Quá trình “trị liệu” của hắn kéo dài trong nhiều ngày, đòi hỏi một sự kiên nhẫn và xảo quyệt tột độ. Hắn không dùng mệnh lệnh hay sự ép buộc. Hắn tiếp cận cô với vai trò của một người chăm sóc dịu dàng, một người duy nhất trên thế giới này có thể thấu hiểu và xoa dịu linh hồn đã vỡ vụn của cô.
Hắn dành hàng giờ mỗi ngày để ngồi bên cạnh cô, lắng nghe những lời lẩm bẩm vô nghĩa về “hoa sữa” và “những cánh bướm tay”. Hắn không chế nhạo hay phớt lờ. Hắn tham gia vào thế giới điên loạn của cô. “Đúng vậy, những bông hoa sữa rất đẹp,” hắn sẽ nói. “Nhưng chúng cần được chăm sóc, và ta sẽ giúp em làm điều đó.”
Hắn bắt đầu khai thác quá khứ của cô, những mảnh vỡ mà hắn đã xâu chuỗi được. Hắn biết cô từng là một sinh viên điện tử tự động hóa tài năng. Hắn mang đến cho cô những vi mạch cũ, những bảng điều khiển phức tạp.
“Nhìn này, Xuân Hoa,” hắn nói, đặt một bảng mạch vào lòng cô. “Em có nhớ thứ này không? Em đã từng rất giỏi với chúng. Em có thể tạo ra những thứ kỳ diệu.”
Ban đầu, cô chỉ nhìn chúng một cách vô hồn. Nhưng dần dần, thói quen, kiến thức đã ăn sâu vào tiềm thức của cô bắt đầu trỗi dậy. Đôi mắt cô đôi khi ánh lên một tia nhận biết. Ngón chân cô (thứ duy nhất cô có thể cử động một cách tự do) khẽ cựa quậy, như thể đang muốn cầm lấy một chiếc tua vít. Hắn đang từ từ kéo con người cũ của cô ra khỏi lớp vỏ bọc của sự điên loạn.
Bước tiếp theo là tạo ra sự phụ thuộc tuyệt đối. Hắn phải trở thành nguồn an toàn duy nhất của cô. Hắn dàn dựng những “cơn ác mộng”. Hắn sẽ đột ngột tắt đèn trong phòng, hoặc cho phát những tiếng gầm gừ của xác sống từ hệ thống loa. Xuân Hoa sẽ co rúm lại vì sợ hãi. Và ngay lập tức, hắn sẽ xuất hiện, bật đèn trở lại, ôm lấy cô và vỗ về.
“Không sao đâu, có ta ở đây rồi,” hắn thì thầm, giọng đầy ấm áp giả tạo. “Ta sẽ không để bất cứ thứ gì làm hại em. Chỉ cần có ta, em sẽ luôn an toàn.”
Sự lặp lại của liệu pháp kinh điển này đã có tác dụng. Tâm trí đã vỡ vụn của cô bắt đầu bám víu vào hắn như một chiếc phao cứu sinh. Hắn là người xua tan bóng tối, là người mang lại sự ấm áp, là người duy nhất lắng nghe cô. Nỗi kinh hoàng về cơ thể dị dạng của cô dần được thay thế bằng một cảm giác an toàn khi ở bên hắn.
Bước đột phá đã đến vào một đêm. Sau một “cơn ác mộng” được dàn dựng, khi hắn đang ôm cô vào lòng, cô không còn lẩm bẩm về hoa sữa nữa. Thay vào đó, cô ngước nhìn hắn, đôi mắt trong veo và tỉnh táo một cách lạ thường.
“Đừng… đừng đi…” cô thì thầm, giọng nói như của một đứa trẻ đang sợ hãi.
Hắn biết mình đã thành công. Hắn đã phá vỡ được bức tường điên loạn. Giờ đây, hắn có thể xây dựng lại nó theo ý muốn của mình.
Từ ngày hôm đó, Xuân Hoa đã hoàn toàn thay đổi. Sự điên loạn biến mất, nhường chỗ cho một sự ngây thơ, phụ thuộc như một đứa trẻ. Cô quấn lấy hắn không rời. Cô cần hắn đút cho ăn. Cô cần hắn tắm rửa, chăm sóc. Thân hình không tay của cô, vốn là nguồn gốc của sự kinh hoàng, giờ đây lại trở thành lý do cho sự phụ thuộc tuyệt đối của cô vào hắn. Và hắn vui vẻ đóng vai người chăm sóc đó.
Hắn đã biến cô ấy trở thành một người yêu, một người tình bé nhỏ với thân hình tàn khuyết cần được vỗ về. Hắn đối xử với cô không giống như các thi nô khác. Hắn ôm cô ngủ, để cô ngồi trong lòng khi hắn làm việc. Hắn kể cho cô nghe những câu chuyện, đọc cho cô nghe những cuốn sách kỹ thuật cũ. Hắn đã thành công trong việc biến nỗi kinh hoàng của cô thành tình yêu, biến sự điên loạn thành một nét ngây thơ, đáng yêu trong mắt hắn.
Buổi tối hôm đó, hắn ngồi trên ghế, với Xuân Hoa ngồi gọn trong lòng hắn, đầu cô tựa vào ngực hắn một cách tin tưởng. Cô đã hoàn toàn bình yên, miễn là được ở bên hắn. Hắn vuốt ve mái tóc cô, nhìn vào bộ ngực trong suốt đang nhẹ nhàng co bóp của cô. Hắn đã thuần hóa được tất cả. Hắn có những nô lệ biết sợ, những nô lệ biết sùng bái, những nô lệ biết trung thành, và giờ đây, hắn có một người tình bé nhỏ biết yêu thương hắn một cách ngây thơ và tuyệt đối.
Gia đình bệnh hoạn của hắn đã thực sự hoàn chỉnh. Mỗi thành viên đều đã bị bẻ gãy và nhào nặn lại thành một hình dạng hoàn hảo trong mắt hắn. Hắn nhìn quanh vương quốc của mình, và lần đầu tiên sau một thời gian dài, hắn cảm thấy một sự bình yên. Nhưng hắn biết, sự bình yên này cũng sẽ không kéo dài. Vì một vị thần thì không bao giờ ngừng sáng tạo.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Kẻ nặn tượng trong tận thế |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Phá trinh lỗ đít, Truyện bóp vú, Vú có sữa |
Tình trạng | Update Phần 38 |
Ngày cập nhật | 01/08/2025 06:38 (GMT+7) |