Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 6 » Phần 63

Lâm Vãn Vinh - Quyển 6

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 63

Sáng hôm sau rời khỏi giường, Lâm Vãn Vinh dắt Xảo Xảo ra ngoài. Vừa tới cửa phòng liền gặp phải Đại tiểu thư. Gương mặt xinh xắn cùa Tiêu Ngọc Nhược có chút tiều tụy, trong mắt như hằn cả tia máu, tựa hồ đêm qua không được ngủ ngon.

– Đại tiểu thư, dậy sớm vậy!
Lâm Vãn Vinh cười hì hì, nắm bàn tay nhỏ của Xảo Xảo. Đêm hôm qua hắn mặc sức uy phong, sáng sớm nay cây cột còn đang chia lên trời, hùng dũng vô địch. Nha đầu Xảo Xảo lại vừa nhu thuận vừa quyến rũ, hai người như cá gặp nước, như nước nuôi cá, tiêu đao khoái hoạt không kể xiết.

– Còn sớm sủa gì nữa, mặt trời đã lên tới ba cây sào rồi!
Đại tiểu thư lườm hắn một cái, hầm hừ:

– Ái chà, đã tới ba cây sào rồi ư? Thất lễ quá! Đại tiểu thư yên tâm, sau này lên hai cây sào là ta rời giường!
Lâm Vãn Vinh trong lòng ngừa ngáy, mặt nổi lên nụ cười khó hiểu.

Đại tiểu thư không biết ý trong lời của Lâm Vãn Vinh, thấy hắn chớp chớp mắt nhìn mình, nụ cười trên mặt quỷ dị, trong lòng hoảng hốt, gương mặt đỏ lên như ánh mây hồng, vội cúi đầu xuống nói:
– Tốt nhất là mặt trời lên một cây sào là phải dậy ngay. Tên xấu xa nhà người! Chưa từng thấy ai tra tấn người ta như vậy!

– Tiêu tiểu thư, đây là muội dậy muộn, liên lụy đại ca, tiểu thư đừng trách chàng.
Xảo Xảo mặt đỏ bừng, ngượng ngùng xin lỗi.

– Xảo xảo muội đừng bao che cho hắn, nếu không chỉ để cho hắn khi phụ thôi. Thế nào, tối qua ngủ có ngon không?
Đại tiểu thư tựa như vô tình tựa như cố ý nhắc tới:

– Có, có… !
Xảo Xảo cúi đầu đáp, trên mặt sớm đã nhuộm tầng tầng phấn hồng.

“Mình làm sao lại hỏi tới mấy thứ này chứ!” Đại tiểu thư khẽ gắt một tiếng, lén nhìn Lâm Tam một cái, thấy hắn mặt mang vẻ cười cợt đang dòm ngó mình, nhớ tới âm thanh hỗn loạn đêm qua, nàng vội vàng quay đầu đi nói:
– Xảo Xảo muội muội, các ngươi muốn đi đâu thế này?

– Đại ca nói muốn dẫn muội đi xem nhà, Đại tiểu thư cùng đi với chúng ta nhé!
Xảo Xảo ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhỏ bé xinh xắn đầy vẻ hưng phấn và chờ mong.

– Đi xem nhà ư!
Trong lòng Đại tiểu thư chợt dâng lên nỗi mất mác, khẽ nói:
– Các ngươi cứ đi đi. Ta còn việc phải làm, nương thân từ Kim Lăng mang đến nghìn bình nước hoa. Hôm nay phải bắt đầu bán ra rồi, ta không thể bỏ đi được.

Thấy bộ dạng u oán của nàng, Lâm Vãn Vinh kéo tay nàng lại:
– Bán nước hoa đã có bọn Tống tẩu trông coi là được rồi, còn cần gì nàng tự ra tay chứ.

Hắn ma mãnh quét mắt khắp bốn phía, ghé tới bên tai Đại tiểu thư thì thầm:
– Nàng phải đi chọn phòng có một cái giường lớn, như vậy chúng ta mới không sợ bị rớt xuống.

Tiêu Ngọc Nhược nghe vậy khẽ hứ một tiếng, giọng như không còn thể nhỏ hơn:
– Ai muốn ngủ cùng ngươi, ta ghét nhất tên xấu xa ngươi.

Lâm Vãn Vinh cười to ba tiếng, Đại tiểu thư mặt đỏ tới tận mang tai, hung hăng trừng mắt nhìn hắn, trong lòng bối rối vô cùng, chẳng kịp nhận ra đường đã vội vàng chạy đi.

– Đại tiểu thư đến nhà bếp làm gì?
Xảo Xảo thấy Tiêu Ngọc Nhược bước đi vội vã, lấy làm kỳ quái hỏi.

– À, có thể là nàng ta gần đây đổi tính, muốn làm mẹ hiền dâu thảo rồi.
Lâm Vãn Vinh cười thầm nói nhỏ.

Xảo Xảo mỉm cười nhìn hắn, khẽ nói:
– Đại ca, nếu chàng đã cưới Nhị tiểu thư rồi lại cưới luôn Đại tiểu thư. Hai nhà chúng ta hợp lại, mở tửu lâu bán nước hoa, vậy ở Kim Lăng không ai bì được nữa.

– Đề nghị này rất có tính xây dựng, để ta suy nghĩ một chút. Có điều, tiểu bảo bối, ta và Ngọc Sương còn thêm Đại tiểu thư có gian tình, lẽ nào nàng không ghen sao?
Lâm Vãn Vinh vừa cười vửa hỏi:

– Cái gì mà gian tình, khó nghe chết đi được!
Xảo Xảo gắt giọng:
– Hai vị tiểu thư của Tiêu gia đều là phượng trong loài người, chỉ cần bọn họ tốt với chàng. Thì có cưới cả bọn họ có làm sao? Còn về phần thiếp…

Trong mắt nàng hiện lên vẻ ảm đạm:
– Thiếp chỉ là cô gái quê nghèo khó, sao có thể sao với hai vị tiểu thư. Đại ca, Xảo Xảo không cần gì cả, chỉ cầu cả đời này có thể theo hầu bên chàng là đã mãn nguyện rồi.

– Tiểu nha đầu nàng, nói bừa cái gì đó. Luận về thông minh giỏi giang, nàng so với ai cũng không kém. Nàng chính là lão bà tốt của ta, sau này cho dù Ngọc Sương các nàng ấy có vào cùng một nhà, cũng phải gọi nàng là tỷ tỷ, hiểu chưa?
Lâm Vãn Vinh nghiêm nghị nói.

Xảo Xảo đã long lanh nước mắt, khẽ vâng một tiếng nắm chặt lấy tay đại ca, trong lòng hân hoan vô cùng. Vừa ra cửa đi được mấy bước, lại khéo gặp được Tiêu phu nhân. Xảo Xảo cùng Tiêu phu nhân lên kinh, chăm sóc chiếu cố cho nhau, tình cảm rất sâu đậm, vội vàng đi tới nắm tay Tiêu phu nhân:
– Phu nhân, con và đại ca sắp đi xem nhà, người đi cùng chúng con nhé!

Tiêu phu nhân đã thay váy dài, thoa phấn nhạt, mặt mày thanh tú, thành thục mà quyến rũ, ung dung cao quý, nghe Xảo Xảo nói vậy khẽ mỉm cười, nói với Lâm Vãn Vinh:
– Lâm Tam, hôm qua ta đã nghe Ngọc Nhược nói rồi, ngươi thật là có khả năng, không chỉ thắng cả Cao Ly và người Hồ, làm cho Đại Hoa ta vẻ vang, ngay cả hoàng thượng cũng coi trọng ngươi như thế, ban cho chức tước còn phong thưởng ruộng đất, thật là đáng mừng!

– Đâu có đâu có, ta chỉ là một cái cây nhỏ, được tắm dưới ánh mặt trời và những cơn mưa của phu nhân ban cho, phát triển vững chắc qua mỗi ngày đều là công lao phu nhân khó nhọc bồi tài.
Lâm đại nhân mở miệng đã vỗ mông ngựa không chút ngượng ngùng.

Phu nhân mím môi khẽ cười:
– Ngươi ấy à, nói mà không sợ mỏi miệng, cái gì mà ánh mặt trời rồi còn mưa nữa, làm như ta là quan thế âm cứu khổ cứu nạn không bằng.

– Không phải vậy sao, ánh sáng từ bi của phu nhân chiếu khắp chốn, rải mưa khắp nơi, so với quan âm bồ tát còn dịu dàng mỹ lệ hơn mấy phần.
Lâm Vãn Vinh nịnh hót.

“Tên Lâm Tam này mà mở miệng ra, thì nói hắn có thể mê đảo nữ nhân khắp thiên hạ cũng không khoa trương chút nào!” Mặt Tiêu phu nhân thoáng chuyển đỏ, mím môi cười, bộ ngực đầy đặn khẽ nhấp nhô phật phồng, giống như một cành hoa rực rỡ. Bà nhìn Xảo Xảo nói:
– Nếu Xảo Xảo đã thịnh tình mời, vậy ta nương nhờ vinh diệu của Lâm đại nhân, đi xem xem căn nhà hùng vĩ mà hoàng thượng ban thưởng vậy! Có điều…

Tiêu phu nhân liền chuyển sang chủ đề khác:
– Lâm Tam, ngươi mặc dù làm quan, nhưng Tiêu gia ta và ngươi còn có giao kèo! Ngươi không thể thất tín đâu đó!

Lâm Vãn Vinh xua tay chặn lời, cười lớn:
– Phu nhân nói lời xa lạ gì đó! Lâm Tam ta là người thế nào? Nhất ngôn cửu đỉnh, nói ra là làm. Ra đường là phải nói tới nghĩa khí, thà thất thân chứ không để thất tín… Hơn nữa, quan hệ giữa chúng ta là thế nào… ? Chính là người một nhà đó. Ở Tiêu gia làm một tên gia định nhỏ bé, mỗi ngày trái phải bầu bạn với phu nhân tiểu thư, khoái hoạt như thần tiên, so với làm quan còn sương hơn trăm lần!

“Cái gì mà ‘thà thất thân chứ không thất tín’, gã này sao cái gì cũng nói ra được?” Phu nhân ở một bên nghe hắn khoác lác, vừa sai Tứ Đức mang xe ngựa đến.

Xảo Xảo đỡ phu nhân vào trong thùng xe, Lâm Vãn Vinh theo sau họ, vừa mới đưa tay vén rèm chuẩn bị tiến vào, đột nhiên nhớ ra: “Sương phòng của phu nhân, ta không thể tùy tiện xông bừa vào được. Thôi thì ta cứ thường xuyên ghé thăm khuê phòng của con gái phu nhân là được rồi.”

– Lâm Tam, sao ngươi không vào?
Tiêu phu nhân vén rèm xe lên hỏi.

– Thế này, không được tiện lắm! Ta là người rất hiểu lễ phép.
Lâm đại nhân mặt mang nụ cười giả dối, giả tình giả ý nói. Một tay đã vén rèm lên, chuẩn bị chui vào bên trong.

Xoạt một tiếng, rèm xe hạ xuống, đập vào mũi Lâm đại nhân. Phu nhân ngồi bên trong bật cười:
– Lâm Tam, ngươi đã làm lại bộ thị lang, còn có hiếu tâm như thế, thật là hiếm có. Nếu đã như thế ta cũng không làm khó ngươi nữa. Tứ Đức, đi thôi… !

– Vâng thưa phu nhân!
Tứ Đức vung roi lên, xe ngựa lóc cóc lọc cọc đi về phía trước. Lâm đại nhân hậm hực vuốt mũi: “Không cho ta vào cứ nói ra, còn cố ý giễu cợt ta. Chiêu này thật là độc, mẹ của Đại tiểu thư, quả là so với Đại tiểu thư còn khó chơi hơn!”

Lâm Vãn Vinh ngồi ở bên cạnh Tứ Đức, hai người rong xe đi tới. Căn nhà hoàng đế ban cho, Lâm Vãn Vinh cũng chưa thấy qua, chỉ biết là được đặt ở Đông Trực môn, quy mô không nhỏ. Hắn ở trong kinh thành đã nhiều ngày, nhưng còn chưa dạo chơi kinh thành tử tế, hôm nay thừa lúc nhàn rỗi, cũng không vội vã đi, xe ngựa cứ vậy chậm rãi du hành, coi như tản bộ trong kinh thành vậy.

Đi tới gần Đông Trực môn, Lâm Vãn Vinh cũng không quen đường, đang ngó nghiêng bốn phía. Tứ Đức đã giữ lấy một ông già bên cạnh hỏi:
– Đại gia, xin hỏi ngài có biết phủ trạch của Lâm đại nhân ở đâu không?

– Lâm đại nhân?
Ông gia kia hỏi:
– Ồ Lâm đại nhân nào?

– Chính là Lâm Tam Lâm đại nhân mới nhận chức Lại bộ phó thị lang đó!
Tứ Đức mặt đầy vẻ sùng kính.

– Lại bộ phó thị lang?
Ông già cười khinh thường:
– Chu vi mấy dặm Đông Trực môn này, nếu không phải nơi ở của hoàng thân quốc thích thì là thượng thư ngự sử, ngay cả học sĩ của Văn Hoa điện đến đây cũng phải nhón chân mà đi. Một viên bộ phó thị lang, một chức quan nhỏ như hạt vừng hạt đậu, ai mà biết hắn ở đâu? Ngươi đi tới Hoài Nhu, Thông Châu mà tìm kiếm, không chừng còn có thể tìm được nó!
(Hoài Nhu, Thông Châu hai địa danh ở phía đông của Bắc Kinh. )

Tứ Đức vốn là tên mù đường, trong kinh thành càng mờ mịt, quay đầu lại hỏi:
– Tam ca, Hoài Nhu, Thông Châu đi như thế nào? Đại gia này nói nhà của huynh ở bên đó!

Lâm Vãn Vinh gõ mạnh lên đầu hắn: “Tên tiểu tử này khi ở Kim Lăng nhanh nhẩu là vậy, sao đến kinh thành biến thành thằng ngốc rồi? Lão già kia đang châm chọc chúng ta, ngươi không nghe ra sao? Mẹ nó, tùy tiện tìm một ông già hỏi đường, mà cũng há miệng cóc ra mạnh mồm thế! Bộ lại phó thị lang cũng coi là quan nhỏ? Tốt xấu gì cũng là cấp phó quan cơ mà.”

Lâm Vãn Vinh thì đầu qua, không phục nói:
– Vị lão ca này, ngài nói thế nào ta không hiểu rõ? Lại bộ phó thị lang cũng coi là quan nhỏ? Ta nghe nói bộ lại thị lang Đồng đại nhân cáo lão về quê, bộ lại trừ một vị thượng thư Diệp đại nhân ra, chính là phó thị lang mà.

– Chỉ còn lại phó thị lang thôi à… còn lại mười bảy vị phó thị lang cơ.

Ông già kia cười nói:
– Đây còn là một bộ nho nhỏ đấy. Ở trong lục bộ, thị lang mỗi bộ kia chẳng phải nhiều như lông trâu sao? tính ra cũng phải hơn một trăm rồi, còn có các lão công khanh của tam các, học sĩ của lục điện, đại học sĩ, đông đúc tới mấy trăm người. Một phó thị lạng nho nhỏ có đáng là gì? Nếu ngài muốn tìm vị Lâm đại nhân kia, đoán chừng tới Thông Châu cũng chẳng tìm nổi, có khi phải tới tận Thương Châu cơ.
( Thương Châu thuộc tỉnh Hà Bắc)

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 26/04/2017 13:56 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 25
Giang Nam thầm nghĩ: Lần này dù thế nào ta cũng phải đứng vững trong thư các. Những thư yêu đừng hòng đá ta ra ngoài! * * * Tiên giới, tầng hư không thứ năm, tận cùng cây cầu hồng mông hỗn độn. Chí bảo tiên đạo thứ năm, Hai con chim màu đỏ, chí bảo tiên đạo thứ sáu, Hồng Mông Kim Phiên đã...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hai nàng les muốn có con - Tác giả The Kid
Tại thành phố Hồ Chí Minh, trong một căn nhà nhỏ, hai cô gái Bo và Bông nằm ôm nhau trên giường. Hai cơ thể trần truồng vuốt ve lẫn nhau, cả hai vừa trải qua một đêm làm tình mệt mỏi. Tao yêu mày quá. Mày có yêu tao không? Tao cũng yêu mày. Vậy hai đứa mình sống bên nhau suốt đời nhé. Đồng ý. Bo...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 35
Lại là một đêm động phòng hoa chúc. Tỉnh lại. Miêu Nghị trở mình, nghiêng người nhìn Bảo Liên cuộn mình quay lưng lại với hắn, tóc mây tản ra. Hắn có thể tưởng tượng ra thân thề trơn mát mềm mại dưới lớp chăn kia, đêm qua khi động phòng hắn đã sớm nhìn no mắt, hắn còn nhớ như in sự...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân