Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hướng Nhật – Quyển 3 » Phần 57

Hướng Nhật - Quyển 3

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 57

Trận đấu này Hướng Nhật vì nể mặt một khắc tinh khêu gợi bà chằn nào đó mà biểu hiện so với lần trước có chút yếu kém hơn nhiều. Tỉ số là 132: 84, Cao Đại thắng Hải Đại, mà người gây chú ý nhất trong trận đấu chính là Hướng Nhật ghi hơn phân nửa điểm số. Đương nhiên điểm số này làm đệ tử Cao Đại rất hài long vì không ngờ một đội bóng rổ Hải Đại hoành hành cả Bắc Hải kia cũng có ngày bị một cơn gió quét qua khiến tan tác, hơn nữa lại bị chính đội bóng trường mình làm cho gameover, điều này khiến tất cả các thành viên của Cao Đại vô cùng tự hào.

Lại nhìn Hải Đại bên này, đang ở giữa trận đấu nhưng người xem đã rời đi không ít, chỉ còn lác đác vài mống, số người còn lại càng không kiên trì xem đến hết trận, cuối cùng cũng chuồn đi như những con mèo nhỏ. Mà trên thực tế tâm lý họ cũng không dậy nổi khi đội bóng của trường đúng vốn là một hạt bụi đột nhiên lại sừng sững đứng trên đầu niềm kiêu hãnh của mình.

Mặc kệ là như thế nào, Hải Đại giống như một đám thú hoang, hung hăng kiêu ngạo đến nhưng lại lủi thủi tấp tểnh mà rời đi.

Sau khi trở lại trường học, Hướng Nhật nhanh chóng thay lại quần áo. Hắn cũng không muốn bị đám học sinh, sinh viên cuồng nhiệt này biến thành bánh nhân thịt. Quả nhiên, lại một lần nữa quay về với chính mình, bộ quần áo quen thuộc, đeo mắt kính lên, tay phải dùng cổ tay áo che đậy thật tốt, giờ đã không ai có thể nhận ra hắn chính là đại công thần đã tạo ra cơn gió quét tan Hải Đại vừa rồi. Tại vì tên cầu thủ mang áo số 7 kia lại đột nhiên biến mất, giống như lần trước đám cổ động viên cuồng nhiệt lại tụm năm tụm ba bàn tán về quá trình đặc sắc và kỹ thuật ưu việt của trận đấu.

Mà vườn trường lại tương đối vắng vẻ, khắp các ngõ ngách đều tương đối im ắng. Hướng Nhật đem quần áo cầu thủ cùng giày chơi giao lại cho vị quản lý đội bóng:

– Này, nguyên vật xin hoàn trả.
– Không cần.

Nhâm Quân vẻ mặt có chút khác thường, phất tay nói:

– Vật này vốn là chuẩn bị cho ngươi, còn trả ta làm gì?
– Thật ngại quá.

Trên thực tế, Hướng Nhật cũng không muốn giữ những thứ này. Tuy nói là thay người ta thi đấu thì cần phải có đồng phục mới, giờ chơi xong còn giữ làm gì. Ngoài ra, hắn còn kiếm lời không nhỏ từ việc đánh cuộc đầy hấp dẫn kia, giờ ôm đống này vào người chi cho nặng gánh.

– Không có gì, không cần ngại, hơn nữa đây vốn cũng là tiền của ngươi chi ra thôi.

Nhâm Quân ngữ khí thản nhiên đáp lời.

– Tiền của ta?

Hướng Nhật mù mịt chẳng hiểu đối phương muốn nói cái gì.

– Ngươi quên lúc đầu cấp cho đội bóng rổ một trăm vạn sao?

Nhâm đại tiểu thư nói.

– A… Ngươi nói cái kia?

Hướng Nhật cuối cùng cũng nhớ ra, chính mình tựa hồ cũng đã làm chuyện như vậy, một trăm vạn vốn hắn muốn đưa cho Tiểu Tống, người phụ nữ mà long hắn luôn cảm thấy áy náy, nhưng cô ấy lại không nhận. Khi thấy vị quản lý xinh đẹp biểu hiện vẻ thập phần tham tiền liền tiện tay đưa cho nàng, nói là quyên góp cho đội bóng rổ. Nếu như không phải đối phương nhắc lại chuyện này thì chắc là Hướng Nhật cũng đã quên đi rồi.

– Ngươi là một công tử hào hoa có tiền đương nhiên không cần quan tâm đến số tiền nhỏ ấy, bất quá chúng ta lại là tiểu dân hèn mọn nên nhớ rất rõ ràng a.

Nhâm Quân lãnh cảm mà nói. Trên thực tế, việc nam nhâm không cảm kích nàng vì đã tặng đồng phục chơi bóng khiến trong lòng nàng thực có niềm oán giận. Cũng bởi vì một trăm vạn lưu manh quyên góp kia nàng vẫn chưa dùng đến, hầu hết các thứ từ dụng cụ cho đến quần áo chơi bóng cũng do nàng một tay lấy tiền cá nhân mà chi. Nào ngờ hảo ý của mình bị lưu manh cự tuyệt, trong lòng tự nhiên cảm thấy chua xót mười phần.

Hướng Nhật cười khổ, không phải chỉ là một bộ đồ thi đấu thôi sao. Cần gì phải làm khổ người như vậy? Bất quá trong lòng xuất hiện ý nghĩ hay là đem đồ vật kia giữ lại.

– Đã vậy ta không khách khí nữa.
– Ngươi vẫn biết khách khí sao? Lần đầu tiên ta nghe nói a!

Nhâm Quân quái dị trừng mắt nhìn nam nhân một cái. Nếu như biết khách khí mà nói còn có thể cùng mình ngặt nghèo đòi đánh đổi cái kia sao? Vừa nói, không đợi lưu manh phản ứng Nhâm Quân đã xoay người đi, đưa lưng về phía lưu manh nói:

– Tốt lắm, ta đi trước, đừng quên… cuối tuần có một ngày nào đó… Nếu như ngươi không đến, đừng trách ta nuốt lời!

Nhìn bóng lưng của cây gậy trúc đi xa, Hướng Nhật có chút thẫn thờ, trên thực tế hắn đã loáng thoáng cảm nhận được đối phương đích thật có tình ý với mình, thử nghĩ một chút, nếu như nàng không thích mình, liệu có dám đánh đổi cái kia không, kể cả có si mê môn bong rổ đến mấy? Căn bản là không có khả năng.

– Ài…

Hướng Nhật thở một hơi thật dài, hắn hiện tại cũng có chút chần trừ ngày đó nên đi hay không đi. Nếu như là suy nghĩ trước của chính mình, ăn bánh bóc tem cây gậy trúc này một cái, sau đó không cần phải phụ trách việc gì, hắn đương nhiên không có chút do dự… Nhưng hiện tại, hắn đã biết đối phương đã có tình cảm với mình, hắn còn có khả năng đi làm chuyện đó mà không sợ hậu quả hay sao chứ?

Về đến nhà, Hướng nhật thật không ngờ là An đại tiểu thư và đồ đệ Thạch Thanh đang ngồi ở phòng khách gác chân lên salon chờ hắn. Nhưng lại có người nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh lùng, hóa ra lại là băng sơn mỹ nữ. Bất quá cô nàng quay người lại sau, nhìn thấy hắn liền liếc mắt một cái rồi lại tập trung nhìn lên màn hình TV.

Mà An đại tiểu thư lại dùng ánh mắt hung hăng chăm chú nhìn hắn, diều này làm cho Hướng Nhật có cảm giác như chính mình có phải hay không vừa lại ở nơi nào trêu chọc nữ nhân bị nàng ta biết được. Nhưng may mắn, An đại tiểu thư nói một câu làm tan biến hoài nghi của hắn:

– Hướng Quỳ, không nghĩ tới anh đánh bóng rổ lợi hại quá vậy a, em còn là lần đầu tiên thấy đấy, thật là vinh hạnh!

Tuy nói không có cảm giác được là An đại tiểu thư trong lời nói có ý ghen tị, nhưng Hướng Nhật cũng không dám buông lỏng cảnh giác, hắn đã ngẫm ra một tia nguy hiểm ở đây. Cô nàng rõ ràng đang có ý giận dỗi, nàng đang trách cứ mình không cho đội bóng trường của nàng một chút thể diện nho nhỏ. Hoặc là… Hướng Nhật đột nhiên giật mình, hắn biết vấn đề xảy ra ở đâu rồi, hẳn là ám chỉ trước đây mình không có nói cho cô ả biết mình có kỹ thuật chơi bóng tốt đến như vậy, đây là đúng đang đưa ra kháng nghị đối với mình mà. Hướng Nhật thoáng cái nhớ ra việc gì đó, nhớ lúc đầu An cô nàng hỏi chính mình còn có gạt nàng chuyện gì nữa không, mình lại còn trả lời hết chỗ chê không một chút sơ hở, nhưng hiện tại chính mình không thể ngờ là lại bị nàng bắt được điểm yếu lớn như vậy, cũng khó trách cô nàng vừa thấy mình thì đã hỏi liền. Bất quá việc này có thể trách được chính mình sao? Nếu như không có lần xuất chiến vì Cao Đại này thì chắc An tiểu thư cũng còn khuya mới biết chuyện mình chơi bóng rổ giỏi đến vậy.

Lo lắng một chút Hướng Nhật còn không nghĩ ra đối sách gì hay ho, thôi thì chiêu đánh thì chiêu đỡ vậy.

– An An…

Hướng Nhật cố ý thân mật mà kêu, hai tay mở ra muốn ôm lấy An đại tiểu thư, hy vọng lấy việc này làm xáo trộn sự chú ý của đối phương.

Bất quá An đại tiểu thư cũng không có dễ dàng như vậy mà bị lừa, trực tiếp ném cái gối ôm vào người Hướng Nhật:

– Vừa mới đánh bóng rổ xong, người đầy mồ hôi, đừng có ôm người ta, muốn ôm thì ôm cái gối đầu đi!

Hướng Nhật tiện tay tiếp nhận, hắc hắc cười khan hai tiếng:

– Sao có thể chứ, gối ôm như thế nào cũng chẳng thoải mái bằng chính thân thể mềm mại của An An tiểu bảo bối.

Vừa nói vừa mập mờ nhìn về phía An đại tiểu thư đang trừng mắt.

Đối với nam nhân có ánh mắt như vậy, An Tâm thoáng liên tưởng đến chính mình lần trước”nữ ở trên, nam ở dưới” tư thế này, nàng đỏ mặt lên, hung hăng trừng mắt nhìn lưu manh quát lớn:

– Còn không mau đi tắm rửa! Chúng ta đói bụng quá rồi, nhanh chóng còn đi nấu cơm nữa!

Nói xong giật lại cái gối ôm từ tay Hướng Nhật.

Hướng Nhật như được đại xá, buông gối ôm thẳng hướng nhà tắm mà chạy, trong lòng mừng thầm cô nàng họ An không có truy cứu tiếp tục. Cũng không phải An đại tiểu thư không muốn truy cứu, mà vì ở đây còn có người khác nàng cũng không tiện nói ra việc này, chỉ là ở trong lòng quyết chờ đến lúc không có ai khác ngoài nàng và hắn thì sẽ cẩn thận tra khảo cho rõ ràng.

Tắm rửa xong Hướng Nhật lại ngựa vó không ngừng phi vào nhà bếp, may mà nhà bếp hôm nay cũng không có trải qua việc An đại tiểu thư đích thân tàn phá bừa bãi, nguyên liệu nấu ăn vẫn còn rất đầy đủ, không làm cho Hướng Nhật lâm vào tình trạng”không bột đố gột lên hồ”. Nếu như vậy thật là lâm vào một cảnh ngộ đáng xấu hổ.

Mà ở trong phòng khách, mấy phụ nữ đang thảo luận gắt gao.

Thạch Thanh thì rõ rang đang bênh cầm thú sư phụ, giọng nói đương nhiên là đứng về phía hắn:

– An An, ngươi nói, để sư phụ một người nấu cơm liệu… Như vậy có được không?
– Thanh Thanh nè, không phải ta nói ngươi rồi sao, không thể yêu chiều hắn quá như thế được.

An đại tiểu thư đối với việc Thạch Thanh hay bao che cho lưu manh kia rất tức giận, bất bình nói:

– Hắn chính là một người như vậy, ngươi càng sủng ái hắn lại càng đắc ý, chúng ta phải đem cái loại này bóp chết từ trong ý nghĩ, nếu không sau này hắn sẽ lại khi dễ chúng ta đó. Ngươi cũng không muốn hắn sẽ lại mang theo nữ nhân khác về nhà nữa sao hả?

Việc quan hệ đến hạnh phúc của mình đúng là vấn đề quan trọng, Thạch Thanh cũng không nói gì thêm, hơn nữa cũng đồng tình với cách nhìn của An đại tiểu thư.

An Tâm lúc này liền thêm mắm thêm muối:

– Còn nữa, Thanh Thanh, ngươi có thể không gọi tên lưu manh kia là sư phụ được không, ta nghe xong đều nổi cả da gà. Cho dù ngươi thích chơi đùa kích thích với hắn kiểu này, nhưng ngươi cũng phải chú ý một chút cảm giác của người ngoài nữa nha…

Thạch Thanh khuôn mặt đầy biểu cảm, mặt một chút ửng đỏ, nàng không ngờ, An đại tiểu thư tuy đã khôi phục lại thành nữ nhân bình thường(chủ yếu là nàng ta rốt cục có thể tiếp nhận nam nhân), nhưng mà phong cách nói thì thật vẫn chưa sửa được hoàn toàn.

May sao, An đại tiểu thư cũng không có tiếp tục nói nữa, mà là nhìn về phía băng sơn mỹ nhân đang chằm chằm xem TV không lên tiếng, nhìn một lát, An Tâm nói:

– Ngươi, Văn Văn, có điều gì không muốn nói hả?

Băng sơn mỹ nữ con mắt vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình TV, bất quá trong miệng lại thốt lên:

– Đồ hắn nấu thực có thể ăn sao?

An Tâm cùng Thạch Thanh hai người liếc nhau, đồng thời gật đầu:

– Có thể ăn!
– A.

Băng sơn mỹ nữ lên tiếng, vừa lại như không nói gì, chỉ là ai cũng chưa từng chứng kiến trong mắt nàng lại lóe lên kỳ quái đến vậy.

Đối với nấu ăn, Hướng Nhật cũng vô cùng tự tin, với lại hôm nay lại có một vị khách đặc biệt tới nhà, trong đầu hắn có một ý nghĩ không thể để nàng xem thường, cho nên có món gì là sở trường thì làm cái đó.

Đợi được đem tất cả thức ăn ngon lên đúng lúc mấy mỹ nữ dạ dày sớm bị tra tấn không ngừng, không đợi nam nhân tiếp đón cũng đã tự giác ngồi vào bàn ăn, ngay cả băng sơn mỹ nữ vẻ mặt lãnh đạm cũng bị An đại tiểu thư lôi vào bàn ăn.

Thạch Thanh nhất thời phát hiện ra vấn đề:

– Hôm nay thức ăn tựa hồ so với trước kia còn muốn ngon hơn rất nhiều.

An Tâm nhìn lướt qua băng sơn mỹ nữ bên cạnh rồi nói:

– Bởi vì chợt có nhiều hơn một người, đó chẳng phải chính là duyên cớ sao?

Nhưng xem ra băng sơn mỹ nữ thần sắc vẫn bình tĩnh ngồi ăn cơm trưa, một điểm cũng không có thể hiện là đã bị lời nói của An tiểu thư cũng như hôm nay có bữa cơm trưa ngon khác thường kia làm ảnh hưởng.

Hướng Nhật có chút ngượng ngùng mà cười, trên thực tế hắn không ngừng bội phục An đại tiểu thư này, nữ tính trực giác thật là lợi hại, một lời trúng đích. Hắn cẩn thận liếc nhìn băng sơn mỹ nữ một cái, dù sao hắn cũng không muốn để đối phương hiểu lầm mình là vì lấy lòng nàng mà cố ý làm ra bữa cơm ngon như vậy. Mặc dù thực ra việc này cũng gần đúng như vậy.

Thạch Thanh thấy sư phụ cầm thú vẻ mặt xấu hổ liền vội vàng chuyển đề tài:

– Sư phụ, anh nói Sở Sở bao giờ thì mới trở về?
– A, cái này…

Hướng Nhật lập tức đáp lời.

– Ta lúc trên đường trở về đã gọi điện cho nàng, nàng nói hôm nay cũng chưa về, bảo chúng ta ngày mai cứ đi học trước, nàng ấy sẽ từ nhà ba mẹ đến trường.
– Sở Sở?

Thạch Thanh còn chưa kịp trả lời, băng sơn mỹ nữ đột nhiên thốt lên, trong mắt thần sắc không hiểu, như là vô tình mà hỏi:

– Nơi này còn có một người nữa sao?

Hướng Nhật vừa muốn nói chuyện, không ngờ một trận tiếng phanh xe truyền đến tai mọi người, làm cho tuy còn đang ăn cơm nhưng mấy mỹ nữ cũng phải dùng tay che lỗ tai.

– Chuyện gì xảy ra vậy?

Hướng Nhật có điểm tức giận đứng lên, tựa như có người nào đó đem xe dừng ở cửa nhà hắn, lại kiêu ngạo không thèm gọi chủ nhà một tiếng.

– Hình như là một chiếc xe?

Đối với người đã từng đi nhiều loại kiểu xe như An đại tiểu thư mà nói loại âm thanh này cũng không xa lạ là mấy, thậm chí còn rất thân thiết. Bất quá than thiết thì mặc than thiết, quấy rầy nàng ăn cơm là không thể tha thứ, vội vã đứng dậy hướng cửa mà đi đến.

– Chờ chút, ta cũng đi.

Hướng Nhật vội vàng đuổi theo, hắn đột nhiên nhớ tới, chính mình ngày hôm qua muốn vị tướng quân họ Trần kiếm hộ chiếc xe, ông ta nói quá trưa mới có thể tới, sẽ không tới sớm như vậy chứ? Hướng Nhật nửa mừng lại nửa lo.

Hai nàng còn lại ăn cơm cũng không có hứng thú, cùng nhau đứng lên đi theo nam nhân ra phía ngoài.

Chính xác mọi người nghĩ đều giống nhau, có một chiếc xe đậu ở bên ngoài cổng. Bất quá cũng không phải là một chiếc xe bình thường, mà là loại bất cứ người nào đó vừa nhìn cũng biết đó là một chiếc xe rất cao cấp. Chiếc xe màu nhũ bạc cao quý ưu nhã, cho dù một người không hiểu gì về xe cũng có thể từ cái dấu hiệu phía đầu xe kia mà biết đó là một chiếc Rolls – Royce.

Mà An Tâm là kinh ngạc nhất, chiếc xe này với chiếc xe hôm qua trong nhà mình nhìn giống nhau như đúc, nhưng mà… An Tâm thần sắc phức tạp liếc mắt nhìn nam nhân một cái, mặc dù nàng không hiểu lắm nhưng cũng có thể đoán ra chiếc xe này cũng không thể dễ dàng như vậy mà mua được, nếu không đại ca của mình sẽ chẳng bao giờ dám khẳng định nam nhân kia không thể mua được chiếc xe giống hệt như vậy. Nhưng mà bây giờ chiếc xe đó ngay hôm sau lại đang ở trước mặt mình…

Tiền, bất quá đó cũng không phải là lý do chính, chủ yếu là nàng từ ngày hôm qua không có thấy nam nhân từng đi ra ngoài mua xe hoặc là có hành động gì khác, nhưng chiếc xe này là từ đâu tới? An Tâm rất hoài nghi, đồng thời không thể không nghi ngờ nam nhân, người này, tựa hồ còn có không ít bí mật chứ? Chờ đến buổi tối nhất định sẽ moi ra!

Thạch Thanh cùng băng sơn mỹ nữ hai người mặc dù không hiểu lắm về xe nhưng nói gì cũng sinh ra ở trong một gia đình đại phú quý, ánh mắt cũng không kém, biết chiếc xe trước mặt mình này là cực kỳ cao cấp, chỉ là các nàng kinh ngạc khác hẳn với An đại tiểu thư, loại xe này sao lại đỗ ở nơi này?

Mà Hướng Nhật vừa nhìn thấy chiếc xe này trong lòng đã biết là Trần thượng tướng đáp ứng mình đưa đến, bất quá điều làm hắn càng chú ý là một cái lão nhân đứng bên cạnh chiếc Rolls – Royce kia. Nhìn hình dáng ước chừng sáu mươi tuổi, đương nhiên, đây chỉ là hình dáng bề ngoài mà hắn nhìn thấy. Thân cao cũng không kém mình mấy, mặc một bộ quần áo màu trắng, hai tay chắp sau lưng vẻ mặt hòa ái tươi cười. Làm cho người ngoài vừa nhìn thấy sẽ không do dự cho rằng đó là một lão nhân phi thường hiền lành. Bất quá Hướng Nhật lại mơ hồ có cảm giác được lão nhân đối diện thoạt nhìn có vẻ rất hiền lành kia đúng là một nhân vật nguy hiểm, đây là một loại ý thức tiềm ẩn đối với tình cảnh bản thân hắn, cảm giác này với cảm giác lúc Hướng Nhật bị ngắm bắn trước kia tựa như rất giống nhau.

– A, thằng cháu láu cá!

Lão nhân nhìn thấy Hướng Nhật thì mắt sáng lên, lập tức nhiệt tình mở hai tay đi đến, tựa hồ cũng không có nhìn thấy bên cạnh hắn còn đang có ba mỹ nữ ở đây.

Hướng Nhật vẻ mặt bị kìm hãm, chưa kịp phản ứng đã bị đối phương ôm chặt, bất quá nghĩ đến việc đối phương nếu là do tặng mình mà mang xe tới, vậy ít nhất cũng có quan hệ với Trần thượng tướng quân, hơn nữa xuất phát từ sự tôn trọng đối với lão nhân, hắn cũng không có muốn vạch trần đối phương, có chút xấu hổ nói:

– Ông, lão nhân gia như thế nào mà tới đây?

Sau đó nói khe khẽ chỉ có hai người mới có thể nghe thấy, đích thân hỏi:

– Lão nhân gia biết xưng hô như thế nào đây?
– Họ Trương, gọi ta là Trương lão cũng được, bất quá ngươi bây giờ còn là cháu của ta nữa.

Lão nhân vừa nói xong liền siết chặt hai tay.

Hướng Nhật nhất thời cảm giác được thân thể căng thẳng, một cỗ cường đại không giống như loài người từ hai đầu cánh tay của lão nhân truyền đến, tựa hồ như muốn chặt gãy vùng eo của hắn.

“Lão già này!”Hướng Nhật trong lòng thầm mắng một tiếng, mặc dù từ lúc đầu tiên chứng kiến chỉ biết là lão già này rất nguy hiểm, nhưng không thể nghĩ tới một người đã gần đất xa trời này lại có một lực lượng lớn đến như vậy, thật là quá biến thái mà? Bất quá, Hướng Nhật khởi động lực lượng bắt đầu đối kháng.

Mà bên cạnh, mấy vị mỹ nữ từ lúc lão nhân kia mở miệng đến giờ, sự oán hận trong lòng các nàng đã bị vứt lên chín tầng mây, hiện tại thấy ông ta cùng lưu manh thân thiết ôm nhau cũng có thể xác định hai người có quan hệ họ hàng. Mặc dù nói đã bị quấy rầy ăn cơm quả thật không dễ chịu, nhưng người này lại chính là ông nội, chính mình nếu dám lộ ra một điểm khó chịu vạn nhất bị lão gia nhìn thấy thì khẳng định sẽ lưu lại một ấn tượng không tốt, liền lập tức thay đổi thái độ, vẻ mặt mỉm cười ngọt ngào hiện trên khuôn mặt. Mà ngay cả vốn lãnh cảm như băng sơn mỹ nữ mặt cũng thoáng nét biến chuyển, cố gắng làm cho chính mình biểu hiện thoạt nhìn càng như một người phụ nữ bình thường.

Ai ngờ, các nàng không biết hình ảnh của hai ông cháu lâu ngày không gặp nhau trong mắt mình thấy được lại là hai kẻ đang một hồi ngầm đấu sức với nhau.

Lão nhân tự xưng là “Trương lão” lúc này đã dùng đến sáu phần công lực nhưng vần không thể làm gì được lưu manh, không có biện pháp, ông ta chỉ có thể buông đối phương ra. Bất quá lúc buông ra, ông ta thấp giọng khen một câu:

– Hảo tiểu tử, không thể đoán được là cũng có chút khí lực.

Đương nhiên cũng không phải là ông ta không muốn tiếp tục dùng sức, chỉ là nếu tiếp tục như vậy thì sẽ bị mấy mỹ nữ kia nhìn ra chân tướng. Ông ta cảm giác được mặt đất bằng xi măng bắt đầu nứt ra, nếu còn như vậy thì chắc chắn sẽ dẫm vỡ nền mất. Hơn nữa, thấy vẻ mắt đối phương vô cùng ung dung thoải mái biết hắn và mình giống nhau không có dùng hết toàn lực, xem ra sau này có dịp sẽ phân thắng thua thử xem.

Đương nhiên Hướng Nhật cũng đáp trả một câu”Như nhau, như nhau”, trong lòng lại rủa lão nhân này mấy lần. Mặc dù ông ta là người lớn tuổi đáng được tôn trọng, nhưng cao tuổi hay ít tuổi cũng phải có điểm gì đó khiến người ta thực lòng mà tôn kính.

Nhưng xem động tác vừa rồi, lão gia hỏa này rõ ràng là muốn hạ uy mình, may là, lão gia hỏa này mặc dù nói gặp nhiều người có thực lực nhưng xem ra mình là một trong những kẻ mạnh nhất, cơ hồ thực lực hiện tại so với cái thân thể ban đầu có lẽ còn mạnh hơn gấp nhiều lần. Lão gia này còn chưa có cơ hội thưởng thức! Hướng Nhật khinh khỉnh kết luận.

– Cháu ngoan à, gia gia lâu không gặp ngươi, thời gian lâu như vậy ngươi sinh sống ra sao?

Lão già này tuy hiện tại không có chiếm được cái gì thực chất tiện nghi, liền dùng miệng lưỡi áp đảo. Tiếp theo không đợi Hướng Nhật mở miệng, liền nhìn về hướng mấy vị tiểu thư:

– Này đó chính là vợ của cháu sao? Không tồi, không tồi, đều xinh đẹp như vậy, ta thấy cháu thật là tinh mắt a!

Hướng Nhật trong lòng chửi bới inh ỏi, lão già được đằng chân lân đằng đầu, không thể ngờ miệng lưỡi lươn lẹo ngay cả lão bà của mình cũng bị hắn chiếm tiện nghi, hy vọng các nàng không bị lão già hâm này dụ khị.

Bất quá hắn hiển nhiên đánh giá thấp khả năng diễn trò của lão gia này, mấy vị đại tiểu thư đã bị ông ta hoàn toàn lừa gạt rồi. Nhất là An đại tiểu thư, một lời kêu”gia gia”, thật là ngọt a, ngay cả Hướng Nhật không thể nhịn nổi như là ăn dấm chua vậy. Mà đồ đệ Thạch Thanh mặc dù không có khoa trương như An đại tiểu thư nhưng mà cũng không kém. Chỉ có băng sơn mỹ nữ vẻ mặt thoạt nhìn có chút cổ quái, làm cho người ta không biết chính xác là nàng trong lòng đang nghĩ cái gì, bất quá cũng làm Hướng nhật trong lòng gia tăng một chút hảo cảm.

– A, ông không phải là muốn nói với cháu chuyện gì sao?

Hướng Nhật hung hăng nhìn chằm chằm lão già này, hắn biết không thể để lão nhân này tiếp tục nữa, nếu không trời biết tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì.

– Đúng, đúng, lão nhân ta thiếu chút nữa là quên đi.

Lão gia này làm bộ dạng như vừa tỉnh ngộ, trên thực tế là đang nhìn ánh mắt hung ác của Hướng nhật, biết không thể đùa quá mức được, nếu không tiểu tử đó sẽ nổi điên lên mất. Vội vàng nhìn về hướng mấy vị đại tiểu thư nói:

– Mấy đứa cháu dâu ngoan hiền, các ngươi hãy vào trong nhà đi, ta còn có chuyện muốn nói với cháu ta, tí nữa rảnh sẽ vào trò chuyện với các cháu.

Mấy vị đại tiểu thư vừa nghe, biết người ta muốn có chút lời tư mật, cũng không đứng đó nữa, nghe lời mà đi vào phòng, thuận tiện đem cánh cửa đóng lại, hiển nhiên là đem lời của vị “gia gia” nói chấp hành hoàn toàn.

Vừa thấy mấy mỹ nữ đi vào trong phòng, Hướng Nhật lập tức lộ ra chân tướng, nghiến răng nghiến lợi nhìn lão nhân đối diện:

– Lão già này, rốt cuộc muốn làm gì?
– Lão già này?

Lão nhân sửng sốt, tiếp theo đột nhiên nở một nụ cười.

– Không sai, không sai, ta rất hứng thú! Tiểu tử ngươi, làm cho ta bắt đầu có điểm thích ngươi rồi đấy.
– Không nói thì thôi, ta còn muốn tiếp lão bà ăn cơm, sẽ không tiễn, lão đi thong thả.

Hướng Nhật không thèm để ý lời của lão nhân, bắt đầu đuổi khách.

– Như thế nào, xe này ngươi không có muốn sao?

Thấy tiểu tử có ý định chuồn mất, lão nhân vỗ vỗ lên chiếc xe, ý vị thâm trường mà nói.

– Muốn! Ai bảo ta không muốn, đã đem đến nơi này là của ta rồi.

Hướng Nhật lập tức khẩn trương nói, đi đến trước mặt lão gia, hắn đã hiểu, lão già này đang muốn uy hiếp hắn.

– Hắc hắc, có thể nói không chính xác lắm. Ta đã đem đến được thì ta tự nhiên có quyền đem trở về.

Lão già cười càng âm hiểm.

Hướng Nhật hận phải nghiến răng nhưng cũng không có cách nào, dù sao đối phương cũng là Trần thượng tướng phái tới tặng xe cho mình, nói không chừng cũng là một đại nhân vật, mình là một tiểu dân sao có thể cùng hắn đấu khẩu? Chỉ thoáng có nhượng bộ:

– Nói đi, rốt cuộc muốn thế nào?

Lão gia hỏa lúc này mới cười đắc ý:

– Cũng không có gì, chỉ là ta muốn biết sư phụ ngươi là ai?
– Sư phụ?

Hướng Nhật nghĩ, ra vẻ chính mình còn không rõ lão già muốn hỏi cái gì, thật thà nói:

– Ta không có sư phụ.

Bất quá lão già này rõ ràng không tin, còn tưởng rằng tiểu tử này muốn giữ bí mật cho sư môn, ra vẻ muốn chui vào trong xe. Hướng Nhật lập tức nóng nảy mở miệng kêu lên:

– Đừng…
– Như thế nào? Rốt cuộc đồng ý nói thật ư?

Lão nhân lại đứng thẳng dậy nói.

Nhưng Hướng Nhật lập tức dội cho một gáo nước lạnh:

– Nói thật, ta thực ra không có sư phụ.

Lão già nhất thời bực phát điên lên:

– Tiểu tử, ngươi dám bỡn cợt với ta ư?

Ngữ khí nhất thời âm trầm gấp mấy chục lần, tựa hồ đều có thể đem tiểu tử này cho phanh thây trăm mảnh.

– Nếu như không tin, ngươi cứ việc đem xe đi thôi.

Hướng Nhật không nói gì them nữa. Ngày hôm qua mới đụng với một thằng khốn dị thường biết thả điện, hôm nay lại gặp cái lão nhân điên, chẳng lẽ đây đúng là chứng minh cho câu “họa vô đơn chí”(nằm trong “phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí”= phúc lộc không lại hai lượt, tai họa không đến một mình).

Thấy đối phương không giống là như đang đùa giỡn, lão già này cũng bắt đầu bán tín bán nghi:

– Ngươi đưa tay với ta xem xem.
– Xem đi.

Hướng Nhật mặc dù thấy hơi kỳ kỳ, nhưng là biết lão gia này đang kiểm chứng trong lời nói của mình, vì vậy duỗi tay ra.

Quả nhiên, lão già này sờ vuốt trên cổ tay của hắn, sắc mặt nhất thời nghiêm túc, sau đó trở nên kinh ngạc không ngừng:

– Ôi chao? Không giống như là nội lực a? Tán mà không tụ, bá đạo có thừa, có nhu có cương, cổ quái, cổ quái, thực sự cổ quái…

Vừa khen xong lão nhân mới vẻ mặt quái dị nhìn Hướng Nhật:

– Xem bộ dáng của tiểu tử ngươi thật là không có luyện qua nội công.
– Ta lừa ngươi thì có cơm ăn hả?

Hướng Nhật mặc dù nói như vậy, nhưng thật ra từ trong lời nói của lão già này nghe ra được điều gì đó, nội lực? Chẳng lẽ lão gia hỏa này tưởng mình giống như trong sách viết là đại hiệp có võ nghệ cao cường sao? Bất quá rất kỳ quái, lão gia hỏa này làm như thế nào mà biết chính xác mình có lực lượng khác thường như vậy? Vừa mới có ý nghĩ này trong đầu, Hướng Nhật lập tức có đáp án, nghĩ đến mình hôm qua lần đầu dùng quyền đánh cho một thằng dị năng giả thừa sống thiếu chết, mà tất cả đã lọt vào mắt của cô ả mỹ nhân lạnh lùng kia, xem ra có lẽ chính là nàng kẻ lại cho những kẻ này. Sau đó lão gia hỏa này lập tức đến tìm mình, có thể lão ta hoài nghi mình và lão là cùng loại người, lão già này thực lực cũng biến thái như thế hẳn là cũng có luyện qua nội công dị thường nào đó.

Bất quá lão già mặc dù rất thất vọng không có từ Hướng Nhật mà phát hiện được điều gì cả, nhưng biết mọi chuyện vẫn phải có một đạo lý của nó, hai mắt dò xét nhìn Hướng Nhật:

– Vậy ngươi một thân lực lượng như thế nào mà có?
– Có lần bị sét đánh, sau đó phát hiện ra một lực lượng lớn trong cơ thể.

Hướng Nhật mặt không đổi sắc đáp lời, với lại ngữ khí từ đầu đến cuối đều vô cùng bình tĩnh, bĩnh tĩnh như đang miêu tả một món đồ không có quan hệ gì với mình.

– A…

Lão già này suýt nữa ngã lăn ra, trong lòng đã tin hơn phân nửa, bởi vì ngoài cái lý do này ra thì ông ta không thể tìm ra cái lý do nào khác hợp lý hơn, hơn nữa khi nhìn thấy đối phương tay phải bị thương như vậy càng làm cho ông ta tin lời đối phương nói. Kết hợp tư liệu báo cáo tới tay mình, tiểu tử này dùng nắm tay phá vỡ lôi thuẫn của con cá thối kia, tay phải của tiểu tử này tuy bị băng bó, nhưng xem ra chỉ là vết thương ngoài da mà thôi. Con cá mập thối kia mặc dù vô dụng nhưng lôi thuẫn điện áp cao thế đúng là hàng thật giá thật, ngay cả chính mình cũng không dám trực tiếp đối kháng nếu không có nội công bảo vệ. Nhưng mà tiểu tử trước mặt này lại dùng một quyền mà phá tan, hơn nữa tin tức báo cáo cho thấy tiểu tử chỉ dùng nắm tay đánh vào lôi thuẫn, bên ngoài thân thể căn bản là không dùng bất kỳ khả năng kỳ dị nào.

Mà trên thực tế, lão già này cũng không biết, lúc ấy lưu manh vì tay phải băng bó, đành phải dùng tay trái cùng đầu gối công kích tổng thể. Nhưng mà người báo cáo căn bản không có nói với hắn tình hình thực tế này, cho nên lão già này chỉ một mực theo ý mình mà cho rằng cũng chỉ vì là do bị sét đánh nên tiểu tử kia nhất thời có kháng tính với lôi điện, do đó có thể phá vỡ lôi thuẫn mà chỉ bị một vết thương rất nhỏ ngoài da thịt vậy. Lão gia hỏa nghĩ như vậy, hoàn toàn không có ngờ tới đây chỉ là lời lừa gạt của đối phương, trong miệng lẩm bẩm vài câu.

Hướng Nhật thấy lão già này nghe xong lời của mình nói thì gật gật gù gù, tựa như trúng tà, trong miệng cũng không biết đang lẩm bẩm cái gì. Trong lòng tò mò, hắn lén đến gần nghe, nào ngờ lọt vào tai lại là một câu đầy điên rồ.

– Ta cũng muốn bị sét đánh một lần, ta cũng muốn bị sét đánh một lần…

Lão già trong miệng không ngừng lặp đi lặp lại những lời này.

Hướng Nhật hoàn toàn hết chỗ nói rồi, hắn từ trước đến giờ chưa thấy có người nào như vậy, bất quá nếu lão già hâm này thật sự làm như vậy thì chính mình là hung thủ gián tiếp giết người rồi. Hướng Nhật tiến lên vỗ vỗ bờ vai của lão ta, làm lão già này bừng tỉnh:

– Lão gia ngài muốn bị sét đánh thì ta không có phản đối, bất quá cũng nên suy nghĩ đến việc tiếp nhận năng lực cường đại của lôi điện, vạn nhất mà…

Hướng Nhật còn chưa nói hết, lão già này đã giận giữ ngắt lời:

– Tiểu tử ngươi có thể chịu được, lão nhân ta thì không thể chịu đựng được sao?

Vừa nói, như là giận dỗi xoay người đi, bất quá còn chưa đi vài bước lại quay lại nói:

– Chờ một chút, tiểu tử, thiếu chút nữa là đã để cho ngươi hí lộng ta. Tiểu tử ngươi trên người có lực lượng mạnh như vậy thật là nguy hiểm, phải được quốc gia đích thân an bài giám sát.

Nói tới đây, lão già này dừng một chút, ánh mắt chợt lóe, rồi nói thêm.

– Bất quá ta cũng biết ngươi hiện tại bên người vây quanh mấy vị mỹ nữ, khẳng định là không thèm tiếp nhận đãi ngộ như vậy, giờ ta chỉ cho ngươi một con đường, ngươi hãy quỳ xuống đi!

Nói xong lão già sửa sang lại áo, đồng thời đem thân thể đứng nghiêm thẳng tắp.

Hướng Nhật choáng váng hai mắt trừng to:

– Quỳ xuống? Lão già này, ông không điên chứ?
– Đương nhiên!

Lão già hãnh diện nói.

– Nghĩ muốn bái sư không cần quỳ lạy hành lễ ư? Trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy?
– Ta có đáp ứng muốn bái sư sao?

Hướng Nhật đến bây giờ có thể khẳng định lão già trước mặt thật là đầu có vấn đề.

Mà lão già hiển nhiên cũng đoán được phản ứng của hắn, hắc hắc cười âm hiểm:

– Ngươi không lạy cũng được, vậy ký vào đây.

Vừa nói vừa trong thân thể lấy ra một tờ giấy mà mặt trên đầy các điều khoản.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hướng Nhật – Quyển 1
Hướng Nhật – Quyển 2
Hướng Nhật – Quyển 3
Hướng Nhật – Quyển 4
Hướng Nhật – Quyển 5
Hướng Nhật – Quyển 6
Hướng Nhật – Quyển 7
Hướng Nhật – Quyển 8
Hướng Nhật – Quyển 9
Hướng Nhật – Quyển 10 (Update Phần 100)
Thông tin truyện
Tên truyện Hướng Nhật - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 21/07/2022 11:33 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Sale bất động sản
Cởi bị mắt ra đi em. Thảo nhẹ nhàng cởi bịt mắt ra nàng hơi lóa mắt vì ánh đèn nên nheo mắt mấy lần liền nhìn xung quanh đương nhiên là có bốn gương mặt quen thuộc trước mặt nhưng nàng để ý phía sau thì nàng hơi giật mình vì căn phòng chất đầy ắp dụng cụ bdsm nàng không phải con nai vàng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện 18+ Truyện người lớn Truyện sex hay Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình
Tình đầu và Tình cuối - Tác giả Lê Cương
E sợ bụng bầu của Uyên sẽ lớn lên nhanh, nên sau khi đăng ký kết hôn ở tòa ra, chúng tôi quyết định tổ chức lễ cưới ngay sau đó một tuần. Nói là lễ cưới chứ thực ra chỉ là một tiệc nhỏ ra mắt mà thôi, bởi lẽ Hằng chẳng có giao thiệp với ai ngoài một số bạn làm nail chung ở OR, Uyên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm đít
Thần Nak - Tác giả Tích Liên Tiên Sinh
Phúc Dương đột tử Nàng đẩy mạnh hông Phúc Dương ra để ói bớt dịch trong miệng mình vì nó làm nàng nghẹt thở, sau khi mở mắt ra thì nàng thấy một con cặc to bự mà chưa bao giờ được thấy trước đây, cặc của chồng nàng cũng chỉ tầm gần một tấc rưỡi nhưng Ngọc Tam có sức dẻo dai nên...
Phân loại: Truyện sex dài tập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân