Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hướng Nhật – Quyển 4 » Phần 59

Hướng Nhật - Quyển 4

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 59

– Chẳng hay Hoàng cục trưởng có biết Thạch thị trưởng không?

Hướng Nhật nhẹ nhàng nhìn gã đàn ông trung tuổi như con khỉ ốm, ánh mắt lộ ra chút cân nhắc.

– Thạch thị trưởng?

Gã khỉ ốm sững người, cả Bắc Hải này thị trưởng họ Thạch thì chỉ có đúng một người, chẳng lẽ còn có người nào mà mình không biết. Trong lòng mơ hồ dấy lên dự cảm không yên, phỏng đoán tiểu tử này không phải rất quen thuộc Thạch thị trưởng đấy chứ? Vừa nảy ý niệm này, lời nói của hắn cũng hòa hoãn đi nhiều.

– Thạch thị trưởng là niềm kiêu hãnh của Bắc Hải chúng ta, tin rằng chỉ cần là người ở đây chắc chắn sẽ biết! Không biết vị tiên sinh này…
– Vậy ông không ngại ta gọi điện cho ngài ấy chứ?

Hướng Nhật không đợi đối phương nói xong lập tức ngắt lời, móc điện thoại trong túi ra.

Gã khỉ ốm sắc mặt đại biến, nhìn bộ dạng đối phương có vẻ là gọi điện thoại cho Thạch thị trưởng thật, như vậy loại người này mình tuyệt đối không thể đắc tội, nếu thế thì cả người kia bên phía mình tới mà gặp Thạch thị trưởng cũng chỉ còn nước cúi đầu khom lưng.

– Mạnh mồm mạnh miệng quá nhỉ, ngươi khoác loác vừa thôi, thị trưởng lại quen cái loại tiểu nhân vật như ngươi sao?

Giọng điệu the thé của Lê nhị thế tổ ở bên cạnh lại cất lên.

Hướng Nhật cũng không để ý, chỉ cười nhạt, cầm điện thoại bấm một dãy số. Lúc hắn bán thứ trong quyển ghi chép màu lam mà mình lấy được cho quốc gia, hắn đã lấy được số của lão già từ đồ đệ Thạch Thanh.

Đợi một hồi, có người tiếp điện thoại, Hướng Nhật muốn chính là điều này, sự thật có tính thuyết phục hơn so với biện luận:

– Thạch bá phụ!

Vì muốn đạt được hiệu quả chấn nhiếp lớn nhất, Hướng Nhật ngay cả cách xưng hô bình thường thấy ngại ngùng cũng kêu ra. Phải biết rằng, trước kia hắn chỉ gọi thẳng Thạch thị trưởng hoặc Thạch lão đầu.

– Ừm, tìm ta có việc gì sao?

Có lẽ hiếm khi nghe thấy lời nói đối phương có chút khách khí, giọng nói uy nghiêm của người đối diện cũng hòa hoãn đi nhiều.

– Có chút rắc rối muốn nhờ Thạch bá phụ giúp.

Người ngoài mặc dù không nghe được giọng nói của người phía kia, nhưng chỉ nghe lời Hướng Nhật đang nói chuyện cũng đủ hãi hùng khiếp vía, Thạch bá phụ? Thạch thị trưởng không ngờ là bá phụ của hắn? Nhất là gã khỉ ốm, hiện tại hắn đã bắt đầu có chút hối hận, vô luận là đối phương đang nói thật với Thạch thị trưởng hay đang giả bộ, hắn nhất thiết phải tính đến tình huống xấu nhất. Hơn nữa xem thái độ xử sự hờ hững của đối phương như vậy, hắn càng mong muốn tin là cái trước. Có thể ngồi được vào vị trí như bây giờ, gã khỉ ốm tự nhận cũng không phải dễ dàng, cũng không nên chỉ vì một lần sai lầm mà chôn vùi cả tiền đồ.

Cha con họ Lê trong lòng đã xuất hiện chút xao động, mặc dù chúng cũng không tin người trẻ tuổi kia có thể cùng Thạch thị trưởng nói chuyện thực, nhưng tâm lý cẩn thận của thương nhân khiến bọn chúng không dám có hành động thiếu suy nghĩ.

Rỉ tai thì thầm với nhau một phen, cũng không có được đáp án chuẩn xác. Lê nhị thế tổ cũng mặc kệ này nọ, hắn lại càng không tin đối phương có quan hệ với Thạch thị trưởng, bởi vì nếu là như thế thì kế hoạch tà ác nào đó của hắn sẽ không có khả năng áp dụng. Cộng thêm tâm lý đố kị trời sinh của con người, một người ban đầu nhìn chẳng ra gì đột nhiên lại có một thân phận so với mình còn cao quý hơn, việc này hắn không thể dễ dàng tha thứ.

Cho nên Lê nhị thế tổ không chút nghĩ ngợi nhảy vào giống như một thằng hề:

– Hoàng cục trưởng, ngài không nên tin lời tên tiểu tử này, hắn căn bản là đang diễn trò!

Nói tới đây, vì muốn gia tăng sức thuyết phục, hắn đưa ngón tay chỉ về phía Hướng Nhật đang gọi điện thoại cho ai đó:

– Nếu không tin, ngài cứ bảo hắn đưa điện thoại cho ngài!

Gã khỉ ốm khá do dự, thực tế hắn cũng muốn làm như vậy. Nhưng nếu người đối diện là thị trưởng thật thì mình làm vậy khác gì đang nghi ngờ thị trưởng, tiền đồ có thể nói là mù mịt. Nhưng lời Lê nhị thế tổ nói cũng rất có lý, làm hay là không làm? Đang do dự thì lúc này Hướng Nhật đã nói xong điện thoại, nghe được câu sau của tên Lê nhị thế tổ, hờ hững đáp:

– Thật ngại quá, vừa mới cúp máy rồi.

Lê nhị thế tổ được thể đắc ý:

– Ngài thấy ta nói có đúng không, tiểu tử này quả không dám đưa điện thoại cho ngài!

Gã khỉ ốm trong lòng cũng sinh nghi, làm sao nói cúp là cúp ngay, hơn nữa đúng lúc mình đang nghĩ có nên tiếp điện thoại của đối phương không, không quá trùng hợp chứ? Đầu chuyển một vòng lại nghĩ tới mình sao lại bị một thằng ất ơ không biết từ đâu ra dọa nạt, việc này mà truyền ra ngoài nhất định sẽ thành trò cười, một đời anh minh của mình coi như bị hủy. Nghĩ tới đây sắc mặt bất giác âm trầm hẳn.

Hướng Nhật nhìn thần sắc kia là biết hắn đang nghĩ đến cái gì:

– Hoàng cục trưởng? Ông có mang điện thoại theo không?
– Có mang.

Mặc dù không rõ ý đối phương vì sao hỏi thế nhưng gã khỉ ốm vẫn đáp, có điều ngữ khí đã không còn cẩn thận như trước.

– Vậy ta yên tâm rồi!

Hướng Nhật tự tin cười nói:

– Ông chờ một chút đi, qua một hồi sẽ biết, không chừng điện thoại của ông kêu ngay bây giờ đấy.

Quả nhiên vừa mới nói xong, gã khỉ ốm đã thấy điện thoại trên người bỗng nhiên reo, người bắt đầu run rẩy, hắn đột nhiên đã hiểu được dụng ý đối phương hỏi mình có mang điện thoại theo không, chính là để mình nghe được điện thoại của cấp trên!

Hiện tại hắn đã hoàn toàn tin lời đối phương, run rẩy lấy điện thoại ra, nhìn qua màn hình di động, ánh mắt càng hiện lên vẻ hoảng sợ, nơm nớp lo lắng tiếp điện thoại:

– Alo…

Người bên kia không nói gì mà vừa mở miệng đã chửi ầm lên, hiển nhiên là đang trong trạng thái cực kỳ phẫn nộ, ngay cả những người xung quanh cũng có thể trộm nghe thấy tiếng hét giận dữ điên cuồng trong điện thoại. Sắc mặt gã khỉ ốm càng lúc càng khó coi, cuối cùng gần như là khóc lóc thảm thiết, y hệt bộ dạng tai nạn đến nơi. Người xung quanh sớm đã khiếp sợ đến ngây người, bọn họ không ngờ tên thanh niên thoạt nhìn xoàng xĩnh kia lại có thể nói chuyện trực tiếp với thị trưởng, hơn nữa còn nhớ rõ đối phương vừa rồi gọi “bá phụ”. Ánh mắt vốn xem thường lập tức đổi thành hâm mộ và ghen tị.

Cha con họ Lê không giống như lúc vừa rồi tụ tập tại một chỗ, có một số người cá biệt thậm chí còn tránh ra xa, sợ bị kéo vào quan hệ gì đó với cha con chúng. Dù sao vừa rồi lời nói của tên phá gia chi tử họ Lê bọn họ cũng nghe được, đắc tội với người có quan hệ thân thích với thị trưởng là vô cùng bất trí. Tuy nói lúc đầu đứng về một phía không sai, nhưng cũng chỉ là vì lợi ích, hiện tại lợi ích này đã biến thành con dao hai lưỡi, tốt nhất là nên tránh xa. Không chiếm được tiện nghi lại mất mặt, mấy người còn lại cũng không ngu ngốc, mắt thấy có người đi đầu bọn họ cũng bắt đầu tỉnh bơ rời đi theo, chỉ để lại cha con họ Lê ngây ngốc ở đó, lúc trước người đông thế mạnh thì lúc này nhìn như là hai con chim nhỏ rời đàn. Nhưng không người nào đồng tính với bọn chúng, thương nhân vốn chỉ là vì lợi ích mà kết hợp, không hề xử sự theo cảm tính. Đương nhiên, cũng không phải tất cả đều lo sợ bất an, ví như Chủ tịch công ty Thư Vân, bà hiện tại có thể nói là như mở cờ trong bụng, nhất là khi nhìn bộ dạng sợ hãi thảm thương của hai cha con nhà kia. Chúng vừa mới trong phòng hội nghị làm bà mất mặt, hiện tại rốt cuộc đã trả thù được. Chỉ có điều thâm tâm bà cũng hơi nghi hoặc, rốt cuộc người con rể tương lai này có lai lịch thế nào?

Chẳng những có bá phụ là người giàu nhất Bắc Hải, hiện tại lại có bá phụ là thị trưởng, hắn cuối cùng có đến bao nhiêu bá phụ như vậy? Thư Dĩnh hiển nhiên vui vẻ không thôi, nàng sớm đã xem nam nhân là người quan trọng với mình, “chàng” càng lợi hại nàng càng thấy vinh dự. Vốn một chuyện hai mẹ con thấy vô cùng phiền toái như vậy mà nam nhân có thể dễ dàng giải quyết, Thư Dĩnh kích động không ngớt, không kìm được ôm chặt lấy cánh tay nam nhân vào lòng, nở nụ cười ngọt ngào. Như là đang tuyên bố với mọi người: Đây là người đàn ông của ta! Hướng Nhật cũng bất đắc dĩ, không muốn làm mất thể diện nàng trước mặt nhiều người, đành mặc cho nàng áp vào người mình.

Gã khỉ ốm đã nghe điện thoại xong, ánh mắt nhìn Hướng Nhật như thấy tổ tiên của mình:

– Vị tiên sinh này, ta có mắt mà không thấy thái sơn…

Hướng Nhật mặc dù đắc ý, nhưng lần này là ỷ vào mặt mũi của nhạc phụ tương lai, hắn cũng không muốn người khác nghĩ mình cáo dựa oai hùm, lập tức cắt lời đối phương:

– Ầy, không nên nói như thế, ta chỉ muốn biết, chuyện này ông định giải quyết thế nào đây?
– Cái này…

Gã khỉ ốm trầm tư một lúc lâu, cuối cùng rốt cuộc cắn răng nói:

– Xin tiên sinh yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ làm sáng tỏ chuyện này trên báo chí!

Hướng Nhật không ngờ đối phương có quyết tâm lớn như vậy, lập tức lên tiếng:

– Cũng không cần lên báo chí, chỉ cần ngầm phát ra chút ít tin tức là được.

Hướng Nhật tuy là biết uy lực của báo chí, nếu như chuyện này thực sự đăng báo thì đối với danh dự ngành thuế vụ quốc gia chắc chắn là đả kích rất lớn, đây là việc mà hắn không muốn thấy.

– Dạ, dạ, tiên sinh đã yêu cầu thì chúng tôi nhất định lo liệu được!

Gã khỉ ốm cũng hiểu được ý tứ của hắn, thâm tâm không khỏi cảm kích, vốn hắn còn tưởng rằng bản thân ít nhất phải mang trên mình “nỗi oan” này rồi bị cấp trên vứt bỏ, nhưng đối phương vừa nói như thế khiến cho đáy lòng hắn dâng lên một chút hy vọng, chỉ cần không làm ầm ĩ chuyện này thì nói không chừng mình vẫn có thể tiếp tục yên vị ngồi trên cái ghế này. Còn việc ngầm phát tán tin tức, với trình độ của hắn đến giờ thì tự nhiên biết nên làm thế nào.

Chỉ cần truyền ra một số tin tức vừa có thể có lợi cho công ty này lại vừa không cần đại biểu cho ý kiến phía chính phủ, cớ sao mà không làm cơ chứ?

– Vậy được rồi, Hoàng cục trưởng, ông có việc ta không làm mất thời gian của ông nữa.

Hướng Nhật bắt đầu ra lệnh đuổi khách, bản thân hắn cũng đang định rời đi, dù sao thì việc này đã giải quyết xong, chuyện còn lại thì một mình Thư mẫu cũng có thể giải quyết được.

Gã khỉ ốm cũng không dám ở lại, dẫn ba người và cả đám cấp dưới mặt xám xịt rời đi. Các nhân viên còn lại vỗ tay chúc mừng, bọn họ biết công ty sẽ không đổi chủ. Nói cách khác, họ không phải lo lắng nồi cơm của mình lâm vào cảnh được bữa sớm lo bữa tối.

Chỉ là ánh mắt lúc nhìn về phía người trẻ tuổi đang thân thiết với Thư đại tiểu thư kia hiện lên vẻ khác thường, không ngờ một mình hắn có thể thay đổi thế cục. Nhưng mà nhìn người cơ hồ đang dán sát vào người hắn là Thư đại tiểu thư, ngọn lửa trong lòng cũng tiêu tan.

Thư Vân lại thể hiện bản sắc một người phụ nữ mạnh mẽ, nhìn quanh rồi nói:

– Làm gì thế? Không có việc gì làm sao?

Đám nhân viên câm như hến, lập tức lui về trước máy vi tính tiếp tục công việc vừa rồi. Mà lúc này các lãnh đạo cấp cao cũng túm năm tụm ba đi tới, mặt lộ chút xấu hổ, nhưng vẫn lấy lòng kêu:

– Thư chủ…

Trải qua chuyện này, bọn họ cũng biết danh tiếng của công ty chẳng những không bị tổn hại, ngược lại còn có thể càng thu hút các công ty khác. Ngẫm mà xem, có cái ô là thị trưởng, ai còn dám chọc vào chứ!

Thư Vân biết ý tứ của bọn ngu xuẩn kia, cũng không so đo, chỉ nhàn nhã nói một câu:

– Đến phòng hội nghị, chúng ta họp lại!

Nói xong, không thèm quan tâm đến cha con họ Lê mà dẫn đầu đi tới phòng hội nghị. Đám lãnh đạo cấp cao thấy bà cũng không có ý muốn truy đến cùng, sắc mặt mỗi người vui vẻ đi theo phía sau vào phòng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hướng Nhật – Quyển 1
Hướng Nhật – Quyển 2
Hướng Nhật – Quyển 3
Hướng Nhật – Quyển 4
Hướng Nhật – Quyển 5
Hướng Nhật – Quyển 6
Hướng Nhật – Quyển 7
Hướng Nhật – Quyển 8
Hướng Nhật – Quyển 9
Hướng Nhật – Quyển 10 (Update Phần 100)
Thông tin truyện
Tên truyện Hướng Nhật - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 01/08/2022 03:33 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Học sinh cấp 3
Cả tuần sau đó chẳng hiểu sao mà cái hình ảnh của con nhỏ cứ lởn vởn trong đầu tôi nữa. Không lẽ tôi thích nó hả ta??? Xàm lờ tôi tự nghĩ. Nghĩ là thế nhưng mà chẳng hiểu sao tối cứ thấy nhớ nhớ cái mùi hương của nhỏ rồi lại nhớ tới giọng nói ngọt ngào dễ thương ngây ngất lòng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex học sinh
Sex vô tận
Một năm sau, nhà Vũ hôm nay thật nhộn nhịp. Vũ mặc một bộ vest màu đen lịch lãm ôm lấy eo tình tứ bên một phụ nữ xinh đẹp đó là vợ Vũ, chị Thảo. Cả hai đang nói cười với người thân của mình. Hôm nay là ngày cưới của chú út của Vũ, mà cô dâu thì cũng không phải ai xa lạ, là chị Hồng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay
Đất và người
Ngay tối hôm đó Biên được thả về. Gương mặt tiều tụy, sưng húp bầm tím một số chỗ, quả nhiên là bị đánh. Cả người anh cũng vô số vết bầm tím. Hậu đau đớn chảy nước mắt, chạy lại đỡ chồng. Nhưng đổi lại, là cái hất tay của Biên cùng ánh mắt lạnh lẽo: Đi đi... Hậu đờ đẫn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ em dâu Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện sex ngoại tình Truyện xã hội Tuyển tập Đất và người
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân