Cũng đang rảnh háng, tao bảo ok nếu em thích. Tinder nhắn lại đi xem phim nhé, em mua vé rồi. Tao đồng ý, đi đâu chả được, dễ tính như hàng. Mở máy tính ngó tí tin tức rồi xem tí báo cáo, đến 5h chiều chuẩn bị sửa soạn đi chơi thì có điện thoại, số lạ, tao nghe máy, đầu kia bảo em đây, tối nay em mời anh đi ăn bù hôm qua nhé. Mẹ kiếp, là Hoa.
Nãy lỡ hẹn với tinder xem phim rồi, biết xử lý thế nào bây giờ… Trong tao có cái gì đó rất cảm tình với Hoa, không phải vì vừa gặp đã thịt luôn mà là từ sâu thẳm bên trong, tao cảm giác Hoa có gì đó rất giống Lee hàn quốc, người đồng nghiệp cũ mà cũng thịt tao ngay buổi đi chơi đầu tiên. Từ dạo ẻm về hàn quốc là cũng cắt liên lạc luôn.
Hoa có cái nét ngây ngô mà lại thu hút giống với Lee lắm, ngoại hình cũng thế, ăn mặc chất giống nhau, à khác 1 điều là không phải ngực giả nên bóp rất vừa tay. Tao nhắn lại cho Hoa là đi ăn cũng được nhưng anh phải về sớm để đi xem phim với tinder, anh hẹn với tinder trước rồi. 1 lúc lâu sau mới thấy Hoa nhắn là vậy thôi để khi khác, à mà em chưa gặp ai thật thà như anh, không nghĩ được lý do gì hay hơn sao. Tao đọc mà mỉm cười.
Đi xem phim với tinder, đây là buổi hẹn thứ 2, mọi thứ đã quen hơn, nói chuyện dễ vào hơn. 2 Đứa xem xong phim đến lúc đi về thì ẻm đã khoác tay tao song hành, tao nghĩ thầm trong đầu liệu có chén luôn không nhỉ. Xem đồng hồ vẫn sớm, tao hỏi tinder đi tham quan nhà nghỉ luôn cho sớm nhé, tinder tròn mắt nhìn tao nói 1 câu rất sách vở ơ anh quen em chỉ vì chuyện đó à.
Tao nói lại ngày là không, anh hỏi vậy thôi. Ngồi sau xe, tinder không ôm tao mà cầm vào vạt áo, suốt cả đoạn đường lòng vòng ẻm không nói gì, tao phi xe về hướng nhà em mà khi nãy đón, định đưa ẻm về luôn vì trong đầu lúc này toàn nghĩ đến Hoa, thế beep nào gần về đến khu nhà tinder thì ẻm nói anh, nếu anh muốn thì mình đi cũng được, chỉ là em thấy hơi vội vã. VKL. Tao chở em về đầu ngõ nhà ẻm rồi bảo, thôi em ạ, để khi khác nhé, anh cũng thấy như thế là hơi vội. Đm, đẳng cấp khác biệt nó phải thế, vồ vập quá các cháu nó lại chán ngay.
Tao về đến nhà mới 9 rưỡi, thế là cả tối được có cốc pepsi với mấy cái bỏng ngô, đói cồn ruột. Lúc về rủ tinder đi ăn thì ẻm kêu ẻm ăn rồi mới vl, hay nó sợ tao ăn nó không biết. Sang gõ cửa phòng hàng xóm xem có gói mì tôm nào không, mãi mới thấy mở cửa. Vẫn là bông hồng xanh trên ngực cười toe toét, tao hỏi Buồn vẫn chưa ra à, hôm nó hẹn anh sắp ra Hà Nội mà hẹn đến 8 lần rồi. Hoa xanh kêu anh hứa vào thăm nó từ đời nào mà đã vào đâu, cứ vào thăm nó đi rồi nó ra.
Tao tặc lưỡi, nó ra thì được cái gì đâu, vướng víu, cô ở 1 mình để thi thoảng anh còn được nghe live rên, Hoa xanh túm tóc tao giật giật bảo ông bựa vừa thôi, tôi không như em Lee hàn của ông đâu, ẻm với tay áo cao lên làm cổ áo chữ V xộc xệch, tao vô tình nhìn lọt qua cổ áo rõ nét bông hồng xanh và cả núm, mẹ con ranh này ở nhà không bao giờ chịu mặc áo lót, tao giả vở đưa tay lên để giật tay nó ra xong cố ý quyệt quyệt vào núm vài phát rồi giả vờ ngạc nhiên hỏi: Ơ, sao áo em không có cúc mà anh lại chạm vào cái gì cứng cứng ý nhỉ.
Hoa xanh cúi đầu nhìn xuống rồi lại nhìn lên, mặt đỏ đỏ kêu á cái lão vô duyên này nữa…
Nằm vắt chân chữ ngũ ngẫm lại chuyện xưa, thời tiết cuối xuân cũng bắt đầu nóng nóng rồi. Sau cái bận bị đuổi việc vì địt gái hàn không thương tiếc ấy thì thằng hàn giới thiệu sang 1 công ty là nhà máy đã sản xuất rồi, tao làm 1 cái chân phụ trách các dự án mở rộng nhà máy sắp tới đồng thời quản lý cái nhóm bảo trì bảo dưỡng, công việc cũng nhã gớm, sáng đi tối về theo xe, nghỉ thứ 7 chủ nhật, làm thêm tùy ý, không ai quản lý, không ai bận tâm, bọn nó chỉ tập trung sản xuất là chính mà.
Công ty này cũng của hàn mà đéo có mống gái hàn nào, mấy em phiên dịch thì toàn cô gái 2 lưng, mặt nhăn như khỉ thành ra cũng chả có hứng thú gì với gái gú cơ quan. Giai đoạn thiếu gái nhất cuộc đời cho đến hôm rồi chơi tinder gặp Hoa và ẻm tinder.
Nói về Buồn, đợt ý về là về luôn không ra Hà Nội nữa, kêu là chán Hà Nội rồi, Hà Nội khó sống. Tao cũng thấy vậy, lúc nào cũng cảm giác ngột ngạt vội vã, may là tao sáng đi tối về nên còn chịu được chứ cứ cho tao làm ở Hà Nội chắc tao cũng bỏ chạy sớm. Cái hẹn vào Nha Trang chơi với buồn cũng không thực hiện nổi, quan trọng là xa mặt cách lòng, chưa kịp thân quen thì ẻm đã về, nếu không có cái vụ ảo giác với phép màu đó thì chắc cũng chẳng để ý gì đến nhau đâu.
Hoa xanh vẫn miệt mài bú theo thằng hàn, mấy lần nói chuyện ẻm kêu có khi định cưới nhau luôn, tao chỉ gật gù hỏi chim nó có ngắn không, hoa xanh lại chửi 1 hồi lão vô duyên, ấy vậy mà có chuyện éo gì cũng sang kể lể với tao, từ này buồn về nhà, tầng 5 chỉ còn tao và Xanh, tình cảm thân thiết thêm mấy bậc, nếu ẻm không có người yêu thì có khi tao cũng chén được rồi đấy.
Đang rảnh vl thì có điện thoại, số lạ hoắc, tao nghe máy hỏi ai đấy, đầu dây kia có giọng nữ nói kiểu bịt mũi hỏi đích danh đây phải số của anh X không, đọc tên tao rõ mồn một, tao bảo ừ, hỏi lại ai thì đầu dây bên kia lại kêu tôi bên cảnh sát hình sự, có đơn tố cáo anh híp dâm con nhà người ta. Tao biết ngay là đùa, tao bảo oan cho em quá cán bộ ơi, em toàn bị con nhà người ta hiếp, mới đây còn bị cả đứa hàn quốc nó híp chán chê xong nó bỏ chạy cơ.
Bên kia cười ha hả bảo ta đây, nghe giọng có nhận ra ta không nè. Tao vẫn chưa nhận ra lắm bèn nói ồ xin lỗi, giọng nói đúng là quen thật nhưng anh có tuổi rồi đãng trí quá, liệu có thể rên vài tiếng không thì anh sẽ nhận ra ngay. Đầu kia giãy nãy tên chết dẫm này, có muốn lên phường, à lên giường không… Ơ đm, là Hóa đơn Đúng là Hóa đơn rồi, sau 2 năm không gặp, nghe giọng có chút ngỡ ngàng, bỗng dưng tao cảm thấy nghèn nghẹn vài giây rồi mới hỏi được là sao có số của anh, hóa đơn bảo bí mật, hihi.
Mẹ nó, vẫn cái vẻ hihi thuở nọ, có lẽ Hóa đơn là người đặc biệt nhất trong những người con gái tao đã từng gặp, 2 đứa yêu nhau với một tình yêu căng tràn nhiệt huyết, cũng trải qua bao cung bậc cảm xúc nhưng chưa bao giờ cãi vã 1 câu, chưa bao giờ trái ý nhau lần nào. Hóa đơn đặc biệt vì sự khác biệt.
Tao hỏi về nước chưa hay vẫn ở bển, hóa đơn bảo anh không nhìn số điện thoại à, hay là đam mê tửu sắc quá không cả nhận ra số điện thoại việt nam. Tao lơ đễnh ừ à, có cảm giác gì đó khó khó nói. Hóa đơn kể ẻm vừa về hôm xưa, mai em xuống Hà Nội, anh rảnh không, à mà không rảnh cũng phải rảnh, đón em ở Mỹ Đình nhé, hihi. Đúng là cường hào ác bá.
Tao chưa kịp nói gì thì hóa đơn bảo chết quên, tí em gọi lại nhé đang sấy quần áo tí thì cháy. Ẻm tắt máy, tao đứng hình ngơ ngác mất chục giây, Hóa đơn thật à, về thật à, tao với ẻm chưa bao giờ nói lời chia tay hay nói đúng hơn chưa bao giờ hết yêu, sau bận ẻm đi tao loanh quanh với mấy mối tình nhưng rồi cũng chẳng đến đâu, có lần đưa em vợ sếp đi chơi mà còn nói nhầm tên của Hóa đơn. Tự dưng hôm nay ẻm gọi, lại cái giọng điệu ấy không khác xưa tí nào, thấy tâm trạng thật.
Vớ bao thuốc ra ngoài ngồi, đéo có cả chỗ ngồi. Nhà này thiết kế 5 tầng, trên mái có sân thượng nhưng lại không có cầu thang bộ lên, muốn lên phải trèo thang tay qua cái lỗ mở rộng độ 1m2. Tao từ ngày ở đây cũng leo lên đúng 1 lần vì kiểm tra đường nước giúp chủ nhà. Nay ký ức trở lại, thấy hứng thú lên cao, vậy là lục đục trèo lên, đẩy cái cửa nắp kêu ùm ùm, tiếng ầm ầm to quá làm kích động tò mò của Hoa xanh, ẻm chạy ra mắt chữ o mồm chữ ư hỏi anh lên đấy làm gì.
Tao trèo lên rồi mới nói, em đừng cản anh, anh sống cạnh em bao lâu mà phải ngậm đắng nuốt cay nhìn trai ngoại quốc dồn dã gái Việt, anh đau lòng lắm mà không biết phải làm sao, anh thấy bản thân mình thật hèn kém, anh đi chết đây. Hoa xanh cười như phá mả kêu thế thì từ đã anh, có tài sản gì bàn giao lại em đã. Đm, tao làm bộ mặt buồn thiu bảo vĩnh biệt em, từ nay sẽ có bóng ma đêm đêm vẩn vơ ca lời ai oán quanh đây.
Nói xong tao ra kê dép ngồi hút thuốc, kệ mẹ tiếng oai oái của em Xanh kêu đừng có dọa em, em không sợ ma đâu. Ờ không sợ, không sợ thì việc gì phải giải thích nhiều. Mây lảng vảng trôi mập mờ che mảnh trăng non đầu tháng, bầu không khí buổi cuối xuân đầu hạ nói thật không có gì là dễ chịu, độ ẩm cao làm giữ lại bụi bặm vẩn vơ tầng sát đất, Hà Nội xem ra ngột ngạt lắm.
Vậy mà buổi tối, 1 mình trên sân thượng, ngáp được mấy làn gió mát, thêm tí trăng lưỡi liềm ẩn ẩn hiện hiện hiện cũng thấy lòng bồi hồi mà thanh thản ra phết. Nhớ lại thuở trước, sân thượng, hóa đơn, phiên dịch… Từng hình ảnh lần lượt hiện về, rõ nét như thể mới ngày hôm qua… Hút hết điếu thuốc rồi lấy điện thoại ra bấm bấm, vuốt vuốt.
Đăng nhập 1 cái facebook khác, fb mà có hóa đơn trong danh sách bạn bè, lướt lướt nhìn ảnh ẻm, 2 năm rồi vẫn không khác xưa là ấy. Từ độ ấy cũng chỉ còn liên lạc hay đúng hơn là còn giữ sợi dây liên lạc với hóa đơn qua một cái facebook lạ. Đang săm soi cặp đùi mỹ miều thì có điện thoại, vẫn là số lúc nãy. Tao nghe máy, hóa đơn bảo may mà không sao, nếu hỏng áo mai em lên bắt đền anh.
Tao phì cười nói, gớm, làm như hồi đang yêu nhau không bằng, hóa đơn hihi, đã bao giờ chia tay nhau đâu mà chả thế, anh dạo này thế nào, yêu đương đến đâu, sắp lấy vợ chưa, vẫn đi công trình hay ở Hà Nội… Ẻm hỏi liền tù tì cả chục câu hỏi, tao chỉ cười chứ không trả lời bất cứ câu nào, cho hóa đơn hỏi xong thì tao mới hỏi lại em về lâu không, khi nào đi.
Ẻm bảo cái đó phụ thuộc vào anh, hihi. Ngồi buôn chuyện chắc tầm 30p, chốt lại thì hóa đơn yêu cầu, đúng, nói chuẩn nghĩa đen là yêu cầu, yêu cầu tao mai đưa ẻm đi lòng vòng Hà Nội, không cần phải đón vì ẻm đi nhờ xe của ai đó xuống thì tao không biết nhưng 8h tao phải có mặt ở chung cư của ẻm, sai hẹn thì bị bắt lên phường.
Trò chuyện xong thấy phân vân vl, gặp hay không gặp đây, tao cũng được biết là ở trời tây em cũng có cặp với 1 tên việt kiều nào đó mà theo như ẻm kể là buồn nên cặp cho vui chứ không yêu đương gì cả, tao cũng không quan trọng chuyện đó lắm vì bản thân mình cũng không còn mong ngóng gì tình yêu từ ẻm, có điều giờ gặp nhau thì sao, gặp nhau để làm gì, nếu để coi nhau như những người bạn lâu ngày gặp lại thì không đúng lắm, mà gặp nhau để nối lại tình xưa thì nghe cũng hơi nhảm nhí.
Tao tặc lưỡi nghĩ thôi, gặp làm đéo gì. Rút thêm điếu thuốc ngửa cổ ngắm trời ngắm mây, trăng non đã lặn mẹ rồi, đứng dậy đi vòng quanh vài vòng rồi định xuống thì nghe tiếng nheo nhéo gọi của Xanh, Xanh bảo anh làm gì trên đấy lâu thế, cho em lên với, tao hỏi lên làm gì, anh đang bắt ma, có con nào chui xuống đấy không. Xanh cười khanh khách kêu cho em lên với em bắt cùng anh.
Tao lại mở nắp, bảo trèo lên đê, cẩn thận, ấy vậy mà xanh trèo lên thật, tao đứng từ trên rót xuống, mẹ kiếp, vẫn thấy 2 núm nhọn nhọn trong cái váy mỏng cổ rộng. Lần này thì tao đéo ngại ngùng ý tứ gì mà nói luôn, em không mặc áo ngực à, ở phòng em, em không mặc thì thôi chứ có anh ở đây cũng phải giữ ý chút chứ, coi anh không ra gì thế nhỉ.
Xanh vẫn hì hục trèo lên, đưa tay ra kêu kéo em, tao túm tay kéo lên. Lên rồi xanh mới hí hí bảo coi anh rất ra gì thì em mới thoải mái thế đấy, haha… Xanh đứng nhìn xung quanh một hồi, hít hít thở thở mấy hồi rồi nói không khí trên này thích thật nhỉ, thoáng đãng quá, em chưa lên lần nào, anh làm gì nãy giờ trên này. Tao đứng cạnh, đưa mắt nhìn lơ đễnh bảo vừa nói chuyện với người yêu cũ, à mà không phải cũ, là người từng yêu và không bao giờ chia tay.
Xanh có vẻ hơi tò mò nhưng vẫn cạnh khóe một câu rằng ghê thật, anh đếm hết ngón chân ngón tay có đủ không. Tao khẽ cười, sao lại hỏi anh thế, xanh kêu thì qua chuyện của Lee, chuyện của Buồn em thấy anh đa tình có thừa chứ sao.
Tao cười ha hả bảo rồi, cho anh mượn bàn tay anh đếm thêm cái nào, mỗi của anh thôi chưa đủ. Nói xong tao với tay Xanh nắm lấy đưa lên mân mê bóp bóp, bàn tay nhỏ nhắn mềm mại, trong bóng tối cũng thấy mập mờ móng tay được tô vẽ cẩn thận, lật ngửa bàn tay xanh ra tao hỏi có bao nhiêu người nắm tay em giống như này rồi, không thấy xanh trả lời, tao ngẩng lên nhìn ẻm, thấy mặt em đang quay đi đâu nhìn lơ đãng, bàn tay khẽ run run lên vài đợt, xanh bảo anh là người thứ 2… Không hiểu sao tự dưng thái độ lại như thế, hình như giống giống với cái lần tao nói trêu về hình xăm hoa xanh trên ngực.
Tao nói lảng 1 câu là tay em mềm mịn thật, Xanh khẽ cười rồi hỏi anh có biết người đầu tiên là ai không, tao lắc đầu, Xanh nói tiếp cái hoàn cảnh này làm em nhớ người ấy, à có lần anh trêu em về bông hồng xanh em xăm trên ngực. Tao gật đầu bảo anh không cố ý, sau anh cũng nghe Buồn kể chuyện về người yêu cũ đã khuất của em. Xanh lại im lặng, vài chục giây sau mới thở dài, ngày đó bọn em có lần trốn lên sân thượng ký túc xá, cũng buổi tối, anh ấy cũng cầm tay em em như này, thời gian trôi đi nhanh thật.
Tao cảm thấy có lẽ đó là những hình ảnh, những kỷ niệm trái tim Xanh không bao giờ quên, chắc hẳn là một tình yêu tuyệt đẹp mà bị cắt đớt bởi ông trời, tình yêu như thế sẽ chẳng bao giờ tàn phai được.
Mỏi chân, tao bảo Xanh ngồi xuống đi đỡ mỏi, tháo dép ra kê cho ẻm ngồi, tao bảo anh cũng có một mối tình đẹp như thế, chính là người gọi điện cho anh vừa nãy, nó sang bển hơn 2 năm rồi, mới về, hẹn gặp, và anh nghĩ sẽ không gặp. Xanh quay sang ngạc nhiên hỏi, sao lại không gặp, không yêu nữa thì vẫn làm bạn bình thường được mà, tao lại lấy bao thuốc ra hỏi Xanh hút điếu không, xanh kêu em không hút thuốc này, điếu bé quá ngậm không vừa. Đm con ranh, ăn nói dâm dục gớm.
Tao châm điếu, kéo vài hơi. Xanh hỏi lại ơ sao thế, sao không trả lời, không yêu thì làm bạn vẫn được có gì mà không gặp. Tao chậm rãi nói, biết thế, nhưng anh sợ rằng vẫn còn yêu. Xanh lại càng ngạc nhiên hơn kêu vãi cả bố này.
Ngồi tào lao nửa tiếng rồi tao bảo thôi đi xuống, muộn rồi. 2 Đứa đứng dậy đi ra lỗ mở, bỗng xanh dừng lại nói nhỏ anh này, anh có thể cầm tay em như khi nãy lần nữa không, em thử lại thôi chứ không có ý gì. Tao không nói mà túm tay luôn, lại mân mê vuốt vuốt trong đầu dâm đãng nghĩ tay này mà handjob chắc hết ý. Xanh đột ngột rụt tay về cười hihi bảo anh đừng có thái độ dâm đãng như thế, em thích hồn nhiên tình cảm như lúc nãy ấy.
Mẹ nó, sao biết mình dâm đãng không biết, tao cười ha hả bảo làm gì có ai tắm 2 lần trên một dòng sông. Cứ thế, tao leo xuống trước, khi xuống rồi mới nhận ra hơi vội vì Xanh đứng trên tru choa lên kêu em không đóng được cái nắp này đâu. Tao đành bảo thôi cứ xuống đi xong anh lại leo lên đóng cho, vậy là đứng ở dưới ngó ẻm leo xuống. Đm, thánh nhân đãi kẻ vội vàng, cả bầu mông tròn lẳn, cặp đùi căng đét lọt vào tầm mắt, đứng ngửa cổ nhìn mà ngẩn ngơ mẹ vài giây, Xanh xuống đến nơi rồi tao vẫn dán mắt vào ẻm, dường như Xanh cũng nhận ra bèn bảo anh nhìn thấy gì rồi sao mặt nghệt ra như trẻ con mới lớn nhìn thấy lần đầu thế, lạ lắm à.
Tao lau nước dãi nói không lạ, không lạ. Hì hục trèo lên đóng nắp cửa rồi trèo xuống, vẫn thấy Xanh đứng ở đấy, tao hỏi đứng làm gì, không về phòng đi. Xanh kêu em chờ anh, muốn nói với anh 1 câu rằng yêu nhau không đến được với nhau là 1 sự đau khổ tột cùng, nếu còn yêu, anh hãy gặp người ta, có thể không nối lại được tình yêu đó nhưng chắc chắn sẽ cảm thấy trái tim ấm áp hơn nhiều, không gì bằng được ở bên cạnh người mình yêu thương anh ạ.
Mợ, cũng triết lý quá, tao gật đầu, được rồi, anh về ngủ đây, lấy sức mai gặp nhau còn chiến đấu…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Kỹ sư tự truyện |
Tác giả | Tại Hạ |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ với hàng xóm, Làm tình với đồng nghiệp, Tâm sự bạn đọc, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện sex có thật, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex ở nhà trọ, Truyện sex sinh viên, Truyện teen |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 16/09/2020 06:39 (GMT+7) |