Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 3 » Phần 35

Lâm Vãn Vinh - Quyển 3

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 35

Lâm Vãn Vinh đi qua bên đó và cười:
– Mọi người vẫn ở đây chứ, sao không theo Đại tiểu thư về kim lăng vậy?

Tiêu Phong đáp:
– Lâm huynh, đại tiểu thư dặn chúng tôi ở đây chờ huynh đó.

Trong lòng Lâm Vãn Vinh cảm thấy có chút ấm áp: “Đại tiểu thư này xem ra vẫn còn chút lương tâm, dặn mọi người ở đây chờ mình còn để lại xe ngựa của cô ấy cho mình nữa.” Trước mắt mọi người thì chỉ có hắn có phẩm hàm cao cấp nhất, nên chiếc xe ngựa kia hắn đương nhiên hưởng thụ, hắn liền nhảy lên mã xa, đang định rời đi thì đột nhiên một tiếng thét vừa tức giận pha lẫn chút e thẹn từ sau truyền tới:
– Ngươi hãy xuống mau!

Lâm Vãn Vinh giật mình khi nghe giọng nói ấy lại giống tiếng của đại tiểu thư. Hắn nhanh chóng mở tấm rèm và nhìn thấy người đang nhìn mình, không phải là Tiêu Ngọc Nhược thì còn ai?

– Đi xuống, đi xuống, ngươi mau đi xuống!
Đại tiểu thư không ngờ rằng hắn lại phong túng đến thế, dám đương nhiên leo lên xe ngựa của nàng trước mặt đám hạ nhân, lửa giận bùng lên trong lòng, giọng nói gấp gáp cuồng nộ.

Lâm Vãn Vinh cười ngượng ngập, bước xuống xe mà trong lòng cảm thấy kì quái: “Sao cô ta lại xuất hiện ở đây, làm mình còn tưởng rằng cô ta có lòng tốt để lại xe cho hạ cấp như mình xài nữa.”

Tiểu thúy nói:
– Tam ca, Đại tiểu thư nói chúng ta cùng nhau đến thì cùng nhau trở về.

Câu nói đó làm cho lòng của hắn ấm lại: “Cùng nhau đến thì phải cùng nhau đi, không ngờ đại tiểu thư có lòng như vậy, thật không uổng công mình giúp Tiêu gia của cô ta nhiều như vậy.”

Vốn tưởng rằng Đại tiểu thư nói những lời quan tâm như vậy, thì sẽ đối xử với hắn vui vẻ dễ chịu nhưng xem ra thì không phải như vậy, trên đường về đại tiểu thư cũng không một lời nói nào với Lâm Vãn Vinh, giống như hắn không hề tồn tại vậy. Chính vì vậy nên làm cho đường về trở nên xa xôi hơn

Lần đi Hàng Châu này và sau khi trải qua việc du ngoạn với xem quẻ nhân duyên thì quan hệ hai người rõ ràng đã có bước tiến, đã hòa thuận một chút. Nhưng sau chuyện hôm qua thì tất cả đã quay lại trạng thái trước đây. Lâm Vãn Vinh đã mấy lần bắt chuyện với tiểu thư nhưng nàng không hề đoái hoài, hắn cảm thấy mất hứng nên đành tiếp tục cưỡi ngựa đi tiếp

Đi đến ranh giới của Chiết Giang và Giang Tô, hai bên rừng núi hiểm trở. Lúc họ đi thì ở đó kẻ mua người bán tấp nập, hôm nay quay về chắc do mưa gió nên người đi lại it hơn

Trong lòng Lâm Vãn Vinh có chút sầu muộn, đang cưỡi ngựa đi về phía trước thì đột nhiên “ầm ầm” từ trên núi có một tảng đá to lớn lăn đến trước mặt bọn họ. Con ngựa đen của hắn kinh sợ nên hí một tiếng dài, hai vó trước giơ cao, định quay ngược lại làm hắn xém chút là rớt xuống ngựa rồi.

Lâm Vãn Vinh nhanh chóng giữ lấy yên ngựa, thân thể ép chặt trên mình ngựa, khó khăn lắm mới giữ thăng bằng được. Trong lòng hoảng hốt tim đập loạn xạ: “Mẹ kiếp, sườn núi dốc hay là do đường trơn? Tảng đá to như vậy cũng có thể rớt xuống sao?” Mấy người phía sau cũng sợ đến nỗi chảy cả mồ hôi lạnh, nếu tảng đá này rơi trúng mấy người này thì chắc không xong rồi

– Lâm Tam, người không sao chứ?
Đại tiểu thư từ trong xe ngựa gấp gáp hỏi vội. Kể từ khi rời khỏi Hàng Châu thì đây là lần đầu tiên cô ta nói chuyện với hắn.

Lâm Vãn Vinh quay lại cười:
– Không sao, chỉ một chút nữa là bị đá đè chết rồi

“Biết ngay là lại ba hoa mà!” Đại tiểu hầm hừ, không thèm nói chuyện với hắn nữa. Lâm Vãn Vinh quan sát xung quanh: “Không có đường dốc, tảng đá này không biết từ đâu rơi xuống, thật là kì lạ!” Hắn còn đang hoài nghi thì lại phát hiện trên đỉnh núi đột nhiên xuất hiện mấy bóng người mặc áo đen bịt mặt, xa xa nhìn thấy ánh đao sang loáng, sát khi đằng đằng, nhìn là biết ngay là muốn ăn cướp rồi.

Đây là lần đầu tiên Lâm Vãn Vinh gặp sơn tặc thì trong lòng có chút hưng phấn: “Không biết mấy tên gia hỏa đó muốn cướp tiền hay sắc. Mẹ kiếp, lão gia ta ghét nhất những cái thứ tập kich từ trên núi chặn đường như vậy, một chút chất lượng về kĩ thuật cũng không có”

– Tiểu.. tiểu.. tiểu thư, là sơn tặc!!
Tiểu Thúy mặt mày xanh xao, sợ đến nỗi lời cũng không thể nói rõ ràng được. Tiêu Phong nhanh chóng chạy đến kế bên cô ta nói:
– Đừng sợ, để huynh ra tiếp mấy tên cướp đó một phen, nhất định sẽ bảo vệ được Tiểu Thúy muội muội chu toàn

“Thúy muội!” Lâm Vãn Vinh nghe được thì đầu như muốn nổ tung, toàn thân ớn lạnh: “Quả nhiên là một đôi gian phu dâm phụ!”

Đại tiểu thư mặt mày nhăn nhó, nàng đến đây cả chục lần mà có gặp sơn tặc gì đâu, tại sao hôm nay lại như vậy?

Một tên hô vang một tiếng, thêm mười bóng người nữa xuất hiện hạ thân xuống, nhìn thấy khí thế rất hung hãn. Bây giờ muốn chạy cũng không kịp, Lâm Vãn Vinh liền xuống ngựa, tiện tay cầm lấy 1 cục đá rồi nói với mọi người:
– Trông chừng xe ngựa, đừng để bọn đạo tặc làm đại tiểu thư bị thương

Mấy người đó nhanh chóng đi đến trước xe ngựa, trong đó có một người hét to:
– Núi này do ta giữ, cây cỏ đều là của ta.

– Của ngươi cái con mẹ, đừng có nói nhiều.
Lâm Vãn Vinh tức giận hét lên, tay cầm cục đá nhằm hướng tên đó dùng lực ném mạnh, viên đá bay chính xác trúng vào đỉnh đầu của tên thổ phỉ, lập tức xuyên qua như đục một của dưa tây, khiến hắn còn không kịp mở miệng la một tiếng. Chúng nhân đều há hốc kinh hãi, bọn cướp không ngờ đối phưong lại gan dạ ra tay chớp nhoáng vậy, còn chưa kịp động thủ thì đã mất đi một người rồi. Cả bọn Tứ Đức và Tiêu Phong đều hô lớn một tiếng kinh ngạc, nhưng trong thanh âm lại ẩn chứa cảm giác hưng phấn

Lâm Vãn Vinh trên người mang theo rất nhiều bảo bối. Chưa kể đến thân phận cao thủ của hắn, kim độc của Tần Tiên Nhi tặng, súng do Tiếu Thanh Tuyền cho, món nào cũng đủ cho cái đám cướp đó chạy trối chết. Hắn đang buồn phiền vì không có cơ hội để thử bảo bối, xem ra hôm nay chúng nó tới số rồi.

Một tên phỉ đồ gục ngã, tên trông như là đầu lĩnh thấy được viên đá trong mắt lóe lên ánh lửa phẫn nộ:
– Mau bắt chúng lại đây.

“Nếu đích thực là đạo tặc thì sẽ nói: “anh em xông lên.” Sao lại nói bắt chúng lại theo kiểu văn vẻ cầu kì vậy?” Lâm Vãn Vinh thấy tên đầu lĩnh của đám cướp có quấn một tấm khăn, giọng lại nghe quen quen thì đột nhiên nhận ra: “Mẹ kiếp, trong địa giới thái bình này sao lại ở đây ra một đám đạo tặc. Nguyên lai là cái thằng vương bát họ Đào đến đây gây sự.”

Ngày đó Đào Đông Thành lập mưu “cứu giá ” Tiêu đại tiểu thư, nhưng bị 1 cục đá của Lâm Vãn Vinh làm hỏng hết nên tự nhiên nhớ rất rõ. Không trách rằng sao giờ hắn ném đá nữa lại đùng đùng tức giận. Một kẻ dáng người nhỏ nhắn đứng kế bên Đào Đông Thành thì thầm:
– Chỉ bắt trói Lâm Tam, đùng làm khó tiểu thư !

Nghe giọng nói và hình dạng đó đích thị là Đào Uyển Doanh. Lâm Vãn Vinh nghe xong lửa giận bùng lên: “Trời ơi, anh em hai ngươi mưu đồ liên kết chặn đánh rồi còn muốn bắt lão tử. Các ngươi tưỡng lão tử ta dễ ăn hiếp lắm sao? Cái con nhỏ họ Đào còn là quan nhân kiểu gì vậy? Thật là uỗng phí cơm gạo nhà nước mà”

– Mang đám người đó lại cả đây.
Đào Đông Thành lớn tiếng ra lệnh. Đào Uyển Doanh liền nói nhẹ nhàng nhắc nhở:
– Ca, muội đã nói chỉ nên bắt Lâm Tam thôi, đừng làm khó Ngọc Nhược tỷ

Trong mắt Đào Đông Thành hiện lên vẻ âm độc:
– Bắt chúng, bắt toàn bộ chúng!

Lâm Vãn Vinh nghe hai anh em này tranh cãi liền hiểu ra: “Đào Uyển Doanh có thù với mình nhưng lại có tình cảm tốt với Đại tiểu thư nên chỉ muốn bắt lão tử. Còn Đào Đông Thành đúng là “Tư Mã Chiêu chi tâm, lộ nhân giai tri”, chỉ có con bé ngốc nghếch Đào Uyển Dao kia là tin nỗi hắn.”

Mười tên đạo tặc cùng nhau xông lên, Lâm Vãn Vinh hét lớn:
– Bảo vệ đại tiểu thư

Nói rối ném hai cục đá đang cầm trên tay ra, lực đạo lẫn độ chính xác đều tuyệt diệu, mấy tên cướp không cách gì tránh khỏi nên lập tức đã có hai người dính đòn.

Đào Đông Thành thấy lính của mình quá vô dụng nên nói:
– Cùng nhau lên đi, cướp đại tiểu thư trước!

Lâm Vãn Vinh tuy võ công đầy mình nhưng trời sinh là người lười biếng, nếu có thể ngồi xuống thì hắn tuyệt đối không đứng dậy. Trên người đã có kim độc và súng lửa, nếu chưa xảy ra biến nghiêm trọng cũng không ngu gì đụng tay đụng chân với bọn chúng.

“Cũng đến lúc luyện bắn súng rồi!” Hắn cười hắc hắc một tiếng, định rút khẩu súng ra. Đột nhiên nghe tiếng hú dài rồi một bóng người nhanh chóng lao đến như gió, bay đến chỗ mấy tên cướp đánh nhau với chúng. Võ công người này đích thực cao cường, một mình đánh cả đám mà vẫn chiếm thế thượng phong, chớp mắt đã đánh gục hai ba tên, làm cho anh em Đào Đông Thành phải biến sắc

Lâm Vãn Vinh thấy rất rõ người tương trợ chính là là vệ sĩ của Từ Vị: Cao Tù Cao đại ca. “Trời ơi, bảo tiêu đến rồi.” Trong lòng hắn cảm thấy vô cùng hưng phấn: “Nhất định là Từ Vị phái người theo bảo vệ mình, lão già này thiệt là có tình anh em, không uổng công mình làm mối giúp. Chỉ là bị mất đi một cơ hội tốt để luyện bắn súng thôi.”

Cao Tù là cao thủ hộ vệ trong cung, thân thủ đương nhiên ăn đứt đám môn nhân gia tộc Đào Đông Thành. Chỉ vài ba chiêu đã hạ gục phân nửa bọn chúng. Đào Đông Thành thấy tình hình bất lợi nên quay lưng bỏ chạy, Đào Uyển Doanh thì đỡ hơn anh của cô ta nhiều, nhìn về phía Lâm Vãn Vinh nói:
– Tôi nhất định phải bắt được tên ác tặc Lâm Vãn Vinh.

Đào Đông Thành hối hả nắm lấy tay Đào Uyển Doanh kéo đi nhưng Lâm Vãn Vinh đâu có dễ dàng để họ tẩu thoát: “Mẹ kiếp, các người không phải oai phong lắm sao, mở núi chiếm đất…. Lão gia hôm nay nếu để các ngươi trốn thoát thì chữ Lâm của ta cũng viết ngược cho rồi.”

Hắn luôn hành sự rất khó lường, không dựa theo khuôn mẫu nào. Vừa thấy có hội liền chạy theo sau Đào Đông Thành, hét to một tiếng gọi:
– Đào công tử…

Đào Đông Thành nghe gọi thì quay đầu nhìn một cái. Chỉ thấy trước mắt hoa lên, ra là đã bị Lâm Vãn Vinh cho một đấm mạnh vào huyệt thái dương. Đào Đông Thành cảm thấy xây xẫm mặt mày, không kịp kêu một tiếng lập tức lăn đùng xuống đất

– Đại ca!
Đào Uyển Doanh thấy anh mình nằm xỉu trên đất thì kêu lên thảm thiết, nắm chặt tay Đào Đông Thành rồi nhìn Lâm Vãn Vinh, ánh mắt lộ vẻ phẫn nộ nói:
– Lâm Tam, ngươi muốn gì?

– Con mẹ nó, thật là buồn cười! Đào tiểu thư, ngươi rõ ràng là đến vây đánh ta, giờ còn hỏi ta là sao?
Lâm vãn vinh cười hắc hắc:
– Nếu cô đã hỏi, ta cũng không ngại nói cô biết. Các ngươi làm cướp cảm thấy xuất chúng sảng khoái lắm mà, làm ta cũng muốn thử làm cường đạo một lần cho biết.

Uyển doanh kinh ngạc hỏi:
– Ngươi… ngươi muốn cướp gì?

Lâm Vãn Vinh nhếch mép cười:
– Ta muốn cướp sắc!!!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/04/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 24
Thế là thế nào, vật đó không phải là máu của Tổ Long? Hàn Lập nao nao hỏi. Đâu chỉ không phải, có thể nói nó không hề có chút quan hệ nào với Tổ Long chân chính hết. Cũng chỉ có những ngoại nhân như các ngươi mới có thể dễ dàng nhầm lẫn như vậy. Nhưng cũng khó trách, khí tức bên trong...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lưu Phong – Quyển 10
Bảo tọa phía dưới đệ tử Huyền Nữ Cung, thấy cung chủ xảy ra dị biến, nhất thời kinh hoảng không ngớt, trong lòng dục hỏa tiêu thất hơn phân nửa, vội vàng mặc lại quần áo, vây quanh kiểm tra tình huống. Lúc này, thân thể hai người đã kết băng, giống như biến thành bức tượng bằng thạc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Lục Thiếu Du – Quyển 28
Thiên Mộc Thần Thụ không cho ai đến gần, tử đệ Bắc Cung gia tộc không thể lĩnh ngộ dưới Thiên Mộc Thần Thụ, lâu dài thế này có ảnh hưởng lớn với Bắc Cung gia tộc. Bắc Cung Kình Thương nói: Chắc Thiên Mộc Thần Thụ gặp bìn chảnh đột phá. Bắc Cung Nhất nói: Tộc trưởng, Thiên Mộc Thần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân