Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 5 » Phần 57

Lâm Vãn Vinh - Quyển 5

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 57

Hay cho thói giảo biện của hắn, Từ Chỉ Tình mỉm cười hỏi: “Vậy theo ý kiến của ngươi, thế nào mới là người có học thức, có kiến thức? Không phải là ngươi đang nói đến mình đó chứ?”

Lâm Vãn Vinh hì hì cười đáp: “Là nói ta, chẳng lẽ không thể sao!”

Từ Chỉ Tình bất lực lắc đầu, hắn quả thực da mặt quá dày.

Lâm Vãn Vinh không thèm lý tới nàng, mỉm cười chỉ vào Tiêu Ngọc Nhược mà rằng: “Không nói ta, hãy nói tới Đại tiểu thư của chúng ta, đó chính là một người có học thức, có kiến thức tuyệt vời đó!”

“Ta?” Tiêu Ngọc Nhược mặt nóng bừng, lúng túng liếc hắn nói: “Ngươi đừng nói bậy, làm trò cười cho mọi người ở đây!”

Lâm Vãn Vinh ha ha cười nói: “Không phải ta nói bừa, Từ tiểu thư không phải đang hỏi thế nào là có học thức, có kiến thức sao? Chỉ cần nói tới Đại tiểu thư đây làm ví dụ thôi, học thức, kiến thức không phải là như vậy thì là gì. Theo ta, có học thức, có kiến thức thực ra là rất nhiều người. Không chỉ có Đại tiểu thư, cho dù một người nông dân chân lấm tay bùn, một người bán đậu hủ trên đường hay một thợ rèn đang quai búa, hay bất kì một người dân lương thiện bình thường của Đại Hoa đều là có học thức và kiến thức vô cùng.”

Lời vừa nói ra, không chỉ có Đại tiểu thư, cả Tô Khanh Liên cũng cảm thấy hứng thú. Những lời hắn nói thật đáng suy nghĩ a, Từ Chỉ Tình thầm nghĩ.

Từ Vị tự nhiên biết Từ Chỉ Tình cố ý nhằm vào Lâm Tam, chỉ là xem hai người trẻ tuổi tranh luận thực là hứng thú. Đợi đến khi hắn nói đến dân chúng bình thường, lão càng hứng thú vội la lên: “Lâm tiểu huynh có cao kiến gì, mau nói cho ta nghe.”

Nhìn Từ Chỉ Tình nhíu mày, Lâm Vãn Vinh lắc đầu, hắn cười mũi khinh thường đáp: “Điều ta nói hết sức bình thường, chỉ sợ người như Từ tiểu thư không hiểu nổi mà thôi.”

Không ngờ Từ Chỉ Tình thản nhiên gật đầu: “Thực sự là cao kiến.”

Lâm Vãn Vinh ha ha cười to, thanh âm mang theo chút tự mãn: “Từ tiểu thư không nên để ý, đó là điều bình thường mà thôi. Phóng mắt tìm trên đời này thực sự có mấy người có thể lý giải được lời nói của ta?”

“Thường dân Đại Hoa ta, vô luận là người nông dân, người bán rong hay người thợ rèn, cuộc sống tuy đạm bạc kham khổ, nhưng cũng là tự hai bàn tay mình đường hoàng làm ra, còn quang vinh hơn so với nhiều người ở đế đô. Những con người này có lẽ không biết chữ, chắc cũng không biết đến thi phú, lại càng không hiểu chuyện quân quốc đại sự. Bọn họ chỉ biết nộp đủ thuế, đời này qua đời khác, việc làm của bọn họ hết thảy đều là vì quốc gia. Họ nộp đủ thuế, là nền tảng để xây dựng một quốc gia hùng mạnh. Họ âm thầm xây dựng đất nước, nuôi sống con người bằng vô số hạt mồ hôi đã đổ xuống. Chính họ là người cho nàng thức ăn, dạy cho nàng kiến thức đó.”

“Bọn họ không hiểu quân quốc đại sự, lại không bao giờ hào ngôn tráng ngữ, càng không phải mỗi lúc lại kêu ca phàn nàn. Kẻ thì ra làm quan, kẻ xông pha nơi chiến trường giết địch, nhưng không có bọn họ thì làm sao có Đại Hoa, lấy đâu ra các vị đại quan trong triều, nguyên soái đại tướng cũng không có nốt. Xin hỏi Từ tiểu thư, nàng dám nói bọn họ không có học thức, không có kiến thức sao?”

Thấy Từ Chỉ Tình cắn răng không đáp, Lâm Vãn Vinh hừ lạnh một tiếng, nổi giận nói: “Theo ta, nhưng kẻ mà nàng cho là học giả, trí giả đều là chó má hết! Chỉ có hàng ngàn hàng vạn bình dân mới là đại học vấn, đại trí tuệ. Tuy bọn họ giấu mình trong cái vỏ bọc thô lậu, ngu độn, nhưng thử hỏi có kẻ nào trên đời này có thể sánh bằng họ?”

Từ Chỉ Tình sắc mặt trắng bệch, không nói được lời nào. Lâm Vãn Vinh tâm hoả bốc lên, cười lạnh nói: “Thuế đất từ đâu mà ra, không lẽ từ trong đất sinh ra. Đó đều là mồ hôi nước mắt a. Quan lại muốn điều gì, dân chúng đều đáp ứng điều đó. Nhưng hãy nhìn xem, những kẻ có học thức, có kiến thức tại đế đô này đã làm được gì? Tụ tập thơ phú, thưởng thức rượu ngon, cầm bản đồ nói rằng giang sơn ngàn dặm, đất rộng người đông, còn không phải đứng đầu thế giới sao? Đầu… đầu… đầu cái mẹ gì mà đầu chứ!”

Hắn sắc mặt hơi hồng lên, tay vỗ mạnh lên mặt bàn, hung hăng nói: “Bắt dân chúng nộp thuế ăn uống vui chơi, ngay cả thuế nhà thổ cũng là vì việc công. Đối với dân chúng thì tác oai tác quái, đối với địch nhân thì co đầu rút cổ chịu nhục, khi địch nhân đánh tới thì học vấn đâu, kiến thức đâu sao không thấy? Chưa hết, ta còn muốn hỏi vì sao địch nhân lại đánh tới? Tại sao dám giết người của ta? Đại Hoa hàng năm thuế thu cả ức vạn đi đâu hết? Không phải ăn nhiều mà biến thành chó hết cả đấy chứ? Chỉ vỏn vẹn hơn mười vạn người Hồ mà có thể phá huỷ trường thành, thẳng tiến tới Trung Nguyên? Cái gì mà quốc gia kiến thiết, quốc phòng kiến thiết, thử hỏi có mấy kẻ nghĩ tới? Người Hồ đánh đến tận nơi có thấy đại học vấn đại kiến thức đâu, biến đâu hết con mẹ nó rồi, không phải là bị chó ăn mất rồi chứ?”

Hắn đầy miệng thô tục, nước miếng văng ra, nhưng mắng chửi thật là thống khoái.

Từ Chỉ Tình sắc mặt xanh như tàu lá, không nói được lời nào. Nàng thân là nữ tử kiêu ngạo thấu trời, có ai dám nói lời thô tục trước mặt nàng? Làm sao có thể bị người khác giáo huấn một trận như vậy? Mắt thấy Lâm Tam miệng lưỡi thối tha, thô lỗ cực kỳ, hốc mắt đã ẩn hiện nước mắt, nếu không phải nhờ tính cách kiên cường, sợ rằng nàng đã sớm bật khóc từ lâu rồi.

Tiêu Ngọc Nhược thấy bộ dáng bừng bừng tức giận của hắn, trong lòng vô cùng cảm động, muốn cười lại muốn khóc. Nàng vội kéo tay áo hắn nói: “Đừng nói nữa, Từ tỷ tỷ bị chàng làm cho khóc bây giờ.”

Muốn khóc thì cứ khóc đi, lão tử sợ ngươi hay sao. Dù sao nàng cũng được một bài học thấm thía, hắn chậm rãi bước vài bước, chốc chốc lại đắc ý nhìn Từ Chỉ Tình, kéo tay Đại tiểu thư lại ôn nhu cười hỏi: “Ta nói điều này, nàng có hiểu không?”

Đại tiểu thư ánh mắt liếc nhìn hắn, đáp: “Có gì mà không hiểu chứ, đâu phải lần đầu nghe ngươi hồ ngôn loạn ngữ, rồi lại phải lo lắng cho ngươi nữa? Dù sao những phiền toái ngươi gây ra, mình ta gánh lấy cũng được.”

Mẹ kiếp, làm ta cảm động quá, muốn lột hết quần áo ta ra sao? Hắn trong lòng kích động, nắm chặt bàn tay nhỏ bé của nàng, cười nói: “Ta có câu thơ muốn tặng nàng, chỉ có điều nàng còn trẻ con không nên nghe.”

“Ta sợ chàng rồi đó, ai mà thèm nghe thơ của chàng chứ? Lại còn cái gì mà trẻ con không nên nghe, khó nghe muốn chết.” Đại tiểu thư ánh mắt tha thiết liếc hắn, trên mặt thoáng chút thẹn thùng.

Lâm Vãn Vinh hì hì cười, nhìn nàng, nhẹ nhàng ngâm:

“Tử sanh khế khoát
Dữ tử thành thuyết
Chấp tử chi thủ
Dữ tử giai lão.”

(Mặc kệ tử sinh
Cùng nhau thề hẹn
Nắm chặt tay nhau
Bên nhau suốt kiếp ).

Quả thực là trẻ con không nên nghe! Đại tiểu thư trong lòng bối rối, nắm chặt lấy tay hắn, đưa ngón tay cấu hắn thật đau, môi mím lại, đầu vai run rẩy thở nhẹ đáp: “Hay cái gì chứ, chàng đúng là thích hại người, gạt người ta tốn bao nhiêu nước mắt lại còn gọi người khác ra xem khiến ta bị chê cười, cho chàng chết đi, ta hận chàng…”

” Hận dài, hận dai, hận cả đời, hay lắm đó.” Lâm Vãn Vinh hì hì cười nói.

” Mộng tưởng hơi sớm đó!” Đại tiểu thư muốn rơi lệ, nói nhỏ: “Cuộc đời này, nếu chàng dám khi phụ ta, ta sẽ không tha cho chàng.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 23/04/2017 13:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Đi đâu đây? Cao Tù vừa nghe thế cảm thấy rất khẩn trương: Cần ta triệu tập binh mã âm thầm bảo vệ không? Mười vạn đại quân đủ chứ?! “Lão Cao này cái gì cũng dám nói vậy hả? Mười vạn?! Ta ngất!” Lâm đại nhân hừ một tiếng, nói thẳng: Đệ muốn làm là một chuyện trọng yếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Giang Nam – Quyển 14
Những Thần Chủ đạo tắc khác, có thể vượt qua Linh Tuyết Thần Chủ không nhiều lắm. Mà gốc Hồ Lô Đằng này, trong một lá cây tích chứa đầy đủ đạo tắc, liền tính bằng đơn vị hàng nghìn, đạt tới trình độ hơn mười vạn, vượt xa Linh Tuyết Thần Chủ tu luyện ra ba nghìn đạo tắc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 5
Tây Môn Cuồng khẽ thở dài một tiếng, nhìn Tây Môn Vô Hận đang kinh hoàng không thôi, tiếp đó chuyển ánh mắt lên con dâu Đông Phương Uyển, ông lên tiếng nói: ” Xem ra Nộ nhi đích xác đã tuân thủ ước định năm đó với vi phụ, không đem việc này nói cho người nào, hôm nay vật đổi sao dời...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân