Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 1 » Phần 13

Lâm Vãn Vinh - Quyển 1

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 13

Lâm Vãn Vinh đi sau lão Đổng về nhà lão, chỉ thấy chỗ ở của Đổng gia cũng chẵng khác gì chỗ ở của hắn, cũng là một căn thảo ốc đơn giản. Trong nhà có một cô nương mười bảy mười tám tuổi đang ngồi trước cửa sổ cẩn thận đan thêu, người thứ hai là một tiểu tử thân hình thấp bé nhưng có vẻ vạm vỡ, con ngươi xoay chuyển tò mò nhìn Lâm Vãn Vinh đánh giá.

“Xảo Xảo, mau châm trà, chúng ta có khách quý.” Lão Đổng vừa bước vào trong nhà đã hô to.

Cô nương ngồi trước cửa sổ ngẩng đầu lên, nàng ta mày ngài, mắt tròn xoe như ánh trăng rằm, cái mũi xinh xinh, cái miệng hồng nhuận nhỏ nhắn, thật là một cô nương xinh đẹp trong hàng ngàn cô gái, nếu đến đại học Bắc kinh thì cũng tối thiểu là hoa khôi.

Nhìn không ra lão Đổng cục mịch như vậy lại có một người con gái xinh như vậy, đúng là trúc thô mọc ra búp tốt mà.

Lâm Vãn Vinh cười nhìn lão Đổng nói: “Đổng đại thúc, ngươi quả thực có phúc khí a.”

Lão Đổng ngẩng đầu cười đáp: “Nha đầu, vị này là Lâm công tử, mau tới ra mắt.”

Có thể bởi vì trong nhà trước giờ chưa có một nam tử trẻ tuổi xa lạ bước vào, nên Đổng Xảo Xảo nha đầu này có chút phóng khoáng cởi mở, trên mặt chỉ hồng một chút, đi tới trước mặt Lâm Vãn Vinh nghiêng mình chào: “Xin chào Lâm công tử.”

Lâm Vãn Vinh chỉ vào đầu ngón chân lộ ra ở dưới giầy cười nói: “Đổng tiểu thư chớ cười, với bộ dạng này của ta thì nơi đây làm gì có cái công tử gì đó chứ?”

Đổng Xảo Xảo thấy Lâm Vãn Vinh cố tình ngoáy ngoáy ngón chân, lại nghe hắn nói thú vị như thế, nhịn không được cười mỉm một cái, trên mặt ánh phớt hồng hồng.

Đổng Nhân Đức chỉ vào tiểu tử đổ mười lăm mười sáu tuổi kia nói: “Thanh Sơn, mau đến chào Lâm công tử.”

Đổng Thanh Sơn thần tình tò mò nhìn Lâm Vãn Vinh, đi đến bên người hắn hành lễ nói: “Xin chào Lâm công tử.”

Lâm Vãn Vinh cười kéo Đổng Thanh Sơn tới gần nói: “Đổng đại thúc, đây chính là công tử của người à?”

Đổng Nhân Đức cười nói: “Đúng vậy. Tiểu tử này cả ngày nhàn rỗi đi khắp nơi, toàn làm những chuyện thị phi, xin công tử đừng cười.”

Lâm Vãn Vinh thấy Đổng Thái Sơn mặc dù mới chỉ có mười lăm mười sáu tuổi nhưng con ngươi linh hoạt, thấy người lạ không e dè, trên người có vài vết sẹo cộng với vài chỗ thâm tím, chắc chắn là do đánh nhau mà ra. Nhưng tiểu tử này vẻ mặt vẫn hoàn toàn tự nhiên, tựa không không có một điểm quan tâm tới những cái đó.

Lâm Vãn Vinh đối với tiểu tử này rất có hảo cảm, liền cười nói: “Đổng tiểu đệ, ngươi vẫn còn đi học chứ?”

Đổng Thanh Sơn lắc đầu đáp: “Đi học hai năm tư thục rồi bị thầy giáo đuổi ra khỏi trường.”

Đổng Nhân Đức đứng ở bên kia cả giận nói: “Ai bảo ngươi cùng Trương công tử đánh lộn chứ?”

Đổng Thanh Sơn trề môi đáp: “Tại hắn khi phụ người khác đó chứ, con không thể bỏ ngoài tai được, bắt buộc phải quản mà thôi. Nếu sau này hắn còn dám làm như vậy nữa, con sẽ vẫn không tha cho hắn.”

Thấy Đổng Nhân Đức giận vểnh cả râu lên, Đổng Xảo Xảo vội vàng khuyên nhủ: “Cha, đều là chuyện đã qua rồi, người không nên lại trách cứ đệ đệ nữa làm gì.”

Đổng Nhân Đức tựa hồ rất nghe lời con gái, chỉ trừng mắt nhìn Đổng Thanh Sơn một cái rồi không nói gì nữa.

Lâm Vãn Vinh trong lòng cảm thấy buồn cười, nhìn Đổng Thanh Sơn nói: “Thanh Sơn, từ nay về sau gặp chuyện đánh nhau hãy tìm ta, ta sẽ truyền cho người vài biện pháp, đảm bảo sẽ không để người khác khi dễ ngươi được.”

“Thật chứ?” Đổng Thanh Sơn lần đầu tiến thấy có người đối với mình nói chuyện như thế, mà lại là một vị công tử thoạt nhìn rất có học vấn, nên trong lòng hắn tự nhiên cao hứng khó nói thành lời.

Đổng Nhân Đức và Đổng Xảo Xảo nhất thời cùng nhìn Lâm Vãn Vinh. Đổng Nhân Đức không thì không hiểu trong lời này của Lâm Vãn Vinh có ý tứ gì, nhưng Đổng Xảo Xảo ánh mắt thì có một vài phần trách cứ, nhưng pha lẫn với chút thẹn thùng của nàng toát lên một cái dáng vẻ rất là hấp dẫn.

Lâm Vãn Vinh cười nhìn Đổng gia phụ tử nói: “Các người ngăn cản Thanh Sơn như vậy, không cho hắn ra ngoài đấu đá, sợ chắc chẳng có hiệu quả gì mấy. Ta có nói không sai chứ?”

Đổng Xảo Xảo nhìn những vết bầm tìm trên người đệ đệ, trong mắt hiện lên một tia trìu mến lẫn thương xót, liếc mắt nhìn Lâm Vãn Vinh, khẽ gật đầu.

Lâm Vãn Vinh tiếp tục nói: “Ngăn cấm cũng bằng thừa, nếu để cho Thanh Sơn cứ lén đi đánh đấm như vậy thì không bằng nói cho nó biết, cái nào nên làm, cái nào không nên làm, làm như thế nào mới có thể làm cho tổn thất mình phải gánh chịu được giảm bớt thấp nhất, làm cho thân hình mình không hề thụ thương tổn gì.”

Đổng Thanh Sơn sắc mặt vui vẻ nói: “Đúng vậy, đúng vậy, ta chính là hi vọng như vậy, Lâm đại ca, ngươi dạy ta nha.”

Tên Đổng Thanh Sơn này thật mau mắn linh lợi, mắt vừa đảo một cái liền không gọi Lâm công tử mà chuyển ngay thành Lâm đại ca rồi.

Đổng Nhân Đức thì không hiểu rõ lắm ý tứ của Lâm Vãn Vinh nói, nhưng mặt Đổng Xảo Xảo lại lộ ra thần sắc trầm ngâm, tựa hồ nàng có chút hiểu được ý của hắn vậy.

Lâm Vãn Vinh nhìn Đổng Nhân Đức nói: “Đổng đại thúc, ngươi yên tâm, từ nay về sau Thanh Sơn sẽ ít đánh nhau hơn.”

Đổng Xảo Xảo liếc nhìn Lâm Vãn Vinh một cái rồi nói: “Chỉ sợ đánh nhau càng ít, thì quy mô với kích thước càng lúc càng to lớn hơn thôi.”

“Xảo Xảo tiểu thư thật là thông minh lanh lợi.”, Lâm Vãn Vinh cười nói, trên mặt cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên, Đổng Xảo Xảo tiểu ny tử này thông minh hơn người, ngay cả ý nghĩ của chính hắn cũng có thể đoán được vài phần.

Đổng Xảo Xảo trên mặt thoáng ửng hồng, vội vàng nhẹ giọng nói: “Lâm công tử quá khen, chỉ hy vọng Lâm công tử có thể chỉ bảo tốt cho Thanh Sơn, để hắn về sau khỏi bị người ta đuổi học lần nữa.”

Ha ha, tiểu nữ tử này thật có ý tứ a, rõ ràng là cảnh cáo ngầm Lâm Vãn Vinh hắn không nên gây làm gì gây ảnh hưởng xấu tới Thanh Sơn, nhưng bề ngoài lại nói ủy quyền hắn chỉ bảo, thực khiến Lâm Vãn Vinh không nhịn được đành cười mỉm.

“Nhất định, nhất định.”, Lâm Vãn Vinh mặt lộ ra thần sắc có vẻ am hiểu, nhìn Đổng Xảo Xảo nháy mắt cười nói.

Đổng Xảo Xảo sắc mặt lại ửng hồng, biết ý định của mình bị Lâm Vãn Vinh hoàn toàn thấu hiểu, chỉ cảm thấy mình vốn rất lanh lợi thông minh, thế mà trước mặt Lâm Vãn Vinh lại có chút e dè.

Lâm Vãn Vinh đến đây mục đích không phải là cùng tiểu nữ tử này đùa dỡn, nên không cùng nàng tán chuyện nữa, bèn bảo lão Đổng mang giấy tới, chia thành bốn đoạn rồi nói: “Đổng đại thúc, người xem ra có lẽ viết chữ rất đẹp, đại thúc biết những tình tiết gì liên quan tới Đại tiểu thư hãy viết một phen. Mọi chuyện lớn nhỏ kể hết, tốt nhất là chia thành nhiều bản khác nhau. Ví dụ, Đại tiểu thư thích ăn những thứ gì có thể liệt kê miêu tả vào một bản, lấy tiêu đề là Tiêu đại tiểu thư và Mĩ thực. Hay Tiêu đại tiểu thư thích ăn mặc loại quần áo nào, liệt kê vào một bản khác lấy tên là Thẩm mĩ của Đại tiểu thư, rồi những chuyện khác cứ thế mà làm. Nếu bốn trang giấy này không đủ chép hết, ta có thể tùy theo mà giảm chữ hay tăng trang, rồi tiếp tục chép lại từng trang đó, cuối cùng nhờ người có tay nghề khéo léo đóng lại thành những quyển sách.”

Đổng Nhân Đức liền nói: “Lâm công tử, sao cần phải làm thế, chữ đẹp, tay nghề khéo léo không cần đến người ngoài, con gái ta có đủ khả năng đảm nhiệm.”

Ai da! Lâm Vãn Vinh kỳ quái liếc mắt nhìn Đổng Xảo Xảo, không ngờ nha đầu này còn có tay nghề này nữa.

Đổng Xảo Xảo mặt đỏ hồng lên một chút, mặc dù không biết Lâm Vãn Vinh và cha nàng đang làm cái gì, nhưng cũng không phản đối.

“Ta đang có chủ ý với Tiêu đại tiểu thư.” Lâm Vãn Vinh vừa cười vừa nói, lời thốt ra như đinh đóng cột vậy.

Đổng Xảo Xảo má hồng hồng thầm nghĩ, hắn là người nào mà ăn nói khinh cuồng, những lời như vậy mà cũng có thể dễ dàng tuôn ra được.

Đổng Thanh Sơn bộc trực nói: “Lâm đại ca, ngươi muốn tán Tiêu đại tiểu thư ư? Hay quá, ngươi tán nàng ta rủ về đây, nhớ cho ta ngắm một lúc nha.”

Lão Đổng đã từng nhìn qua thủ đoạn của Lâm Vãn Vinh, biết hắn có nhiều mưu đồ, bất quá tên Lâm tiểu tử này lời nửa thật nửa giả, nói không chừng quả thật cũng có chủ ý tới Tiêu gia đại tiểu thư không chừng.

Lâm Vãn Vinh ha ha cười nói: “Thanh Sơn, ngươi nghĩ đến đâu thế. Nha đầu kia ngay cả diện mạo ta cũng chưa thấy qua, làm cách nào có thể tán tỉnh nàng ta chứ? Ngươi đừng chế diễu ta thế.”

Ngụy lão đầu bắt Lâm Vãn Vinh hắn đi làm gia đinh cho Tiêu gia, hắn trong lòng đối với Tiêu gia quả thực không có nhiều thiện cảm, chính là muốn thừa dịp này phải chiếm chút tiện nghi của đám tiểu thư thái thái này trước khi luồn cúi hầu hạ họ. Trước tiên phải tìm cơ hội xuất chút tài mọn trên người Tiêu đại tiểu thư kiếm chác thì mới có thể an ủi một chút tâm linh bị thương tổn của mình.

Đổng Xảo Xảo liếc mắt nhìn hắn cười, Lâm công tử này so với đám tài tử quả có chút bất đồng, hình như da mặt dày hơn bọn chúng rất nhiều.

Nghe kể Đổng Xảo Xảo lại tài ba khéo tay như vậy, quả là việc tốt, người nhà làm được thì hay hơn nhờ người ngoài nhiều. Lâm Vãn Vinh lại hướng dẫn Đổng Nhân Đức ở nhiều trang giấy để đánh dấu để những khoảng trống lớn nhỏ khác nhau, không được viết lên đó.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/04/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 7
Đúng lúc mọi người đang nóng lòng sốt ruột, bỗng có tiếng tên xé gió từ vực sâu lao vút lên không trung, đó chính là tín hiệu hai kẻ do thám phát ra, thông báo dưới đáy vực không có khí độc. Đám trộm ồ lên hoan hô, ai nấy kéo tay xắn áo, xin được xuống dưới tác chiến, lão Trần cầm đầu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Lục Thiếu Du – Quyển 45
Sưu. Gợn sóng trong không gian trước quyền ấn bị nghiền nát, đạo quyền ấn này bắn ra, vết nứt không gian lan tràn, lập tức đánh tới trước người Tịch Thiên Vũ. Thực lực của ngươi dường như chưa đủ a. Tịch Thiên Vũ rốt cuộc cũng có động tác, chiếc khăn tay màu trắng nhỏ không biết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 16
Hai năm trước hai chân bị phế, vốn là một vũ giả thiên phú không tồi. Thế nhưng lúc này nhìn vào thiếu niên trước mắt, nhìn ánh mắt kiên nghị kia khiến cho Lục Thiếu Du xúc động. Lục Thiếu Du không nói gì, đi tới bên người thiếu niên rồi ngồi xuống, lập tức kiểm tra đùi thiếu niên. Sau...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân