẹ biết điều đó là khó khăn với con. Nhưng chúng ta không thể từ bỏ hy vọng đó.”
“Hy vọng cái gì cơ?” Nó nhổ nước bọt. “Chúng ta không có tương lai. Đó là lỗi của cha. Con căm thù ông ấy.”, Nó ném lược chải tóc xuống và quay lưng lại với mẹ. Nó im lặng để cố gắng kiềm chế sự tức giận. Nó biết đó không phải lỗi của cha, nhưng tất cả những điều xảy ra trong cuộc sống của nó từ bé đến giờ, sự nghiệp của cha mà luôn được đặt nên trên hết. Nó không bao giờ được ở đâu lâu để có bạn bè, giờ đã không còn cơ hội để làm lại.
Suy nghĩ một lát, nó dịu giọng nói: “Con xin lỗi mẹ. Con không nên đổ lỗi cho cha. Con đang cố gắng không giận cha, nhưng con đã lớn… và con không biết gì về điều đó!”
“Mẹ hiểu,” cô nói.
Nó tiếp tục, “Đêm qua con đã thấy và nhìn mẹ và cha. Con biết mẹ và cha đang quan hệ tình dục, nhưng con không biết gì về nó. Con cố gắng để hỏi xem cha vào sáng, nhưng ông chỉ mắng con, ông nói con nên tránh nghĩ về điều đó.”
Hà cau mày trước lời nói của nó. “Mẹ không phải là một người để con hỏi về những điều này,” cô nói một cách yếu ớt. “Con nên hiểu rằng, cha của con người duy nhất của mẹ và khi mẹ chưa lấy cha con không ai nói với mẹ về những điều đó.”
“Cha không trả lời câu hỏi của con và mẹ cũng không, vậy con sẽ hỏi ai về điều đó. Con sẽ hỏi chim hay cá?”.
Hà thở dài. Cô biết không có sự lựa chọn nào. Cô sẽ là người dạy nó. Vài phút sau, cô nói, “Được rồi. Nhưng con phải hiểu rằng mẹ không có chuyên môn về điều này.”
“Mẹ biết nhiều hơn con mà.”
“Năm 18 tuổi, mẹ đã lấy cha của con và trước đó mẹ chưa bao giờ hẹn hò với ai khác. Ông bà nội, ngoại con đều hy vọng cha mẹ kết hôn, bởi điều đó sẽ tốt cho hai công ty. Vì vậy, cuộc hôn hôn nhân đó là xếp đặt, mẹ không có quyền lựa chọn. Trong nhiều thứ mẹ cũng như con. Mẹ không biết gì khi lấy cha. Cha con và mẹ chỉ biết nhau một vài tháng trước khi kết hôn.”
“Mẹ có yêu cha?”, Nó hỏi…
Cô do dự một lúc lâu trước khi cô trả lời, “Ừm, mẹ… Mẹ nghĩ mẹ yêu cha con.”
“Mẹ làm tình với cha, vì vậy mẹ yêu cha?”
“Người có gia đình làm điều đó!”
“Tại sao vậy, mẹ?”
“Ừm, để sinh sản ra trẻ con, và mẹ đã sinh con”.
“Vậy ạ.”
Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt nó. “Vậy sao cha và mẹ lại không sinh tiếp, con luôn muốn có em.”
“Mẹ và cha con đã cố gắng để có thêm sinh thêm trong nhiều năm, nhưng cha con đã không còn khả năng đó. Cha con đã nhiều tuổi và khi người đàn ông lớn tuổi sẽ mất khả năng này. Mẹ nghĩ, nó có thể do cha con bị bệnh, trước đây ông ấy đã bị quai bị.”
“Vậy, nếu không được em bé, tại sao cha và mẹ vẫn làm điều đó?”
Hà thở dài. “Bởi vì quan hệ tình dục sẽ làm cha và mẹ thoải mái hơn, đàn ông và phụ nữ, đều ham muốn về việc này.”
Dũng gật đầu. “Vậy, lý do chính cho việc quan hệ tình dục để tạo ra em bé hay thỏa mãn sinh lý, mẹ?”
“Ừm. Cả hai!”
Dũng im lặng một lúc, và sau đó nó nói, “Con nghĩ con đã hiểu một chút nhưng. Mẹ dạy con được không?”
Hà cảm thấy mặt mình đỏ bừng, cô dừng lại một lúc lâu rồi trả lời. “Mẹ nghĩ, khi đàn ông bị kích thích… thì… dương vật… sẽ bị sự cương cứng, và sau đó người đó sẽ đặt nó vào bên trong người phụ nữ. Đó được gọi là giao hợp. Người đó sẽ di chuyển qua lại và cuối cùng xuất tinh vào người phụ nữ. Tinh trùng sẽ di chuyển vào sâu trong buồng trứng cho đến khi nó đạt đến một quả trứng và chúng giao phối. Chín tháng sau đó, một đứa trẻ được sinh ra.”. Cô dừng lại, cô cảm thấy nói điều đó với con rất đơn giản không khó như cô tưởng tượng.
“Con biết về sự cương cứng,” Dũng nở một nụ cười và nói.
“Mẹ tin rằng con đã gặp,” Hà trả lại nụ cười và nói.
“Vậy, tinh trùng có phải nước nhờn trong trong xuất ra từ dương vật không ạ?”, Nó nói.
“Không phải đâu con. Các thứ trong trong như con gọi là tinh dịch, chúng chủ yếu là protein. Nó là chất lỏng mà cơ thể sản xuất để bảo vệ tinh trùng. Tinh trùng có màu trắng đục. Từ những gì mẹ hiểu, người phụ nữ sẽ tạo ra một quả trứng mỗi tháng và hàng triệu tinh trùng chiến đấu để tiến vào đó, tuy nhiên chỉ có một tinh trùng làm được điều này, và điều này khiến phụ nữ sinh đứa trẻ.” Hà trả lời.
“Vâng. Vì thế, không phải lúc nào quan hệ tình dục cũng có thể sinh em bé.”
“Ừm. Có thể nói, tinh trùng rất khó khăn khi tiếp cận tới trứng do hóa chất bên trong phụ nữ ngăn chặn. Vì thế, chỉ một, hoặc hai con có thể xâm nhập trứng của phụ nữ.”
Dũng tóm tắt những gì mẹ mình nói và hỏi. “Vậy, mong muốn được quan hệ tình dục là một phần tự nhiên của con người chúng ta. Mẹ và cha làm điều đó vì nó cảm thấy tốt hơn ngay cả khi cha không thể làm cho mẹ sinh đứa trẻ?”
“Ừm. Nó rất thoải và đó là một cách để thể hiện tình yêu.”. Cuộc thảo luận này đã làm tim của Hà đập nhanh hơn, núm vú của cô đã cứng hơn mà hôm nay, cô lại mặc chiếc sơ mi. Chiếc áo quá mỏng ép sát vào hai núm vú làm cô cảm thấy như có một luồng điện chạy qua người. Chiếc quần bò bó siết chặt trên mông và háng làm cô cảm nhận được đường may ở đũng cọ giữa hai chân cô làm ẩm ướt nơi âm hộ.
“Cha mẹ yêu nhau và cha mẹ làm điều đó. Con cũng yêu mẹ,” Dũng nở một nụ cười nhỏ và nói.
Khuôn mặt Hà càng đỏ hơn. “Điều đó là khác nhau mà con. Chúng ta là mẹ con.”
Dũng im lặng một thời gian dài trước khi nói với giọng buồn bã, “Mẹ, nếu chúng ta ở lại trên đảo mãi mãi, con sẽ không bao giờ có được một cơ hội để làm điều đó.”
“Chúng ta sẽ không ở lại đây mãi mãi. Chúng ta sẽ được cứu thoát mà con”, Hà nói. Sau đó cô cười nhẹ và nói, “Bây giờ, mẹ nghĩ đã nói đủ về các về các loài chim và ong trong ngay hôm nay.”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Loạn luân trên hoang đảo |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Đụ máy bay, Đụ mẹ ruột, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện loạn luân, Truyện nuốt tinh trùng, Truyện sex hay |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 05/02/2023 05:22 (GMT+7) |